Hạnh Phúc Trời Ban (Chàng Ngốc Nhà Nghèo Và Nàng Tiểu Thư Đanh Đá)
Chương 12: Bữa tiệc sinh nhật và lời xin lỗi cuả e (tiếp theo)
Longthan98
12/01/2017
Đến lúc này nó mới bừng tỉnh, ngượng cười tiến lại, ước rồi thổi nến
-Hoan hô!
Tất cả vỗ tay, đèn bật lên, căn phòng trang trí thật đẹp bằng nhiều bóng bay và dây kim tuyến
-Bảo Nam cắt bánh đi e! Lại là chị Vân
-Dạ!
Nó cầm dao xắt bánh ra, còn lại mọi người bày bánh kẹo và nước ngọt. Họ quây quần bên nhau như a chị e một nhà
-Hôm nay e thật sự rất vui, rất hạnh phúc vì đây là lần đầu tiên e được tổ chức sinh nhật! E cảm ơn tất cả mọi người!
-Uầy! E cảm ơn mọi người ít thôi! Người mà e cần gửi lời cảm ơn nhiều nhất là Yến Mi đó, e ấy đã làm tất cả mọi thứ đó! E ấy chuẩn bị từ sớm lắm đấy e biết không! Chị Vân nháy mắt cười nhìn nó
-Đúng đó! Anh chị chỉ việc đến dự và ăn bánh thôi! Chính anh còn bất ngờ khi cô chủ à nhầm Yến Mi gọi điện đến mời mà!
A Thiện nói, cả bọn gật đầu. Nó nhìn e bằng đôi mắt chân thành nhất, e đỏ mặt cười ngượng gạo. Ăn uống xong, mọi người chào nhau, chào nó và e đi về,hai người ở lại dọn dẹp. Làm thì lâu nhưng phá thì nhanh lắm. Có những lúc thật trùng hợp tay nó và e cùng chạm vào một thứ, hai đôi mắt lại nhìn nhau không chớp, nó như bị hớp hồn bởi khuôn mặt thiên thần và đôi mắt long lanh biết nói của e. Nhiều lần nó cứ đơ ra, e phải chủ động rụt tay lại, nó mới choảng tỉnh cười ngượng gãi đầu, e cũng chẳng kém, mặt e đỏ ửng lên, e lảng đi dọn cái khác. 20p sau, cuối cùng nó và e cũng xong, hai người đi xuống lấy xe. E không đi xe, e gọi cho ông lái xe cho cha e tới đón. Nó và e quốc bộ đi ra, nó dong xe còn e vẫn đang ăn đĩa bánh
-Hôm nay, thật sự tôi à nhầm a rất cảm ơn e! Nó nói nhỏ nhẹ như con gái vì ngượng
-Hihi! Cuối cùng a cũng xưng a và gọi e với e rồi! E cười tít mắt, nụ cười thật đẹp, nó bị nụ cười ấy cuả e mê hoặc
-Ờ! Nhưng mà chưa hết ghét đâu đấy! Vẫn có thể xưng tôi và cô ngay và luôn à!
-Hihi! Không sao ạ! E sẽ làm cho a hết ghét e! Hihi!
Câu nói và nụ cười cuả e làm hồn nó lìa khỏi xác lần hai
-Ý quên!
Nó gjật mình, e nói rồi mở túi xách lấy ra một tệp quà nho nhỏ được bao giấy bạc bóng loáng, gắn thêm một chiếc nơ xinh xắn
-Quà sinh nhật của a này! Hihi!
-Ukm! A cảm ơn! Nó đón lấy
-Mà khi nãy a ước gì vậy, nói e nghe được không, tò mò quá à! E chu mỏ lên nhìn đáng yêu lắm
-Không! Đó là bí mật!
-Đi mà! Nói e nghe đi!
-No!
-Năn nỉ đó! E xị mặt xuống làm nũng nó, lần đầu tiên nó được một người con gái nũng nịu
-Thôi được rồi! Dù sao khanh có công lớn với trẫm nên trẫm sẽ cho khanh biết bí mật quốc gia đó!
-Ghét! Nào nói e nghe!
-A ước sau này sẽ lấy được e đó! Hehehe! Nó cười toe toét
-Đáng gét! E đỏ mặt đấm nó một phát, tiện tay quệt bánh vào mép nó
-Nè! Giỡn mà! Quệt gì thế, không đùa trẻ trâu bôi bánh be bét đâu nhé!
-Hihi! E cười tít mắt rồi bỏ thứ thừa vào thùng rác
-E xin lỗi! Giờ e lau cho nha!
Nói xong e kiễng chân lên. Nó tưởng rằng e sẽ lau bằng tay nhưng không ngờ e...dùng miệng. Nó đứng hình khi môi e chạm mạnh và mép nó, nó cảm nhận được lưỡi e đang liếm. E bỏ ra, nó tròn mắt nhìn e, e đỏ mặt nhìn nó nhưng đôi mắt e long lanh và mặt e không cúi xuống, đúng lúc ấy xe chở e đến. E thấy thế lại kiễng chân lên và "chụt", "chụt". E tặng mỗi bên má nó một nụ hôn, rrêng má phải e còn giữ 5s. Đôi mắt nó mở to hết mức có thể vì hành động rất chi là "ngầu" từ e
-Bảo Nam ngốc! Chàng ngốc! Hihi!
E đỏ mặt cười rồi le te chạy ra xe, chiếc ô tô đi mất, bỏ lại nó đần ra như động cơ chết máy
Về đến nhà nó vội mở quà của e ra, là sấp giấy nhỏ xinh được e làm rất tỉ mỉ. Rất nhiều thứ tiếng khác nhau, sau đó kô biết bao nhiêu từ e xin lỗi tròn trịa nắn nót. Vài dòng cuối
-Hihi! Chúc mừng sinh nhật a! Xin lỗi vì thời gian qua đả làm a phải giận, e xin lỗi! E đã mất rất nhiều thời gian để tra mạng và làm nó cho a, tròn 2400 từ đó! Đừng giận e nữa, hết giận thì nhắn tin lại cho e! Bé Bống!
Nó vui sướng quá, nếu có thể nó sẽ bắn lên cung trăng rồi lộn ngược về trái Đất để diễn tả sự vui sướng ấy. Nó cầm điện thoại lên
-E hèm!
-Hihi! E biết thế nào a cũng nhắn lại à!
-Đừng tưởng bở! Hết giận mới được 65% thôi!
-Èo ít quá à! Nhưng mà không sao, e sẽ cố gắng hihi! (đằng sau là hàng loạt icon quyết tâm)
-Ukm! Mà nè, sao vừa nãy...hôn tôi!
-Cái a này kì quá à!(đằng sau là icon đỏ mặt và giận dỗi)
-Hì! Thì e làm kì thì a hỏi kì!
-Híc! Không thèm nhắn tin với a nữa! A ngủ ngon!
-Ukm! Ngủ ngon thiên thần giấm ăn!
-Icon tức giận!!!
E không nhắn tin lại nữa, nó cũng vậy. Cắm sạc vào điện thoại rồi nó lại dập đầu vào gối bất tỉnh luôn đến sáng, kết thúc một ngày vui.......
-Hoan hô!
Tất cả vỗ tay, đèn bật lên, căn phòng trang trí thật đẹp bằng nhiều bóng bay và dây kim tuyến
-Bảo Nam cắt bánh đi e! Lại là chị Vân
-Dạ!
Nó cầm dao xắt bánh ra, còn lại mọi người bày bánh kẹo và nước ngọt. Họ quây quần bên nhau như a chị e một nhà
-Hôm nay e thật sự rất vui, rất hạnh phúc vì đây là lần đầu tiên e được tổ chức sinh nhật! E cảm ơn tất cả mọi người!
-Uầy! E cảm ơn mọi người ít thôi! Người mà e cần gửi lời cảm ơn nhiều nhất là Yến Mi đó, e ấy đã làm tất cả mọi thứ đó! E ấy chuẩn bị từ sớm lắm đấy e biết không! Chị Vân nháy mắt cười nhìn nó
-Đúng đó! Anh chị chỉ việc đến dự và ăn bánh thôi! Chính anh còn bất ngờ khi cô chủ à nhầm Yến Mi gọi điện đến mời mà!
A Thiện nói, cả bọn gật đầu. Nó nhìn e bằng đôi mắt chân thành nhất, e đỏ mặt cười ngượng gạo. Ăn uống xong, mọi người chào nhau, chào nó và e đi về,hai người ở lại dọn dẹp. Làm thì lâu nhưng phá thì nhanh lắm. Có những lúc thật trùng hợp tay nó và e cùng chạm vào một thứ, hai đôi mắt lại nhìn nhau không chớp, nó như bị hớp hồn bởi khuôn mặt thiên thần và đôi mắt long lanh biết nói của e. Nhiều lần nó cứ đơ ra, e phải chủ động rụt tay lại, nó mới choảng tỉnh cười ngượng gãi đầu, e cũng chẳng kém, mặt e đỏ ửng lên, e lảng đi dọn cái khác. 20p sau, cuối cùng nó và e cũng xong, hai người đi xuống lấy xe. E không đi xe, e gọi cho ông lái xe cho cha e tới đón. Nó và e quốc bộ đi ra, nó dong xe còn e vẫn đang ăn đĩa bánh
-Hôm nay, thật sự tôi à nhầm a rất cảm ơn e! Nó nói nhỏ nhẹ như con gái vì ngượng
-Hihi! Cuối cùng a cũng xưng a và gọi e với e rồi! E cười tít mắt, nụ cười thật đẹp, nó bị nụ cười ấy cuả e mê hoặc
-Ờ! Nhưng mà chưa hết ghét đâu đấy! Vẫn có thể xưng tôi và cô ngay và luôn à!
-Hihi! Không sao ạ! E sẽ làm cho a hết ghét e! Hihi!
Câu nói và nụ cười cuả e làm hồn nó lìa khỏi xác lần hai
-Ý quên!
Nó gjật mình, e nói rồi mở túi xách lấy ra một tệp quà nho nhỏ được bao giấy bạc bóng loáng, gắn thêm một chiếc nơ xinh xắn
-Quà sinh nhật của a này! Hihi!
-Ukm! A cảm ơn! Nó đón lấy
-Mà khi nãy a ước gì vậy, nói e nghe được không, tò mò quá à! E chu mỏ lên nhìn đáng yêu lắm
-Không! Đó là bí mật!
-Đi mà! Nói e nghe đi!
-No!
-Năn nỉ đó! E xị mặt xuống làm nũng nó, lần đầu tiên nó được một người con gái nũng nịu
-Thôi được rồi! Dù sao khanh có công lớn với trẫm nên trẫm sẽ cho khanh biết bí mật quốc gia đó!
-Ghét! Nào nói e nghe!
-A ước sau này sẽ lấy được e đó! Hehehe! Nó cười toe toét
-Đáng gét! E đỏ mặt đấm nó một phát, tiện tay quệt bánh vào mép nó
-Nè! Giỡn mà! Quệt gì thế, không đùa trẻ trâu bôi bánh be bét đâu nhé!
-Hihi! E cười tít mắt rồi bỏ thứ thừa vào thùng rác
-E xin lỗi! Giờ e lau cho nha!
Nói xong e kiễng chân lên. Nó tưởng rằng e sẽ lau bằng tay nhưng không ngờ e...dùng miệng. Nó đứng hình khi môi e chạm mạnh và mép nó, nó cảm nhận được lưỡi e đang liếm. E bỏ ra, nó tròn mắt nhìn e, e đỏ mặt nhìn nó nhưng đôi mắt e long lanh và mặt e không cúi xuống, đúng lúc ấy xe chở e đến. E thấy thế lại kiễng chân lên và "chụt", "chụt". E tặng mỗi bên má nó một nụ hôn, rrêng má phải e còn giữ 5s. Đôi mắt nó mở to hết mức có thể vì hành động rất chi là "ngầu" từ e
-Bảo Nam ngốc! Chàng ngốc! Hihi!
E đỏ mặt cười rồi le te chạy ra xe, chiếc ô tô đi mất, bỏ lại nó đần ra như động cơ chết máy
Về đến nhà nó vội mở quà của e ra, là sấp giấy nhỏ xinh được e làm rất tỉ mỉ. Rất nhiều thứ tiếng khác nhau, sau đó kô biết bao nhiêu từ e xin lỗi tròn trịa nắn nót. Vài dòng cuối
-Hihi! Chúc mừng sinh nhật a! Xin lỗi vì thời gian qua đả làm a phải giận, e xin lỗi! E đã mất rất nhiều thời gian để tra mạng và làm nó cho a, tròn 2400 từ đó! Đừng giận e nữa, hết giận thì nhắn tin lại cho e! Bé Bống!
Nó vui sướng quá, nếu có thể nó sẽ bắn lên cung trăng rồi lộn ngược về trái Đất để diễn tả sự vui sướng ấy. Nó cầm điện thoại lên
-E hèm!
-Hihi! E biết thế nào a cũng nhắn lại à!
-Đừng tưởng bở! Hết giận mới được 65% thôi!
-Èo ít quá à! Nhưng mà không sao, e sẽ cố gắng hihi! (đằng sau là hàng loạt icon quyết tâm)
-Ukm! Mà nè, sao vừa nãy...hôn tôi!
-Cái a này kì quá à!(đằng sau là icon đỏ mặt và giận dỗi)
-Hì! Thì e làm kì thì a hỏi kì!
-Híc! Không thèm nhắn tin với a nữa! A ngủ ngon!
-Ukm! Ngủ ngon thiên thần giấm ăn!
-Icon tức giận!!!
E không nhắn tin lại nữa, nó cũng vậy. Cắm sạc vào điện thoại rồi nó lại dập đầu vào gối bất tỉnh luôn đến sáng, kết thúc một ngày vui.......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.