Hành Trình Của Yêu Nghiệt Trong Showbiz
Chương 23: Đôi ta yêu nhau
Hoàn Ưu Bất Thịnh Nghiên
30/10/2015
“Tình yêu của anh, em hoàn toàn nghiêm túc.” – Kim Yoo Jin
Đối với kỳ vọng của các fan cp, Uhey bất quá chỉ cười cho qua. Cô vẫn cho rằng, đối với Kwon Ji Yong hiện giờ, không nên công khai tình cảm vẫn là an toàn nhất.
Lễ Noel cô và Kwon Ji Yong cùng nhau bí mật đi nông thôn, giống như hai đứa trẻ ở bãi tuyết trống chơi ném tuyết. Chỉ có ở chỗ như thế này, bọn họ mới có thể ăn mặc tùy ý, không cần lo lắng sẽ có người nhìn thấy.
“Này bé cưng, hôm nay anh có điều bất ngờ muốn tặng cho em đây.” Hai người hôm nay mặc rất cồng kềnh, áo lông mũ lông..vv.. đều đủ hết, liền thấy Kwon Ji Yong gắng sức đưa tay vói vào trong áo lông lục rồi lại lục, cuối cùng lấy ra một cái hộp tinh xảo.
“Zzang.!! – Đây là dây chuyền đôi mấy hôm trước tình cờ anh nhìn thấy.” Hắn muốn mua nhẫn mà không tìm thấy kiểu nào đẹp, thế nhưng cặp dây chuyền tình nhân này vừa liếc mắt liền cảm thấy vừa ý.
“Gì thế này?” Uhey nhìn trong chiếc hộp tinh xảo là mặt dây chuyền tạo hình ổ khóa và chìa khóa, trong lòng cảm thấy có chút cảm động. Sau đó Kwon Ji Yong thật cẩn thận đeo cho cô sợi dây có mặt hình ổ khóa, còn chính hắn thì tự đeo cái có hình chìa khóa.
Uhey cố nén ghen tị trong lòng, cười khanh khách nói với người yêu: “Đẹp quá, Ji Yong của em tốt thật.” Sau đó không chút keo kiệt hôn một cái lên má Kwon Ji Yong.
“Ở đây còn thiếu nè.” Kwon Ji Yong mặt mày hớn hở dẩu môi, em yêu, chỗ này, chỗ này nữa..
Uhey nén cười, hôn mạnh lên miệng đối phương, nhưng còn chưa lấy lại tinh thần, liền bị Kwon Ji Yong giữ chặt đầu, hung hăng cắn.
.. Mọi người không đọc nhầm đâu, là cắn. Đối với cô mèo Ba Tư kiêu ngạo như Uhey thỉnh thoảng mới nghe lời, khiến cho chàng Rồng nào đó từ khi yêu nhau tới giờ luôn cơ khát, nhất thời nóng lên, cái hôn trở nên mãnh liệt đôi chút.
“Kwon Ji Yong, anh muốn tỏ vẻ ngây thơ với em à?” Uhey cảm giác được đôi môi đau rát, muốn phát hỏa, nhưng nhìn Kwon Ji Yong khóe miệng cũng vì động tác vừa rồi mà bị trớt, nhất thời cảm giác hết chỗ nói nổi.
“Anh vốn ngây thơ mà.” Kwon Ji Yong cường điệu, hắn hiện giờ nhất định giữ khư khư bộ mặt luôn tỏ vẻ ngây thơ của mình – Kim Yoo Jin thật sự là một cô nhóc thích ăn dấm, hơn nữa phương thức biểu hiện chính là mọi phương hướng không ngừng tra tấn Kwon Ji Yong, thủ đoạn nhiều mà đa dạng, khiến cho tên Yong nào đó vừa yêu lại vừa hận.
“Xong rồi xong rồi.” Uhey lấy chiếc gương nhỏ trong túi ra soi, kêu lên, “Anh xem miệng em này, nhìn miệng anh nữa, làm sao bây giờ?”
Bọn họ hai người đều bị thương ở miệng, trở về mọi người không nhận ra điều gì mới là lạ, đặc biệt là đám fan cp thần thông quảng đại kia, khiến cho Uhey vừa thấy uất ức lại vừa bạt vía kinh hồn.
“Về dùng kem che khuyết điểm bôi thử hẳn là giấu được.” Tên Yong cũng nhìn gương nghiên cứu chỗ bị thương của mình, thật sự không được thì đeo khẩu trang vào vậy.
Uhey ngẫm lại cũng chỉ có thể như vậy, đấm nhẹ Kwon Ji Yong mấy cái, hai người liền tiếp tục chơi đùa.
Đến cuối cùng, Kwon Ji Yong càng chơi càng điên cuồng, cứ vậy mà ôm Uhey lăn vòng trong tuyết, vừa ôm vừa gân cổ hát:
“Nan neoreul saranghea..
Anh sẽ mãi yêu em,
em là duy nhất trên thế giới này.
Anh hét to nhưng chỉ có ráng chiều đỏ lửa lặng im rực cháy.
everyday everynight i need you
Mỗi ngày mỗi đêm anh cần em
Anh yêu em, em là duy nhất trên thế giới này
Anh hét to nhưng chỉ có ráng chiều đỏ lửa lặng im rực cháy.
….Vậy nên hãy cứ tỏa sáng, để anh có thể nhìn thấy em…”*
*(lời bài hát Sunset Glow – Big Bang)
“Em yêu, bài hát này là dành riêng tặng cho em.” Kwon Ji Yong ánh mắt lấp lánh nhìn, sau đó hét to với bầu trời: “Anh yêu em.. Anh yêu em.. Tôi yêu Kim Yoo Jin!!!”
…Khiến đám thiên nga hoang xung quanh sợ hãi kêu lên quàng quạc.
Uhey giật mình tròn miệng, lập tức cúi đầu nhìn Kwon Ji Yong, chăm chú nói với hắn: “Anh nhớ kỹ lời hôm nay của mình, em sẽ hoàn toàn nghiêm túc đấy!”
Sau lễ Noel, Uhey vốn bình thường không hóa trang gì, mấy ngày liền đều cẩn thận dặm phấn ở miệng, lúc tẩy trang cũng trốn tránh người trong công ty, khiến cho mấy người đại diện và Park Ga Hee đều thấy khó hiểu.
Nhưng mà khi Kwon Ji Yong quay lại ký túc xá, bị Tae Yang lẳng lặng xem xét một hồi lâu, cuối cùng hỏi: “Không phải cậu đi hẹn hò à?” Sao mà giống như vừa đi đánh nhau về vậy?
“Khakha.. Ngày mai tớ bắt đầu bị cảm cúm.” Kwon Ji Yong bỏ lại một câu không đầu không đuôi như vậy liền vào phòng, đến ngày hôm sau, anh chàng đội trưởng mang theo khẩu trang đi qua đi lại, Tae Yang mới hiểu hết được ý của Kwon Ji Yong.
“Ji Yong hyung bị chị dâu đánh?” Dae Sung nhỏ giọng hỏi Tae Yang.
“Hẳn là không phải, đại khái là quá kịch liệt..” Tae Yang chớp mắt đã không còn hình tượng chàng trai ấm áp ngây thơ như trước, lộ ra biểu cảm có chút đáng khinh.
Tết đến, Uhey về nhà ở cùng bố mẹ. Tuy rằng không thường gặp nên có chút cảm giác khách khí, nhưng Uhey vẫn nỗ lực thân thiết với bọn họ. Có lẽ là vì con gái út, hơn nữa luôn ở bên ngoài làm việc mệt nhọc, trong nhà bất luận bố mẹ hay là chị gái đều rất chiều chuộng cô.
“Yoo Jin của chúng ta cũng đến tuổi có bạn trai rồi.” Kim mama ở trên bàn cơm cảm khái nói, con gái nhà người ta đến hai mươi mốt tuổi cũng đều có bạn trai. Tuy rằng con gái bà kiếm rất nhiều tiền, nhưng đi theo con đường này, những việc như hôn nhân sẽ khó khăn hơn bình thường.
“Mẹ, Yoo Jin còn nhỏ mà, đến con còn chưa kết hôn, mẹ gấp cái gì?!” Chị gái nhà Kim vẫn là bênh em gái, hơn nữa chị cũng biết, với tiếng tăm của em gái hiện giờ, nếu như yêu đương chắc chắn sẽ tạo thành phong ba lớn.
“Hmm, con bé chết tiệt kia, lằng nhằng với Myeong Uk lâu như vậy còn chưa kết hôn, còn dám cãi lý?!” Không đành lòng mắng con gái nhỏ, con gái lớn cứ như vậy liền đụng ngay họng súng.
Uhey một bên nhìn chị gái cảm kích, cùng với Kim papa ánh mắt thông cảm, chăm chú nhìn hai mẹ con tranh cãi ầm ĩ, kỳ thật khi cô nghe mẹ nhắc đến bạn trai, trong đầu không khỏi hiện ra gương mặt của anh chàng nào đó, cùng với nụ cười đáng yêu pha chút ngượng ngùng, nhưng hành động thì vừa điên khùng lại vừa đáng yêu.
“Có lẽ ngày nào đó đưa về cho mẹ xem nhỉ?” Uhey dự cảm rằng Kwon Ji Yong hẳn là loại hình mà các bậc phụ nữ tuổi trung niên sẽ dễ dàng yêu thích.
Nhà Kwon thì không giục giã chuyện bạn gái gì với Kwon Ji Yong, nhưng chị cả nhà Kwon vốn quan hệ không tồi với cậu em trai cảm thấy thằng em mình có chỗ nào thay đổi, ví như – thích rảnh rỗi cười ngây ngô với di động, cũng không ra ngoài ham chơi đàn đúm với bạn bè, nghỉ phép mấy ngày Tết đều thành thật ở nhà với bố mẹ, sau đó thì viết nhạc.
Con khỉ này bị ai thu phục được vậy? Chị cả nhà Kwon thật sự là rất hiểu cậu em mình, tuyệt đối là có bạn gái, mà cô gái này còn rất quan trọng với nó nữa. Từ khi mối tình đầu của nó khiến cả nhà ầm ĩ kết thúc năm mười bảy tuổi, Kwon Ji Yong thật đúng là lâu không có khác thường như vậy.
“Ji Yong à, dạo này đang yêu ai thế?” Chị cả nhà Kwon hỏi bất thình lình.
“Áá.. noona…” Kwon Ji Yong đang nghĩ bạn gái của mình sao còn chưa gọi điện thoại đến, kết quả bị chị gái nhà mình dọa cho hết hồn, “Ai da, chị đừng quan tâm.”
Thế mà không phủ nhận? Xem ra là thật, tâm hồn bát quái của chị cả nhà Kwon bốc cháy rừng rực, nhớ tới các fan cp trên mạng phỏng đoán đủ thứ, kích động kéo Kwon Ji Yong, “Có phải Uhey không đó? Chị của em dạo này thích nhất Uhey, không phải em rất thân với Uhey à?” Chị đây cũng là fan của bánh bao cp đấy!! – Chị cả nhà Kwon, chị đúng là đoán một cái đã trúng phóc!!
Kwon Ji Yong nhe răng cười một cái chói lóa với chị gái, thừa dịp bà chị còn đang ngây người, lập tức “huỵch” một tiếng chạy thẳng vào phòng mình, khóa cửa, “Noona, chị đừng có đoán!” Ôi mẹ ơi, suýt chút nữa thì thừa nhận. Vỗ vỗ ngực, bình tĩnh bình tĩnh, nhanh chóng gửi tin nhắn làm nũng với bạn gái thân yêu thôi.
Ngoài cửa, chị cả nhà Kwon tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, “Thằng nhóc chết tiệt, mày có giỏi thì cứ ở núp trong đó cả đời đi!”
Năm mới qua đi cùng những tin nhắn và cuộc điện thoại ngọt ngào của đôi tình nhân.Uhey vừa trở lại công ty làm việc không bao lâu, Park Yeong Jin liền thông báo cho cô, bộ phim “Nữ hoàng Seon Deok” tuyển chọn diễn viên, bên phía đạo diễn hy vọng cô đi thử vai nhân vật Ấn chúa Mi Shil thời trẻ.
Uhey biết, cơ hội bước vào con đường diễn viên của cô đã tới rồi.
Đối với kỳ vọng của các fan cp, Uhey bất quá chỉ cười cho qua. Cô vẫn cho rằng, đối với Kwon Ji Yong hiện giờ, không nên công khai tình cảm vẫn là an toàn nhất.
Lễ Noel cô và Kwon Ji Yong cùng nhau bí mật đi nông thôn, giống như hai đứa trẻ ở bãi tuyết trống chơi ném tuyết. Chỉ có ở chỗ như thế này, bọn họ mới có thể ăn mặc tùy ý, không cần lo lắng sẽ có người nhìn thấy.
“Này bé cưng, hôm nay anh có điều bất ngờ muốn tặng cho em đây.” Hai người hôm nay mặc rất cồng kềnh, áo lông mũ lông..vv.. đều đủ hết, liền thấy Kwon Ji Yong gắng sức đưa tay vói vào trong áo lông lục rồi lại lục, cuối cùng lấy ra một cái hộp tinh xảo.
“Zzang.!! – Đây là dây chuyền đôi mấy hôm trước tình cờ anh nhìn thấy.” Hắn muốn mua nhẫn mà không tìm thấy kiểu nào đẹp, thế nhưng cặp dây chuyền tình nhân này vừa liếc mắt liền cảm thấy vừa ý.
“Gì thế này?” Uhey nhìn trong chiếc hộp tinh xảo là mặt dây chuyền tạo hình ổ khóa và chìa khóa, trong lòng cảm thấy có chút cảm động. Sau đó Kwon Ji Yong thật cẩn thận đeo cho cô sợi dây có mặt hình ổ khóa, còn chính hắn thì tự đeo cái có hình chìa khóa.
Uhey cố nén ghen tị trong lòng, cười khanh khách nói với người yêu: “Đẹp quá, Ji Yong của em tốt thật.” Sau đó không chút keo kiệt hôn một cái lên má Kwon Ji Yong.
“Ở đây còn thiếu nè.” Kwon Ji Yong mặt mày hớn hở dẩu môi, em yêu, chỗ này, chỗ này nữa..
Uhey nén cười, hôn mạnh lên miệng đối phương, nhưng còn chưa lấy lại tinh thần, liền bị Kwon Ji Yong giữ chặt đầu, hung hăng cắn.
.. Mọi người không đọc nhầm đâu, là cắn. Đối với cô mèo Ba Tư kiêu ngạo như Uhey thỉnh thoảng mới nghe lời, khiến cho chàng Rồng nào đó từ khi yêu nhau tới giờ luôn cơ khát, nhất thời nóng lên, cái hôn trở nên mãnh liệt đôi chút.
“Kwon Ji Yong, anh muốn tỏ vẻ ngây thơ với em à?” Uhey cảm giác được đôi môi đau rát, muốn phát hỏa, nhưng nhìn Kwon Ji Yong khóe miệng cũng vì động tác vừa rồi mà bị trớt, nhất thời cảm giác hết chỗ nói nổi.
“Anh vốn ngây thơ mà.” Kwon Ji Yong cường điệu, hắn hiện giờ nhất định giữ khư khư bộ mặt luôn tỏ vẻ ngây thơ của mình – Kim Yoo Jin thật sự là một cô nhóc thích ăn dấm, hơn nữa phương thức biểu hiện chính là mọi phương hướng không ngừng tra tấn Kwon Ji Yong, thủ đoạn nhiều mà đa dạng, khiến cho tên Yong nào đó vừa yêu lại vừa hận.
“Xong rồi xong rồi.” Uhey lấy chiếc gương nhỏ trong túi ra soi, kêu lên, “Anh xem miệng em này, nhìn miệng anh nữa, làm sao bây giờ?”
Bọn họ hai người đều bị thương ở miệng, trở về mọi người không nhận ra điều gì mới là lạ, đặc biệt là đám fan cp thần thông quảng đại kia, khiến cho Uhey vừa thấy uất ức lại vừa bạt vía kinh hồn.
“Về dùng kem che khuyết điểm bôi thử hẳn là giấu được.” Tên Yong cũng nhìn gương nghiên cứu chỗ bị thương của mình, thật sự không được thì đeo khẩu trang vào vậy.
Uhey ngẫm lại cũng chỉ có thể như vậy, đấm nhẹ Kwon Ji Yong mấy cái, hai người liền tiếp tục chơi đùa.
Đến cuối cùng, Kwon Ji Yong càng chơi càng điên cuồng, cứ vậy mà ôm Uhey lăn vòng trong tuyết, vừa ôm vừa gân cổ hát:
“Nan neoreul saranghea..
Anh sẽ mãi yêu em,
em là duy nhất trên thế giới này.
Anh hét to nhưng chỉ có ráng chiều đỏ lửa lặng im rực cháy.
everyday everynight i need you
Mỗi ngày mỗi đêm anh cần em
Anh yêu em, em là duy nhất trên thế giới này
Anh hét to nhưng chỉ có ráng chiều đỏ lửa lặng im rực cháy.
….Vậy nên hãy cứ tỏa sáng, để anh có thể nhìn thấy em…”*
*(lời bài hát Sunset Glow – Big Bang)
“Em yêu, bài hát này là dành riêng tặng cho em.” Kwon Ji Yong ánh mắt lấp lánh nhìn, sau đó hét to với bầu trời: “Anh yêu em.. Anh yêu em.. Tôi yêu Kim Yoo Jin!!!”
…Khiến đám thiên nga hoang xung quanh sợ hãi kêu lên quàng quạc.
Uhey giật mình tròn miệng, lập tức cúi đầu nhìn Kwon Ji Yong, chăm chú nói với hắn: “Anh nhớ kỹ lời hôm nay của mình, em sẽ hoàn toàn nghiêm túc đấy!”
Sau lễ Noel, Uhey vốn bình thường không hóa trang gì, mấy ngày liền đều cẩn thận dặm phấn ở miệng, lúc tẩy trang cũng trốn tránh người trong công ty, khiến cho mấy người đại diện và Park Ga Hee đều thấy khó hiểu.
Nhưng mà khi Kwon Ji Yong quay lại ký túc xá, bị Tae Yang lẳng lặng xem xét một hồi lâu, cuối cùng hỏi: “Không phải cậu đi hẹn hò à?” Sao mà giống như vừa đi đánh nhau về vậy?
“Khakha.. Ngày mai tớ bắt đầu bị cảm cúm.” Kwon Ji Yong bỏ lại một câu không đầu không đuôi như vậy liền vào phòng, đến ngày hôm sau, anh chàng đội trưởng mang theo khẩu trang đi qua đi lại, Tae Yang mới hiểu hết được ý của Kwon Ji Yong.
“Ji Yong hyung bị chị dâu đánh?” Dae Sung nhỏ giọng hỏi Tae Yang.
“Hẳn là không phải, đại khái là quá kịch liệt..” Tae Yang chớp mắt đã không còn hình tượng chàng trai ấm áp ngây thơ như trước, lộ ra biểu cảm có chút đáng khinh.
Tết đến, Uhey về nhà ở cùng bố mẹ. Tuy rằng không thường gặp nên có chút cảm giác khách khí, nhưng Uhey vẫn nỗ lực thân thiết với bọn họ. Có lẽ là vì con gái út, hơn nữa luôn ở bên ngoài làm việc mệt nhọc, trong nhà bất luận bố mẹ hay là chị gái đều rất chiều chuộng cô.
“Yoo Jin của chúng ta cũng đến tuổi có bạn trai rồi.” Kim mama ở trên bàn cơm cảm khái nói, con gái nhà người ta đến hai mươi mốt tuổi cũng đều có bạn trai. Tuy rằng con gái bà kiếm rất nhiều tiền, nhưng đi theo con đường này, những việc như hôn nhân sẽ khó khăn hơn bình thường.
“Mẹ, Yoo Jin còn nhỏ mà, đến con còn chưa kết hôn, mẹ gấp cái gì?!” Chị gái nhà Kim vẫn là bênh em gái, hơn nữa chị cũng biết, với tiếng tăm của em gái hiện giờ, nếu như yêu đương chắc chắn sẽ tạo thành phong ba lớn.
“Hmm, con bé chết tiệt kia, lằng nhằng với Myeong Uk lâu như vậy còn chưa kết hôn, còn dám cãi lý?!” Không đành lòng mắng con gái nhỏ, con gái lớn cứ như vậy liền đụng ngay họng súng.
Uhey một bên nhìn chị gái cảm kích, cùng với Kim papa ánh mắt thông cảm, chăm chú nhìn hai mẹ con tranh cãi ầm ĩ, kỳ thật khi cô nghe mẹ nhắc đến bạn trai, trong đầu không khỏi hiện ra gương mặt của anh chàng nào đó, cùng với nụ cười đáng yêu pha chút ngượng ngùng, nhưng hành động thì vừa điên khùng lại vừa đáng yêu.
“Có lẽ ngày nào đó đưa về cho mẹ xem nhỉ?” Uhey dự cảm rằng Kwon Ji Yong hẳn là loại hình mà các bậc phụ nữ tuổi trung niên sẽ dễ dàng yêu thích.
Nhà Kwon thì không giục giã chuyện bạn gái gì với Kwon Ji Yong, nhưng chị cả nhà Kwon vốn quan hệ không tồi với cậu em trai cảm thấy thằng em mình có chỗ nào thay đổi, ví như – thích rảnh rỗi cười ngây ngô với di động, cũng không ra ngoài ham chơi đàn đúm với bạn bè, nghỉ phép mấy ngày Tết đều thành thật ở nhà với bố mẹ, sau đó thì viết nhạc.
Con khỉ này bị ai thu phục được vậy? Chị cả nhà Kwon thật sự là rất hiểu cậu em mình, tuyệt đối là có bạn gái, mà cô gái này còn rất quan trọng với nó nữa. Từ khi mối tình đầu của nó khiến cả nhà ầm ĩ kết thúc năm mười bảy tuổi, Kwon Ji Yong thật đúng là lâu không có khác thường như vậy.
“Ji Yong à, dạo này đang yêu ai thế?” Chị cả nhà Kwon hỏi bất thình lình.
“Áá.. noona…” Kwon Ji Yong đang nghĩ bạn gái của mình sao còn chưa gọi điện thoại đến, kết quả bị chị gái nhà mình dọa cho hết hồn, “Ai da, chị đừng quan tâm.”
Thế mà không phủ nhận? Xem ra là thật, tâm hồn bát quái của chị cả nhà Kwon bốc cháy rừng rực, nhớ tới các fan cp trên mạng phỏng đoán đủ thứ, kích động kéo Kwon Ji Yong, “Có phải Uhey không đó? Chị của em dạo này thích nhất Uhey, không phải em rất thân với Uhey à?” Chị đây cũng là fan của bánh bao cp đấy!! – Chị cả nhà Kwon, chị đúng là đoán một cái đã trúng phóc!!
Kwon Ji Yong nhe răng cười một cái chói lóa với chị gái, thừa dịp bà chị còn đang ngây người, lập tức “huỵch” một tiếng chạy thẳng vào phòng mình, khóa cửa, “Noona, chị đừng có đoán!” Ôi mẹ ơi, suýt chút nữa thì thừa nhận. Vỗ vỗ ngực, bình tĩnh bình tĩnh, nhanh chóng gửi tin nhắn làm nũng với bạn gái thân yêu thôi.
Ngoài cửa, chị cả nhà Kwon tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, “Thằng nhóc chết tiệt, mày có giỏi thì cứ ở núp trong đó cả đời đi!”
Năm mới qua đi cùng những tin nhắn và cuộc điện thoại ngọt ngào của đôi tình nhân.Uhey vừa trở lại công ty làm việc không bao lâu, Park Yeong Jin liền thông báo cho cô, bộ phim “Nữ hoàng Seon Deok” tuyển chọn diễn viên, bên phía đạo diễn hy vọng cô đi thử vai nhân vật Ấn chúa Mi Shil thời trẻ.
Uhey biết, cơ hội bước vào con đường diễn viên của cô đã tới rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.