Chương 98
Tháng Chín Sơ Ngũ
23/03/2017
Cố Quân Viêm x Thuỷ Ân Hi
PN12: Nhất lao vĩnh dật
E&B: Strangers Ex
Trần Tử Ngưng ăn mệt trước Cố Quân Viêm và Thuỷ Ân Hi, khóc sướt mướt trở về tìm Cố Hi Mạn, Cố Hi Mạn vừa nghe là bị Thuỷ Ân Hi với Cố Quân Viêm liên thủ bắt nạt, cũng không biết nói cái gì mới tốt.
Cố Hi Mạn an ủi Trần Tử Ngưng một hồi lâu, lại bảo cô ta về nhà đi chờ tin tức, Trần Tử Ngưng cũng biết bây giờ nhiều lời vô ích đành phải rời khỏi.
Sau khi Cố lão gia tử nghe đến thì không nói gì, ông đã sớm khuyên nhủ Cố Hi Mạn hãy buông tha đi, cô gái Trần Tử Ngưng này không tệ nhưng con mắt nhìn của ông lại giống Thuỷ Ân Hi, quá non, một bông hoa từ nhỏ lớn lên trong nhà kính làm sao chịu được chuyện như vậy.
Hơn nữa ông ngờ ngợ nhận ra, cảm thấy cô gái này thực tế không có tốt như trong tưởng tượng vậy, chỉ cần là điều kiện không bằng mình đã cảm thấy người ta thấp kém hơn mình, luôn dùng ánh mắt tài trí hơn người nhìn người khác, không bại dưới tay thằng nhóc Thuỷ Ân Hi kia mới là lạ. Huống chi cháu trai nhà mình đứng một bên cùng thằng nhóc Thuỷ gia, ngay từ đầu Trần Tử Ngưng đã bại trận.
Cố Hi Mạn cũng biết lão gia tử nói đúng, nhưng cô ta không cam lòng được, lần trước cô ta ra ngoài tham gia yến hội còn nghe người ta nói đứa cháu trai Diêm gia thích đàn ông, cô ta nhìn thấy rất rõ, khi người ta nói đến chuyện này thì vẻ mặt vừa khinh thường vừa ghét bỏ. Nghĩ nếu như là đang nói cháu trai của mình, cô ta cảm thấy trên mặt mình không có ánh sáng.
Chuyện doạ người như vậy không thể xuất hiện tại Cố gia của cô ta, cho nên cô ta quyết ngăn cản chuyện này. Cố lão gia tử khuyên con gái vài câu nhưng Cố Hi Mạn lại vô cùng cố chấp, Cố lão gia tử cũng rất bất đắc dĩ.
“Ba, ba sẽ không nhanh như vậy liền thoả hiệp chứ?” Nhìn thấy thái độ của lão gia tử, Cố Hi Mạn hết sức bất mãn, một mình mình làm sao có thể chống lại Quân Viêm đây?
“Không thì phải làm như thế nào? Bây giờ Quân Viêm đã lưu ban, thái độ của nó kiên quyết như vậy ba có thể làm thế nào?”
“Vậy cũng không thể chuyện gì cũng tuỳ nó chứ? Nếu bây giờ đồng ý chuyện giữa nó và Thuỷ Ân Hi, vậy có phải tương lai nó yêu cầu kết hôn cùng Thuỷ Ân Hi chúng ta cũng phải đồng ý, nó yêu cầu để Thuỷ Ân Hi tiến vừa cửa Cố gia chúng ta, chúng ta cũng phải đồng ý sao?”
“Này…” Lão gia tử lại do dự, kết hôn! Tiến vừa cửa Cố gia! Việc này thật sự cho đến bây giờ ông chưa từng nghĩ tới, hơn nữa ngẫm lại ông đã cảm thấy đau đầu, hiển nhiên lời của Cố Hi Mạn đã đụng đến điểm mấu chốt của lão gia tử.
Cố Hi Mạn đưa mắt nhìn lão gia tử tiếp tục nói: “Ba, chúng ta phải nghĩ biện pháp đem Quân Viêm kéo về mới được.”
“Kéo như thế nào?”
“Ba, ba phải phối hợp với con mới được.”
“Hủm! Ba phải phối hợp với con thế nào? Hiện tại Quân Viêm không quản Cố thị, nó vừa buông tay ba lập tức tiếp quản Cố thị, bây giờ toàn bộ sức lực của ba đều đặt trên Cố thị nào có dư thừa phối hợp với con đây? Không bằng con tới quản Cố thị đi?”
“Con mới không cần quản.” Cố Hi Mạn từ nhỏ đã được cưng chiều như công chúa, để cô ta hưởng thụ còn được, bắt cô ta làm việc hoặc quản lý Cố thị là tuyệt đối không có khả năng, ai muốn quản Cố thị chứ, ngày nào cũng mệt chết đi được, còn phải đấu trí với mấy thương nhân khác, cô ta nghĩ không đã thấy phiền.
Lão gia tử lắc lắc đầu, ông là rất rõ ràng bản tính của con gái mình, ông nghĩ có lẽ đây cũng là một trong những nguyên nhân con gái quyết đem cháu trai kéo trở về, có người quản lý Cố thị thì nó mới có thể tiếp tục hưởng thụ cuộc sống công chúa được, dù sao mình cũng đã lớn tuổi còn có thể quản Cố thị được bao nhiêu năm? Nhưng Quân Viêm còn trẻ nha!
Quả thật lão gia tử đã triệt để nhìn thấu Cố Hi Mạn, nhưng Cố Hi Mạn nghĩ xa không chỉ là như thế, Cố Hi Mạn quen nhìn đám hỏi giữa hào môn, tình yêu chân chính vô cùng hiếm, hơn nữa đám hỏi hào môn quan trong nhất vĩnh viễn là lợi ích, bởi vì lợi ích mà phát sinh xung đột tiến tới công ty bị thâu tóm càng là không ít. Cô ta vô cùng hiểu được, Cố thị chỉ có thể để người Cố gia chưởng quản, sau lão gia tử là Quân Viêm tiếp là con trai Quân Viêm, cho dù mình có kết hôn cũng tuyệt đối không cho phép nhà chồng lây dính phân một hào nào của Cố gia.
Nhưng nếu Cố Quân Viêm cùng một chỗ với Thuỷ Ân Hi, vậy người kế thừa tương lai của Cố thị sẽ rắc rối, mang thai hộ không phải là không được, nhưng nếu mang thai hộ nhất định sẽ là Cố gia một đứa Thuỷ gia một đứa, nhưng đối với Cố Quân Viêm và Thuỷ Ân Hi mà nói hai đứa đều sẽ là con của hai người, thế thì đứa bé của Thuỷ gia cũng có khả năng kế thừa Cố thị, khi nghĩ đến thế, Cố Hi Mạn thấy cả người không tốt…
Lại nói bên kia Thuỷ Ân Hi và Cố Quân Viêm, sau khi đem Trần Tử Ngưng đuổi đi Cố Quân Viêm dự định trở về nhà lớn Cố gia một chuyến, anh muốn nói chuyện lần này cùng với gia gia, Thuỷ Ân Hi có chút lo lắng nói: “Nếu là chủ ý của cô út anh, tìm gia gia nói sẽ được sao?”
“Được.”
Thuỷ Ân Hi lăng lăng nhìn về phía anh nói: “Xác định?”
Cố Quân Viêm gật đầu, lập tức kể một câu chuyện cho Thuỷ Ân Hi nghe. Sau khi Thuỷ Ân Hi nghe xong rất là khiếp sợ, cậu không ngờ là Cố gia còn có xảy ra một chuyện như vậy. Đây là bí mật trong lòng Cố Quân Viêm, nhưng Cố Quân Viêm lựa chọn nói cho cậu biết.
Cố Quân Viêm nói: “Chuyện cô út cần phải giải quyết, chỉ có biện pháp này mới có thể khiến cho cô thành thật yên tĩnh, không thì em cứ chờ xem đi, cho dù anh rời khỏi Cố gia, cô vẫn sẽ làm ầm ĩ mãi như thế.”
Thuỷ Ân Hi có chút lo lắng nói: “Nhưng như vậy có thể sẽ kích thích cô ấy hay không, em sợ…”
“Không sợ, hơn nữa cho dù kích thích đến cô cũng phải làm như vậy, đây là sai lầm của cô nhất định phải do chính cô gánh vác. Ngày trước anh không đề cập đến bởi vì cô vô cùng yêu thương anh lại chưa bao giờ can thiệp chuyện của anh, nhưng bây giờ cô vì muốn làm cho anh và em chia tay, đã đến mức độ dùng bất cứ thủ đoạn nào, anh không thể tiếp tục để cô cứ như vậy.” Nghe Cố Quân Viêm nói như vậy Thuỷ Ân Hi cũng không nói gì nữa, dù sao cũng là chuyện nhà anh, mình không có quyền nói nhiều lời, huống chi còn dính đến các trưởng bối.
Kết quả không chờ Cố Quân Viêm về nhà Cố Hi Mạn lại gọi điện thoại trước cho anh, giọng Cố Hi Mạn vô cùng lo lắng, nói là Cố lão gia tử ngã bệnh, hiện tại đang cấp cứu trong bệnh viện bảo anh lập tức quay về.
Cố Quân Viêm vừa nghe liền trợn tròn mắt, anh nói sẽ rời khỏi Cố gia nhưng lão gia tử là gia gia của anh, là sự thật mà ai cũng không thể thay đổi được, hơn nữa gia gia từ nhỏ đã vô cùng yêu thương anh, anh nói với Thuỷ Ân Hi một tiếng rồi bỏ chạy ra phòng học.
Bởi vì Cố Quân Viêm đi vội vàng cho nên Thuỷ Ân Hi không có hỏi cụ thể là xảy ra chuyện gì, chỉ biết là Cố lão gia tử bị bệnh còn là bệnh rất nghiêm trọng, bây giờ đang cấp cứu trong bệnh viện. Cố Quân Viêm là đi từ giữa trưa nhưng đến buổi chiều Thuỷ Ân Hi không nhận được điện thoại của anh, Thuỷ Ân Hi có chút sốt ruột, chẳng lẽ tình hình Cố lão gia tử không tốt?
Thuỷ Ân Hi càng nghĩ càng thấy có khả năng là như vậy, cậu lập tức gọi điện thoại cho Cố Quân Viêm, nhưng điện thoại vẫn luôn trong trạng thái không có người bắt máy, từ trưa đến quá chiều gọi liên tục nhưng điện thoại của Cố Quân Viêm vẫn luôn không có người nghe. Thuỷ Ân Hi càng ngày càng lo lắng, theo lý mà nói dù cho Cố lão gia tử thật sự có chuyện gì, Cố Quân Viêm nhìn thấy mình gọi cho anh nhiều cuộc như vậy cũng có thể gọi lại một cuộc chứ?
Buổi tối điện thoại Thuỷ Ân Hi reo lên, cậu nhìn điện thoại hiển thị là số điện thoại nhà mà không phải là Cố Quân Viêm, cậu vừa bắt máy thì bên kia Ninh Tử Mị nói mau xem TV.
Thuỷ Ân Hi mở TV vừa vặn đang đưa tin về hiện trường tai nạn xe cộ, cậu liếc mắt một cái liền nhận ra chiếc xe kia, là Cố Quân Viêm!
Thuỷ Ân Hi mất hồn nhìn TV, âm thanh chung quanh một chút cũng không nghe được, trong mắt chỉ có hình ảnh hiện trường thảm thiết vụ tai nạn xe cộ, cậu đờ đẫn nhìn chằm chằm TV một lúc lâu mới hồi thần trở lại…
Thuỷ Ân Hi không biết là mình như thế nào đến bệnh viện, nhưng ngay tại cổng bệnh viện đụng đến cha mẹ của mình, bởi vì phóng viên đưa tin có nói tên bệnh viện mà nạn nhân được đưa tới, cho nên bọn họ đều chạy đến. Ninh Tử Mi nhìn thấy bộ dáng mất hồn thờ thẫn của con trai trong lòng nhói lên một cái, nếu Cố Quân Viêm thật sự xảy ra chuyện gì, con trai của cô… Ninh Tử Mị thở phì phì không thèm nghĩ đến cái loại khả năng này nữa, sau đí cùng chồng và con trai cùng nhau vào bệnh viện.
Rất nhanh bọn họ tìm đến phòng giải phẫu, người nhà bên ngoài rất nhiều, bởi vì lúc ấy là mấy chiếc xe tông vào đuôi xe nhau, cho nên nạn nhân có đến mấy người. Thuỷ Ân Hi liếc mắt một cái lập tức thấy được Cố lão gia tử và Cố Hi Mạn, cậu vừa muốn đi qua đó thì từ phòng giải phẫu đi ra một bác sĩ, đối với người nhà bên ngoài lắc lắc đầu, Thuỷ Ân Hi thấy được Cố Hi Mạn dùng tay che ngoài miệng, lúc ấy hai chân Thuỷ Ân Hi mềm nhũn cả người ngồi bệt dưới đất, sau đó có mấy người nhà khóc nức nở lên.
Vừa mới trong nháy mắt đó Ninh Tử Mị cũng nghĩ Cố Quân Viêm xảy ra chuyện gì rồi, sau nhìn thấy người khóc rống không phải người Cố gia, ít nhất là Cố lão gia tử không có việc gì, cho nên hẳn là không phải Cố Quân Viêm có vấn đề.
Thuỷ Ân Hi cũng nhìn thấy, cậu vội vàng đứng lên đi về phía Cố lão gia tử. Cố lão gia tử nhìn thấy Thuỷ Ân Hi thì nhướng mày, không đợi ông nói chuyện thì Cố Hi Mạn nhào tới chỉ vào Thuỷ Ân Hi mắng to, “Đều là tại thằng sao chổi mày, từ khi Quân Viêm cùng mày một chỗ chẳng có được chuyện gì tốt, đều do mày hại Quân Viêm, mày cút đi cho tao!”
Tuy rằng Ninh Tử Mị lý giải tâm tình người Cố gia, nhưng người đàn bà này ăn nói quả thực thối lắm, cô vừa muốn định mở miệng chợt nghe Thuỷ Ân Hi lạnh lùng nói: “Không phải bà nói Cố lão gia tử bị bệnh nặng đang cấp cứu trong bệnh viện sao?”
Cố lão gia tử vừa nghe liền sửng sốt, thẳng tắp nhìn về phía Thuỷ Ân Hi nói: “Cậu nói bậy gì thế? Thân thể của tôi rất mạnh khoẻ, bị bệnh nặng bao giờ?”
Lúc này Cố Hi Mạn cũng có chút sợ hãi, cô ta là lừa Cố Quân Viêm, bởi vì cô ta muốn sắp xếp một tuồng kịch cho Cố Quân Viêm cùng Trần Tử Ngưng, tính toán ngày hôm sau đăng báo. Nhưng sợ Cố Quân Viêm không chịu đến, cho nên đành lừa anh, cô ta nghĩ muốn Cố Quân Viêm khẩn trương thì chỉ có lão gia tư, cho nên mới bịa chuyện nói dối!
“Mày, mày nói lung tung gì đó?”
“Tôi nói lung tung? Cố Hi Mạn, bà dám nói bà không gọi điện thoại cho Quân Viêm sao? Không phải là bà nói cho anh ấy biết Cố lão gia tử bị bệnh nặng? Anh ấy vì là nghe được tin này mới vội vàng trở về gấp, nếu không phải là bà lừa anh ấy trở về sao anh ấy sẽ xảy ra tai nạn xe? Quân Viêm có chuyên gì tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho bà!”
Cố lão gia tử nghe được Thuỷ Ân Hi nói khiếp sợ trừng lớn hai mắt, ông nhìn về phía Cố Hi Mạn, ánh mắt Cố Hi Mạn trốn tránh không dám nhìn thẳng lão gia tử, “Nói, có phải là con lừa Quân Viêm trở về?”
“Ba, con…”
“Chát!” Cố lão gia tử giơ tay lên đánh Cố Hi Mạn một bàn tay, lạnh lùng nói: “Nói, có phải là cô lừa Quân Viêm trở về?”
Cố Hi Mạn mang theo khóc nức nở nói: “Ba, con biết con sai, con thật sự không nghĩ sẽ hại đến Quân Viêm mà! Con chỉ muốn cho Quân Viêm một chỗ với Tử Ngưng nên mới lừa nó về, con đây đều là vì Cố gia cả.”
Cố lão gia tử lảo đảo không đứng vững lui về phía sau một bước, Lưu quản gia vội vàng đỡ lấy ông, Cố lão gia tử đau tâm rét lạnh nói: “Nghịch tử, nghịch tử!”
Cố Hi Mạn cũng vội vàng đi qua đỡ Cố lão gia tử nhưng bị lão gia tử một cái đẩy ra, Cố Hi Mạn khóc giải thích, “Ba, con sao có thể muốn hại Quân Viêm chứ? Con là vì nhà chúng ta, con là vô tâm không thể trách con được.” Cô ta lập tức nhìn về phía Thuỷ Ân Hi, chỉ vào cậu: “Đều tại mày, đều là mày sai, nếu không phải mày dụ dỗ Quân Viêm nhà chúng ta, Quân Viêm sẽ không vứt bỏ Cố gia không để ý, con cũng không cần lừa Quân Viêm về thì sẽ không có xảy ra tai nạn xe, đúng, đều là nó sai!”
“Cô điên rồi chắc? Rõ ràng chính là cô hại cháu trai mình thành như vậy, đã thế còn đổ hết lên người con trai tôi, người khác ai cũng ngu dốt chỉ có mỗi mình cô thông minh à?”
Cố Hi Mạn lạnh lùng nói: “Không phải tôi, nếu nó không…”
“Bà câm đi!” Hai mắt Thuỷ Ân Hi đỏ bừng, giống như là muốn nuốt sống Cố Hi Mạn vậy, “Cố Hi Mạn, bà là con đàn bà không biết xấu hổ nhất trên thế giới này mà tôi từng thấy, người đáng chết nhất là bà, sao bà không chết quách đi hả?”
Cố lão gia tử, Lưu quản gia còn có vợ chồng Ninh Tử Mị đều bị lời nói của Thuỷ Ân Hi doạ sợ. Ninh Tử Mị nhiều lắm là trách cứ Cố Hi Mạn vài câu, tuy Cố Hi Mạn có sai nhưng ít ra tất cả mọi người có thể xác định được, cô ta tuyệt đối không có muốn cố ý hại Cố Quân Viêm, nhưng mấy câu con trai nói hình như có chút nặng.“Ân Hi.” Ninh Tử Mị biết con trai thương tâm khổ sở, nhưng lời này thật sự có chút quá mức, huống chi Cố lão gia tử còn ở đây đâu, con trai trước mặt cha người ta nguyền rủa con gái người ta chết quách đi, đổi thành gia trưởng nào sẽ không chấp nhận được, Thuỷ Thiên Lệ cũng hiểu được con trai đã nói quá lời.
Quả nhiên chỉ thấy sắc mặt Cố lão gia tử trầm xuống, “Cậu Thuỷ, tôi biết chuyện Quân Viêm khiến cậu khổ sở, nhưng cậu nói chuyện quá mức quá phận, Hi Mạn là con gái tôi là cô của Quân Viêm, dù cho Hi Mạn sai cũng không đến lượt cậu răn dạy nó.”
Thuỷ Ân Hi nhìn về phía Cố lão gia tử, ánh mắt thẳng tắp theo dõi ông, giống như là muốn nhìn xuyên thấu ông. Cố lão gia tử bị cậu nhìn chằm chú khiến cả người không tự nhiên, ông không biết vì sao giờ phút này ông cảm thấy người trẻ tuổi trước mặt kia hơi đáng sợ!
Sau một hồi Thuỷ Ân Hi mới trầm giọng nói: “Ông thật sự cho rằng đối tốt với Quân Viêm là có thể bù đắp tất cả mất mát của anh ấy sao?’
Lão gia tử nhíu mày, “Cậu… Nói vậy có ý gì?”
Thuỷ Ân Hi nhíu mắt lại lạnh lùng nói: “Có ý gì? Nếu không phải là ông không biết cách dạy con gái, Cố Hi Mạn sao có thể chọc người kia, cha mẹ Quân Viêm sao lại sẽ chết? Người đáng chết nhất phải là Cố Hi Mạn không phải sao? Bà ta hại chết bạn của mình, lại hại chết anh trai chị dâu và cháu trai mình, hiện tại lại hại tới Quân Viêm. Một người đã sắp bốn mươi tuổi, quả thực sống uổng phí, bà ta không chết đi chẳng lẽ muốn giữ lại gây hoạ cho càng nhiều người sao?”
Cố lão gia tử trừng lớn hai mắt, ông không thể tin được Thuỷ Ân Hi biết chuyện này, Cố Hi Mạn và vợ chồng Ninh Tử Mị nghe cũng không hiểu ra, nhưng trực giác của mọi người thì đây là một sự kiện vô cùng lớn, lớn đến mức có dính dáng đến cái chết của cha mẹ và em trai Cố Quân Viêm!
“Cậu, cậu sao lại…?”
“Ông cho là Quân Viêm cái gì cũng không biết sao? Anh ấy đã sớm tra rõ chuyện năm đó, ông yêu thương Quân Viêm đơn giản là muốn bảo vệ Cố Hi Mạn, không sai, có lẽ ông thật sự yêu thương Quân Viêm, nhưng cũng có nghĩa là ông đang thương tổn anh ấy, ông và Cố Hi Mạn là ích kỷ như nhau!”
“Tôi không, tôi chỉ…”
“Ông có! Nếu năm đó ông đem sự thật nói cho Cố Hi Mạn, bà ta sẽ giống như bây giờ sao? Cái gì mà vì Cố gia tất cả là chó má lấy cớ, bà ta nên cả đời sống trong áy náy, tự trách, hối hận.”
“Cậu đang nói cái gì? Tôi tại sao phải cả đời phải sống trong áy náy tự trách chứ?”
Thuỷ Ân Hi nhìn về phía Cố Hi Mạn, “Bà vì sao ư?”
“Cậu không được nói.” Cố lão gia tử bắt lấy tay Thuỷ Ân Hi.
Đáng tiếc Thuỷ Ân Hi căn bản không để ý đến Cố lão gia tử, nói thẳng: “Hại chết cha mẹ và em trai của Quân Viêm chính là bà!”
“Cậu nói bậy bạ gì đó? Anh trai chị dâu chết là do tai nạn xe cộ, có liên qua gì đến tôi?”
“Không được nói.” Thuỷ Ân Hi còn chưa mở miệng, Cố lão gia tử rống lên.
Cố Hi Mạn không dám tin nhìn về phía lão gia tử, “Ba, đây, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Cái chết của anh trai chị dâu có liên quan gì đến con? Cậu ta là gạt con đúng hay không?”
Cố lão gia tử nhìn về phía con gái lại nhìn về phía Thủy Ân Hi, Thuỷ Ân Hi vẫn là bộ dáng muốn ăn tươi nuốt sống Cố Hi Mạn, “Haiz…” Lão gia tử sau một hồi thở dài, tự thuật lại một câu chuyện cũ. Hoá ra tai nạn xe năm đó của cha mẹ Cố Quân Viêm là do người tạo thành, mà nguyên nhân đối phương ra tay là bởi vì Cố Hi Mạn đắc tội người ta.
Thời điểm Cố Hi Mạn trẻ tuổi là con người vô cùng bốc đồng, năm đó cô ta lên đại học có một người bạn vô cùng tốt, sau hai người trở mặt thành thù, bởi vì cả hai cùng yêu một vị học trưởng. Nhưng vị học trưởng này lại có ý với cô bạn kia của Cố Hi Mạn, tiếp đó hai người liền hẹn hò.
Cố gia Cố đại tiểu thư từ trước đến giờ thích tranh giành hơn thua hiếu thắng chỗ nào chịu được uỷ khuất này, cô ta tự nhiên sẽ không nhìn người mình thích cùng bạn thân của mình chung một chỗ, tạo đủ loại hiểu lầm giữa hai người bọn họ, còn xum xoe đủ kiểu với cha mẹ của nam sinh kia, mà cha mẹ nam sinh kia là dạng người thấy tiền sáng mắt, đối với thân phận bối cảnh Cố gia Cố đại tiểu thư hết sức hài lòng, so sánh cũng liền đối với bạn gái hiện tại của con trai không thấy vừa lòng.
Cuối cùng vì đủ loại hiểu lầm và dưới sự xúi giục của cha mẹ, rốt cuộc hai người kia chia tay, mà khiến Cố Hi Mạn trăm triệu lần thật không ngờ cô gái kia đặc biệt cực đoan, cô gái tự sát! Sau khi nam sinh kia biết chuyện vô luận như thế nào cũng không muốn hẹn hò với Cố Hi Mạn, anh ta cảm thấy hung thủ hại chết cô gái kia ngoại trừ Cố Hi Mạn còn có mình.
Cố Hi Mạn không có được tình yêu mình muốn, còn gián tiếp hại chết từng là bạn thân cũ, điều này làm cô ta có chút cảm giác áy náy. Nhưng nam sinh kia đối với Cố Hi Mạn không chỉ không có thích còn là chán ghét vô cùng, anh ta không chỉ một lần châm chọc chửi rủa Cố Hi Mạn. Cũng vì thái độ nam sinh kia như vậy, khiến một chút áy náy của Cố Hi Mạn về cô gái kia rất nhanh liền biến mất.
Khi Cố lão gia tử biết chuyện này lập tức nghiêm khắc quản giáo Cố Hi Mạn, nhưng dù có nghiêm đến đâu, Cố Hi Mạn căn bản không coi trọng việc này, huống chi sau lại cô ta cảm thấy mặc dù là mình chia rẽ hai người kia, nhưng mình không có bức cô bạn kia tự sát.
Sau đó Cố lão gia tử muốn đưa gia đình cô gái một khoản tiền, nhưng bị anh trai của cô gái đuổi ra, Cố Hi Mạn đi cùng thấy thái độ nhà này lập tức phát lửa giận, mắng chửi người ta đã cho mặt mũi còn không biết xấu hổ, rồi cãi nhau ầm ĩ bới cha mẹ người ta.
Rồi gia đình cô gái đó dọn khỏi thành phố Thiên Hải, cuộc sống của Cố Hi Mạn vẫn diễn ra như cũ, giống như chưa từng có gì ảnh hưởng. Ban đầu Cố lão gia tử còn có chút lo lắng, bởi vì anh trai cô gái đó đối với Cố Hi Mạn hận thấu xương, sau ông nhìn thấy nhà đó dọn đi mới chậm rãi an tâm, nhưng bảo tiêu an bài bên người Cố Hi Mạn cũng không có giảm bớt.
Nhưng ông rốt cuộc sơ sót, thẳng đến khi cha mẹ Cố Quân Viêm xảy ra tai nạn xe thì ông mới biết được, anh trai cô gái chưa từng buông tha ý định trả thù nhà bọn họ. Anh trai cô gái nhìn thấy bên người Cố Hi Mạn có rất nhiều bảo tiêu liền bỏ qua ý tưởng trả thù cô ta, mà đem mục tiêu chuyển đến trên người cha mẹ Cố Quân Viêm, anh ta động tay động chân trên xe cha mẹ Cố Quân Viêm, kết quả chính là xe huỷ người vong!
Đợi Cố lão gia tử tra ra được sự thật nhưng anh trai cô gái đã tự sát, cũng bởi vì vậy liền đem chuyện lúc đó xử lý như một vụ tai nạn giao thông. Cho nên Cố Hi Mạn và Cố Quân Viêm đều nghĩ lần đó là tai nạn xe ngoài ý muốn, mãi cho đến khi vào cái năm Cố Quân Viêm mười sáu tuổi. Đó là ngày giỗ của cha mẹ Cố Quân Viêm, vì trường học có chuyện nên anh đến chậm, kết quả nghe được Cố lão gia tử đối với mộ bia của cha mẹ nói ra sự thật năm đó.
Sau khi Cố Quân Viêm biết đã vô cùng khiếp sợ, rồi anh trộm đi điều tra chuyện này, quả nhiên sự thật có ẩn tình khác. Tuy sự kiện năm đó đã bị Cố lão gia từ xử lý sạch sẽ, nhưng trên đời này có bí mật nào không bị cạy mở đâu? Huống chi nhiều người biết như vậy, phải biết toàn bộ sinh viên giảng viên thời điểm năm đó cô gái chết cũng biết chuyện này, đối với mối quan hệ tay ba giữa Cố Hi Mạn, cô gái kia và nam sinh kia gần như cả trường đều rõ ràng, cho nên Cố Quân Viêm muốn tra vẫn rất dễ.
Biết được sự thật Cố Quân Viêm từng muốn đi hỏi Cố lão gia tử vì sao muốn giấu diếm chân tướng năm đó, nhưng sau anh cảm thấy mình đoán được nguyên nhân. Tình cảm của Cố Hi Mạn và anh trai vô cùng tốt, sau sự kiện đó Cố lão gia tử nói Cố Hi Mạn như thế nào cô ta vẫn cứ làm theo ý mình, căn bản không nghe lão gia tử nói, như cha Cố Quân Viêm nói mấy câu thì cô ta lập tức lại thu liễm rất nhiều, cũng không luôn còn chơi bời bên ngoài.
Hơn nữa hàng năm vào ngày giỗ cha mẹ Cố Quân Viêm, Cố Hi Mạn đều sẽ khóc khổ sở vài ngày. Cố Quân Viêm đại khái hiểu được suy nghĩ của gia gia, nếu Cố Hi Mạn biết được sự thật có lẽ cả đời sẽ sống trong tự trách, bởi vì nói trắng ra là cha mẹ và em trai Cố Quân Viêm chết thay cho cô ta.
Cố lão gia tử đứt quãng nói xong sự kiện năm đó, Cố Hi Mạn đã sớm ngồi dưới đất mặt đầy nước mắt. Cô ta cho tới bây giờ mới biết cái chết của anh trai chị dâu cùng cháu trai không ngờ là một tay mình tạo thành, nếu năm đó mình không cố chấp phá hư tình cảm hai người kia, thái độ đối mặt với người nhà của bạn thân nếu mình thành khẩn nhận sai cầu được bọn họ tha thứ, nếu… Tựa như trên đời này không có bán thuốc hối hận vậy, cũng đồng dạng không có nếu để cho cô ta lần nữa quay về…
Hai vợ chồng Ninh Tử Mị cũng thật bất ngờ cư nhiên còn có một đoạn ẩn tình như vậy, nhưng vì thế hai vợ chồng bọn họ hiểu được tại sao mới nãy con trai mắng Cố Hi Mạn, người phụ nữ này… Ninh Tử Mị cảm thấy dù cho bảo Cố Hi Mạn đi chết cũng không có tác dụng gì, bởi vì cô ta chết không làm cha mẹ Cố Quân Viêm sống lại được. Hiện tại điều cô ta cần làm là cầu nguyện Cố Quân Viêm nhất định phải không có chuyện gì, nếu không thì con trai của mình phải làm sao đây?
Đèn phòng giải phẫu cuối cùng đã tắt, bác sĩ vừa đi ra Thuỷ Ân Hi là người đầu tiên xông lên tóm lấy hỏi: “Bác sĩ, Quân Viêm thế nào?”
Bác sĩ giật mình nhìn cậu trai trước mặt, lập tức nói: “Quân Viêm không có việc gì.”
“Lão Lưu à, Quân Viêm không có việc gì chứ?” Vị bác sĩ Lưu mổ chính là bạn của Cố lão gia tử, là một bác sĩ vô cùng nổi danh, Cố Quân Viêm được đẩy vào phòng giải phẫu lão gia tử lập tức mời ông ấy đến mổ chính.
“Lão Cố, ông yên tâm, tôi nói Quân Viêm không có việc gì là không có việc gì, chỉ là thằng nhóc này lái xe không nghiêm chỉnh, nếu nó cài dây an toàn thì đã không bị thương nặng như vậy.”
Thuỷ Ân Hi nhìn về phía Cố lão gia tử lẩm bẩm nói: “Mình cùng Quân Viêm ở chung một chỗ lâu như vậy, chưa từng thấy anh ấy lái xe không cài dây an toàn, nếu không phải trong lòng nóng như lửa đốt như thế nào sẽ…” Thuỷ Ân Hi không có tiếp tục nói tiếp, nhưng Cố lão gia tử và Cố Hi Mạn còn có cái gì không hiểu được.
Tính năng xe Cố Quân Viêm rất tốt, tính an toàn cũng vô cùng cao, nếu lúc ấy anh cài dây an toàn căn bản là sẽ không bị thương nặng như vậy. Sau lại Thuỷ Ân Hi nghe được từ cảnh sát giao thông là bởi vì tình hình giao thông trên đường đó không tốt lắm, tốc độ xe Cố Quân Viêm cũng không tính là quá nhanh, cho nên tuy anh không cài dây an toàn nhưng trong vụ tai nạn giao thông lần này anh là một trong những người bị thương nhẹ nhất.
Mà kết quả của viêc không cài dây an toàn chính là Cố Quân Viêm cần nằm giường một tháng, Thuỷ Ân Hi cảm thấy người không có việc gì thì tốt, chẳng sợ Cố Quân Viêm nằm cả đời thì cậu cũng không ngại.
Cố Quân Viêm tỉnh dậy lúc rạng sáng, ánh mắt đầu tiên anh nhìn thấy là Thuỷ Ân Hi ở cạnh giường nắm lấy tay mình, phía sau đó là gia gia cùng cha mẹ Ân Hi. Anh vừa định rút tay ra Thuỷ Ân Hi lập tức tỉnh, Thuỷ Ân Hi thấy anh tỉnh liền gọi bác sĩ, qua một loạt kiểm tra rốt cục có thể xác định Cố Quân Viêm không có việc gì, nhưng chân anh bị thương có chút nặng, cho nên phải nằm giường mấy tháng, sau đó sẽ căn cứ tình hình làm một ít vận động vật lí trị liệu.
Cố Quân Viêm không có việc gì Thuỷ Ân Hi vô cùng vui mừng, cha mẹ Thuỷ gia cũng rất vui mừng, dĩ nhiên Cố lão gia tử cũng thật vui mừng, nhưng Thuỷ Ân Hi lại không cho phép Cố Hi Mạn thăm Cố Quân Viêm.
“Bà ta là sao chổi, chuyên khắc cả nhà Quân Viêm, đợi thời điểm Quân Viêm hoàn toàn bình phục mới cho bà ta nhìn thấy Quân Viêm.” Lời này là Thuỷ Ân Hi nói với Cố lão gia tử.
“Quân Viêm là cháu của tôi, sao tôi không thể thăm nó?”
“Bà đã hại chết cha mẹ với em trai Quân Viêm, bà có thể buông tha anh ấy được không?”
Cố Hi Mạn rất kiêu ngạo là không giả, nhưng hai câu này của Thuỷ Ân Hi lại đâm thủng tim của cô ta, mới vừa rồi còn lớn giọng kêu gào, giờ thì lập tức nín thinh. Cố lão gia tử nhìn tình cảnh này cũng không mở miệng, bởi vì ông cũng không biết phải khuyên thế nào, thậm chí ông còn có chung nhận định với Thuỷ Ân Hi, con trai con dâu và cháu trai nhỏ đúng là bởi vì con gái mà chết, tuy lần này Quân Viêm là ngoài ý muốn, nhưng quả thật cũng là vì con gái lừa nó, nó mới có thể vội vã trở về mới xảy ra tai nạn xe cộ.
Nếu như nói là trùng hợp cũng không tránh khỏi quá trùng hợp đi, cho nên đối với thái độ của Thuỷ Ân Hi, Cố lão gia tử chọn lựa mở một con mắt nhắm một con mắt.
Cố Quân Viêm hỏi gia gia vì sao không gặp cô út đến, lão gia tử vòng vo nửa ngày cũng không nói ra được nguyên do, Thuỷ Ân Hi bước vào phòng bệnh nói: “Anh quản nhiều vậy làm gì? Nhiệm vụ quan trọng nhất bây giờ của anh chính là dưỡng tốt thân thể cho em, những thứ khác đừng quan tâm.”
Cố Quân Viêm nhìn bộ dáng lòng đầy căm phẫn của Thuỷ Ân Hi, lại nhìn lão gia tử ấp a ấp úng, trong lòng cũng đoán được tám chín phần mười, anh nhìn Thuỷ Ân Hi nói: “Anh rất nhanh sẽ khoẻ, anh còn muốn sống cả đời với em mà, làm sao sẽ bỏ lại em một mình đi trước chứ?”
“Anh biết là tốt, nếu mà anh dám đi trước em, anh chân trước vừa đi chân sau em sẽ đi theo xuống đánh anh.”
Cố lão gia tử nhìn hai người này, nghe hai người nói chuyện, rốt cục hiểu được vì sao cháu trai đối với cậu trai này khăng khăng một mực!
PN12: Nhất lao vĩnh dật
E&B: Strangers Ex
Trần Tử Ngưng ăn mệt trước Cố Quân Viêm và Thuỷ Ân Hi, khóc sướt mướt trở về tìm Cố Hi Mạn, Cố Hi Mạn vừa nghe là bị Thuỷ Ân Hi với Cố Quân Viêm liên thủ bắt nạt, cũng không biết nói cái gì mới tốt.
Cố Hi Mạn an ủi Trần Tử Ngưng một hồi lâu, lại bảo cô ta về nhà đi chờ tin tức, Trần Tử Ngưng cũng biết bây giờ nhiều lời vô ích đành phải rời khỏi.
Sau khi Cố lão gia tử nghe đến thì không nói gì, ông đã sớm khuyên nhủ Cố Hi Mạn hãy buông tha đi, cô gái Trần Tử Ngưng này không tệ nhưng con mắt nhìn của ông lại giống Thuỷ Ân Hi, quá non, một bông hoa từ nhỏ lớn lên trong nhà kính làm sao chịu được chuyện như vậy.
Hơn nữa ông ngờ ngợ nhận ra, cảm thấy cô gái này thực tế không có tốt như trong tưởng tượng vậy, chỉ cần là điều kiện không bằng mình đã cảm thấy người ta thấp kém hơn mình, luôn dùng ánh mắt tài trí hơn người nhìn người khác, không bại dưới tay thằng nhóc Thuỷ Ân Hi kia mới là lạ. Huống chi cháu trai nhà mình đứng một bên cùng thằng nhóc Thuỷ gia, ngay từ đầu Trần Tử Ngưng đã bại trận.
Cố Hi Mạn cũng biết lão gia tử nói đúng, nhưng cô ta không cam lòng được, lần trước cô ta ra ngoài tham gia yến hội còn nghe người ta nói đứa cháu trai Diêm gia thích đàn ông, cô ta nhìn thấy rất rõ, khi người ta nói đến chuyện này thì vẻ mặt vừa khinh thường vừa ghét bỏ. Nghĩ nếu như là đang nói cháu trai của mình, cô ta cảm thấy trên mặt mình không có ánh sáng.
Chuyện doạ người như vậy không thể xuất hiện tại Cố gia của cô ta, cho nên cô ta quyết ngăn cản chuyện này. Cố lão gia tử khuyên con gái vài câu nhưng Cố Hi Mạn lại vô cùng cố chấp, Cố lão gia tử cũng rất bất đắc dĩ.
“Ba, ba sẽ không nhanh như vậy liền thoả hiệp chứ?” Nhìn thấy thái độ của lão gia tử, Cố Hi Mạn hết sức bất mãn, một mình mình làm sao có thể chống lại Quân Viêm đây?
“Không thì phải làm như thế nào? Bây giờ Quân Viêm đã lưu ban, thái độ của nó kiên quyết như vậy ba có thể làm thế nào?”
“Vậy cũng không thể chuyện gì cũng tuỳ nó chứ? Nếu bây giờ đồng ý chuyện giữa nó và Thuỷ Ân Hi, vậy có phải tương lai nó yêu cầu kết hôn cùng Thuỷ Ân Hi chúng ta cũng phải đồng ý, nó yêu cầu để Thuỷ Ân Hi tiến vừa cửa Cố gia chúng ta, chúng ta cũng phải đồng ý sao?”
“Này…” Lão gia tử lại do dự, kết hôn! Tiến vừa cửa Cố gia! Việc này thật sự cho đến bây giờ ông chưa từng nghĩ tới, hơn nữa ngẫm lại ông đã cảm thấy đau đầu, hiển nhiên lời của Cố Hi Mạn đã đụng đến điểm mấu chốt của lão gia tử.
Cố Hi Mạn đưa mắt nhìn lão gia tử tiếp tục nói: “Ba, chúng ta phải nghĩ biện pháp đem Quân Viêm kéo về mới được.”
“Kéo như thế nào?”
“Ba, ba phải phối hợp với con mới được.”
“Hủm! Ba phải phối hợp với con thế nào? Hiện tại Quân Viêm không quản Cố thị, nó vừa buông tay ba lập tức tiếp quản Cố thị, bây giờ toàn bộ sức lực của ba đều đặt trên Cố thị nào có dư thừa phối hợp với con đây? Không bằng con tới quản Cố thị đi?”
“Con mới không cần quản.” Cố Hi Mạn từ nhỏ đã được cưng chiều như công chúa, để cô ta hưởng thụ còn được, bắt cô ta làm việc hoặc quản lý Cố thị là tuyệt đối không có khả năng, ai muốn quản Cố thị chứ, ngày nào cũng mệt chết đi được, còn phải đấu trí với mấy thương nhân khác, cô ta nghĩ không đã thấy phiền.
Lão gia tử lắc lắc đầu, ông là rất rõ ràng bản tính của con gái mình, ông nghĩ có lẽ đây cũng là một trong những nguyên nhân con gái quyết đem cháu trai kéo trở về, có người quản lý Cố thị thì nó mới có thể tiếp tục hưởng thụ cuộc sống công chúa được, dù sao mình cũng đã lớn tuổi còn có thể quản Cố thị được bao nhiêu năm? Nhưng Quân Viêm còn trẻ nha!
Quả thật lão gia tử đã triệt để nhìn thấu Cố Hi Mạn, nhưng Cố Hi Mạn nghĩ xa không chỉ là như thế, Cố Hi Mạn quen nhìn đám hỏi giữa hào môn, tình yêu chân chính vô cùng hiếm, hơn nữa đám hỏi hào môn quan trong nhất vĩnh viễn là lợi ích, bởi vì lợi ích mà phát sinh xung đột tiến tới công ty bị thâu tóm càng là không ít. Cô ta vô cùng hiểu được, Cố thị chỉ có thể để người Cố gia chưởng quản, sau lão gia tử là Quân Viêm tiếp là con trai Quân Viêm, cho dù mình có kết hôn cũng tuyệt đối không cho phép nhà chồng lây dính phân một hào nào của Cố gia.
Nhưng nếu Cố Quân Viêm cùng một chỗ với Thuỷ Ân Hi, vậy người kế thừa tương lai của Cố thị sẽ rắc rối, mang thai hộ không phải là không được, nhưng nếu mang thai hộ nhất định sẽ là Cố gia một đứa Thuỷ gia một đứa, nhưng đối với Cố Quân Viêm và Thuỷ Ân Hi mà nói hai đứa đều sẽ là con của hai người, thế thì đứa bé của Thuỷ gia cũng có khả năng kế thừa Cố thị, khi nghĩ đến thế, Cố Hi Mạn thấy cả người không tốt…
Lại nói bên kia Thuỷ Ân Hi và Cố Quân Viêm, sau khi đem Trần Tử Ngưng đuổi đi Cố Quân Viêm dự định trở về nhà lớn Cố gia một chuyến, anh muốn nói chuyện lần này cùng với gia gia, Thuỷ Ân Hi có chút lo lắng nói: “Nếu là chủ ý của cô út anh, tìm gia gia nói sẽ được sao?”
“Được.”
Thuỷ Ân Hi lăng lăng nhìn về phía anh nói: “Xác định?”
Cố Quân Viêm gật đầu, lập tức kể một câu chuyện cho Thuỷ Ân Hi nghe. Sau khi Thuỷ Ân Hi nghe xong rất là khiếp sợ, cậu không ngờ là Cố gia còn có xảy ra một chuyện như vậy. Đây là bí mật trong lòng Cố Quân Viêm, nhưng Cố Quân Viêm lựa chọn nói cho cậu biết.
Cố Quân Viêm nói: “Chuyện cô út cần phải giải quyết, chỉ có biện pháp này mới có thể khiến cho cô thành thật yên tĩnh, không thì em cứ chờ xem đi, cho dù anh rời khỏi Cố gia, cô vẫn sẽ làm ầm ĩ mãi như thế.”
Thuỷ Ân Hi có chút lo lắng nói: “Nhưng như vậy có thể sẽ kích thích cô ấy hay không, em sợ…”
“Không sợ, hơn nữa cho dù kích thích đến cô cũng phải làm như vậy, đây là sai lầm của cô nhất định phải do chính cô gánh vác. Ngày trước anh không đề cập đến bởi vì cô vô cùng yêu thương anh lại chưa bao giờ can thiệp chuyện của anh, nhưng bây giờ cô vì muốn làm cho anh và em chia tay, đã đến mức độ dùng bất cứ thủ đoạn nào, anh không thể tiếp tục để cô cứ như vậy.” Nghe Cố Quân Viêm nói như vậy Thuỷ Ân Hi cũng không nói gì nữa, dù sao cũng là chuyện nhà anh, mình không có quyền nói nhiều lời, huống chi còn dính đến các trưởng bối.
Kết quả không chờ Cố Quân Viêm về nhà Cố Hi Mạn lại gọi điện thoại trước cho anh, giọng Cố Hi Mạn vô cùng lo lắng, nói là Cố lão gia tử ngã bệnh, hiện tại đang cấp cứu trong bệnh viện bảo anh lập tức quay về.
Cố Quân Viêm vừa nghe liền trợn tròn mắt, anh nói sẽ rời khỏi Cố gia nhưng lão gia tử là gia gia của anh, là sự thật mà ai cũng không thể thay đổi được, hơn nữa gia gia từ nhỏ đã vô cùng yêu thương anh, anh nói với Thuỷ Ân Hi một tiếng rồi bỏ chạy ra phòng học.
Bởi vì Cố Quân Viêm đi vội vàng cho nên Thuỷ Ân Hi không có hỏi cụ thể là xảy ra chuyện gì, chỉ biết là Cố lão gia tử bị bệnh còn là bệnh rất nghiêm trọng, bây giờ đang cấp cứu trong bệnh viện. Cố Quân Viêm là đi từ giữa trưa nhưng đến buổi chiều Thuỷ Ân Hi không nhận được điện thoại của anh, Thuỷ Ân Hi có chút sốt ruột, chẳng lẽ tình hình Cố lão gia tử không tốt?
Thuỷ Ân Hi càng nghĩ càng thấy có khả năng là như vậy, cậu lập tức gọi điện thoại cho Cố Quân Viêm, nhưng điện thoại vẫn luôn trong trạng thái không có người bắt máy, từ trưa đến quá chiều gọi liên tục nhưng điện thoại của Cố Quân Viêm vẫn luôn không có người nghe. Thuỷ Ân Hi càng ngày càng lo lắng, theo lý mà nói dù cho Cố lão gia tử thật sự có chuyện gì, Cố Quân Viêm nhìn thấy mình gọi cho anh nhiều cuộc như vậy cũng có thể gọi lại một cuộc chứ?
Buổi tối điện thoại Thuỷ Ân Hi reo lên, cậu nhìn điện thoại hiển thị là số điện thoại nhà mà không phải là Cố Quân Viêm, cậu vừa bắt máy thì bên kia Ninh Tử Mị nói mau xem TV.
Thuỷ Ân Hi mở TV vừa vặn đang đưa tin về hiện trường tai nạn xe cộ, cậu liếc mắt một cái liền nhận ra chiếc xe kia, là Cố Quân Viêm!
Thuỷ Ân Hi mất hồn nhìn TV, âm thanh chung quanh một chút cũng không nghe được, trong mắt chỉ có hình ảnh hiện trường thảm thiết vụ tai nạn xe cộ, cậu đờ đẫn nhìn chằm chằm TV một lúc lâu mới hồi thần trở lại…
Thuỷ Ân Hi không biết là mình như thế nào đến bệnh viện, nhưng ngay tại cổng bệnh viện đụng đến cha mẹ của mình, bởi vì phóng viên đưa tin có nói tên bệnh viện mà nạn nhân được đưa tới, cho nên bọn họ đều chạy đến. Ninh Tử Mi nhìn thấy bộ dáng mất hồn thờ thẫn của con trai trong lòng nhói lên một cái, nếu Cố Quân Viêm thật sự xảy ra chuyện gì, con trai của cô… Ninh Tử Mị thở phì phì không thèm nghĩ đến cái loại khả năng này nữa, sau đí cùng chồng và con trai cùng nhau vào bệnh viện.
Rất nhanh bọn họ tìm đến phòng giải phẫu, người nhà bên ngoài rất nhiều, bởi vì lúc ấy là mấy chiếc xe tông vào đuôi xe nhau, cho nên nạn nhân có đến mấy người. Thuỷ Ân Hi liếc mắt một cái lập tức thấy được Cố lão gia tử và Cố Hi Mạn, cậu vừa muốn đi qua đó thì từ phòng giải phẫu đi ra một bác sĩ, đối với người nhà bên ngoài lắc lắc đầu, Thuỷ Ân Hi thấy được Cố Hi Mạn dùng tay che ngoài miệng, lúc ấy hai chân Thuỷ Ân Hi mềm nhũn cả người ngồi bệt dưới đất, sau đó có mấy người nhà khóc nức nở lên.
Vừa mới trong nháy mắt đó Ninh Tử Mị cũng nghĩ Cố Quân Viêm xảy ra chuyện gì rồi, sau nhìn thấy người khóc rống không phải người Cố gia, ít nhất là Cố lão gia tử không có việc gì, cho nên hẳn là không phải Cố Quân Viêm có vấn đề.
Thuỷ Ân Hi cũng nhìn thấy, cậu vội vàng đứng lên đi về phía Cố lão gia tử. Cố lão gia tử nhìn thấy Thuỷ Ân Hi thì nhướng mày, không đợi ông nói chuyện thì Cố Hi Mạn nhào tới chỉ vào Thuỷ Ân Hi mắng to, “Đều là tại thằng sao chổi mày, từ khi Quân Viêm cùng mày một chỗ chẳng có được chuyện gì tốt, đều do mày hại Quân Viêm, mày cút đi cho tao!”
Tuy rằng Ninh Tử Mị lý giải tâm tình người Cố gia, nhưng người đàn bà này ăn nói quả thực thối lắm, cô vừa muốn định mở miệng chợt nghe Thuỷ Ân Hi lạnh lùng nói: “Không phải bà nói Cố lão gia tử bị bệnh nặng đang cấp cứu trong bệnh viện sao?”
Cố lão gia tử vừa nghe liền sửng sốt, thẳng tắp nhìn về phía Thuỷ Ân Hi nói: “Cậu nói bậy gì thế? Thân thể của tôi rất mạnh khoẻ, bị bệnh nặng bao giờ?”
Lúc này Cố Hi Mạn cũng có chút sợ hãi, cô ta là lừa Cố Quân Viêm, bởi vì cô ta muốn sắp xếp một tuồng kịch cho Cố Quân Viêm cùng Trần Tử Ngưng, tính toán ngày hôm sau đăng báo. Nhưng sợ Cố Quân Viêm không chịu đến, cho nên đành lừa anh, cô ta nghĩ muốn Cố Quân Viêm khẩn trương thì chỉ có lão gia tư, cho nên mới bịa chuyện nói dối!
“Mày, mày nói lung tung gì đó?”
“Tôi nói lung tung? Cố Hi Mạn, bà dám nói bà không gọi điện thoại cho Quân Viêm sao? Không phải là bà nói cho anh ấy biết Cố lão gia tử bị bệnh nặng? Anh ấy vì là nghe được tin này mới vội vàng trở về gấp, nếu không phải là bà lừa anh ấy trở về sao anh ấy sẽ xảy ra tai nạn xe? Quân Viêm có chuyên gì tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho bà!”
Cố lão gia tử nghe được Thuỷ Ân Hi nói khiếp sợ trừng lớn hai mắt, ông nhìn về phía Cố Hi Mạn, ánh mắt Cố Hi Mạn trốn tránh không dám nhìn thẳng lão gia tử, “Nói, có phải là con lừa Quân Viêm trở về?”
“Ba, con…”
“Chát!” Cố lão gia tử giơ tay lên đánh Cố Hi Mạn một bàn tay, lạnh lùng nói: “Nói, có phải là cô lừa Quân Viêm trở về?”
Cố Hi Mạn mang theo khóc nức nở nói: “Ba, con biết con sai, con thật sự không nghĩ sẽ hại đến Quân Viêm mà! Con chỉ muốn cho Quân Viêm một chỗ với Tử Ngưng nên mới lừa nó về, con đây đều là vì Cố gia cả.”
Cố lão gia tử lảo đảo không đứng vững lui về phía sau một bước, Lưu quản gia vội vàng đỡ lấy ông, Cố lão gia tử đau tâm rét lạnh nói: “Nghịch tử, nghịch tử!”
Cố Hi Mạn cũng vội vàng đi qua đỡ Cố lão gia tử nhưng bị lão gia tử một cái đẩy ra, Cố Hi Mạn khóc giải thích, “Ba, con sao có thể muốn hại Quân Viêm chứ? Con là vì nhà chúng ta, con là vô tâm không thể trách con được.” Cô ta lập tức nhìn về phía Thuỷ Ân Hi, chỉ vào cậu: “Đều tại mày, đều là mày sai, nếu không phải mày dụ dỗ Quân Viêm nhà chúng ta, Quân Viêm sẽ không vứt bỏ Cố gia không để ý, con cũng không cần lừa Quân Viêm về thì sẽ không có xảy ra tai nạn xe, đúng, đều là nó sai!”
“Cô điên rồi chắc? Rõ ràng chính là cô hại cháu trai mình thành như vậy, đã thế còn đổ hết lên người con trai tôi, người khác ai cũng ngu dốt chỉ có mỗi mình cô thông minh à?”
Cố Hi Mạn lạnh lùng nói: “Không phải tôi, nếu nó không…”
“Bà câm đi!” Hai mắt Thuỷ Ân Hi đỏ bừng, giống như là muốn nuốt sống Cố Hi Mạn vậy, “Cố Hi Mạn, bà là con đàn bà không biết xấu hổ nhất trên thế giới này mà tôi từng thấy, người đáng chết nhất là bà, sao bà không chết quách đi hả?”
Cố lão gia tử, Lưu quản gia còn có vợ chồng Ninh Tử Mị đều bị lời nói của Thuỷ Ân Hi doạ sợ. Ninh Tử Mị nhiều lắm là trách cứ Cố Hi Mạn vài câu, tuy Cố Hi Mạn có sai nhưng ít ra tất cả mọi người có thể xác định được, cô ta tuyệt đối không có muốn cố ý hại Cố Quân Viêm, nhưng mấy câu con trai nói hình như có chút nặng.“Ân Hi.” Ninh Tử Mị biết con trai thương tâm khổ sở, nhưng lời này thật sự có chút quá mức, huống chi Cố lão gia tử còn ở đây đâu, con trai trước mặt cha người ta nguyền rủa con gái người ta chết quách đi, đổi thành gia trưởng nào sẽ không chấp nhận được, Thuỷ Thiên Lệ cũng hiểu được con trai đã nói quá lời.
Quả nhiên chỉ thấy sắc mặt Cố lão gia tử trầm xuống, “Cậu Thuỷ, tôi biết chuyện Quân Viêm khiến cậu khổ sở, nhưng cậu nói chuyện quá mức quá phận, Hi Mạn là con gái tôi là cô của Quân Viêm, dù cho Hi Mạn sai cũng không đến lượt cậu răn dạy nó.”
Thuỷ Ân Hi nhìn về phía Cố lão gia tử, ánh mắt thẳng tắp theo dõi ông, giống như là muốn nhìn xuyên thấu ông. Cố lão gia tử bị cậu nhìn chằm chú khiến cả người không tự nhiên, ông không biết vì sao giờ phút này ông cảm thấy người trẻ tuổi trước mặt kia hơi đáng sợ!
Sau một hồi Thuỷ Ân Hi mới trầm giọng nói: “Ông thật sự cho rằng đối tốt với Quân Viêm là có thể bù đắp tất cả mất mát của anh ấy sao?’
Lão gia tử nhíu mày, “Cậu… Nói vậy có ý gì?”
Thuỷ Ân Hi nhíu mắt lại lạnh lùng nói: “Có ý gì? Nếu không phải là ông không biết cách dạy con gái, Cố Hi Mạn sao có thể chọc người kia, cha mẹ Quân Viêm sao lại sẽ chết? Người đáng chết nhất phải là Cố Hi Mạn không phải sao? Bà ta hại chết bạn của mình, lại hại chết anh trai chị dâu và cháu trai mình, hiện tại lại hại tới Quân Viêm. Một người đã sắp bốn mươi tuổi, quả thực sống uổng phí, bà ta không chết đi chẳng lẽ muốn giữ lại gây hoạ cho càng nhiều người sao?”
Cố lão gia tử trừng lớn hai mắt, ông không thể tin được Thuỷ Ân Hi biết chuyện này, Cố Hi Mạn và vợ chồng Ninh Tử Mị nghe cũng không hiểu ra, nhưng trực giác của mọi người thì đây là một sự kiện vô cùng lớn, lớn đến mức có dính dáng đến cái chết của cha mẹ và em trai Cố Quân Viêm!
“Cậu, cậu sao lại…?”
“Ông cho là Quân Viêm cái gì cũng không biết sao? Anh ấy đã sớm tra rõ chuyện năm đó, ông yêu thương Quân Viêm đơn giản là muốn bảo vệ Cố Hi Mạn, không sai, có lẽ ông thật sự yêu thương Quân Viêm, nhưng cũng có nghĩa là ông đang thương tổn anh ấy, ông và Cố Hi Mạn là ích kỷ như nhau!”
“Tôi không, tôi chỉ…”
“Ông có! Nếu năm đó ông đem sự thật nói cho Cố Hi Mạn, bà ta sẽ giống như bây giờ sao? Cái gì mà vì Cố gia tất cả là chó má lấy cớ, bà ta nên cả đời sống trong áy náy, tự trách, hối hận.”
“Cậu đang nói cái gì? Tôi tại sao phải cả đời phải sống trong áy náy tự trách chứ?”
Thuỷ Ân Hi nhìn về phía Cố Hi Mạn, “Bà vì sao ư?”
“Cậu không được nói.” Cố lão gia tử bắt lấy tay Thuỷ Ân Hi.
Đáng tiếc Thuỷ Ân Hi căn bản không để ý đến Cố lão gia tử, nói thẳng: “Hại chết cha mẹ và em trai của Quân Viêm chính là bà!”
“Cậu nói bậy bạ gì đó? Anh trai chị dâu chết là do tai nạn xe cộ, có liên qua gì đến tôi?”
“Không được nói.” Thuỷ Ân Hi còn chưa mở miệng, Cố lão gia tử rống lên.
Cố Hi Mạn không dám tin nhìn về phía lão gia tử, “Ba, đây, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Cái chết của anh trai chị dâu có liên quan gì đến con? Cậu ta là gạt con đúng hay không?”
Cố lão gia tử nhìn về phía con gái lại nhìn về phía Thủy Ân Hi, Thuỷ Ân Hi vẫn là bộ dáng muốn ăn tươi nuốt sống Cố Hi Mạn, “Haiz…” Lão gia tử sau một hồi thở dài, tự thuật lại một câu chuyện cũ. Hoá ra tai nạn xe năm đó của cha mẹ Cố Quân Viêm là do người tạo thành, mà nguyên nhân đối phương ra tay là bởi vì Cố Hi Mạn đắc tội người ta.
Thời điểm Cố Hi Mạn trẻ tuổi là con người vô cùng bốc đồng, năm đó cô ta lên đại học có một người bạn vô cùng tốt, sau hai người trở mặt thành thù, bởi vì cả hai cùng yêu một vị học trưởng. Nhưng vị học trưởng này lại có ý với cô bạn kia của Cố Hi Mạn, tiếp đó hai người liền hẹn hò.
Cố gia Cố đại tiểu thư từ trước đến giờ thích tranh giành hơn thua hiếu thắng chỗ nào chịu được uỷ khuất này, cô ta tự nhiên sẽ không nhìn người mình thích cùng bạn thân của mình chung một chỗ, tạo đủ loại hiểu lầm giữa hai người bọn họ, còn xum xoe đủ kiểu với cha mẹ của nam sinh kia, mà cha mẹ nam sinh kia là dạng người thấy tiền sáng mắt, đối với thân phận bối cảnh Cố gia Cố đại tiểu thư hết sức hài lòng, so sánh cũng liền đối với bạn gái hiện tại của con trai không thấy vừa lòng.
Cuối cùng vì đủ loại hiểu lầm và dưới sự xúi giục của cha mẹ, rốt cuộc hai người kia chia tay, mà khiến Cố Hi Mạn trăm triệu lần thật không ngờ cô gái kia đặc biệt cực đoan, cô gái tự sát! Sau khi nam sinh kia biết chuyện vô luận như thế nào cũng không muốn hẹn hò với Cố Hi Mạn, anh ta cảm thấy hung thủ hại chết cô gái kia ngoại trừ Cố Hi Mạn còn có mình.
Cố Hi Mạn không có được tình yêu mình muốn, còn gián tiếp hại chết từng là bạn thân cũ, điều này làm cô ta có chút cảm giác áy náy. Nhưng nam sinh kia đối với Cố Hi Mạn không chỉ không có thích còn là chán ghét vô cùng, anh ta không chỉ một lần châm chọc chửi rủa Cố Hi Mạn. Cũng vì thái độ nam sinh kia như vậy, khiến một chút áy náy của Cố Hi Mạn về cô gái kia rất nhanh liền biến mất.
Khi Cố lão gia tử biết chuyện này lập tức nghiêm khắc quản giáo Cố Hi Mạn, nhưng dù có nghiêm đến đâu, Cố Hi Mạn căn bản không coi trọng việc này, huống chi sau lại cô ta cảm thấy mặc dù là mình chia rẽ hai người kia, nhưng mình không có bức cô bạn kia tự sát.
Sau đó Cố lão gia tử muốn đưa gia đình cô gái một khoản tiền, nhưng bị anh trai của cô gái đuổi ra, Cố Hi Mạn đi cùng thấy thái độ nhà này lập tức phát lửa giận, mắng chửi người ta đã cho mặt mũi còn không biết xấu hổ, rồi cãi nhau ầm ĩ bới cha mẹ người ta.
Rồi gia đình cô gái đó dọn khỏi thành phố Thiên Hải, cuộc sống của Cố Hi Mạn vẫn diễn ra như cũ, giống như chưa từng có gì ảnh hưởng. Ban đầu Cố lão gia tử còn có chút lo lắng, bởi vì anh trai cô gái đó đối với Cố Hi Mạn hận thấu xương, sau ông nhìn thấy nhà đó dọn đi mới chậm rãi an tâm, nhưng bảo tiêu an bài bên người Cố Hi Mạn cũng không có giảm bớt.
Nhưng ông rốt cuộc sơ sót, thẳng đến khi cha mẹ Cố Quân Viêm xảy ra tai nạn xe thì ông mới biết được, anh trai cô gái chưa từng buông tha ý định trả thù nhà bọn họ. Anh trai cô gái nhìn thấy bên người Cố Hi Mạn có rất nhiều bảo tiêu liền bỏ qua ý tưởng trả thù cô ta, mà đem mục tiêu chuyển đến trên người cha mẹ Cố Quân Viêm, anh ta động tay động chân trên xe cha mẹ Cố Quân Viêm, kết quả chính là xe huỷ người vong!
Đợi Cố lão gia tử tra ra được sự thật nhưng anh trai cô gái đã tự sát, cũng bởi vì vậy liền đem chuyện lúc đó xử lý như một vụ tai nạn giao thông. Cho nên Cố Hi Mạn và Cố Quân Viêm đều nghĩ lần đó là tai nạn xe ngoài ý muốn, mãi cho đến khi vào cái năm Cố Quân Viêm mười sáu tuổi. Đó là ngày giỗ của cha mẹ Cố Quân Viêm, vì trường học có chuyện nên anh đến chậm, kết quả nghe được Cố lão gia tử đối với mộ bia của cha mẹ nói ra sự thật năm đó.
Sau khi Cố Quân Viêm biết đã vô cùng khiếp sợ, rồi anh trộm đi điều tra chuyện này, quả nhiên sự thật có ẩn tình khác. Tuy sự kiện năm đó đã bị Cố lão gia từ xử lý sạch sẽ, nhưng trên đời này có bí mật nào không bị cạy mở đâu? Huống chi nhiều người biết như vậy, phải biết toàn bộ sinh viên giảng viên thời điểm năm đó cô gái chết cũng biết chuyện này, đối với mối quan hệ tay ba giữa Cố Hi Mạn, cô gái kia và nam sinh kia gần như cả trường đều rõ ràng, cho nên Cố Quân Viêm muốn tra vẫn rất dễ.
Biết được sự thật Cố Quân Viêm từng muốn đi hỏi Cố lão gia tử vì sao muốn giấu diếm chân tướng năm đó, nhưng sau anh cảm thấy mình đoán được nguyên nhân. Tình cảm của Cố Hi Mạn và anh trai vô cùng tốt, sau sự kiện đó Cố lão gia tử nói Cố Hi Mạn như thế nào cô ta vẫn cứ làm theo ý mình, căn bản không nghe lão gia tử nói, như cha Cố Quân Viêm nói mấy câu thì cô ta lập tức lại thu liễm rất nhiều, cũng không luôn còn chơi bời bên ngoài.
Hơn nữa hàng năm vào ngày giỗ cha mẹ Cố Quân Viêm, Cố Hi Mạn đều sẽ khóc khổ sở vài ngày. Cố Quân Viêm đại khái hiểu được suy nghĩ của gia gia, nếu Cố Hi Mạn biết được sự thật có lẽ cả đời sẽ sống trong tự trách, bởi vì nói trắng ra là cha mẹ và em trai Cố Quân Viêm chết thay cho cô ta.
Cố lão gia tử đứt quãng nói xong sự kiện năm đó, Cố Hi Mạn đã sớm ngồi dưới đất mặt đầy nước mắt. Cô ta cho tới bây giờ mới biết cái chết của anh trai chị dâu cùng cháu trai không ngờ là một tay mình tạo thành, nếu năm đó mình không cố chấp phá hư tình cảm hai người kia, thái độ đối mặt với người nhà của bạn thân nếu mình thành khẩn nhận sai cầu được bọn họ tha thứ, nếu… Tựa như trên đời này không có bán thuốc hối hận vậy, cũng đồng dạng không có nếu để cho cô ta lần nữa quay về…
Hai vợ chồng Ninh Tử Mị cũng thật bất ngờ cư nhiên còn có một đoạn ẩn tình như vậy, nhưng vì thế hai vợ chồng bọn họ hiểu được tại sao mới nãy con trai mắng Cố Hi Mạn, người phụ nữ này… Ninh Tử Mị cảm thấy dù cho bảo Cố Hi Mạn đi chết cũng không có tác dụng gì, bởi vì cô ta chết không làm cha mẹ Cố Quân Viêm sống lại được. Hiện tại điều cô ta cần làm là cầu nguyện Cố Quân Viêm nhất định phải không có chuyện gì, nếu không thì con trai của mình phải làm sao đây?
Đèn phòng giải phẫu cuối cùng đã tắt, bác sĩ vừa đi ra Thuỷ Ân Hi là người đầu tiên xông lên tóm lấy hỏi: “Bác sĩ, Quân Viêm thế nào?”
Bác sĩ giật mình nhìn cậu trai trước mặt, lập tức nói: “Quân Viêm không có việc gì.”
“Lão Lưu à, Quân Viêm không có việc gì chứ?” Vị bác sĩ Lưu mổ chính là bạn của Cố lão gia tử, là một bác sĩ vô cùng nổi danh, Cố Quân Viêm được đẩy vào phòng giải phẫu lão gia tử lập tức mời ông ấy đến mổ chính.
“Lão Cố, ông yên tâm, tôi nói Quân Viêm không có việc gì là không có việc gì, chỉ là thằng nhóc này lái xe không nghiêm chỉnh, nếu nó cài dây an toàn thì đã không bị thương nặng như vậy.”
Thuỷ Ân Hi nhìn về phía Cố lão gia tử lẩm bẩm nói: “Mình cùng Quân Viêm ở chung một chỗ lâu như vậy, chưa từng thấy anh ấy lái xe không cài dây an toàn, nếu không phải trong lòng nóng như lửa đốt như thế nào sẽ…” Thuỷ Ân Hi không có tiếp tục nói tiếp, nhưng Cố lão gia tử và Cố Hi Mạn còn có cái gì không hiểu được.
Tính năng xe Cố Quân Viêm rất tốt, tính an toàn cũng vô cùng cao, nếu lúc ấy anh cài dây an toàn căn bản là sẽ không bị thương nặng như vậy. Sau lại Thuỷ Ân Hi nghe được từ cảnh sát giao thông là bởi vì tình hình giao thông trên đường đó không tốt lắm, tốc độ xe Cố Quân Viêm cũng không tính là quá nhanh, cho nên tuy anh không cài dây an toàn nhưng trong vụ tai nạn giao thông lần này anh là một trong những người bị thương nhẹ nhất.
Mà kết quả của viêc không cài dây an toàn chính là Cố Quân Viêm cần nằm giường một tháng, Thuỷ Ân Hi cảm thấy người không có việc gì thì tốt, chẳng sợ Cố Quân Viêm nằm cả đời thì cậu cũng không ngại.
Cố Quân Viêm tỉnh dậy lúc rạng sáng, ánh mắt đầu tiên anh nhìn thấy là Thuỷ Ân Hi ở cạnh giường nắm lấy tay mình, phía sau đó là gia gia cùng cha mẹ Ân Hi. Anh vừa định rút tay ra Thuỷ Ân Hi lập tức tỉnh, Thuỷ Ân Hi thấy anh tỉnh liền gọi bác sĩ, qua một loạt kiểm tra rốt cục có thể xác định Cố Quân Viêm không có việc gì, nhưng chân anh bị thương có chút nặng, cho nên phải nằm giường mấy tháng, sau đó sẽ căn cứ tình hình làm một ít vận động vật lí trị liệu.
Cố Quân Viêm không có việc gì Thuỷ Ân Hi vô cùng vui mừng, cha mẹ Thuỷ gia cũng rất vui mừng, dĩ nhiên Cố lão gia tử cũng thật vui mừng, nhưng Thuỷ Ân Hi lại không cho phép Cố Hi Mạn thăm Cố Quân Viêm.
“Bà ta là sao chổi, chuyên khắc cả nhà Quân Viêm, đợi thời điểm Quân Viêm hoàn toàn bình phục mới cho bà ta nhìn thấy Quân Viêm.” Lời này là Thuỷ Ân Hi nói với Cố lão gia tử.
“Quân Viêm là cháu của tôi, sao tôi không thể thăm nó?”
“Bà đã hại chết cha mẹ với em trai Quân Viêm, bà có thể buông tha anh ấy được không?”
Cố Hi Mạn rất kiêu ngạo là không giả, nhưng hai câu này của Thuỷ Ân Hi lại đâm thủng tim của cô ta, mới vừa rồi còn lớn giọng kêu gào, giờ thì lập tức nín thinh. Cố lão gia tử nhìn tình cảnh này cũng không mở miệng, bởi vì ông cũng không biết phải khuyên thế nào, thậm chí ông còn có chung nhận định với Thuỷ Ân Hi, con trai con dâu và cháu trai nhỏ đúng là bởi vì con gái mà chết, tuy lần này Quân Viêm là ngoài ý muốn, nhưng quả thật cũng là vì con gái lừa nó, nó mới có thể vội vã trở về mới xảy ra tai nạn xe cộ.
Nếu như nói là trùng hợp cũng không tránh khỏi quá trùng hợp đi, cho nên đối với thái độ của Thuỷ Ân Hi, Cố lão gia tử chọn lựa mở một con mắt nhắm một con mắt.
Cố Quân Viêm hỏi gia gia vì sao không gặp cô út đến, lão gia tử vòng vo nửa ngày cũng không nói ra được nguyên do, Thuỷ Ân Hi bước vào phòng bệnh nói: “Anh quản nhiều vậy làm gì? Nhiệm vụ quan trọng nhất bây giờ của anh chính là dưỡng tốt thân thể cho em, những thứ khác đừng quan tâm.”
Cố Quân Viêm nhìn bộ dáng lòng đầy căm phẫn của Thuỷ Ân Hi, lại nhìn lão gia tử ấp a ấp úng, trong lòng cũng đoán được tám chín phần mười, anh nhìn Thuỷ Ân Hi nói: “Anh rất nhanh sẽ khoẻ, anh còn muốn sống cả đời với em mà, làm sao sẽ bỏ lại em một mình đi trước chứ?”
“Anh biết là tốt, nếu mà anh dám đi trước em, anh chân trước vừa đi chân sau em sẽ đi theo xuống đánh anh.”
Cố lão gia tử nhìn hai người này, nghe hai người nói chuyện, rốt cục hiểu được vì sao cháu trai đối với cậu trai này khăng khăng một mực!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.