Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã
Chương 922: Ba con nhận nhau (3)
Hạ Thanh Sam
06/01/2019
Cảnh Trí núp trong bóng tối, nghe rõ ràng đối thoại của hai anh em Cảnh Dật Thần và Cảnh Dật Nhiên.
Bởi vì trong cơ thể bị lấy ra một con chip, thính lực của hắn so với nửa năm trước đã khôi phục rất nhiều, tuy không thể so sánh với lúc tốt nhất, nhưng so với người bình thường đã tốt hơn rất nhiều.
Cho nên mặc dù di động của Cảnh Dật Nhiên không mở loa ngoài, hắn vẫn có thể nghe rõ ràng mọi lời nói của Cảnh Dật Thân.
Nhưng nghe xong đối thoại của hai người bọn họ, Cảnh Trí càng thêm nghi ngờ.
Chuyện này rốt cuộc là thế nào?
“A Trí” mà hai người bọn họ nói rốt cuộc là ai?!
Là hắn sao?
Nhưng nếu thật là hắn, hắn sao có thể về nhà! Người bị hai tổ chức lớn nắm trong tay sẽ không thể nào trốn thoát!
Trời tờ mờ sáng, ánh sáng từ phương đông từ từ ló dạng, xua đi đêm tối khiến người ta lo lắng.
Cảnh Trí nhìn thấy bóng dáng cao lớn của Cảnh Dật Nhiên hơi khom khom chậm chạp đi về phía trước, trong lòng bỗng nhiên đau xót.
Loại đau này tới quá mức đột nhiên, quá mức khó hiểu, làm cả người hắn đều cứng đờ.
Hắn không chút do dự đi theo.
Cảnh Dật Nhiên kéo vali hành lý của Cảnh Trí đi trên con đường nhỏ.
Ánh nắng sáng sớm chiếu vào mặt hắn, dần dần mang đến cho hắn sự ấm áp cùng hy vọng.
Cảnh Dật Thần nói để hắn về nhà dọn dẹp một chút chờ con trai về nhà, chẳng lẽ con trai thật sự có thể về nhà sao?
Cảnh Dật Thần nói chuyện luôn luôn tính toán, trước nay đều chưa từng lừa gạt hắn!
Cho đến giờ phút này, Cảnh Dật Nhiên mới chậm chạp bước ra khỏi sự đau lòng mất mát vì sự mất tích của con trai, rốt cuộc hiểu được ý tứ của Cảnh Dật Thần!
Hắn dừng lại một chút, trong lòng một trận kích động hưng phấn, kéo vali hành lý nhanh chóng đi về phía biệt thự của mình.
Sau khi về đến nhà, thậm chí hắn còn không gọi người hầu tới giúp đỡ dọn dẹp, chính mình vén tay áo lên, lau sạch sẽ cái bàn sau đó quét nhà, đem tất cả chăn gối trong nhà ra ngoài sân phơi nắng.
Những năm gần đây, hắn đều ở đây một mình, trong ngăn tủ có rất nhiều chăn mới, để lâu như vậy rất nhanh đã bị mốc meo.
Sau khi con trai về nhà, hắn không thể để con trai nằm chăn mốc được!
Hắn dọn dẹp từ sáng sớm đến đêm khuya, nhiệt tình mười phần, thời gian cả ngày đều bận bận rộn rộn, thậm chí ngay cả cơm trưa đều vội vàng ăn một hai miếng rồi nói người hầu dọn dẹp.
Lúc đêm khuya tĩnh lẵng, biệt thự càng có vẻ trống vắng.
Sau khi Cảnh Dật Nhiên rảnh rỗi, cảm giác đau lòng lại chậm rãi chôn vùi hắn.
Biệt thự này của hắn là loại biệt thự nhỏ chỉ có hai tầng.
Nhưng từ sau khi Cảnh Trí mất tích, Cảnh Dật Nhiên liền không đi lên lầu hai.
Lầu hai là phòng ngủ, phòng sách, phòng vẽ tranh còn có phòng chuyên để các loại đồ chơi của Cảnh Trí.
Cảnh Dật Nhiên không dám đi lên, hắn sợ sau khi mình đi lên sẽ đau khổ đến không muốn sống thêm một giây đồng hồ nào nữa.
Hắn chỉ cho người hầu mỗi ngày lên quen dọn, bảo vệ tất cả mọi thứ thật tốt, chờ một ngày con trai có thể trở về.
Cảnh Dật Nhiên ngồi trên sô pha, bên người là vali hành lý của Cảnh Trí.
Hắn nhìn chằm chằm vali một hồi lâu, mới thử thăm dò tìm mật khẩu.
Hắn vốn dĩ cho rằng sẽ rất khó mở ra, không nghĩ tới hắn chỉ thử một lần liền mở ra!
Mật mã là ngày sinh nhật Cảnh Trí!
Vali hành lý rất lớn, bên trong đầy ắp, trừ bỏ một chút quần áo, còn lại đa số đều là đồ ăn.
Cảnh Dật Nhiên biết, con trai giống như vợ, đều rất dễ dàng đói, cho nên mới mang theo bên cạnh nhiều đồ ăn như vậy.
Hắn bỗng nhiên nhớ tới cái gì, lập tức cầm di động gọi điện thoại cho người hầu.
“Lão Trương, ngày mai mua nhiều đồ ăn một chút, nhớ rõ nhiều mua chocolate cùng cam, thịt bò thịt dê cũng nhiều mua một ít!”
Lão Trương ở bên kia điện thoại bị Cảnh Dật Nhiên nửa đêm đánh thức, còn tưởng rằng xảy ra việc gì lớn, nghe hắn dặn dò mua đồ ăn, không khỏi nói: “Cậu hai, ngài hôm nay đã dặn dò tôi, tôi đã mua rất nhiều, ba cái tủ lạnh trong nhà đã trông thể chứa thêm nữa, mấy thùng cam đều đặt ở trong nhà.”
“Không có việc gì, lại mua!”
Giọng điệu của Cảnh Dật Nhiên không cho phép người khác nghi ngờ, hắn lo lắng chẳng may con trai về nhà ăn không đủ no, hắn sẽ cực kì tự trách.
Lão Trương không có biện pháp chỉ đành đồng ý.
Cúp điện thoại, Cảnh Dật Nhiên vẫn không yên tâm, chạy đến trong phòng bếp đi kiểm tra tủ lạnh.
Nhưng vừa mở tủ lạnh ra đã thấy bên trong rỗng tuếch!
Cảnh Dật Nhiên có chút phát ngốc, qua một hồi lâu, hắn đột nhiên nhanh trí ý thức được cái gì, nhanh chóng chạy đến nhà ăn.
Hôm nay lão Trương mua bốn thùng cam, thế nhưng chỉ còn lại có hai thùng!
Hai thùng khác đã hoàn toàn trỗng rỗng!
Vợ chồng lão Trương đã làm việc ở nơi này nhiều năm, hai vợ chồng đều là người thành thật, ngày thường cần cù chăm chỉ, tuyệt đối không có thói hư tật xấu ăn vụng đồ ăn, huống chi, kể cả lấy trộm cũng sẽ không rõ ràng như vậy!
Là con trai!
Con trai đã trở lại!
Chỉ có hắn mới có thể ăn vụng đồ trong nhà, chỉ có hắn mới có thể nuốt trôi nhiều đồ như vậy! Hơn nữa hắn thích nhất là ăn cam!
Cảnh Dật Nhiên cười đến chảy nước mắt.
Vậy mà Cảnh Trí lại theo hắn về nhà!
Chỉ sợ ngày hôm nay đã khiến con trai đói lả, cho nên con trai mới ăn sạch đồ ăn trong tủ!
Cảnh Trí nằm ở trên giường lầu hai, vuốt bụng tròn vo thỏa mãn thở dài, đã lâu không được ăn no như vậy!
Hắn đi theo Cảnh Dật Nhiên về căn biệt thự này, cảm giác quen thuộc trong lòng càng thêm mãnh liệt, chờ hắn vào biệt thự lại chấn động, bởi vì hắn phát hiện kể cả mình có nhắm mắt lại cũng có thể tưởng tượng ra cấu tạo cảu căn biệt thự này!
Hắn thậm chí vô ý thức trực tiếp lên lầu hai, quen cửa quen nẻo tìm được phòng ngủ!
Mà phòng ngủ treo đầy ảnh lúc nhỏ của hắn!
Ảnh được chụp từ lúc sinh ra cho đến khi hắn mười tuôit, các thời kỳ đều có, có ảnh hắn chụp một mình cũng có ảnh chụp chung với ba me.
Nơi này thật là nhà của hắn!
Trong trí nhớ có cảm giác quen thuộc và thân thiết, căn bản không lừa được người!
Trên thực tế, trong một khắc khi hắn nhìn thấy Cảnh Dật Nhiên, trong lòng cũng mơ hồ có cảm giác thân thiết, chỉ là bị hắn xem nhẹ mà thôi.
Tất cả điều này quá mức đột nhiên, quá mức không thể tưởng tượng, Cảnh Trí căn bản không thể tin mọi việc trước mắt!
Chờ hắn bình tĩnh lại liền quyết định quan sát một chút.
Nếu nơi này thật là nhà của hắn, hắn làm sao cũng không thể ở lại đây, càng không thể nhận lại Cảnh Dật Nhiên! Nếu không cũng không biết được hai tổ chức lớn kia lại nghĩ ra thủ đoạn gì!
Cả ngày hắn đều ở trong bóng tối quan sát Cảnh Dật Nhiên, thấy ông không ngại cực khổ bận rộn trong ngoài, không ngừng dặn dò người hầu đi mua này mua kia, trong lòng có một dòng nước ấm chảy qua.
Hắn quá chán cuộc sống bị người ta coi như vật thí nghiệm, tình người ở trong trí nhớ đều rất lạnh nhạt, nào có người sẽ vì hắn phơi chăn, vì hắn cẩn thận quét tước nhà ở!
Nhưng trong lòng Cảnh Trí vẫn có quá nhiều sự nghi ngờ, hắn không tùy tiện hiện thân, mà là từ trong phòng bếp vụng trộm lấy đồ ăn chạy lên lầu hai ăn.
Trên ảnh chụp chỉ có một nhà ba người, tại sao không có anh trai hắn?
Bởi vì trong cơ thể bị lấy ra một con chip, thính lực của hắn so với nửa năm trước đã khôi phục rất nhiều, tuy không thể so sánh với lúc tốt nhất, nhưng so với người bình thường đã tốt hơn rất nhiều.
Cho nên mặc dù di động của Cảnh Dật Nhiên không mở loa ngoài, hắn vẫn có thể nghe rõ ràng mọi lời nói của Cảnh Dật Thân.
Nhưng nghe xong đối thoại của hai người bọn họ, Cảnh Trí càng thêm nghi ngờ.
Chuyện này rốt cuộc là thế nào?
“A Trí” mà hai người bọn họ nói rốt cuộc là ai?!
Là hắn sao?
Nhưng nếu thật là hắn, hắn sao có thể về nhà! Người bị hai tổ chức lớn nắm trong tay sẽ không thể nào trốn thoát!
Trời tờ mờ sáng, ánh sáng từ phương đông từ từ ló dạng, xua đi đêm tối khiến người ta lo lắng.
Cảnh Trí nhìn thấy bóng dáng cao lớn của Cảnh Dật Nhiên hơi khom khom chậm chạp đi về phía trước, trong lòng bỗng nhiên đau xót.
Loại đau này tới quá mức đột nhiên, quá mức khó hiểu, làm cả người hắn đều cứng đờ.
Hắn không chút do dự đi theo.
Cảnh Dật Nhiên kéo vali hành lý của Cảnh Trí đi trên con đường nhỏ.
Ánh nắng sáng sớm chiếu vào mặt hắn, dần dần mang đến cho hắn sự ấm áp cùng hy vọng.
Cảnh Dật Thần nói để hắn về nhà dọn dẹp một chút chờ con trai về nhà, chẳng lẽ con trai thật sự có thể về nhà sao?
Cảnh Dật Thần nói chuyện luôn luôn tính toán, trước nay đều chưa từng lừa gạt hắn!
Cho đến giờ phút này, Cảnh Dật Nhiên mới chậm chạp bước ra khỏi sự đau lòng mất mát vì sự mất tích của con trai, rốt cuộc hiểu được ý tứ của Cảnh Dật Thần!
Hắn dừng lại một chút, trong lòng một trận kích động hưng phấn, kéo vali hành lý nhanh chóng đi về phía biệt thự của mình.
Sau khi về đến nhà, thậm chí hắn còn không gọi người hầu tới giúp đỡ dọn dẹp, chính mình vén tay áo lên, lau sạch sẽ cái bàn sau đó quét nhà, đem tất cả chăn gối trong nhà ra ngoài sân phơi nắng.
Những năm gần đây, hắn đều ở đây một mình, trong ngăn tủ có rất nhiều chăn mới, để lâu như vậy rất nhanh đã bị mốc meo.
Sau khi con trai về nhà, hắn không thể để con trai nằm chăn mốc được!
Hắn dọn dẹp từ sáng sớm đến đêm khuya, nhiệt tình mười phần, thời gian cả ngày đều bận bận rộn rộn, thậm chí ngay cả cơm trưa đều vội vàng ăn một hai miếng rồi nói người hầu dọn dẹp.
Lúc đêm khuya tĩnh lẵng, biệt thự càng có vẻ trống vắng.
Sau khi Cảnh Dật Nhiên rảnh rỗi, cảm giác đau lòng lại chậm rãi chôn vùi hắn.
Biệt thự này của hắn là loại biệt thự nhỏ chỉ có hai tầng.
Nhưng từ sau khi Cảnh Trí mất tích, Cảnh Dật Nhiên liền không đi lên lầu hai.
Lầu hai là phòng ngủ, phòng sách, phòng vẽ tranh còn có phòng chuyên để các loại đồ chơi của Cảnh Trí.
Cảnh Dật Nhiên không dám đi lên, hắn sợ sau khi mình đi lên sẽ đau khổ đến không muốn sống thêm một giây đồng hồ nào nữa.
Hắn chỉ cho người hầu mỗi ngày lên quen dọn, bảo vệ tất cả mọi thứ thật tốt, chờ một ngày con trai có thể trở về.
Cảnh Dật Nhiên ngồi trên sô pha, bên người là vali hành lý của Cảnh Trí.
Hắn nhìn chằm chằm vali một hồi lâu, mới thử thăm dò tìm mật khẩu.
Hắn vốn dĩ cho rằng sẽ rất khó mở ra, không nghĩ tới hắn chỉ thử một lần liền mở ra!
Mật mã là ngày sinh nhật Cảnh Trí!
Vali hành lý rất lớn, bên trong đầy ắp, trừ bỏ một chút quần áo, còn lại đa số đều là đồ ăn.
Cảnh Dật Nhiên biết, con trai giống như vợ, đều rất dễ dàng đói, cho nên mới mang theo bên cạnh nhiều đồ ăn như vậy.
Hắn bỗng nhiên nhớ tới cái gì, lập tức cầm di động gọi điện thoại cho người hầu.
“Lão Trương, ngày mai mua nhiều đồ ăn một chút, nhớ rõ nhiều mua chocolate cùng cam, thịt bò thịt dê cũng nhiều mua một ít!”
Lão Trương ở bên kia điện thoại bị Cảnh Dật Nhiên nửa đêm đánh thức, còn tưởng rằng xảy ra việc gì lớn, nghe hắn dặn dò mua đồ ăn, không khỏi nói: “Cậu hai, ngài hôm nay đã dặn dò tôi, tôi đã mua rất nhiều, ba cái tủ lạnh trong nhà đã trông thể chứa thêm nữa, mấy thùng cam đều đặt ở trong nhà.”
“Không có việc gì, lại mua!”
Giọng điệu của Cảnh Dật Nhiên không cho phép người khác nghi ngờ, hắn lo lắng chẳng may con trai về nhà ăn không đủ no, hắn sẽ cực kì tự trách.
Lão Trương không có biện pháp chỉ đành đồng ý.
Cúp điện thoại, Cảnh Dật Nhiên vẫn không yên tâm, chạy đến trong phòng bếp đi kiểm tra tủ lạnh.
Nhưng vừa mở tủ lạnh ra đã thấy bên trong rỗng tuếch!
Cảnh Dật Nhiên có chút phát ngốc, qua một hồi lâu, hắn đột nhiên nhanh trí ý thức được cái gì, nhanh chóng chạy đến nhà ăn.
Hôm nay lão Trương mua bốn thùng cam, thế nhưng chỉ còn lại có hai thùng!
Hai thùng khác đã hoàn toàn trỗng rỗng!
Vợ chồng lão Trương đã làm việc ở nơi này nhiều năm, hai vợ chồng đều là người thành thật, ngày thường cần cù chăm chỉ, tuyệt đối không có thói hư tật xấu ăn vụng đồ ăn, huống chi, kể cả lấy trộm cũng sẽ không rõ ràng như vậy!
Là con trai!
Con trai đã trở lại!
Chỉ có hắn mới có thể ăn vụng đồ trong nhà, chỉ có hắn mới có thể nuốt trôi nhiều đồ như vậy! Hơn nữa hắn thích nhất là ăn cam!
Cảnh Dật Nhiên cười đến chảy nước mắt.
Vậy mà Cảnh Trí lại theo hắn về nhà!
Chỉ sợ ngày hôm nay đã khiến con trai đói lả, cho nên con trai mới ăn sạch đồ ăn trong tủ!
Cảnh Trí nằm ở trên giường lầu hai, vuốt bụng tròn vo thỏa mãn thở dài, đã lâu không được ăn no như vậy!
Hắn đi theo Cảnh Dật Nhiên về căn biệt thự này, cảm giác quen thuộc trong lòng càng thêm mãnh liệt, chờ hắn vào biệt thự lại chấn động, bởi vì hắn phát hiện kể cả mình có nhắm mắt lại cũng có thể tưởng tượng ra cấu tạo cảu căn biệt thự này!
Hắn thậm chí vô ý thức trực tiếp lên lầu hai, quen cửa quen nẻo tìm được phòng ngủ!
Mà phòng ngủ treo đầy ảnh lúc nhỏ của hắn!
Ảnh được chụp từ lúc sinh ra cho đến khi hắn mười tuôit, các thời kỳ đều có, có ảnh hắn chụp một mình cũng có ảnh chụp chung với ba me.
Nơi này thật là nhà của hắn!
Trong trí nhớ có cảm giác quen thuộc và thân thiết, căn bản không lừa được người!
Trên thực tế, trong một khắc khi hắn nhìn thấy Cảnh Dật Nhiên, trong lòng cũng mơ hồ có cảm giác thân thiết, chỉ là bị hắn xem nhẹ mà thôi.
Tất cả điều này quá mức đột nhiên, quá mức không thể tưởng tượng, Cảnh Trí căn bản không thể tin mọi việc trước mắt!
Chờ hắn bình tĩnh lại liền quyết định quan sát một chút.
Nếu nơi này thật là nhà của hắn, hắn làm sao cũng không thể ở lại đây, càng không thể nhận lại Cảnh Dật Nhiên! Nếu không cũng không biết được hai tổ chức lớn kia lại nghĩ ra thủ đoạn gì!
Cả ngày hắn đều ở trong bóng tối quan sát Cảnh Dật Nhiên, thấy ông không ngại cực khổ bận rộn trong ngoài, không ngừng dặn dò người hầu đi mua này mua kia, trong lòng có một dòng nước ấm chảy qua.
Hắn quá chán cuộc sống bị người ta coi như vật thí nghiệm, tình người ở trong trí nhớ đều rất lạnh nhạt, nào có người sẽ vì hắn phơi chăn, vì hắn cẩn thận quét tước nhà ở!
Nhưng trong lòng Cảnh Trí vẫn có quá nhiều sự nghi ngờ, hắn không tùy tiện hiện thân, mà là từ trong phòng bếp vụng trộm lấy đồ ăn chạy lên lầu hai ăn.
Trên ảnh chụp chỉ có một nhà ba người, tại sao không có anh trai hắn?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.