Hành Trình Của Yêu Nghiệt Trong Showbiz
Chương 46: Đứa trẻ ngốc
Hoàn Ưu Bất Thịnh Nghiên
02/11/2015
Khi yêu em, anh là một kẻ ngốc, cũng là người điên. – Kwon Ji Yong
Các fan cảm thấy mình không ngừng bị hai người kia tra tấn, cảm xúc cũng bất ổn theo.
Các fan CP lại cho rằng mình theo đuổi cặp đôi này thật rất đúng đắn, muốn phấn hồng có phấn hồng, muốn tin đồn có tin đồn, muốn bùng nổ có bùng nổ.
Bọn ta thích nhất là cặp đôi đáng yêu không giới hạn thế này!
Ảnh cp của Kwon Ji Yong và Uhey, chỉ cần là fan cp “bắt chó”, “bánh bao”, tất nhiên không người nào không có.
“Đây là chứng nhận cp, chứng nhận đó.” Các fan này đem ảnh chụp kia giống như ảnh kết hôn, đăng trên diễn đàn cp, không khỏi cảm khái, lần này hai người cùng ở Nhật quả nhiên là có thu hoạch, chuyện phiền toái lần này chúng mình tạm thời không nghĩ đến nữa.
Uhey phải vội trở về tham gia lễ trao giải Baeksang, nhưng Kwon Ji Yong thì phải ở lại Nhật hoạt động, một thời gian mới có thể về nước. Vì thế liền xảy ra tranh cãi, ngay cả Uhey cũng không ngờ đến, bọn họ lại sẽ vì chuyện này mà ầm ĩ.
“Một tuần sau không phải có thể gặp nhau sao?” Uhey nhìn Kwon Ji Yong đang giúp mình thu dọn quần áo. “Anh, cái kia không phải gấp như vậy, sẽ có vết nhăn.”
“Em chỉ quan tâm cái này? Không biết là giờ tâm trạng anh không tốt sao?” Kwon Ji Yong ném cái áo khoác của Uhey đang cầm trong tay, bước sang bên, đặt mông ngồi xuống. “Một tuần? Vậy em không thể đợi chút sao?”
“Ji Yong à, cho dù muốn gây tin đồn thì cũng phải chắc chắn đúng mực.” Uhey nghĩ nghĩ, vẫn là nói ra, “Tuy rằng bây giờ có rất nhiều fan coi trọng chúng ta, nhưng chúng ta không thể cam đoan…”
“Đừng nói nữa, anh đã hiểu.” Kwon Ji Yong đột nhiên sầm mặt, im lặng không nói gì quay lại giúp Uhey thu dọn hành lý xong, đặt sang một bên, sau đó quay đầu nhìn Uhey, thấp giọng hỏi, “Anh thật sự là một thằng đàn ông vô dụng đúng không?”
“Kwon Ji Yong!” Uhey kinh ngạc, tại sao hắn lại có cảm giác như vậy? “Anh nói bậy gì đó?”
“Nhiều lúc, Yoo Jin thật sự rất lý trí.” Kwon Ji Yong chậm rãi nói, sau đó bỗng nhiên tăng âm lượng, “Nhưng anh thật sự ghét sự lý trí chết tiệt đó, chán ghét muốn chết!”
“Ji Yong à..” Uhey sửng sốt, vì mắt Kwon Ji Yong đã bắt đầu đỏ ửng, cô đứng dậy bước qua, định nói.
“Đừng tới đây! Hiện giờ anh không khống chế nổi cảm xúc của mình.” Kwon Ji Yong ngồi trên giường, bịt miệng đỏ mắt ngăn lại hành động của Uhey.
Hắn không muốn nói hoặc làm ra hành động nào gia tăng thương tổn giữa hai người. Nhưng nghĩ đến Uhey quá lý trí đối với quan hệ giữa hai người, hắn không nhịn được mà tức giận, tức giận đến cả người đều phát run.
Uhey ngây ngẩn ngồi đó, cô biết Kwon Ji Yong gần đây phải chịu nhiều áp lực, nhưng hắn không biết rằng, nhiều chuyện không phải đơn giản như vậy. Các fan có vẻ như coi trọng quan hệ giữa hai người, nhưng chuyện tình cảm không phải có thể đùa giỡn. Nếu quan hệ giữa bọn họ lộ ra rõ ràng, cuối cùng sẽ tạo thành hậu quả gì không ai có thể liệu được.
Chấp nhận nửa kia của thần tượng mình không phải chuyện dễ dàng như vậy, rõ ràng hành trình không giống nhau, lại cùng nhau về nước, có là đồ ngốc cũng có thể ngửi được có mờ ám.
Uhey thật sự không ngờ, chính mình cẩn thận ngược lại khiến Kwon Ji Yong phản cảm nhiều đến thế.
“Nếu anh muốn nói, tình cảm của em đối với anh quá lý trí.. Vậy anh coi những chuyện em làm trước đây thành cái gì?” Uhey ngồi lại trên sofa, bỗng nhiên thầm thì, sau đó cúi đầu chôn giữa hai gối. Lúc này, cô cảm thấy thật tủi thân và đau lòng.
Kwon Ji Yong nghe được, ánh mắt hơi lấp lóe, nhìn Uhey ngồi cách đó không xa, môi giật giật, nhưng cuối cùng vẫn không mở miệng. Hắn không biết lúc này nên nói gì, chỉ đành im lặng nắm chặt drap giường trong tay.
Buổi tối đó hai người đều yên lặng. Nửa đêm Kwon Ji Yong lại đứng dậy ra ban công hút thuốc. Uhey thì không đến mức ở trên giường khóc thầm, nhưng trong lòng cũng thấy bất mãn.
Yêu quá lý trí? Nếu thật sự tôi lý trí thì đã không chọn yêu anh! Kwon Ji Yong đồ chết tiệt không lương tâm. Còn hút thuốc nữa? Hút hút hút, sớm muộn gì cũng hút thành chuyện!!
Uhey thầm tức giận đến nghiến răng, cho đến khi Kwon Ji Yong thật cẩn thận bò lại lên giường, từ phía sau ôm cô thử thăm dò, Uhey mới nhắm mắt lại ngủ.
Cảm giác vành tai mình bị hôn lên nhẹ nhàng, Uhey khẽ thở phào, xem ra đã nghĩ rõ ràng, coi như anh thức thời!
Ngày hôm sau, Uhey phải đón máy bay nên đeo khẩu trang đi trước. Còn về phần Kwon Ji Yong đang nằm trên giường mình? Hắn không phải nói cô quá lý trí không yêu hắn sao? Vậy thì cô điên một phen, để mặc cho hắn giải thích tại sao lại ở trên giường idol quốc dân Uhey đi.
Lúc Uhey mà đã nổi hứng thích tính toán, thì cứ chờ mà nhận lấy sự trả thù đi!
Cuối cùng vẫn là ông chú Kim Nam Gook vạn năng đến xử lý giúp chuyện kinh hồn này. Từ khi ông chú trở thành người quản lý của Kwon Ji Yong leader Big Bang, huyết áp không ngừng tăng lên, các loại bản lĩnh nói dối qua loa tắc trách cũng càng ngày càng tăng theo.
Kwon Ji Yong ngủ dậy, liền nhìn thấy ở bên giường tờ giấy Uhey để lại: Về nhà từ từ xử lý anh, nhất thời có chút ngây ngốc mỉm cười, hắn biết chính mình vẫn luôn mẫn cảm, lúc áp lực quá lớn, liền thích miên man suy nghĩ.
Lần này phát giận với Uhey, không hẳn không phải là do cảm xúc trong đầu giận cá chém thớt. Nhưng mà, thật sự hắn rất muốn có một ngày, có thể cùng cô thoải mái đứng trước mọi người tuyên bố: chúng tôi yêu nhau.
“Bé cưng, anh sẽ quay về mặc cho em xử lý. Sau khi xuống máy phải nghỉ ngơi nhé. o[n_n]o.” Kwon Ji Yong không ít tật xấu, nhưng vẫn luôn biết sai liền sửa, sau đó càng sửa càng phạm tội.
Uhey xuống máy bay, liền nhìn thấy tin nhắn làm nũng kia của hắn, thở phào nhẹ nhõm, kỳ thật trong lòng cô cũng không chắc chắn. Vạn nhất Kwon Ji Yong muốn ầm ĩ đến cùng, cô nên xử lý thế nào?
Càng ngày cô càng thích hắn, nếu chia tay, chính mình tất nhiên khổ sở sống không bằng chết. Vậy chỉ có thể dùng toàn lực đi bảo vệ đoạn cảm tình này. Cũng may, Kwon Ji Yong đủ yêu cô. Cho nên mới có thể sau mâu thuẫn không ngừng thỏa hiệp.
Không phải một người lùi bước, mà cả hai đều lùi lại, mới có thể tự nhiên tiếp tục ôm ấp.
Uhey một mình về nước khiến vài fan cp cảm thấy tiếc nuối, có điều vẫn khoan dung cho rằng, vì công tác, mọi người đều hiểu.
Người đến sân bay đón cô rất nhiều, tiếng gào thét khiến các nhân viên an ninh đều cảm thấy ong đầu, thậm chí còn có biểu ngữ “chào mừng Uhey quay về tổ quốc”, khiến bản thân Uhey cũng thấy kinh sợ một hồi.
“Mọi người đều vất vả rồi, xin hãy chú ý an toàn nhé.” Uhey cuối cùng chỉ có thể nhận lấy loa phóng thanh Park Yeong Jin lấy từ nhân viên công tác, hô. “Uhey đã quay về, rất vui vì thấy mọi người, nhưng mọi người nhất định phải chú ý an toàn của mình nhé.” Nhiều người thế này, sợ nhất là xảy ra chuyện dẫm đạp lên nhau.
“A… U Bảo.. U Bảo!!!” Các fan đều hô, “Ôi sao cứ thấy hình như U Bảo gầy đi nhiều quá!” Vì concert và nhiều việc khác, Uhey cũng gầy hơn trước một chút, người thường xuyên ở cùng không nhận ra, nhưng nếu lâu không thấy, vừa gặp liền nhìn rõ.
“Đã nói mà, quả nhiên nước ngoài không tốt như nhà mình được. U Bảo xảy ra chuyện như vậy, sao có thể vui vẻ được chứ!” Các fan bàn tán.
“Ôi, vậy U Bảo nhất định phải nghỉ ngơi thật nhiều, còn phải xinh đẹp để đi nhận giải nữa chứ!” Các fan đều cảm thấy có chút áy náy. Có nhiều lúc, nghệ sĩ và fan của mình có tính cách rất giống nhau. Uhey bình thường làm người chú trọng lễ phép, có trước có sau, cho nên fan của cô cũng đa phần hiểu lòng người, có tri thức hiểu lễ nghĩa – chuyện đám trạch nam công kích Mizuhara Niko cũng là ngoài ý muốn. Đàn ông ấy mà, luôn có lúc không khống chế tốt hooc-mon tuyến thượng thận.
Cuối cùng, các Honey cũng đều ngoan ngoãn mở ra một đường đi tương đối rộng rãi. Các nhân viên an ninh cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở phào, đây là sân bay, làm chậm trễ các hành khách khác thì không tốt cho lắm.
Ở lễ trao giải Baeksang lần thứ 46, nhờ vai Amy kiêu ngạo ác khẩu trong “You’re Beautiful”, cùng với vai cô con gái xinh đẹp của huấn luyện viên Bang trong “Take Off”, khiến Uhey không chút áp lực nhận được giải nữ diễn viên triển vọng và giải nữ diễn viên được yêu thích nhất. Cùng với cô đoạt được giải diễn viên yêu thích chính là Jang Geun Suk.
Hiện giờ, đối với gương mặt này, Uhey đã không còn cảm thấy khó chịu nữa. Hai người còn rất thân thiết khen ngợi nhau trước truyền thông.
“Uh, Yoo Jin bảo bối.” Buổi tối, Uhey không chút bất ngờ nhận được điện thoại của bạn trai, giọng đối phương có chút bất ngờ: “Anh cứ tưởng em sẽ không nhận điện thoại của anh nữa.”
Sau khi Uhey về nước, Kwon Ji Yong tuy rằng biết Uhey không trách hắn, nhưng trong lòng vẫn thấy hơi lo sợ. Khiến Tae Yang cho đến một ngày rốt cuộc chịu đựng đủ cái sự “rực rỡ mà ưu thương” của hắn, rất “nhã nhặn” hỏi: “Cậu lại chọc Uhey-ssi tức giận?”
Trong mắt bọn họ, Uhey/noona chính là một cô gái vĩ đại bao dung các loại tật xấu phiền phức của Kwon Ji Yong.
“Có một chút..” Kwon Ji Yong ngẫm lại cũng rất hối hận, bảo bối đã cùng mình vượt qua bao nhiêu ngày như vậy, sao có thể hoài nghi cô ấy chứ? Dù chính mình đã từng có lúc không chịu nổi, cho tới giờ cô ấy cũng chưa từng ghét bỏ mình.
“Xin lỗi chưa?” Tae Yang nhẫn nại hỏi, anh cảm thấy, nếu Kwon Ji Yong còn không điều chỉnh lại cảm xúc, toàn thể đội ngũ đều sẽ trở nên quái dị. Đặc biệt là maknae Seung Ri, luôn luôn động một chút là bị Kwon Ji Yong “tra tấn”, gần đây mặt mày lúc nào cũng ỉu xìu.
Kwon Ji Yong trề môi, cuối cùng gãi đầu: “Tớ.. chưa có xin lỗi rõ ràng.” Nhưng mà bảo bối sẽ không vì thế mà không để ý đến mình chứ?
“Hôm nay là ngày Uhey-ssi lĩnh thưởng.” Bình thường không phải cậu rất giỏi nịnh nọt sao? Giờ còn ngồi đây giả chết?
“Tớ vào phòng một chút.” Kwon Ji Yong nhìn thời gian, trao giải cái gì chắc hẳn đã kết thúc, mượn điện thoại vọt vào phòng, khóa cửa – leader phải giữ thể diện ấy mà.
Uhey còn nghe rõ cả lo lắng trong giọng Kwon Ji Yong, cười nói: “Đáng lẽ không nghe đâu, nhưng em không muốn để Kwon Ji Yong lại bắt đầu miên man suy nghĩ.” Quỷ mới biết anh có thể nghĩ ra được thành chuyện gì.
“Ừ, Yoo Jin à, anh xin lỗi.” Kwon Ji Yong im lặng một hồi, làm nũng nói, “Anh luôn lo lắng Yoo Jin sẽ không yêu anh, nhưng cẩn thận nghĩ lại, hình như anh thật là ngốc.” Sau đó dùng chất giọng ngọt mỏng như sữa để kết thúc: “Em có tha thứ cho Kwon Ji Yong ngốc nghếch không?”
Uhey ngồi trên sofa, nghe đầu bên kia tiếng anh chàng cute làm nũng, bỗng nhiên cảm thấy trong lòng ê ẩm, liều mạng ngăn lại nước mắt đang muốn tràn ra, cố gắng làm cho giọng mình nghe bình thường chút: “Anh biết không, hôm nay khi em nhận giải thưởng, đột nhiên cảm thấy, rất muốn Kwon Ji Yong ở bên cạnh em, cho dù là nhìn em thôi cũng tốt.” Cô đứng trên khán đài, nhìn những người bên dưới, hoặc hâm mộ hoặc vui vẻ, đột nhiên cảm thấy thật cô đơn.
Vừa nói xong câu đó, cô liền nghe thấy đầu kia điện thoại tiếng hít thở dồn dập rất rõ.
Uhey hít mũi, hơi cười, tiếp tục nói: “Kim Yoo Jin cũng lo lắng Kwon Ji Yong sẽ rời bỏ cô ấy, cho nên cô ấy vẫn luôn nghĩ làm thế nào để càng trở nên xuất sắc. Cho nên, lần này em không trách anh. Nhưng sau này, đừng nói như vậy nữa.” Em thật sự rất đau lòng đó.
“Yoo Jin à.” Giọng Kwon Ji Yong đột nhiên khôi phục lại bình thường, “Anh vĩnh viễn sẽ không rời khỏi em. Hơn nữa lúc anh phát giận, chính là muốn em mắng anh đấy. Em mắng anh, anh sẽ vui vẻ. Thật đấy.” Đòi hỏi của hắn với Kim Yoo Jin, tham lam nhất mà cũng trực tiếp nhất, chỉ cần cô mỗi giây mỗi khắc lúc nào cũng chú ý hắn, hắn liền thỏa mãn.
“Được, lần sau em sẽ mắng anh.” Uhey cảm thấy Kwon Ji Yong luôn có bản lĩnh dỗ mình không còn tức giận gì nữa, lau đi chút nước mắt không nghe lời, nói pha chút giọng mũi: “Nếu không được, em sẽ đánh cho anh tỉnh ra luôn.”
“Không thành vấn đề. o[n_n]o”. Dù sao em cũng đâu nỡ ra tay.
Cúp điện thoại, Kwon Ji Yong cũng hít hít cái mũi, ô ô.. cảm động quá! Làm sao bây giờ? Thật muốn quay về nhà ôm bé cưng quá. Muốn Kwon Ji Yong không thương Kim Yoo Jin quả thực là không thể nào.
Buông điện thoại, Kwon Ji Yong chuẩn bị ra ngoài tìm chút khăn giấy gì đó, nước mũi sắp tràn ra mất rồi.
Kết quả vừa mở cửa, liền thấy Seung Ri chuẩn bị vào, nhìn con mắt hắn đỏ ửng liền vẻ mặt kinh ngạc. [Tại sao lại là mình chứ?]
Kwon Ji Yong làm như không có chuyện gì, đẩy maknae cứng ngắc đứng chặn đường trước mặt, ra phòng khách rút mấy tờ giấy, xì mũi.
“Ji Yong hyung, anh đây là..?” Dae Sung ra khỏi nhà tắm, liền thấy như vậy, có chút khó hiểu, Ji Yong hyung khóc? Chuyện này kích thích đây..
“Không có gì, anh vừa xem một bộ phim trong phòng, rất cảm động.” Kwon Ji Yong giấu đầu hở đuôi. Có thể nói gọi điện thoại cho bạn gái bị cảm động mà khóc sao? Quá mất mặt.
“Phim gì mà cảm động như thế?” Nhãn lực của TOP lúc linh lúc không.
“Phim hài tình cảm.”
Tae Yang cũng phải tỏ vẻ mình chẳng hơi sức đâu mà châm chọc gì nữa, xem ra kết cục của bọn họ cũng là phim hài tình cảm, vậy thì yên tâm rồi.
Mình cũng thật không dễ dàng. Kinh nghiệm yêu đương cấp độ âm mà lúc nào cũng phải đảm nhận chức vụ người hướng dẫn tình yêu – Tiếng lòng của chàng trai ấm áp Tae Yang.
Khi Kwon Ji Yong sắp quay về, Uhey nhận được một thông báo, Cục phát triển du lịch Hàn Quốc muốn quay một bộ phim ngắn: Haru – một ngày. Đến lúc đó sẽ có một vai cho cô.
“Gì cơ? Phim ngắn quảng bá du lịch?” Uhey hơi ngạc nhiên. Phim ngắn kiểu đó mang biểu tượng quốc gia tương đối mạnh mẽ, bình thường chẳng phải hầu như đều là các tiền bối lớn đóng hay sao?
“Hiện giờ em là nữ nghệ sĩ nổi tiếng của Hàn Quốc mà, cho nên mới tìm em.” Park Yeong Jin có chút bất đắc dĩ, đại khái Uhey còn chưa hiểu được chính mình nổi tiếng đến thế nào. Sự kiện “bạt tai” ở Nhật Bản tuy có chút dọa người, nhưng kỳ tích là khiến danh vọng của Uhey càng vang xa.
Đối với Uhey luôn coi trọng con đường ca sĩ của mình, Park Yeong Jin đương nhiên sẽ không nói ra những lời này. Cô nhóc này ở một số mặt, lòng tự trọng rất cao.
Nghe nói “Haru” lần này là do đạo diễn Park Myung Cheun, biên kịch Lee Jung Ah, đạo diễn âm nhạc là Oh Jun Sung cùng chế tác, có thể tham dự vào đó, xem như là một loại vinh quanh, vinh quang chứng mình địa vị của mình trong giới giải trí.
Uhey cũng không hỏi thăm các diễn viên khác. Cô phải chuẩn bị cho album thứ hai của mình. Đợi đến ngày được Park Yeong Jin kéo đi đưa đến địa điểm quay, cô mới nhớ ra chuyện phải đóng bộ phim ngắn này. Sau khi xuống xe, lại càng kinh ngạc hơn là, ở đó đang đứng năm người quen phong trần mệt mỏi.
“Thật sự là số phận.” Park Yeong Jin cũng nhịn không được mà châm chọc. Chị biết Big Bang sẽ tham gia đóng bộ phim này, nhưng không ngờ rằng bọn họ vừa xuống máy bay liền đến thẳng đây.
Các fan cảm thấy mình không ngừng bị hai người kia tra tấn, cảm xúc cũng bất ổn theo.
Các fan CP lại cho rằng mình theo đuổi cặp đôi này thật rất đúng đắn, muốn phấn hồng có phấn hồng, muốn tin đồn có tin đồn, muốn bùng nổ có bùng nổ.
Bọn ta thích nhất là cặp đôi đáng yêu không giới hạn thế này!
Ảnh cp của Kwon Ji Yong và Uhey, chỉ cần là fan cp “bắt chó”, “bánh bao”, tất nhiên không người nào không có.
“Đây là chứng nhận cp, chứng nhận đó.” Các fan này đem ảnh chụp kia giống như ảnh kết hôn, đăng trên diễn đàn cp, không khỏi cảm khái, lần này hai người cùng ở Nhật quả nhiên là có thu hoạch, chuyện phiền toái lần này chúng mình tạm thời không nghĩ đến nữa.
Uhey phải vội trở về tham gia lễ trao giải Baeksang, nhưng Kwon Ji Yong thì phải ở lại Nhật hoạt động, một thời gian mới có thể về nước. Vì thế liền xảy ra tranh cãi, ngay cả Uhey cũng không ngờ đến, bọn họ lại sẽ vì chuyện này mà ầm ĩ.
“Một tuần sau không phải có thể gặp nhau sao?” Uhey nhìn Kwon Ji Yong đang giúp mình thu dọn quần áo. “Anh, cái kia không phải gấp như vậy, sẽ có vết nhăn.”
“Em chỉ quan tâm cái này? Không biết là giờ tâm trạng anh không tốt sao?” Kwon Ji Yong ném cái áo khoác của Uhey đang cầm trong tay, bước sang bên, đặt mông ngồi xuống. “Một tuần? Vậy em không thể đợi chút sao?”
“Ji Yong à, cho dù muốn gây tin đồn thì cũng phải chắc chắn đúng mực.” Uhey nghĩ nghĩ, vẫn là nói ra, “Tuy rằng bây giờ có rất nhiều fan coi trọng chúng ta, nhưng chúng ta không thể cam đoan…”
“Đừng nói nữa, anh đã hiểu.” Kwon Ji Yong đột nhiên sầm mặt, im lặng không nói gì quay lại giúp Uhey thu dọn hành lý xong, đặt sang một bên, sau đó quay đầu nhìn Uhey, thấp giọng hỏi, “Anh thật sự là một thằng đàn ông vô dụng đúng không?”
“Kwon Ji Yong!” Uhey kinh ngạc, tại sao hắn lại có cảm giác như vậy? “Anh nói bậy gì đó?”
“Nhiều lúc, Yoo Jin thật sự rất lý trí.” Kwon Ji Yong chậm rãi nói, sau đó bỗng nhiên tăng âm lượng, “Nhưng anh thật sự ghét sự lý trí chết tiệt đó, chán ghét muốn chết!”
“Ji Yong à..” Uhey sửng sốt, vì mắt Kwon Ji Yong đã bắt đầu đỏ ửng, cô đứng dậy bước qua, định nói.
“Đừng tới đây! Hiện giờ anh không khống chế nổi cảm xúc của mình.” Kwon Ji Yong ngồi trên giường, bịt miệng đỏ mắt ngăn lại hành động của Uhey.
Hắn không muốn nói hoặc làm ra hành động nào gia tăng thương tổn giữa hai người. Nhưng nghĩ đến Uhey quá lý trí đối với quan hệ giữa hai người, hắn không nhịn được mà tức giận, tức giận đến cả người đều phát run.
Uhey ngây ngẩn ngồi đó, cô biết Kwon Ji Yong gần đây phải chịu nhiều áp lực, nhưng hắn không biết rằng, nhiều chuyện không phải đơn giản như vậy. Các fan có vẻ như coi trọng quan hệ giữa hai người, nhưng chuyện tình cảm không phải có thể đùa giỡn. Nếu quan hệ giữa bọn họ lộ ra rõ ràng, cuối cùng sẽ tạo thành hậu quả gì không ai có thể liệu được.
Chấp nhận nửa kia của thần tượng mình không phải chuyện dễ dàng như vậy, rõ ràng hành trình không giống nhau, lại cùng nhau về nước, có là đồ ngốc cũng có thể ngửi được có mờ ám.
Uhey thật sự không ngờ, chính mình cẩn thận ngược lại khiến Kwon Ji Yong phản cảm nhiều đến thế.
“Nếu anh muốn nói, tình cảm của em đối với anh quá lý trí.. Vậy anh coi những chuyện em làm trước đây thành cái gì?” Uhey ngồi lại trên sofa, bỗng nhiên thầm thì, sau đó cúi đầu chôn giữa hai gối. Lúc này, cô cảm thấy thật tủi thân và đau lòng.
Kwon Ji Yong nghe được, ánh mắt hơi lấp lóe, nhìn Uhey ngồi cách đó không xa, môi giật giật, nhưng cuối cùng vẫn không mở miệng. Hắn không biết lúc này nên nói gì, chỉ đành im lặng nắm chặt drap giường trong tay.
Buổi tối đó hai người đều yên lặng. Nửa đêm Kwon Ji Yong lại đứng dậy ra ban công hút thuốc. Uhey thì không đến mức ở trên giường khóc thầm, nhưng trong lòng cũng thấy bất mãn.
Yêu quá lý trí? Nếu thật sự tôi lý trí thì đã không chọn yêu anh! Kwon Ji Yong đồ chết tiệt không lương tâm. Còn hút thuốc nữa? Hút hút hút, sớm muộn gì cũng hút thành chuyện!!
Uhey thầm tức giận đến nghiến răng, cho đến khi Kwon Ji Yong thật cẩn thận bò lại lên giường, từ phía sau ôm cô thử thăm dò, Uhey mới nhắm mắt lại ngủ.
Cảm giác vành tai mình bị hôn lên nhẹ nhàng, Uhey khẽ thở phào, xem ra đã nghĩ rõ ràng, coi như anh thức thời!
Ngày hôm sau, Uhey phải đón máy bay nên đeo khẩu trang đi trước. Còn về phần Kwon Ji Yong đang nằm trên giường mình? Hắn không phải nói cô quá lý trí không yêu hắn sao? Vậy thì cô điên một phen, để mặc cho hắn giải thích tại sao lại ở trên giường idol quốc dân Uhey đi.
Lúc Uhey mà đã nổi hứng thích tính toán, thì cứ chờ mà nhận lấy sự trả thù đi!
Cuối cùng vẫn là ông chú Kim Nam Gook vạn năng đến xử lý giúp chuyện kinh hồn này. Từ khi ông chú trở thành người quản lý của Kwon Ji Yong leader Big Bang, huyết áp không ngừng tăng lên, các loại bản lĩnh nói dối qua loa tắc trách cũng càng ngày càng tăng theo.
Kwon Ji Yong ngủ dậy, liền nhìn thấy ở bên giường tờ giấy Uhey để lại: Về nhà từ từ xử lý anh, nhất thời có chút ngây ngốc mỉm cười, hắn biết chính mình vẫn luôn mẫn cảm, lúc áp lực quá lớn, liền thích miên man suy nghĩ.
Lần này phát giận với Uhey, không hẳn không phải là do cảm xúc trong đầu giận cá chém thớt. Nhưng mà, thật sự hắn rất muốn có một ngày, có thể cùng cô thoải mái đứng trước mọi người tuyên bố: chúng tôi yêu nhau.
“Bé cưng, anh sẽ quay về mặc cho em xử lý. Sau khi xuống máy phải nghỉ ngơi nhé. o[n_n]o.” Kwon Ji Yong không ít tật xấu, nhưng vẫn luôn biết sai liền sửa, sau đó càng sửa càng phạm tội.
Uhey xuống máy bay, liền nhìn thấy tin nhắn làm nũng kia của hắn, thở phào nhẹ nhõm, kỳ thật trong lòng cô cũng không chắc chắn. Vạn nhất Kwon Ji Yong muốn ầm ĩ đến cùng, cô nên xử lý thế nào?
Càng ngày cô càng thích hắn, nếu chia tay, chính mình tất nhiên khổ sở sống không bằng chết. Vậy chỉ có thể dùng toàn lực đi bảo vệ đoạn cảm tình này. Cũng may, Kwon Ji Yong đủ yêu cô. Cho nên mới có thể sau mâu thuẫn không ngừng thỏa hiệp.
Không phải một người lùi bước, mà cả hai đều lùi lại, mới có thể tự nhiên tiếp tục ôm ấp.
Uhey một mình về nước khiến vài fan cp cảm thấy tiếc nuối, có điều vẫn khoan dung cho rằng, vì công tác, mọi người đều hiểu.
Người đến sân bay đón cô rất nhiều, tiếng gào thét khiến các nhân viên an ninh đều cảm thấy ong đầu, thậm chí còn có biểu ngữ “chào mừng Uhey quay về tổ quốc”, khiến bản thân Uhey cũng thấy kinh sợ một hồi.
“Mọi người đều vất vả rồi, xin hãy chú ý an toàn nhé.” Uhey cuối cùng chỉ có thể nhận lấy loa phóng thanh Park Yeong Jin lấy từ nhân viên công tác, hô. “Uhey đã quay về, rất vui vì thấy mọi người, nhưng mọi người nhất định phải chú ý an toàn của mình nhé.” Nhiều người thế này, sợ nhất là xảy ra chuyện dẫm đạp lên nhau.
“A… U Bảo.. U Bảo!!!” Các fan đều hô, “Ôi sao cứ thấy hình như U Bảo gầy đi nhiều quá!” Vì concert và nhiều việc khác, Uhey cũng gầy hơn trước một chút, người thường xuyên ở cùng không nhận ra, nhưng nếu lâu không thấy, vừa gặp liền nhìn rõ.
“Đã nói mà, quả nhiên nước ngoài không tốt như nhà mình được. U Bảo xảy ra chuyện như vậy, sao có thể vui vẻ được chứ!” Các fan bàn tán.
“Ôi, vậy U Bảo nhất định phải nghỉ ngơi thật nhiều, còn phải xinh đẹp để đi nhận giải nữa chứ!” Các fan đều cảm thấy có chút áy náy. Có nhiều lúc, nghệ sĩ và fan của mình có tính cách rất giống nhau. Uhey bình thường làm người chú trọng lễ phép, có trước có sau, cho nên fan của cô cũng đa phần hiểu lòng người, có tri thức hiểu lễ nghĩa – chuyện đám trạch nam công kích Mizuhara Niko cũng là ngoài ý muốn. Đàn ông ấy mà, luôn có lúc không khống chế tốt hooc-mon tuyến thượng thận.
Cuối cùng, các Honey cũng đều ngoan ngoãn mở ra một đường đi tương đối rộng rãi. Các nhân viên an ninh cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở phào, đây là sân bay, làm chậm trễ các hành khách khác thì không tốt cho lắm.
Ở lễ trao giải Baeksang lần thứ 46, nhờ vai Amy kiêu ngạo ác khẩu trong “You’re Beautiful”, cùng với vai cô con gái xinh đẹp của huấn luyện viên Bang trong “Take Off”, khiến Uhey không chút áp lực nhận được giải nữ diễn viên triển vọng và giải nữ diễn viên được yêu thích nhất. Cùng với cô đoạt được giải diễn viên yêu thích chính là Jang Geun Suk.
Hiện giờ, đối với gương mặt này, Uhey đã không còn cảm thấy khó chịu nữa. Hai người còn rất thân thiết khen ngợi nhau trước truyền thông.
“Uh, Yoo Jin bảo bối.” Buổi tối, Uhey không chút bất ngờ nhận được điện thoại của bạn trai, giọng đối phương có chút bất ngờ: “Anh cứ tưởng em sẽ không nhận điện thoại của anh nữa.”
Sau khi Uhey về nước, Kwon Ji Yong tuy rằng biết Uhey không trách hắn, nhưng trong lòng vẫn thấy hơi lo sợ. Khiến Tae Yang cho đến một ngày rốt cuộc chịu đựng đủ cái sự “rực rỡ mà ưu thương” của hắn, rất “nhã nhặn” hỏi: “Cậu lại chọc Uhey-ssi tức giận?”
Trong mắt bọn họ, Uhey/noona chính là một cô gái vĩ đại bao dung các loại tật xấu phiền phức của Kwon Ji Yong.
“Có một chút..” Kwon Ji Yong ngẫm lại cũng rất hối hận, bảo bối đã cùng mình vượt qua bao nhiêu ngày như vậy, sao có thể hoài nghi cô ấy chứ? Dù chính mình đã từng có lúc không chịu nổi, cho tới giờ cô ấy cũng chưa từng ghét bỏ mình.
“Xin lỗi chưa?” Tae Yang nhẫn nại hỏi, anh cảm thấy, nếu Kwon Ji Yong còn không điều chỉnh lại cảm xúc, toàn thể đội ngũ đều sẽ trở nên quái dị. Đặc biệt là maknae Seung Ri, luôn luôn động một chút là bị Kwon Ji Yong “tra tấn”, gần đây mặt mày lúc nào cũng ỉu xìu.
Kwon Ji Yong trề môi, cuối cùng gãi đầu: “Tớ.. chưa có xin lỗi rõ ràng.” Nhưng mà bảo bối sẽ không vì thế mà không để ý đến mình chứ?
“Hôm nay là ngày Uhey-ssi lĩnh thưởng.” Bình thường không phải cậu rất giỏi nịnh nọt sao? Giờ còn ngồi đây giả chết?
“Tớ vào phòng một chút.” Kwon Ji Yong nhìn thời gian, trao giải cái gì chắc hẳn đã kết thúc, mượn điện thoại vọt vào phòng, khóa cửa – leader phải giữ thể diện ấy mà.
Uhey còn nghe rõ cả lo lắng trong giọng Kwon Ji Yong, cười nói: “Đáng lẽ không nghe đâu, nhưng em không muốn để Kwon Ji Yong lại bắt đầu miên man suy nghĩ.” Quỷ mới biết anh có thể nghĩ ra được thành chuyện gì.
“Ừ, Yoo Jin à, anh xin lỗi.” Kwon Ji Yong im lặng một hồi, làm nũng nói, “Anh luôn lo lắng Yoo Jin sẽ không yêu anh, nhưng cẩn thận nghĩ lại, hình như anh thật là ngốc.” Sau đó dùng chất giọng ngọt mỏng như sữa để kết thúc: “Em có tha thứ cho Kwon Ji Yong ngốc nghếch không?”
Uhey ngồi trên sofa, nghe đầu bên kia tiếng anh chàng cute làm nũng, bỗng nhiên cảm thấy trong lòng ê ẩm, liều mạng ngăn lại nước mắt đang muốn tràn ra, cố gắng làm cho giọng mình nghe bình thường chút: “Anh biết không, hôm nay khi em nhận giải thưởng, đột nhiên cảm thấy, rất muốn Kwon Ji Yong ở bên cạnh em, cho dù là nhìn em thôi cũng tốt.” Cô đứng trên khán đài, nhìn những người bên dưới, hoặc hâm mộ hoặc vui vẻ, đột nhiên cảm thấy thật cô đơn.
Vừa nói xong câu đó, cô liền nghe thấy đầu kia điện thoại tiếng hít thở dồn dập rất rõ.
Uhey hít mũi, hơi cười, tiếp tục nói: “Kim Yoo Jin cũng lo lắng Kwon Ji Yong sẽ rời bỏ cô ấy, cho nên cô ấy vẫn luôn nghĩ làm thế nào để càng trở nên xuất sắc. Cho nên, lần này em không trách anh. Nhưng sau này, đừng nói như vậy nữa.” Em thật sự rất đau lòng đó.
“Yoo Jin à.” Giọng Kwon Ji Yong đột nhiên khôi phục lại bình thường, “Anh vĩnh viễn sẽ không rời khỏi em. Hơn nữa lúc anh phát giận, chính là muốn em mắng anh đấy. Em mắng anh, anh sẽ vui vẻ. Thật đấy.” Đòi hỏi của hắn với Kim Yoo Jin, tham lam nhất mà cũng trực tiếp nhất, chỉ cần cô mỗi giây mỗi khắc lúc nào cũng chú ý hắn, hắn liền thỏa mãn.
“Được, lần sau em sẽ mắng anh.” Uhey cảm thấy Kwon Ji Yong luôn có bản lĩnh dỗ mình không còn tức giận gì nữa, lau đi chút nước mắt không nghe lời, nói pha chút giọng mũi: “Nếu không được, em sẽ đánh cho anh tỉnh ra luôn.”
“Không thành vấn đề. o[n_n]o”. Dù sao em cũng đâu nỡ ra tay.
Cúp điện thoại, Kwon Ji Yong cũng hít hít cái mũi, ô ô.. cảm động quá! Làm sao bây giờ? Thật muốn quay về nhà ôm bé cưng quá. Muốn Kwon Ji Yong không thương Kim Yoo Jin quả thực là không thể nào.
Buông điện thoại, Kwon Ji Yong chuẩn bị ra ngoài tìm chút khăn giấy gì đó, nước mũi sắp tràn ra mất rồi.
Kết quả vừa mở cửa, liền thấy Seung Ri chuẩn bị vào, nhìn con mắt hắn đỏ ửng liền vẻ mặt kinh ngạc. [Tại sao lại là mình chứ?]
Kwon Ji Yong làm như không có chuyện gì, đẩy maknae cứng ngắc đứng chặn đường trước mặt, ra phòng khách rút mấy tờ giấy, xì mũi.
“Ji Yong hyung, anh đây là..?” Dae Sung ra khỏi nhà tắm, liền thấy như vậy, có chút khó hiểu, Ji Yong hyung khóc? Chuyện này kích thích đây..
“Không có gì, anh vừa xem một bộ phim trong phòng, rất cảm động.” Kwon Ji Yong giấu đầu hở đuôi. Có thể nói gọi điện thoại cho bạn gái bị cảm động mà khóc sao? Quá mất mặt.
“Phim gì mà cảm động như thế?” Nhãn lực của TOP lúc linh lúc không.
“Phim hài tình cảm.”
Tae Yang cũng phải tỏ vẻ mình chẳng hơi sức đâu mà châm chọc gì nữa, xem ra kết cục của bọn họ cũng là phim hài tình cảm, vậy thì yên tâm rồi.
Mình cũng thật không dễ dàng. Kinh nghiệm yêu đương cấp độ âm mà lúc nào cũng phải đảm nhận chức vụ người hướng dẫn tình yêu – Tiếng lòng của chàng trai ấm áp Tae Yang.
Khi Kwon Ji Yong sắp quay về, Uhey nhận được một thông báo, Cục phát triển du lịch Hàn Quốc muốn quay một bộ phim ngắn: Haru – một ngày. Đến lúc đó sẽ có một vai cho cô.
“Gì cơ? Phim ngắn quảng bá du lịch?” Uhey hơi ngạc nhiên. Phim ngắn kiểu đó mang biểu tượng quốc gia tương đối mạnh mẽ, bình thường chẳng phải hầu như đều là các tiền bối lớn đóng hay sao?
“Hiện giờ em là nữ nghệ sĩ nổi tiếng của Hàn Quốc mà, cho nên mới tìm em.” Park Yeong Jin có chút bất đắc dĩ, đại khái Uhey còn chưa hiểu được chính mình nổi tiếng đến thế nào. Sự kiện “bạt tai” ở Nhật Bản tuy có chút dọa người, nhưng kỳ tích là khiến danh vọng của Uhey càng vang xa.
Đối với Uhey luôn coi trọng con đường ca sĩ của mình, Park Yeong Jin đương nhiên sẽ không nói ra những lời này. Cô nhóc này ở một số mặt, lòng tự trọng rất cao.
Nghe nói “Haru” lần này là do đạo diễn Park Myung Cheun, biên kịch Lee Jung Ah, đạo diễn âm nhạc là Oh Jun Sung cùng chế tác, có thể tham dự vào đó, xem như là một loại vinh quanh, vinh quang chứng mình địa vị của mình trong giới giải trí.
Uhey cũng không hỏi thăm các diễn viên khác. Cô phải chuẩn bị cho album thứ hai của mình. Đợi đến ngày được Park Yeong Jin kéo đi đưa đến địa điểm quay, cô mới nhớ ra chuyện phải đóng bộ phim ngắn này. Sau khi xuống xe, lại càng kinh ngạc hơn là, ở đó đang đứng năm người quen phong trần mệt mỏi.
“Thật sự là số phận.” Park Yeong Jin cũng nhịn không được mà châm chọc. Chị biết Big Bang sẽ tham gia đóng bộ phim này, nhưng không ngờ rằng bọn họ vừa xuống máy bay liền đến thẳng đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.