Hành Trình Du Lịch Chư Thiên Vạn Giới Bắt Đầu Từ Phong Thần
Chương 14: Tầng Thứ Nhất Của Hồn Thiên Huyền Công
Đông Nhật Chi Dương
18/03/2023
Người dịch: Nxkhiêm
Thời gian trôi mau, trong nháy mắt chính là nửa năm.
Trong nửa năm này , Lý Tự Thành hiện tại đã đánh bại Tôn Truyện Đình ở huyện Giáp, sau đó dẫn quân xuôi nam, công hãm Tương Dương, tự xưng Tân Thuận Vương, cải lập Tương Dương là Tương Kinh.
Phàm là người có trí trong thiên hạ đều có thể nhìn ra, một nửa giang sơn của Đại Minh ở phương Bắc dĩ nhiên khó giữ được, nếu như hoàng đế Sùng Trinh có thể quyết định thật nhanh, dời đô Nam Kinh, có lẽ còn có thể bảo vệ một nửa giang sơn còn lại của Đại Minh ở phương Nam, tái hiện thế cuộc Nam Tống Bắc Kim cùng tồn tại năm đó.
Đáng tiếc hoàng đế Sùng Trinh bảo thủ, chú trọng bộ mặt, còn hi vọng đại thần trên triều đình ba xin bốn xin, hắn mới dễ tìm cái bậc thang, đẩy lỗi thất lạc kinh thành cùng phương Bắc lên trên người những đại thần này.
Chỉ có điều, những năm gần đây hoàng đế Sùng Trinh hơi một tí là chém giết đại thần, quan lại to nhỏ trong kinh thành dĩ nhiên đã ly tâm, chỉ chờ thay đổi triều đại cống hiến cho chủ tử mới. Không người nào nguyện ý thay hoàng đế chịu oan ức.
Lúc này đã là tháng hai Sùng Trinh năm thứ mười sáu, khí trời âm lãnh, không trung mơ hồ có hoa tuyết bay xuống, mặc dù là buổi trưa, nhiệt độ cũng không có quá cao, mấy nha hoàn bao bọc trong áo bông dày đi lại ở trong đình đài.
Hai đội giáp sĩ sung làm hộ vệ không ngừng tuần tra ở trong phủ. Bây giờ, phủ đệ nguyên bản trống trải đã thay đổi, trở nên nghiêm ngặt hơn nhiều. Mấy người hầu nâng vại nước đi về phía một gian phòng, trong thùng gỗ có khói bốc lên, mơ hồ tỏa ra một mùi dược liệu cay nồng.
Đợi được mấy người này để vại nước đúng chỗ, lại có hai nha hoàn bưng nước nóng tới rót vào trong vịa nước, nước nóng rất nhanh đã lấp kín hơn nửa vại nước, hơi nóng mờ mịt tản ra bốn phương tám hướng.
Hô!
Đúng lúc này, Phong Nguyên mặc võ phục nhanh chân đi vào, trên trán đầy mồ hôi, sắc mặt hồng hào, khí sắc đã tốt hơn nửa năm trước không biết bao nhiêu lần. Thấy hắn đi đến, nha hoàn người hầu cuống quít cúi đầu hành lễ.
- Thay y phục!
Tiện tay ném tạ trong tay qua một bên, Phong Nguyên đi tới cạnh thùng gỗ, hai tay đưa ra, hai nha hoàn tướng mạo vẫn tính xinh đẹp vội vàng tiến lên, khuôn mặt ửng đỏ, hầu hạ Phong Nguyên cởi áo.
Quen thuộc đều là chậm rãi nuôi thành, từ thế giới Phong Thần đến hiện tại, đã có thời gian hơn nửa năm, từ lâu Phong Nguyên đã quen thuộc cuộc sống cơm ngon áo đẹp, để người hầu hạ sinh hoạt.
Chỉ có điều Phong Nguyên cũng không có chìm đắm trong đó, hắn cũng không quên mục đích của chính mình khi đi tới thế giới này.
Hơn nửa năm này, hắn mỗi ngày ngoại trừ chỉ huy đám người Khương Anh Kiệt, Cổ Như Kim mời chào nhân thủ huấn luyện sĩ tốt, phần lớn thời giờ đều đặt ở phía trên việc luyện công.
Mỗi ngày đều có bút lớn, bút lớn tiền bạc bị tiêu tốn dành cho việc mua lượng lớn dược liệu bổ sung khí huyết cùng nguyên khí phụ trợ tu luyện, sau khi luyện công còn dựa theo phương thuốc do một vị giáo đầu tinh thông ngoại công dâng lên để tiếp tục rèn luyện thân thể.
Có những nền tảng này, Hồn Thiên Huyền Công của Phong Nguyên cũng tiến triển với một tốc độ cực nhanh, khí huyết càng ngày càng dồi dào, khí lực cũng đã tăng cường mấy lần.
Bây giờ hắn dựa vào sức mạnh của nhục thân, hơn nữa phối hợp với đao pháp không ngừng luyện tập đã có thể ung dung ứng phó mấy giang hồ hảo thủ có thực lực tương tự Trương Đại Hồng.
Rầm!
Phong Nguyên chui vào trong thùng nước tắm, nhất thời cảm giác được toàn thân tê dại, dược lực trong thùng nước nóng giống như là điện lưu nhỏ bé, không ngừng du tẩu ở khắp toàn thân, mỗi một lần du tẩu, các nơi bắp thịt đều được tăng cường một ít, đương nhiên mức độ tăng trưởng cũng nhỏ bé không thể nhận ra, nếu không phải Phong Nguyên có tinh thần lực hơn người cũng sẽ nghĩ phương thuốc này chả có mấy tác dụng.
Ở trong thế giới Phong Thần, võ tướng phàm nhân được phân chia thành ba cảnh giới lớn là Nhân cảnh Võ sĩ, Địa cảnh Đại tướng, Thiên cảnh Thần tướng, tu luyện tới cấp độ thứ ba là có thể đủ sức chống lại tiên nhân.
Chỉ có điều ba cảnh giới lớn này được phân chia quá mức thô lậu, ở trong Hồn Thiên Huyền Công, ba cảnh giới lớn được phân chia tỉ mỉ hơn.
Từ tầng thứ nhất bắt đầu, tiến lên dần dần, chỉ cần không ngừng tu luyện theo pháp môn trong Hồn Thiên Huyền Công, hơn nữa có đầy đủ linh dược bổ sung, mặc dù là người tư chất bình thường, tiêu tốn mấy chục năm luôn có thể tu luyện tới tầng thứ bảy, bước vào cấp độ Thiên cảnh Thần tướng.
Mà ba tầng đầu của Hồn Thiên Huyền Công chính là lợi dụng Địa Tái quyền pháp loại pháp môn rèn luyện cường thân này, không ngừng rèn luyện các nơi gân cốt khí huyết trên toàn thân, để người nắm giữ sức mạnh cực hạn.
Luyện cơ thịt, cường xương cốt, tôi phủ tạng. Trong đó luyện cơ thịt, chính là nội dung cốt yếu của tầng thứ nhất.
Khi dược lực không ngừng hấp thu, làn da của Phong Nguyên trở nên đỏ chót. Khoảng chừng một canh giờ sau, các nơi cơ thịt khắp toàn thân hắn đột nhiên nhảy một cái, một luồng khí huyết tràn trề tràn ngập toàn thân.
Uỳnh!
Phong Nguyên lúc này giống như là một cái lò lửa, bỗng nhiên đứng dậy, bọt nước tung toé, trên mặt hắn lộ ra cảm xúc vui mừng, nắm chặt tay phải vung về phía trước một cái, nhất thời phát ra tiếng rít kinh người.
- Thời gian nửa năm, cuối cùng đã luyện lại tầng thứ nhất của Hồn Thiên Huyền Công rồi!
Toàn thân cơ thịt tăng cường, một quyền chí ít có sức mạnh mấy trăm cân, chính là dấu hiệu luyện thành tầng thứ nhất của Hồn Thiên Huyền Công, chỉ khi nào rèn luyện thân thể đến trình độ như thế này mới có thể chịu đựng bước tu luyện tiếp theo, tránh khỏi chuyên luyện công không thành trái lại thương thân phát sinh.
Sau khi tu vi đột phá, Phong Nguyên tùy tiện xoa xoa thân thể, mặc vào trang phục phòng lạnh, lập tức chạy đến sân luyện võ mở ra ở hậu viện, chuẩn bị thử xem thực lực của chính mình đã tăng cường bao nhiêu.
Lúc này, vừa vặn Cổ Như Kim mang theo mấy người Trương Đại Hồng đến đây.
Bây giờ, trong số mấy người đi theo Phong Nguyên lúc trước, Khương Anh Kiệt chuyên môn phụ trách huấn luyện gia đinh sĩ tốt, phần lớn thời gian đều ngốc ở điền trang được Phong Nguyên mua lại bên ngoài thành Kim Lăng.
Trong quá trình luyện binh dựa theo binh thư của Thích Kế Quang, Khương Anh Kiệt cũng từ một tên hộ vệ đầu lĩnh trở thành một tướng tài có thể luyện binh, có thể ra trận.
Mặc dù không cách nào so sánh với những danh tướng thông hiểu chiến lược, thiện lạ kỳ kỹ kia, nhưng ở thời đại Minh mạt này, tốt xấu có thể phát huy công dụng trên chiến trường.
Mà Cổ Như Kim trở thành đại tổng quản củaVương phủ, chuyên môn phụ trách các việc vặt vãnh bên trong quý phủ, trong đó bao gồm cả giang hồ hảo thủ Phong Nguyên mời chào đến đều trở thành thủ hạ, nghe lệnh của hắn.
Tính ra, bây giờ đã có mười mấy vị giang hồ hảo thủ nương nhờ vào Vương phủ, chỉ có điều phần lớn đều là hảo thủ tầm thường, có thể xưng tụng cao thủ giang hồ chỉ có một người.
- Tiểu vương gia...
Cổ Như Kim tựa hồ có chuyện gì chuẩn bị bẩm báo, sau khi nhìn thấy Phong Nguyên, lập tức mang theo mấy người Trương Đại Hồng, Tôn Kỳ đi tới.
- Ha ha, mấy vị tới thật đúng lúc!
Phong Nguyên vừa mới đột phá tầng thứ nhất của Hồn Thiên Huyền Công, tâm tình không tệ, vội vã vẫy tay để mọi người đuổi kịp chính mình.
- Công phu của ta ngày hôm nay có một điểm tiến triển, đang muốn tìm mấy vị luyện tay nghề một chút. Cổ đại ca, nếu như không phải chuyện lớn gì quá khẩn cấp thì hãy chờ ta luận bàn với mấy người Trương huynh đã!
Nghe Phong Nguyên nói như thế, Cổ Như Kim trầm ngâm một hồi rồi không tiếp tục nói nữa, cùng mọi người đồng thời theo Phong Nguyên đi đến sân luyện võ.
- Không biết Tiểu vương gia là nghĩ luyện quyền cước hay là đao pháp?
Sau khi đi tới sân luyện võ, Trương Đại Hồng tiến lên hỏi một câu.
Nương nhờ vào Vương phủ hơn nửa năm, Phong Nguyên lúc luyện võ cũng không có quá nhiều cấm kỵ, những hộ viện võ sư như bọn họ đều biết Phong Nguyên yêu thích luyện võ, quyền cước đao pháp tinh thâm, cho nên Trương Đại Hồng mới có câu hỏi này.
- Trước tiên thử xem quyền cước!
Phong Nguyên đi tới giữa sân luyện võ, có mấy người tự nhận công phu quyền cước khá xuất chúng trong nhóm mấy người Trương Đại Hồng lập tức cũng không khách khí, đi thẳng lên trước, đứng đối diện với Phong Nguyên.
- Tiểu nhân mạo phạm rồi!
Trương Đại Hồng chắp tay hành lễ sau đó khẽ quát một tiếng, sử dụng một chiêu ‘Linh Viên Hiến Quả’, thân hình linh động, tay phải mang theo tiếng gió rít đánh về phía Phong Nguyên.
Đã hiệu lực ở quý phủ của Phong Nguyên hơn nửa năm, Trương Đại Hồng cũng đã từng so chiêu cùng không ít giang hồ hảo thủ khác nương nhờ vào, được rèn luyện qua thực chiến Thông Tí Quyền của hắn càng ngày càng lợi hại, so sánh với trước, thực lực của hắn chí ít đã tăng cường hai phần mười.
- Được!
Phong Nguyên để lại một phần sức mạnh, tương tự sử dụng Thông Tí Quyền tiến lên nghênh tiếp, trong khi khí huyết lưu chuyển, một luồng sức mạnh lớn ầm ầm phun trào, bồng một tiếng, đẩy nắm đấm của Trương Đại Hồng ra, sau đó hóa quyền thành chưởng, đặt ở trên lồng ngực của đối phương.
Bồng!
Một tiếng trầm thấp vang lên, Trương Đại Hồng căn bản không nghĩ tới, vị Tiểu vương gia ở trước mắt này lại có thần lực như thế, nhất thời bị một chưởng đẩy lùi về sau mười mấy bước, thiếu một chút ngã xuống đất.
Điều này cũng nhờ có Phong Nguyên quan sát quyền pháp kỹ xảo của những hộ viện võ sư như bọn họ, có không ít lĩnh ngộ đối với công phu quyền cước, có thể lưu lực, ở lúc mấu chốt thu tay lại, bằng không, một chưởng này của Phong Nguyên ít nhất cũng có thể đập gãy hai hàng xương sườn của Trương Đại Hồng.
- Khí lực thật mạnh!
Nhìn thấy cảnh này, mấy hảo thủ giang hồ quan chiến ở bên cạnh nhất thời lộ ra vài giọt mồ hôi lạnh. Bọn họ biết thực lực của Trương Đại Hồng, thầm nghĩ cho dù mình và Tiểu vương gia giao thủ, sợ kết quả cũng là một chiêu bại trận.
- Còn chưa đủ! Mấy vị ở dưới cũng đồng thời ra tay một lượt đi!
Phong Nguyên muốn lĩnh hội thực lực mới tăng trưởng, chiêu thức không ngừng, tiện tay kéo cả mấy người Tôn Kỳ, Thôi Vạn Phúc vào trong chiến trường.
Mấy người liếc mắt nhìn nhau, dồn dập khẽ quát một tiếng, từng người triển khai công phu sở trường triển khai vây công Phong Nguyên.
Phong Nguyên cười ha ha, song quyền giống như là trường kích búa lớn, khí lực hùng hồn, tùy tiện một chiêu đều có thể xé rách không khí, để mấy giang hồ hảo thủ không dám gắng đón đỡ vội vã tránh né.
- Quả nhiên, chính thức bước vào tầng thứ nhất của Hồn Thiên Huyền Công, chí ít để khí lực của ta tăng lên dữ dội năm phần mười!
Trước khi bước vào tầng thứ nhất của Hồn Thiên Huyền Công, dựa vào khí lực cùng đao pháp, Phong Nguyên vẫn có thể đối phó mấy giang hồ hảo thủ, nhưng muốn đánh bại hoặc chém giết đối phương sẽ không có dễ dàng như vậy rồi.
Hiện tại, hắn tùy ý đánh một chiêu là có thể dễ dàng đánh chết những giang hồ hảo thủ này. Khí lực tăng năm phần mười nhìn như không nhiều, nhưng trên thực tế đã khiến cho thực lực của hắn tăng cường ít nhất năm lần.
Thời gian trôi mau, trong nháy mắt chính là nửa năm.
Trong nửa năm này , Lý Tự Thành hiện tại đã đánh bại Tôn Truyện Đình ở huyện Giáp, sau đó dẫn quân xuôi nam, công hãm Tương Dương, tự xưng Tân Thuận Vương, cải lập Tương Dương là Tương Kinh.
Phàm là người có trí trong thiên hạ đều có thể nhìn ra, một nửa giang sơn của Đại Minh ở phương Bắc dĩ nhiên khó giữ được, nếu như hoàng đế Sùng Trinh có thể quyết định thật nhanh, dời đô Nam Kinh, có lẽ còn có thể bảo vệ một nửa giang sơn còn lại của Đại Minh ở phương Nam, tái hiện thế cuộc Nam Tống Bắc Kim cùng tồn tại năm đó.
Đáng tiếc hoàng đế Sùng Trinh bảo thủ, chú trọng bộ mặt, còn hi vọng đại thần trên triều đình ba xin bốn xin, hắn mới dễ tìm cái bậc thang, đẩy lỗi thất lạc kinh thành cùng phương Bắc lên trên người những đại thần này.
Chỉ có điều, những năm gần đây hoàng đế Sùng Trinh hơi một tí là chém giết đại thần, quan lại to nhỏ trong kinh thành dĩ nhiên đã ly tâm, chỉ chờ thay đổi triều đại cống hiến cho chủ tử mới. Không người nào nguyện ý thay hoàng đế chịu oan ức.
Lúc này đã là tháng hai Sùng Trinh năm thứ mười sáu, khí trời âm lãnh, không trung mơ hồ có hoa tuyết bay xuống, mặc dù là buổi trưa, nhiệt độ cũng không có quá cao, mấy nha hoàn bao bọc trong áo bông dày đi lại ở trong đình đài.
Hai đội giáp sĩ sung làm hộ vệ không ngừng tuần tra ở trong phủ. Bây giờ, phủ đệ nguyên bản trống trải đã thay đổi, trở nên nghiêm ngặt hơn nhiều. Mấy người hầu nâng vại nước đi về phía một gian phòng, trong thùng gỗ có khói bốc lên, mơ hồ tỏa ra một mùi dược liệu cay nồng.
Đợi được mấy người này để vại nước đúng chỗ, lại có hai nha hoàn bưng nước nóng tới rót vào trong vịa nước, nước nóng rất nhanh đã lấp kín hơn nửa vại nước, hơi nóng mờ mịt tản ra bốn phương tám hướng.
Hô!
Đúng lúc này, Phong Nguyên mặc võ phục nhanh chân đi vào, trên trán đầy mồ hôi, sắc mặt hồng hào, khí sắc đã tốt hơn nửa năm trước không biết bao nhiêu lần. Thấy hắn đi đến, nha hoàn người hầu cuống quít cúi đầu hành lễ.
- Thay y phục!
Tiện tay ném tạ trong tay qua một bên, Phong Nguyên đi tới cạnh thùng gỗ, hai tay đưa ra, hai nha hoàn tướng mạo vẫn tính xinh đẹp vội vàng tiến lên, khuôn mặt ửng đỏ, hầu hạ Phong Nguyên cởi áo.
Quen thuộc đều là chậm rãi nuôi thành, từ thế giới Phong Thần đến hiện tại, đã có thời gian hơn nửa năm, từ lâu Phong Nguyên đã quen thuộc cuộc sống cơm ngon áo đẹp, để người hầu hạ sinh hoạt.
Chỉ có điều Phong Nguyên cũng không có chìm đắm trong đó, hắn cũng không quên mục đích của chính mình khi đi tới thế giới này.
Hơn nửa năm này, hắn mỗi ngày ngoại trừ chỉ huy đám người Khương Anh Kiệt, Cổ Như Kim mời chào nhân thủ huấn luyện sĩ tốt, phần lớn thời giờ đều đặt ở phía trên việc luyện công.
Mỗi ngày đều có bút lớn, bút lớn tiền bạc bị tiêu tốn dành cho việc mua lượng lớn dược liệu bổ sung khí huyết cùng nguyên khí phụ trợ tu luyện, sau khi luyện công còn dựa theo phương thuốc do một vị giáo đầu tinh thông ngoại công dâng lên để tiếp tục rèn luyện thân thể.
Có những nền tảng này, Hồn Thiên Huyền Công của Phong Nguyên cũng tiến triển với một tốc độ cực nhanh, khí huyết càng ngày càng dồi dào, khí lực cũng đã tăng cường mấy lần.
Bây giờ hắn dựa vào sức mạnh của nhục thân, hơn nữa phối hợp với đao pháp không ngừng luyện tập đã có thể ung dung ứng phó mấy giang hồ hảo thủ có thực lực tương tự Trương Đại Hồng.
Rầm!
Phong Nguyên chui vào trong thùng nước tắm, nhất thời cảm giác được toàn thân tê dại, dược lực trong thùng nước nóng giống như là điện lưu nhỏ bé, không ngừng du tẩu ở khắp toàn thân, mỗi một lần du tẩu, các nơi bắp thịt đều được tăng cường một ít, đương nhiên mức độ tăng trưởng cũng nhỏ bé không thể nhận ra, nếu không phải Phong Nguyên có tinh thần lực hơn người cũng sẽ nghĩ phương thuốc này chả có mấy tác dụng.
Ở trong thế giới Phong Thần, võ tướng phàm nhân được phân chia thành ba cảnh giới lớn là Nhân cảnh Võ sĩ, Địa cảnh Đại tướng, Thiên cảnh Thần tướng, tu luyện tới cấp độ thứ ba là có thể đủ sức chống lại tiên nhân.
Chỉ có điều ba cảnh giới lớn này được phân chia quá mức thô lậu, ở trong Hồn Thiên Huyền Công, ba cảnh giới lớn được phân chia tỉ mỉ hơn.
Từ tầng thứ nhất bắt đầu, tiến lên dần dần, chỉ cần không ngừng tu luyện theo pháp môn trong Hồn Thiên Huyền Công, hơn nữa có đầy đủ linh dược bổ sung, mặc dù là người tư chất bình thường, tiêu tốn mấy chục năm luôn có thể tu luyện tới tầng thứ bảy, bước vào cấp độ Thiên cảnh Thần tướng.
Mà ba tầng đầu của Hồn Thiên Huyền Công chính là lợi dụng Địa Tái quyền pháp loại pháp môn rèn luyện cường thân này, không ngừng rèn luyện các nơi gân cốt khí huyết trên toàn thân, để người nắm giữ sức mạnh cực hạn.
Luyện cơ thịt, cường xương cốt, tôi phủ tạng. Trong đó luyện cơ thịt, chính là nội dung cốt yếu của tầng thứ nhất.
Khi dược lực không ngừng hấp thu, làn da của Phong Nguyên trở nên đỏ chót. Khoảng chừng một canh giờ sau, các nơi cơ thịt khắp toàn thân hắn đột nhiên nhảy một cái, một luồng khí huyết tràn trề tràn ngập toàn thân.
Uỳnh!
Phong Nguyên lúc này giống như là một cái lò lửa, bỗng nhiên đứng dậy, bọt nước tung toé, trên mặt hắn lộ ra cảm xúc vui mừng, nắm chặt tay phải vung về phía trước một cái, nhất thời phát ra tiếng rít kinh người.
- Thời gian nửa năm, cuối cùng đã luyện lại tầng thứ nhất của Hồn Thiên Huyền Công rồi!
Toàn thân cơ thịt tăng cường, một quyền chí ít có sức mạnh mấy trăm cân, chính là dấu hiệu luyện thành tầng thứ nhất của Hồn Thiên Huyền Công, chỉ khi nào rèn luyện thân thể đến trình độ như thế này mới có thể chịu đựng bước tu luyện tiếp theo, tránh khỏi chuyên luyện công không thành trái lại thương thân phát sinh.
Sau khi tu vi đột phá, Phong Nguyên tùy tiện xoa xoa thân thể, mặc vào trang phục phòng lạnh, lập tức chạy đến sân luyện võ mở ra ở hậu viện, chuẩn bị thử xem thực lực của chính mình đã tăng cường bao nhiêu.
Lúc này, vừa vặn Cổ Như Kim mang theo mấy người Trương Đại Hồng đến đây.
Bây giờ, trong số mấy người đi theo Phong Nguyên lúc trước, Khương Anh Kiệt chuyên môn phụ trách huấn luyện gia đinh sĩ tốt, phần lớn thời gian đều ngốc ở điền trang được Phong Nguyên mua lại bên ngoài thành Kim Lăng.
Trong quá trình luyện binh dựa theo binh thư của Thích Kế Quang, Khương Anh Kiệt cũng từ một tên hộ vệ đầu lĩnh trở thành một tướng tài có thể luyện binh, có thể ra trận.
Mặc dù không cách nào so sánh với những danh tướng thông hiểu chiến lược, thiện lạ kỳ kỹ kia, nhưng ở thời đại Minh mạt này, tốt xấu có thể phát huy công dụng trên chiến trường.
Mà Cổ Như Kim trở thành đại tổng quản củaVương phủ, chuyên môn phụ trách các việc vặt vãnh bên trong quý phủ, trong đó bao gồm cả giang hồ hảo thủ Phong Nguyên mời chào đến đều trở thành thủ hạ, nghe lệnh của hắn.
Tính ra, bây giờ đã có mười mấy vị giang hồ hảo thủ nương nhờ vào Vương phủ, chỉ có điều phần lớn đều là hảo thủ tầm thường, có thể xưng tụng cao thủ giang hồ chỉ có một người.
- Tiểu vương gia...
Cổ Như Kim tựa hồ có chuyện gì chuẩn bị bẩm báo, sau khi nhìn thấy Phong Nguyên, lập tức mang theo mấy người Trương Đại Hồng, Tôn Kỳ đi tới.
- Ha ha, mấy vị tới thật đúng lúc!
Phong Nguyên vừa mới đột phá tầng thứ nhất của Hồn Thiên Huyền Công, tâm tình không tệ, vội vã vẫy tay để mọi người đuổi kịp chính mình.
- Công phu của ta ngày hôm nay có một điểm tiến triển, đang muốn tìm mấy vị luyện tay nghề một chút. Cổ đại ca, nếu như không phải chuyện lớn gì quá khẩn cấp thì hãy chờ ta luận bàn với mấy người Trương huynh đã!
Nghe Phong Nguyên nói như thế, Cổ Như Kim trầm ngâm một hồi rồi không tiếp tục nói nữa, cùng mọi người đồng thời theo Phong Nguyên đi đến sân luyện võ.
- Không biết Tiểu vương gia là nghĩ luyện quyền cước hay là đao pháp?
Sau khi đi tới sân luyện võ, Trương Đại Hồng tiến lên hỏi một câu.
Nương nhờ vào Vương phủ hơn nửa năm, Phong Nguyên lúc luyện võ cũng không có quá nhiều cấm kỵ, những hộ viện võ sư như bọn họ đều biết Phong Nguyên yêu thích luyện võ, quyền cước đao pháp tinh thâm, cho nên Trương Đại Hồng mới có câu hỏi này.
- Trước tiên thử xem quyền cước!
Phong Nguyên đi tới giữa sân luyện võ, có mấy người tự nhận công phu quyền cước khá xuất chúng trong nhóm mấy người Trương Đại Hồng lập tức cũng không khách khí, đi thẳng lên trước, đứng đối diện với Phong Nguyên.
- Tiểu nhân mạo phạm rồi!
Trương Đại Hồng chắp tay hành lễ sau đó khẽ quát một tiếng, sử dụng một chiêu ‘Linh Viên Hiến Quả’, thân hình linh động, tay phải mang theo tiếng gió rít đánh về phía Phong Nguyên.
Đã hiệu lực ở quý phủ của Phong Nguyên hơn nửa năm, Trương Đại Hồng cũng đã từng so chiêu cùng không ít giang hồ hảo thủ khác nương nhờ vào, được rèn luyện qua thực chiến Thông Tí Quyền của hắn càng ngày càng lợi hại, so sánh với trước, thực lực của hắn chí ít đã tăng cường hai phần mười.
- Được!
Phong Nguyên để lại một phần sức mạnh, tương tự sử dụng Thông Tí Quyền tiến lên nghênh tiếp, trong khi khí huyết lưu chuyển, một luồng sức mạnh lớn ầm ầm phun trào, bồng một tiếng, đẩy nắm đấm của Trương Đại Hồng ra, sau đó hóa quyền thành chưởng, đặt ở trên lồng ngực của đối phương.
Bồng!
Một tiếng trầm thấp vang lên, Trương Đại Hồng căn bản không nghĩ tới, vị Tiểu vương gia ở trước mắt này lại có thần lực như thế, nhất thời bị một chưởng đẩy lùi về sau mười mấy bước, thiếu một chút ngã xuống đất.
Điều này cũng nhờ có Phong Nguyên quan sát quyền pháp kỹ xảo của những hộ viện võ sư như bọn họ, có không ít lĩnh ngộ đối với công phu quyền cước, có thể lưu lực, ở lúc mấu chốt thu tay lại, bằng không, một chưởng này của Phong Nguyên ít nhất cũng có thể đập gãy hai hàng xương sườn của Trương Đại Hồng.
- Khí lực thật mạnh!
Nhìn thấy cảnh này, mấy hảo thủ giang hồ quan chiến ở bên cạnh nhất thời lộ ra vài giọt mồ hôi lạnh. Bọn họ biết thực lực của Trương Đại Hồng, thầm nghĩ cho dù mình và Tiểu vương gia giao thủ, sợ kết quả cũng là một chiêu bại trận.
- Còn chưa đủ! Mấy vị ở dưới cũng đồng thời ra tay một lượt đi!
Phong Nguyên muốn lĩnh hội thực lực mới tăng trưởng, chiêu thức không ngừng, tiện tay kéo cả mấy người Tôn Kỳ, Thôi Vạn Phúc vào trong chiến trường.
Mấy người liếc mắt nhìn nhau, dồn dập khẽ quát một tiếng, từng người triển khai công phu sở trường triển khai vây công Phong Nguyên.
Phong Nguyên cười ha ha, song quyền giống như là trường kích búa lớn, khí lực hùng hồn, tùy tiện một chiêu đều có thể xé rách không khí, để mấy giang hồ hảo thủ không dám gắng đón đỡ vội vã tránh né.
- Quả nhiên, chính thức bước vào tầng thứ nhất của Hồn Thiên Huyền Công, chí ít để khí lực của ta tăng lên dữ dội năm phần mười!
Trước khi bước vào tầng thứ nhất của Hồn Thiên Huyền Công, dựa vào khí lực cùng đao pháp, Phong Nguyên vẫn có thể đối phó mấy giang hồ hảo thủ, nhưng muốn đánh bại hoặc chém giết đối phương sẽ không có dễ dàng như vậy rồi.
Hiện tại, hắn tùy ý đánh một chiêu là có thể dễ dàng đánh chết những giang hồ hảo thủ này. Khí lực tăng năm phần mười nhìn như không nhiều, nhưng trên thực tế đã khiến cho thực lực của hắn tăng cường ít nhất năm lần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.