Hạnh Phúc Tái Sinh

Chương 53: Phá cục

Đào Lý Mặc Ngôn

18/04/2017

Bình Nhất Chỉ trầm tư suy nghĩ, rồi có chút sáng tỏ, ánh mắt lướt qua Yên Nhiên nhìn vào trong sân nhỏ chổ cửa phòng.

- Ngươi nói lời này là vì những người bên ngoài? Hay là vì thế tử điện hạ?

Trong lòng Yên Nhiên vui vẻ ngọt ngào, rốt cục nàng cũng có thể giúp đỡ biểu ca:

- Lúc này là vì biểu ca, từ nay về sau Bình đại phu xem bệnh cho nhiều người, sẽ vì rất nhiều rất nhiều người, là bình đại phu gỡ được khúc mắc, ta không có làm cái gì.

Bình Nhất Chỉ lắc đầu nói:

- Ta cũng không nói là ta đã giải khai khúc mắc, Lý đại tiểu thư nói rất hay, ngày mai ta sẽ huỷ bỏ chuyện khảo thí nan đề làm khó dễ người, nhưng hôm nay vẫn như cũ.

- Ngươi...ngươi...

Yên Nhiên tức giận:

- Khi dễ người.

- Biểu muội, không tin ta?

Triệu Duệ Kỳ cầm tay Yên Nhiên, cảm xúc tinh tế, khiến hắn luyến tiếc không muốn buông tay:

- Từ lâu ta đã muốn thử ván cờ Linh Lung, nghe nói người có thể nhập kỳ sẽ nhìn thấy kiếp trước kiếp này, là thiên hạ đệ nhất ván cờ, nếu ta không thử, sẽ rất đáng tiếc.

- Biểu ca cẩn thận một chút, không cần miễn cưỡng.

Yên Nhiên nhịn không được trừng mắt nhìn Bình Nhất Chỉ, kiếp trước nàng cũng từng nghe nói đến ván cờ Linh Lung.

Lúc đó cũng có người bày ra ván cờ, nhưng không có cách nào nhập kỳ, bọn họ đều bị văng ra, ở trên ván cờ bày bố cục, sống chỗ không nhiều lắm, phần lớn là tử cục.

Yên Nhiên khuyên biểu ca đến thỉnh Bình Nhất Chỉ, còn không phải là muốn biểu ca nổi danh sao?

Nếu Bình Nhất Chỉ không ra nan đề, thì Yên Nhiên cũng không đạt được mục đích, chỉ là Bình Nhất Chỉ ra đề mục không phải là đề nàng nghĩ đến.

Vì vậy Yên Nhiên mới kích động, trọng sinh cả đời làm sao chỉ dựa theo suy nghĩ.

Ông trời là công bằng, giống như Trinh nương, giống như Nhàn Nương dù không được trọng sinh, thì họ cũng sống rất tốt.

Yên Nhiên gắt gao nắm chặt cổ tay áo, trời sinh bọn họ là người thông minh, mặc kệ là có cái gì ngoài ý muốn hay biến hóa thì họ cũng không bị ảnh hưởng.

Yên Nhiên nhìn Triệu Duệ Kỳ:

- Ta tin tưởng biểu ca nhất định sẽ giải khai ván cờ Linh Lung, khiến các anh tài trong thiên hạ phải ngước nhìn.

- Nếu không giải được, nếu ta thất bại thì sao?

- Thất bại có gì phải sợ? Chỉ cần còn sống, ta không tin không giải được ván cờ, cho nên nói a, biểu ca không thể miễn cưỡng, thân mình xương cốt mới là quan trọng nhất.

Triệu Duệ Kỳ buông Yên Nhiên, nói:

- Ta nhớ kỹ.

- Thân thể khỏe mạnh, mới có thể làm được rất nhiều rất nhiều chuyện, dù ngươi tài cao kinh thế, thân thể không tốt, tài học cũng không thể hiện được.

Trinh nương nhìn chằm chằm cục đá trên mặt đất, thần sắc có chút biến hóa, Triệu Duệ Kỳ nói:



- Biểu muội chờ ta?

- Ừ

Yên Nhiên liên tục gật đầu, kiếp trước mắc sai lầm, nàng sẽ không tái phạm, thân thể biểu ca không phải có bệnh không tiện nói ra, không phải cái gì cũng không làm được.

Thân mình hắn có thể điều dưỡng tốt, nàng sẽ không để chuyện kiếp trước lại xảy ra với biểu ca, liếc mắt nhìn Trinh nương, Yên Nhiên nói:

- Nếu ngươi thiếu hoạt động chỉ lo tĩnh dưỡng thân thể cũng không mạnh khỏe được, mặc kệ bọn họ ba hoa chích choè, quan tâm đầy đủ, thì ngươi cũng không thể tin tưởng, hoạt động nhiều đối với biểu ca rất có lợi.

- Nhớ rõ.

Triệu Duệ Kỳ thâm trầm nhìn Yên Nhiên, rồi xoay người đi đến ván cờ Linh Lung, ngồi ở trên ghế đá nhắm mắt dưỡng thần rất lâu.

Mở ra đôi mắt trong suốt thâm thúy, Triệu Duệ Kỳ cầm lên quân cờ, nhìn ván cờ chuẩn bị hạ xuống quân cờ đầu tiên.

Yên Nhiên khẩn trương nhìn Triệu Duệ Kỳ, trong lòng bàn tay tràn đầy mồ hôi, biểu ca, ngươi nhất định có thể thành công, ngươi thông minh tài trí không cần thu liễm điệu thấp trước thế nhân.

Kiếp trước lúc sắp xếp lại bộ sách của biểu ca, mỗi một bản mỗi một trang đều có phê bình chú giải...

Mỗi khi Yên Nhiên nhớ tới đều rơi lệ, là vị trí Nhữ Dương vương thế tử hủy đi biểu ca kinh tài tuyệt thế, hắn rõ ràng có thể nổi danh cùng Trí hầu Phó Tuấn Khanh.

Yên Nhiên đột nhiên nghĩ nếu biểu ca buông tha cho vị trí thế tử...

Không thể, còn có đại di Nhàn Nương, từ lúc biểu ca được sinh hạ liền làm Nhữ Dương vương thế tử, mất đi vị trí thế tử cũng giống như mất nửa cái mạng.

Yên Nhiên nắm chặt nắm đấm, ai nói Nhữ Dương vương thế tử nhất định tầm thường? Làm Thế tử điện hạ kinh tài tuyệt thế có gì không được?

Biểu ca là thân sinh nhi tử của Nhàn Nương, hắn vì đại di mà kiêu ngạo, khuynh quốc mẫu đơn cả thiên hạ đều biết, nhi tử của nàng sao có thể là người tầm thường?

Thần sắc Triệu Duệ Kỳ lạnh lùng hạ xuống quân cờ đầu tiên, Bình Nhất Chỉ, Yên Nhiên hiểu được cờ vây liền kinh hô "A."

Ván cờ Linh Lung chổ sống không nhiều lắm, mà Triệu Duệ Kỳ hạ xuống quân cờ này đã ngăn chặn đường sống duy nhất, Yên Nhiên cắn chặt môi, Bình Nhất Chỉ lắc đầu.

- Thế tử điện hạ hạ cờ sai lầm rồi, đoạn tuyệt sinh cơ, sai lầm rồi, hạ sai lầm rồi.

Yên Nhiên nhìn chằm chằm biểu ca, không có ai tin tưởng biểu ca hơn nàng:

- Cổ nhân nói, trí tử rồi sau đó sinh...

Nói ra lời này không chỉ có Yên Nhiên, mà Trinh nương ở bên cạnh cũng nói như thế, Yên Nhiên cùng nàng liếc nhìn nhau.

- Trinh di đại tài.

Trinh nương không giống bình thường hay ngại ngùng ngượng ngùng, đôi mắt thâm thúy hiện ý cười, giọng nói nhẹ dàng:

- Ta không hiểu ván cờ, nhưng tin tưởng vào tài năng của thế tử điện hạ, Bình đại phu nói tử lộ, ta mới nhớ câu trí tử rồi sau đó sinh, nhưng Yên Nhiên hiểu biết nhiều lắm.

Nàng nói không hiểu, không tinh thông ván cờ, lại có thể nói ra câu này, làm cho người ta cảm thấy nàng rất đôn hậu.

Bình Nhất Chỉ có ba cái ham muốn, y thuật, hoa cỏ, ván cờ, hắn cũng không rảnh đi nhìn Trinh nương, hắn muốn biết Triệu Duệ Kỳ sẽ hạ quân cờ thứ hai ở đâu.

Yên Nhiên nói:



- Trinh di rất xuất sắc, không cần tự hạ thấp mình.

Kiếp trước ai còn nhớ rõ Trinh nương là thứ nữ, nàng sống rất tốt, so với đích nữ từ nhỏ chịu nhiều nghiêm khắc giáo dưỡng thì tốt hơn nhiều lắm.

Yên Nhiên nhíu mày, vì sao? Vì sao Trinh nương hiểu biết nhiều như vậy, vì sao nàng luôn khiến mọi người yêu thích? Vừa rồi, sao nàng không giống như trước hay ngượng ngùng ngại ngùng?

Yên Nhiên nhìn biểu ca tiếp tục hạ cờ, tâm tư linh hoạt một chút, cẩn thận đánh giá sân viện của Bình Nhất Chỉ.

Mọi chuyện như một ván cờ, Trinh nương sẽ không bước hụt một bước, đi ra nước cờ phế.

Dù Yên Nhiên trọng sinh, thì nàng vẫn không bằng Trinh nương.

Nhìn quanh bốn phía, Yên Nhiên bước vài bước về phía đông sương phòng.

Bình Nhất Chỉ sống một mình, vì sao cửa sổ đã đóng lại còn buông màn?

Bức màn còn để lại một khe hở, trong đông sương phòng có người? Là ai? Là ai có thể làm cho Trinh nương biến hóa? Nhữ Dương vương? An Ninh công chúa? Hay là vị quý nhân?

Nhất định Trinh nương biết là ai, Yên Nhiên âm thầm tự trách mình quá sơ ý, nàng lại không thể giúp biểu ca.

Từ khi nào Trinh nương phát hiện ra manh mối? Yên Nhiên còn đang suy tư, chợt nghe thấy Triệu Duệ Kỳ ho khan, Trinh nương kinh hô:

- Thế tử điện hạ ho ra máu.

Yên Nhiên làm sao còn lo lắng suy nghĩ đến Trinh nương nữa, chạy đến bên người Triệu Duệ Kỳ, đỡ cánh tay hắn:

- Biểu ca, biểu ca.

Trên bàn cờ hắc bạch giao nhau, màu máu tươi nhìn rất nổi bật, nhìn vết máu dính trên quân cờ trong lòng Yên Nhiên rất bối rối, cơ hội nổi danh còn rất nhiều, nức nở nói:

- Biểu ca đừng dọa ta, biểu ca.

Ánh mắt Triệu Duệ Kỳ mê mang thống khổ lúc nhìn thấy Yên Nhiên, dần dần khôi phục thanh tỉnh.

- Yên Nhiên? Biểu muội?

- Ta đây, biểu ca, ta ở đây.

Triệu Duệ Kỳ nắm lấy tay của Yên Nhiên, nhìn chằm chằm nàng, thì thào tự nói:

- Đừng sợ, ta sẽ không để nàng lại một mình, đừng sợ...

- Ngươi làm sao vậy? Biểu ca?

Yên Nhiên không dám rút tay lại, một tay để yên cho hắn nắm, tay còn lại lấy ra quyên khăn giúp hắn lau máu nơi khóe miệng.

Nhìn sắc mặt Triệu Duệ Kỳ tái nhợt giống như đã trải qua chuyện gì đó rất đau khổ, Yên Nhiên vừa khóc, vừa nhìn Bình Nhất Chỉ nói:

- Còn không mau bắt mạch giúp hắn? Bình đại phu...

Bình Nhất Chỉ nhìn chằm chằm ván cờ Linh Lung, không có thời gian để ý Yên Nhiên, Trinh nương lặng lẽ tiến đến, rất có kỹ xảo che Yên Nhiên lại, đem Thế tử đang ho ra máu lộ ra ngoài.

Từ đông sương phòng nhìn lại đây, chỉ có thể nhìn thấy Triệu Duệ Kỳ suy yếu.

(Yul: các nàng đoán được hành động của Trinh Nương có mục đích gì k?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hạnh Phúc Tái Sinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook