Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới

Chương 264: Ùi ui ghê thật! Chơi ' thú nhún ' mà đi không nổi luôn.

Hoa lan trắng

25/06/2020

Ăn hết bánh ngọt, bé Gấu ngậm cái muỗng vô tội nhìn tiểu Hi. Nhóc thèm thuồng nói:

" Anh Thỏ ơi, em muốn ăn bánh ngọt nữa a. Bánh chú Dụ làm ngon quá hà. "

" Ừm, để anh kêu thêm. Nhưng chỉ kêu một lần nữa thôi nha. Bé Gấu ăn nhiều bánh ngọt cùng một lúc như vậy không tốt cho sức khỏe đâu. Với lại lâu lâu em ăn mới ngon, ăn nhiều cũng ngán. Chiều về nhà còn thường thức mấy món ngon khác nữa a. "

" Hi hi! Cám ơn anh Thỏ. Em ăn hết lần này nữa thôi. "

Quả nhiên là bụng không đáy, ăn nhiều dữ a. Tiểu Hi ngoắc ngoắc tay kêu phục vụ lại, bô bô ra yêu cầu:

" Chú lấy hết tất cả các loại bánh ngọt ra đây cho con đi. Nhanh nhanh nha chú. Ờm, với phiền chú đưa mấy dì tám này về nơi mà mấy dì cần về dùm con. Chú coi mấy dì nhìn chăm chăm, hỏi đủ thứ chuyện phòng the này làm sao mà bạn trai nhỏ của con ăn ngon được a. Hỏi hoài là phải trả tiền cung cấp thông tin đó, mấy dì mỗi người phải đưa cho bạn trai nhỏ của con 10 đồng. Giá bèo lắm rồi đấy. "

" A được! Mấy dì đưa. Ha ha. Con đáng yêu quá đi hà. "

Đưa tiền cho bé Gấu xong mấy cô nhanh chân đi về chỗ của mình ngồi mà không đợi nhân viên xua đuổi. Xong lâu lâu mấy cô sẽ chụp lén từ xa, nghe ngóng chút chuyện. Mấy cô thật muốn bái tiểu Hi làm sự phụ lắm rồi. Công nhận con nít thời nay yêu sớm ghê a. Nhìn nhóc có tí nị mà đã có bạn trai nhỏ rồi. Đã vậy cũng biết kiếm tiền cho bạn trai nhỏ nữa. Bái phục, bái phục! Chả bù cho mình sống trên đời ăn đứt mấy chục nồi bánh chưng nhưng không ai thèm đeo đuổi. Bây giờ có lẽ nên học sấp nhỏ để có kinh nghiệm yêu đương mà thoát kiếp bà cô FA lâu năm mới được.

Bé Gấu ngó tới ngó lui, hỏi tiểu Hi:

" Baba Bảo, cha Hàm và hai chú kia đi chơi thú nhún lâu quá đi anh Thỏ. Em đã chén hết một bàn bánh ngọt giờ chuẩn bị chén bàn thứ hai luôn rồi đó. Anh Thỏ nói coi có khi nào bọn họ bỏ rơi tụi mình không? Em không muốn bị bỏ rơi đâu, sợ lắm luôn á. "

Tiểu Hi trong lòng khó chịu mắng Cố Hàm và Trang Bảo vì đam mê tình ái mà bỏ rơi con cái giữa chợ đầy gái. Bỏ mình thì không sao nhưng làm bé Gấu sợ là tội rất nặng. Để coi từ đây tới cuối tuần nhóc quậy cho hai người ba vô trách nhiệm nghỉ chơi lăn giường, xé áo luôn.



Tiểu Hi vuốt ve mặt bé Gấu, thơm lên má bé Gấu một cái chụt, nói lời trấn an:

" Bé Gấu đừng sợ nha. Có anh Thỏ đây rồi cho dù cha và baba có bỏ rơi thì em cũng không sợ chết đói. Với lại cha và baba bình thường chơi thú nhún lâu dữ lắm a, cỡ 2 - 3 tiếng là ít nhất. Có khi họ hưng phấn chơi liên tục 3 ngày 3 đêm luôn. Chơi xong là một người thoải mái đi làm còn một người ngủ banh càng, động cũng không thèm động. Ví như người bị liệt ấy. "

Bé Gấu há to mồm oang oang kêu lớn:

" Oa, chơi thú nhún 3 ngày 3 đêm luôn. Chơi lâu vậy đói chết, sao chịu nỗi a? Bộ mấy người lớn trong nhà thích bị liệt giường lắm hả anh Thỏ? Liệt giường rồi nằm tại chỗ không, đâu có gì vui đâu. "

Tiểu Hi buông lời dụ dỗ bé Gấu từ nhỏ để khi lớn thuận lợi hơn trong việc chơi ' thú nhún ' tìm khoái cảm. Nhóc đánh vào điểm yếu của bé Gấu, bi bô nói nhỏ:

" Nó không khổ như bé Gấu nghĩ đâu. Chơi thú nhún chỉ bị liệt giường 1, 2 ngày gì đó thôi hà. Mà một khi như vậy sẽ có người cơm bưng, nước rót tại chỗ, toàn ăn món ngon không á. Sướng lắm luôn! Tắm cũng có người tắm cho nữa. Nhưng ' thú nhún ' của người lớn khác thú nhún của con nít chúng ta, nó đặt biệt khác lạ a. Chúng ta bây giờ chưa đủ tuổi để chơi ' thú nhún ' level cao đâu. Tới 20 tuổi mới được chơi. Bé Gấu hiểu hơm? "

Cười te tét, bé Gấu gật đầu lia lịa, nói ra những lời mà tương lai hối hận vì đau thấu trời:

" Dạ, em biết rồi. Mai mốt lớn lên anh Thỏ cùng em chơi thú nhún level cao nha. Cỡ nào cỡ em cũng muốn chơi thử một lần. Em cũng muốn sung sướng ăn nằm ngủ tại chỗ vậy á. Lâu lâu được phục vụ kiểu đó giống như mình là vua. Hi hi! " ( Số em không phải làm vua mà là làm hoàng hậu.)

" Nhưng mà em chơi ' thú nhún ' level cao sẽ hơi đau mông và lưng nha. Bé Gấu dám chơi không? "

" Dám chứ, đau tí có sao đâu. Hi hi, miễn sao em được ăn ngon. "

Vừa lúc nhân viên đem bánh ngọt ra bày lên bàn, bé Gấu không để tâm tới chuyện đó nữa mà vùi đầu vào ăn bánh. Tiểu Hi ăn no muốn chết nên chỉ biết ngồi nhìn bé Gấu ăn thôi. Nhóc càng ngày càng thấy bé Gấu giống baba mình. Nói chuyện trên trời dưới đất không ai hiểu, sức ăn hơn người, ăn nhiều không béo và luôn nhe răng cười te tét khi người ta chìu theo ý mình. Bởi vậy quá giống nhau nên hai người sẽ chỉ là hai đường thẳng song song, không bao giờ đến được với nhau. Số đã định kiếp cha chồng chàng dâu. Rồi đây một bộ phim mang tên ' cha chồng chàng dâu ' sẽ thay thế cho phim ' mẹ chồng nàng dâu '. Thời đại mới, phim mới.

Sau hai tiếng ngồi vật vã chờ đợi, cuối cùng bốn người mà bé Gấu trông chờ đã xuất hiện. Chỉ có điều bây giờ là hai người có khuôn mặt giống nhau được lần lượt hai người na ná nhau bồng đi. Bé Gấu mở to mắt, tấm tắt nói:



" Ùi ui ghê thật nha! Chơi thú nhúng mà đi không nổi luôn này. Ha ha! Công nhận baba Hàm với chú Ngạo khỏe ghê luôn, chơi thú nhún lâu vậy mà còn sức để bồng người ta. Mai mốt lớn lên con và anh Thỏ cũng chơi thú nhún level cao như vậy luôn. "

Cố Ngạo và Cố Hàm nhìn nhau một cái rồi nhết mép cười tà. Tiểu Hi chắc chắn đã dụ dỗ bé Gấu bằng chiêu thâm sâu lắm đây. ' Con hơn cha là nhà tróc nóc. Vợ không ngốc là vợ người ta. '

Trang Bảo và Trang Dụ bị xỉu vì đau và kiệt sức chứ không phải ngủ say nữa. Mặt hai người ám mụi, hồng hồng, nhìn vào biết ngay là đã xảy ra chuyện gì. Lâu lâu phái bày trò để bị hành nát cúc chơi, độc quyền muốn ăn đòn nhất là anh em song sinh Bảo Dụ.

Cố Hàm trả tiền bánh rồi kêu hai đứa nhỏ về nhà, ăn chơi nhiêu đó đủ rồi về nhà ăn tiếp. Mấy cô hủ nữ tập trung nghe, tay ghi ghi chép chép, tay ấn máy chụp rắc rắc. Thế là, chiều này có bài viết mới về quán Ngạo Dụ. Tin hot ' Đại chiến 300 hiệp trong căn biệt thự của cặp song sinh và chồng mình. Xuất hiện cặp đôi đam mỹ tí hon nhất thế kỉ dạo đầu bằng màn thơm má ngọt ngào như bánh ngọt quán Ngạo Dụ. '

Một tràn bình luận và nước miếng chảy ròng ròng thèm thuồng trong các lượt like và bình luận.

................ Ăn phở có thể đói chứ ăn cơm không bao giờ sợ đói...............

Có bồ ăn cơm ghệ nấu.

Có chồng ăn cơm chồng nấu.

Không bồ ăn cơm má nấu.

Không chồng tự nấu mà ăn.

:)):D

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook