Hành Trình Của Yêu Nghiệt Trong Showbiz
Chương 43: K.O trong chớp mắt
Hoàn Ưu Bất Thịnh Nghiên
02/11/2015
“Chịu bực mình là tôi cơ mà!” – Kim Yoo Jin
Tiếng Nhật của Uhey tuyệt đối là cấp bậc chuyên nghiệp. Ngay từ đầu khi công khai hồ sơ cá nhân, mọi người chỉ cho rằng cái gọi là “thạo 5 thứ tiếng”, bất quá là nói cho có vậy thôi, kiểu như biết một vài từ vài câu đơn giản.. liền có thể nói rằng nghệ sĩ nói được loại ngôn ngữ đó được rồi.
Uhey ở Nhật Bản cũng không cần đến phiên dịch. Các phóng viên đến phỏng vấn hôm đó đều kinh ngạc vì sự thông thạo tiếng Nhật của cô, cùng với thái độ khiêm tốn ôn hòa, đến lúc viết bài đưa tin cũng không tự chủ được mà tăng thêm vài phần tình cảm kính nể của mình.
Quần jeans đơn giản, giày đế bằng, áo sơ mi caro, giống như một cô gái thoải mái thân thiết nhà hàng xóm, nhưng trên sân khấu lại chính là nữ hoàng sáng rực lóa mắt. Khí chất đặc biệt này khiến rất nhiều tạp chí nổi tiếng của Nhật tìm đến Uhey muốn phỏng vấn và chụp ảnh.
“VIVI” có phản ứng nhanh nhất, khi concert của Uhey còn chưa bắt đầu, đã liên hệ với công ty Pledis đề nghị chụp hình cho tạp chí, trong đó còn làm người mẫu hình bìa cho kỳ mới nhất.
Park Yeong Jin đi cùng với Uhey lo lắng cô còn chưa quen với việc làm người mẫu, còn dặn dò nhờ cậy nhiếp ảnh gia của tạp chí một chút.
Nhưng khi Uhey thay xong quần áo đứng trước màn ảnh, nhiếp ảnh gia người Ý của “VIVI” ngạc nhiên bày tỏ: “Cô là một người mẫu trời sinh, tại sao không theo đuổi con đường này? Chiều cao và thân hình của cô đều rất hoàn hảo.”
“Có một vị tiền bối cho tôi biết, người mẫu là người nghệ sĩ yên lặng trước màn ảnh. Nhưng tôi lại thích những công việc sinh động hơn, nếu chỉ nhìn vào máy ảnh như vậy, tôi sẽ héo rũ đi mất.” Uhey hài hước nói.
Vị nhiếp ảnh gia đến từ Italy này ngược lại vẻ mặt không sao cả, gật gật đầu: “Tôi có thể nhìn thấy từ trong mắt cô giấc mộng như vậy.”
Hai người nói chuyện hoàn toàn bằng tiếng Italy, khiến những nhân viên của “VIVI” xung quanh đối với Uhey lại càng yêu thích kính nể thêm vài phần.
Nhưng câu trả lời của Uhey cũng bị một vị biên tập ở đây nghe được, liền trích dẫn thành một đoạn trong bài giới thiệu về cô. Kỳ tạp chí đó có bìa là Uhey mặc áo sơ mi trắng đơn giản tựa vào sofa, mái tóc uốn lượn xõa ra buông xuống, ánh mắt tươi cười vừa ôn hòa lại thấp thoáng cao ngạo. Chủ đề là: vẻ đẹp xung đột.
Trang phục đơn giản và cô gái quyến rũ, nụ cười nhẹ nhàng và ánh mắt cao ngạo sắc bén. Hai loại hoàn toàn đối ngược nhau, ở trên một người lại phù hợp một cách hoàn hảo như thế. Vì vậy, “VIVI” cảm thấy không thể bỏ qua một cơ hội hợp tác tốt như vậy, lại hẹn trước kỳ chụp ảnh tiếp theo, quảng cáo cho một bộ sưu tập của một nhãn hiệu.
Giới tạp chí thời trang cũng không chú ý lắm đến một ngôi sao nữ của Hàn Quốc mới tới Nhật Bản.
Kết quả bởi vì lượng “VIVI” phát hành kỳ này số lượng tiêu thị tăng vọt nhanh chóng, khiến cho mấy công ty truyền thông khác cũng vội vàng đặt hẹn bổ cứu. Nhưng concert của Uhey sắp tiến hành, thời gian rảnh chỉ có thể chờ sau khi chấm dứt concert.
May là Uhey còn có mấy quảng cáo nữa phải quay, hơn nữa phải đợi Kwon Ji Yong đến Nhật Bản, liền nhận lời phỏng vấn của mấy tạp chí, quay chụp linh tinh cô không muốn nhận nhiều, chỉ một “VIVI” như vậy là đủ rồi.
Khi Kwon Ji Yong nhìn tờ tạp chí “VIVI” kỳ này trên tay Dae Sung, răng lại cảm thấy đau nhức. Rất nhiều fan Hàn Quốc đều tìm mua tạp chí này, đều khen Uhey siêu xinh đẹp. Thậm chí còn có VIP công khai nói, đó là cô gái xứng đôi với Yong còi của chúng ta.
Vì Uhey bắt đầu tổ chức concert ở Nhật, các Honey liền tổ chức thành các nhóm đến tham gia. Có nhóm không thể đến được, sau khi biết Big Bang sẽ đi tour ở Nhật Bản, liền đứng chật ở cửa YG nhờ Kwon Ji Yong mang quà cho Uhey.
“Ai ya.. Anh giúp mang quà sang cho chị Uhey của bọn em à?” Bọn Minzy trêu chọc nhìn Kwon Ji Yong nhìn một đống quà tặng trước mặt, bộ dáng mặt ủ mày chau.
“Có những thứ không thể chuyển qua đường hàng không.” Tae Yang giải thích giúp Kwon Ji Yong. Có điều, loại chuyện này thỉnh thoảng gặp được cũng thật thú vị, đặc biệt là khi Kwon Ji Yong bị một đám Honey vây quanh hô to, nhất định phải đến xem Uhey. Ngay cả chủ tịch Yang cũng không nhịn được cười.
Uhey và Kwon Ji Yong trừ bỏ mỗi ngày đều liên lạc qua điện thoại, hai người đều bộn bề nhiều việc.
Uhey biết rất nhiều Honey ở Hàn Quốc đến Nhật xem concert của mình, liền tự thân cho người xếp đặt một khu dành riêng cho Hàn Quốc ở khách sạn gần địa điểm concert, giúp bọn họ giải quyết vấn đề ngôn ngữ không thông thạo, khiến các Honey đều cảm động vô cùng.
Concert thành công chưa từng có, địa vị ca sĩ hạng đầu ở Nhật của Uhey cũng nhờ đó mà được thành lập. Cùng lúc đó, cô cũng thành lập quan hệ tốt với Hasegawa Jun của “VIVI”.
“Tôi vẫn thấy thắc mắc, cô có thân hình thon thả hoàn mỹ như vậy, làm thế nào mà luyện ra được khí chất bùng nổ như thế?” Hasegawa Jun có màu da khỏe mạnh và những nét mạnh mẽ trên gương mặt, với nụ cười rực rỡ như nắng trời, qua nửa tháng tiếp xúc, hai người trở nên khá thân thiết.
“Có lẽ là trời sinh chăng, từ nhỏ tôi đã thích ca hát.” Uhey vừa hợp tác xong một lần chụp ảnh ngoài trời với Hasegawa Jun, “Nghe nói năm sau cô sẽ di cư đến Hawaii?”
“Ừ, tôi cảm thấy mình nên thay đổi một cuộc sống khác xem sao. Đúng rồi, cô thì sao? Nghe nói bạn trai tin đồn của cô sắp đến Nhật đi tour đấy. Ôi dà, thật đúng là có duyên.” Hasegawa Jun cười xấu xa.
“Không ngờ cô cũng quan tâm đến chuyện này.” Uhey nhấp một ngụm cà phê. Đêm qua khi nói chuyện điện thoại, hắn đã nói cho cô hai ngày sau sẽ đến.
“Hai người ở MAMA biểu hiện rất chói mắt, cho nên theo tôi thấy thì, đây đúng là một tin lớn.” Hasegawa Jun tiếp tục chế nhạo. Đột nhiên cô ngừng cười, nhìn về một hướng, sắc mặt có chút khác thường. Uhey hơi nghi hoặc nhìn qua, liền thấy một cô gái có gương mặt hơi âm trầm đứng cách đó không xa, nói gì đó với mấy nam người mẫu, cười suồng sã.
“Sao thế?” Uhey cau mày, Nhật và Hàn đều khá giống nhau, bối phận trong cùng ngành nghề rất được coi trọng. Một hậu bối gây ồn ào ở chỗ tiền bối đang nghỉ ngơi, tất nhiên khiến người ta có chút không ưa.
“Một cô nàng tự cho là đúng mà thôi.” Hasegawa Jun tươi cười, cô không phải loại người thích dùng bối phận của mình để dạy dỗ người khác. Nhưng cô nàng này, thật đúng là không hiểu lễ phép. “Là người mẫu ở đây, tên là Mizuhara Niko, khi nào cô chụp ảnh thì nên cách xa cô ta một chút.”
“Cô ta.. có chống lưng?” Uhey biết Hasegawa Jun đang nhắc nhở mình, một cô nàng diện mạo bậc trung như thế, có lẽ không đủ để quyến rũ đàn ông làm chống lưng, hay là gia cảnh không kém? Giống như mình trước đây?
“Phải, mà cũng không phải. Cô không cần lo lắng đắc tội cô ta, nhưng đôi co với cô ta cô sẽ cảm thấy mình bị hạ thấp.” Nhìn vẻ mặt Hasegawa Jun, Uhey liền biết được cô bạn ghét cô nàng người mẫu kia thế nào.
Uhey chỉ cười cho qua, cô là ca sĩ Hàn Quốc, chính xác mà nói ngay cả đối thủ cạnh tranh cũng chẳng phải.
Nhưng rất nhiều chuyện không phải chỉ cô nghĩ là được. Ngay trước một ngày Kwon Ji Yong đến Nhật Bản, khi chụp một bộ ảnh cho VIVI, lúc nghỉ ngơi, Uhey liền cảm giác có người đi đến gần mình, đánh giá mình, ánh mắt rất càn rỡ.
“Xin chào.” Nhận ra người tới đúng là Mizuhara Niko, Uhey trong lòng cảm thấy cô nàng này thật sự không lễ phép, hơn nữa không hiểu tại sao, bản năng cô cảm thấy cô ta thật đáng ghét.
“Nghe nói cô rất thân thiết với G-Dragon của Big Bang?” Mizuhara Niko không hiểu biết về ngành âm nhạc, cho nên trong mắt cô ta, Uhey chẳng qua chỉ là một ca sĩ không xinh đẹp mà thôi. Hơn nữa vì mẹ cô ta là người Hàn Quốc, cô ta cảm thấy hứng thú với các ngôi sao nam của Hàn Quốc, nhất là loại đẹp trai như Leader của Big Bang, nghe nói cũng sắp đến tạp chí này chụp ảnh.
“Đúng vậy, là tiền bối trong ngành.” Uhey chán ghét kiểu nhìn của cô ta, rất □, nhất là khi nhắc đến Kwon Ji Yong, khiến trong lòng cô cảm thấy rất khó chịu.
Nhớ tới lúc trước Hasegawa Jun loáng thoáng nói cho cô về chuyện cô nàng này bám vào một cấp trên của tạp chí, liền càng cảm thấy mình không nên nhiều lời với cô ta thì hơn.
Hơn nữa một cô người mẫu hậu bối còn chưa có danh tiếng gì, trong lúc làm việc mà không thèm nói kính ngữ với cô! Uhey xem như hiểu được người thoáng tính như Hasegawa Jun tại sao lại chán ghét cô ta như vậy.
“Xin lỗi, tôi còn công việc, cô có thể tránh một chút không?” Nhìn cô nàng cứ lượn lờ trước mặt mình, Uhey hơi bực. Cô tuyệt đối không phải người rộng rãi tốt tính đến thế, hơn nữa lại có cảm giác không hợp với cô ta, chỉ có thể mời đi. Mà nhân viên Matsuda của tạp chí cách đó không xa, nhìn thấy Uhey sắc mặt không tốt lắm, cũng nhanh chóng đi tới.
“Uhey-san, có chuyện gì vậy?” Anh ta là người phụ trách chỗ này, người nổi tiếng như Uhey anh ta phải chăm sóc cẩn thận, nhiếp ảnh gia, chủ biên, thậm chí tổng biên cũng rất thích cô. Nếu để người ta có gì không vừa ý, có thể anh ta sẽ bị giáng chức.
“Cô Mizuhara, tôi phải làm việc, Matsuda-kun?” Uhey giọng trầm hơn, nhìn cô nàng mặt mày âm trầm đứng trước mặt mình, bực mình không biết phát chỗ nào, định đóng phim ma à? Cô còn chưa đủ khí chất.
“Mizuhara, cô xong việc rồi thì có thể về trước.” Đối với người mẫu bình thường không chìm không nổi này của công ty mình, Matsuda không cần phải nể tình, cô ta dùng cách nào leo lên được chỗ này, mọi người đều rõ. Nơi công cộng thì cho cô ta vài phần mặt mũi, dưới ngầm cũng có chút khinh thường.
“Xì, dù sao cũng chỉ là một đứa con gái nhờ scandal mà nổi.” Có lẽ bị thái độ lạnh lùng của Uhey kích thích, chung quy tuổi vẫn còn nhỏ nên không nhịn được mà nói ra suy nghĩ trong lòng. Uhey ở Nhật nổi tiếng quá nhanh, mà cô ta ở đây dùng mọi cách vật lộn để leo lên, cuối cùng vẫn là chẳng chìm chẳng nổi.
Hiện giờ người mẫu nổi bật là Hasegawa Jun đến từ Hawaii, hơn nữa nghe đồn Fujii Rina cũng ký hợp đồng với “VIVI”, như vậy thì khi nào mới mới nổi bật lên được?
Kỳ thật lúc đầu cô ta muốn tìm cách kết thân với Uhey, nhưng ánh mắt cô gái này nhìn cô ta giống hệt với Hasegawa Jun, nhất thời khiến cô ta cảm thấy khó chịu.
Giọng Mizuhara Niko tuy rằng không lớn, nhưng tai Uhey và Matsuda không phải là điếc. Uhey kinh ngạc thoáng nhìn Matsuda, thật sự không phải thấy tức giân, mà nghĩ, cô gái này thật đúng là ngu ngốc đến không ngờ. Bộ dạng đã như thế, lúc này làm ra vẻ khinh thường, cái mặt lại càng sầm sì khiến người ta chán ghét.
“Uhey-san, cô đừng giận, tôi lập tức sẽ xử lý. Mizuhara, cô lại đây cho tôi.” Matsuda hổn hển kéo Mizuhara định đến chỗ chủ biên nói chuyện, đừng có lại ném cái loại hàng thứ phẩm này đến bắt mình quản nữa. Đàn bà tình nguyện lên giường hầu hạ lại nghe lời vẫn còn nhiều, không nhất định phải cái loại này chứ.
“Anh dám kéo tôi?! Anh…” Mizuhara hiển nhiên thật không ngờ, Matsuda vẫn luôn cúi đầu khom lưng nhún nhường người khác lại hung dữ kéo mình như thế, mạnh rút tay lại. Vì cô ta là nữ nên Matsuda cũng không dùng quá nhiều sức, hai bên lực không cân bằng, cánh tay Mizuhara Niko liền theo quán tính vung về phía Uhey đang đứng bên cạnh.
Uhey ánh mắt hơi lóe lên, không tránh, cứ như vậy để cho bàn tay cô ta đánh vào cằm mình, sau đó thuận thế nghiêng đầu theo. “Bốp” một tiếng, khiến tất cả mọi người có mặt ở đây đều sợ ngây người.
Park Yeong Jin cùng trưởng phòng quan hệ xã hội của tạp chí vừa lúc bước vào, liền cùng với nhiếp ảnh gia và các nhân viên công tác chứng kiến, chính là cảnh Mizuhara Niko quay người tát Uhey một cái, lệch cả mặt.
Lúc này chỉ có một mình Uhey biết, đây chẳng qua chỉ là một pha diễn hành động bình thường nhất, như khi kiếp trước khi cô diễn cảnh bị tát mà thôi.
“Uhey à..” Park Yeong Jin đi theo Uhey rời khỏi đất nước, cô bé còn chưa qua sinh nhật 22 tuổi, chị yêu thương cô như chính em gái ruột của mình, giờ lại để người ta bắt nạt trắng trợn như vậy sao? Ở Hàn Quốc, ai chẳng biết Uhey nhà mình là ca sĩ nổi tiếng, đừng nói là tát, ngay cả to tiếng nói chuyện cũng chẳng ai dám làm thế.
“Trưởng phòng Kobayashi, tôi nghĩ tôi phải đưa Uhey về khách sạn. Còn những cảnh quay tiếp theo..” Không phải chúng tôi xin lỗi các người đâu, đừng có lầm tưởng.
“Xin lỗi, xin lỗi, cô Park, chuyện này tuyệt đối là hiểu lầm. Matsuda! Có chuyện gì thế? Chuyện gì xảy ra vậy?” Trưởng phòng PR Kobayashi bắt đầu nổi bão. Cmn, chuyện quái gì xảy ra thế này? Dám ở trước mặt mọi người giơ tay tát ngôi sao nổi tiếng, có phải là không muốn sống hay không? Ồ? Là con bé nhân tình của Shirakawa?
“À trưởng phòng, là Mizuhara Niko trước đó đến làm phiền Uhey-san, Uhey-san muốn làm việc nên tôi kéo cô ta đi, kết quả không ngờ Mizuhara Niko vung tay tránh khỏi tay tôi, liền…” Matsuda cảm thấy sự tình là như vậy, con bé này mãi không nổi tiếng được, cho nên ghen tị người ta. “Người ở đây, đều thấy là Mizuhara Niko chủ động khiêu khích.” Tốt nhất cứ lớn chuyện lên chút, anh ta đã sớm không vừa mắt cô ả luôn cưỡi lên đầu mình này.
Matsuda quay ra đám nhiếp ảnh đang thử máy đứng cách đó không xa chứng thực.
“Uhm.. Uhey-san đang làm việc, Mizuhara-san muốn nói chuyện với cô ấy, sau đó Uhey-san muốn tiếp tục làm việc, nhưng Mizuhara-san có vẻ không muốn đi, tiếp đó cô ta vung tay khỏi tay Matsuda-kun, tát Uhey-san.” Nhiếp ảnh gia người Ý nói tiếng Nhật mặc dù hơi khó nghe, nhưng ý trong đó tất cả mọi người đã hiểu.
“Tôi không có, chỉ là hiểu lầm thôi.” Mizuhara Niko dù có ngu ngốc hơn chăng nữa cũng sẽ không đánh người, chỉ là gần đây bên những người xung quanh mình cứ rảnh ra là nói Uhey nổi tiếng thế nào, được yêu thích ra sao, vì còn trẻ nên trong lòng có chút không phục mà thôi, ban nãy cô ta cũng không ngờ được mình lại thật sự giơ tay đánh lên mặt đối phương như thế.
“Thôi đi, coi như chuyện hiểu lầm. Tôi nghĩ cô ta có lẽ không phải cố ý.” Toàn thân Uhey không thể nhìn ra chút cảm xúc nào, thản nhiên nói, “Hôm nay tôi có thể về nghỉ ngơi một chút được chứ?”
Uhey lễ phép cúi đầu, sau đó lại dùng tiếng Ý nói với nhiếp ảnh gia người Ý kia: “Rất xin lỗi, hôm nay tôi thật sự không còn tâm tình làm việc nữa.”
“Không sao, aiz.. Sau nữa cô sẽ quay lại chụp ảnh chứ? Tôi hy vọng chúng ta sẽ có một lần hợp tác hoàn mỹ.” Nhiếp ảnh gia cảm thấy nếu gián đoạn bộ ảnh này thực là quá đáng tiếc.
“Được.” Uhey cảm thấy mình chẳng sai gì, làm sao mà không đến chụp ảnh cho hết chứ? Đây là đạo đức nghề nghiệp của cô. Có điều “VIVI” tất nhiên phải cho cô một câu trả lời. Thời điểm này, càng bình tĩnh lý trí lại càng chiếm thượng phong.
“Ồ, được, cô nghỉ ngơi cho tốt, chậm nhất tối nay chủ biên của chúng tôi sẽ báo cho cô kết quả xử phạt.” Không có gì phải lo lắng, đưa ra lời xin lỗi với Uhey, xử phạt người mẫu gây chuyện. Người ta không trở mặt ngay tại chỗ coi như đã là cho bọn họ mặt mũi.
Tạp chí của bọn họ sao lại tuyển chọn một người gây họa như thế chứ, để Shirakawa đổi con bồ khác là được, còn rất nhiều cô nàng xinh đẹp hơn Mizuhara Niko.
“Dạo này có phải em va chạm phải cái gì? Để chị tìm ít lá bưởi cho em xả xui nhé?” Park Yeong Jin cảm thấy Uhey nhà mình dạo này gặp nhiều chuyện không hay, đầu tiên là bị Kwon Ji Yong liên lụy, giờ lại đụng phải một con chó điên.
“Không sao chị ạ.” Uhey sờ sờ cằm, tuy rằng không phải dùng hết sức, nhưng cũng thấy hơi đau.
“Chớ có sờ, để chị xem, may là không trớt da. Con nhãi kia nhìn là thấy không phải đứa tốt lành gì, mặt mày thì âm u xám xịt.” Park Yeong Jin thật sự đau lòng nhìn Uhey, nghĩ nếu “VIVI” không xử lý Mizuhara kia, bên mình đừng hòng đồng ý hợp tác nữa.
Lúc này, di động của Uhey vang lên.
“Ai thế?” Park Yeong Jin tưởng phía tạp chí gọi điện xin lỗi, “Nếu không xử lý Mizuhara Niko hay là Kito gì đó, cứ thẳng thừng từ chối chụp ảnh tiếp.”
“Là Kwon Ji Yong.” Uhey nhìn Park Yeong Jin nói, “Onni…”
“Được rồi, chị ra ngoài trước, em nghe đi.” Park Yeong Jin nghĩ thầm, Big Bang vừa đến Nhật đã biết được tin này? Có lẽ cũng là chuyện thường, lúc quay chụp cũng có rất nhiều nhân viên và phóng viên, chỉ cần một người đăng lên Twitter thôi là lập tức thấy hiệu quả rồi.
“Yoo Jin, em đang ở đâu thế?” Kwon Ji Yong vừa xuống máy bay, dùng di động lên mạng xem hành trình của bạn gái, liền thấy ảnh bạn gái bị người ta đánh. Ai đây? Muốn chết hay sao? Còn cô nhóc Kim Yoo Jin nữa, người ta đánh mà em không biết đánh trả lại à? Nếu đánh không lại không biết tránh đi sao?
Bọn Seung Ri ngồi bên vừa vểnh tai nghe ngóng, vừa dùng di động của mình lên mạng tìm manh mối. Kẻ nào dám đánh Uhey? Úi chà, bộ dạng thế kia, chắc là vì ghen tị Uhey của chúng ta xinh đẹp hơn rồi, cô nàng xấu xí.
“Ji Yong.” Uhey cảm giác tủi thân chưa từng có, hiện giờ chỉ là đối phó với một đứa con gái ít tuổi thôi mà mình đã phải bồi cả thân mình, thật sự là khó chịu, “Em ở khách sạn, rất nhớ anh.”
“Khách sạn nào? Lát nữa anh sẽ lén đến đó.” Kwon Ji Yong cảm nhận được ủy khuất trong giọng Uhey, nhất thời liền quăng cơn giận sang một bên.
Trời ạ, bảo bối nhà hắn bình thường khôn khéo, nhưng lại không biết phòng bị người khác, không hiểu âm ngoan trong tranh đấu ngầm của đám phụ nữ. Quả nhiên, mình không ở bên cạnh bảo vệ cô ấy liền không xong mà.
Sau đó nhìn thoáng qua di động Seung Ri đưa qua, trên đó có ảnh chụp của Mizuhara nào đó, hừ, bộ dạng giống như đàn ông, còn chạy tới ghen tị bắt nạt Yoo Jin nhà mình? Kwon Ji Yong cau mày, lập tức cảm thấy bất mãn với giới người mẫu Nhật Bản.
_________________________
Uhey hơi bị cao tay luôn, cô nàng Mizuhara này đừng hòng lập lờ gì trước mặt anh Gờ được nữa.
Mizuhara Niko, nguyên mẫu là một người mẫu Nhật, tung scandal tin đồn tình ái với GD, chả biết thật hay không (ta cho là không vì cái loại này mà lọt được vào mắt GD thì mắt nhìn của GD quá kém), sau này cô ả nói xấu GD ghê luôn. Căm ghét loại đàn bà như thế. Vì tác giả đề phòng ai đó cho rằng phỉ báng, nói xấu cô ta nên đổi tên thành Mizuhara Niko.
Tiếng Nhật của Uhey tuyệt đối là cấp bậc chuyên nghiệp. Ngay từ đầu khi công khai hồ sơ cá nhân, mọi người chỉ cho rằng cái gọi là “thạo 5 thứ tiếng”, bất quá là nói cho có vậy thôi, kiểu như biết một vài từ vài câu đơn giản.. liền có thể nói rằng nghệ sĩ nói được loại ngôn ngữ đó được rồi.
Uhey ở Nhật Bản cũng không cần đến phiên dịch. Các phóng viên đến phỏng vấn hôm đó đều kinh ngạc vì sự thông thạo tiếng Nhật của cô, cùng với thái độ khiêm tốn ôn hòa, đến lúc viết bài đưa tin cũng không tự chủ được mà tăng thêm vài phần tình cảm kính nể của mình.
Quần jeans đơn giản, giày đế bằng, áo sơ mi caro, giống như một cô gái thoải mái thân thiết nhà hàng xóm, nhưng trên sân khấu lại chính là nữ hoàng sáng rực lóa mắt. Khí chất đặc biệt này khiến rất nhiều tạp chí nổi tiếng của Nhật tìm đến Uhey muốn phỏng vấn và chụp ảnh.
“VIVI” có phản ứng nhanh nhất, khi concert của Uhey còn chưa bắt đầu, đã liên hệ với công ty Pledis đề nghị chụp hình cho tạp chí, trong đó còn làm người mẫu hình bìa cho kỳ mới nhất.
Park Yeong Jin đi cùng với Uhey lo lắng cô còn chưa quen với việc làm người mẫu, còn dặn dò nhờ cậy nhiếp ảnh gia của tạp chí một chút.
Nhưng khi Uhey thay xong quần áo đứng trước màn ảnh, nhiếp ảnh gia người Ý của “VIVI” ngạc nhiên bày tỏ: “Cô là một người mẫu trời sinh, tại sao không theo đuổi con đường này? Chiều cao và thân hình của cô đều rất hoàn hảo.”
“Có một vị tiền bối cho tôi biết, người mẫu là người nghệ sĩ yên lặng trước màn ảnh. Nhưng tôi lại thích những công việc sinh động hơn, nếu chỉ nhìn vào máy ảnh như vậy, tôi sẽ héo rũ đi mất.” Uhey hài hước nói.
Vị nhiếp ảnh gia đến từ Italy này ngược lại vẻ mặt không sao cả, gật gật đầu: “Tôi có thể nhìn thấy từ trong mắt cô giấc mộng như vậy.”
Hai người nói chuyện hoàn toàn bằng tiếng Italy, khiến những nhân viên của “VIVI” xung quanh đối với Uhey lại càng yêu thích kính nể thêm vài phần.
Nhưng câu trả lời của Uhey cũng bị một vị biên tập ở đây nghe được, liền trích dẫn thành một đoạn trong bài giới thiệu về cô. Kỳ tạp chí đó có bìa là Uhey mặc áo sơ mi trắng đơn giản tựa vào sofa, mái tóc uốn lượn xõa ra buông xuống, ánh mắt tươi cười vừa ôn hòa lại thấp thoáng cao ngạo. Chủ đề là: vẻ đẹp xung đột.
Trang phục đơn giản và cô gái quyến rũ, nụ cười nhẹ nhàng và ánh mắt cao ngạo sắc bén. Hai loại hoàn toàn đối ngược nhau, ở trên một người lại phù hợp một cách hoàn hảo như thế. Vì vậy, “VIVI” cảm thấy không thể bỏ qua một cơ hội hợp tác tốt như vậy, lại hẹn trước kỳ chụp ảnh tiếp theo, quảng cáo cho một bộ sưu tập của một nhãn hiệu.
Giới tạp chí thời trang cũng không chú ý lắm đến một ngôi sao nữ của Hàn Quốc mới tới Nhật Bản.
Kết quả bởi vì lượng “VIVI” phát hành kỳ này số lượng tiêu thị tăng vọt nhanh chóng, khiến cho mấy công ty truyền thông khác cũng vội vàng đặt hẹn bổ cứu. Nhưng concert của Uhey sắp tiến hành, thời gian rảnh chỉ có thể chờ sau khi chấm dứt concert.
May là Uhey còn có mấy quảng cáo nữa phải quay, hơn nữa phải đợi Kwon Ji Yong đến Nhật Bản, liền nhận lời phỏng vấn của mấy tạp chí, quay chụp linh tinh cô không muốn nhận nhiều, chỉ một “VIVI” như vậy là đủ rồi.
Khi Kwon Ji Yong nhìn tờ tạp chí “VIVI” kỳ này trên tay Dae Sung, răng lại cảm thấy đau nhức. Rất nhiều fan Hàn Quốc đều tìm mua tạp chí này, đều khen Uhey siêu xinh đẹp. Thậm chí còn có VIP công khai nói, đó là cô gái xứng đôi với Yong còi của chúng ta.
Vì Uhey bắt đầu tổ chức concert ở Nhật, các Honey liền tổ chức thành các nhóm đến tham gia. Có nhóm không thể đến được, sau khi biết Big Bang sẽ đi tour ở Nhật Bản, liền đứng chật ở cửa YG nhờ Kwon Ji Yong mang quà cho Uhey.
“Ai ya.. Anh giúp mang quà sang cho chị Uhey của bọn em à?” Bọn Minzy trêu chọc nhìn Kwon Ji Yong nhìn một đống quà tặng trước mặt, bộ dáng mặt ủ mày chau.
“Có những thứ không thể chuyển qua đường hàng không.” Tae Yang giải thích giúp Kwon Ji Yong. Có điều, loại chuyện này thỉnh thoảng gặp được cũng thật thú vị, đặc biệt là khi Kwon Ji Yong bị một đám Honey vây quanh hô to, nhất định phải đến xem Uhey. Ngay cả chủ tịch Yang cũng không nhịn được cười.
Uhey và Kwon Ji Yong trừ bỏ mỗi ngày đều liên lạc qua điện thoại, hai người đều bộn bề nhiều việc.
Uhey biết rất nhiều Honey ở Hàn Quốc đến Nhật xem concert của mình, liền tự thân cho người xếp đặt một khu dành riêng cho Hàn Quốc ở khách sạn gần địa điểm concert, giúp bọn họ giải quyết vấn đề ngôn ngữ không thông thạo, khiến các Honey đều cảm động vô cùng.
Concert thành công chưa từng có, địa vị ca sĩ hạng đầu ở Nhật của Uhey cũng nhờ đó mà được thành lập. Cùng lúc đó, cô cũng thành lập quan hệ tốt với Hasegawa Jun của “VIVI”.
“Tôi vẫn thấy thắc mắc, cô có thân hình thon thả hoàn mỹ như vậy, làm thế nào mà luyện ra được khí chất bùng nổ như thế?” Hasegawa Jun có màu da khỏe mạnh và những nét mạnh mẽ trên gương mặt, với nụ cười rực rỡ như nắng trời, qua nửa tháng tiếp xúc, hai người trở nên khá thân thiết.
“Có lẽ là trời sinh chăng, từ nhỏ tôi đã thích ca hát.” Uhey vừa hợp tác xong một lần chụp ảnh ngoài trời với Hasegawa Jun, “Nghe nói năm sau cô sẽ di cư đến Hawaii?”
“Ừ, tôi cảm thấy mình nên thay đổi một cuộc sống khác xem sao. Đúng rồi, cô thì sao? Nghe nói bạn trai tin đồn của cô sắp đến Nhật đi tour đấy. Ôi dà, thật đúng là có duyên.” Hasegawa Jun cười xấu xa.
“Không ngờ cô cũng quan tâm đến chuyện này.” Uhey nhấp một ngụm cà phê. Đêm qua khi nói chuyện điện thoại, hắn đã nói cho cô hai ngày sau sẽ đến.
“Hai người ở MAMA biểu hiện rất chói mắt, cho nên theo tôi thấy thì, đây đúng là một tin lớn.” Hasegawa Jun tiếp tục chế nhạo. Đột nhiên cô ngừng cười, nhìn về một hướng, sắc mặt có chút khác thường. Uhey hơi nghi hoặc nhìn qua, liền thấy một cô gái có gương mặt hơi âm trầm đứng cách đó không xa, nói gì đó với mấy nam người mẫu, cười suồng sã.
“Sao thế?” Uhey cau mày, Nhật và Hàn đều khá giống nhau, bối phận trong cùng ngành nghề rất được coi trọng. Một hậu bối gây ồn ào ở chỗ tiền bối đang nghỉ ngơi, tất nhiên khiến người ta có chút không ưa.
“Một cô nàng tự cho là đúng mà thôi.” Hasegawa Jun tươi cười, cô không phải loại người thích dùng bối phận của mình để dạy dỗ người khác. Nhưng cô nàng này, thật đúng là không hiểu lễ phép. “Là người mẫu ở đây, tên là Mizuhara Niko, khi nào cô chụp ảnh thì nên cách xa cô ta một chút.”
“Cô ta.. có chống lưng?” Uhey biết Hasegawa Jun đang nhắc nhở mình, một cô nàng diện mạo bậc trung như thế, có lẽ không đủ để quyến rũ đàn ông làm chống lưng, hay là gia cảnh không kém? Giống như mình trước đây?
“Phải, mà cũng không phải. Cô không cần lo lắng đắc tội cô ta, nhưng đôi co với cô ta cô sẽ cảm thấy mình bị hạ thấp.” Nhìn vẻ mặt Hasegawa Jun, Uhey liền biết được cô bạn ghét cô nàng người mẫu kia thế nào.
Uhey chỉ cười cho qua, cô là ca sĩ Hàn Quốc, chính xác mà nói ngay cả đối thủ cạnh tranh cũng chẳng phải.
Nhưng rất nhiều chuyện không phải chỉ cô nghĩ là được. Ngay trước một ngày Kwon Ji Yong đến Nhật Bản, khi chụp một bộ ảnh cho VIVI, lúc nghỉ ngơi, Uhey liền cảm giác có người đi đến gần mình, đánh giá mình, ánh mắt rất càn rỡ.
“Xin chào.” Nhận ra người tới đúng là Mizuhara Niko, Uhey trong lòng cảm thấy cô nàng này thật sự không lễ phép, hơn nữa không hiểu tại sao, bản năng cô cảm thấy cô ta thật đáng ghét.
“Nghe nói cô rất thân thiết với G-Dragon của Big Bang?” Mizuhara Niko không hiểu biết về ngành âm nhạc, cho nên trong mắt cô ta, Uhey chẳng qua chỉ là một ca sĩ không xinh đẹp mà thôi. Hơn nữa vì mẹ cô ta là người Hàn Quốc, cô ta cảm thấy hứng thú với các ngôi sao nam của Hàn Quốc, nhất là loại đẹp trai như Leader của Big Bang, nghe nói cũng sắp đến tạp chí này chụp ảnh.
“Đúng vậy, là tiền bối trong ngành.” Uhey chán ghét kiểu nhìn của cô ta, rất □, nhất là khi nhắc đến Kwon Ji Yong, khiến trong lòng cô cảm thấy rất khó chịu.
Nhớ tới lúc trước Hasegawa Jun loáng thoáng nói cho cô về chuyện cô nàng này bám vào một cấp trên của tạp chí, liền càng cảm thấy mình không nên nhiều lời với cô ta thì hơn.
Hơn nữa một cô người mẫu hậu bối còn chưa có danh tiếng gì, trong lúc làm việc mà không thèm nói kính ngữ với cô! Uhey xem như hiểu được người thoáng tính như Hasegawa Jun tại sao lại chán ghét cô ta như vậy.
“Xin lỗi, tôi còn công việc, cô có thể tránh một chút không?” Nhìn cô nàng cứ lượn lờ trước mặt mình, Uhey hơi bực. Cô tuyệt đối không phải người rộng rãi tốt tính đến thế, hơn nữa lại có cảm giác không hợp với cô ta, chỉ có thể mời đi. Mà nhân viên Matsuda của tạp chí cách đó không xa, nhìn thấy Uhey sắc mặt không tốt lắm, cũng nhanh chóng đi tới.
“Uhey-san, có chuyện gì vậy?” Anh ta là người phụ trách chỗ này, người nổi tiếng như Uhey anh ta phải chăm sóc cẩn thận, nhiếp ảnh gia, chủ biên, thậm chí tổng biên cũng rất thích cô. Nếu để người ta có gì không vừa ý, có thể anh ta sẽ bị giáng chức.
“Cô Mizuhara, tôi phải làm việc, Matsuda-kun?” Uhey giọng trầm hơn, nhìn cô nàng mặt mày âm trầm đứng trước mặt mình, bực mình không biết phát chỗ nào, định đóng phim ma à? Cô còn chưa đủ khí chất.
“Mizuhara, cô xong việc rồi thì có thể về trước.” Đối với người mẫu bình thường không chìm không nổi này của công ty mình, Matsuda không cần phải nể tình, cô ta dùng cách nào leo lên được chỗ này, mọi người đều rõ. Nơi công cộng thì cho cô ta vài phần mặt mũi, dưới ngầm cũng có chút khinh thường.
“Xì, dù sao cũng chỉ là một đứa con gái nhờ scandal mà nổi.” Có lẽ bị thái độ lạnh lùng của Uhey kích thích, chung quy tuổi vẫn còn nhỏ nên không nhịn được mà nói ra suy nghĩ trong lòng. Uhey ở Nhật nổi tiếng quá nhanh, mà cô ta ở đây dùng mọi cách vật lộn để leo lên, cuối cùng vẫn là chẳng chìm chẳng nổi.
Hiện giờ người mẫu nổi bật là Hasegawa Jun đến từ Hawaii, hơn nữa nghe đồn Fujii Rina cũng ký hợp đồng với “VIVI”, như vậy thì khi nào mới mới nổi bật lên được?
Kỳ thật lúc đầu cô ta muốn tìm cách kết thân với Uhey, nhưng ánh mắt cô gái này nhìn cô ta giống hệt với Hasegawa Jun, nhất thời khiến cô ta cảm thấy khó chịu.
Giọng Mizuhara Niko tuy rằng không lớn, nhưng tai Uhey và Matsuda không phải là điếc. Uhey kinh ngạc thoáng nhìn Matsuda, thật sự không phải thấy tức giân, mà nghĩ, cô gái này thật đúng là ngu ngốc đến không ngờ. Bộ dạng đã như thế, lúc này làm ra vẻ khinh thường, cái mặt lại càng sầm sì khiến người ta chán ghét.
“Uhey-san, cô đừng giận, tôi lập tức sẽ xử lý. Mizuhara, cô lại đây cho tôi.” Matsuda hổn hển kéo Mizuhara định đến chỗ chủ biên nói chuyện, đừng có lại ném cái loại hàng thứ phẩm này đến bắt mình quản nữa. Đàn bà tình nguyện lên giường hầu hạ lại nghe lời vẫn còn nhiều, không nhất định phải cái loại này chứ.
“Anh dám kéo tôi?! Anh…” Mizuhara hiển nhiên thật không ngờ, Matsuda vẫn luôn cúi đầu khom lưng nhún nhường người khác lại hung dữ kéo mình như thế, mạnh rút tay lại. Vì cô ta là nữ nên Matsuda cũng không dùng quá nhiều sức, hai bên lực không cân bằng, cánh tay Mizuhara Niko liền theo quán tính vung về phía Uhey đang đứng bên cạnh.
Uhey ánh mắt hơi lóe lên, không tránh, cứ như vậy để cho bàn tay cô ta đánh vào cằm mình, sau đó thuận thế nghiêng đầu theo. “Bốp” một tiếng, khiến tất cả mọi người có mặt ở đây đều sợ ngây người.
Park Yeong Jin cùng trưởng phòng quan hệ xã hội của tạp chí vừa lúc bước vào, liền cùng với nhiếp ảnh gia và các nhân viên công tác chứng kiến, chính là cảnh Mizuhara Niko quay người tát Uhey một cái, lệch cả mặt.
Lúc này chỉ có một mình Uhey biết, đây chẳng qua chỉ là một pha diễn hành động bình thường nhất, như khi kiếp trước khi cô diễn cảnh bị tát mà thôi.
“Uhey à..” Park Yeong Jin đi theo Uhey rời khỏi đất nước, cô bé còn chưa qua sinh nhật 22 tuổi, chị yêu thương cô như chính em gái ruột của mình, giờ lại để người ta bắt nạt trắng trợn như vậy sao? Ở Hàn Quốc, ai chẳng biết Uhey nhà mình là ca sĩ nổi tiếng, đừng nói là tát, ngay cả to tiếng nói chuyện cũng chẳng ai dám làm thế.
“Trưởng phòng Kobayashi, tôi nghĩ tôi phải đưa Uhey về khách sạn. Còn những cảnh quay tiếp theo..” Không phải chúng tôi xin lỗi các người đâu, đừng có lầm tưởng.
“Xin lỗi, xin lỗi, cô Park, chuyện này tuyệt đối là hiểu lầm. Matsuda! Có chuyện gì thế? Chuyện gì xảy ra vậy?” Trưởng phòng PR Kobayashi bắt đầu nổi bão. Cmn, chuyện quái gì xảy ra thế này? Dám ở trước mặt mọi người giơ tay tát ngôi sao nổi tiếng, có phải là không muốn sống hay không? Ồ? Là con bé nhân tình của Shirakawa?
“À trưởng phòng, là Mizuhara Niko trước đó đến làm phiền Uhey-san, Uhey-san muốn làm việc nên tôi kéo cô ta đi, kết quả không ngờ Mizuhara Niko vung tay tránh khỏi tay tôi, liền…” Matsuda cảm thấy sự tình là như vậy, con bé này mãi không nổi tiếng được, cho nên ghen tị người ta. “Người ở đây, đều thấy là Mizuhara Niko chủ động khiêu khích.” Tốt nhất cứ lớn chuyện lên chút, anh ta đã sớm không vừa mắt cô ả luôn cưỡi lên đầu mình này.
Matsuda quay ra đám nhiếp ảnh đang thử máy đứng cách đó không xa chứng thực.
“Uhm.. Uhey-san đang làm việc, Mizuhara-san muốn nói chuyện với cô ấy, sau đó Uhey-san muốn tiếp tục làm việc, nhưng Mizuhara-san có vẻ không muốn đi, tiếp đó cô ta vung tay khỏi tay Matsuda-kun, tát Uhey-san.” Nhiếp ảnh gia người Ý nói tiếng Nhật mặc dù hơi khó nghe, nhưng ý trong đó tất cả mọi người đã hiểu.
“Tôi không có, chỉ là hiểu lầm thôi.” Mizuhara Niko dù có ngu ngốc hơn chăng nữa cũng sẽ không đánh người, chỉ là gần đây bên những người xung quanh mình cứ rảnh ra là nói Uhey nổi tiếng thế nào, được yêu thích ra sao, vì còn trẻ nên trong lòng có chút không phục mà thôi, ban nãy cô ta cũng không ngờ được mình lại thật sự giơ tay đánh lên mặt đối phương như thế.
“Thôi đi, coi như chuyện hiểu lầm. Tôi nghĩ cô ta có lẽ không phải cố ý.” Toàn thân Uhey không thể nhìn ra chút cảm xúc nào, thản nhiên nói, “Hôm nay tôi có thể về nghỉ ngơi một chút được chứ?”
Uhey lễ phép cúi đầu, sau đó lại dùng tiếng Ý nói với nhiếp ảnh gia người Ý kia: “Rất xin lỗi, hôm nay tôi thật sự không còn tâm tình làm việc nữa.”
“Không sao, aiz.. Sau nữa cô sẽ quay lại chụp ảnh chứ? Tôi hy vọng chúng ta sẽ có một lần hợp tác hoàn mỹ.” Nhiếp ảnh gia cảm thấy nếu gián đoạn bộ ảnh này thực là quá đáng tiếc.
“Được.” Uhey cảm thấy mình chẳng sai gì, làm sao mà không đến chụp ảnh cho hết chứ? Đây là đạo đức nghề nghiệp của cô. Có điều “VIVI” tất nhiên phải cho cô một câu trả lời. Thời điểm này, càng bình tĩnh lý trí lại càng chiếm thượng phong.
“Ồ, được, cô nghỉ ngơi cho tốt, chậm nhất tối nay chủ biên của chúng tôi sẽ báo cho cô kết quả xử phạt.” Không có gì phải lo lắng, đưa ra lời xin lỗi với Uhey, xử phạt người mẫu gây chuyện. Người ta không trở mặt ngay tại chỗ coi như đã là cho bọn họ mặt mũi.
Tạp chí của bọn họ sao lại tuyển chọn một người gây họa như thế chứ, để Shirakawa đổi con bồ khác là được, còn rất nhiều cô nàng xinh đẹp hơn Mizuhara Niko.
“Dạo này có phải em va chạm phải cái gì? Để chị tìm ít lá bưởi cho em xả xui nhé?” Park Yeong Jin cảm thấy Uhey nhà mình dạo này gặp nhiều chuyện không hay, đầu tiên là bị Kwon Ji Yong liên lụy, giờ lại đụng phải một con chó điên.
“Không sao chị ạ.” Uhey sờ sờ cằm, tuy rằng không phải dùng hết sức, nhưng cũng thấy hơi đau.
“Chớ có sờ, để chị xem, may là không trớt da. Con nhãi kia nhìn là thấy không phải đứa tốt lành gì, mặt mày thì âm u xám xịt.” Park Yeong Jin thật sự đau lòng nhìn Uhey, nghĩ nếu “VIVI” không xử lý Mizuhara kia, bên mình đừng hòng đồng ý hợp tác nữa.
Lúc này, di động của Uhey vang lên.
“Ai thế?” Park Yeong Jin tưởng phía tạp chí gọi điện xin lỗi, “Nếu không xử lý Mizuhara Niko hay là Kito gì đó, cứ thẳng thừng từ chối chụp ảnh tiếp.”
“Là Kwon Ji Yong.” Uhey nhìn Park Yeong Jin nói, “Onni…”
“Được rồi, chị ra ngoài trước, em nghe đi.” Park Yeong Jin nghĩ thầm, Big Bang vừa đến Nhật đã biết được tin này? Có lẽ cũng là chuyện thường, lúc quay chụp cũng có rất nhiều nhân viên và phóng viên, chỉ cần một người đăng lên Twitter thôi là lập tức thấy hiệu quả rồi.
“Yoo Jin, em đang ở đâu thế?” Kwon Ji Yong vừa xuống máy bay, dùng di động lên mạng xem hành trình của bạn gái, liền thấy ảnh bạn gái bị người ta đánh. Ai đây? Muốn chết hay sao? Còn cô nhóc Kim Yoo Jin nữa, người ta đánh mà em không biết đánh trả lại à? Nếu đánh không lại không biết tránh đi sao?
Bọn Seung Ri ngồi bên vừa vểnh tai nghe ngóng, vừa dùng di động của mình lên mạng tìm manh mối. Kẻ nào dám đánh Uhey? Úi chà, bộ dạng thế kia, chắc là vì ghen tị Uhey của chúng ta xinh đẹp hơn rồi, cô nàng xấu xí.
“Ji Yong.” Uhey cảm giác tủi thân chưa từng có, hiện giờ chỉ là đối phó với một đứa con gái ít tuổi thôi mà mình đã phải bồi cả thân mình, thật sự là khó chịu, “Em ở khách sạn, rất nhớ anh.”
“Khách sạn nào? Lát nữa anh sẽ lén đến đó.” Kwon Ji Yong cảm nhận được ủy khuất trong giọng Uhey, nhất thời liền quăng cơn giận sang một bên.
Trời ạ, bảo bối nhà hắn bình thường khôn khéo, nhưng lại không biết phòng bị người khác, không hiểu âm ngoan trong tranh đấu ngầm của đám phụ nữ. Quả nhiên, mình không ở bên cạnh bảo vệ cô ấy liền không xong mà.
Sau đó nhìn thoáng qua di động Seung Ri đưa qua, trên đó có ảnh chụp của Mizuhara nào đó, hừ, bộ dạng giống như đàn ông, còn chạy tới ghen tị bắt nạt Yoo Jin nhà mình? Kwon Ji Yong cau mày, lập tức cảm thấy bất mãn với giới người mẫu Nhật Bản.
_________________________
Uhey hơi bị cao tay luôn, cô nàng Mizuhara này đừng hòng lập lờ gì trước mặt anh Gờ được nữa.
Mizuhara Niko, nguyên mẫu là một người mẫu Nhật, tung scandal tin đồn tình ái với GD, chả biết thật hay không (ta cho là không vì cái loại này mà lọt được vào mắt GD thì mắt nhìn của GD quá kém), sau này cô ả nói xấu GD ghê luôn. Căm ghét loại đàn bà như thế. Vì tác giả đề phòng ai đó cho rằng phỉ báng, nói xấu cô ta nên đổi tên thành Mizuhara Niko.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.