Hạnh Phúc Trốn Nơi Đâu

Chương 4: Đi làm

Vương Vũ

08/04/2014

Nếu như là lúc trước ở nhà tụi nó thì tụi nó chả phải làm cái gì bao giờ cả. Ăn, chơi, học, ngủ là những công việc hằng ngày của tụi nó, nhưng đó chỉ là lúc trước còn bây giờ thì tụi nó phải đi làm thêm để kiếm tiền. Tụi nó đi làm thêm không phải là do không có tiền mà là tụi nó muốn sử dụng những đồng tiền do chính đôi tay mình làm ra chứ không phải những đồng tiền có từ những giọt nước mắt của người khác.

Tại quán cà phê Violet, quán làm việc của Thiên Yết- Nhân Mã:

Trong tiệm cà phê màu tím, hình ảnh Thiên Yết với bộ đồ phục vụ màu đen rất dễ thương, nhìn y hệt một con mèo nhỏ . Quán thì đông nghèn nghẹt ai cũng chạy tới chạy lui, nhất là Nhân Mã mồ hôi hắn nhễ nhại ướt đẫm cả cổ áo vì mấy đứa con gái, đứa nào cũng nhao nháo, nhao nháo gọi món khiến cậu chạy không kịp. Từ ngày Nhân Mã làm việc ở đây, tiệm cà phê đông lên hẳn, khách hàng chủ yếu là nữ sinh trường Horo hay là các fan của anh chàng Hotboy Nhân Mã này. Trong giờ làm việc, cậu cứ phải chạy ngược chạy xuôi để phục vụ những lời kêu réo ầm ỹ, dù trong lòng rủa thầm cả ngàn lần nhưng bên ngoài hắn vẫn cười tươi ghi chép các món ăn được gọi.

Còn Thiên Yết thì khác, nó chỉ đứng một chỗ chơi thôi. Nó thì chả phải hotgirl hay coolgirl nhưng cũng có rất nhiều người thích đấy, cả đám con trai cứ đứng một bên mà chụp hình nó rồi hô hào tên của nó nhưng hầu như đáp lại chỉ là cái bản mặt lạnh tanh của nó. Nó chỉ cười khi ở bên cạnh lũ bạn của mình mà thôi, còn những lúc khác nó hầu như cạy miệng không nói nửa lời. Thấy mấy đứa con gái cứ bu bu vào hắn cô khá bực mình, nhíu nhẹ đôi chân mày tỏ vẻ không vừa ý, cái nhíu mày của cô nhẹ lắm, tựa có như không. Ấy vậy mà vẫn có ai rợn cả da gà, hắn khẽ nhìn qua nó, nó khoanh tay, dựa mình vào quầy tính tiền mà nhìn hắn, không phải liếc, không phải la, cũng không phải nói nhưng chỉ cần một cái nhìn ấy của nó thôi cũng đủ làm cho hắn sợ rồi. Dao kéo hắn không sợ, uýnh lộn hắn không sợ, chỉ sợ..... cái cách nhìn ấy của nó thôi. Làm ơn đi đừng nhìn hắn bằng cái ánh mắt đáng sợ đó mà, hắn khẽ gãi nhẹ đầu và cười toe nhìn nó. Và đáp lại là cái liếc dài của nó, nó quay ngoắt mặt đi, hắn xệ cái mặt một đống, kiểu này lại làm mụ gì ghẻ quốc dân giận nữa rồi.

Khẽ nhìn khắp gần cô, trai không là trai. Nhìn bọn họ kìa, cái mặt dâm tà xấu xí. Vậy mà dám lởn vởn trước mặt bé búp bê của hắn, đã vậy nó lại không phản ứng gì nữa chứ, bực mình, ức chế nồng nàn nặc. Hắn hùng hùng hổ hổ tiến tới

-Xùy xùy xùy biến biến lắm chuyện

Hắn đuổi hết lũ ruồi kia đi rồi quay sang cười với nó

-Hi hi hi

-Rõ điên

-Haizz con gái đúng là cái máy đoán thời tiết mà

Sáng nắng chiều mưa

Trưa áp thấp

Nhiều khi âm ấm

Có lúc hâm hâm

Đôi lúc lặng thầm đứng cười toe toét

Tự nhiên mới nãy cậu ở nhà còn cười toe mà sao giờ cái mặt như vậy rồi

-À tại vì mới thấy một đám "gái ngựa" ấy mà

-Ớ xiên xỏ gì đấy

-Tự nhận

-Cậu

-What

And bla bla bla

Hầu như ngày nào ở quán Violet cũng có bài ca chửi lộn của hai người này hết. Rõ ràng là chả có chuyện gì to tát lớn lao cả ế mà vẫn đứng đấy chửi lộn chơi vậy đó. Rõ là hai đứa không bình thường mà.



Tại nhà Sở Phong, nơi dạy kèm của Sư Tử

-Cô ơi dù rất cố gắng nhưng mà...... xin lỗi cô, cơn buồn ngủ đã đè bẹp em rồi- Sở Phong hét lên rồi nằm bẹp xuống bàn

- Em có muốn chép phạt nữa không?

-Oá không không không em học em học- Sở Phong vì một câu nói của Bảo Bảo mà từ trong giấc mộng đẹp phải bật người dậy.

Sư Tử là một cô gia sư nhỏ khó tính. Những lúc giải lao hay chưa tới giờ học thì nó rất vui, nó sẵn sàng ngồi tám với Sở Phong hàng giờ trước khi học. Nhưng đó là trước khi học còn trong khi học thì:

- Lấy hết sách vở ra cho cô kiểm. Em phải làm toán, học văn, làm lí, học hóa, bla bla bla.

Sở Phong là một đứa con trai nhà giàu. Bằng tuổi cô, Sở Phong rất phá, chưa một cô giáo nào mà dạy dược cho cậu quá một tháng, hai tuần là ôm cặp khóc chạy ra khỏi nhà. Còn Sư Tử thì ngoại lệ, không những không ôm cặp khóc chạy đi mà còn ngược lại. Cô khiến cho Sở Phong phải sợ và cô là cô giáo.

-Hừm cho cô biết loài vật hiếm nhất ở Châu Phi

-Gấu bắc cực

-ở Châu Phi có gấu bắc cực ?

-Thế mới gọi là hiếm

-Chơi cô à? Chép phạt 100 lần" không chọc cô giáo trong giờ học"

-Cô lần đầu trót dại mà tha đi cô

-200 lần

-Cô

-300 lần sao muốn....

-Dạ em chép cô bình tĩnh

-Hừ 30 phút dành cho em bắt đầu, nếu không xong gấp đôi.

Thế là có một ai đó phải chép 600 lần từ " không được chọc cô giáo trong giờ học"

-Này Sở Phong em có biết là ba, mẹ đã khổ cực nuôi em lớn không?

-Dạ em biết và bạn bè chơi khó khiến em khôn

- 100 lần " nghiêm túc trong giờ học

-Vangggggggggggggggggggg

Kiểm tra văn:



-Đọc thuộc bài thơ trong sách cho cô!

-Dạ

Sư Tử quay người ra chơi Sims3 một lát. Đang chơi đến đoạn vui bỗng nhiên bio5 cậu uýnh cho một cái vào vai, giật mình suýt rớt cái iphone 3 mới mua hôm rồi. Bực mình cô hét:

-Cái mốc xì gì thế?

-Dạ em trả bài ạ

-Đọc

Sư Tử bực mình cầm quyển sách lên và dò bài thơ cậu sắp đọc

- Ư hừm

Cánh cò bay lả bay la

Siêu nhân ném đá chết cha con cò

Gần đó có một con bò

Con bò nó đá.... gãy giò siêu nhân

đúng chưa cô

Sư Tử bây giờ thì thật sự nổi khùng với cái thằng học trò quỷ này rồi thật là.....

-Em... em chép phạt 10000 lần bài thơ trong sách cho tôi

Dạ đó là một buổi học bình thường nhất của chị Sư nhà mình ạ!

Quán bar DJ nơi làm việc của Bạch Dương và Song Tử:

Bạch Dương và Sư Tử là người pha chế rượu ở trong quán, hai chàng Coolboy và Hotboy này chính là lí do vì sao quán DJ này đông, họ chủ yếu đến đây là để........ ngắm trai. Song Tử và Bạch Dương trong bộ đồng phục quán DJ phải nói là bảnh trai chết đi được, đã thế trên tay luôn lắc lắc cái bình rồi mỉm cười nhẹ một cái sau đó là đổ ra ly cho họ uống. Mà phải công nhận là món cooktai của Song Tử ngon thật, cay cay ngọt ngọt và còn có vị nồng nồng thơm nhẹ. Còn Bạch Dương thì không pha chế gì ngon bằng rượu, mùi vị rất mới mẻ và lạ miệng, mỗi ngày cặp đôi pha chế này chế ra ít nhất là 3 loại cooktai và rượu mới, đều nhận được sự ủng hộ nhiệt tình của mọi người.

Bảo Bảo và Thiên Bình cũng làm việc tại đây, hai đứa nó là phục vụ bưng bê. Lúc trước Bảo Bảo cũng xin làm pha chế rượu nhưng khi pha chế cho chủ quán uống thử ông ta đã bị ngộ độc thực phẩm và phải nằm viện máy tuần. Cô vẫn được giữ lại bởi vì nếu cô không làm ở đây thì Song Tử cũng đi chỗ khác làm thế thì họ sẽ không có lợi, thế là chấp nhận giữ lại một con nhỏ như Bảo Bảo ở lại.

Thiên Bình thì trời phú cho đôi chân dài thườn thượt. Lại có gương mặt thu hút đến không ngờ nên được giữ lại làm phục vụ là một điều dĩ nhiên. Cô luôn là điểm tâm trong cái quán DJ đó, cô nổi hơn cả Hotgirl, máy người con trai tới đây cũng chỉ chủ yếu là để ngắm cô chứ chả gì khác. Quán này vốn từ đầu chả nổi tiếng đâu nhưng từ khi lũ tụi nó tới làm thì hoàn toàn khác.

Tại phòng trà Love Night

Đó chính là nơi làm việc của Xử Nữ và Kim Ngưu.

Kim Ngưu đánh đàn thì rất hay, nó luôn mang đầy tâm trạng buồn, vui, sầu, cảm, nhớ, thương, mong, chờ,... Cả cái giọng hát ngọt ngào êm ấm của Xử Nữ. Nó đem người ta vùi trong một sự buồn bã sâu sắc, nó khiến người ta vừa vui mà cũng vừa buồn, Xử Nữ vốn sinh ra đã có một đôi mắt biết nói. Nó làm cho gương mặt của Xử Nữ nhà mình mười phần biểu cảm. Và đặc biệt cái là dù có hát sai hety61 nguyên một đoạn nhạc dài thì cái mặt cô hay cái mặt Kim Ngưu cũng vẫn tỉnh như ruồi. Nếu muốn bắt bẻ lời nhạc của cô thì đầu tiên phải thoát khỏi sự cuốn hút không thể chối từ ở giọng hát ngọt ngào tựa đường mật kia của cô đã

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
cô vợ thay thế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Hạnh Phúc Trốn Nơi Đâu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook