Chương 11: Vĩnh biệt(tỏ tình tập thể) (3)
Vương Vũ
19/06/2014
-Á đù! đứa nào hy sinh xuống dưới hốt cốt tụi nó lên?-Giọng Kim Ngưu oang
oác, oang oác vang lên. Bạch Dương và Nhân Mã thật chỉ muốn khiêng luôn
cái thằng thối mồm đó quăng xuống luôn cho bõ tức!
Nhận thấy được đôi mắt viên đạn ngọt ngào của hai đứa mất bồ kia trao cho mình nên Kim Ngưu cũng đau đớn im lặng. Vấn đề quan trọng đầy nhức đầu bây giờ chính là Thiên Yết thì sốt tới 40 độ, Sư Tử què một chân, lại rơi xuống dưới đó. Chết là cái chắc!
-Hừ, ***** đẻ thật! - Bảo Bình chửi tục một câu
Dù tức lắm, Bảo Bình cũng phải cởi chiếc ba lô của mình ra. Cũng có ngĩa là cô bắt đầu xử lí thì ngang với việc sắp có người chết
Lôi trong cặp ra 12 chiếc tai nghe mini trá hình hoa tai. Đưa cho sáu thằng con trai và ba đứa con gái xong, Bảo Bình cũng đeo vào tai mình một chiếc. Đồng thời lấy ra gần hai mươi mấy con dao, một dống súng, mìn, thuốc dộc,.... cùng một bộ đồ đen từ trên xuống dưới trước đôi mắt kinh ngạc của mọi người. Ối giời ơi, có ai đời đi chơi mà mang mã tấu đi chung không trời?
Bảo Bình nhanh chóng khoác chiếc áo khoác vào người, đeo đôi giày, lồng thêm cái quần thêm chiếc nón lên đầu. Bảo Bảo Chọn thêm chiếc súng lục, nạp đủ đạn, lên nòng cầm ở tay, nhìn tất cả mọi người nói
-Mỗi người tự chọn vũ khí riêng cho mình đi. Lần này lũ "đầy tớ" của Song Ngư đi theo đó
Mọi người giật mình nhìn thẳng vào Song Ngư. Song Ngư là thánh nữ của dòng tộc Evenal, lại không thích sống cái kiểu dịu dàng, hiền lành giả tạo nên bỏ theo tụi nó. Nhưng nào ngờ...... gia tộc của nhỏ lại cho rằng tụi nó dụ dỗ Song Ngư nên không ngừng truy sát tụi nó. Nhiều lần không thành, thậm chí đầu của đứa chỉ huy được gửi về dến tận nhà. Biết chưa thể xử lí được tụi nó, nhà Song Ngư tạm áng binh bất động chờ thời cơ tới, nhưng cả lũ lại không thể suy nghĩ rằng bọn họ lại ***** đến như thế, chọn đúng cái lúc này. Tụi nó tin đây sẽ là cuộc tấn công lớn đây
Đảm bảo đây là chiêu xé đàn. Chiêu mà chưa một ai phá được của dòng họ Evenal.
-Sao cậu biết?- Xử Nữ nghi hoặc hỏi
-Nhìn đi, con dao khiến Thiên Yết và Sư Tử té- Bảo Bình nói rồi ném ánh mắt về đó
Theo đường nhìn của Bảo Bình, đúng là có một thứ sáng choang dắt nơi phiến đá thật. Nhìn thấy, Thiên Bình liền phóng đến xem thử. Đang tính cầm xem thử nào ngờ
"Pặp"
-Không được- Maket61 từ đâu phóng ra chụp tay nhỏ lại
-Đừng có chơi daị, là có độc đảm bảo!
-Thấy chưa? kí tự đầu lâu nhà Evenal đó- Bảo Bình nói.
Ngừng một chút. Nhỏ tiếp tục
-Chọn đi, vũ khí mà mọi người sử dụng giỏi nhất. Chiếc hoa tai đó bắt sóng từ những chiếc còn lại, đừng bao giờ bỏ rơi nó và vũ khí trên tay. Bỏ nó xuống ngang với từ bpo3 chính mạng sống của mình đó. Còn bây giờ ta chỉ còn lại mười đứa, chúng ta sẽ chia ra: Tớ, Nhân Mã, Bạch Dương xuống dưới đó tìm Thiên Yết, Sư Tử. Còn tất cả những người con lại tìm cách xuống núi đi. Nếu đã xuống tới nơi mà tớ và những người còn lại chưa xuống thì hãy đi tìm giúp đỡ nhé!
Trước khi xoay người bước đi. Bảo Bình đến gần Song Tử, hôn nhẹ lên môi cậu. Thì thầm cái gì đó rồi nhắm mắt, xoay đi, trong phút chốc giọt nước mắt tràn ra. Biết dâu đây là lần cuối cùng nhỏ được nhìn thấy...... mọi người
Nhận thấy được đôi mắt viên đạn ngọt ngào của hai đứa mất bồ kia trao cho mình nên Kim Ngưu cũng đau đớn im lặng. Vấn đề quan trọng đầy nhức đầu bây giờ chính là Thiên Yết thì sốt tới 40 độ, Sư Tử què một chân, lại rơi xuống dưới đó. Chết là cái chắc!
-Hừ, ***** đẻ thật! - Bảo Bình chửi tục một câu
Dù tức lắm, Bảo Bình cũng phải cởi chiếc ba lô của mình ra. Cũng có ngĩa là cô bắt đầu xử lí thì ngang với việc sắp có người chết
Lôi trong cặp ra 12 chiếc tai nghe mini trá hình hoa tai. Đưa cho sáu thằng con trai và ba đứa con gái xong, Bảo Bình cũng đeo vào tai mình một chiếc. Đồng thời lấy ra gần hai mươi mấy con dao, một dống súng, mìn, thuốc dộc,.... cùng một bộ đồ đen từ trên xuống dưới trước đôi mắt kinh ngạc của mọi người. Ối giời ơi, có ai đời đi chơi mà mang mã tấu đi chung không trời?
Bảo Bình nhanh chóng khoác chiếc áo khoác vào người, đeo đôi giày, lồng thêm cái quần thêm chiếc nón lên đầu. Bảo Bảo Chọn thêm chiếc súng lục, nạp đủ đạn, lên nòng cầm ở tay, nhìn tất cả mọi người nói
-Mỗi người tự chọn vũ khí riêng cho mình đi. Lần này lũ "đầy tớ" của Song Ngư đi theo đó
Mọi người giật mình nhìn thẳng vào Song Ngư. Song Ngư là thánh nữ của dòng tộc Evenal, lại không thích sống cái kiểu dịu dàng, hiền lành giả tạo nên bỏ theo tụi nó. Nhưng nào ngờ...... gia tộc của nhỏ lại cho rằng tụi nó dụ dỗ Song Ngư nên không ngừng truy sát tụi nó. Nhiều lần không thành, thậm chí đầu của đứa chỉ huy được gửi về dến tận nhà. Biết chưa thể xử lí được tụi nó, nhà Song Ngư tạm áng binh bất động chờ thời cơ tới, nhưng cả lũ lại không thể suy nghĩ rằng bọn họ lại ***** đến như thế, chọn đúng cái lúc này. Tụi nó tin đây sẽ là cuộc tấn công lớn đây
Đảm bảo đây là chiêu xé đàn. Chiêu mà chưa một ai phá được của dòng họ Evenal.
-Sao cậu biết?- Xử Nữ nghi hoặc hỏi
-Nhìn đi, con dao khiến Thiên Yết và Sư Tử té- Bảo Bình nói rồi ném ánh mắt về đó
Theo đường nhìn của Bảo Bình, đúng là có một thứ sáng choang dắt nơi phiến đá thật. Nhìn thấy, Thiên Bình liền phóng đến xem thử. Đang tính cầm xem thử nào ngờ
"Pặp"
-Không được- Maket61 từ đâu phóng ra chụp tay nhỏ lại
-Đừng có chơi daị, là có độc đảm bảo!
-Thấy chưa? kí tự đầu lâu nhà Evenal đó- Bảo Bình nói.
Ngừng một chút. Nhỏ tiếp tục
-Chọn đi, vũ khí mà mọi người sử dụng giỏi nhất. Chiếc hoa tai đó bắt sóng từ những chiếc còn lại, đừng bao giờ bỏ rơi nó và vũ khí trên tay. Bỏ nó xuống ngang với từ bpo3 chính mạng sống của mình đó. Còn bây giờ ta chỉ còn lại mười đứa, chúng ta sẽ chia ra: Tớ, Nhân Mã, Bạch Dương xuống dưới đó tìm Thiên Yết, Sư Tử. Còn tất cả những người con lại tìm cách xuống núi đi. Nếu đã xuống tới nơi mà tớ và những người còn lại chưa xuống thì hãy đi tìm giúp đỡ nhé!
Trước khi xoay người bước đi. Bảo Bình đến gần Song Tử, hôn nhẹ lên môi cậu. Thì thầm cái gì đó rồi nhắm mắt, xoay đi, trong phút chốc giọt nước mắt tràn ra. Biết dâu đây là lần cuối cùng nhỏ được nhìn thấy...... mọi người
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.