Hành Trình Huyền Thoại

Quyển 5 - Chương 27: Vị Trí Đứng Đầu Liên Minh Là Của...? (phần 2)

Johnny Đoàn

05/05/2014

“Nhất Thống”-Hai tay của Shen lập tức bắt ấn chú liên tục, sau đó cả người được bao bọc trong một lớp màng năng lượng huyền ảo, vụt một tiếng Shen đã biến mất ngay tại vị trí xuất hiện ngay bên cạnh Zed.

Kể dài dòng nhưng thực ra mọi chuyển chỉ xảy ra trong tích tắc, Shen đã may mắn tránh được một sát chiêu của đối thủ.

“ngươi may thật đấy”-Tên chỉ huy cười ha hả…

“ngươi có cách đối phó hắn không?”-Shen xoay sang hỏi Zed.

“vẫn chưa, hắn khá là mạnh đấy..không dễ giết chút nào”-Zed liền đáp.

“nếu vậy hai ta cùng lên”-Shen lập tức nói, sau đó nhìn sang bên kia, Jarvan đang nằm bất tỉnh, Shen cũng không hiểu lắm, anh ta nghĩ rằng những cú đạp của mình lúc nãy quá mạnh cho nên Jarvan mới lăn ra bất tỉnh như vậy.

“lên”-Zed lập tức hóa thành những bóng ảnh liên tục di chuyển lúc đông lúc tây nhìn muốn hoa cả mắt, nhưng chỉ cần một chút lơ là như thế, một chiêu Vô Ảnh Bộ của Shen đã trúng vào người của tên chỉ huy, kiếm trên tay của anh ta liên tục chém đến.

“đừng có đùa với ta”-Tên chỉ huy gầm lên mạnh mẽ, sức mạnh của hắn bộc phát đến mức tối đa, nặng lượng kích phát ra bên ngoài mạnh đến nỗi Shen bị bắn ngược xuống dưới đập cả người vào mặt đất, khói bụi bay tứ tung.

“chết đi”-Zed xuất hiện ngay bên cạnh tên chỉ huy, hai kiếm trên tay liên tục đâm về phía trước.

“xoạt”-kiếm của Zed chém sượt qua ngực áo của tên chỉ huy, khiến hắn tức giận cực độ, hai tay vung lên liên tục, hàng chục quả cầu hư không từ hai lòng bàn tay bắn ra nhằm vào Zed.

“ầm ầm ầm”-những tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, Zed toàn thân rách rưới, cũng may trong lúc nguy cấp nhất anh ta đã sử dụng phân thân bóng tối làm bia đỡ chứ nếu không mạng này chắc không còn.

“Bịch”-Zed mệt mỏi nhảy xuống bên cạnh Shen, hai nắm tay siết chặt nói: “ tên này mạnh thật, một tên chỉ huy mà có thực lực thế này không biết những tên cấp cao hơn sẽ thế nào.”

“hắn mạnh, nhưng chúng ta không được phép bỏ cuộc, lên, có chết cũng phải lôi theo cái mạng của hắn.”-Shen ngồi dậy, kiếm đặt trước ngực chuẩn bị thế tấn công.

“ngươi định dạy đời ta sao Shen”-Zed cười khà một tiếng.

“các ngươi cứng đầu thật, chắc các ngươi là chỉ huy của đám quân kháng chiến đúng chứ? Giết được hai người các ngươi thì xem như trận này ta thắng…”-Tên chỉ huy xoay xoay cổ tay cười ác độc nói.

“thử xem ai giết được ai”-Shen và Zed đồng loạt hô lớn, kiếm trên tay vung mạnh , lao đến với tộc độ nhanh vô cùng.

“Phân thân bóng tối”

“Phân thân chi thuật”

Hơn một trăm cái ảnh phân thân của Zed và Shen xuất hiện tràn ngập cả bầu trời.

“Giết”-Zed và Shen cùng toàn bộ những phân thân của mình lao vào tấn công tên chỉ huy.

“trò trẻ con”-Tên chỉ huy hừ lạnh khinh thường, hắn vung hai tay một cái thật mạnh ngay sau đó, một cỗ năng lượng hư không bành trướng ra bên ngoài, cỗ năng lượng ấy mạnh đến nỗi, một ngọn núi lớn có thể bị chấn nát.

“á”-những tiếng la hét của các phân thân.

“bùm bùm bùm”-những phân thân kia dần dần bị tiêu diệt, thậm chí không một cái phân thân nào tiếp cận được tên chỉ huy nữa.

“ngươi bị dính bẫy rồi”-Shen và Zed bất thình lình xuất hiện ở sau lưng tên chỉ huy, hai thanh kiếm lập tức quét đến nhắm cổ của tên chỉ huy mà chém…tên chỉ huy đã bị giết?

“đừng có mơ”-Tên chỉ huy ấy thực sự không phải là người mà, hắn chồm người về phía trước cực kì nhanh sau đó hai chân đá về phía sau đẩy hai người Shen và Zed lùi lại, ảo diệu tránh được một đòn mà tưởng chừng như cằm chắc cái chết.

“phập..phập”-Hai tai của tên chỉ huy nhanh chóng nắm chặt vào cổ tay của Shen và Zed, cười hà hà nói: “ kết thúc ở đây…”

Từ miệng của hắn, một luồng năng lượng ma thuật Hư Không bắn ra.

“thế thân”-Shen và Zed hô lên lập tức cơ thể của hai người hóa thành một khúc gỗ… luồng năng lượng kia bắn chệch mục tiêu bay thẳng vào khoảng không gian trước mặt, sức mạnh của nó như muốn xé rách cả bầu trời.



“bịch bịch”-liên tục các âm thanh đấm đá vang lên, Shen và Zed dồn toàn bộ sức lực của bản thân tấn công tên chỉ huy.

Tốc độ được đẩy lên cao nhất có thể, trên mặt đất rồi cả trên bầu trời, đâu đâu cũng xuất hiện những bóng ảnh chớp nhoáng.

“phăng”-Kiếm trên tay của Shen bị tên chỉ huy kia đánh bay ra ngoài.

“phăng”-lại cái âm thanh kia vang lên, nhưng lần này là hai thanh kiếm của Zed.

“các ngươi….thật cứng đầu”-Tên chỉ huy hai tay nắm chặt cổ của Shen và Zed, gân xạnh hiện rõ trên hai tay của hắn ta. Ngược lại, tay trái của Shen và tay phải của Zed cũng nắm chặt cổ của tên chỉ huy, đôi mắt của hai người đỏ ngầu….

“các ngươi chết đi…”-Tên chỉ huy nghiến răng nói.

“có chết cũng lôi ngươi theo”-Shen và Zed cùng nói.

“Phập”-đúng lúc này một mũi thương đột nhiên đâm xuyên qua cơ thể của tên chỉ huy trong sự ngỡ ngàng của cả ba người.

“á”-tên chỉ huy hét lên đau đớn, sức mạnh của hắn bộc phát chấn bay Shen và Zed ra một bên, hắn từ từ quay người lại, tay run run chỉ về kẻ đã đâm lén hắn…kẻ đó không ai khác chính là Jarvan IV.

“ngươi…ngươi…Ọc”-tên chỉ huy phun ra một búng máu cực lớn, đôi chân như không còn chút sức lực ngã khụy xuống.

Jarvan IV lạnh lùng bước đến, rút thương trên bụng hắn ra cười nói: “ mạng của ngươi vốn dĩ ngay từ đầu đã thuộc về ta rồi.”- Sau đó Jarvan xoay lại nhìn Shen và Zed cười nói: “ cảm ơn hai người các ngươi đã làm hắn phân tâm, không có hai người các ngươi chắc hẳn ta không thể nào giết hắn dễ dàng đến thế, nhất định hai người sẽ được trọng thưởng…”

“ngươi…”-Zed run run chỉ tay vào mặt Jarvan, “phụt”-anh ta phun ra một búng máu, trọng thương không nhẹ chút nào.

“ngay từ đầu là ngươi đã giả bất tỉnh?”-Shen, cũng không khác gì Zed, cố gắng nói.

“ngươi thông minh đấy”-Jarvan cười cười sau đó xoay người tiện tay cắt đứng đầu tên chỉ huy.

“Thủ Lĩnh Liên Minh Chính Là Ta, Hoàng Tử Của Demacia- Jarvan IV”-Jarvan IV hét to.

…………….

Cuối cùng trận chiến cũng đã kết thúc, thành Fullox bị chiếm hoàn toàn, số lượng quân Hư Không chết khoảng chừng hơn mười ngàn tên, gần sáu ngàn tên bị bắt sống…thế nhưng không như cách John đã làm khi công phá thành công thành Throw là đem số quân hư không đầu hàng làm tù binh và cho đi cày ruộng…Jarvan lại ra lệnh xử tử toàn bộ bọn chúng, tất nhiên điều này không ai dám can ngăn cả.

Điều quan trọng nhất chính là chức vị thủ lĩnh Liên Minh nay đã thuộc về Jarvan IV.

Còn John, khi trận chiến đã kết thúc chừng mười phút thì hắn mới quay trở về kịp, lúc đó mọi chuyện đã….hài….Irelia và những người khác đều cảm thấy có lỗi với hắn, họ không biết nói gì hơn mặc dù John đáp lại chỉ là cái cười thân thiện và nói: “ chuyện này không có gì quan trọng, quan trọng là mọi người vẫn bình an ”-nhưng Irelia và mọi người đều cảm thấy bọn họ gánh một phần trách nhiệm vô cùng to lớn.

Về phần quân đội Noxus đến sáng ngày hôm sau họ mới đến được thành Fullox, tất nhiên bọn họ đều chấp nhận kết quả không thể đến sớm từ trước nhưng có lẽ không ai ngờ rằng người đứng đầu liên minh lại là Jarvan IV mà không phải John.

Ba ngày sau khi trận chiến công phá thành Fullox kết thúc, mọi chuyện đã được thu xếp, người dân của thành Vazacan cũng được thông báo để di chuyển bớt đến đây giảm tải sức ép tại tòa thành đó.

Tối nay tại sảnh nghị sự, có rất đông các tướng lĩnh đã gia nhập liên minh đang ở đây, ai ai cũng biết tối nay chính là ngày Jarvan IV chính thức trở thành người lãnh luồng Liên Minh. Mặc dù không hề muốn đến nhưng John đã bảo là phải đến cho nên Irelia và những người khác không thể từ chối.

“hôm nay là ngày trọng đại, như đã giao kèo từ trước ai chiếm được thành Fullox người đó làm Chỉ Huy Liên Minh Huyền Thoại, và người làm chuyện đó chính là hoàng tử Jarvan IV”-Xin Zhao đứng trước đám đông nói lớn.

“mọi người, uống xong ly rượu này chúng ta sẽ trở thành một Liên Minh thống nhất, cùng nhau đánh bại quân đội Hư Không”-Jarvan IV đứng lên cầm ly rượu cười sung sướng nói.

“chúc mừng!”

Toàn bộ các tướng lính trong đó có John và những người khác đều nâng ly uống.

“khà”-Jarvan đặt ly rượu lên chiếc bàn bên cạnh, ngồi xuống ghế nói: “ bây giờ ta đã là chỉ huy của Liên Minh, trong Liên Minh nhất định sẽ có rất nhiều việc cần giải quyết, vậy nên ta sẽ phân phó một số người đảm nhiệm các chức vụ khác nhau để tiện việc quản lý.”

“ờ, cái này được”



“phải phải, phân công công việc như vậy dễ dàng lam hơn đấy.”

Tiếng bàn tán vang lên…

“đầu tiên…ta muốn phân công John sẽ làm bên đội cứu thương…John…cậu không phản đối gì chứ?”-Jarvan đưa ánh mắt không mấy thiện cảm nhìn John…lời vừa ra khỏi miệng đã khiến toàn bộ những người ở đây giật bắn cả người…một nhân vật trong truyền thuyết như John, một thanh niên với đầy các kế hoạch và khả năng điều binh khiển tướng đến xuất quỷ nhập thần mà ai ai cũng kinh ngạc nay lại bị đưa xuống làm việc trong đội cứu thương…điều này quá sức tưởng tượng rồi.

“tôi phản đối, John không thể làm trong đội cứu thương được”-Soraka lập tức bước ra nói lớn, ở đội cứu thương cô là người có quyền lực cao nhất.

“đúng vậy, tôi cũng không đồng ý, tại sao cậu ấy lại phải làm việc trong đội cứu thương kia chứ? Có bao nhiêu công việc quan trọng rất cần cậu ấy kia mà”-Irelia tức giận nói lớn…

“hỗn láo!”-Jarvan đập ghế đứng dậy nói: “ cô nghĩ cô là ai mà dám nói chuyện với ta như thế? Đây là lệnh không được cãi…”

“chỉ huy Jarvan, tôi nghĩ ngài làm như vậy thật không hay chút nào…”-Swain cũng lên tiếng nói.

Jarvan hừ lạnh một tiếng: “ hiện tại quân đội chúng ta chinh chiến rất nhiều, binh sĩ bị thương không ít, ta biết John là một người rất giỏi vậy nên đưa cậu ta vào làm việc trong đội cứu thương nhất định sẽ giúp chúng ta được rất nhiều, ta làm gì cũng có suy tính cả rồi, các người đừng lo lắng.”

“nói gì thì nói, tôi không đồng ý,không chỉ có mỗi tôi, mà toàn thể những người đi theo cậu ấy cũng không đồng ý, John, cậu mau nói một lời đi…”-Irelia nhìn sang John.

John thở dài đứng dậy nói: “ Nếu hoàng tử đã ra lệnh như thế John đây không dám từ chối.”

“John!”-Irelia kinh ngạc hét lớn tên hắn, Nami và những người khác cũng kinh ngạc không kém.

John mỉm cười nói: “ Bây giờ Jarvan hoàng tử là Chỉ Huy của chúng ta, mệnh lệnh của ngài ấy là lớn nhất, chúng ta không nên cãi lại…Irelia cô đừng nói nữa.”

“John…cậu xem hắn là chỉ huy, nhưng tôi thì không, với tôi hắn không khác gì một tên hoàng tử tầm thường cả.”-Irelia tức giận đến mức chỉ thẳng tay vào mặt của Jarvan.

“Bốp,im đi”-John tát Irelia một cái thật mạnh, không hiểu sao tim hắn lại đau đến mức thế…

“cậu…”-Đôi mắt của Irelia đỏ lên, một lớp sương nhanh chóng xuất hiện, cô xoay người chạy thẳng ra bên ngoài.

“Chị Irelia…”-Nami lập tức đuổi theo…

“không cần phải như thế”-Jarvan miệng nói thế nhưng thực chất đầy khoái chí.

Buổi lễ nhanh chóng kết thúc, mọi người lần lượt ra về, ở trong sảnh lúc này chỉ còn mỗi Quinn và Jarvan.

Jarvan kì lạ hỏi: “ Quinn, sao chưa về đi, ngồi lại đây làm gì?”

“Jarvan, em thấy càng ngày anh càng quá quắc lắm, tại sao anh lại làm ra những chuyện như thế?”-Quinn nhìn Jarvan với ánh mắt như muốn nhìn sâu vào tâm cang hắn.

Jarvan cười đáp: “ chẳng có gì cả, đơn giản đó là những gì ta cần làm mà thôi.”

Quinn đứng dậy nói: “ Jarvan, anh đừng bao giờ để chút thù hận cá nhân mà ảnh hưởng đến người khác, em làm trinh sát bao nhiêu năm nay, nhìn qua là biết John không hề chấp nhận những gì anh bày ra cho anh ta, nhưng anh ta vẫn cố gắng chịu đựng bởi anh ta hơn anh…lòng dạ anh quá hẹp hòi…”

“Quinn!”-Jarvan phẫn nộ hét lớn…

“không còn gì nữa, em đi đây”-Quinn lập tức xoay người rời đi, nhưng đi chưa được vài bước thì đã bị Jarvan cản lại.

“chuyện gì?”-Quinn hỏi.

Jarvan lấy từ trong người ra một tấm bản đồ đưa cho Quinn nói: “ sắp đến chúng ta sẽ công phá tòa thành Lincan này, đi trinh sát rồi báo thông tin về lại.”

Quinn giựt lấy tấm bản đồ rồi nhét vào trong túi sau đó rời đi, cô không thèm nhìn vào cái bản đồ ấy hay hỏi hang bất cứ điều gì.

Jarvan IV nhìn Quinn sau đó quay đầu nhìn vào chiếc ghế đặt ở trên cao kia…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hành Trình Huyền Thoại

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook