Chương 112: Nhàn Nương tử
Đào Lý Mặc Ngôn
04/07/2017
Sau khi Nhàn Nương nhận được tin tức, khẽ cong môi chứa ý cười, Nhàn Nương cài trâm trân châu lên đầu:
- Ta vẫn thích thời điểm này.
- Chủ tử.
Tay Triệu ma ma run rẩy:
- Người...Người...
- Chuyện này phải nói với bệ hạ.
- Không được, nói với bệ hạ sẽ hại chết nhi tử của ta.
Thái phi lau nước mắt:
- Ta biết hắn có lỗi với ngươi, nhưng Nhàn Nương ơi, một đêm phu thê trăm ngày ân, ngươi không thể trơ mắt nhìn hắn ở trong hiểm cảnh mà không cứu. Mạnh Trinh Nương là muội muội của ngươi, hãy hỏi nàng phương thuốc trị bệnh thiên hoa để cứu Thanh nhi đi, nếu bệ hạ biết được...Bệ hạ như thế nào cũng không đồng ý dùng phương thuốc cứu Thanh nhi đâu, nếu ngươi sợ mất mặt, thì để ta đi nói với Trinh Nương.
Nhưng làm Nhữ Dương vương phi vĩnh viễn không có khả năng hắn sẽ chỉ có một mình nàng.
Loan Nguyệt cảm thấy ủy khuất, nàng cũng không phải không tìm được nam nhân tốt.
Truyện được đăng ở https://www.wattpad.com/user/Yul_Yuuki. Mọi trang wed khác đều là TRỘM. Mong các bạn vào wattpad ủng hộ editor.
- Hồi bệ hạ, thần...Thần cũng không biết như thế nào mà tâm hoảng ý loạn...
Chỉ là so với trước kia thì gầy yếu hơn nhiều, nhưng gầy yếu không phải là không sống được.
Lời đồn đại trong kinh thành về chuyện Nhữ Dương vương phi nhiễm bệnh nan y là không thể tin.
Nhàn Nương nâng mắt, đụng chạm ánh mắt của hoàng đế, rồi cúi đầu nói:
- Khởi bẩm bệ hạ Man Di trà trộn vào kinh thành cướp đi trượng phu của thần phụ là Nhữ Dương vương.
Dùng tính mạng của hắn uy hiếp Nhàn Nương muốn phương thuốc trị thiên hoa, đây là phản quốc không phải là phong lưu.
Tạm thời không nói đến chuyện câu dẫn tỷ phu, vì nàng Nhữ Dương vương mới có thể hồ đồ phạm sai lầm.
Mới có thể cho Man Di cơ hội, nếu bình an vô sự thì thôi, một khi có chuyện hết thảy đều là lỗi của nữ tử này.
- Bệ hạ, hãy nghe thử xem Nhữ Dương vương phi nói thế nào.
- Ta vẫn thích thời điểm này.
- Chủ tử.
Tay Triệu ma ma run rẩy:
- Người...Người...
- Chuyện này phải nói với bệ hạ.
- Không được, nói với bệ hạ sẽ hại chết nhi tử của ta.
Thái phi lau nước mắt:
- Ta biết hắn có lỗi với ngươi, nhưng Nhàn Nương ơi, một đêm phu thê trăm ngày ân, ngươi không thể trơ mắt nhìn hắn ở trong hiểm cảnh mà không cứu. Mạnh Trinh Nương là muội muội của ngươi, hãy hỏi nàng phương thuốc trị bệnh thiên hoa để cứu Thanh nhi đi, nếu bệ hạ biết được...Bệ hạ như thế nào cũng không đồng ý dùng phương thuốc cứu Thanh nhi đâu, nếu ngươi sợ mất mặt, thì để ta đi nói với Trinh Nương.
Nhưng làm Nhữ Dương vương phi vĩnh viễn không có khả năng hắn sẽ chỉ có một mình nàng.
Loan Nguyệt cảm thấy ủy khuất, nàng cũng không phải không tìm được nam nhân tốt.
Truyện được đăng ở https://www.wattpad.com/user/Yul_Yuuki. Mọi trang wed khác đều là TRỘM. Mong các bạn vào wattpad ủng hộ editor.
- Hồi bệ hạ, thần...Thần cũng không biết như thế nào mà tâm hoảng ý loạn...
Chỉ là so với trước kia thì gầy yếu hơn nhiều, nhưng gầy yếu không phải là không sống được.
Lời đồn đại trong kinh thành về chuyện Nhữ Dương vương phi nhiễm bệnh nan y là không thể tin.
Nhàn Nương nâng mắt, đụng chạm ánh mắt của hoàng đế, rồi cúi đầu nói:
- Khởi bẩm bệ hạ Man Di trà trộn vào kinh thành cướp đi trượng phu của thần phụ là Nhữ Dương vương.
Dùng tính mạng của hắn uy hiếp Nhàn Nương muốn phương thuốc trị thiên hoa, đây là phản quốc không phải là phong lưu.
Tạm thời không nói đến chuyện câu dẫn tỷ phu, vì nàng Nhữ Dương vương mới có thể hồ đồ phạm sai lầm.
Mới có thể cho Man Di cơ hội, nếu bình an vô sự thì thôi, một khi có chuyện hết thảy đều là lỗi của nữ tử này.
- Bệ hạ, hãy nghe thử xem Nhữ Dương vương phi nói thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.