Hành Trình Tán Đổ Crush

Chương 162: #180529

Thanh Phương

12/07/2018

01

Vì hôm nay lớp tôi chụp ảnh lớp nên tôi đã dậy từ rất sớm. Chuẩn bị đầu tóc, quần áo các thứ tôi mới ra khỏi nhà.

Gần trường tôi có một quán ăn mới mở khá ngon. Chính vì vậy mà tôi kêu bố dừng xe ở đấy để tôi mua đồ ăn sáng luôn.

Trong lúc đợi đồ ăn sáng, mấy cô bạn lớp tôi đi qua, vẫy tay chào hỏi tôi vài câu.

Cô bạn U từ xa đi tới.

"Đứng đây làm gì thế em?"

"Đợi W đến" Tôi trả lời.

"Chắc hôm nay nó không đến đâu. Thôi thì cứ đợi vui vẻ nha em" Cô bạn U nhìn tôi cười.

Sau khi nhận bánh mì từ người bán hàng, tôi đi vào trong sân trường.

"Hôm nay W đến không Phương?" Cậu bạn thân T phóng xe qua hỏi tôi.

"Không biết nữa" Tôi lắc đầu.

Cậu bạn thân T không nói gì nữa, cho xem vào trong bãi.

02

Chuông vào lớp reo rồi. Tôi vẫn đứng ở cổng trường cùng với cậu bạn A và cô bạn thân A.

"Aygo, có xe kìa, phải chăng là nó?" Tôi nhìn về phía xa xăm.

"Xe nhà W màu xám mà" Cậu bạn A phủ nhận ngay.

"Aygo, không biết hôm nay nó có đến không nữa" Tôi mệt mỏi, ngồi xổm xuống.

03

Chúng tôi đứng ở cổng trường nhìn xa xăm mà quên mất luôn cả thời gian.

Đến khi nhận ra điều đó cũng đã quá 15 phút vào lớp rồi.

Tôi cùng mấy người bạn đi vào khu nhà A. Vừa đi được mấy bước, liền gặp cô bạn U đi xuống.

"Chúng mày đừng lên đấy. Bà L đang chửi mấy đứa đi học muộn ấy. Bọn mình trốn một lát đã rồi hãn lên"



Chúng tôi nghe xong mà bủn rủn cả tay chân.

Sau đó, cả đám cùng chạy thật nhanh vào nhà vệ sinh các đó mấy mét.

"Trốn làm cái gì nữa? Đi lên lớp đi không cô L đang tìm mấy đứa đấy" Cô giáo trực ban ngồi đối diện dãy nhà A, nhìn thấy chúng tôi liền nói.

Nhưng trong số chúng tôi chẳng ai để tâm tới lời nói của cô cả.

Sau khi đã vào hết nhà vệ sinh, đóng cửa kín mít, chúng tôi mới thở phào nhẹ nhõm.

"Nhưng mà chúng mày ê, bây giờ đi lên nghe bà L chửi mấy câu là xong. Dù sao hôm nay cũng gần buổi cuối rồi, cũng chẳng sợ lắm đâu" Tôi suy nghĩ xa xăm.

"Ờ thật đấy. Tao cũng nghĩ thế. Đánh kẻ chạy đi chứ có ai đánh kẻ ở lại. Thà bọn mình cứ đi lên thì hơn" Cô bạn T đồng ý.

"Ừ, chứ ở đây cũng không phải cách giải quyết" Cô bạn U gật đầu.

Sau đó, chúng tôi đi ra khỏi nhà vệ sinh.

Lên đến tầng 2, chúng tôi liền bắt gặp cô giáo chủ nhiệm.

Quả nhiên, cô mắng chúng tôi té tát. Cứ đứa nào được mắng xong liền nhanh chóng chạy vội lên. Tôi nghe cô mắng xong cô bạn U liền đẩy mông cô bạn rồi chạy lên theo.

04

Tôi vừa vào chỗ ngồi chưa được bao lâu liền nhận được ánh nhìn lấp lánh của hai cậu bạn thân.

"Cái gì?" Tôi khó hiểu nhìn hai cậu bạn.

"Cô L vừa bảo sẽ gọi cho W để nó đến chụp ảnh lớp đấy" Cậu bạn thân T nói.

"Ô thế á? Really? Ôi, tao thài mất" Tôi ngồi xuống ghế, xoay người lại đối diện với hai cậu bạn.

"Nhưng chỉ là maybe thôi. Nó có thể không đến mà" Cậu bạn thân M vỗ tay tôi.

Cái này có khác gì ngọn lửa hi vọng đang rực cháy thì bị cậu bạn thân M tạt gáo nước lạnh không?

05

Vì hôm nay sẽ chụp ảnh lớp nên con gái lớp tôi tân trang nhan sắc rất tích cực. Sau khi đã trang điểm xong, tôi đi ra khoe với hai cậu bạn thân.

"W nhìn thấy có mà ngây ngất mất" Cậu bạn thân nói.



06

Cô giáo lên lớp kêu chúng tôi xuống dưới sân xếp hàng để chụp ảnh.

"Hôm nay lớp mình thiếu mỗi W thôi đúng không? Rất tiếc là bạn W không thể đến với chúng ta được" Cô giáo nói.

Tôi cũng không có nhiều cảm xúc mấy. Dù sao tôi cũng đã chuẩn bị trước tâm lí rồi.

07

Tôi cùng cô bạn thân A ngồi ở ghế đá chờ đợi bác chụp ảnh xếp đội hình. Cậu bạn K đi tới, nhìn tôi nói.

"Hôm nay W không đến chụp ảnh đâu Phương ạ"

"Aygo, tao biết rồi" Tôi buồn bã đáp lại.

08

"Tao có nên đứng ở hàng con trai không chúng mày?" Tôi nhìn mấy cậu bạn lớp tôi hỏi.

"Ờ cũng được. Đứng thay chỗ W này" Cậu bạn H gật đầu nhìn tôi đáp.

09

"Hôm nay W không đến hả Phương?"

"W có đến không mày?"

"W đâu rồi ấy nhỉ?"

Đấy là mấy câu hỏi tiêu biểu mà tôi nhận được trong suốt khoảng thời gian đứng dưới sân chụp ảnh.

10

Tôi đang xếp hàng như lời bác chụp ảnh liền nghe thấy tiếng gọi từ cậu bạn K.

"Phương ơi, W kìa"

"Đâu?" Tôi nghe xong, quay lại nhìn như một vị thần.

Sau đó, tôi liền nhận được nụ cười đầy thích thú của cậu bạn K và mấy cô bạn đứng sau tôi.

Aygo, tôi thật khổ sở mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hành Trình Tán Đổ Crush

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook