Chương 114: #180323
Thanh Phương
23/03/2018
01
Hôm nay chúng tôi có buổi tổng duyệt ở trường. Tôi ngồi ở hàng dân vũ. Còn cậu ấy ngồi ở hàng đoàn viên. Hàng tôi ngồi cách hàng cậu ấy một hàng nữa.
Ban đầu chúng tôi ngồi cách xa nhau. Tôi ngồi trên cùng. Cậu ấy ngồi ở cuối.
Về sau, theo sự chỉ dẫn của thầy cô, tôi bị chuyển xuống bên dưới.
Tôi vừa bước xuống vừa nhìn chỗ cậu ấy. Khi đã rõ cậu ấy ngồi đâu tôi liền cầm ghế ngồi sau cậu ấy tận mấy hàng. Tôi cũng chẳng biết tại sao nữa. Nhưng cái cảm giác muốn trốn tránh cậu ấy cứ nhen nhóm trong lòng tôi.
Nhưng rồi cũng chẳng được như y muốn của tôi.
Cuối cùng, tôi bị cô giáo đẩy lên hàng trên, ngồi song song với cậu ấy. Khoảng cách giữa chúng tôi chỉ là một cô bạn.
Chính vì vậy mà mỗi lần cô bạn kia quay xuống hoặc nhổm người lên, giữa tôi và cậu ấy chẳng có khoảng cách nào hết. Chỉ cần quay ra là có thể nhìn thấy nhau.
Tôi mệt mỏi tựa người vào cô bạn ngồi phía sau. Hai tay cô bạn vòng lên ôm lấy eo tôi. Tôi quay đầu nhìn sang chỗ cậu ấy.
Một lúc sau, tôi liền nhìn thấy cậu ấy quay sang nhìn tôi.
Tôi cố gắng ổn định tâm lý, nhìn về vị trí sân khấu. Trong lòng không khỏi rạo rực.
02
Tôi vừa đi xe vào trong trường liền gặp cậu ấy đi ra ngoài. Lúc đó, cậu ấy cũng nhìn thấy tôi. Nhưng rồi tôi cũng chẳng để tâm tới cậu ấy nữa, tập trung nhìn đường đi xe.Tôi đỗ xe vào trong bãi rồi cầm chìa khóa cho vào trong túi. Vừa ra khỏi bãi đỗ xe tôi liền nhìn thấy cậu ấy đi vào.
Lúc đó, ánh mắt chúng tôi tiếp tục giao nhau.
Tôi đi qua cậu ấy, tiến vào trong sân trường.
03
Tôi ra ngoài cổng trường mua đồ ăn cùng cô bạn thân A. Khi đang đứng chờ người bán hàng làm đồ ăn, tôi vu vơ quay lại nhìn đằng sau.
Ngay lúc đó, cậu ấy lái xe đi qua. Và ánh mắt của cậu ấy đang nhìn tôi.
Khoảnh khắc đó tôi bỗng như hóa đá, cứ nhìn cậu ấy như vậy.
Đến khi cậu ấy đi qua, tôi mới quay người lại.
04
Tôi cùng mấy cậu bạn nữa tham gia chơi đá cầu. Chơi được một lúc, cậu ấy từ xa chạy tới.
Tôi cầm cầu trên tay, thả xuống rồi giơ chân lên đá. Quả cầu bay lên trong không trung. Sau đó, chẳng hiểu sau rơi vào chân cậu ấy. Cậu ấy nhấc nhẹ chân đá một phát, quả cầu tiếp bay lên trong không trung.
Chuyện đá chuyền này cũng thú vị đấy chứ.
Hôm nay chúng tôi có buổi tổng duyệt ở trường. Tôi ngồi ở hàng dân vũ. Còn cậu ấy ngồi ở hàng đoàn viên. Hàng tôi ngồi cách hàng cậu ấy một hàng nữa.
Ban đầu chúng tôi ngồi cách xa nhau. Tôi ngồi trên cùng. Cậu ấy ngồi ở cuối.
Về sau, theo sự chỉ dẫn của thầy cô, tôi bị chuyển xuống bên dưới.
Tôi vừa bước xuống vừa nhìn chỗ cậu ấy. Khi đã rõ cậu ấy ngồi đâu tôi liền cầm ghế ngồi sau cậu ấy tận mấy hàng. Tôi cũng chẳng biết tại sao nữa. Nhưng cái cảm giác muốn trốn tránh cậu ấy cứ nhen nhóm trong lòng tôi.
Nhưng rồi cũng chẳng được như y muốn của tôi.
Cuối cùng, tôi bị cô giáo đẩy lên hàng trên, ngồi song song với cậu ấy. Khoảng cách giữa chúng tôi chỉ là một cô bạn.
Chính vì vậy mà mỗi lần cô bạn kia quay xuống hoặc nhổm người lên, giữa tôi và cậu ấy chẳng có khoảng cách nào hết. Chỉ cần quay ra là có thể nhìn thấy nhau.
Tôi mệt mỏi tựa người vào cô bạn ngồi phía sau. Hai tay cô bạn vòng lên ôm lấy eo tôi. Tôi quay đầu nhìn sang chỗ cậu ấy.
Một lúc sau, tôi liền nhìn thấy cậu ấy quay sang nhìn tôi.
Tôi cố gắng ổn định tâm lý, nhìn về vị trí sân khấu. Trong lòng không khỏi rạo rực.
02
Tôi vừa đi xe vào trong trường liền gặp cậu ấy đi ra ngoài. Lúc đó, cậu ấy cũng nhìn thấy tôi. Nhưng rồi tôi cũng chẳng để tâm tới cậu ấy nữa, tập trung nhìn đường đi xe.Tôi đỗ xe vào trong bãi rồi cầm chìa khóa cho vào trong túi. Vừa ra khỏi bãi đỗ xe tôi liền nhìn thấy cậu ấy đi vào.
Lúc đó, ánh mắt chúng tôi tiếp tục giao nhau.
Tôi đi qua cậu ấy, tiến vào trong sân trường.
03
Tôi ra ngoài cổng trường mua đồ ăn cùng cô bạn thân A. Khi đang đứng chờ người bán hàng làm đồ ăn, tôi vu vơ quay lại nhìn đằng sau.
Ngay lúc đó, cậu ấy lái xe đi qua. Và ánh mắt của cậu ấy đang nhìn tôi.
Khoảnh khắc đó tôi bỗng như hóa đá, cứ nhìn cậu ấy như vậy.
Đến khi cậu ấy đi qua, tôi mới quay người lại.
04
Tôi cùng mấy cậu bạn nữa tham gia chơi đá cầu. Chơi được một lúc, cậu ấy từ xa chạy tới.
Tôi cầm cầu trên tay, thả xuống rồi giơ chân lên đá. Quả cầu bay lên trong không trung. Sau đó, chẳng hiểu sau rơi vào chân cậu ấy. Cậu ấy nhấc nhẹ chân đá một phát, quả cầu tiếp bay lên trong không trung.
Chuyện đá chuyền này cũng thú vị đấy chứ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.