Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã
Chương 156: Tổng tài bá đạo đón vợ tan làm
Hạ Thanh Sam
27/07/2017
Thượng Quan Ngưng trở lại công ty, Lư cần rất nhanh sẽ biết việc của cô làm.
Ông giống một trưởng bối vỗ vỗ vai cô, luôn luôn ít khi nói cười nhưng giờ phút này khuôn mặt nghiêm túc lại lộ ra vẻ tươi cười, có chút vui mừng nói: “Làm rất tốt, cô là trợ lý tổng giám đốc, đi ra ngoài chính là thể diện của tổng giám đốc, bất luận là thời điểm nào cũng phải Cường thế, mặc kệ rốt cuộc là đúng hay sai, cô luôn phải nhớ kỹ, cô vĩnh viễn đều là người đúng!”
Thượng Quan Ngưng không sợ Cảnh Dật Thần, cô biết cho dù mình làm cái gì Cảnh Dật Thần cũng sẽ không đuổi việc cô, chẳng sợ cô hủy đi đống dự án, chỉnh đốn một số người ở tập đoàn anh cũng sẽ không nhíu mày một chút nào.
Cô chỉ sợ Lư Cần hà khắc!
Ông công tư phân minh, chưa bao giờ sẽ bởi vì chức vị của chính mình mà làm việc rối loạn kỉ cương, cho nên cô quả thực rất lo lắng việc hôm nay đã bị ông biết, ông ấy sẽ răn dạy việc cô công và tư chẳng phân biệt.
Lại không nghĩ rằng ông lại ủng hộ thái độ của cô.
Lư Cần thấy cô rất kinh ngạc, không khỏi cười cười, nói: “Như thế nào, cho rằng tôi sẽ phê bình cô lợi dụng quyền hành? Việc này cũng phải xem là vào tình huống gì, nếu cô đem tiền đầu tư vào bộ phim lấy mất, tôi khẳng định sẽ không do dự mà chỉ trích, hơn nữa sẽ báo cáo cấp trên, nhưng là tạo được uy nghiêm với công việc đối ngoại, hơn nữa quyết định của cô vô cùng chính xác, Trịnh đạo diễn không rõ mà đem một diễn viên mới lại còn mang thai, vốn dĩ đã phạm phải tối kỵ, nếu không nhờ cô thì có khả năng tập đoàn chúng ta sẽ tổn thật mất mấy trăm triệu."
“Với công việc đối ngoại, cô có thể bá đạo cường thế tỏ rõ uy nghiêm với họ, cho dù xảy ra chuyện gì, cũng đã có cảnh thịnh chống lưng cho cô, lúc ấy, cô có thể mắng cái tên Trịnh đạo diễn kia! Như vậy thì lúc sau hợp tác với chúng ta hắn mới có thể tận tâm hơn, không dám lừa gạt chúng ta! Về điểm này, cô nên học hỏi tổng giác đốc của chúng ta, anh ta chính là cao thủ càn quấy, bá đạo không nói lý lẽ, tôi ở chức vị này đã hai mươi năm cũng chưa từ gặp ai như anh ta."
Thượng Quan Ngưng có chút nghi hoặc, Cảnh Dật Thần hóa ra là dạng người này sao? Nhưng ở trước mặt cô anh chưa từng bá đạo ngang ngược như Lư Cần nói!
Nga, không đúng, có một lần, cũng là duy nhất một lần, chính là anh mặc kệ ý nguyện của cô, không màng việc cô phát sốt choáng váng đầu óc, kiên quyết kéo cô đi đến Cục Dân Chính lãnh chứng kết hôn!
Thượng Quan Ngưng lộ ra một vẻ mặt tươi cười, có chút vui vẻ, nhẹ giọng nói với Lư cần: “Cám ơn ngài đã dạy bảo tôi, tôi về sau rất muốn học hỏi hơn từ ngài”
Lư cần thấy cô đã tiếp thu lời mình nói, gật gật đầu, xoay người đi xử lí công việc.
Cảnh Dật Thần đương nhiên sẽ biết việc "lợi dụng quyền để báo thù riêng" của Thượng Quan Ngưng trước tiên.
A Hổ có chút lo lắng hỏi anh: “Thiếu gia, nếu Thượng Quan Nhu Tuyết mất đi bát cơm, tạ gia còn có thể cho cô ta gả qua."
Cảnh Dật Thần nhàn nhạt nói: “Không có việc gì, cô ta đã sớm mất đi chén cơm, nếu không phải vì để cho A Ngưng trả thù cho hết giận thì ngay cả mạng của cô ta cũng không còn. Cậu xuống phân công với quản lý bên truyền thông Lương Phúc Sư một tiếng, mặc kệ Thiếu phu nhân có làm cái gì, hắn đều phải thỏa mãn vô điều kiện, nếu hắn làm không tốt thì ngày mai mau chóng xuống làm công việc quét dọn WC cho cảnh thịnh đi."
Lương Phúc Sư thuộc ban lãnh đạo, là đoàn phó được phân công quản lý bộ truyền thông và bộ quan hệ xã hội, là người đã có tuổi nhất Tập Đoàn Cảnh Thịnh.
Ban đầu lúc Cảnh Dật Thần tiếp nhận toàn bộ tập đoàn, hắn là người không phục nhất, vừa mới bắt đầu đã náo loạn nói nếu Cảnh Dật Thần lên làm tổng giám đốc thì hắn sẽ đi quét WC linh tinh, chờ sau khi hắn thấy được kiến thức năng lực và thủ đoạn của Cảnh Dật Thần, thì ngay lập tức xoay hướng gió, không chỉ kính trọng Cảnh Dật Thần, mà ngay cả trợ lý của anh là Thượng Quan Ngưng cũng đều phá lệ coi trọng, ngóng trông Thượng Quan Ngưng có thể ở trước mặt Cảnh Dật Thần nói vài lời tốt đẹp về hắn, làm cho Cảnh Dật Thần suýt quên hắn lúc trước còn liều mạng phản kháng với anh.
Đáng tiếc, Cảnh Dật Thần là người mang thù dai, mãi cho đến hôm nay, còn động tới là lấy “Quét WC” tới dằn mặt hắn.
Cho nên, sau khi A Hổ chuyển lời nói tới cho Lương Phúc Sư, cả người hắn toát ra một thân mồ hôi lạnh.
Lương phúc sư tuy rằng là cái người đã qua nửa trăm tuổi, nhưng bởi vì hắn xuất thân từ bộ quan hệ xã hội, hiện giờ lại được phân công quản lý cả bộ quan hệ xã hội và bộ truyền thông, cho nên tế bào bát quái so với Mễ Hiểu Hiểu còn sinh động hơn gấp trăm lần, rất am hiểu về việc nói bóng nói gió.
A Hổ vừa chuyển lời của Cảnh Dật Thần tới hắn “Vô điều kiện thỏa mãn yêu cầu của Thượng Quan trợ lý, bất luận là yêu cầu cái gì”, hắn liền ngửi ra mùi không bình thường.
Theo hắn biết, Cảnh Dật Thần đã kết hôn, chuyện này hắn đã cố ý hỏi thăm qua Lư Cần, mà Cảnh Dật Thần luôn luôn giữ mình trong sạch, anh rất giống lão cha của anh, không dễ dàng mà chịu chạm vào phụ nữ, Cảnh gia luôn luôn có những đàn ông tốt lại rất si tình, đương nhiên, trừ bỏ cái tên Cảnh Dật Nhiên lai lịch bất chính kia.
Việc Cảnh Dật Thần coi trọng Thượng Quan Ngưng đã vượt qua giới hạn phạm vi với trợ lý, hơn nữa Lương Phúc Sư phát hiện, chỉ cần là về việc của Thượng Quan Ngưng, Cảnh Dật Thần đều rất nhanh chóng, tận tâm.Đàn ông giống như Cảnh Dật Thần không dễ ràng mà động tâm với một trợ lý, có thể khiến anh quan tâm như vậy, đã nói lên rằng thân phận của Thượng Quan Ngưng không chỉ là trợ lý của anh.
Lương Phúc Sư cảm thấy, Thượng Quan Ngưng chắc là người vợ của Cảnh Dật Thần.
Hắn bị suy nghĩ lớn mật của chính mình dọa tới kinh rồi, một lúc sau lại một mình ngồi trong phòng cười ha ha, cảm thấy chính mình đã đoán trúng một bí mật kinh thiên động địa.
Vì thế, hắn nhanh chóng liên hệ tới đài truyền hình, trực tiếp an bài một người mới có thể thay thế được Thượng Quan Nhu Tuyết, làm cho Thượng Quan Nhu Tuyết ngay lập tức mất việc!
Cảnh Dật Thần cũng không kiêng dè hắn biết quan hệ của mình với Thượng Quan Ngưng, cho nên mới để lộ cho Lương Phúc Sư một chút tin tức.
Việc anh với Thượng Quan Ngưng kết hôn, anh căn bản không muốn dấu diếm, là do Thượng Quan Ngưng sợ phiền toái, không cho anh nói với người khác, nếu không, toàn bộ tập đoàn đã sớm biết.
Anh hy vọng tất cả mọi người đều biết, Thượng Quan Ngưng là vợ anh, về sau sẽ là mẹ của con anh.
Nghĩ đến con, Cảnh Dật Thần không khỏi có chút buồn bực, như thế nào mà anh nỗ lực lâu như vậy mà bụng của Thượng Quan Ngưng vẫn không có động tĩnh gì?
Chẳng lẽ là tư thế của anh không đúng? Hay là do số lần quá ít?
Xem ra đêm nay anh phải làm nhiều tư thế đa dạng một chút!
Lúc tan làm Thượng Quan Ngưng ra tới cửa đã thấy một chiếc xe màu đen không chớp mắt đậu đến trước mặt cô.
Từ xe bước xuống là một người đàn ông anh tuấn cao quý cầm theo một bó hoa hồng đỏ, tươi cười với cô: "vợ à, anh tới đón em về nhà!"
Thượng Quan Ngưng hơi kinh ngạc nhận lấy bó hoa, trong lòng nháy mắt bị hạnh phúc lấp đầy, cả người đều cảm thấy hạnh phúc.
Cô suýt bổ nhào vào trong lồng ngực của anh, nhung vẫn cố kỵ vì nơi này là ngoài cửa của tập đoàn, sợ bị người khác thấy, cho nên bước chân ngừng lại, theo bản năng nhìn nhìn xung quanh.
Cảnh Dật Thần rất là bất mãn, anh đi lên trước, trực tiếp đem Thượng Quan Ngưng ôm ở trong lồng ngực chính mình, cảm nhận được thân thể mềm mại và mùi hương nhàn nhạt của cô đang ở trong lòng mình, lúc này mới dễ chịu một chút.
Thượng Quan Ngưng lo lắng bị đồng ngiệp gặp được, vội vàng lôi kéo anh đi.
Nếu như bị người khác phát hiện, ngày mai tập đoàn khẳng định sẽ bùng nổ! Cô còn muốn nghiêm túc làm việc, không nghĩ đến việc bị những người đó coi như quái vật mà tham quan.
Vừa vào trong xe, Cảnh Dật Thần liền đem cô ấn xuống chỗ tựa lưng, hôn xuống thật sâu.
Thượng Quan Ngưng hơi thở hỗn loạn, duỗi tay đẩy anb, hờn dỗi nói: “Không được hôn, bị người ta nhìn thấy thì làm sao bây giờ?”
Cảnh Dật Thần không vui nhíu mày: "sao nào, anh hôn vợ của mình một cái là phạm pháp sao? Nếu ai dám nói bậy, ngày mai liền quấn gói cút khỏi tập đoàn!”
Thượng Quan Ngưng nhìn bộ dạng bá đạo của anh, “Xì” một tiếng nở nụ cười.
Quả thật Lư Cần nói không sai, Cảnh Dật Thần quả thật rất là bá đạo, không nói đạo lý với ai!
Ông giống một trưởng bối vỗ vỗ vai cô, luôn luôn ít khi nói cười nhưng giờ phút này khuôn mặt nghiêm túc lại lộ ra vẻ tươi cười, có chút vui mừng nói: “Làm rất tốt, cô là trợ lý tổng giám đốc, đi ra ngoài chính là thể diện của tổng giám đốc, bất luận là thời điểm nào cũng phải Cường thế, mặc kệ rốt cuộc là đúng hay sai, cô luôn phải nhớ kỹ, cô vĩnh viễn đều là người đúng!”
Thượng Quan Ngưng không sợ Cảnh Dật Thần, cô biết cho dù mình làm cái gì Cảnh Dật Thần cũng sẽ không đuổi việc cô, chẳng sợ cô hủy đi đống dự án, chỉnh đốn một số người ở tập đoàn anh cũng sẽ không nhíu mày một chút nào.
Cô chỉ sợ Lư Cần hà khắc!
Ông công tư phân minh, chưa bao giờ sẽ bởi vì chức vị của chính mình mà làm việc rối loạn kỉ cương, cho nên cô quả thực rất lo lắng việc hôm nay đã bị ông biết, ông ấy sẽ răn dạy việc cô công và tư chẳng phân biệt.
Lại không nghĩ rằng ông lại ủng hộ thái độ của cô.
Lư Cần thấy cô rất kinh ngạc, không khỏi cười cười, nói: “Như thế nào, cho rằng tôi sẽ phê bình cô lợi dụng quyền hành? Việc này cũng phải xem là vào tình huống gì, nếu cô đem tiền đầu tư vào bộ phim lấy mất, tôi khẳng định sẽ không do dự mà chỉ trích, hơn nữa sẽ báo cáo cấp trên, nhưng là tạo được uy nghiêm với công việc đối ngoại, hơn nữa quyết định của cô vô cùng chính xác, Trịnh đạo diễn không rõ mà đem một diễn viên mới lại còn mang thai, vốn dĩ đã phạm phải tối kỵ, nếu không nhờ cô thì có khả năng tập đoàn chúng ta sẽ tổn thật mất mấy trăm triệu."
“Với công việc đối ngoại, cô có thể bá đạo cường thế tỏ rõ uy nghiêm với họ, cho dù xảy ra chuyện gì, cũng đã có cảnh thịnh chống lưng cho cô, lúc ấy, cô có thể mắng cái tên Trịnh đạo diễn kia! Như vậy thì lúc sau hợp tác với chúng ta hắn mới có thể tận tâm hơn, không dám lừa gạt chúng ta! Về điểm này, cô nên học hỏi tổng giác đốc của chúng ta, anh ta chính là cao thủ càn quấy, bá đạo không nói lý lẽ, tôi ở chức vị này đã hai mươi năm cũng chưa từ gặp ai như anh ta."
Thượng Quan Ngưng có chút nghi hoặc, Cảnh Dật Thần hóa ra là dạng người này sao? Nhưng ở trước mặt cô anh chưa từng bá đạo ngang ngược như Lư Cần nói!
Nga, không đúng, có một lần, cũng là duy nhất một lần, chính là anh mặc kệ ý nguyện của cô, không màng việc cô phát sốt choáng váng đầu óc, kiên quyết kéo cô đi đến Cục Dân Chính lãnh chứng kết hôn!
Thượng Quan Ngưng lộ ra một vẻ mặt tươi cười, có chút vui vẻ, nhẹ giọng nói với Lư cần: “Cám ơn ngài đã dạy bảo tôi, tôi về sau rất muốn học hỏi hơn từ ngài”
Lư cần thấy cô đã tiếp thu lời mình nói, gật gật đầu, xoay người đi xử lí công việc.
Cảnh Dật Thần đương nhiên sẽ biết việc "lợi dụng quyền để báo thù riêng" của Thượng Quan Ngưng trước tiên.
A Hổ có chút lo lắng hỏi anh: “Thiếu gia, nếu Thượng Quan Nhu Tuyết mất đi bát cơm, tạ gia còn có thể cho cô ta gả qua."
Cảnh Dật Thần nhàn nhạt nói: “Không có việc gì, cô ta đã sớm mất đi chén cơm, nếu không phải vì để cho A Ngưng trả thù cho hết giận thì ngay cả mạng của cô ta cũng không còn. Cậu xuống phân công với quản lý bên truyền thông Lương Phúc Sư một tiếng, mặc kệ Thiếu phu nhân có làm cái gì, hắn đều phải thỏa mãn vô điều kiện, nếu hắn làm không tốt thì ngày mai mau chóng xuống làm công việc quét dọn WC cho cảnh thịnh đi."
Lương Phúc Sư thuộc ban lãnh đạo, là đoàn phó được phân công quản lý bộ truyền thông và bộ quan hệ xã hội, là người đã có tuổi nhất Tập Đoàn Cảnh Thịnh.
Ban đầu lúc Cảnh Dật Thần tiếp nhận toàn bộ tập đoàn, hắn là người không phục nhất, vừa mới bắt đầu đã náo loạn nói nếu Cảnh Dật Thần lên làm tổng giám đốc thì hắn sẽ đi quét WC linh tinh, chờ sau khi hắn thấy được kiến thức năng lực và thủ đoạn của Cảnh Dật Thần, thì ngay lập tức xoay hướng gió, không chỉ kính trọng Cảnh Dật Thần, mà ngay cả trợ lý của anh là Thượng Quan Ngưng cũng đều phá lệ coi trọng, ngóng trông Thượng Quan Ngưng có thể ở trước mặt Cảnh Dật Thần nói vài lời tốt đẹp về hắn, làm cho Cảnh Dật Thần suýt quên hắn lúc trước còn liều mạng phản kháng với anh.
Đáng tiếc, Cảnh Dật Thần là người mang thù dai, mãi cho đến hôm nay, còn động tới là lấy “Quét WC” tới dằn mặt hắn.
Cho nên, sau khi A Hổ chuyển lời nói tới cho Lương Phúc Sư, cả người hắn toát ra một thân mồ hôi lạnh.
Lương phúc sư tuy rằng là cái người đã qua nửa trăm tuổi, nhưng bởi vì hắn xuất thân từ bộ quan hệ xã hội, hiện giờ lại được phân công quản lý cả bộ quan hệ xã hội và bộ truyền thông, cho nên tế bào bát quái so với Mễ Hiểu Hiểu còn sinh động hơn gấp trăm lần, rất am hiểu về việc nói bóng nói gió.
A Hổ vừa chuyển lời của Cảnh Dật Thần tới hắn “Vô điều kiện thỏa mãn yêu cầu của Thượng Quan trợ lý, bất luận là yêu cầu cái gì”, hắn liền ngửi ra mùi không bình thường.
Theo hắn biết, Cảnh Dật Thần đã kết hôn, chuyện này hắn đã cố ý hỏi thăm qua Lư Cần, mà Cảnh Dật Thần luôn luôn giữ mình trong sạch, anh rất giống lão cha của anh, không dễ dàng mà chịu chạm vào phụ nữ, Cảnh gia luôn luôn có những đàn ông tốt lại rất si tình, đương nhiên, trừ bỏ cái tên Cảnh Dật Nhiên lai lịch bất chính kia.
Việc Cảnh Dật Thần coi trọng Thượng Quan Ngưng đã vượt qua giới hạn phạm vi với trợ lý, hơn nữa Lương Phúc Sư phát hiện, chỉ cần là về việc của Thượng Quan Ngưng, Cảnh Dật Thần đều rất nhanh chóng, tận tâm.Đàn ông giống như Cảnh Dật Thần không dễ ràng mà động tâm với một trợ lý, có thể khiến anh quan tâm như vậy, đã nói lên rằng thân phận của Thượng Quan Ngưng không chỉ là trợ lý của anh.
Lương Phúc Sư cảm thấy, Thượng Quan Ngưng chắc là người vợ của Cảnh Dật Thần.
Hắn bị suy nghĩ lớn mật của chính mình dọa tới kinh rồi, một lúc sau lại một mình ngồi trong phòng cười ha ha, cảm thấy chính mình đã đoán trúng một bí mật kinh thiên động địa.
Vì thế, hắn nhanh chóng liên hệ tới đài truyền hình, trực tiếp an bài một người mới có thể thay thế được Thượng Quan Nhu Tuyết, làm cho Thượng Quan Nhu Tuyết ngay lập tức mất việc!
Cảnh Dật Thần cũng không kiêng dè hắn biết quan hệ của mình với Thượng Quan Ngưng, cho nên mới để lộ cho Lương Phúc Sư một chút tin tức.
Việc anh với Thượng Quan Ngưng kết hôn, anh căn bản không muốn dấu diếm, là do Thượng Quan Ngưng sợ phiền toái, không cho anh nói với người khác, nếu không, toàn bộ tập đoàn đã sớm biết.
Anh hy vọng tất cả mọi người đều biết, Thượng Quan Ngưng là vợ anh, về sau sẽ là mẹ của con anh.
Nghĩ đến con, Cảnh Dật Thần không khỏi có chút buồn bực, như thế nào mà anh nỗ lực lâu như vậy mà bụng của Thượng Quan Ngưng vẫn không có động tĩnh gì?
Chẳng lẽ là tư thế của anh không đúng? Hay là do số lần quá ít?
Xem ra đêm nay anh phải làm nhiều tư thế đa dạng một chút!
Lúc tan làm Thượng Quan Ngưng ra tới cửa đã thấy một chiếc xe màu đen không chớp mắt đậu đến trước mặt cô.
Từ xe bước xuống là một người đàn ông anh tuấn cao quý cầm theo một bó hoa hồng đỏ, tươi cười với cô: "vợ à, anh tới đón em về nhà!"
Thượng Quan Ngưng hơi kinh ngạc nhận lấy bó hoa, trong lòng nháy mắt bị hạnh phúc lấp đầy, cả người đều cảm thấy hạnh phúc.
Cô suýt bổ nhào vào trong lồng ngực của anh, nhung vẫn cố kỵ vì nơi này là ngoài cửa của tập đoàn, sợ bị người khác thấy, cho nên bước chân ngừng lại, theo bản năng nhìn nhìn xung quanh.
Cảnh Dật Thần rất là bất mãn, anh đi lên trước, trực tiếp đem Thượng Quan Ngưng ôm ở trong lồng ngực chính mình, cảm nhận được thân thể mềm mại và mùi hương nhàn nhạt của cô đang ở trong lòng mình, lúc này mới dễ chịu một chút.
Thượng Quan Ngưng lo lắng bị đồng ngiệp gặp được, vội vàng lôi kéo anh đi.
Nếu như bị người khác phát hiện, ngày mai tập đoàn khẳng định sẽ bùng nổ! Cô còn muốn nghiêm túc làm việc, không nghĩ đến việc bị những người đó coi như quái vật mà tham quan.
Vừa vào trong xe, Cảnh Dật Thần liền đem cô ấn xuống chỗ tựa lưng, hôn xuống thật sâu.
Thượng Quan Ngưng hơi thở hỗn loạn, duỗi tay đẩy anb, hờn dỗi nói: “Không được hôn, bị người ta nhìn thấy thì làm sao bây giờ?”
Cảnh Dật Thần không vui nhíu mày: "sao nào, anh hôn vợ của mình một cái là phạm pháp sao? Nếu ai dám nói bậy, ngày mai liền quấn gói cút khỏi tập đoàn!”
Thượng Quan Ngưng nhìn bộ dạng bá đạo của anh, “Xì” một tiếng nở nụ cười.
Quả thật Lư Cần nói không sai, Cảnh Dật Thần quả thật rất là bá đạo, không nói đạo lý với ai!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.