Chương 12: Tiêu Tiền Như Nước
Tiểu Thạc Thử 5030
05/09/2022
Trong không gian ra tới, cô liền nghĩ bước tiếp theo nên làm cái gì đây? Mấy ngày hôm trước hạt giống được đặt trước đã đưa tới, Khương Trí để cho bọn họ đưa hạt giống đến gara dưới lầu, bọn họ ít hạt cây dầu trà. Theo cô biết, cây dầu trà tất cả đều là bảo vật, hạt có thể ép dầu, vỏ quả cùng nhánh cây đều có thể làm thành than củi, hơn nữa cây sinh trưởng nhanh, hai năm là có thể kết quả, có thể liên tục sản xuất quả trong hơn 20 năm. Có một mẫu đất, cô trồng hơn 1600 cây, phỏng chừng mỗi năm có thể sản xuất được 1000 kg. Bã có thể cho cá ăn.
Nói đến cá, mấy ngày hôm trước, Khương Trí đi chợ bán thức ăn để mua thịt, vừa lúc nhìn đến có người bán cá trích nhỏ, ( cô là ngườithích ăn cá trích ), chỉ dài ngón tay, anh liền mua hai cân, về đến nhà đã chết một ít, còn có mấy chục con còn sống, cô liền đem bọn chúng vào thả ở bố nước trong không gian, cô còn tiện tay nhổ mấy ngọn cỏ xanh ném vào hố nước, cá nhỏ thấy có đồ ăn liền bơi tới, cô nghĩ miệng chúng nó bé xíu, liệu có thể ăn vào trong bụng sao. Bất quá cô cũng không có vì chúng nó mà lo lắng quá nhiều, hái dâu tây đã chiếm dụng rất nhiều tinh lực của cô. Chờ cô hái hết toàn bộ dâu tây rồi thu vào nhẫn, mới có thời gian nhớ tới chúng nó, chúng nó đã ở không gian bình yên sinh sống được hơn 4 tháng, không có bị đói chết, đều đã lớn hết rồi, mỗi con cá trích khoảng một cân. Bởi vậy cô liền nghĩ cỏ xanh là đồ ăn mà chúng nó thực thích. Về sau cô liền nhổ cho chúng nhiều thêm chút, không tốn tiền, còn có thể sử dụng tuần hoàn. Cô lại bảo Khương Trí thả mấy hạt giống hoa sen ở hố nước.
Vì để tận dụng hết giá trị kinh tế hiện của cây dầu trà, cô còn mua một cái máy tách vỏ cùng một cái máy ép dầu loại nhỏ ở trên mạng, với giá hơn 5000 đồng. Nhưng để hai chiếc máy này hoạt động bình thường trong không gian, cô còn mua hai chiếc máy phát điện năng lượng mặt trời, giá gần 30.000 đồng, quá quý, cô đau lòng.
Nếu nguyên bộ công cụ hỗ trợ đều đã mua, không lý gì mà không mua công cụ chính, cho nên cô đã lên mạng và mua một số dụng cụ nông cụ tự động nhỏ. Còn có, máy làm than để vượt qua mùa đông. Mua những công cụ này đó tổng cộng đã hết hơn 15.000, nhưng này còn không hết, Khương Trí nói máy phát điện năng lượng mặt trời phải mua nhiều thêm mấy cái, thứ này hỏng rồi thì sẽ không có cái để sửa, cho nên phải chuẩn bị thêm mấy cái, có thể tồn trữ điện năng, bình ắc-quy cũng phải mua nhiều thêm mấy cái, về sau lúc trồng trọt sẽ không có nhiều dầu diesel cấp cho nông cụ dùng. Cô biết Khương Trí nói rất đúng, đặc biệt là máy phát điện năng lượng mặt trời, mùa hè năm nay bị cúp điện trên diện rộng, bởi vì ánh mặt trời ở bên ngoài quá độc, cho nên mọi người chỉ có thể tránh ở nơi khô ráo, trong phòng lại oi bức, người có thân thể cường tráng thì vấn đề không lớn, nhưng người già cùng trẻ nhỏ thì không được, rất nhiều người sẽ bị nhiễm bệnh. Cô cũng phải vì người nhà mà suy xét. Cho nên cô cắn răng, mua một lúc 10 cái máy phát điện năng lượng mặt trời công suất lớn, 10 cái công suất nhỏ, còn có 50 cái bình ắc-quy ( đều là vật tư tiêu hao). Mua này đó lại dùng thêm hơn 30.000. ( Này là do cô mua nhiều, người bán ưu đãi cho cô, còn tặng cô hai hộp pin) tiền trong tay cô còn lại không đến 25.000, cô còn chưa đi thành phố H mua sắm vật tư cho mạt thế đâu. Cô quá thiếu tiền.
Tiêu nhiều tiền một lúc như vậy, thịt cô đều đau, cô quyết định phải tiết kiệm chút, không có đạo lý có không gian còn mua đồ ăn ở bên ngoài a, cô nhìn phân bố cây dầu trà, quyết định lấp đầy toàn bộ đất trống.
Ở dưới gốc cây, cô lại trồng mấy luống rau dưa, đều là loại tương đối thường thấy, tỷ như cà tím, quả hồng, ớt cay. Ở bên ngoài khu trồng cây dầu trà, cô lại trồng mấy loại rau dây leo, tỷ như đậu que, dưa chuột.
Ở không gian bận rộn gần một năm, cô đều cảm giác tinh thần bản thân quá mệt mỏi. Khương Trí quyết định, nhân lúc con trai được nghỉ hai ngày, đưa Hàm Hàm về nhà ông bà nội cùng nhà ông bà ngoại.
Thứ bảy, một nhà ba người mang theo một lọ mật ong cô đã chuẩn bị tốt, một túi dâu tây, một bao tải các loại rau dưa, bốn con cá trích lớn, mang về nhà ba mẹ Khúc.
Mẹ Khúc mới vừa mở cửa, Hàm Hàm liền lon ton chạy tới, hi hi nói:
- Bà ngoại khỏe, ông ngoại khỏe. Bà ngoại cháu thật nhớ bà a, cháu mang tới thật nhiều đồ ăn ngon. Ba ba mau, mau cho bà ngoại nhìn xem.
Đó, con trai đã đem lời kịch của Khúc Nghệ đoạt, cô chỉ là cái giỏ xách.
- Ai, cháu ngoại ngoan của bà, bà ngoại cũng làm đồ ăn ngon cho cháu a.
Khúc mẹ cười, nếp gấp trên mặt nhiều thêm mấy cái.
Chờ bọn họ vào cửa, lấy đồ đã chuẩn bị ra đưa cho mẹ Khúc, mẹ Khúc liền khẩu thị tâm phi nói:
- Mua này đó làm gì, hiện tại rau dưa quý như vậy.
Lúc này ba Khúc từ trong phòng ngủ đi ra tới, nhìn thấy cô liền nói:
- Đây là làm sao vậy, tiểu nghệ, sao dạo này con gầy đi nhiều như vậy a.
Nói xong còn nhìn Khương Trí đang ngồi ở trên sô pha, giống như là đang nói Khương Trí ngược đãi cô.
Cô vội vàng làm nũng ôm lấy cánh tay ba Khúc:
- Ba, vẫn là ba tốt với con, mẹ con vừa rồi chỉ nhìn thấy cháu ngoại bà ấy, con gầy mà bà ấy cũng chưa nhìn ra a. Con giảm béo có chút hiệu quả, chỉ gầy mấy cân trên mặt thôi a.
Nói xong lại chạy đến cái gương trước mặt, hảo hảo nhìn xem cô bị lộ gì hay không.
Mấy ngày này đi ra ngoài, cô mặc quần áo rộng thùng thình, làm người không nhìn ra trên người cô có gầy hay không, nếu không, bị người ta nhìn thấy sẽ hoài nghi thì sao, cho dù thuốc giảm béo lợi hại nhất cũng không thể làm người ta qua 10 ngày mà gầy đi hơn 20 cân a.
Giữa trưa, ăn cơm xong, một nhà chị cả Khúc cùng một nhà chị hai Khúc đều tới, người quá nhiều, những đứa nhỏ đều bị đuổi xuống bàn ăn, ba đứa nhỏ, lớn nhất chính là con trai của chị cả Khúc, Lương Thần 12 tuổi, nhỏ một chút chính là con gái của chị hai Khúc, Vương Thiến 9 tuổi, nhỏ nhất là con trai cô, Khương Hàm 5 tuổi.
Bọn chúng cùng nhau chơi vui vẻ, Lương Thần đúng là có bộ dáng của người làm anh, cùng chơi với em trai em gái, có ăn ngon đều sẽ cho bọn hắn ăn trước. Con trai cô cũng đúng, đang cùng anh trai, chị gái khoe khoang nhà bọn họ mua được dâu tây ăn ngon như thế nào, một hồi hắn muốn cùng anh trai, chị gái chia sẻ, chút dâu tây này của hắn đều đưa ra vài lần. Cô gái nhỏ nhà chị hai Khúc, bởi vì là co gái, cho nên chút tiểu thư, nhưng vẫn là đứa nhỏ ngoan, rất có tâm nhãn, thực thích chiếu cố người.
Ở trên bàn cơm, cô cô gắn đồ ăn trong chén, vùi đầu đau khổ ăn. Ba Khúc thấy cô như vậy liền đau lòng.
- Có phải ở nhà cũng chưa ăn cơm hay không a, Khương Trí không làm cho con ăn sao?
Ba Khúc hung hăng trừng mắt nhìn Khương Trí một cái, Khương Trí vẻ mặt vô tội.
Mẹ Khúc mẹ thấy ba Khúc nói con rể bà như vậy, liền không vui:
- Ông lại bóng gió gì, uống rượu của ông đi là được. Con gái ông, ông còn không biết, mỗi ngày chỉ nghĩ giảm béo, lần này khẳng định là con bé tác quái đi.
Sau đó bà quay đầu liền bắt đầu giáo huấn cô:
- Con nhóc này nói con bao nhiêu tuổi rồi, còn giảm cái gì béo a, lại không phải béo đi không nổi. Liền biết giảm, nếu làm hỏng thân thể rồi, giống giống chị cả con, xem con làm sao bây giờ.
Sau lại lại nói với Khương Trí:
- Khương Trí a, con cũng không thể không quản Tiểu Nghệ, con bé không ăn cơm, con liền mắng con bé, nếu con bé không nghe con, con liền nói cho mẹ, mẹ thu thập con bé.
Ba Khúc uống một ngụm rượu, vừa lòng gật gật đầu, vẻ mặt ôn hoà nói với Khương Trí nói:
- Rượu này thật không sai, mấy đứa cũng nếm thử.
Một ngụm rượu dâu tây liền thu mua được ba Khúc, vừa rồi còn bởi vì con gái mà trừng mắt cùng con rể đâu, này nếu là dùng lời của mẹ Khúc nói, chính là “Trở mặt còn nhanh hơn lật sách.
Khương Trí rót rượu dâu tây cho hai anh rể, nhìn nhìn cô, rồi mở miệng.
Nói đến cá, mấy ngày hôm trước, Khương Trí đi chợ bán thức ăn để mua thịt, vừa lúc nhìn đến có người bán cá trích nhỏ, ( cô là ngườithích ăn cá trích ), chỉ dài ngón tay, anh liền mua hai cân, về đến nhà đã chết một ít, còn có mấy chục con còn sống, cô liền đem bọn chúng vào thả ở bố nước trong không gian, cô còn tiện tay nhổ mấy ngọn cỏ xanh ném vào hố nước, cá nhỏ thấy có đồ ăn liền bơi tới, cô nghĩ miệng chúng nó bé xíu, liệu có thể ăn vào trong bụng sao. Bất quá cô cũng không có vì chúng nó mà lo lắng quá nhiều, hái dâu tây đã chiếm dụng rất nhiều tinh lực của cô. Chờ cô hái hết toàn bộ dâu tây rồi thu vào nhẫn, mới có thời gian nhớ tới chúng nó, chúng nó đã ở không gian bình yên sinh sống được hơn 4 tháng, không có bị đói chết, đều đã lớn hết rồi, mỗi con cá trích khoảng một cân. Bởi vậy cô liền nghĩ cỏ xanh là đồ ăn mà chúng nó thực thích. Về sau cô liền nhổ cho chúng nhiều thêm chút, không tốn tiền, còn có thể sử dụng tuần hoàn. Cô lại bảo Khương Trí thả mấy hạt giống hoa sen ở hố nước.
Vì để tận dụng hết giá trị kinh tế hiện của cây dầu trà, cô còn mua một cái máy tách vỏ cùng một cái máy ép dầu loại nhỏ ở trên mạng, với giá hơn 5000 đồng. Nhưng để hai chiếc máy này hoạt động bình thường trong không gian, cô còn mua hai chiếc máy phát điện năng lượng mặt trời, giá gần 30.000 đồng, quá quý, cô đau lòng.
Nếu nguyên bộ công cụ hỗ trợ đều đã mua, không lý gì mà không mua công cụ chính, cho nên cô đã lên mạng và mua một số dụng cụ nông cụ tự động nhỏ. Còn có, máy làm than để vượt qua mùa đông. Mua những công cụ này đó tổng cộng đã hết hơn 15.000, nhưng này còn không hết, Khương Trí nói máy phát điện năng lượng mặt trời phải mua nhiều thêm mấy cái, thứ này hỏng rồi thì sẽ không có cái để sửa, cho nên phải chuẩn bị thêm mấy cái, có thể tồn trữ điện năng, bình ắc-quy cũng phải mua nhiều thêm mấy cái, về sau lúc trồng trọt sẽ không có nhiều dầu diesel cấp cho nông cụ dùng. Cô biết Khương Trí nói rất đúng, đặc biệt là máy phát điện năng lượng mặt trời, mùa hè năm nay bị cúp điện trên diện rộng, bởi vì ánh mặt trời ở bên ngoài quá độc, cho nên mọi người chỉ có thể tránh ở nơi khô ráo, trong phòng lại oi bức, người có thân thể cường tráng thì vấn đề không lớn, nhưng người già cùng trẻ nhỏ thì không được, rất nhiều người sẽ bị nhiễm bệnh. Cô cũng phải vì người nhà mà suy xét. Cho nên cô cắn răng, mua một lúc 10 cái máy phát điện năng lượng mặt trời công suất lớn, 10 cái công suất nhỏ, còn có 50 cái bình ắc-quy ( đều là vật tư tiêu hao). Mua này đó lại dùng thêm hơn 30.000. ( Này là do cô mua nhiều, người bán ưu đãi cho cô, còn tặng cô hai hộp pin) tiền trong tay cô còn lại không đến 25.000, cô còn chưa đi thành phố H mua sắm vật tư cho mạt thế đâu. Cô quá thiếu tiền.
Tiêu nhiều tiền một lúc như vậy, thịt cô đều đau, cô quyết định phải tiết kiệm chút, không có đạo lý có không gian còn mua đồ ăn ở bên ngoài a, cô nhìn phân bố cây dầu trà, quyết định lấp đầy toàn bộ đất trống.
Ở dưới gốc cây, cô lại trồng mấy luống rau dưa, đều là loại tương đối thường thấy, tỷ như cà tím, quả hồng, ớt cay. Ở bên ngoài khu trồng cây dầu trà, cô lại trồng mấy loại rau dây leo, tỷ như đậu que, dưa chuột.
Ở không gian bận rộn gần một năm, cô đều cảm giác tinh thần bản thân quá mệt mỏi. Khương Trí quyết định, nhân lúc con trai được nghỉ hai ngày, đưa Hàm Hàm về nhà ông bà nội cùng nhà ông bà ngoại.
Thứ bảy, một nhà ba người mang theo một lọ mật ong cô đã chuẩn bị tốt, một túi dâu tây, một bao tải các loại rau dưa, bốn con cá trích lớn, mang về nhà ba mẹ Khúc.
Mẹ Khúc mới vừa mở cửa, Hàm Hàm liền lon ton chạy tới, hi hi nói:
- Bà ngoại khỏe, ông ngoại khỏe. Bà ngoại cháu thật nhớ bà a, cháu mang tới thật nhiều đồ ăn ngon. Ba ba mau, mau cho bà ngoại nhìn xem.
Đó, con trai đã đem lời kịch của Khúc Nghệ đoạt, cô chỉ là cái giỏ xách.
- Ai, cháu ngoại ngoan của bà, bà ngoại cũng làm đồ ăn ngon cho cháu a.
Khúc mẹ cười, nếp gấp trên mặt nhiều thêm mấy cái.
Chờ bọn họ vào cửa, lấy đồ đã chuẩn bị ra đưa cho mẹ Khúc, mẹ Khúc liền khẩu thị tâm phi nói:
- Mua này đó làm gì, hiện tại rau dưa quý như vậy.
Lúc này ba Khúc từ trong phòng ngủ đi ra tới, nhìn thấy cô liền nói:
- Đây là làm sao vậy, tiểu nghệ, sao dạo này con gầy đi nhiều như vậy a.
Nói xong còn nhìn Khương Trí đang ngồi ở trên sô pha, giống như là đang nói Khương Trí ngược đãi cô.
Cô vội vàng làm nũng ôm lấy cánh tay ba Khúc:
- Ba, vẫn là ba tốt với con, mẹ con vừa rồi chỉ nhìn thấy cháu ngoại bà ấy, con gầy mà bà ấy cũng chưa nhìn ra a. Con giảm béo có chút hiệu quả, chỉ gầy mấy cân trên mặt thôi a.
Nói xong lại chạy đến cái gương trước mặt, hảo hảo nhìn xem cô bị lộ gì hay không.
Mấy ngày này đi ra ngoài, cô mặc quần áo rộng thùng thình, làm người không nhìn ra trên người cô có gầy hay không, nếu không, bị người ta nhìn thấy sẽ hoài nghi thì sao, cho dù thuốc giảm béo lợi hại nhất cũng không thể làm người ta qua 10 ngày mà gầy đi hơn 20 cân a.
Giữa trưa, ăn cơm xong, một nhà chị cả Khúc cùng một nhà chị hai Khúc đều tới, người quá nhiều, những đứa nhỏ đều bị đuổi xuống bàn ăn, ba đứa nhỏ, lớn nhất chính là con trai của chị cả Khúc, Lương Thần 12 tuổi, nhỏ một chút chính là con gái của chị hai Khúc, Vương Thiến 9 tuổi, nhỏ nhất là con trai cô, Khương Hàm 5 tuổi.
Bọn chúng cùng nhau chơi vui vẻ, Lương Thần đúng là có bộ dáng của người làm anh, cùng chơi với em trai em gái, có ăn ngon đều sẽ cho bọn hắn ăn trước. Con trai cô cũng đúng, đang cùng anh trai, chị gái khoe khoang nhà bọn họ mua được dâu tây ăn ngon như thế nào, một hồi hắn muốn cùng anh trai, chị gái chia sẻ, chút dâu tây này của hắn đều đưa ra vài lần. Cô gái nhỏ nhà chị hai Khúc, bởi vì là co gái, cho nên chút tiểu thư, nhưng vẫn là đứa nhỏ ngoan, rất có tâm nhãn, thực thích chiếu cố người.
Ở trên bàn cơm, cô cô gắn đồ ăn trong chén, vùi đầu đau khổ ăn. Ba Khúc thấy cô như vậy liền đau lòng.
- Có phải ở nhà cũng chưa ăn cơm hay không a, Khương Trí không làm cho con ăn sao?
Ba Khúc hung hăng trừng mắt nhìn Khương Trí một cái, Khương Trí vẻ mặt vô tội.
Mẹ Khúc mẹ thấy ba Khúc nói con rể bà như vậy, liền không vui:
- Ông lại bóng gió gì, uống rượu của ông đi là được. Con gái ông, ông còn không biết, mỗi ngày chỉ nghĩ giảm béo, lần này khẳng định là con bé tác quái đi.
Sau đó bà quay đầu liền bắt đầu giáo huấn cô:
- Con nhóc này nói con bao nhiêu tuổi rồi, còn giảm cái gì béo a, lại không phải béo đi không nổi. Liền biết giảm, nếu làm hỏng thân thể rồi, giống giống chị cả con, xem con làm sao bây giờ.
Sau lại lại nói với Khương Trí:
- Khương Trí a, con cũng không thể không quản Tiểu Nghệ, con bé không ăn cơm, con liền mắng con bé, nếu con bé không nghe con, con liền nói cho mẹ, mẹ thu thập con bé.
Ba Khúc uống một ngụm rượu, vừa lòng gật gật đầu, vẻ mặt ôn hoà nói với Khương Trí nói:
- Rượu này thật không sai, mấy đứa cũng nếm thử.
Một ngụm rượu dâu tây liền thu mua được ba Khúc, vừa rồi còn bởi vì con gái mà trừng mắt cùng con rể đâu, này nếu là dùng lời của mẹ Khúc nói, chính là “Trở mặt còn nhanh hơn lật sách.
Khương Trí rót rượu dâu tây cho hai anh rể, nhìn nhìn cô, rồi mở miệng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.