Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên

Chương 20: Cuộc Chiến Thiên Mệnh

Lão Bà Đại Đại

24/05/2022

"Hoàn thành nghi thức thiên mệnh, đột phá tới thượng tam phẩm, trở thành một Tông Sư."

"Sẽ triều bái Thánh Nhân, loại hình tượng này của ngươi làm sao có được thưởng thức của Thánh Nhân."

"Ăn nhiều năm như vậy, không thể nhịn ba năm ngày à."

Nhìn khuôn mặt Trương Thiếu Quyền hiện lên vẻ mờ mịt mơ màng, Vạn Nhân Vãng thở dài một hơi, trực tiếp phất phất tay nói: "Bỏ đi.”

"Như vậy cũng không phải là chuyện xấu gì."

"Ăn ngon đi, ta muốn đi chuẩn bị cuộc chiến thiên mệnh trưa ngày mai."

Vạn Nhân Vãng không quan tâm Trương Thiếu Quyền nữa, ánh mắt nhìn về phía xa xa, đột nhiên ngưng lại, vẫy vẫy tay, một vị nam tử mặc Kỳ Lân phục tới bên cạnh Vạn Nhân Vãng.

Vạn Nhân Vãng đưa tay chỉ phía dưới nói: "Vị kia là buổi sáng ngươi bẩm báo, ngân chương bộ khoái tiếp xúc với Triệu Thần Bộ đúng không.”

Nam tử nhìn xuống phía dưới, thấy thiếu niên mặc Phi Điểu phục, đứng cầm Nhân Nghĩa, tướng mạo tuấn tú, gật đầu trả lời nói: "Là hắn.”

"Thuộc hạ đã từng tra tư liệu, là ngân chương bộ khoái Đậu Trường Sinh của Chu Tước phường."

"Cũng tham dự nghi thức thiên mệnh."

"Dựa vào cửu phẩm Đan Thể Cảnh, bắt được ba gã bát phẩm luyện khí đại thành, từ đó thăng cấp trở thành nhân chương bộ khoái."

"Hiện giờ đã là bát phẩm Luyện Khí cảnh, thực lực tăng không chậm nhỉ, cũng là thiên tài hiếm có."

"Nếu thu nạp làm môn hạ, tương lai đặt chân vào trung tam phẩm sẽ là trụ cột trung lưu, có thêm một thuộc hạ giúp đỡ."

"Bảo vệ Đậu Trường Sinh với những người khác đều là rất khó khăn, nhưng đối với chúng ta thì không khó. Chỉ cần Đậu Trường Sinh luôn ở bên cạnh Trương Danh Bộ, đợi đến khi cuộc chiến thiên mệnh kết thúc, tự nhiên có thể sống sót."

"Không cần thiết."

Vạn Nhân Vãng bác bỏ đề nghị, lãnh khốc mở miệng nói: "Cuộc chiến thiên mệnh liên quan đến Trương Thiếu Quyền có thể đột phá lên thượng tam phẩm hay không, tuyệt đối không thể tạo ra vấn đề mới.”

Nam tử liên tục nhận sai nói: "Là thuộc hạ càn rỡ, cho dù làtốt hơn nữa cũng chỉ là râu ria không đáng kể, chuyện quan trong vẫn là Trương Danh Bộ đột phá.”

"Đại nhân không có ý định bảo vệ Đậu Trường Sinh. Cũng không cần phải để Đậu Trường Sinh ở tổng bộ trước, nếu Đậu Trường Sinh ở tổng bộ, ít nhiều cũng ảnh hưởng không tốt với thanh danh Lục Phiến môn của chúng ta.”

"Đậu Trường Sinh này đã từng gặp Triệu Thần Bộ, cũng không biết Triệu Thần Bộ có can thiệp vào cuộc chiến thiên mệnh hay không, có phải do thuộc hạ làm hắn bị thương nặng hay không."



Vạn Nhân Vãng đưa tay đè bả vai nam tử lại, con ngươi hiện ra ánh sáng lạnh lẽo, giọng nói sát ý dày đặc vang lên: "Không cần.”

"Nghi thức thiên mệnh là do Lục Phiến môn thúc đẩy, Triệu Thần Bộ biết nặng nhẹ."

"Xuất thân Đậu Trường Sinh kia không cao, chỉ là dư nghiệt của Cửu U, có thể có bao nhiêu truyền thừa của Cửu U chứ, cho dù là Cửu U Minh giáo bất diệt, tứ đại chân truyền đệ tử ở đây cũng chỉ là chia năm năm với Diệp Vô Diện."

"Quá đề cao Triệu Thần Bộ rồi, trong cùng cảnh giới Triệu Thần Bộ cũng không phải là đối thủ của Diệp Vô Diện, chỉ là gặp mặt một lần, thời gian ở trong phủ cũng chỉ là một canh giờ."

"Nếu đã như vậy, Đậu Trường Sinh có thể chiến thắng Diệp Vô Diện đứng thử bảy Nhân bảng, tuyệt thế yêu nghiệt, thật sự quá vô giá trị rồi."

"Đậu Trường Sinh nhất định phải chết không thể nghi ngờ, đuổi đi là được rồi, không cần nhiều chuyện, chuyện lớn quan trọng hơn, những thứ khác đều là râu ria không đáng nhắc đến."

"Lúc này mượn Tài Thần đại hội, tụ tập đông đảo thiên tài Thần Đô, lấy máu và thịt của bọn họ trải thành bậc thang cho Trương thiếu Quyền đã đắc tội không ít người rồi."

"Một người duy nhất không tính là gì, nếu hội tụ cùng một chỗ thì lại là một lực lượng không kém, chỉ cần Thiếu Quyền có thể trở thành Tông Sư, dĩ nhiên không cần để ý đám ruồi nhặng này, nhưng ruồi nhặng nhiều hơn, kêu ong ong thì vẫn rất phiền phức.”

"Ngươi tìm một ám tử truyền tin tức cho Diệp Vô Diện. Hắn xuống tay quá nhẹ rồi."

"Người chết không ít, nhưng đều là người tham gia nghi thức thiên mệnh, người nhà bọn họ chết không đủ nhiều."

"Cho hắn một bản danh sách, toàn bộ người có tên trên danh sách đều phải chết. Quét sạch sẽ như vậy Lục Phiến môn cũng an tĩnh, đều là một chuyện tốt đối với bọn họ, đối với chúng ta."

Nam tử cả kinh, ngẩng đầu nhìn về phía vẻ mặt của Vạn Nhân Vãng lạnh lùng, như nhìn thấy núi thây biển máu đập vào mặt.

Lúc này người tham dự Tài Thần đại hội cũng không ít, nếu tính thêm cả người nhà tuyệt đối vượt qua ngàn người, đấy còn chưa tính nô bộc và nha hoàn. Nếu tính hết chắc phải hơn mấy ngàn người.

Đương nhiên Diệp Vô Diện cũng không có khả năng điên cuồng giết người vậy, trực tiếp giết chết mấy ngàn vạn người, danh sách cũng chỉ là nhân vật trọng yếu.

Nhưng giết nhiều như vậy cũng đủ để chấn động Thần Đô, kinh động Thánh Nhân.

Vạn Nhân Vãng nhìn về phía nam tử, đôi mắt dường như có thể nhìn thấu nội tâm nam tử, bình thản nói: "Yên tâm.”

"Thánh Nhân sẽ không để ý."

"Nhiều người hơn nữa nhưng chỉ cần đổi lại một vị Tông Sư trung thành và tận tâm với triều đình, Thánh Nhân cũng sẽ đồng ý thôi."

Giang sơn Đại Chu này là do Tông Sư chống đỡ chứ không phải do một đám con kiến hôi chống đỡ.

"Thuộc hạ đi làm ngay."





Nam tử vừa mới xoay người, liền dừng bước, ánh mắt quan sát phía xa.

Một vị thiếu niên nhàn nhã đi tới, mặc Phi Điểu phục, cầm Nhân Nghĩa đao, trong lòng đã hiểu rõ.

Diệp Vô Diện tới rồi.

Lá gan thật là lớn.

Dám đến tổng bộ Lục Phiến môn, muốn giết người trước Lục Phiến môn.

Nắng nóng như lửa.

Ánh sáng nóng bỏng như nướng cả mặt đất.

Từng đợt gió nhẹ thổi qua, hơi nóng đập vào mặt.

Ánh mắt Đậu Trường Sinh lấp lánh nhìn chăm chú vào sân vắng đi dạo, nhàn nhã đi một mình.

Lúc này.

Một cỗ khí xơ xác tiêu điều tự nhiên sinh ra.

Vạn vật yên tĩnh, trong trời đất dường như chỉ có hắn và một người khác.

Thái dương và trán đầy mồ hôi, trong lòng Đậu Trường Sinh vô cùng khẩn trương.

Thời khắc gian nan duy nhất từ ngàn xưa chính là chết.

Đứng thứ bảy trong Nhân bảng, tuyệt thế thiên kiêu mang đến áp lực thật sự là quá lớn.

Ngón tay thon dài nắm chặt chuôi Nhân Nghĩa đao, trong lòng bàn tay toát ra đầy mồ hôi.

Một tiếng leng keng.

Nhân Nghĩa đao đã ra khỏi vỏ.

Đậu Trường Sinh đưa lưng về phía mặt trời gay gắt, ánh sáng rực rỡ chiếu rọi sau lưng giống như tràn ngập quang huy vô tận, chủ động tiến về phía trước một bước.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook