Chương 50: Vẫn Nên Để Cô Tự Mình Hiểu Ra
Trảo Nhất Truy
28/10/2022
Nhìn thấy Tiết Ngọc Ninh đang uốn tóc ở trước gương, Mục Vi Minh bước tới, khi chạm nhẹ vào mái tóc của cô, đầu ngón tay anh ta liền cảm nhận được hơi nóng.
Tiết Ngọc Ninh trang điểm kĩ càng, trên người mặc một chiếc áo ngắn ôm và chiếc quần short jean bó mông. Hai bờ mông tròn trịa, căng tròn của cô khiến Mục Vi Minh không nhịn được mà đưa tay ra xoa nắn, các ngón tay mơn trớn ở giữa hai chân cô.
“Đáng ghét.” Tiết Ngọc Ninh lắc hông tránh né bàn tay của anh ta, ánh mắt giận dữ nhìn Mục Vi Minh qua tấm gương.
Mục Vi Minh ôm lấy phần eo bị lộ ra của cô, tiếp đó dùng một tay vén mái tóc kia lên rồi hôn vào cổ Tiết Ngọc Ninh. Sau một hồi quấn quýt, trên người Tiết Ngọc Ninh vẫn còn sót lại chút hơi thở mờ ám, thậm chí nếu ngửi kỹ sẽ thấy mùi hương của Mục Vi Minh vương lại trên người cô.
Anh ta vẫn chưa mặc áo, khuôn ngực nóng bỏng áp sát vào lưng cô, cảm giác nóng đến mức khiến Tiết Ngọc Ninh đổ mồ hôi
“Em có biết ban nãy cậu nhìn anh bằng ánh mắt gì không?” Mục Vi Minh nghĩ lại cảnh tượng vừa rồi, lúc vừa đẩy cửa vào phòng Tiết Ngọc Ninh, anh ta bị ông Tiết bắt gặp, nhớ đến vẻ mặt của ông khi đó, Mục Vi Minh lại thấy buồn cười.
"Dù sao ông ấy cũng là cậu của anh, anh nên tôn trọng một chút."
"Trước giờ anh đều rất tôn trọng cậu ấy, người không lễ phép chính là em đó?"
Tính cách của Tiết Ngọc Ninh so với mẹ đẻ của cô chỉ có hơn chứ không kém.
Sau khi sinh ra Tiết Ngọc Ninh, người phụ nữ tự do và phóng túng kia nhanh chóng ly hôn với ông Tiết, chưa đầy một năm sau, bà ta đã cùng tên bạn trai kém tuổi đến Pháp nhập cư. Bây giờ bà ta không có việc gì làm, cả ngày chỉ ngồi uống cà phê cùng Tả Ngạn để giết thời gian, đến hạn sẽ không quên gửi tiền nuôi dưỡng con gái, mặc dù ông Tiết không cần tới khoản tiền này.
Ông Tiết hơn bốn mươi tuổi còn phải chịu cảnh gà trống nuôi con, điều này đã khiến ông đủ đau đầu rồi. Đến khi Tiết Ngọc Ninh lớn lên, tính cách cô càng ngày càng giống mẹ đẻ, lúc ông Tiết phát hiện ra rằng gen di truyền này thật sự rất mạnh thì đã quá muộn.
Mối quan hệ giữa Tiết Ngọc Ninh và Mục Vi Minh là sai trái, vẫn nên để Tiết Ngọc Ninh tự mình hiểu ra.
Tiết Ngọc Ninh trang điểm kĩ càng, trên người mặc một chiếc áo ngắn ôm và chiếc quần short jean bó mông. Hai bờ mông tròn trịa, căng tròn của cô khiến Mục Vi Minh không nhịn được mà đưa tay ra xoa nắn, các ngón tay mơn trớn ở giữa hai chân cô.
“Đáng ghét.” Tiết Ngọc Ninh lắc hông tránh né bàn tay của anh ta, ánh mắt giận dữ nhìn Mục Vi Minh qua tấm gương.
Mục Vi Minh ôm lấy phần eo bị lộ ra của cô, tiếp đó dùng một tay vén mái tóc kia lên rồi hôn vào cổ Tiết Ngọc Ninh. Sau một hồi quấn quýt, trên người Tiết Ngọc Ninh vẫn còn sót lại chút hơi thở mờ ám, thậm chí nếu ngửi kỹ sẽ thấy mùi hương của Mục Vi Minh vương lại trên người cô.
Anh ta vẫn chưa mặc áo, khuôn ngực nóng bỏng áp sát vào lưng cô, cảm giác nóng đến mức khiến Tiết Ngọc Ninh đổ mồ hôi
“Em có biết ban nãy cậu nhìn anh bằng ánh mắt gì không?” Mục Vi Minh nghĩ lại cảnh tượng vừa rồi, lúc vừa đẩy cửa vào phòng Tiết Ngọc Ninh, anh ta bị ông Tiết bắt gặp, nhớ đến vẻ mặt của ông khi đó, Mục Vi Minh lại thấy buồn cười.
"Dù sao ông ấy cũng là cậu của anh, anh nên tôn trọng một chút."
"Trước giờ anh đều rất tôn trọng cậu ấy, người không lễ phép chính là em đó?"
Tính cách của Tiết Ngọc Ninh so với mẹ đẻ của cô chỉ có hơn chứ không kém.
Sau khi sinh ra Tiết Ngọc Ninh, người phụ nữ tự do và phóng túng kia nhanh chóng ly hôn với ông Tiết, chưa đầy một năm sau, bà ta đã cùng tên bạn trai kém tuổi đến Pháp nhập cư. Bây giờ bà ta không có việc gì làm, cả ngày chỉ ngồi uống cà phê cùng Tả Ngạn để giết thời gian, đến hạn sẽ không quên gửi tiền nuôi dưỡng con gái, mặc dù ông Tiết không cần tới khoản tiền này.
Ông Tiết hơn bốn mươi tuổi còn phải chịu cảnh gà trống nuôi con, điều này đã khiến ông đủ đau đầu rồi. Đến khi Tiết Ngọc Ninh lớn lên, tính cách cô càng ngày càng giống mẹ đẻ, lúc ông Tiết phát hiện ra rằng gen di truyền này thật sự rất mạnh thì đã quá muộn.
Mối quan hệ giữa Tiết Ngọc Ninh và Mục Vi Minh là sai trái, vẫn nên để Tiết Ngọc Ninh tự mình hiểu ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.