Chương 99: Máu xử nữ
Đào Lý Mặc Ngôn
19/06/2017
Lúc Trinh Nương bị Nhữ Dương vương đặt lên giường, cổ áo mở rộng, Trinh nương sống chết xô đẩy Nhữ Dương vương:
- Dừng tay, buông tay.
Nhữ Dương vương ngẩng đầu nhìn Trinh Nương, trong mắt là tràn đầy dục hỏa.
Trinh Nương giữ chặt cổ áo, giống như khó xử luyến tiếc nhìn Nhữ Dương vương, sau đó đưa lưng về phía hắn, thì thào nói:
- Ta kính trọng vương gia, cũng thỉnh vương gia tôn trọng ta, ta không muốn khiến người bên ngoài nghị luận, đợi vương gia chọn ngày cầu thú đàng hoàng, thiếp thân sẽ hầu hạ vương gia.
Lúc Trinh Nương quay đầu, đã thấy Nhữ Dương vương đi tới cửa, Trinh Nương nói:
- Vương gia, ta có việc muốn nói.
Nhữ Dương vương dừng lại:
- Nếu nàng cầu tình cho nàng ta...
- Bản vương không đáp ứng, Trinh Nương, bản vương tin tưởng nàng.
Tình cảnh lúc Trinh Nương thủ tiết rất thảm thiết vẫn hiện rõ ràng trong đầu hắn.Nhữ Dương vương kiên quyết phản đối:
- Nhắm mắt lại sẽ trôi qua, ta coi như...
Coi như xuyên đến Thanh triều, có rất nhiều nữxuyên đều trải qua chuyện nghiệm thân này, Vân Nhi nói:
Tuy động tác mềm nhẹ, nhưng Trinh Nương bị khuất nhục thân thể bạch ngọc mềm mại run rẩy, khuất nhục hôm nay, là vì tương lai sau này.
- Thân thể tiểu thư mềm mại, da dẻ bóng loáng tinh tế, bộ dạng cũng xinh đẹp, bên ngoài thật tốt....
Ma ma nghiệm thân rất chu đáo, di chuyển ngón tay, giọng khinh bỉ nói:
Lúc Nhữ Dương vương phân phó, cũng không nói thân phận thật sự của Trinh Nương, vì vậy ma ma nghiệm thân cũng không biết lý do Trinh Nương nghiệm thân.
- Tiểu thư hãy nghỉ ngơi đi, sau này đắc sủng, cũng đừng quên lão nô.
Trinh Nương run rẩy mặc lại y phục, chuyện này so với lúc nãy bị Nhữ Dương vương khinh bạc càng khuất nhục hơn:
- Ngươi...Ngươi không cần đàn nữa, thân thể ngươi không chịu nổi.
Nhữ Dương vương có thể khinh bạc Trinh Nương, nhưng đối với Nhàn Nương, hắn lại không dám làm như vậy.
Dù nàng có suy yếu hơn nữa thì nàng vẫn là Mạnh Nhàn Nương, Nhữ Dương vương thấp giọng nói:
- Nàng là muội muội của ngươi.
- Làm khó vương gia nhớ đến thủ khúc này.
- Ta Mạnh Nhàn Nương chưa từng làm, sao có thể nói đã qua?
- Chủ tử.
Nhàn Nương nói:
- Phụ thân nhất định chưa từng dạy dỗ nàng, tiểu thư Mạnh gia bị hoài nghi trinh tiết. Không phải tự sát, cũng không phải nghiệm thân, mà là chém giết người dám hoài nghi nàng.
Nhàn Nương dừng tay, nhạc khúc im bặt, Nhàn Nương vỗ về dây đàn:
- Nếu nàng không xem ta là tỷ tỷ, nếu nàng không xứng làm tiểu thư Mạnh gia, ta sẽ dựa theo thủ pháp của ca kỹ, ngươi cầm An Miên Hương đi đến Toái Ngọc Hiên, ta...Muốn máu xử nữ của Mạnh Trinh Nương.
- Dừng tay, buông tay.
Nhữ Dương vương ngẩng đầu nhìn Trinh Nương, trong mắt là tràn đầy dục hỏa.
Trinh Nương giữ chặt cổ áo, giống như khó xử luyến tiếc nhìn Nhữ Dương vương, sau đó đưa lưng về phía hắn, thì thào nói:
- Ta kính trọng vương gia, cũng thỉnh vương gia tôn trọng ta, ta không muốn khiến người bên ngoài nghị luận, đợi vương gia chọn ngày cầu thú đàng hoàng, thiếp thân sẽ hầu hạ vương gia.
Lúc Trinh Nương quay đầu, đã thấy Nhữ Dương vương đi tới cửa, Trinh Nương nói:
- Vương gia, ta có việc muốn nói.
Nhữ Dương vương dừng lại:
- Nếu nàng cầu tình cho nàng ta...
- Bản vương không đáp ứng, Trinh Nương, bản vương tin tưởng nàng.
Tình cảnh lúc Trinh Nương thủ tiết rất thảm thiết vẫn hiện rõ ràng trong đầu hắn.Nhữ Dương vương kiên quyết phản đối:
- Nhắm mắt lại sẽ trôi qua, ta coi như...
Coi như xuyên đến Thanh triều, có rất nhiều nữxuyên đều trải qua chuyện nghiệm thân này, Vân Nhi nói:
Tuy động tác mềm nhẹ, nhưng Trinh Nương bị khuất nhục thân thể bạch ngọc mềm mại run rẩy, khuất nhục hôm nay, là vì tương lai sau này.
- Thân thể tiểu thư mềm mại, da dẻ bóng loáng tinh tế, bộ dạng cũng xinh đẹp, bên ngoài thật tốt....
Ma ma nghiệm thân rất chu đáo, di chuyển ngón tay, giọng khinh bỉ nói:
Lúc Nhữ Dương vương phân phó, cũng không nói thân phận thật sự của Trinh Nương, vì vậy ma ma nghiệm thân cũng không biết lý do Trinh Nương nghiệm thân.
- Tiểu thư hãy nghỉ ngơi đi, sau này đắc sủng, cũng đừng quên lão nô.
Trinh Nương run rẩy mặc lại y phục, chuyện này so với lúc nãy bị Nhữ Dương vương khinh bạc càng khuất nhục hơn:
- Ngươi...Ngươi không cần đàn nữa, thân thể ngươi không chịu nổi.
Nhữ Dương vương có thể khinh bạc Trinh Nương, nhưng đối với Nhàn Nương, hắn lại không dám làm như vậy.
Dù nàng có suy yếu hơn nữa thì nàng vẫn là Mạnh Nhàn Nương, Nhữ Dương vương thấp giọng nói:
- Nàng là muội muội của ngươi.
- Làm khó vương gia nhớ đến thủ khúc này.
- Ta Mạnh Nhàn Nương chưa từng làm, sao có thể nói đã qua?
- Chủ tử.
Nhàn Nương nói:
- Phụ thân nhất định chưa từng dạy dỗ nàng, tiểu thư Mạnh gia bị hoài nghi trinh tiết. Không phải tự sát, cũng không phải nghiệm thân, mà là chém giết người dám hoài nghi nàng.
Nhàn Nương dừng tay, nhạc khúc im bặt, Nhàn Nương vỗ về dây đàn:
- Nếu nàng không xem ta là tỷ tỷ, nếu nàng không xứng làm tiểu thư Mạnh gia, ta sẽ dựa theo thủ pháp của ca kỹ, ngươi cầm An Miên Hương đi đến Toái Ngọc Hiên, ta...Muốn máu xử nữ của Mạnh Trinh Nương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.