Chương 21: Mua Nhà Ở Trong Núi.
Tiểu Thạc Thử 5030
02/11/2022
Từ nhỏ sinh hoạt ở trong thành thị, cả ngày nhìn thấy toàn người chính là người đến đi, cảnh tượng náo nhiệt ngựa xe như nước, chưa bao giờ chân chính thể nghiệm quá sinh hoạt nông thôn. Lúc này mới hai ngày đã khiến cho cô chân chính thể nghiệm hoàn cảnh sinh hoạt nông thôn giản dị tự nhiên.
Sáng sớm sáu bảy giờ, ánh mặt trời mới lộ ra, gà trống liền bắt đầu kê “quÁc ~ quác ~ quác ~”, một vài con chó giữ nhà không cam lòng yếu thế mà sủa “Gâu gâu” lên. Toàn bộ thôn nhỏ bị một tầng đám sương mênh mông bao phủ, từng đợt khói bếp từ ống khói lượn lờ dâng lên, cảnh sắc kia làm cho người ta cảm giác thuần phác, tự nhiên! Tâm tình cũng bình tĩnh trở lại.
Hai người cùng dì nhỏ đi tới nhà lão đầu, đường đi đầy bụi đất làm cô cảm thán nông thôn cảnh đẹp.
Đi không tới một hồi liền đến, nhà ở nằm đầu phía đông của thôn, gần núi rừng nhất.
Chỉnh thể căn nhà này giống với nhà chú nhỏ, có khi còn lớn hơn một chút. Tường, sân thì giống nhau, là hàng rào bằng đầu gỗ, chuồng gà vịt cũng là dùng đầu gỗ vây thành
Cô âm thầm phán tử hình cho nó ở trong lòng, loại tường viện này ở mạt thế không thực dụng. Cái này về sau phải đổi, nhà bọn họ nhiều bí mật như vậy, tường vây phải làm cao hơn, có thể ngăn cách hết thảy những ánh mắt có ý đồ bất lương. Còn muốn thay đổi một cánh cửa khác, có thể phòng ngừa hết thảy sài lang hổ báo công kích.
Hai người đẩy hàng rào, tiến vào sân, trong sân vẫn rất lớn. Dì nhỏ giới thiệu cho hai người. Bên trái đó là mấy cái giá cho gà mái, quá hai ngày ta cho hai đứa mấy con gà, nuôi gần tháng là có thể lớn thịt, chờ sang năm là có thể đẻ trứng, hai đứa không ở đây thì ta sẽ cho chúng ăn, chờ khi nào hai đứa đến thì lại mang về.
Cô nhìn về chỗ dì nhỏ chỉ, còn tốt, cái này có thể, con trai cô còn chưa từng nuôi gà con.
- Chỗ này là chuồng heo, chờ mẹ hai đứa tới, ta sẽ bắt cho hai con heo nhỏ, nuôi lớn liền có thể giết lấy thịt ăn, tự nuôi thì ăn yên tâm hơn.
Cô lại đi xem chuồng heo, quyết định cái này nhất định không thể có, trước đừng nói về sau người nào có dư lương thực cho heo, chỉ cái mùi không, mùa hè nóng như vậy, cô còn không bị hun chết sao, còn không bằng hoàn toàn diệt trừ, ở chỗ này có hai cây ăn quả, là lựu cùng quả hồng. Thạch lựu đại biểu kim ngọc mãn đường, nhiều con nhiều cháu. Quả hồng đại biểu nhất sinh nhất thế. Ngụ ý thật tốt a.
- Bên là nhà kho giống như nhà ta. Có thể để rất nhiều tạp vật.
Cái này cô biết, cô thấy nhà dì nhỏ có đặt rất nhiều lương thực, thổ sản, còn có củi đốt.
Dì nhỏ đi đến nhà kho, phủi phủi dưới mặt đất, liền kéo ra một cái cửa nhỏ:
- Nơi này có cái hầm, đồ ăn mùa đông đều đặt trong này.
Di, cái này là kinh hỉ.
- Dì nhỏ, nhà dì có sao.
Cô đi qua, nhìn vào trong hầm. Phía dưới quá tối, cái gì cũng không nhìn thấy.
- Có a, cũng ở trong nhà kho, bình thường cũng không dùng.
Dì nhỏ dẫn đầu đi theo cây thang mà bò xuống. Kéo đèn trong hầm ra, cái hầm này chỉ có 20 mấy mét khối, một cái trong nhà như vậy là rất lớn.
Cô nhìn thấy cái hầm liền nghĩ tới một chủ ý. Hai người có thể đào một cái hầm băng ở phía dưới nhà ở, cái này trở về lại cùng Khương Trí thương lượng.
Khương Trí cũng cảm thấy hứng thú đối với cái hầm này, đi qua lại xoay hai vòng, nhưng cái gì cũng không nói.
Dì nhỏ lại mang hai người đi vào nhà một vòng, nhà ở rất lớn, phòng bếp cùng nhà ăn ở nhà chính, trái phải đều có một phòng lớn, đều là giường sưởi, ở mỗi phòng lớn đều có tường gạch, chia phòng lớn làm hai cái phòng. Bên trong phòng so với bên ngoài phòng thì lớn hơn chút, bố cục hai phòng là giống nhau. Này tương đương với chuyện là bọn họ có bốn cái phòng, nhưng phòng trong ra vào có chút không tiện, đều phải đi qua phòng bên ngoài, bất quá cái này có thể sửa. Nếu cần, hoàn toàn có thể đem hai phòng thông nhau, đổi thành hai phòng độc lập. Nếu nhà bọn họ cùng nhau ở, hai người ở bên ngoài, Hàm Hàm ở bên trong, vừa vặn. Ai, cô có chút nhớ con trai.
Đối với phòng bếp cùng nhà ăn đều ở nhà chính, cô có chút không quá vừa lòng, chờ về sau tới ở, liền làm một gian phòng bên ở bên cạnh nhà kho, bệ bếp cũng muốn làm một cái kiểu mới.
Trong lòng cô có ý nghĩ của mình, cùng dì nhỏ bọn họ đi ra ngoài, chuẩn bị đi nhìn sân sau.
Mới ra khỏi nhà, liền thấy có một người đàn ông trẻ tuổi ở bên ngoài hàng rào nhìn dáo dác, lấm la lấm lét.
Dì nhỏ nhận ra đó là con trai của Lý lão nhân trong thôn, Lý Phong.
Dì nhỏ cô liền hỏi:
- Lý Phong a, ngươi có việc sao?
Nhìn ánh mắt Lý Phong làm người ta thực chán ghét, đây là ấn tượng đầu tiên của cô về hắn. Nếu nhìn mặt mà nói, người này lớn lên cũng không tệ lắm, mặt chữ điền, cho người ta một loại cảm giác hàm hậu, thành thật.
- Không có việc gì, ta chính là đi ngang qua.
Ngữ khí Lý Phong cứng đờ, nói với dì nhỏ một câu, liền không để ý nữa mà đi về phía trong thôn.
Dì nhỏ tức giận nói:
- Nói dối đều sẽ bị trừng phạt, nơi này là phía đông thông, đi đâu để có thể đi ngang qua nơi này a.
Xem ra, dì nhỏ không quá thích cái người tên Lý Phong này. Tâm bát quái của cô lại ngo ngoe rục rịch, bám vào cánh tay liền hỏi:
- Dì nhỏ, đây là ai a?
- Hắn a, là con trai thứ hai của Lý lão nhân, cả ngày chọc mèo đá chó, không làm được gì hẳn hoi.
Trước kia người trong thôn cùng nhau đi ra ngoài làm công, kết quả không làm bao lâu hắn đã trở lại, nói là hắn ngại công tác không tiền đồ nên không làm, chúng ta khi đó còn cân nhắc, cho dù là không tiền đồ cũng tốt hơn là ở trong thôn hàng năm cắm mặt xuống đất, phơi lưng cho trời, còn hơn là lên núi chịu nguy hiểm. Kết quả khi những người trong thôn cùng đi làm công trở lại, chúng ta mới biết được mọi chuyện là như thế nào. Nguyên lai là sau khi hắn đi, cả ngày dùng thủ đoạn gian dối, làm việc cũng không xuất lực, buổi tối còn trộm vật liệu mang ra ngoài bán, bị ông chủ phát hiện, người ta mang hắn đi đồn công an, hắn cả ngày khóc gào cầu xin người ta, bọn họ thấy hắn đáng thương, mới không so đo, để hắn bồi thường tiền liền xong việc. Nhưng hắn là không có tiền cũng không có nơi đi, mới trở về thôn.
- Vậy dì nói thử, hôm nay hắn tới đây là có ý tứ a, cháu thấy hắn không giống là đi ngang qua.
Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, thấy một người tâm bất chính hay không, cũng không thể hoàn toàn chỉ nhìn bề ngoài, bề ngoài là thử có tính lừa gạt tính, mà nên xem ánh mắt. Cô có thể từ ánh mắt đầu tiên liền nhận ra Lý Phong là sói mà không phải con dê.
- Này liền khó mà nói.
Dì nhỏ cũng suy nghĩ hồi lâu.
- Chẳng lẽ là hắn muốn mua nơi này, không thể a, cũng không nghe nói a!
Hai người đoán không ra Lý Phong tới nơi này có ý gì, cũng không cần tự tìm phiền não.
Tiếp theo hai người đi nhìn sân sau. Sân sau rất lớn, lớn như sân bóng rổ vậy. Nơi này vốn là đất trồng rau, nhưng hiện tại cỏ dại đã mọc thành cụm, trên đất chỉ còn lại mấy gốc rạ. Cô nghĩ ở nơi này làm nhà kính thì tốt nhất.
Nhà ở, trên cơ bản xem xong rồi, trong phòng trừ bỏ giường đất thì cái gì cũng không có, trên bệ bếp có cái nồi lớn cũng không biết là ai cầm đi, như vậy cũng tốt, nếu lưu lại, cô còn không biết xử lý như thế nào đâu, lưu lại đồ người khác đã dùng qua, cô cũng có chút không thoải mái. Nếu để lại, một đồ còn dùng tốt mà lại ném đi, không phải lãng phí sao, cho nên như bây giờ là tốt nhất, nếu muốn hai người muốn tới ở, thì hết thảy đều mua mới.
Hai người xem xong phòng ở, rồi trở về nhà dì nhỏ, cô lấy ra thước cuộn đã chuẩn bị tốt trước đó, đo từng giường đất cùng cửa sổ, chuẩn bị trở về nhờ mẹ khúc làm mấy bộ ga giường thật dày.
Về tới nhà dì nhỏ, hai người lại đi nhà trưởng thôn làm thủ tục.
Hai người còn nói cùng thôn trưởng chuyện Lý Phong hôm nay cũng đi tới nhà lão đầu, thôn trưởng liền nói cho hai người biết, ba Lý Phong cũng muốn mua ngôi nhà đó.
Nguyên lai lão Lý cũng định mua ngôi nhà cho Lý Phong cưới vợ, liền coi trọng nhà lão đầu, nhưng lại cảm thấy quá đắt, liền muốn chờ một chút, nghĩ tới một thời gian cũng không ai mua, trong thôn phải bán tiện nghi, khi đó ông ta sẽ mua lại. Không nghĩ tới nửa đường lại nhảy ra tên trình giảo kim.
Hôm nay hắn đi nhà lão đầu, khả năng chính là đi xem hai người có vừa lòng về căn nhà đó hay không.
Không nghĩ tới hai người còn có đối thủ cạnh tranh đâu!
Đối với chuyện này, Khúc Nghệ cùng Khương Trí thật không có biện pháp, cũng không thể bởi vì bọn họ ngại quý không mua, liền không cho người khác mua a, hai người không chê quý.
Thôn trưởng ở phía trên có người quen a, theo người quen đó dẫn dắt, thực mau liền làm xong xuôi thủ tục. Ở trong huyện mở tiệc chiêu đãi thôn trưởng cùng người mà ông mời đến hỗ trợ, ăn một bữa cơm trưa xong liền tách ra, bởi vì hai người còn muốn lên huyện mua một ít đồ, còn muốn tới ngân hàng “Rút” tiền cho vị trần Thúy Hoa kia, ha ~ ha ~
Hôm nay, trên đường đi dạo, hai người có đi đến một cái chợ náo nhiệt, món đồ gì cũng có.
Hai người vừa đi vừa dạo, nhìn thấy những thứ chưa từng gặp qua, liền dừng lại nhìn xem thử, nếu về sau dùng tới, liền mua. Đi qua chỗ bán đồ ăn vặt, liền mua mỗi dạng một chút, mang về cho dì nhỏ bọn họ mang, còn một phần cô để vào không gian, là lễ vật chuẩn bị cho con trai.
Ở một góc chợ, hai người phát hiện một thứ mà không gian cần sử dụng đến, sọt tre. Cái loại sọt tre này, miệng so với đáy thì lớn hơn một vòng.
Hiện tại đồ ăn cùng trái cây trong không gian vẫn dùng túi nilon để bọc, không dùng tốt, còn sợ làm nát đồ, tỷ như nói dâu tây. Cho nên nếu giá cả thích hợp, hai người hẳn nên mua nhiều chút để dự phòng.
Đi đến trước quầy hàng bán sọt tre, nhìn đến trên sạp có rất nhiều loại sọt tre, nhỏ nhất có đường kính vì 15 centimet cao 5 centimet, lớn nhất đường kính có ước chừng 80 centimet cao cũng 80 centimet là sọt lớn. Còn có rất nhiều hình dạng, có tròn, có vuông, còn có rất nhiều chủng loại. Cô thấy này đó liền có chút đi không nổi, nhìn xem cái này thật đáng yêu, nhìn xem cái kia cũng đáng yêu, làm sao bây giờ đâu?
Cô nhìn chính là hình dạng, còn Khương Trí nhìn chính là chất lượng cùng tính thực dụng. Anh nhìn những sọt tre này, đều là do máy móc làm, chất lượng cũng không tồi, liền cùng ông chủ bắt chuyện lên.
Được biết, ông chủ có thể cung cấp số lượng lớn, chất lượng tốt, còn có sọt tre đáng yêu, hai người liền trao đổi giá tốt, rồi cùng hắn đi tới nhà xưởng lấy hàng hóa, lần này hai người liền mua 3000 cái, sọt nhỏ, đáng yêu, thực dụng ( liền có thể dùng để xếp dâu tây hoặc là trứng gà rất dễ, rất thực dụng. ) sọt tre cũng mua rất nhiều. Khương Trí còn nói, anh biết ở thông Đạp Sơn cũng có người bán sọt tre, nhưng là thuần thủ công, tốc độ rất chậm, không thể mua số lượng lớn. Nhưng nếu về sau sọt tre không đủ dùng, hai người cũng có thể đặt trước, chỉ cần không vội dùng là được.
Cô còn làm một ít hột vịt muối ở không, mùa đông ướp chút dưa chua, đồ chua, dưa muối, tự chế rượu trái cây, rượu trắng gì đó, này đó đều cần vật chứa chính là “Lu”.Hai người đi dạo quanh chợ mà không tìm được, nhưng mua được ở một cửa hàng ngũ kim bên đường, hai người để người bán lu đều đóng gói lại.
Cô nhìn mấy thứ này đến choáng váng, Khương Trí vỗ vỗ đầu cô:
- Cười ngây ngô cái gì đâu, này lại không phải cái gì thứ tốt.
- Ai nói, đây chính là rất hữu dụng, giải quyết vấn đề rất lớn của em, anh cũng không biết, mỗi lần em vào không gian nhặt trứng gà, đều phải rất cẩn thận, sợ đánh vỡ một quả, hiện tại có loại sọt này, không phải tiện hơn rất nhiều sao.
- Nếu không vẫn là để anh đi làm việc này đó nhà nông đi.
Khương Trí đau lòng lôi kéo tay của cô, ý đồ tìm dấu vết làm lụng vất cả từ bàn tay non mềm trắng nõn đó, nhưng để anh thất vọng rồi. Tuy rằng hiện tại mỗi ngày cô đều làm việc nhà nông, hái rau cùng nhặt trứng, nhưng bàn tay vẫn là thực non mềm.
- Không được, công của em, anh không thể đoạt.
Cô cường ngạnh nói, đây là lạc thú của cô, cô chính là một người keo kiệt, cô thích ở trên mặt đất hái rau, thích ở trên cỏ nhặt trứng gà, thực thích loại cảm giác thu hoạch này.
- Anh chỉ có thể làm việc của anh.
Cô đem những việc cô không thích làm đều ném cho Khương Trí, hiện tại anh phụ trách thu cá, mật ong ở không gian, hết thảy việc nặng, tỷ như đào hố, còn có cho chó con ăn.
Khương Trí vô ngữ nhìn cô.
Sáng sớm sáu bảy giờ, ánh mặt trời mới lộ ra, gà trống liền bắt đầu kê “quÁc ~ quác ~ quác ~”, một vài con chó giữ nhà không cam lòng yếu thế mà sủa “Gâu gâu” lên. Toàn bộ thôn nhỏ bị một tầng đám sương mênh mông bao phủ, từng đợt khói bếp từ ống khói lượn lờ dâng lên, cảnh sắc kia làm cho người ta cảm giác thuần phác, tự nhiên! Tâm tình cũng bình tĩnh trở lại.
Hai người cùng dì nhỏ đi tới nhà lão đầu, đường đi đầy bụi đất làm cô cảm thán nông thôn cảnh đẹp.
Đi không tới một hồi liền đến, nhà ở nằm đầu phía đông của thôn, gần núi rừng nhất.
Chỉnh thể căn nhà này giống với nhà chú nhỏ, có khi còn lớn hơn một chút. Tường, sân thì giống nhau, là hàng rào bằng đầu gỗ, chuồng gà vịt cũng là dùng đầu gỗ vây thành
Cô âm thầm phán tử hình cho nó ở trong lòng, loại tường viện này ở mạt thế không thực dụng. Cái này về sau phải đổi, nhà bọn họ nhiều bí mật như vậy, tường vây phải làm cao hơn, có thể ngăn cách hết thảy những ánh mắt có ý đồ bất lương. Còn muốn thay đổi một cánh cửa khác, có thể phòng ngừa hết thảy sài lang hổ báo công kích.
Hai người đẩy hàng rào, tiến vào sân, trong sân vẫn rất lớn. Dì nhỏ giới thiệu cho hai người. Bên trái đó là mấy cái giá cho gà mái, quá hai ngày ta cho hai đứa mấy con gà, nuôi gần tháng là có thể lớn thịt, chờ sang năm là có thể đẻ trứng, hai đứa không ở đây thì ta sẽ cho chúng ăn, chờ khi nào hai đứa đến thì lại mang về.
Cô nhìn về chỗ dì nhỏ chỉ, còn tốt, cái này có thể, con trai cô còn chưa từng nuôi gà con.
- Chỗ này là chuồng heo, chờ mẹ hai đứa tới, ta sẽ bắt cho hai con heo nhỏ, nuôi lớn liền có thể giết lấy thịt ăn, tự nuôi thì ăn yên tâm hơn.
Cô lại đi xem chuồng heo, quyết định cái này nhất định không thể có, trước đừng nói về sau người nào có dư lương thực cho heo, chỉ cái mùi không, mùa hè nóng như vậy, cô còn không bị hun chết sao, còn không bằng hoàn toàn diệt trừ, ở chỗ này có hai cây ăn quả, là lựu cùng quả hồng. Thạch lựu đại biểu kim ngọc mãn đường, nhiều con nhiều cháu. Quả hồng đại biểu nhất sinh nhất thế. Ngụ ý thật tốt a.
- Bên là nhà kho giống như nhà ta. Có thể để rất nhiều tạp vật.
Cái này cô biết, cô thấy nhà dì nhỏ có đặt rất nhiều lương thực, thổ sản, còn có củi đốt.
Dì nhỏ đi đến nhà kho, phủi phủi dưới mặt đất, liền kéo ra một cái cửa nhỏ:
- Nơi này có cái hầm, đồ ăn mùa đông đều đặt trong này.
Di, cái này là kinh hỉ.
- Dì nhỏ, nhà dì có sao.
Cô đi qua, nhìn vào trong hầm. Phía dưới quá tối, cái gì cũng không nhìn thấy.
- Có a, cũng ở trong nhà kho, bình thường cũng không dùng.
Dì nhỏ dẫn đầu đi theo cây thang mà bò xuống. Kéo đèn trong hầm ra, cái hầm này chỉ có 20 mấy mét khối, một cái trong nhà như vậy là rất lớn.
Cô nhìn thấy cái hầm liền nghĩ tới một chủ ý. Hai người có thể đào một cái hầm băng ở phía dưới nhà ở, cái này trở về lại cùng Khương Trí thương lượng.
Khương Trí cũng cảm thấy hứng thú đối với cái hầm này, đi qua lại xoay hai vòng, nhưng cái gì cũng không nói.
Dì nhỏ lại mang hai người đi vào nhà một vòng, nhà ở rất lớn, phòng bếp cùng nhà ăn ở nhà chính, trái phải đều có một phòng lớn, đều là giường sưởi, ở mỗi phòng lớn đều có tường gạch, chia phòng lớn làm hai cái phòng. Bên trong phòng so với bên ngoài phòng thì lớn hơn chút, bố cục hai phòng là giống nhau. Này tương đương với chuyện là bọn họ có bốn cái phòng, nhưng phòng trong ra vào có chút không tiện, đều phải đi qua phòng bên ngoài, bất quá cái này có thể sửa. Nếu cần, hoàn toàn có thể đem hai phòng thông nhau, đổi thành hai phòng độc lập. Nếu nhà bọn họ cùng nhau ở, hai người ở bên ngoài, Hàm Hàm ở bên trong, vừa vặn. Ai, cô có chút nhớ con trai.
Đối với phòng bếp cùng nhà ăn đều ở nhà chính, cô có chút không quá vừa lòng, chờ về sau tới ở, liền làm một gian phòng bên ở bên cạnh nhà kho, bệ bếp cũng muốn làm một cái kiểu mới.
Trong lòng cô có ý nghĩ của mình, cùng dì nhỏ bọn họ đi ra ngoài, chuẩn bị đi nhìn sân sau.
Mới ra khỏi nhà, liền thấy có một người đàn ông trẻ tuổi ở bên ngoài hàng rào nhìn dáo dác, lấm la lấm lét.
Dì nhỏ nhận ra đó là con trai của Lý lão nhân trong thôn, Lý Phong.
Dì nhỏ cô liền hỏi:
- Lý Phong a, ngươi có việc sao?
Nhìn ánh mắt Lý Phong làm người ta thực chán ghét, đây là ấn tượng đầu tiên của cô về hắn. Nếu nhìn mặt mà nói, người này lớn lên cũng không tệ lắm, mặt chữ điền, cho người ta một loại cảm giác hàm hậu, thành thật.
- Không có việc gì, ta chính là đi ngang qua.
Ngữ khí Lý Phong cứng đờ, nói với dì nhỏ một câu, liền không để ý nữa mà đi về phía trong thôn.
Dì nhỏ tức giận nói:
- Nói dối đều sẽ bị trừng phạt, nơi này là phía đông thông, đi đâu để có thể đi ngang qua nơi này a.
Xem ra, dì nhỏ không quá thích cái người tên Lý Phong này. Tâm bát quái của cô lại ngo ngoe rục rịch, bám vào cánh tay liền hỏi:
- Dì nhỏ, đây là ai a?
- Hắn a, là con trai thứ hai của Lý lão nhân, cả ngày chọc mèo đá chó, không làm được gì hẳn hoi.
Trước kia người trong thôn cùng nhau đi ra ngoài làm công, kết quả không làm bao lâu hắn đã trở lại, nói là hắn ngại công tác không tiền đồ nên không làm, chúng ta khi đó còn cân nhắc, cho dù là không tiền đồ cũng tốt hơn là ở trong thôn hàng năm cắm mặt xuống đất, phơi lưng cho trời, còn hơn là lên núi chịu nguy hiểm. Kết quả khi những người trong thôn cùng đi làm công trở lại, chúng ta mới biết được mọi chuyện là như thế nào. Nguyên lai là sau khi hắn đi, cả ngày dùng thủ đoạn gian dối, làm việc cũng không xuất lực, buổi tối còn trộm vật liệu mang ra ngoài bán, bị ông chủ phát hiện, người ta mang hắn đi đồn công an, hắn cả ngày khóc gào cầu xin người ta, bọn họ thấy hắn đáng thương, mới không so đo, để hắn bồi thường tiền liền xong việc. Nhưng hắn là không có tiền cũng không có nơi đi, mới trở về thôn.
- Vậy dì nói thử, hôm nay hắn tới đây là có ý tứ a, cháu thấy hắn không giống là đi ngang qua.
Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, thấy một người tâm bất chính hay không, cũng không thể hoàn toàn chỉ nhìn bề ngoài, bề ngoài là thử có tính lừa gạt tính, mà nên xem ánh mắt. Cô có thể từ ánh mắt đầu tiên liền nhận ra Lý Phong là sói mà không phải con dê.
- Này liền khó mà nói.
Dì nhỏ cũng suy nghĩ hồi lâu.
- Chẳng lẽ là hắn muốn mua nơi này, không thể a, cũng không nghe nói a!
Hai người đoán không ra Lý Phong tới nơi này có ý gì, cũng không cần tự tìm phiền não.
Tiếp theo hai người đi nhìn sân sau. Sân sau rất lớn, lớn như sân bóng rổ vậy. Nơi này vốn là đất trồng rau, nhưng hiện tại cỏ dại đã mọc thành cụm, trên đất chỉ còn lại mấy gốc rạ. Cô nghĩ ở nơi này làm nhà kính thì tốt nhất.
Nhà ở, trên cơ bản xem xong rồi, trong phòng trừ bỏ giường đất thì cái gì cũng không có, trên bệ bếp có cái nồi lớn cũng không biết là ai cầm đi, như vậy cũng tốt, nếu lưu lại, cô còn không biết xử lý như thế nào đâu, lưu lại đồ người khác đã dùng qua, cô cũng có chút không thoải mái. Nếu để lại, một đồ còn dùng tốt mà lại ném đi, không phải lãng phí sao, cho nên như bây giờ là tốt nhất, nếu muốn hai người muốn tới ở, thì hết thảy đều mua mới.
Hai người xem xong phòng ở, rồi trở về nhà dì nhỏ, cô lấy ra thước cuộn đã chuẩn bị tốt trước đó, đo từng giường đất cùng cửa sổ, chuẩn bị trở về nhờ mẹ khúc làm mấy bộ ga giường thật dày.
Về tới nhà dì nhỏ, hai người lại đi nhà trưởng thôn làm thủ tục.
Hai người còn nói cùng thôn trưởng chuyện Lý Phong hôm nay cũng đi tới nhà lão đầu, thôn trưởng liền nói cho hai người biết, ba Lý Phong cũng muốn mua ngôi nhà đó.
Nguyên lai lão Lý cũng định mua ngôi nhà cho Lý Phong cưới vợ, liền coi trọng nhà lão đầu, nhưng lại cảm thấy quá đắt, liền muốn chờ một chút, nghĩ tới một thời gian cũng không ai mua, trong thôn phải bán tiện nghi, khi đó ông ta sẽ mua lại. Không nghĩ tới nửa đường lại nhảy ra tên trình giảo kim.
Hôm nay hắn đi nhà lão đầu, khả năng chính là đi xem hai người có vừa lòng về căn nhà đó hay không.
Không nghĩ tới hai người còn có đối thủ cạnh tranh đâu!
Đối với chuyện này, Khúc Nghệ cùng Khương Trí thật không có biện pháp, cũng không thể bởi vì bọn họ ngại quý không mua, liền không cho người khác mua a, hai người không chê quý.
Thôn trưởng ở phía trên có người quen a, theo người quen đó dẫn dắt, thực mau liền làm xong xuôi thủ tục. Ở trong huyện mở tiệc chiêu đãi thôn trưởng cùng người mà ông mời đến hỗ trợ, ăn một bữa cơm trưa xong liền tách ra, bởi vì hai người còn muốn lên huyện mua một ít đồ, còn muốn tới ngân hàng “Rút” tiền cho vị trần Thúy Hoa kia, ha ~ ha ~
Hôm nay, trên đường đi dạo, hai người có đi đến một cái chợ náo nhiệt, món đồ gì cũng có.
Hai người vừa đi vừa dạo, nhìn thấy những thứ chưa từng gặp qua, liền dừng lại nhìn xem thử, nếu về sau dùng tới, liền mua. Đi qua chỗ bán đồ ăn vặt, liền mua mỗi dạng một chút, mang về cho dì nhỏ bọn họ mang, còn một phần cô để vào không gian, là lễ vật chuẩn bị cho con trai.
Ở một góc chợ, hai người phát hiện một thứ mà không gian cần sử dụng đến, sọt tre. Cái loại sọt tre này, miệng so với đáy thì lớn hơn một vòng.
Hiện tại đồ ăn cùng trái cây trong không gian vẫn dùng túi nilon để bọc, không dùng tốt, còn sợ làm nát đồ, tỷ như nói dâu tây. Cho nên nếu giá cả thích hợp, hai người hẳn nên mua nhiều chút để dự phòng.
Đi đến trước quầy hàng bán sọt tre, nhìn đến trên sạp có rất nhiều loại sọt tre, nhỏ nhất có đường kính vì 15 centimet cao 5 centimet, lớn nhất đường kính có ước chừng 80 centimet cao cũng 80 centimet là sọt lớn. Còn có rất nhiều hình dạng, có tròn, có vuông, còn có rất nhiều chủng loại. Cô thấy này đó liền có chút đi không nổi, nhìn xem cái này thật đáng yêu, nhìn xem cái kia cũng đáng yêu, làm sao bây giờ đâu?
Cô nhìn chính là hình dạng, còn Khương Trí nhìn chính là chất lượng cùng tính thực dụng. Anh nhìn những sọt tre này, đều là do máy móc làm, chất lượng cũng không tồi, liền cùng ông chủ bắt chuyện lên.
Được biết, ông chủ có thể cung cấp số lượng lớn, chất lượng tốt, còn có sọt tre đáng yêu, hai người liền trao đổi giá tốt, rồi cùng hắn đi tới nhà xưởng lấy hàng hóa, lần này hai người liền mua 3000 cái, sọt nhỏ, đáng yêu, thực dụng ( liền có thể dùng để xếp dâu tây hoặc là trứng gà rất dễ, rất thực dụng. ) sọt tre cũng mua rất nhiều. Khương Trí còn nói, anh biết ở thông Đạp Sơn cũng có người bán sọt tre, nhưng là thuần thủ công, tốc độ rất chậm, không thể mua số lượng lớn. Nhưng nếu về sau sọt tre không đủ dùng, hai người cũng có thể đặt trước, chỉ cần không vội dùng là được.
Cô còn làm một ít hột vịt muối ở không, mùa đông ướp chút dưa chua, đồ chua, dưa muối, tự chế rượu trái cây, rượu trắng gì đó, này đó đều cần vật chứa chính là “Lu”.Hai người đi dạo quanh chợ mà không tìm được, nhưng mua được ở một cửa hàng ngũ kim bên đường, hai người để người bán lu đều đóng gói lại.
Cô nhìn mấy thứ này đến choáng váng, Khương Trí vỗ vỗ đầu cô:
- Cười ngây ngô cái gì đâu, này lại không phải cái gì thứ tốt.
- Ai nói, đây chính là rất hữu dụng, giải quyết vấn đề rất lớn của em, anh cũng không biết, mỗi lần em vào không gian nhặt trứng gà, đều phải rất cẩn thận, sợ đánh vỡ một quả, hiện tại có loại sọt này, không phải tiện hơn rất nhiều sao.
- Nếu không vẫn là để anh đi làm việc này đó nhà nông đi.
Khương Trí đau lòng lôi kéo tay của cô, ý đồ tìm dấu vết làm lụng vất cả từ bàn tay non mềm trắng nõn đó, nhưng để anh thất vọng rồi. Tuy rằng hiện tại mỗi ngày cô đều làm việc nhà nông, hái rau cùng nhặt trứng, nhưng bàn tay vẫn là thực non mềm.
- Không được, công của em, anh không thể đoạt.
Cô cường ngạnh nói, đây là lạc thú của cô, cô chính là một người keo kiệt, cô thích ở trên mặt đất hái rau, thích ở trên cỏ nhặt trứng gà, thực thích loại cảm giác thu hoạch này.
- Anh chỉ có thể làm việc của anh.
Cô đem những việc cô không thích làm đều ném cho Khương Trí, hiện tại anh phụ trách thu cá, mật ong ở không gian, hết thảy việc nặng, tỷ như đào hố, còn có cho chó con ăn.
Khương Trí vô ngữ nhìn cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.