Chương 20: Nhân Viên Cốt Lõi Của Ảnh Minh – Bạch Hổ.
Chi Tình
12/10/2021
Edit by Triệu Viu
Cố Mang rời khỏi Lục gia, một tiếng rung phát ra từ trong balo của cô.
Cô lấy cái điện thoại nắp bật ra.
Là một cuộc gọi video.
Cô chuyển sang gọi thường, bắt máy: “Là tôi."
Giọng trầm thấp, không phân biệt được nam nữ.
"Lần nào gọi video cũng không bắt máy, hay dáng vẻ của cô có nhiều khác biệt so với loài người?" Giọng nói trong điện thoại giống như đang trách móc.
Người đàn ông là nhân viên ngoại giao của Ảnh Minh, là người đứng đầu, Vân Lăng.
Nhiệm vụ của Cố Mang đều do anh ta tự mình gọi điện tới.
Anh ta đặc biệt muốn xem ông chủ bí ẩn của bọn họ, rốt cuộc là người như thế nào?
Nhưng mỗi lần gọi video đều bị từ chối.
Nghe nói Thượng đế vì bạn mở ra một cánh cửa thì cũng sẽ vì bạn mà đóng một cánh cửa.
Chẳng lẽ vị này lại giống như một hiện trường tai nạn giao thông sao?
Cô gái lạnh lùng nói: "Không có chuyện gì thì tắt máy."
"Ơ ơ, lão đại, đừng cúp." Người đàn ông vội nói, tiếc nuối thở dài, nói về chuyện chính: “Tiền tôi đã chuyển rồi, nhớ kiểm tra rồi xác nhận."
"Ừ."
"Bên này còn có tìm một người sống, giá một trăm triệu, anh gần đây cũng cần tiền, có muốn nhận không?"
"Tìm ai?"
"Nghe nói là một bác sĩ, rất mơ hồ, là bác sĩ Đông Y, một tay châm cứu xuất quỷ nhập thần, hai năm trước xuất hiện ở Trung Đông, có một bóng lưng bí ẩn, tóc ngắn, giống như là đàn ông."
Cố Mang cau mày : “Nhiệm vụ này ai giao?"
Vân Lăng nói: "Lục thiếu gia của Kinh Thành, Lục Thừa Châu."
Ánh mắt Cố Mang có chút lạnh lẽo, thấp giọng nói: “Nhiệm vụ này giao cho mấy trang web?"
Tổ chức hacker quốc tế nguyên là có ba tổ chức, mỗi tổ chức đều có một trang web riêng để làm nhiệm vụ.
Tám năm trước, một tổ chức tên là Ảnh Minh bắt đầu nổi lên.
Đầu tiên là liên tiếp đứng đầu thế giới về không nhiệm vụ nào là không thể hoàn thành.
Hai chữ Ảnh Minh trong một đêm khiến cả thế giới khiếp sợ.
Trong vòng nửa năm, tổ chức này vượt lên liên minh tứ đại hacker, đứng đầu.
Nhân viên cốt lõi của bọn họ là Bạch Hồ, người mà tài liệu cá nhân vô số lần bị các hacker quốc tế khác xâm phạm, nhưng tất cả đều không công mà về.
Tài liệu liên quan đến Bạch Hồ, chỉ có một dãy mã số.
Từ đây được công nhận là vua của giới hacker.
Nhiều năm như vậy, địa vị cũng không có bị ai uy hiếp.
Chẳng qua là người này quá thần bí, mấy năm mới xuất hiện một lần.
Nội bộ Ảnh Minh, chỉ có Lâm Sương đã gặp qua Bạch Hồ.
Những người khác ngay cả Bạch Hồ là nam hay nữ cũng không biết.
Lâm Sương dù có chết cũng không tiết lộ tin tức cá nhân của lão đại.
Vân Lăng cũng ngạc nhiên tại sao Cố Mang biết nhiệm vụ này giao cho mấy trang web, nhưng anh cũng không suy nghĩ nhiều: “Trừ Ảnh Minh chúng ta, còn có hai tổ chức, chỉ là tôi cảm thấy Lục Thừa Châu nhiều tiền quá, chúng ta nếu là cũng không tìm được người, thì hai tổ chức kia cũng tìm được sao?"
Anh ta nói xong, Cố Mang cũng không lên tiếng.
Sợ bị tắt điện thoại, anh ta liền lấy điện thoại xuống xem, thấy nãy giờ vẫn chưa tắt máy, thở phào nhẹ nhõm.
"Vậy nhiệm vụ đó anh có nhận không?"
"Không nhận."
Nói xong, Cố Mang trực tiếp tắt điện thoại ném vào trong ba lô
Đưa tay định lấy thuốc, nhưng nghĩ đến người chút nữa sẽ gặp, liền nhịn.
Vân Lăng: Ngọa tào vô tình!
Cố Mang rời khỏi Lục gia, một tiếng rung phát ra từ trong balo của cô.
Cô lấy cái điện thoại nắp bật ra.
Là một cuộc gọi video.
Cô chuyển sang gọi thường, bắt máy: “Là tôi."
Giọng trầm thấp, không phân biệt được nam nữ.
"Lần nào gọi video cũng không bắt máy, hay dáng vẻ của cô có nhiều khác biệt so với loài người?" Giọng nói trong điện thoại giống như đang trách móc.
Người đàn ông là nhân viên ngoại giao của Ảnh Minh, là người đứng đầu, Vân Lăng.
Nhiệm vụ của Cố Mang đều do anh ta tự mình gọi điện tới.
Anh ta đặc biệt muốn xem ông chủ bí ẩn của bọn họ, rốt cuộc là người như thế nào?
Nhưng mỗi lần gọi video đều bị từ chối.
Nghe nói Thượng đế vì bạn mở ra một cánh cửa thì cũng sẽ vì bạn mà đóng một cánh cửa.
Chẳng lẽ vị này lại giống như một hiện trường tai nạn giao thông sao?
Cô gái lạnh lùng nói: "Không có chuyện gì thì tắt máy."
"Ơ ơ, lão đại, đừng cúp." Người đàn ông vội nói, tiếc nuối thở dài, nói về chuyện chính: “Tiền tôi đã chuyển rồi, nhớ kiểm tra rồi xác nhận."
"Ừ."
"Bên này còn có tìm một người sống, giá một trăm triệu, anh gần đây cũng cần tiền, có muốn nhận không?"
"Tìm ai?"
"Nghe nói là một bác sĩ, rất mơ hồ, là bác sĩ Đông Y, một tay châm cứu xuất quỷ nhập thần, hai năm trước xuất hiện ở Trung Đông, có một bóng lưng bí ẩn, tóc ngắn, giống như là đàn ông."
Cố Mang cau mày : “Nhiệm vụ này ai giao?"
Vân Lăng nói: "Lục thiếu gia của Kinh Thành, Lục Thừa Châu."
Ánh mắt Cố Mang có chút lạnh lẽo, thấp giọng nói: “Nhiệm vụ này giao cho mấy trang web?"
Tổ chức hacker quốc tế nguyên là có ba tổ chức, mỗi tổ chức đều có một trang web riêng để làm nhiệm vụ.
Tám năm trước, một tổ chức tên là Ảnh Minh bắt đầu nổi lên.
Đầu tiên là liên tiếp đứng đầu thế giới về không nhiệm vụ nào là không thể hoàn thành.
Hai chữ Ảnh Minh trong một đêm khiến cả thế giới khiếp sợ.
Trong vòng nửa năm, tổ chức này vượt lên liên minh tứ đại hacker, đứng đầu.
Nhân viên cốt lõi của bọn họ là Bạch Hồ, người mà tài liệu cá nhân vô số lần bị các hacker quốc tế khác xâm phạm, nhưng tất cả đều không công mà về.
Tài liệu liên quan đến Bạch Hồ, chỉ có một dãy mã số.
Từ đây được công nhận là vua của giới hacker.
Nhiều năm như vậy, địa vị cũng không có bị ai uy hiếp.
Chẳng qua là người này quá thần bí, mấy năm mới xuất hiện một lần.
Nội bộ Ảnh Minh, chỉ có Lâm Sương đã gặp qua Bạch Hồ.
Những người khác ngay cả Bạch Hồ là nam hay nữ cũng không biết.
Lâm Sương dù có chết cũng không tiết lộ tin tức cá nhân của lão đại.
Vân Lăng cũng ngạc nhiên tại sao Cố Mang biết nhiệm vụ này giao cho mấy trang web, nhưng anh cũng không suy nghĩ nhiều: “Trừ Ảnh Minh chúng ta, còn có hai tổ chức, chỉ là tôi cảm thấy Lục Thừa Châu nhiều tiền quá, chúng ta nếu là cũng không tìm được người, thì hai tổ chức kia cũng tìm được sao?"
Anh ta nói xong, Cố Mang cũng không lên tiếng.
Sợ bị tắt điện thoại, anh ta liền lấy điện thoại xuống xem, thấy nãy giờ vẫn chưa tắt máy, thở phào nhẹ nhõm.
"Vậy nhiệm vụ đó anh có nhận không?"
"Không nhận."
Nói xong, Cố Mang trực tiếp tắt điện thoại ném vào trong ba lô
Đưa tay định lấy thuốc, nhưng nghĩ đến người chút nữa sẽ gặp, liền nhịn.
Vân Lăng: Ngọa tào vô tình!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.