Chương 117: #180329
Thanh Phương
29/03/2018
01
Tôi cùng cô bạn thân A đi lên cầu thang. Chúng tôi đang nói chuyện về thầy giáo nước ngoài đang đá cầu trên sân trường kia. Bỗng nhiên cậu ấy từ đầu chạy đến, nhảy bổ đến trước chỗ cô bạn thân A của tôi, quay lưng lại, vỗ mông một cái.
Tôi cùng cô bạn thân A đều giật mình, bước chân sững lại.
Chúng tôi cũng không để tâm tới cậu ấy nữa. Cậu ấy đi trước. Tôi vừa chuẩn bị nhấc chân lên, cậu ấy lại quay người quay nhảy trước tôi, lấy tay vỗ mông một cái.
Nhưng lần này cậu ấy thất bại. Bước chân của cậu ấy bị hững ở cầu thang. Chính vì vậy mà cậu ấy bị ngã dúi dụi, chống cả hai tay lên bậc thềm cầu thang.
Tôi không nhịn được cười.
Cậu ấy xấu hổ, ngại ngùng quay lại biện minh.
"Đấy là tao cố ý để bị ngã thôi. Tao cố tình làm thế đấy"
Tôi cố gắng nhịn cười nhưng cuối cùng vẫn không làm được.
Cậu ấy chạy lên trước. Mới sáng sớm cậu ấy đã trông tràn đầy năng lượng rồi.
Tôi đi sau cậu ấy một đoạn. Cậu ấy đi vào lớp trước. Bỗng nhiên, tôi liền nghe thấy tiếng của cậu ấy.
"Em xin phép cô em vào lớp ạ"
Thôi xong, không phải là cô giáo đã vào lớp rồi đấy chứ? Thế là tôi bị bắt đi học muộn rồi ư?
Tôi rón rén tiến tới cửa lớp, chuẩn bị tinh thần bị ăn mắng vì tội đi học muộn các thứ.
Chưa kịp vào lớp, cậu ấy bỗng nhiên chạy tới, quay người và vỗ mông một cái trước cửa. Tôi giật mình, lùi lại sau mấy bước.
02
Bình thường các giờ giải lao cậu ấy đều ra xuống canteen gặp mặt mấy cậu bạn hay chơi cùng. Tôi cũng cùng hai cô bạn thân xuống ăn sáng ở canteen.
Nhưng hôm nay tôi không có ý định xuống ăn sáng nên để hai cô bạn thân xuống thôi.
Không có gì thay đổi thì cậu ấy cũng vậy. Hôm nay cậu ấy cũng ở trên lớp, không có xuống canteen.
Nếu chuyện này xảy ra một lần thì tôi cũng không để ý nhiều nhưng đây đã là lần thứ hai rồi.
03
Tôi cùng cô bạn U đi trốn tập thể dục. Cậu ấy cũng cùng mấy cậu bạn khác trốn tập thể dục để chơi game. Tôi đi sang dãy nhà hiệu bộ, quay người lại nhìn về phía lớp tôi. Đúng lúc đó, tôi liền nhìn thấy cậu ấy đang đi trên hành lang, tay cầm điện thoại và mắt cậu ấy đang nhìn về phía tôi. Tôi quay vội người lại, tiếp tục bước đi.
04
Tôi đứng ở hành lang nhìn bao quát sân trường. Trời có chút nắng nên không khí khá ấm áp. Tôi yên lặng đứng nhìn.
Lát sau, không hiểu sao linh tính mách bảo tôi nên quay người lại nhìn. Y như rằng, cậu ấy đang đi ra khỏi lớp. Và lúc đó cậu ấy cũng đang nhìn về phía tôi. Tôi lại vội vàng quay mặt lại, nhìn xuống sân trường.
05
Tôi cùng cô bạn thân A và cậu bạn thân T đi xuống canteen mua đồ ăn. Chúng tôi đang ăn thì cậu ấy đi qua. Cậu bạn thân T nhìn tôi, cười đầy khó hiểu.
"Perfect!" Khi cậu ấy đi qua chúng tôi chưa đầy hai giây, cậu bạn thân T liền nói rõ to.
Có vẻ như cậu ấy đã nghe thấy. Cậu ấy quay người lại nhìn về phía chúng tôi rồi lại bước đi tiếp.
06
Cái cảm giác cố tình quay xuống hỏi bài cô bạn bàn dưới để lén nhìn cậu ấy cũng khá thú vị đấy chứ. Mỗi lúc như thế tôi đều nhìn thấy cậu ấy đang tập trung làm một công việc nào đó. Bộ dáng lúc đó của cậu ấy trông vô cùng đẹp trai.
07
Có vẻ như tôi đã thích vẻ ngoài của cậu ấy một cách thái quá rồi thì phải. Cậu ấy chỉ đơn giản đi lên bật quạt thôi tôi đã cảm thấy rạo rực rồi. Cái cách cậu ấy cầm tay vặn núm quạt, cách cậu ấy nhìn lên chiếc quạt trên trần nhà rồi nhíu mày vì cảm thấy nóng. Quả thật rất rất đẹp trai mà.
Tôi cùng cô bạn thân A đi lên cầu thang. Chúng tôi đang nói chuyện về thầy giáo nước ngoài đang đá cầu trên sân trường kia. Bỗng nhiên cậu ấy từ đầu chạy đến, nhảy bổ đến trước chỗ cô bạn thân A của tôi, quay lưng lại, vỗ mông một cái.
Tôi cùng cô bạn thân A đều giật mình, bước chân sững lại.
Chúng tôi cũng không để tâm tới cậu ấy nữa. Cậu ấy đi trước. Tôi vừa chuẩn bị nhấc chân lên, cậu ấy lại quay người quay nhảy trước tôi, lấy tay vỗ mông một cái.
Nhưng lần này cậu ấy thất bại. Bước chân của cậu ấy bị hững ở cầu thang. Chính vì vậy mà cậu ấy bị ngã dúi dụi, chống cả hai tay lên bậc thềm cầu thang.
Tôi không nhịn được cười.
Cậu ấy xấu hổ, ngại ngùng quay lại biện minh.
"Đấy là tao cố ý để bị ngã thôi. Tao cố tình làm thế đấy"
Tôi cố gắng nhịn cười nhưng cuối cùng vẫn không làm được.
Cậu ấy chạy lên trước. Mới sáng sớm cậu ấy đã trông tràn đầy năng lượng rồi.
Tôi đi sau cậu ấy một đoạn. Cậu ấy đi vào lớp trước. Bỗng nhiên, tôi liền nghe thấy tiếng của cậu ấy.
"Em xin phép cô em vào lớp ạ"
Thôi xong, không phải là cô giáo đã vào lớp rồi đấy chứ? Thế là tôi bị bắt đi học muộn rồi ư?
Tôi rón rén tiến tới cửa lớp, chuẩn bị tinh thần bị ăn mắng vì tội đi học muộn các thứ.
Chưa kịp vào lớp, cậu ấy bỗng nhiên chạy tới, quay người và vỗ mông một cái trước cửa. Tôi giật mình, lùi lại sau mấy bước.
02
Bình thường các giờ giải lao cậu ấy đều ra xuống canteen gặp mặt mấy cậu bạn hay chơi cùng. Tôi cũng cùng hai cô bạn thân xuống ăn sáng ở canteen.
Nhưng hôm nay tôi không có ý định xuống ăn sáng nên để hai cô bạn thân xuống thôi.
Không có gì thay đổi thì cậu ấy cũng vậy. Hôm nay cậu ấy cũng ở trên lớp, không có xuống canteen.
Nếu chuyện này xảy ra một lần thì tôi cũng không để ý nhiều nhưng đây đã là lần thứ hai rồi.
03
Tôi cùng cô bạn U đi trốn tập thể dục. Cậu ấy cũng cùng mấy cậu bạn khác trốn tập thể dục để chơi game. Tôi đi sang dãy nhà hiệu bộ, quay người lại nhìn về phía lớp tôi. Đúng lúc đó, tôi liền nhìn thấy cậu ấy đang đi trên hành lang, tay cầm điện thoại và mắt cậu ấy đang nhìn về phía tôi. Tôi quay vội người lại, tiếp tục bước đi.
04
Tôi đứng ở hành lang nhìn bao quát sân trường. Trời có chút nắng nên không khí khá ấm áp. Tôi yên lặng đứng nhìn.
Lát sau, không hiểu sao linh tính mách bảo tôi nên quay người lại nhìn. Y như rằng, cậu ấy đang đi ra khỏi lớp. Và lúc đó cậu ấy cũng đang nhìn về phía tôi. Tôi lại vội vàng quay mặt lại, nhìn xuống sân trường.
05
Tôi cùng cô bạn thân A và cậu bạn thân T đi xuống canteen mua đồ ăn. Chúng tôi đang ăn thì cậu ấy đi qua. Cậu bạn thân T nhìn tôi, cười đầy khó hiểu.
"Perfect!" Khi cậu ấy đi qua chúng tôi chưa đầy hai giây, cậu bạn thân T liền nói rõ to.
Có vẻ như cậu ấy đã nghe thấy. Cậu ấy quay người lại nhìn về phía chúng tôi rồi lại bước đi tiếp.
06
Cái cảm giác cố tình quay xuống hỏi bài cô bạn bàn dưới để lén nhìn cậu ấy cũng khá thú vị đấy chứ. Mỗi lúc như thế tôi đều nhìn thấy cậu ấy đang tập trung làm một công việc nào đó. Bộ dáng lúc đó của cậu ấy trông vô cùng đẹp trai.
07
Có vẻ như tôi đã thích vẻ ngoài của cậu ấy một cách thái quá rồi thì phải. Cậu ấy chỉ đơn giản đi lên bật quạt thôi tôi đã cảm thấy rạo rực rồi. Cái cách cậu ấy cầm tay vặn núm quạt, cách cậu ấy nhìn lên chiếc quạt trên trần nhà rồi nhíu mày vì cảm thấy nóng. Quả thật rất rất đẹp trai mà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.