Chương 5: Những Ngày Hạnh Phúc
Quỷ Vương Đất Tổ
26/03/2021
Sáng sớm hôm sau đang ngủ say thì nó chợt tỉnh lại cảm giác ở mũi chuyền tới ngưa ngứa nó khó chịu liền mở ra, liền thấy chị đang nằm cạnh nó đang cầm đuôi tóc chọc chọc vào mũi nó, thấy nó tỉnh dậy chị liền nói.
" Dậy rồi à đồ con lợn này!!"
Đầu nó đau như búa bổ thầm mắng hẳn là hôm qua uống phải rượu dởm rồi, sau đó mắt nó đảo đảo sau trừng lớn nhìn chị sau đó vén chăn đang đắp ngang bụng , mặt liền mang một vẻ đau khổ.
" Chị...chị đã làm gì em?? Một phút không cẩn thận là mất luôn đời trai, chị phải chịu trách nghiệm với em huhu..huhu"
Chị nghe nó nói liền cười khúc khích mắng nó.
" Hừ..vừa ăn cướp vừa la làng, chị không kiện em là phúc của em rồi."
Khi chị lăn ra cười làm lộ ra vùng núi trẳng trẻo trước ngực nó thầm nuốt nước bọt , quá đẹp hôm qua trời tối nên nó không nhìn rõ, sáng nay ánh sáng từ cửa sổ hắt vào nó mới có cô hội chiêm ngưỡng lại nhân lúc chị còn đang cười nó vùng dậy đè lên chị rồi nhét vào bên trong, chị đang cười bị nó nhét vào trong miệng lập tức ú ớ định nói gì thì bị nó dùng một nụ hôn nồng cháy ngăn lại, trong phòng chỉ còn lại tiếng thở dốc hoà cùng tiếng rên rỉ.
30 phút sau.
Nó hét lớn một tiếng rồi đổ gục xuống người chị nằm thở hổn hển sau đó nó liền bị chị cắn một cái thật mạnh lên vai nó,
" Chị cầm tinh con chó à?? Sao suốt ngày cắn thế."
Nó la toáng lên khi bị chị cắn, chị buông nó ra hừ lạnh nói.
" Cho chừa ai bảo dám làm bậy bạ với chị."
Nó liền cười hắc hắc nói.
" Không biết ai rên to thế không sợ người ta biết à."
Chị lập tức đỏ bừng mặt sau đó trừng mắt tính cắn nó thấy vậy nó liền bật dậy khỏi giường vơ vội món quần áo mặc lên người chạy ra mở cửa thò cái đầu ra quan sát không thấy có ai nó mới thở phào " vụng trộm quả thật rất nguy hiểm à"
Quay lại làm điệu bộ mặt xấu với chị song nó đóng cửa rón rèn xuống cầu thang rồi về phòng nhó qua phòng bên hai đứa kia vẫn chưa về nó lấy bộ quần áo khác rồi đi tắm.
Ra cổng quán chào bác bảo vệ một tiếng rồi đứng đó hít một ngụm không khí tràn đầy khói bụi của các phương tiện giao thông thải ra nó cảm thấy cực kì sảng khoái, đang cảm nhận trời đất thì một chiếc taxi dừng lại ngay trước mặt nó, hai đứa kia mở cửa bước xuống vừa nhìn thấy vẻ mặt có chút xanh xao của thằng Lâm nó liền đá đểu.
" Không đủ đạn dược mà đòi ra trận giết địch à Lâm, cần tao giúp không súng ống tao đang thừa đạn mà không có chỗ bắn đây."
Nói thì nói vậy để khịa thằng Lâm chứ chân nó lúc này vẫn còn đang run run sắp đứng không vững rồi, thằng Lâm nghe nó cà khịa liền tức đỏ mặt đáp.
" Mày đem đi mà bắn tường nhà vệ sinh ấy."
Nó liền đáp.
" Bạn bè với nhau giúp đỡ nhau là truyện nhỏ mày không cần cảm ơn đâu."
Song nó làm bộ dáng sấn tới cái Hương thằng Lâm liền dồn đánh nó.
" Thằng chó kút đê..."
Buổi sáng cũng ít khách nó ngồi trong quầy mà cứ nhìn chằm chằm chị đang ngồi nghịch điện thoại chị thì chẳng thèm nhìn nó lấy một cái nó lầm bầm.
" Thịt con trai nhà người ta song tính trốn tránh trách nhiệm đây mà."
Đến gần chưa vài nhóm học sinh cấp ba vào quán, trong đó có hai bé cực xinh thằng Lâm ton hót tính chạy lại nhưng chưa kịp đi thì đã bị một bàn tay kéo lấy tai.
" Tính đi đâu đấy, còn dám bậy bạ là bà cắt."
Nó thấy vội liền bật cười cái Hương cũng hung giữ phết sau này lấy nhau rồi thằng Lâm mà léng phéng có khi là...
Nghĩ tới đó mà giữa hai chân nó buốt giá, đi lại bàn hai bé kia đang ngồi nó cất tiếng hỏi.
" Hai em dùng gì??"
Cả hai đều bỏ tay khỏi cuốn menu trên bàn quay qua nhìn nó, một trong hai người nhìn chằm chằm nó làm nó có chút ngại đỏ cả mặt, cô bé bên kia thấy bạn mình mê trai có chút kinh bỉ nói.
" Đồ mê trai."
Sau đó cô bé gọi hai cốc trà sữa một dâu một bạc hà.
Nó gật đầu rồi quay vào trong để lại đằng sau một cuộc trò chuyện mà nó không hề biết.
" Này Linh làm gì nhìn người ta gê thế, bộ mê anh ấy à??"
Chỉ là một câu trêu đùa nhưng không ngờ cô bé tên Linh kia lại gật gật đầu.
" Lan ơi, có lẽ tao bị tình yêu sét đánh rồi, tao thích anh ấy."
Cô bé tên Lan nghe bạn thân mình nói như vậy liền cười bò ra bàn sau một lúc mới đứng dậy sờ sờ lên trán bạn mình.
" Không sốt, bình thường mà sao hôm nay mày lạ thế, hay bị anh ấy bỏ bùa rồi nhưng anh ấy chưa làm gì mà!!!"
Thấy vẻ nghiêm túc của Linh cùng với ánh mắt nhìn về phía anh kia, Với tư cách một người bạn thân Lan biết bạn mình không nói đùa.
" Vậy thì mày chủ động đi."
Linh nghe bạn mình nói như vậy thế mà lại gật gật đầu sau đó trầm tư một lúc. Lan thấy Linh gật gật đầu trầm tư lại được một trận cười nói.
" Đồ không biết liêm sỉ.."
Nó bên kia khi pha song nước thì đem qua đang định đặt xuống bàn, thì cô bé nhìn chằm chằm nó nở một cười xinh đẹp lộ ra hai chiếc răng khểnh rồi nói.
" Em uống vị bạc hà"
Nó lúc này có chút ngơ ngẩn vì nụ cười xinh đẹp của em nó trong đầu bất giác so sánh nụ cười của em với chị, sau đó nó vội lắc đầu rồi đặt cốc trà sữa bạc hà xuống bàn ngay trước mặt em đặt cốc còn lại sang bên bạn em, rồi nói.
" Hai em dùng ngon miệng"
Sau đó quay lưng đi thì bị bạn em gọi lại.
" Anh ơi anh có rảnh không ạ? Ngồi xuống nói chuyện với tụi em một lát, bạn em nó thích anh mất rồi à.."
Nó nghe vậy cũng không cho là thật chỉ lắc lắc đầu rồi nhìn xung quanh thấy có mấy bàn thì hai đứa kia lo cả rồi bây giờ quay vào cũng chả phải làm gì nên nó liền ngồi xuống nói chuyện với hai em gái này.
Qua một hồi làm quen nó biết em gái nhìn nó chằm chằm có nụ cười chết người tên Linh còn bạn em tên Lan hai đứa là bạn thân chơi chung tờ nhỏ kém nó 3 tuổi ,nó cũng giới thiệu về mình qua chút cho hai em gái, có thêm bạn mới nó sẵn sàng mà còn là gái xinh nó dơ cả 3 chân lên ủng hộ.
" Anh có biết hát không ạ.???"
Cái Lan hỏi nó nghe vậy nó liền trả lời.
" Anh biết chút chút thôi ! Mà nghe giọng của em hay như vậy, sau này có tính làm ca sĩ không??
Nó liền khen làm con bé Lan nhảy cấng lên như nhìn thấy chi kỉ cười toe tét nói.
" Anh thật có mắt nhìn người, phát hiện ra năng khiếu thiên bẩm của em, nếu không phải bạn em có ý với anh em thật sự muốn anh."
Câu nói của con bé Lan có chút dễ gây hiểm nhầm à, nó liền nhớ tới trong quầy có bộ loa kéo sau đó quay qua nói.
" Trong kia có bộ loa mic anh lấy ra nhé, để anh thưởng thức giọng hát của ca sĩ tương lai ra sao."
Linh ở bên cạnh nghe nó nói như vậy liền ngao ngán thở dài cũng không ngăn cản nó miệng lẩm nhẩm.
" Thảm hoạ tuyệt chủng loài người..."
Cầm bộ loa mic ra kết nối với điện thoại của cái Lan nó thầm tặc lưỡi đúng là con nhà giàu mà còn đi học mà dùng ip 12max còn nó mấy năm nay vẫn chung thủy với chiếc ip5 à nó cảm thán đời người bất công.
Khi giọng hát của cái Lan cất lên nó mới phát hiện to lớn sai lầm quá sai lầm, khó nghe muốn chết, nói chuyện bình thường giọng cái Lan rất dễ nghe nhưng khi cất giọng để hát lại như tiếng vịt đực gọi bạn đời vậy.
Ánh mắt nó bi ai nhìn qua em, thấy mặt nó mếu mão em liền cười tủm tỉm nói khẩu hình miệng.
" Cho anh thưởng thức giọng hát triển vọng này!.
Nó đâu khổ chờ đợi trong vô vọng thời gian như bị thứ gì đó ngăn cản lại, khi cái Lan vừa hát song nó cũng thờ phào một hơi nhẹ nhóm cuối cùng cũng kết thúc.
" Anh thấy em có hát hay không??"
Nó chẳng nhé lại nói toạc ra " em hát quá dở " nhưng nó vẫn phải dặn lòng nói.
" Hay rất hay, anh thấy em rất ôk."
Nghe nó khen như vậy cái Lan vui mừng ra mặt định hát thêm một bài nó và em cùng đồng thời ngăn cản nó vội cầm lấy mic.
" để anh...để anh."
Chọn bài " Yêu em nhưng anh không với tới"
" Chờ em dưới khóc phố hằng đêm...nhưng không thể nói tiếng yêu em...anh đành trôn dấu tất cả nỗi đau...giữa dòng đời ta lạc mất nhau."
Khi vừa kết thúc bài hát quay qua nhìn thấy hai người kia ngẩn ra mắt to mắt nhỏ nhìn chằm chằm nó làm nó có chút ngại ngùng.
" Anh hát hay quá."
Em cất tiếng khen nó, cái Lan lại nói to như kiểu sợ người khác không biết.
" Em quyết định rồi, dù cho có cướp hay dùng thủ đoạn khác em cũng phải có anh bằng được.."
Nghe cái Lan tuôn ra một tràng nó có chút lúng túng nói.
" Em làm anh sợ đó..."
Em ở bên cạnh lườm một cái sắc lẹm về phía bạn mình.
Nói truyện một hồi thì nó còn việc nên tạm ngưng cuộc trò truyện lại, mà hai đứa cũng thanh toán luuon để về, nó đang đi vào thì em chạy tới dơ chiếc điện thoại của mình ra nói.
" Cho em xin nich FB của anh, mà cả sổ điện thoại nữa??"
Em còn nở nụ cười xinh đẹp ra làm nó ngại đỏ hết mặt đây là lần đầu nó được con gái xin info à. Điền ních FB và số điện thoại vào song nó đưa trả máy điện thoại lại, em liền cầm lấy bấm bấm mội hồi rồi quay qua nói.
" Em gửi lời mời kết bạn rồi anh nhớ xác nhận đó, bi bi anh về đây."
Hai đứa chào nó song thì ra về nó nhìn theo bóng dáng em có chút gì đó...nó không hề biết rằng đây cuộc gặp gỡ định mệnh của đời nó.
" Dậy rồi à đồ con lợn này!!"
Đầu nó đau như búa bổ thầm mắng hẳn là hôm qua uống phải rượu dởm rồi, sau đó mắt nó đảo đảo sau trừng lớn nhìn chị sau đó vén chăn đang đắp ngang bụng , mặt liền mang một vẻ đau khổ.
" Chị...chị đã làm gì em?? Một phút không cẩn thận là mất luôn đời trai, chị phải chịu trách nghiệm với em huhu..huhu"
Chị nghe nó nói liền cười khúc khích mắng nó.
" Hừ..vừa ăn cướp vừa la làng, chị không kiện em là phúc của em rồi."
Khi chị lăn ra cười làm lộ ra vùng núi trẳng trẻo trước ngực nó thầm nuốt nước bọt , quá đẹp hôm qua trời tối nên nó không nhìn rõ, sáng nay ánh sáng từ cửa sổ hắt vào nó mới có cô hội chiêm ngưỡng lại nhân lúc chị còn đang cười nó vùng dậy đè lên chị rồi nhét vào bên trong, chị đang cười bị nó nhét vào trong miệng lập tức ú ớ định nói gì thì bị nó dùng một nụ hôn nồng cháy ngăn lại, trong phòng chỉ còn lại tiếng thở dốc hoà cùng tiếng rên rỉ.
30 phút sau.
Nó hét lớn một tiếng rồi đổ gục xuống người chị nằm thở hổn hển sau đó nó liền bị chị cắn một cái thật mạnh lên vai nó,
" Chị cầm tinh con chó à?? Sao suốt ngày cắn thế."
Nó la toáng lên khi bị chị cắn, chị buông nó ra hừ lạnh nói.
" Cho chừa ai bảo dám làm bậy bạ với chị."
Nó liền cười hắc hắc nói.
" Không biết ai rên to thế không sợ người ta biết à."
Chị lập tức đỏ bừng mặt sau đó trừng mắt tính cắn nó thấy vậy nó liền bật dậy khỏi giường vơ vội món quần áo mặc lên người chạy ra mở cửa thò cái đầu ra quan sát không thấy có ai nó mới thở phào " vụng trộm quả thật rất nguy hiểm à"
Quay lại làm điệu bộ mặt xấu với chị song nó đóng cửa rón rèn xuống cầu thang rồi về phòng nhó qua phòng bên hai đứa kia vẫn chưa về nó lấy bộ quần áo khác rồi đi tắm.
Ra cổng quán chào bác bảo vệ một tiếng rồi đứng đó hít một ngụm không khí tràn đầy khói bụi của các phương tiện giao thông thải ra nó cảm thấy cực kì sảng khoái, đang cảm nhận trời đất thì một chiếc taxi dừng lại ngay trước mặt nó, hai đứa kia mở cửa bước xuống vừa nhìn thấy vẻ mặt có chút xanh xao của thằng Lâm nó liền đá đểu.
" Không đủ đạn dược mà đòi ra trận giết địch à Lâm, cần tao giúp không súng ống tao đang thừa đạn mà không có chỗ bắn đây."
Nói thì nói vậy để khịa thằng Lâm chứ chân nó lúc này vẫn còn đang run run sắp đứng không vững rồi, thằng Lâm nghe nó cà khịa liền tức đỏ mặt đáp.
" Mày đem đi mà bắn tường nhà vệ sinh ấy."
Nó liền đáp.
" Bạn bè với nhau giúp đỡ nhau là truyện nhỏ mày không cần cảm ơn đâu."
Song nó làm bộ dáng sấn tới cái Hương thằng Lâm liền dồn đánh nó.
" Thằng chó kút đê..."
Buổi sáng cũng ít khách nó ngồi trong quầy mà cứ nhìn chằm chằm chị đang ngồi nghịch điện thoại chị thì chẳng thèm nhìn nó lấy một cái nó lầm bầm.
" Thịt con trai nhà người ta song tính trốn tránh trách nhiệm đây mà."
Đến gần chưa vài nhóm học sinh cấp ba vào quán, trong đó có hai bé cực xinh thằng Lâm ton hót tính chạy lại nhưng chưa kịp đi thì đã bị một bàn tay kéo lấy tai.
" Tính đi đâu đấy, còn dám bậy bạ là bà cắt."
Nó thấy vội liền bật cười cái Hương cũng hung giữ phết sau này lấy nhau rồi thằng Lâm mà léng phéng có khi là...
Nghĩ tới đó mà giữa hai chân nó buốt giá, đi lại bàn hai bé kia đang ngồi nó cất tiếng hỏi.
" Hai em dùng gì??"
Cả hai đều bỏ tay khỏi cuốn menu trên bàn quay qua nhìn nó, một trong hai người nhìn chằm chằm nó làm nó có chút ngại đỏ cả mặt, cô bé bên kia thấy bạn mình mê trai có chút kinh bỉ nói.
" Đồ mê trai."
Sau đó cô bé gọi hai cốc trà sữa một dâu một bạc hà.
Nó gật đầu rồi quay vào trong để lại đằng sau một cuộc trò chuyện mà nó không hề biết.
" Này Linh làm gì nhìn người ta gê thế, bộ mê anh ấy à??"
Chỉ là một câu trêu đùa nhưng không ngờ cô bé tên Linh kia lại gật gật đầu.
" Lan ơi, có lẽ tao bị tình yêu sét đánh rồi, tao thích anh ấy."
Cô bé tên Lan nghe bạn thân mình nói như vậy liền cười bò ra bàn sau một lúc mới đứng dậy sờ sờ lên trán bạn mình.
" Không sốt, bình thường mà sao hôm nay mày lạ thế, hay bị anh ấy bỏ bùa rồi nhưng anh ấy chưa làm gì mà!!!"
Thấy vẻ nghiêm túc của Linh cùng với ánh mắt nhìn về phía anh kia, Với tư cách một người bạn thân Lan biết bạn mình không nói đùa.
" Vậy thì mày chủ động đi."
Linh nghe bạn mình nói như vậy thế mà lại gật gật đầu sau đó trầm tư một lúc. Lan thấy Linh gật gật đầu trầm tư lại được một trận cười nói.
" Đồ không biết liêm sỉ.."
Nó bên kia khi pha song nước thì đem qua đang định đặt xuống bàn, thì cô bé nhìn chằm chằm nó nở một cười xinh đẹp lộ ra hai chiếc răng khểnh rồi nói.
" Em uống vị bạc hà"
Nó lúc này có chút ngơ ngẩn vì nụ cười xinh đẹp của em nó trong đầu bất giác so sánh nụ cười của em với chị, sau đó nó vội lắc đầu rồi đặt cốc trà sữa bạc hà xuống bàn ngay trước mặt em đặt cốc còn lại sang bên bạn em, rồi nói.
" Hai em dùng ngon miệng"
Sau đó quay lưng đi thì bị bạn em gọi lại.
" Anh ơi anh có rảnh không ạ? Ngồi xuống nói chuyện với tụi em một lát, bạn em nó thích anh mất rồi à.."
Nó nghe vậy cũng không cho là thật chỉ lắc lắc đầu rồi nhìn xung quanh thấy có mấy bàn thì hai đứa kia lo cả rồi bây giờ quay vào cũng chả phải làm gì nên nó liền ngồi xuống nói chuyện với hai em gái này.
Qua một hồi làm quen nó biết em gái nhìn nó chằm chằm có nụ cười chết người tên Linh còn bạn em tên Lan hai đứa là bạn thân chơi chung tờ nhỏ kém nó 3 tuổi ,nó cũng giới thiệu về mình qua chút cho hai em gái, có thêm bạn mới nó sẵn sàng mà còn là gái xinh nó dơ cả 3 chân lên ủng hộ.
" Anh có biết hát không ạ.???"
Cái Lan hỏi nó nghe vậy nó liền trả lời.
" Anh biết chút chút thôi ! Mà nghe giọng của em hay như vậy, sau này có tính làm ca sĩ không??
Nó liền khen làm con bé Lan nhảy cấng lên như nhìn thấy chi kỉ cười toe tét nói.
" Anh thật có mắt nhìn người, phát hiện ra năng khiếu thiên bẩm của em, nếu không phải bạn em có ý với anh em thật sự muốn anh."
Câu nói của con bé Lan có chút dễ gây hiểm nhầm à, nó liền nhớ tới trong quầy có bộ loa kéo sau đó quay qua nói.
" Trong kia có bộ loa mic anh lấy ra nhé, để anh thưởng thức giọng hát của ca sĩ tương lai ra sao."
Linh ở bên cạnh nghe nó nói như vậy liền ngao ngán thở dài cũng không ngăn cản nó miệng lẩm nhẩm.
" Thảm hoạ tuyệt chủng loài người..."
Cầm bộ loa mic ra kết nối với điện thoại của cái Lan nó thầm tặc lưỡi đúng là con nhà giàu mà còn đi học mà dùng ip 12max còn nó mấy năm nay vẫn chung thủy với chiếc ip5 à nó cảm thán đời người bất công.
Khi giọng hát của cái Lan cất lên nó mới phát hiện to lớn sai lầm quá sai lầm, khó nghe muốn chết, nói chuyện bình thường giọng cái Lan rất dễ nghe nhưng khi cất giọng để hát lại như tiếng vịt đực gọi bạn đời vậy.
Ánh mắt nó bi ai nhìn qua em, thấy mặt nó mếu mão em liền cười tủm tỉm nói khẩu hình miệng.
" Cho anh thưởng thức giọng hát triển vọng này!.
Nó đâu khổ chờ đợi trong vô vọng thời gian như bị thứ gì đó ngăn cản lại, khi cái Lan vừa hát song nó cũng thờ phào một hơi nhẹ nhóm cuối cùng cũng kết thúc.
" Anh thấy em có hát hay không??"
Nó chẳng nhé lại nói toạc ra " em hát quá dở " nhưng nó vẫn phải dặn lòng nói.
" Hay rất hay, anh thấy em rất ôk."
Nghe nó khen như vậy cái Lan vui mừng ra mặt định hát thêm một bài nó và em cùng đồng thời ngăn cản nó vội cầm lấy mic.
" để anh...để anh."
Chọn bài " Yêu em nhưng anh không với tới"
" Chờ em dưới khóc phố hằng đêm...nhưng không thể nói tiếng yêu em...anh đành trôn dấu tất cả nỗi đau...giữa dòng đời ta lạc mất nhau."
Khi vừa kết thúc bài hát quay qua nhìn thấy hai người kia ngẩn ra mắt to mắt nhỏ nhìn chằm chằm nó làm nó có chút ngại ngùng.
" Anh hát hay quá."
Em cất tiếng khen nó, cái Lan lại nói to như kiểu sợ người khác không biết.
" Em quyết định rồi, dù cho có cướp hay dùng thủ đoạn khác em cũng phải có anh bằng được.."
Nghe cái Lan tuôn ra một tràng nó có chút lúng túng nói.
" Em làm anh sợ đó..."
Em ở bên cạnh lườm một cái sắc lẹm về phía bạn mình.
Nói truyện một hồi thì nó còn việc nên tạm ngưng cuộc trò truyện lại, mà hai đứa cũng thanh toán luuon để về, nó đang đi vào thì em chạy tới dơ chiếc điện thoại của mình ra nói.
" Cho em xin nich FB của anh, mà cả sổ điện thoại nữa??"
Em còn nở nụ cười xinh đẹp ra làm nó ngại đỏ hết mặt đây là lần đầu nó được con gái xin info à. Điền ních FB và số điện thoại vào song nó đưa trả máy điện thoại lại, em liền cầm lấy bấm bấm mội hồi rồi quay qua nói.
" Em gửi lời mời kết bạn rồi anh nhớ xác nhận đó, bi bi anh về đây."
Hai đứa chào nó song thì ra về nó nhìn theo bóng dáng em có chút gì đó...nó không hề biết rằng đây cuộc gặp gỡ định mệnh của đời nó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.