Chương 35
Tháng Chín Sơ Ngũ
23/03/2017
E&B: Strangers Ex
Hạ Tình Mai nghe lão thái thái nói vậy lập tức bị hoảng sợ, vội vàng nhào tới kéo tay: “Bà không thể làm thế được, Thiếu Kiệt là tôn tử của bà, là trưởng tôn, bà không thể đuổi nó khỏi Diêm gia!”
“Cô buông tay ra, Diêm gia chúng tôi không thiếu tôn tử, con trai cô hiếu thuận cô như vậy thì để nó về sống với cô đi.”
“Nó là con trai tôi, nó muốn gặp tôi chẳng lẽ là sai sao? Các người dựa vào cái gì không cho tôi gặp nó?”
“Dựa vào cái gì? Dựa vào việc nó muốn là con cháu Diêm gia chúng tôi thì không thể có người mẹ như cô, muốn nhận cô làm mẹ thì đừng hòng bước vào cửa Diêm gia.” Lúc nãy lão thái thái chẳng qua là tức giận mới như vậy, hơn nữa còn là cố ý để Tần Ngữ Mai với Thu Đình Nhã nghe, chuyện đã đến mức này bà không thể không tỏ thái độ. Ngược lại, nếu cô ta ngoan ngoãn có lẽ bà còn dễ nói chuyện, nhưng hiện tại Hạ Tình Mai thật sự đã chọc giận bà.
Hạ Tình Mai cũng bị làm cho nóng nảy, giận dữ nói: “Bà sao lại nói thế chứ? Cho dù Thiếu Kiệt không có lớn lên bên cạnh bà thì nó cũng là tôn tử Diêm gia, là con trai của An Quân, các người sao có thể thiên vị như vậy? Đều là tôn tử tại sao chỉ đối tốt với Diêm Thiếu Liệt mà phân biệt đối xử với con trai tôi? Đến khi nào Thiếu Kiệt mới có thể quản lý được Diêm gia.”
Lời nói như vậy khiến cho Diêm lão thái thái kinh ngạc, bà nghe rõ, hoá ra cô ta là đánh chủ ý này, khó trách gắt gao nắm lấy Thiếu Kiệt không buông tay, thì ra đã bắt đầu tính kế Diêm gia từ lâu rồi.
Diêm An Quân nhận được điện thoại thì đang cùng con trai nói vấn đề của vị khách kia, vốn là Diêm Thiếu Kiệt có thể xử lý, nhưng trong quá trình có chút biến cố nên anh ta không thể giải quyết được. Cho nên Diêm Thiếu Kiệt liên tiếp gọi điện thoại cho Diêm An Quân, việc này Thu Đình Nhã và lão thái thái đúng là hiểu lầm.
Diêm Thiếu Kiệt cho dù không hài lòng đến đâu cũng biết hiện tại đang là thời điểm nào, dỗ dành Thu gia với là việc chính, sau đó muốn đùa giỡn thế nào còn lo lắng sao? Nếu chuyện không khẩn cấp thì anh ta cũng không hy vọng Diêm An Quân trở về.
Diêm An Quân nghe Thu Đình Nhã nói chuyện qua điện thoại, gân xanh trên trán nổi lên hết, không đợi Thu Đình Nhã nói xong ông ta đã tát Diêm Thiếu Kiệt một bàn tay, “Nghịch tử, nói, mày lừa tao chuyện gì?”
Diêm Thiếu Kiệt bị một bàn tay đánh cho mơ hồ, anh ta không biết vì sao ba ba nghe một cuộc điện thoại lại tức giận như vậy. Gần đây anh ta không có làm chuyện gì, ngoại trừ… Không thể nào, chuyện đó anh ta thật sự rất kín mật, chỉ cần mẹ không nói thì ba ba không thể biết được.
“Ba, rốt cuộc làm sao vậy?”
Diêm An Quân tức giận chỉ vào Diêm Thiếu Kiệt nói: “Làm sao? Con còn dám hỏi ba làm sao vậy? Có phải con đã lén lút gặp con đàn bà kia?”
Diêm Thiếu Kiệt vừa nghe là biết có chuyện xấu, chuyện anh ta sợ đã thật sự đến, anh ta biết được nếu ba ba biết có thể nổi giận cỡ nào. Nhưng cũng không thể giận lớn như vậy, chẳng lẽ mẹ chọc vào chuyện phiền phức gì sao?
Không kịp suy đoán, anh ta lập tức nói: “Ba, mẹ thật sự là không còn muốn làm những chuyện đó nữa, quán cà phê buôn bán không tốt nên mẹ không đủ sống, con làm con trai không thể để mặc bà ấy được.”
“Cho nên cô ta tìm con xin tiền? Con không nói cho ba một tiếng đã lén cho cô ta tiền?” Nhìn thấy con trai im lặng không nói, Diêm An Quân đã biết chuyện như thế nào, “Con đã nói cái gì với cô ta?” Nghe được những chuyện trong điện thoại Thu Đình Nhã nói, ông ta không tin Hạ Tình Mai dám nói như vậy. Nhưng lão thái thái cũng có mặt ở đó nên nhất định những lời này không phải giả. Vậy chỉ có một khả năng là con trai, là con trai hứa chuyện gì đó với Hạ Tình Mai cho nên cô ta nói chuyện mới không sợ hãi như thế. Thu Đình Nhã lại quên nói là những câu này là do bạn tốt của Hạ Tình Mai nói.
“Con, con không có nói gì cả.” Lúc này Diêm Thiếu Kiệt đúng thật là mơ hồ, bởi vì anh ta thực sự không có nói cái gì quá mức với Hạ Tình Mai.
“Còn còn muốn nói dối?”
Diêm Thiếu Kiệt suy nghĩ cẩn thận mới nói: “Con chỉ nói nếu như có chuyện gì thì mẹ gọi điện thoại cho con, không có tiền thì cũng gọi cho con, chỉ nhiêu đó.”
“Con!” Diêm An Quân chỉ vào Diêm Thiếu Kiệt không biết nên nói cái gì mới tốt, cầm lấy điện thoại với áo khoát đi ra khỏi cửa. Nhìn thấy Diêm An Quân lái xe rời đi, Diêm Thiếu Kiệt lập tức gọi điện thoại cho Hạ Tình Mai nhưng bên kia không có ai nghe máy, gọi tiếp thì bị ngắt tín hiệu, khi nãy Diêm An Quân rời đi anh ta vẫn còn đang sửng sờ, bây giờ cũng không biết Diêm An Quân đi đâu?
Anh ta không biết là Diêm Thiếu Liệt cũng đã nhận được tin, hơn nữa anh còn đến sớm hơn Diêm An Quân một lúc, khi ở trên xe anh còn nghĩ là Hạ Tình Mai này đúng là không sợ chết.
Mà Tần Ngữ Mai đang ở bệnh viện, giờ phút này còn nằm trong phòng vui vẻ tươi cười ăn trái cây, vừa nói chuyện với con gái, “Sao nào? Hôm nay mẹ giúp con hết giận không?”
Thu Đình Nhã cười nói: “Mẹ, khí thế của mẹ năm đó vẫn còn nguyên.”
Năm đó là thời điểm sự nghiệp của Thu Đại Đồng đang phát triển không ngừng, trong công ty cũng xuất hiện loại đàn bà như Hạ Tình Mai. Khi ấy Thu Đình Nhã chỉ mới có năm tuổi, Tần Ngữ Mai ôm Thu Đình Nhã vọt tới công ty, đem con gái nhét vào ngực lão công, quay đầy một cái tát lệch mặt nữ trợ lý, việc này khiến cho cô gái nhỏ Thu Đình Nhã rung động khó phai.
Quan trọng là Thu Đại Đồng đã rõ ràng cự tuyệt nữ trợ lý, nhưng trước mặt tiền tài thì có ai mà không mê muội. Thu Đại Đồng muốn đuổi việc cô ả, lúc đó nữ trợ lý nói muốn tìm đến nhà ông, muốn nói cho lão bà là hai người đã có quan hệ. Thu Đại Đồng nghe như vậy liền sợ, tình cảm của ông với lão bà rất tốt, nếu để lão bà biết được chuyện này dù cho bản thân ông trong sạch cũng khó mà xoa dịu.
Cho nên buổi tối Thu Đại Đồng về nhà nói chuyện này cho Tần Ngữ Mai, Tần Ngữ Mai bảo ông ngày mai cứ đi làm bình thường, những chuyện khác để cho bà giải quyết. Sau đó Thu Đình Nhã chỉ thấy người mẹ luôn dịu dàng xinh đẹp của mình cũng có một mặt mạnh mẽ như thế, ai nói danh gia đều là ôn hoà tao nhã. Người mẹ quyền lực của nàng nói cho nàng rằng chớ có quản bản thân xuất thân cái gì cao quý, có đôi khi phải sắm vai đàn bà chanh chua mới có thể giải quyết được vấn đề, khi bị người ta khi dễ thì đừng có nương tay. Chính vì thế mà lúc trước Thu Đình Nhã mới có thể đánh đẹp Hạ Tình Mai như vậy.
“Đình Nhã, chủ ý này của con rất được, khó trách ông ngoại con khen thông minh.”
Thu Đình Nhã cười nhạt, “Mẹ, nếu con nói chuyện hôm nay không phải do con sắp xếp thì mẹ có tin không?”
Tần Ngữ Mai sửng sốt: “Là sao? Chuyện hôm nay không phải là kế hoạch trước đó con nói cho mẹ sao?”
Thu Đình Nhã lắc đầu nói: “Mẹ, hôm nay chỉ là trùng hợp.” Diêm An Quân nhờ Thu Đình Nhã hỗ trợ thuyết phục Thu Đại Đồng đầu tư nàng không muốn, tuy lúc ấy muốn biểu lộ thái độ của mình nhưng Diêm An Quân muốn nàng về nhà nói chuyện. Lúc ấy Thu Đình Nhã cực kỳ tức giận, Diêm An Quân làm nhiều việc khiến cha mẹ mình không hài lòng như vậy, bây giờ còn muốn mình đi cầu ba mình đầu tư, nàng thật sự không biết ông ta nghĩ như thế nào? Chẳng lẽ ông ta không biết nàng mở miệng nói chuyện này rất khó mà trong lòng cũng khổ sở sao? Nhưng nàng không muốn vì sự kiện này hai vợ chồng cãi nhau, cho nên nàng đã nghĩ ra phương pháp toàn vẹn cả hai bên.
Trên mặt thì đáp ứng yêu cầu của Diêm An Quân, mà nàng quả thật có về nhà nói với cha mẹ chuyện này. Cha mẹ nàng đã vô cùng tức giận, Diêm An Quân làm ra chuyện có lỗi với con gái mình, bây giờ còn muốn để con gái về nhà tìm mình đầu tư cho nó. Nếu không có Thu Đình Nhã ngăn lại, Thu Đại Đồng lập tức đi tìm Diêm An Quân rồi, Tần Ngữ Mai cũng nói thẳng nó không biết xấu hổ một chút sao?
Nhưng câu nói kế tiếp của Thu Đình Nhã lại làm cho Thu Đại Đồng bất ngờ, khiến Tần Ngữ Mai hài lòng. Nàng dự tính sẽ xuống tay từ chỗ Hạ Tình Mai, để cô ta trước mặt cha mẹ mình ăn nói lung tung, sau đó nàng có thể dùng lý do nói là ba ba tức giận từ chối đầu tư.
Tần Ngữ Mai biết mình cũng có cảnh diễn thì vô cùng cao hứng, bà vẫn luôn muốn thu thập Hạ Tình Mai, nhưng bởi vì sự kiện truyền thông lần trước nên không thể trực tiếp ra tay được. Nghe chủ ý của con gái, bà vô cùng đồng ý, ngay cả Thu Đại Đồng cũng cảm thấy kế hoạch của con gái rất khá, nhưng lỡ Hạ Tình Mai không mắc mưu thì phải làm thế nào? Chẳng lẽ ông phải đầu tư thật cho Diêm An Quân?
Nhưng mà Thu Đình Nhã thực sự rất hiểu rõ Hạ Tình Mai, người đàn bà ẩn nhẫn sau lưng nhiều năm như vậy, vốn có thể thượng vị. Lại không ngờ nàng không muốn ly hôn nên khiến ẩn nhẫn nhiều năm của cô ta cũng phá vỡ, hơn nữa nàng còn ở trước mặt truyền thông đánh trả cô ta, Diêm An Quân cấm cô ta không được gặp con trai. Nhiều chuyện xảy ra như vậy, nàng không tin Hạ Tình Mai nhìn thấy mình có thể kiềm chế không phát sinh chuyện gì. Cho dù cô ta không mắc mưu, Thu Đình Nhã cũng biết nên nói cái gì để chọc giận Hạ Tình Mai, tóm lại, chuyện này đã dự tính sẽ không thể thất bại.
Kết quả nàng chưa tìm tới Hạ Tình Mai, hôm nay đi dạo phố thì lại ngoài ý muốn gặp phải, lại nghĩ hôm nay mẹ chồng cũng đi cùng, nàng lập tức làm quyết định nên mới nói khó nghe như thế. Đương nhiên ngoài ý muốn chính là bạn tốt của Hạ Tình Mai, quả nhiên là đồng đội heo. Thế nhưng đúng là Diêm Thiếu Kiệt lén đi gặp Hạ Tỉnh Mai, nàng thực sự không biết. Ban đầu nàng cho là Diêm An Quân lừa gạt nàng, lúc đó nàng là tức giận thật, mà ngay cả Hạ Tình Mai cũng tức giận, cho nên mới có thể ra tay hung tợn.
Chờ đến khi Thu Đình Nhã gọi điện thoại nói cho Diêm An Quân, nghe Diêm An Quân nói thì nàng có thể kết luận đây là chuyện do đứa bé kia làm, Diêm An Quân không biết. Nhưng mà như vậy cũng tốt, bị lừa gạt mà bản thân không biết gì mới có thể nổi giận lớn đúng không?
Làm cho nàng tương đối ngoài ý muốn chính là mẹ chồng, mẹ của nàng lúc ấy nói là tim khó thở, cho nên mọi người mới đến bệnh viện. Nhưng mẹ chồng vẫn ổn, cũng không tức giận, nhớ tới lời của bà nói, Thu Đình Nhã nghĩ rằng có lẽ mẹ chồng rất để ý trưởng tôn Diêm Thiếu Kiệt.
“Mẹ, chắc là mẹ chồng con rất thích Diêm Thiếu Kiệt.”
Chân mày Tần Ngữ Mai cau lại: “Mẹ đã nhìn ra, con chờ đó mà xem, đợi đến khi con về nhà bon họ lại diễn trò. Nhưng mà có mẹ chồng con thì Diêm Thiếu Kiệt khẳng định không bị đuổi khỏi Diêm gia.”
“Con dĩ nhiên biết, nói thế nào thì lúc ấy mẹ chồng chẳng qua là đè nén quá mới nói như thế, giống như Hạ Tình Mai đã nói, Diêm Thiếu Kiệt là trưởng tôn của Diêm gia. Đây là sự thật, ai cũng không thể chối bỏ.”
“Con định làm gì tiếp theo?”
“Chờ An Quân đến, sau đó về nhà ở một thời gian đến khi dự án Á Mỹ quốc tế chính thức khởi công, mới có thể nói chuyện sau này.”
“Đình Nhã, chuyện đã đến nước này, ly hôn đi!”
Thu Đình Nhã nhìn mẹ mình, cười nói: “Mẹ, trong lòng con biết rõ, mẹ đừng vì con mà bận tâm. Con gái của Tần Ngữ Mai sao có thể chịu thiệt, đúng không mẹ?” Con gái đã nói vậy, Tần Ngữ Mai không nói thêm, nhưng trước mắt không phải là đang chịu thiệt sao? Tuy thống khoái, nhưng bị người yêu mình yêu nhất lừa gạt phản bội, ai có thể hiểu được sự đau khổ này?
Khi Diêm An Quân đến nơi, Thu Đình Nhã không có để ông ta đi vào phòng mà chỉ nói Tần Ngữ Mai vẫn còn giận, Thu Đại Đồng đang ở bên trong. Nếu bây giờ ông ta đi vào là lửa cháy đổ thêm dầu, còn khuyên ông ta mau mau về nhà xem mẹ chồng, bà cũng bị Hạ Tình Mai chọc giận.
Diêm An Quân thực lòng muốn hỏi chuyện về đầu tư, nhưng biết lúc này không thích hợp mở miệng nên đành rời bệnh viện về nhà. Ông ta về đến nhà thì Diêm Thiếu Liệt đã ở nhà được một thời gian, thấy anh đang dỗ dành lão thái thái, Diêm An Quân cũng thở ra.
“An Quân, đây là chuyện gì? Em không phải là nói không cho Thiếu Kiệt gặp mặt người đàn bà đó sao? Vậy tại sao Thiếu Kiệt không những đi gặp mà còn cho cô ta tiền? Em có biết chuyện này hay không?”
Diêm An Quân nhìn Diêm An Lý nói: “Anh cả, thật sự em không biết chuyện này, em cũng là nghe Đình Nhã nói mới biết được. Em có hỏi qua Thiếu Kiệt, là Hạ Tình Mai gọi điện thoại xin tiền nó, dù sao cô ta cũng là mẹ Thiếu Kiệt, đứa bé này tử nhỏ đã hiếu thuận sao có thể không quan tâm mẹ ruột của mình?”
Diêm Thiếu Liệt nghe ông ta nói liền bĩu môi, thầm nghĩ đúng là con ruột nha, đến lúc này rồi mà nhị thúc còn không quên giúp Diêm Thiếu Kiệt. Ông ta nói thế này thì còn có ai trách được Diêm Thiếu Kiệt nữa, chẳng lẽ người ta hiếu thuận mẹ ruột là sai sao?
Diêm An Lý và Triệu Chi Lâm về nhà là do Diêm Thiếu Liệt ở trên đường báo tin, trong nhà xảy ra chuyện như vậy, cha mẹ anh cũng có thể an ủi các cụ…
Buổi tối Diêm lão gia tử về nhà thì được lão thái thái kể lại chuyện phát sinh ban ngày, đương nhiên là cũng có mặt Diêm Thiếu Kiệt. Anh ta cũng thực khiếp sợ, không ngờ mẹ mình không chỉ đối đầu chọc giận Thu Đình Nhã, Tần Ngữ Mai, mà còn tranh chấp với nãi nãi. Nếu biết là có ngày như vậy, anh ta nhất định sẽ không cho mẹ mình tiền, hoặc là cho ít tiền chỉ đủ chi tiêu sinh hoạt, không đi tới mấy khu trung tâm thương mại đắt đỏ, thì đã không có chuyện xảy ra như vậy. Nhưng hiện tại có hối hận cũng muộn rồi.
Giống hệt Tần Ngữ Mai đoán trước, lão thái thái lúc đó nói tuyệt tình nhưng bây giờ một câu cũng không bảo Diêm Thiếu Kiệt rời khỏi Diêm gia. Nhưng mà Diêm lão gia tử lại nhìn Diêm Thiếu Kiệt càng thêm không vừa mắt.
“Chuyện Thu gia đầu tư coi như xong, về sau không cần nhắc lại.”
“Ba…”
Lão gia tử đập mạnh xuống bàn, “Con cho là Thu gia còn có thể đầu tư cho con sao? Nếu như không có chuyện này, có Đình Nhã ở giữa thu xếp thì còn có khả năng, con cho nghĩ người ta là Thánh mẫu sao?”
Diêm An Quân nghe vậy cũng im lặng không nói nữa.
Diêm Thiếu Kiệt càng không dám mở miệng, anh ta cũng biết cái gì nên cái không không nên nói. Vốn cho là lần này có thể nắm chắc, kết quả lại có biến cố, trừ bỏ trách vận khí không tốt anh ta còn oán giận Hạ Tình Mai.
Diêm Thiếu Liệt từ đầu một câu cũng không nói, việc này không quan hệ tới anh, anh chỉ có thể khuyên nhủ gia gia nãi nãi đừng tức giận mà thôi. Diêm An Lý và Triệu Chi Lâm cũng quyết định tạm thời không về sở nghiên cứu, hai người tuy đam mê nghiên cứu nhưng người nhà vẫn quan trọng hơn.
Ngoại trừ cha con Diêm An Quân thì toàn bộ Diêm gia đều đến bệnh viện thăm Tần Ngữ Mai, Thu Đình Nhã cũng nhân tiện nói sẽ về nhà mẹ đẻ ở một thời gian, ở bên cạnh Tần Ngữ Mai. Người Diêm gia không phản đối, thời gian này chỉ có Thu Đình Nhã mới có thể trấn an được Tần Ngữ Mai.
Bọn họ vốn cho là Tần gia sẽ đến khởi binh vấn tội, nhưng Tần gia lại không có động tĩnh gì. Diêm gia cho rằng do Thu Đình Nhã thu xếp, mà sự thật đúng là vậy, Thu Đình Nhã chỉ dùng mấy câu đã giải quyết xong.
Năm ngoái Diêm Thiếu Liệt bận rộn đến ngập đầu, dự án Á Mỹ quốc tế liên quan đến rất nhiều ban ngành chính phủ, hắn cùng đoàn đội chạy đi chạy lại chuẩn bị rất nhiều việc, cũng may tất cả đều kết thúc trước cuối năm.
Qua năm Diêm thị tổ chức họp báo công bố tin tức, tham dự còn có đại biểu của Tần thị và Đường thị, dự án Á Mỹ quốc tế cũng chính thức cắt băng khởi công động thổ.
Hạ Tình Mai nghe lão thái thái nói vậy lập tức bị hoảng sợ, vội vàng nhào tới kéo tay: “Bà không thể làm thế được, Thiếu Kiệt là tôn tử của bà, là trưởng tôn, bà không thể đuổi nó khỏi Diêm gia!”
“Cô buông tay ra, Diêm gia chúng tôi không thiếu tôn tử, con trai cô hiếu thuận cô như vậy thì để nó về sống với cô đi.”
“Nó là con trai tôi, nó muốn gặp tôi chẳng lẽ là sai sao? Các người dựa vào cái gì không cho tôi gặp nó?”
“Dựa vào cái gì? Dựa vào việc nó muốn là con cháu Diêm gia chúng tôi thì không thể có người mẹ như cô, muốn nhận cô làm mẹ thì đừng hòng bước vào cửa Diêm gia.” Lúc nãy lão thái thái chẳng qua là tức giận mới như vậy, hơn nữa còn là cố ý để Tần Ngữ Mai với Thu Đình Nhã nghe, chuyện đã đến mức này bà không thể không tỏ thái độ. Ngược lại, nếu cô ta ngoan ngoãn có lẽ bà còn dễ nói chuyện, nhưng hiện tại Hạ Tình Mai thật sự đã chọc giận bà.
Hạ Tình Mai cũng bị làm cho nóng nảy, giận dữ nói: “Bà sao lại nói thế chứ? Cho dù Thiếu Kiệt không có lớn lên bên cạnh bà thì nó cũng là tôn tử Diêm gia, là con trai của An Quân, các người sao có thể thiên vị như vậy? Đều là tôn tử tại sao chỉ đối tốt với Diêm Thiếu Liệt mà phân biệt đối xử với con trai tôi? Đến khi nào Thiếu Kiệt mới có thể quản lý được Diêm gia.”
Lời nói như vậy khiến cho Diêm lão thái thái kinh ngạc, bà nghe rõ, hoá ra cô ta là đánh chủ ý này, khó trách gắt gao nắm lấy Thiếu Kiệt không buông tay, thì ra đã bắt đầu tính kế Diêm gia từ lâu rồi.
Diêm An Quân nhận được điện thoại thì đang cùng con trai nói vấn đề của vị khách kia, vốn là Diêm Thiếu Kiệt có thể xử lý, nhưng trong quá trình có chút biến cố nên anh ta không thể giải quyết được. Cho nên Diêm Thiếu Kiệt liên tiếp gọi điện thoại cho Diêm An Quân, việc này Thu Đình Nhã và lão thái thái đúng là hiểu lầm.
Diêm Thiếu Kiệt cho dù không hài lòng đến đâu cũng biết hiện tại đang là thời điểm nào, dỗ dành Thu gia với là việc chính, sau đó muốn đùa giỡn thế nào còn lo lắng sao? Nếu chuyện không khẩn cấp thì anh ta cũng không hy vọng Diêm An Quân trở về.
Diêm An Quân nghe Thu Đình Nhã nói chuyện qua điện thoại, gân xanh trên trán nổi lên hết, không đợi Thu Đình Nhã nói xong ông ta đã tát Diêm Thiếu Kiệt một bàn tay, “Nghịch tử, nói, mày lừa tao chuyện gì?”
Diêm Thiếu Kiệt bị một bàn tay đánh cho mơ hồ, anh ta không biết vì sao ba ba nghe một cuộc điện thoại lại tức giận như vậy. Gần đây anh ta không có làm chuyện gì, ngoại trừ… Không thể nào, chuyện đó anh ta thật sự rất kín mật, chỉ cần mẹ không nói thì ba ba không thể biết được.
“Ba, rốt cuộc làm sao vậy?”
Diêm An Quân tức giận chỉ vào Diêm Thiếu Kiệt nói: “Làm sao? Con còn dám hỏi ba làm sao vậy? Có phải con đã lén lút gặp con đàn bà kia?”
Diêm Thiếu Kiệt vừa nghe là biết có chuyện xấu, chuyện anh ta sợ đã thật sự đến, anh ta biết được nếu ba ba biết có thể nổi giận cỡ nào. Nhưng cũng không thể giận lớn như vậy, chẳng lẽ mẹ chọc vào chuyện phiền phức gì sao?
Không kịp suy đoán, anh ta lập tức nói: “Ba, mẹ thật sự là không còn muốn làm những chuyện đó nữa, quán cà phê buôn bán không tốt nên mẹ không đủ sống, con làm con trai không thể để mặc bà ấy được.”
“Cho nên cô ta tìm con xin tiền? Con không nói cho ba một tiếng đã lén cho cô ta tiền?” Nhìn thấy con trai im lặng không nói, Diêm An Quân đã biết chuyện như thế nào, “Con đã nói cái gì với cô ta?” Nghe được những chuyện trong điện thoại Thu Đình Nhã nói, ông ta không tin Hạ Tình Mai dám nói như vậy. Nhưng lão thái thái cũng có mặt ở đó nên nhất định những lời này không phải giả. Vậy chỉ có một khả năng là con trai, là con trai hứa chuyện gì đó với Hạ Tình Mai cho nên cô ta nói chuyện mới không sợ hãi như thế. Thu Đình Nhã lại quên nói là những câu này là do bạn tốt của Hạ Tình Mai nói.
“Con, con không có nói gì cả.” Lúc này Diêm Thiếu Kiệt đúng thật là mơ hồ, bởi vì anh ta thực sự không có nói cái gì quá mức với Hạ Tình Mai.
“Còn còn muốn nói dối?”
Diêm Thiếu Kiệt suy nghĩ cẩn thận mới nói: “Con chỉ nói nếu như có chuyện gì thì mẹ gọi điện thoại cho con, không có tiền thì cũng gọi cho con, chỉ nhiêu đó.”
“Con!” Diêm An Quân chỉ vào Diêm Thiếu Kiệt không biết nên nói cái gì mới tốt, cầm lấy điện thoại với áo khoát đi ra khỏi cửa. Nhìn thấy Diêm An Quân lái xe rời đi, Diêm Thiếu Kiệt lập tức gọi điện thoại cho Hạ Tình Mai nhưng bên kia không có ai nghe máy, gọi tiếp thì bị ngắt tín hiệu, khi nãy Diêm An Quân rời đi anh ta vẫn còn đang sửng sờ, bây giờ cũng không biết Diêm An Quân đi đâu?
Anh ta không biết là Diêm Thiếu Liệt cũng đã nhận được tin, hơn nữa anh còn đến sớm hơn Diêm An Quân một lúc, khi ở trên xe anh còn nghĩ là Hạ Tình Mai này đúng là không sợ chết.
Mà Tần Ngữ Mai đang ở bệnh viện, giờ phút này còn nằm trong phòng vui vẻ tươi cười ăn trái cây, vừa nói chuyện với con gái, “Sao nào? Hôm nay mẹ giúp con hết giận không?”
Thu Đình Nhã cười nói: “Mẹ, khí thế của mẹ năm đó vẫn còn nguyên.”
Năm đó là thời điểm sự nghiệp của Thu Đại Đồng đang phát triển không ngừng, trong công ty cũng xuất hiện loại đàn bà như Hạ Tình Mai. Khi ấy Thu Đình Nhã chỉ mới có năm tuổi, Tần Ngữ Mai ôm Thu Đình Nhã vọt tới công ty, đem con gái nhét vào ngực lão công, quay đầy một cái tát lệch mặt nữ trợ lý, việc này khiến cho cô gái nhỏ Thu Đình Nhã rung động khó phai.
Quan trọng là Thu Đại Đồng đã rõ ràng cự tuyệt nữ trợ lý, nhưng trước mặt tiền tài thì có ai mà không mê muội. Thu Đại Đồng muốn đuổi việc cô ả, lúc đó nữ trợ lý nói muốn tìm đến nhà ông, muốn nói cho lão bà là hai người đã có quan hệ. Thu Đại Đồng nghe như vậy liền sợ, tình cảm của ông với lão bà rất tốt, nếu để lão bà biết được chuyện này dù cho bản thân ông trong sạch cũng khó mà xoa dịu.
Cho nên buổi tối Thu Đại Đồng về nhà nói chuyện này cho Tần Ngữ Mai, Tần Ngữ Mai bảo ông ngày mai cứ đi làm bình thường, những chuyện khác để cho bà giải quyết. Sau đó Thu Đình Nhã chỉ thấy người mẹ luôn dịu dàng xinh đẹp của mình cũng có một mặt mạnh mẽ như thế, ai nói danh gia đều là ôn hoà tao nhã. Người mẹ quyền lực của nàng nói cho nàng rằng chớ có quản bản thân xuất thân cái gì cao quý, có đôi khi phải sắm vai đàn bà chanh chua mới có thể giải quyết được vấn đề, khi bị người ta khi dễ thì đừng có nương tay. Chính vì thế mà lúc trước Thu Đình Nhã mới có thể đánh đẹp Hạ Tình Mai như vậy.
“Đình Nhã, chủ ý này của con rất được, khó trách ông ngoại con khen thông minh.”
Thu Đình Nhã cười nhạt, “Mẹ, nếu con nói chuyện hôm nay không phải do con sắp xếp thì mẹ có tin không?”
Tần Ngữ Mai sửng sốt: “Là sao? Chuyện hôm nay không phải là kế hoạch trước đó con nói cho mẹ sao?”
Thu Đình Nhã lắc đầu nói: “Mẹ, hôm nay chỉ là trùng hợp.” Diêm An Quân nhờ Thu Đình Nhã hỗ trợ thuyết phục Thu Đại Đồng đầu tư nàng không muốn, tuy lúc ấy muốn biểu lộ thái độ của mình nhưng Diêm An Quân muốn nàng về nhà nói chuyện. Lúc ấy Thu Đình Nhã cực kỳ tức giận, Diêm An Quân làm nhiều việc khiến cha mẹ mình không hài lòng như vậy, bây giờ còn muốn mình đi cầu ba mình đầu tư, nàng thật sự không biết ông ta nghĩ như thế nào? Chẳng lẽ ông ta không biết nàng mở miệng nói chuyện này rất khó mà trong lòng cũng khổ sở sao? Nhưng nàng không muốn vì sự kiện này hai vợ chồng cãi nhau, cho nên nàng đã nghĩ ra phương pháp toàn vẹn cả hai bên.
Trên mặt thì đáp ứng yêu cầu của Diêm An Quân, mà nàng quả thật có về nhà nói với cha mẹ chuyện này. Cha mẹ nàng đã vô cùng tức giận, Diêm An Quân làm ra chuyện có lỗi với con gái mình, bây giờ còn muốn để con gái về nhà tìm mình đầu tư cho nó. Nếu không có Thu Đình Nhã ngăn lại, Thu Đại Đồng lập tức đi tìm Diêm An Quân rồi, Tần Ngữ Mai cũng nói thẳng nó không biết xấu hổ một chút sao?
Nhưng câu nói kế tiếp của Thu Đình Nhã lại làm cho Thu Đại Đồng bất ngờ, khiến Tần Ngữ Mai hài lòng. Nàng dự tính sẽ xuống tay từ chỗ Hạ Tình Mai, để cô ta trước mặt cha mẹ mình ăn nói lung tung, sau đó nàng có thể dùng lý do nói là ba ba tức giận từ chối đầu tư.
Tần Ngữ Mai biết mình cũng có cảnh diễn thì vô cùng cao hứng, bà vẫn luôn muốn thu thập Hạ Tình Mai, nhưng bởi vì sự kiện truyền thông lần trước nên không thể trực tiếp ra tay được. Nghe chủ ý của con gái, bà vô cùng đồng ý, ngay cả Thu Đại Đồng cũng cảm thấy kế hoạch của con gái rất khá, nhưng lỡ Hạ Tình Mai không mắc mưu thì phải làm thế nào? Chẳng lẽ ông phải đầu tư thật cho Diêm An Quân?
Nhưng mà Thu Đình Nhã thực sự rất hiểu rõ Hạ Tình Mai, người đàn bà ẩn nhẫn sau lưng nhiều năm như vậy, vốn có thể thượng vị. Lại không ngờ nàng không muốn ly hôn nên khiến ẩn nhẫn nhiều năm của cô ta cũng phá vỡ, hơn nữa nàng còn ở trước mặt truyền thông đánh trả cô ta, Diêm An Quân cấm cô ta không được gặp con trai. Nhiều chuyện xảy ra như vậy, nàng không tin Hạ Tình Mai nhìn thấy mình có thể kiềm chế không phát sinh chuyện gì. Cho dù cô ta không mắc mưu, Thu Đình Nhã cũng biết nên nói cái gì để chọc giận Hạ Tình Mai, tóm lại, chuyện này đã dự tính sẽ không thể thất bại.
Kết quả nàng chưa tìm tới Hạ Tình Mai, hôm nay đi dạo phố thì lại ngoài ý muốn gặp phải, lại nghĩ hôm nay mẹ chồng cũng đi cùng, nàng lập tức làm quyết định nên mới nói khó nghe như thế. Đương nhiên ngoài ý muốn chính là bạn tốt của Hạ Tình Mai, quả nhiên là đồng đội heo. Thế nhưng đúng là Diêm Thiếu Kiệt lén đi gặp Hạ Tỉnh Mai, nàng thực sự không biết. Ban đầu nàng cho là Diêm An Quân lừa gạt nàng, lúc đó nàng là tức giận thật, mà ngay cả Hạ Tình Mai cũng tức giận, cho nên mới có thể ra tay hung tợn.
Chờ đến khi Thu Đình Nhã gọi điện thoại nói cho Diêm An Quân, nghe Diêm An Quân nói thì nàng có thể kết luận đây là chuyện do đứa bé kia làm, Diêm An Quân không biết. Nhưng mà như vậy cũng tốt, bị lừa gạt mà bản thân không biết gì mới có thể nổi giận lớn đúng không?
Làm cho nàng tương đối ngoài ý muốn chính là mẹ chồng, mẹ của nàng lúc ấy nói là tim khó thở, cho nên mọi người mới đến bệnh viện. Nhưng mẹ chồng vẫn ổn, cũng không tức giận, nhớ tới lời của bà nói, Thu Đình Nhã nghĩ rằng có lẽ mẹ chồng rất để ý trưởng tôn Diêm Thiếu Kiệt.
“Mẹ, chắc là mẹ chồng con rất thích Diêm Thiếu Kiệt.”
Chân mày Tần Ngữ Mai cau lại: “Mẹ đã nhìn ra, con chờ đó mà xem, đợi đến khi con về nhà bon họ lại diễn trò. Nhưng mà có mẹ chồng con thì Diêm Thiếu Kiệt khẳng định không bị đuổi khỏi Diêm gia.”
“Con dĩ nhiên biết, nói thế nào thì lúc ấy mẹ chồng chẳng qua là đè nén quá mới nói như thế, giống như Hạ Tình Mai đã nói, Diêm Thiếu Kiệt là trưởng tôn của Diêm gia. Đây là sự thật, ai cũng không thể chối bỏ.”
“Con định làm gì tiếp theo?”
“Chờ An Quân đến, sau đó về nhà ở một thời gian đến khi dự án Á Mỹ quốc tế chính thức khởi công, mới có thể nói chuyện sau này.”
“Đình Nhã, chuyện đã đến nước này, ly hôn đi!”
Thu Đình Nhã nhìn mẹ mình, cười nói: “Mẹ, trong lòng con biết rõ, mẹ đừng vì con mà bận tâm. Con gái của Tần Ngữ Mai sao có thể chịu thiệt, đúng không mẹ?” Con gái đã nói vậy, Tần Ngữ Mai không nói thêm, nhưng trước mắt không phải là đang chịu thiệt sao? Tuy thống khoái, nhưng bị người yêu mình yêu nhất lừa gạt phản bội, ai có thể hiểu được sự đau khổ này?
Khi Diêm An Quân đến nơi, Thu Đình Nhã không có để ông ta đi vào phòng mà chỉ nói Tần Ngữ Mai vẫn còn giận, Thu Đại Đồng đang ở bên trong. Nếu bây giờ ông ta đi vào là lửa cháy đổ thêm dầu, còn khuyên ông ta mau mau về nhà xem mẹ chồng, bà cũng bị Hạ Tình Mai chọc giận.
Diêm An Quân thực lòng muốn hỏi chuyện về đầu tư, nhưng biết lúc này không thích hợp mở miệng nên đành rời bệnh viện về nhà. Ông ta về đến nhà thì Diêm Thiếu Liệt đã ở nhà được một thời gian, thấy anh đang dỗ dành lão thái thái, Diêm An Quân cũng thở ra.
“An Quân, đây là chuyện gì? Em không phải là nói không cho Thiếu Kiệt gặp mặt người đàn bà đó sao? Vậy tại sao Thiếu Kiệt không những đi gặp mà còn cho cô ta tiền? Em có biết chuyện này hay không?”
Diêm An Quân nhìn Diêm An Lý nói: “Anh cả, thật sự em không biết chuyện này, em cũng là nghe Đình Nhã nói mới biết được. Em có hỏi qua Thiếu Kiệt, là Hạ Tình Mai gọi điện thoại xin tiền nó, dù sao cô ta cũng là mẹ Thiếu Kiệt, đứa bé này tử nhỏ đã hiếu thuận sao có thể không quan tâm mẹ ruột của mình?”
Diêm Thiếu Liệt nghe ông ta nói liền bĩu môi, thầm nghĩ đúng là con ruột nha, đến lúc này rồi mà nhị thúc còn không quên giúp Diêm Thiếu Kiệt. Ông ta nói thế này thì còn có ai trách được Diêm Thiếu Kiệt nữa, chẳng lẽ người ta hiếu thuận mẹ ruột là sai sao?
Diêm An Lý và Triệu Chi Lâm về nhà là do Diêm Thiếu Liệt ở trên đường báo tin, trong nhà xảy ra chuyện như vậy, cha mẹ anh cũng có thể an ủi các cụ…
Buổi tối Diêm lão gia tử về nhà thì được lão thái thái kể lại chuyện phát sinh ban ngày, đương nhiên là cũng có mặt Diêm Thiếu Kiệt. Anh ta cũng thực khiếp sợ, không ngờ mẹ mình không chỉ đối đầu chọc giận Thu Đình Nhã, Tần Ngữ Mai, mà còn tranh chấp với nãi nãi. Nếu biết là có ngày như vậy, anh ta nhất định sẽ không cho mẹ mình tiền, hoặc là cho ít tiền chỉ đủ chi tiêu sinh hoạt, không đi tới mấy khu trung tâm thương mại đắt đỏ, thì đã không có chuyện xảy ra như vậy. Nhưng hiện tại có hối hận cũng muộn rồi.
Giống hệt Tần Ngữ Mai đoán trước, lão thái thái lúc đó nói tuyệt tình nhưng bây giờ một câu cũng không bảo Diêm Thiếu Kiệt rời khỏi Diêm gia. Nhưng mà Diêm lão gia tử lại nhìn Diêm Thiếu Kiệt càng thêm không vừa mắt.
“Chuyện Thu gia đầu tư coi như xong, về sau không cần nhắc lại.”
“Ba…”
Lão gia tử đập mạnh xuống bàn, “Con cho là Thu gia còn có thể đầu tư cho con sao? Nếu như không có chuyện này, có Đình Nhã ở giữa thu xếp thì còn có khả năng, con cho nghĩ người ta là Thánh mẫu sao?”
Diêm An Quân nghe vậy cũng im lặng không nói nữa.
Diêm Thiếu Kiệt càng không dám mở miệng, anh ta cũng biết cái gì nên cái không không nên nói. Vốn cho là lần này có thể nắm chắc, kết quả lại có biến cố, trừ bỏ trách vận khí không tốt anh ta còn oán giận Hạ Tình Mai.
Diêm Thiếu Liệt từ đầu một câu cũng không nói, việc này không quan hệ tới anh, anh chỉ có thể khuyên nhủ gia gia nãi nãi đừng tức giận mà thôi. Diêm An Lý và Triệu Chi Lâm cũng quyết định tạm thời không về sở nghiên cứu, hai người tuy đam mê nghiên cứu nhưng người nhà vẫn quan trọng hơn.
Ngoại trừ cha con Diêm An Quân thì toàn bộ Diêm gia đều đến bệnh viện thăm Tần Ngữ Mai, Thu Đình Nhã cũng nhân tiện nói sẽ về nhà mẹ đẻ ở một thời gian, ở bên cạnh Tần Ngữ Mai. Người Diêm gia không phản đối, thời gian này chỉ có Thu Đình Nhã mới có thể trấn an được Tần Ngữ Mai.
Bọn họ vốn cho là Tần gia sẽ đến khởi binh vấn tội, nhưng Tần gia lại không có động tĩnh gì. Diêm gia cho rằng do Thu Đình Nhã thu xếp, mà sự thật đúng là vậy, Thu Đình Nhã chỉ dùng mấy câu đã giải quyết xong.
Năm ngoái Diêm Thiếu Liệt bận rộn đến ngập đầu, dự án Á Mỹ quốc tế liên quan đến rất nhiều ban ngành chính phủ, hắn cùng đoàn đội chạy đi chạy lại chuẩn bị rất nhiều việc, cũng may tất cả đều kết thúc trước cuối năm.
Qua năm Diêm thị tổ chức họp báo công bố tin tức, tham dự còn có đại biểu của Tần thị và Đường thị, dự án Á Mỹ quốc tế cũng chính thức cắt băng khởi công động thổ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.