Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên
Chương 24: Danh Chấn Thần Đô (2)
Lão Bà Đại Đại
24/05/2022
Mặc dù hiện tại Đậu Trường Sinh tương đối thê thảm, nhìn thì trọng thương nhưng cho dù ai cũng biết đây chỉ là nhất thời.
Sau này hôm nay thiên hạ này còn ai không biết ngươi.
Thiên phú cao, đao pháp tinh xảo, vậy mà có thể đao trảm thiên mệnh.
Có thiên phú và bản lĩnh như vậy chỉ cần bồi dưỡng một chút, vậy cũng đủ để bước vào Nhân bảng, thanh danh vang vọng thiên hạ một trăm lẻ tám châu.
Sau hôm nay Đậu Trường Sinh nằm trên mặt đất đã là người của thế giới hoàn toàn bất đồng với bọn họ.
Sư phụ Tông Sư, truyền thừa thần công, vạn quán gia tài, hào trạch mỹ quyến... Tất cả đều trong tầm tay.
Cho dù không ít chức vị kim chương bộ khoái, còn có huyền ngọc bộ khoái đều ở trên Đậu Trường Sinh, nhưng bọn họ biết đều là tạm thời.
Chỉ cần thời gian vài năm, Đậu Trường Sinh có thể đi hết con đường cả đời bọn họ cũng đi không hết, trở thành một người trong thập đại danh bộ.
Hiện giờ có hai tên Tông Sư đến không ngần ngại khai chiến trước Lục Phiến môn.
Vì để Đậu Trường Sinh đi, sau đó thuận thế thu Đậu Trường Sinh làm đệ tử môn hạ.
Một tiếng hừ lạnh vang lên.
Chỉ một thoáng, trời đất xoay chuyển.
Tất cả các dị tượng đều biến mất.
Hồng lăng che khuất bầu trời hiện ra, giống như một chân long màu đỏ, uốn lượn quấn quanh hai pho pháp tướng, chợt biến mất vô tung.
Từ khi xuất hiện đến khi biến mất, trước sau không đến một hơi thở.
Là Trần Vương ra tay.
Toàn bộ người nhìn trộm một cảnh này đều thu hồi ánh mắt, không dám nhìn Lục Phiến môn nữa.
Trong Lục Phiến môn.
Vạn Nhân Vãng và Triệu Vô Độ chật vật đứng dậy khỏi mặt đất, hai người liếc mắt nhìn nhau một cái rồi rời mắt đi, bái về phía một mặt đá xanh nói: "Thủ tôn.”
Đá xanh rất nặng, cắt từ trong ra ngoài.
Giọng nói bình thản truyền ra từ đó: "Các ngươi đều là Tông Sư cao cao tại thượng, không phải khỉ trên đài cao.”
"Lần này dừng lại ở đây."
"Gần đây Đông Hải Long đình xảy ra nhiều lần dị động, làm loạn mười lăm châu bất an, ngươi tự mình đi Đông Hải một chuyến, đưa một phần bái thiếp cho Đông Hải Long đình."
"Tất cả đi xuống đi."
Vạn Nhân Vãng và Triệu Vô Độ trước sau lần lượt rời đi.
Vẻ mặt hai người không giống nhau, sắc mặt Vạn Nhân Vãng khó coi, lúc này bị phái đến Đông Hải, điều này đã nói lên thái độ của Trần Vương.
Nhất định phải buông tha cho Đậu Trường Sinh rồi.
Thật đáng tiếc.
Xảy ra chuyện nghi thức thiên mệnh này, đây là nguy cơ sinh tử đối với Đậu Trường Sinh, trong lòng Đậu Trường Sinh khẳng định có oán hận đối với người tạo thành tất cả những chuyện này.
Vì vậy sự lựa chọn tốt nhất là thu nhận dưới trướng, sau đó từ từ hóa giải.
Xem sau đó có thể bù đắp được không.
Đối với nhân tài như vậy, Vạn Nhân Vãng coi trọng hơn.
Nhìn Triệu Vô Độ ở một bên.
Vạn Nhân Vãng hừ lạnh một tiếng, sau đó vung ống tay áo sải bước rời đi.
Triệu Vô Độ mặc kệ thái độ của Vạn Nhân Vãng, sau khi đi tới bên ngoài Lục Phiến môn, tự mình nâng Đậu Trường Sinh dậy, sau đó ngự không đi về phía Thanh Long phường.
Đối với anh kiệt tương lai có thể đứng trong bảng xếp hạng, chẳng ai chê nhiều.
Trận chiến Tông Sư kết thúc, nhưng ảnh hưởng của chuyện này vừa mới bắt đầu lên men.
Đã bắt đầu truyền khắp nơi ở trong Thần Đô, tin tức giống như gió lớn, trong thời gian ngắn trên dưới Thần Đô đã đều biết.
Một vị tiểu bộ khoái Lục Phiến môn, cùng cảnh giới chiến thắng Diệp Vô Diện, đao trảm thiên mệnh.
Đại Chu Vĩnh Thái năm thứ mười, ngày 23 tháng 6.
Đậu Trường Sinh danh chấn Thần Đô.
Bảy ngày sau Nhân bảng được cập nhật.
Đậu Trường Sinh có vị trí trong Nhân bảng, thanh danh vang vọng Đại Chu một trăm lẻ tám châu.
Được khen ngợi!
Sao chổi.
Người đứng thứ một trăm lẻ tám trong Nhân bảng: Đậu Trường Sinh
Danh hiệu: Ngôi sao chổi
Tu vi: Bát phẩm Luyện Khí cảnh
Tuyệt học: Cửu U Hàn Sương Quyết, Sâm La Đao Pháp, Lưu Tinh Thất Đao Trảm...
Chiến tích: Cửu phẩm Luyện Thể cảnh bát phẩm Luyện Khí cảnh Vạn Tam, Bát Phẩm Luyện Khí cảnh Đao Trảm Thiên Mệnh cùng cảnh giới chiến thắng Diệp Vô Diện.
Cuộc đời: Xuất thân từ Đậu gia Tề châu, tổ tiên là đệ tử chân truyền của Cửu U Minh giáo, mười tuổi vào Lục Phiến môn, mười bảy tuổi chính thức trở thành bộ khoái.
Lần lượt ba lần làm nhiệm vụ các bộ khoái đồng hành cùng đều tử vong, sau đó bắt Vạn Tam người đồng hành cũng tử vong, tham gia Tài Thần đại hội hơn phân nửa người tham gia tử vong.
"Vu khống."
"Đây là vu khống."
"Ta muốn chém kẻ bịa đặt kia."
Một tiếng rít gào phát ra.
Đậu Trường Sinh phẫn nộ giống như một con trâu đực, tiết tấu hô hấp hỗn loạn, tiếng thở dốc nặng nề không ngừng truyền ra, một ngọn lửa trong lồng ngực thiêu đốt hừng hực, dường như muốn vọt ra khỏi cổ họng hắn.
Thiên Cơ lâu.
Đang nói tiếng người à?
Không thực tế chút nào.
Viết những thứ này có quan hệ gì với hắn?
Sớm một vài năm không nói, chỉ riêng sự kiện Tài Thần đại hội lần này đều là Diệp Vô Diện giết, Diệp Vô Diện muốn giết người sao hắn ngăn được.
Chuyện này có liên quan gì đến Đậu Trường Sinh hắn?
Dựa vào cái gì mà bôi nhọ trong sạch của hắn.
Quá khinh người.
Bé con khổ sở, không chịu nổi ấm ức này.
"Tốt, tốt, tốt."
Giọng nói khen ngợi phát ra từ gương đồng.
Sư phụ Âm Cực tông vỗ tay tán thưởng, ánh mắt càng thêm kính nể, không hổ là đệ tử ưu tú nhất của hắn ta, có thể ký thác kỳ vọng lớn, là nhân tài có thể làm đại sự.
Nhìn kìa?
Cho dù là lúc không có người ngoài cũng sẽ ngụy trang, lừa gạt chính hắn ta.
Nhìn tính tình bộc phát này đi, quả thật giống tính tình thật như đúc, chính mình còn không nhìn ra thật giả.
Có đệ tử này phá hủy Đại Chu rất có hy vọng.
Hơn nữa còn tâm ngoan thủ lạt, hoàn toàn có tư chất làm Thánh tử, đi tranh đấu ở Âm Cực tông để trở thành tông chủ thế hệ sau.
Chỉ là đệ tử quá ưu tú cũng không phải chuyện tốt.
Nghĩ đến tư chất của Đậu Trường Sinh, đủ để trở thành đệ tử chân truyền trong tông môn, chấm dứt kiếp sống nằm vùng, trở về bồi dưỡng ở Âm Cực tông.
Sư phụ khẽ lắc đầu gạt bỏ ý nghĩ này.
Đệ tử của hắn ta thật sự là quá tàn nhẫn.
Không tiếc tất cả bò lên trên, thủ đoạn tàn nhẫn, chính hắn ta cũng sợ.
Nếu trở lại Âm Cực tông, sư phụ hắn ta đây không biết khi nào sẽ trở thành đá vướng chân của Đậu Trường Sinh, trở thành chất dinh dưỡng để leo lên trên.
Sau này hôm nay thiên hạ này còn ai không biết ngươi.
Thiên phú cao, đao pháp tinh xảo, vậy mà có thể đao trảm thiên mệnh.
Có thiên phú và bản lĩnh như vậy chỉ cần bồi dưỡng một chút, vậy cũng đủ để bước vào Nhân bảng, thanh danh vang vọng thiên hạ một trăm lẻ tám châu.
Sau hôm nay Đậu Trường Sinh nằm trên mặt đất đã là người của thế giới hoàn toàn bất đồng với bọn họ.
Sư phụ Tông Sư, truyền thừa thần công, vạn quán gia tài, hào trạch mỹ quyến... Tất cả đều trong tầm tay.
Cho dù không ít chức vị kim chương bộ khoái, còn có huyền ngọc bộ khoái đều ở trên Đậu Trường Sinh, nhưng bọn họ biết đều là tạm thời.
Chỉ cần thời gian vài năm, Đậu Trường Sinh có thể đi hết con đường cả đời bọn họ cũng đi không hết, trở thành một người trong thập đại danh bộ.
Hiện giờ có hai tên Tông Sư đến không ngần ngại khai chiến trước Lục Phiến môn.
Vì để Đậu Trường Sinh đi, sau đó thuận thế thu Đậu Trường Sinh làm đệ tử môn hạ.
Một tiếng hừ lạnh vang lên.
Chỉ một thoáng, trời đất xoay chuyển.
Tất cả các dị tượng đều biến mất.
Hồng lăng che khuất bầu trời hiện ra, giống như một chân long màu đỏ, uốn lượn quấn quanh hai pho pháp tướng, chợt biến mất vô tung.
Từ khi xuất hiện đến khi biến mất, trước sau không đến một hơi thở.
Là Trần Vương ra tay.
Toàn bộ người nhìn trộm một cảnh này đều thu hồi ánh mắt, không dám nhìn Lục Phiến môn nữa.
Trong Lục Phiến môn.
Vạn Nhân Vãng và Triệu Vô Độ chật vật đứng dậy khỏi mặt đất, hai người liếc mắt nhìn nhau một cái rồi rời mắt đi, bái về phía một mặt đá xanh nói: "Thủ tôn.”
Đá xanh rất nặng, cắt từ trong ra ngoài.
Giọng nói bình thản truyền ra từ đó: "Các ngươi đều là Tông Sư cao cao tại thượng, không phải khỉ trên đài cao.”
"Lần này dừng lại ở đây."
"Gần đây Đông Hải Long đình xảy ra nhiều lần dị động, làm loạn mười lăm châu bất an, ngươi tự mình đi Đông Hải một chuyến, đưa một phần bái thiếp cho Đông Hải Long đình."
"Tất cả đi xuống đi."
Vạn Nhân Vãng và Triệu Vô Độ trước sau lần lượt rời đi.
Vẻ mặt hai người không giống nhau, sắc mặt Vạn Nhân Vãng khó coi, lúc này bị phái đến Đông Hải, điều này đã nói lên thái độ của Trần Vương.
Nhất định phải buông tha cho Đậu Trường Sinh rồi.
Thật đáng tiếc.
Xảy ra chuyện nghi thức thiên mệnh này, đây là nguy cơ sinh tử đối với Đậu Trường Sinh, trong lòng Đậu Trường Sinh khẳng định có oán hận đối với người tạo thành tất cả những chuyện này.
Vì vậy sự lựa chọn tốt nhất là thu nhận dưới trướng, sau đó từ từ hóa giải.
Xem sau đó có thể bù đắp được không.
Đối với nhân tài như vậy, Vạn Nhân Vãng coi trọng hơn.
Nhìn Triệu Vô Độ ở một bên.
Vạn Nhân Vãng hừ lạnh một tiếng, sau đó vung ống tay áo sải bước rời đi.
Triệu Vô Độ mặc kệ thái độ của Vạn Nhân Vãng, sau khi đi tới bên ngoài Lục Phiến môn, tự mình nâng Đậu Trường Sinh dậy, sau đó ngự không đi về phía Thanh Long phường.
Đối với anh kiệt tương lai có thể đứng trong bảng xếp hạng, chẳng ai chê nhiều.
Trận chiến Tông Sư kết thúc, nhưng ảnh hưởng của chuyện này vừa mới bắt đầu lên men.
Đã bắt đầu truyền khắp nơi ở trong Thần Đô, tin tức giống như gió lớn, trong thời gian ngắn trên dưới Thần Đô đã đều biết.
Một vị tiểu bộ khoái Lục Phiến môn, cùng cảnh giới chiến thắng Diệp Vô Diện, đao trảm thiên mệnh.
Đại Chu Vĩnh Thái năm thứ mười, ngày 23 tháng 6.
Đậu Trường Sinh danh chấn Thần Đô.
Bảy ngày sau Nhân bảng được cập nhật.
Đậu Trường Sinh có vị trí trong Nhân bảng, thanh danh vang vọng Đại Chu một trăm lẻ tám châu.
Được khen ngợi!
Sao chổi.
Người đứng thứ một trăm lẻ tám trong Nhân bảng: Đậu Trường Sinh
Danh hiệu: Ngôi sao chổi
Tu vi: Bát phẩm Luyện Khí cảnh
Tuyệt học: Cửu U Hàn Sương Quyết, Sâm La Đao Pháp, Lưu Tinh Thất Đao Trảm...
Chiến tích: Cửu phẩm Luyện Thể cảnh bát phẩm Luyện Khí cảnh Vạn Tam, Bát Phẩm Luyện Khí cảnh Đao Trảm Thiên Mệnh cùng cảnh giới chiến thắng Diệp Vô Diện.
Cuộc đời: Xuất thân từ Đậu gia Tề châu, tổ tiên là đệ tử chân truyền của Cửu U Minh giáo, mười tuổi vào Lục Phiến môn, mười bảy tuổi chính thức trở thành bộ khoái.
Lần lượt ba lần làm nhiệm vụ các bộ khoái đồng hành cùng đều tử vong, sau đó bắt Vạn Tam người đồng hành cũng tử vong, tham gia Tài Thần đại hội hơn phân nửa người tham gia tử vong.
"Vu khống."
"Đây là vu khống."
"Ta muốn chém kẻ bịa đặt kia."
Một tiếng rít gào phát ra.
Đậu Trường Sinh phẫn nộ giống như một con trâu đực, tiết tấu hô hấp hỗn loạn, tiếng thở dốc nặng nề không ngừng truyền ra, một ngọn lửa trong lồng ngực thiêu đốt hừng hực, dường như muốn vọt ra khỏi cổ họng hắn.
Thiên Cơ lâu.
Đang nói tiếng người à?
Không thực tế chút nào.
Viết những thứ này có quan hệ gì với hắn?
Sớm một vài năm không nói, chỉ riêng sự kiện Tài Thần đại hội lần này đều là Diệp Vô Diện giết, Diệp Vô Diện muốn giết người sao hắn ngăn được.
Chuyện này có liên quan gì đến Đậu Trường Sinh hắn?
Dựa vào cái gì mà bôi nhọ trong sạch của hắn.
Quá khinh người.
Bé con khổ sở, không chịu nổi ấm ức này.
"Tốt, tốt, tốt."
Giọng nói khen ngợi phát ra từ gương đồng.
Sư phụ Âm Cực tông vỗ tay tán thưởng, ánh mắt càng thêm kính nể, không hổ là đệ tử ưu tú nhất của hắn ta, có thể ký thác kỳ vọng lớn, là nhân tài có thể làm đại sự.
Nhìn kìa?
Cho dù là lúc không có người ngoài cũng sẽ ngụy trang, lừa gạt chính hắn ta.
Nhìn tính tình bộc phát này đi, quả thật giống tính tình thật như đúc, chính mình còn không nhìn ra thật giả.
Có đệ tử này phá hủy Đại Chu rất có hy vọng.
Hơn nữa còn tâm ngoan thủ lạt, hoàn toàn có tư chất làm Thánh tử, đi tranh đấu ở Âm Cực tông để trở thành tông chủ thế hệ sau.
Chỉ là đệ tử quá ưu tú cũng không phải chuyện tốt.
Nghĩ đến tư chất của Đậu Trường Sinh, đủ để trở thành đệ tử chân truyền trong tông môn, chấm dứt kiếp sống nằm vùng, trở về bồi dưỡng ở Âm Cực tông.
Sư phụ khẽ lắc đầu gạt bỏ ý nghĩ này.
Đệ tử của hắn ta thật sự là quá tàn nhẫn.
Không tiếc tất cả bò lên trên, thủ đoạn tàn nhẫn, chính hắn ta cũng sợ.
Nếu trở lại Âm Cực tông, sư phụ hắn ta đây không biết khi nào sẽ trở thành đá vướng chân của Đậu Trường Sinh, trở thành chất dinh dưỡng để leo lên trên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.