Chương 25: Nghe Lén
Tước Minh
10/04/2022
Mễ Nhu nửa năm trước ở trong làng giải trí vẫn không ai biết đến. Trong nửa năm nay, cô ta đột nhiên biến thành nữ thần. Luôn nhận được thư và quà từ người hâm mộ, được mọi người truy tìm trên internet. Trước khi học được các kỹ năng khác, Mễ Nhu đã học được cách thất thường và cao ngạo.
Sau buổi loại trừ ngày đó, fan hâm mô mới của cô ta đột ngột tan rã. Như thể cô đã làm điều gì đó thái quá khiến mọi người oán trách. Rõ ràng người thí sinh đã tự mình lựa chọn từ bỏ.
Không thể nào, nếu không có người khác giúp Mễ Nhu làm việc, cô ta cũng chỉ có thể làm một mình.
Sau khi tốt nghiệp trung học, Mễ Nhu đã ở lại trường học nghề đầu bếp trong 3 năm. Cô thậm chí còn tham gia cuộc thi nấu ăn cao đẳng đầu bếp toàn quốc cùng với đội của trường, thậm chí còn giành được vị trí á quân toàn quốc. Khi đó, Mễ Nhu được xem như là thí sinh tiềm năng được các thầy xem trọng.
Thậm chí, ngay cả việc sắp xếp công việc của cô sau khi ra trường cũng được các thầy cô rất quan tâm. Sau đó. . . . . . Sẽ không có sau đó .
Khi Mễ Nhu học năm thứ tư, bị người săn sao phát hiện và ngay lập tức trở thành một người mẫu xe hơi. Đầu bếp học việc chỉ vài trăm nhân dân tệ một tháng trong khi Mễ Nhu có thể kiếm hàng trăm đô la trong một lần chạy show.
Lúc đó, Mễ Nhu tự nhủ rằng cô ta sẽ không bao giờ làm nghề đầu bếp nữa. Suốt ngày bị khói dầu bao phủ có ý nghĩa gì?
Tuy nhiên trong cuộc thi tiếp theo, Mễ Nhu cũng phải chiến đấu hết mình vì giờ đây cô ta đã bị lộ bản chất thật của mình.
Ngay cả khi không có ai hỗ trợ, Mễ Nhu vẫn có thể làm tốt công việc của mình. Cô ta vẫn cứ tiếp tục kiên trì như vậy. Giờ đây fan hâm mộ trung thành duy nhất chỉ còn sót lại một người là Tiểu Bàn. Đó là khi vẫn phải luyện tập theo nhóm và hắn bị ép buộc phải cùng một nhóm với Mễ Nhu.
Ngay từ đầu Tiểu Bàn đã thấy đây không phải chuyện hay ho gì. Nhưng hắn ta còn trẻ lại thiếu sự quyết đoán. Chỉ có thể ở cùng một nhóm với Mễ Nhu nếu không sẽ bị loại. Tiểu Bàn đã suy nghĩ rất nhiều. Hắn thật sự muốn lọt vào Top 30.
Như vậy, đến ngày thi tiếp theo, không phải cả hai người bọn họ đều có thể bị loại sao?
Tiểu Bàn thấy rằng Mễ Nhu làm việc khá tốt. Hai người bọn họ phối hợp với nhau cũng rất ăn ý, cũng không cần nói với nhau lời nào. Sau đó, hắn ta bắt đầu gọi Mễ Nhu là chị. Mối quan hệ của bọn họ không còn là giữa fan và idol nữa mà trở thành một cặp ăn ý trong căn bếp này, mục tiêu là lọt vào top 10 của nhóm A.
Vào ngày cuối cùng của cuộc thi, bọn họ quả nhiên đã thành công.
Trên đấu trường, chỉ có dựa vào thực lực để nói chuyện. Cho dù tính cách của Mễ Nhu có không tốt, nhưng không ai có thể nói gì về tài năng của cô ta.
Vào cái ngày được lọt vào Top 30 quốc gia, Phòng Thư Lan đang chuẩn bị đi tìm Khấu Viện Viện để gặp mặt. Liền phát hiện chiếc ấm mới mà con gái tặng bà đã mất tích. Con gái vì sợ bà khát nước nên đã đặc biệt vào siêu thị mua cho bà.
Phòng Thư Lan phải quay lại phòng bếp để xem. Nhưng lúc Phòng thư Lan đẩy cửa chuẩn bị bước vào, chợt nghe thấy tiếng Mễ Nhu đang gọi điện thoại bên trong.
"Này, tôi đã lọt vào Top 30 quốc gia. Ngày kia là có thể lên TV. Tôi sẽ tranh thủ lọt vào ống kính nhiều hơn. Nhưng mà tại sao lại sắp xếp công việc như vậy? Rõ ràng họ đã đồng ý cho tôi vào nhóm của Triệu Phi Nhiên, cũng không biết làm thế nào lại vào nhóm của Tô Vĩnh Dân. Trước hết, tôi không muốn trở thành đầu bếp cho một chương trình ẩm thực trong tương lai. Tôi cố gắng nhiều như vậy năm, không phải để làm một chương trình tạp kỹ."
Mễ Nhu cầm một quả dưa chuột và liên tục chọc vào bếp như để trút giận. Giấc mơ của cô ta là một ngôi sao lớn, trên con đường trở thành một ngôi sao, cô ta có thể nhân nhượng tất cả mọi chuyện vì lợi ích sau này. Chỉ là cô ta không muốn để cuộc sống của mình trở lại căn nhà bếp dù có thế nào đi nữa..
"Cái gì? Tôi bình thường cũng có nấu súp, đó là nấu cho ông bố già của tôi ăn. Chứ ai lại muốn suốt ngày đứng trong phòng bếp, cả người đầy dầu mỡ chứ.
Hả? Anh nói cái gì? Đạo diễn Tống sẽ chọn một diễn viên trong chương trình này? Đây có phải là sự thật không?"
Phòng Thư Lan sợ hãi, bà không muốn đứng ngoài nghe lén câu chuyện của Mễ Nhu một chút nào. Tuy nhiên, vào lúc này, vì đây là lần đầu tiên tiên phát sinh chuyện ngoài ý muốn như vậy, bà cũng không biết phải làm thế nào. Đợi đến lúc cô ta đi ra ngoài thì bà đã lo lắng đến mức chân tê cứng lại rồi. Nếu Mễ Nhu phát hiện ra bà nghe lén, không biết sau này sẽ xảy ra chuyện gì đâu?
Phòng Thư Lan đang lo lắng muốn chết, chân của bà lại cứ khăng khăng không nhúc nhích.
Đến khi có ai đó kéo bà từ phía sau. Phòng Thư Lan bị dọa một phen, nhưng may thay không phát ra tiếng động. Sau lại, bà bị Tô Vĩnh Dân kéo ra khỏi cửa.
Sau khi rời khỏi phòng bếp, bước ra bên ngoài, trái tim của Phòng Thư Lan vẫn đang đập thình thịch.
"Tôi. . . . . . Tôi không cố ý, tôi chỉ đi lấy cái ấm mà con gái đã mua cho tôi." Phòng Thư cố gắng giải thích với Tô Vĩnh Dân rằng bà thật sự không cố ý chạy tới nghe lén chuyện của người khác.
"Ừm, tôi biết, vừa rồi tôi còn giúp cô lấy nó ra nữa." Tô Vĩnh Dân nói xong, liền đưa cái ấm nước cho Phòng Thư Lan. Để cho bà ấy uống một chút nước trước và bình tĩnh lại.
Sắc mặt Phòng Thư Lan vô cũng tái nhợt, ngón tay run lẩy bẩy. Tô Vĩnh Dân đơn giản chỉ là giúp bà mở nắp ấm nước.
Phòng Thư Lan nhấp một ngụm và cuối cùng cũng bình tĩnh lại được một chút. Bà ấy dường như đã nghe thấy một điều gì đó khủng khiếp vừa rồi. Chỉ là, bà không muốn tiết lộ những chuyện này ra ngoài một chút nào. Vì thế, Phòng Thư Lan chỉ có thể khô khốc đứng đối diện với Tô Vĩnh Dân, nhìn ông ta mà trong lòng có chút chột dạ.
Tô Vĩnh Dân năm nay 42 tuổi. Bởi vì làm việc ở đài truyền hình, nên thường xuyên đi công tác rất nhiều. Ông ấy đã nhìn thấy rất nhiều mỹ nhân và phụ nữ mạnh mẽ từ mọi tầng lớp xã hội. Nhưng người yếu đuối như Phòng Thư Lan là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy.
Phòng Thư Lan tính tình mềm yếu và rất hay khóc. Có đôi khi, Tô Vĩnh Dân cảm thấy rằng người phụ nữ như Phòng Thư Lan nên sống ở thời đại ngày xưa, bà đáng lẽ nên được nuôi dưỡng trong nhà, được chồng mình chăm sóc, và là một người vợ, người mẹ tốt.
Tuy nhiên, ngay từ lần đầu gặp mặt, Tô Vĩnh Dân đã chứng kiến Phòng Thư Lan không ngừng cố gắng rất nhiều.
Tô Vĩnh Dân đã nhìn thấy dáng vẻ Phòng Thư Lan vì được công nhận mà cảm kích rơi lệ; đã bắt gặp Phòng Thư Lan và con gái đứng ở cửa và vẫy tay để cổ vũ cho nhau; lại thấy được một Phòng Thư Lan nhẫn nhịn cắn răng kiên trì không chấp nhận thất bại; và thấy Phòng Thư Lan đã nói với chị Cát Lan rằng một ngày nào đó sẽ bà sẽ tự hào về con gái mình.
Tô Vĩnh Dân, người đã ly hôn 15 năm, chưa từng có ý nghĩ tái hôn hiện trong đầu, chỉ muốn nuôi dạy người con trai thật tốt, thế nhưng đã vô tình để ý tới Phòng Thư Lan nhiều đến như vậy.
Rõ ràng người phụ nữ này rất yếu đuối, cách đối nhân xử thế cũng rất kém cỏi. Tuy nhiên, mỗi lần bà ấy nỗ lực kiên trì, Tô Vĩnh Dân đều không nhịn được mà giúp đỡ bà, thậm chí dù chỉ một chút.
Đôi khi, Tô Vĩnh Dân cũng không biết là bản thân mình đang nghĩ cái gì?
Với tư cách là giám khảo chính, không nên ưu tiên cho bất kỳ một thí sinh nào. Nhưng mà, Tô Vĩnh Dân không thể không hy vọng rằng Phòng Thư Lan yếu đuối sẽ ngày càng đi xa hơn. Ông hy vọng rằng bà có thể tiếp tục kiên trì mãi và dũng cảm hơn.
"Thầy Tô, vừa rồi cám ơn ngài." Mặt Phòng Thư Lan đỏ bừng lên. Bà cảm thấy xấu hổ với hành vi vừa rồi của mình.
Tuy nhiên, Tô Vĩnh Dân lại giống như lần đầu tiên anh ấy phát hiện ra rằng Phòng Thư Lan rất đẹp.
Trong lúc Tô Vĩnh Dân, người vẫn luôn có tài hùng biện thì giờ đây lại không biết phải nói gì, thì đột nhiên một chiếc xe ô tô gia đình màu đen dừng lại ở phía đối diện của con đường. Còn liên tiếp bấm còi hai lần. Ngay sau đó, một thanh niên với mái tóc nhuộm vàng, đeo khuyên mũi và đeo kính râm hùng hổ đi về phía họ với cái đầu ngẩng cao.
Sau buổi loại trừ ngày đó, fan hâm mô mới của cô ta đột ngột tan rã. Như thể cô đã làm điều gì đó thái quá khiến mọi người oán trách. Rõ ràng người thí sinh đã tự mình lựa chọn từ bỏ.
Không thể nào, nếu không có người khác giúp Mễ Nhu làm việc, cô ta cũng chỉ có thể làm một mình.
Sau khi tốt nghiệp trung học, Mễ Nhu đã ở lại trường học nghề đầu bếp trong 3 năm. Cô thậm chí còn tham gia cuộc thi nấu ăn cao đẳng đầu bếp toàn quốc cùng với đội của trường, thậm chí còn giành được vị trí á quân toàn quốc. Khi đó, Mễ Nhu được xem như là thí sinh tiềm năng được các thầy xem trọng.
Thậm chí, ngay cả việc sắp xếp công việc của cô sau khi ra trường cũng được các thầy cô rất quan tâm. Sau đó. . . . . . Sẽ không có sau đó .
Khi Mễ Nhu học năm thứ tư, bị người săn sao phát hiện và ngay lập tức trở thành một người mẫu xe hơi. Đầu bếp học việc chỉ vài trăm nhân dân tệ một tháng trong khi Mễ Nhu có thể kiếm hàng trăm đô la trong một lần chạy show.
Lúc đó, Mễ Nhu tự nhủ rằng cô ta sẽ không bao giờ làm nghề đầu bếp nữa. Suốt ngày bị khói dầu bao phủ có ý nghĩa gì?
Tuy nhiên trong cuộc thi tiếp theo, Mễ Nhu cũng phải chiến đấu hết mình vì giờ đây cô ta đã bị lộ bản chất thật của mình.
Ngay cả khi không có ai hỗ trợ, Mễ Nhu vẫn có thể làm tốt công việc của mình. Cô ta vẫn cứ tiếp tục kiên trì như vậy. Giờ đây fan hâm mộ trung thành duy nhất chỉ còn sót lại một người là Tiểu Bàn. Đó là khi vẫn phải luyện tập theo nhóm và hắn bị ép buộc phải cùng một nhóm với Mễ Nhu.
Ngay từ đầu Tiểu Bàn đã thấy đây không phải chuyện hay ho gì. Nhưng hắn ta còn trẻ lại thiếu sự quyết đoán. Chỉ có thể ở cùng một nhóm với Mễ Nhu nếu không sẽ bị loại. Tiểu Bàn đã suy nghĩ rất nhiều. Hắn thật sự muốn lọt vào Top 30.
Như vậy, đến ngày thi tiếp theo, không phải cả hai người bọn họ đều có thể bị loại sao?
Tiểu Bàn thấy rằng Mễ Nhu làm việc khá tốt. Hai người bọn họ phối hợp với nhau cũng rất ăn ý, cũng không cần nói với nhau lời nào. Sau đó, hắn ta bắt đầu gọi Mễ Nhu là chị. Mối quan hệ của bọn họ không còn là giữa fan và idol nữa mà trở thành một cặp ăn ý trong căn bếp này, mục tiêu là lọt vào top 10 của nhóm A.
Vào ngày cuối cùng của cuộc thi, bọn họ quả nhiên đã thành công.
Trên đấu trường, chỉ có dựa vào thực lực để nói chuyện. Cho dù tính cách của Mễ Nhu có không tốt, nhưng không ai có thể nói gì về tài năng của cô ta.
Vào cái ngày được lọt vào Top 30 quốc gia, Phòng Thư Lan đang chuẩn bị đi tìm Khấu Viện Viện để gặp mặt. Liền phát hiện chiếc ấm mới mà con gái tặng bà đã mất tích. Con gái vì sợ bà khát nước nên đã đặc biệt vào siêu thị mua cho bà.
Phòng Thư Lan phải quay lại phòng bếp để xem. Nhưng lúc Phòng thư Lan đẩy cửa chuẩn bị bước vào, chợt nghe thấy tiếng Mễ Nhu đang gọi điện thoại bên trong.
"Này, tôi đã lọt vào Top 30 quốc gia. Ngày kia là có thể lên TV. Tôi sẽ tranh thủ lọt vào ống kính nhiều hơn. Nhưng mà tại sao lại sắp xếp công việc như vậy? Rõ ràng họ đã đồng ý cho tôi vào nhóm của Triệu Phi Nhiên, cũng không biết làm thế nào lại vào nhóm của Tô Vĩnh Dân. Trước hết, tôi không muốn trở thành đầu bếp cho một chương trình ẩm thực trong tương lai. Tôi cố gắng nhiều như vậy năm, không phải để làm một chương trình tạp kỹ."
Mễ Nhu cầm một quả dưa chuột và liên tục chọc vào bếp như để trút giận. Giấc mơ của cô ta là một ngôi sao lớn, trên con đường trở thành một ngôi sao, cô ta có thể nhân nhượng tất cả mọi chuyện vì lợi ích sau này. Chỉ là cô ta không muốn để cuộc sống của mình trở lại căn nhà bếp dù có thế nào đi nữa..
"Cái gì? Tôi bình thường cũng có nấu súp, đó là nấu cho ông bố già của tôi ăn. Chứ ai lại muốn suốt ngày đứng trong phòng bếp, cả người đầy dầu mỡ chứ.
Hả? Anh nói cái gì? Đạo diễn Tống sẽ chọn một diễn viên trong chương trình này? Đây có phải là sự thật không?"
Phòng Thư Lan sợ hãi, bà không muốn đứng ngoài nghe lén câu chuyện của Mễ Nhu một chút nào. Tuy nhiên, vào lúc này, vì đây là lần đầu tiên tiên phát sinh chuyện ngoài ý muốn như vậy, bà cũng không biết phải làm thế nào. Đợi đến lúc cô ta đi ra ngoài thì bà đã lo lắng đến mức chân tê cứng lại rồi. Nếu Mễ Nhu phát hiện ra bà nghe lén, không biết sau này sẽ xảy ra chuyện gì đâu?
Phòng Thư Lan đang lo lắng muốn chết, chân của bà lại cứ khăng khăng không nhúc nhích.
Đến khi có ai đó kéo bà từ phía sau. Phòng Thư Lan bị dọa một phen, nhưng may thay không phát ra tiếng động. Sau lại, bà bị Tô Vĩnh Dân kéo ra khỏi cửa.
Sau khi rời khỏi phòng bếp, bước ra bên ngoài, trái tim của Phòng Thư Lan vẫn đang đập thình thịch.
"Tôi. . . . . . Tôi không cố ý, tôi chỉ đi lấy cái ấm mà con gái đã mua cho tôi." Phòng Thư cố gắng giải thích với Tô Vĩnh Dân rằng bà thật sự không cố ý chạy tới nghe lén chuyện của người khác.
"Ừm, tôi biết, vừa rồi tôi còn giúp cô lấy nó ra nữa." Tô Vĩnh Dân nói xong, liền đưa cái ấm nước cho Phòng Thư Lan. Để cho bà ấy uống một chút nước trước và bình tĩnh lại.
Sắc mặt Phòng Thư Lan vô cũng tái nhợt, ngón tay run lẩy bẩy. Tô Vĩnh Dân đơn giản chỉ là giúp bà mở nắp ấm nước.
Phòng Thư Lan nhấp một ngụm và cuối cùng cũng bình tĩnh lại được một chút. Bà ấy dường như đã nghe thấy một điều gì đó khủng khiếp vừa rồi. Chỉ là, bà không muốn tiết lộ những chuyện này ra ngoài một chút nào. Vì thế, Phòng Thư Lan chỉ có thể khô khốc đứng đối diện với Tô Vĩnh Dân, nhìn ông ta mà trong lòng có chút chột dạ.
Tô Vĩnh Dân năm nay 42 tuổi. Bởi vì làm việc ở đài truyền hình, nên thường xuyên đi công tác rất nhiều. Ông ấy đã nhìn thấy rất nhiều mỹ nhân và phụ nữ mạnh mẽ từ mọi tầng lớp xã hội. Nhưng người yếu đuối như Phòng Thư Lan là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy.
Phòng Thư Lan tính tình mềm yếu và rất hay khóc. Có đôi khi, Tô Vĩnh Dân cảm thấy rằng người phụ nữ như Phòng Thư Lan nên sống ở thời đại ngày xưa, bà đáng lẽ nên được nuôi dưỡng trong nhà, được chồng mình chăm sóc, và là một người vợ, người mẹ tốt.
Tuy nhiên, ngay từ lần đầu gặp mặt, Tô Vĩnh Dân đã chứng kiến Phòng Thư Lan không ngừng cố gắng rất nhiều.
Tô Vĩnh Dân đã nhìn thấy dáng vẻ Phòng Thư Lan vì được công nhận mà cảm kích rơi lệ; đã bắt gặp Phòng Thư Lan và con gái đứng ở cửa và vẫy tay để cổ vũ cho nhau; lại thấy được một Phòng Thư Lan nhẫn nhịn cắn răng kiên trì không chấp nhận thất bại; và thấy Phòng Thư Lan đã nói với chị Cát Lan rằng một ngày nào đó sẽ bà sẽ tự hào về con gái mình.
Tô Vĩnh Dân, người đã ly hôn 15 năm, chưa từng có ý nghĩ tái hôn hiện trong đầu, chỉ muốn nuôi dạy người con trai thật tốt, thế nhưng đã vô tình để ý tới Phòng Thư Lan nhiều đến như vậy.
Rõ ràng người phụ nữ này rất yếu đuối, cách đối nhân xử thế cũng rất kém cỏi. Tuy nhiên, mỗi lần bà ấy nỗ lực kiên trì, Tô Vĩnh Dân đều không nhịn được mà giúp đỡ bà, thậm chí dù chỉ một chút.
Đôi khi, Tô Vĩnh Dân cũng không biết là bản thân mình đang nghĩ cái gì?
Với tư cách là giám khảo chính, không nên ưu tiên cho bất kỳ một thí sinh nào. Nhưng mà, Tô Vĩnh Dân không thể không hy vọng rằng Phòng Thư Lan yếu đuối sẽ ngày càng đi xa hơn. Ông hy vọng rằng bà có thể tiếp tục kiên trì mãi và dũng cảm hơn.
"Thầy Tô, vừa rồi cám ơn ngài." Mặt Phòng Thư Lan đỏ bừng lên. Bà cảm thấy xấu hổ với hành vi vừa rồi của mình.
Tuy nhiên, Tô Vĩnh Dân lại giống như lần đầu tiên anh ấy phát hiện ra rằng Phòng Thư Lan rất đẹp.
Trong lúc Tô Vĩnh Dân, người vẫn luôn có tài hùng biện thì giờ đây lại không biết phải nói gì, thì đột nhiên một chiếc xe ô tô gia đình màu đen dừng lại ở phía đối diện của con đường. Còn liên tiếp bấm còi hai lần. Ngay sau đó, một thanh niên với mái tóc nhuộm vàng, đeo khuyên mũi và đeo kính râm hùng hổ đi về phía họ với cái đầu ngẩng cao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.