Hành Trình Không Gian: Cô Gái Dẫn Đầu Thời Loạn

Chương 49:

Phù Sinh Nhất Niệm

20/11/2024

Cố Hồng Khánh lau đi những giọt nước mắt đang lăn dài trên mặt, giọng nghẹn ngào:

“Triệu gia thôn thím cũng đã xem qua. Thím ấy nói... hài tử này sợ là không giữ nổi.”

Nguyệt Quế, người vợ trẻ của hắn, yếu ớt nằm trên tấm vải dầu, nước mắt âm thầm chảy dài xuống má, vẻ mặt tràn đầy đau đớn và tuyệt vọng.

Cố An Nhiên nhẹ nhàng đưa tay ra, trên tay đặt hai viên thuốc:

“Đây là thuốc giữ thai đặc biệt, được dùng ở nơi ta từng sinh sống trước kia. Ngươi nếu tin tưởng ta thì có thể thử. Nhưng ta không thể đảm bảo chắc chắn rằng nó sẽ hoàn toàn hữu hiệu.”

Nàng dừng lại một chút, ánh mắt thoáng qua sự nghiêm túc:

“Ngay cả ở thời không của ta, bác sĩ cũng không dám khẳng định thuốc giữ thai có thể cứu được hoàn toàn.”

Cố Hồng Khánh nhìn Cố An Nhiên với ánh mắt đầy tín nhiệm. Không chút do dự, hắn nhận lấy hai viên thuốc, giọng đầy cảm kích:

“An Nhiên cô nương, ta đội ơn ngươi! Làm thế nào để dùng thuốc này? Có cần nấu với nước không?”

Cố An Nhiên lắc đầu, giọng điềm nhiên:



“Không cần. Chỉ cần cho vào miệng rồi uống nước là được.”

Nghe vậy, Cố Hồng Khánh như bám lấy một tia hy vọng cuối cùng. Hắn lập tức rót một chén nước, cẩn thận đưa thuốc cho Nguyệt Quế uống.

Sau đó, Cố An Nhiên đặt một con gà đã làm sạch lông bên chân Cố Hồng Khánh:

“Con gà này cho ngươi.”

Cố Hồng Khánh thoáng khựng lại, sau đó chân thành nói:

“Đa tạ An Nhiên cô nương! Ta biết quy củ của ngươi, chờ tức phụ ta khỏe lại, ta nhất định sẽ đi săn để trả lại ngươi.”

Hắn không từ chối con gà, vì gần đây lo cho sức khỏe của Nguyệt Quế, hắn không dám đi xa săn bắn, chẳng đánh được mấy con thú mang về.

Cố An Nhiên không quay đầu lại, vừa bước đi vừa để lại một câu nhàn nhạt:

“Không cần trả. Ngươi đã giúp ta giết một tên mã tặc.”

Cố Hồng Khánh lặng người, hiểu ra thâm ý trong lời nói của nàng. An Nhiên cô nương không cần hắn trả lại con gà, vì nàng biết, giết mã tặc là giúp cho tất cả mọi người, không phải riêng nàng.

---



Vì chuyện của Nguyệt Quế, Lý Kim Quang và Cố An Nhiên bàn bạc, quyết định tạm thời hạ trại tại chỗ này để nghỉ ngơi và chăm sóc người bệnh.

---

Còn nói về Triệu Hắc Oa hắn nương. Bà ta đi chưa được bao xa thì gặp một nhóm người chạy nạn khác, gồm mười người trong cùng một gia đình.

Nhóm này đang chạy về hướng đông. Thấy có người khác, Triệu Hắc Oa hắn nương lập tức tỏ ra đáng thương, vừa khóc vừa kể lể:

“Nhi tử ta đã chết, tức phụ bất hiếu, đuổi ta ra khỏi đoàn người. Các ngươi làm ơn cho ta đi theo, cứu giúp một người già yếu đáng thương này!”

Nữ chủ nhân của gia đình kia vốn không vui, cảm thấy mang theo một lão thái thái như bà chỉ tổ thêm gánh nặng.

Nhưng nam chủ nhân thì lại không nghĩ như vậy. Đôi mắt hắn sáng lên, không ngừng nhìn vào tay nải lương thực của bà ta. Sau một hồi khuyên bảo, hắn cũng khiến vợ mình đồng ý cho Triệu Hắc Oa hắn nương đi theo.

Trong lòng bọn họ nghĩ, lão thái thái sống chết ra sao không quan trọng, nhưng số lương thực kia thì không thể bỏ qua được.

Buồn cười thay, Triệu Hắc Oa hắn nương lại cho rằng mình gặp được cứu tinh. Bà ta tin rằng đây là ông trời thương xót mình, ban cho bà cơ hội để tiếp tục sống.

Bởi vì trong doanh trại lúc này chỉ còn lại một số lão nhân và trẻ nhỏ, các nữ nhân thì kết thành từng nhóm, kéo nhau vào rừng tìm kiếm quả dại và rau rừng. Còn phần lớn nam nhân đã tản ra đi săn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hành Trình Không Gian: Cô Gái Dẫn Đầu Thời Loạn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook