Chương 10: Quán Rượu Mộc Lai
Hourad Hậu
11/05/2020
Mộc Lai tửu lầu là 1 trong những tửu quán nổi tiếng ở Hải Pha thành, không những rượu ngon thức ăn ở đây cũng được xem là ngon nhất thành nổi tiếng những món đặc trưng vùng biển của Hải Pha đó chính là lẩu hải sản.
Bên trong quan rượu lúc này
"Tiểu cô nương xinh đẹp cùng uống với chúng ta đi nào" 1 đám nam tử khuôn mặt đầy dục vọng quay quanh bàn 1 tiểu cô nương, còn tiểu cô nương lúc này thì vẫn cứ im lặng không nói 1 lời vẫn tiếp tục ăn những món trên bàn xem như chẳng có chuyện gì cả chỉ như 1 đám ruồi muỗi mà thôi.
"Khốn khiếp dám làm lơ ta, để xem ta dạy dỗ tiểu cô nương thế nào" Giọng điệu tức giọng có chút nham hiểm 1 tên dẫn đầu lên tiếng.
1 tay hắn cầm lấy tay tiểu cô nương, thân hình nàng bổng lay chuyển xoay 1 vòng tung cước đá văng tên nam tử háo sắc bay mấy thước.
Đám thuộc hạ thấy vậy chạy lại đỡ tên thiếu gia, những tên còn lại củng vây quanh tấn công liên tiếp.
"Bắt ả, bắt ả lại cho ta dám đánh ta ngươi biết ta là ai không hả" Hắn điên cuồng nói
"Ngươi là ai mặc kệ ngươi, chọc ghẹo con gái nhà lành ở thanh thiên bạch nhật thế này thì, đáng đánh"
Một nam tử 1 thân bạch ý từ cửa tử lầu phi thân bay vào tung cho hắn 1 cước, vốn từ đầu ăn 1 cước của vị cô nương kia hắn đứng còn không vững lần này lại ăn thêm 1 cước nằm cục dưới sàn.
Đám thuộc hạ đứng sau lưng cũng cùng chung số phận bay xa vài mét nằm mỗi tên 1 nơi.
Nam tử lúc này thân động 1 nhịp tiến đến chổ vị cô nương 1 mình chống lại 5 tên thuộc hạ. tung cước 1 tên bay ra khỏi quán, 1 quyền tên khác bay lên cao đáp mạnh bạo xuống bàn làm chiếc bàn vỡ thành mấy mảnh, mấy tên còn lại thấy vậy củng e dè.
"Ngươi được lắm, ở đây đợi ta, các ngươi lui" đám thuộc hạ nhanh chóng đỡ tên công tử vừa rồi bỏ chạy khỏi quán.
Lúc này nhìn lại nam tử bạch y đó chính là Kỳ Minh đứng gần đó là Ái Liên. quay sang vị cô nương kia hỏi:
"Cô nương có sau không" Lúc này để ý mới thấy vị cô nương này dung mạo quả nhiên không bình thường, đôi mắt to tròn sống mũi cao, đôi môi đỏ, nhìn thật thích mắt.
"Đa tạ công tử đã tương trợ, nhưng chung ta phải mau rời khỏi đây kẻo bọn chúng lại đến"
Ái Liên lúc này đứng gần đấy lên tiếng " Bọn chúng là ai chứ, công tử nhà ta không sợ đâu"
Nghe vậy vị cô nương lo lắng nói " bọn chúng là người của Kỳ gia là để tử ngoại phủ, tên vừa rồi là đệ tử được Thập trưởng lão Kỳ gia nuôi dạy, Thập trưởng lão kỳ gia cực kỳ cưng chiều hắn, chúng ta mau đi đợi đến lúc trưởng lão Kỳ gia xuất hiện thì không kịp nữa" Vừa dứt lời cô nương vội vàng nắm cổ tay Kỳ Minh kéo đi. nhanh chóng chạy ra khỏi Mộc Lai Tửu lầu.
Thấy 2 người chạy nhanh như vậy Ái Liên la oai oải chạy theo " Ế ế đợi ta nữa"
Cả 2 chạy thật nhanh ra khỏi Hải Pha thành dừng lại ngay 1 cánh rừng cả 2 thở hồng hộc. Ái liên lúc này củng chạy đến vừa nói vừa thở không ngừng:
" 2 người chạy chậm 1 chút được không, ta sắp đức hơi rồi"
"nơi đây củng cách Hải Pha thành 1 đoạn xa chắt bọn chúng không đuổi theo đâu" Vị tiểu cô nương nói.
Ái Liên
"sau phải chạy công tử nhà ta là "
Sợ ái liên nói hớ hắn nhanh chóng chạy lại chặn không cho tiểu cô nương nói.
"Là 1 thương gia, bất quá khi nãy đứng lại bồi thường bọn chúng 1 ít là được ấy mà"
Hắn vừa nói vừa cưới hề hề. rồi nói tiếp
"Không ngờ người của kỳ gia lại như vậy thật là"
Tiểu cô nương nọ nghe vậy đáp
"Bọn chúng chỉ là thuộc hạ ngoại phủ thôi, chứ người của Kỳ gia không ai không biết họ anh hùng khả khái, đặc biệt gia chủ Kỳ gia còn là e ruột hoàng thượng, từ ngày vương gia đến đây giúp Hải Pha thành phát triển như hôm nay mọi người đều có cơm ăn áo mặc, chỉ có 1 vài con sâu làm sầu nồi canh thôi"
Nghe vậy Kỳ Minh củng không lời bình gì, thân là công tử độc nhất Kỳ gia, khen không được chê củng không xong, đành lãng sang chuyện khác.
"Không biết, cô nương xưng hô thế nào"
"Ta là Mộc Tiểu Linh, còn công tử" Mộc Tiểu Linh đưa mắt nhìn qua lại Kỳ Minh và ái liên.
"Ta là Kỳ Minh còn đây là e họ ta Ái Liên"
"Lúc nãy đa tạ công tử ra tay tương trợ" 2 tay kính cẩn cảm ơn Kỳ Minh
" không có gì chỉ là thấy 1 đám nam nhân ức hiếp 1 người ta thật sự cảm thấy khó chịu"
"Không biết 2 vị định đi đâu " Tiểu Linh lên tiếng hỏi tiếp
"2 ta định đến kinh thành tham gia dự thi vào Quốc Vũ viện"
"2 vị củng đến Quốc Vũ viện, may quá"
Kỳ Minh
"Mộc cô nương củng đến đó à"
"Đúng vậy ta củng đến đó tham gia dự thi, mặc dù chỉ là 1 tán tu nhưng nếu thành công có thể giúp phụ mẫu nở mày nở mặt, Các tu tu Chân giả kiếm tiền cùng dễ hơn người thường rất nhiều, thêm đó lại được học nhiều công pháp lợi hại giúp bản thân không bị ức hiếp"
Kỳ Minh nghe vậy trong lòng củng Khâm phục vị Mộc Cô nương này, con đường tu luyện chân giả không phải dễ, hơn nữa muốn mạnh thì cần có thế lực chống lưng, 1 là bảo vệ, 2 là cung cấp tài nguyên tu luyện, chứ không phải chuyện đơn giản.
"Nếu vậy cô nương không phiền có thể cùng đi chung với chúng tôi" Kỳ Minh đề nghị dù sau thì nếu để 1 tiểu cô nương đi đến Kinh Thành thật sự nguy hiểm .
"Đúng vậy, Mộc cô nương cứ đi với 2 chúng tôi, cô yên tâm Minh ca ca mạnh lắm cô yên tâm"
"Nếu vậy thật sự làm phiền 2 người rồi"
"Không phiền, dù sau có người đi chung củng an toàn hơn là đi 1 mình, thêm nữa là có người cùng trò chuyện với Tiểu Liên"
"Vậy thôi được, à sẵn 2 vị cứ gọi ta là Tiểu Linh là được" Tiểu Liên đề nghị.
"Được, vậy Tiểu Linh cô nương cứ gọi ta bằng tên không cần quá khách khí"
Kỳ minh nói tiếp " Thôi chúng ta mau lên đường, tìm xem có thôn trấn nào gần đây không.
Mộc Tiểu Linh
"Được, chúng ta đi"
cả 3 người bắt đầu đi, trên đường vui vẻ trò chuyện
Bên trong quan rượu lúc này
"Tiểu cô nương xinh đẹp cùng uống với chúng ta đi nào" 1 đám nam tử khuôn mặt đầy dục vọng quay quanh bàn 1 tiểu cô nương, còn tiểu cô nương lúc này thì vẫn cứ im lặng không nói 1 lời vẫn tiếp tục ăn những món trên bàn xem như chẳng có chuyện gì cả chỉ như 1 đám ruồi muỗi mà thôi.
"Khốn khiếp dám làm lơ ta, để xem ta dạy dỗ tiểu cô nương thế nào" Giọng điệu tức giọng có chút nham hiểm 1 tên dẫn đầu lên tiếng.
1 tay hắn cầm lấy tay tiểu cô nương, thân hình nàng bổng lay chuyển xoay 1 vòng tung cước đá văng tên nam tử háo sắc bay mấy thước.
Đám thuộc hạ thấy vậy chạy lại đỡ tên thiếu gia, những tên còn lại củng vây quanh tấn công liên tiếp.
"Bắt ả, bắt ả lại cho ta dám đánh ta ngươi biết ta là ai không hả" Hắn điên cuồng nói
"Ngươi là ai mặc kệ ngươi, chọc ghẹo con gái nhà lành ở thanh thiên bạch nhật thế này thì, đáng đánh"
Một nam tử 1 thân bạch ý từ cửa tử lầu phi thân bay vào tung cho hắn 1 cước, vốn từ đầu ăn 1 cước của vị cô nương kia hắn đứng còn không vững lần này lại ăn thêm 1 cước nằm cục dưới sàn.
Đám thuộc hạ đứng sau lưng cũng cùng chung số phận bay xa vài mét nằm mỗi tên 1 nơi.
Nam tử lúc này thân động 1 nhịp tiến đến chổ vị cô nương 1 mình chống lại 5 tên thuộc hạ. tung cước 1 tên bay ra khỏi quán, 1 quyền tên khác bay lên cao đáp mạnh bạo xuống bàn làm chiếc bàn vỡ thành mấy mảnh, mấy tên còn lại thấy vậy củng e dè.
"Ngươi được lắm, ở đây đợi ta, các ngươi lui" đám thuộc hạ nhanh chóng đỡ tên công tử vừa rồi bỏ chạy khỏi quán.
Lúc này nhìn lại nam tử bạch y đó chính là Kỳ Minh đứng gần đó là Ái Liên. quay sang vị cô nương kia hỏi:
"Cô nương có sau không" Lúc này để ý mới thấy vị cô nương này dung mạo quả nhiên không bình thường, đôi mắt to tròn sống mũi cao, đôi môi đỏ, nhìn thật thích mắt.
"Đa tạ công tử đã tương trợ, nhưng chung ta phải mau rời khỏi đây kẻo bọn chúng lại đến"
Ái Liên lúc này đứng gần đấy lên tiếng " Bọn chúng là ai chứ, công tử nhà ta không sợ đâu"
Nghe vậy vị cô nương lo lắng nói " bọn chúng là người của Kỳ gia là để tử ngoại phủ, tên vừa rồi là đệ tử được Thập trưởng lão Kỳ gia nuôi dạy, Thập trưởng lão kỳ gia cực kỳ cưng chiều hắn, chúng ta mau đi đợi đến lúc trưởng lão Kỳ gia xuất hiện thì không kịp nữa" Vừa dứt lời cô nương vội vàng nắm cổ tay Kỳ Minh kéo đi. nhanh chóng chạy ra khỏi Mộc Lai Tửu lầu.
Thấy 2 người chạy nhanh như vậy Ái Liên la oai oải chạy theo " Ế ế đợi ta nữa"
Cả 2 chạy thật nhanh ra khỏi Hải Pha thành dừng lại ngay 1 cánh rừng cả 2 thở hồng hộc. Ái liên lúc này củng chạy đến vừa nói vừa thở không ngừng:
" 2 người chạy chậm 1 chút được không, ta sắp đức hơi rồi"
"nơi đây củng cách Hải Pha thành 1 đoạn xa chắt bọn chúng không đuổi theo đâu" Vị tiểu cô nương nói.
Ái Liên
"sau phải chạy công tử nhà ta là "
Sợ ái liên nói hớ hắn nhanh chóng chạy lại chặn không cho tiểu cô nương nói.
"Là 1 thương gia, bất quá khi nãy đứng lại bồi thường bọn chúng 1 ít là được ấy mà"
Hắn vừa nói vừa cưới hề hề. rồi nói tiếp
"Không ngờ người của kỳ gia lại như vậy thật là"
Tiểu cô nương nọ nghe vậy đáp
"Bọn chúng chỉ là thuộc hạ ngoại phủ thôi, chứ người của Kỳ gia không ai không biết họ anh hùng khả khái, đặc biệt gia chủ Kỳ gia còn là e ruột hoàng thượng, từ ngày vương gia đến đây giúp Hải Pha thành phát triển như hôm nay mọi người đều có cơm ăn áo mặc, chỉ có 1 vài con sâu làm sầu nồi canh thôi"
Nghe vậy Kỳ Minh củng không lời bình gì, thân là công tử độc nhất Kỳ gia, khen không được chê củng không xong, đành lãng sang chuyện khác.
"Không biết, cô nương xưng hô thế nào"
"Ta là Mộc Tiểu Linh, còn công tử" Mộc Tiểu Linh đưa mắt nhìn qua lại Kỳ Minh và ái liên.
"Ta là Kỳ Minh còn đây là e họ ta Ái Liên"
"Lúc nãy đa tạ công tử ra tay tương trợ" 2 tay kính cẩn cảm ơn Kỳ Minh
" không có gì chỉ là thấy 1 đám nam nhân ức hiếp 1 người ta thật sự cảm thấy khó chịu"
"Không biết 2 vị định đi đâu " Tiểu Linh lên tiếng hỏi tiếp
"2 ta định đến kinh thành tham gia dự thi vào Quốc Vũ viện"
"2 vị củng đến Quốc Vũ viện, may quá"
Kỳ Minh
"Mộc cô nương củng đến đó à"
"Đúng vậy ta củng đến đó tham gia dự thi, mặc dù chỉ là 1 tán tu nhưng nếu thành công có thể giúp phụ mẫu nở mày nở mặt, Các tu tu Chân giả kiếm tiền cùng dễ hơn người thường rất nhiều, thêm đó lại được học nhiều công pháp lợi hại giúp bản thân không bị ức hiếp"
Kỳ Minh nghe vậy trong lòng củng Khâm phục vị Mộc Cô nương này, con đường tu luyện chân giả không phải dễ, hơn nữa muốn mạnh thì cần có thế lực chống lưng, 1 là bảo vệ, 2 là cung cấp tài nguyên tu luyện, chứ không phải chuyện đơn giản.
"Nếu vậy cô nương không phiền có thể cùng đi chung với chúng tôi" Kỳ Minh đề nghị dù sau thì nếu để 1 tiểu cô nương đi đến Kinh Thành thật sự nguy hiểm .
"Đúng vậy, Mộc cô nương cứ đi với 2 chúng tôi, cô yên tâm Minh ca ca mạnh lắm cô yên tâm"
"Nếu vậy thật sự làm phiền 2 người rồi"
"Không phiền, dù sau có người đi chung củng an toàn hơn là đi 1 mình, thêm nữa là có người cùng trò chuyện với Tiểu Liên"
"Vậy thôi được, à sẵn 2 vị cứ gọi ta là Tiểu Linh là được" Tiểu Liên đề nghị.
"Được, vậy Tiểu Linh cô nương cứ gọi ta bằng tên không cần quá khách khí"
Kỳ minh nói tiếp " Thôi chúng ta mau lên đường, tìm xem có thôn trấn nào gần đây không.
Mộc Tiểu Linh
"Được, chúng ta đi"
cả 3 người bắt đầu đi, trên đường vui vẻ trò chuyện
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.