Hào Môn Chi Sủng: Mê Luyến Sắc Lang Lão Công

Chương 5: Không đánh không biết

Phượng Hoàng Triển Sí Tái Mẫu Đan

01/04/2016

Ô Lãng không hôn như chuồn chuồn lướt nước mà là hắn hôn cuồng dã đến nhiệt liệt, trong miệng cô lại có hương vị của nicotin làm cho hắn thêm điên cuồng, như muốn làm cho hai người bốc cháy

Diêu Tử Khinh kinh hoảng muốn dùng lực đẩy hắn ra, hai tay lại bị kiềm chế, tay bị hắn nắm chặt giơ cao bị đè lên tường không thể cử động, cô muốn há miệng cắn hắn

Ô Lãng hiển nhiên là có chuẩn bị , chẳng cho cô cơ hội đánh trả liền hôn sâu hơn

Trong lòng ngực Tử Khinh như bị rút hết khí vậy, lúc hít thở không thông , hắn rốt cuộc mới từ môi cô rút lui : " Đây là một trừng phạt nho nhỏ, không có lần sau " (luna: chiếm tiện nghi mà cứ....-_-)

Trong thời gian ngắn ngủi đôi môi của đỏ mọng của Tử rõ ràng là sưng lên , điều đó có thể cho thấy Ô Lãng dùng sức rất nhiều

Tử Khinh rất ghét hắn liền lấy tay chùi đi mùi của tên kia, khi lau lên cô cảm giác rất đau, lúc đó mới biết môi mình đã bị hắn cắn nát, trong lòng sinh ra lửa giận, đầu lại bị người nào đó kéo đi

Bàn tay của Ô Lãng kéo cái ót của cô hướng về phía mình" Còn có, nếu lần sau cô mà còn hỏi như vậy một lần nữa, tôi cũng không dễ dàng tha cho cô như vậy"

Tử Khinh tức giận, đẩy tay của Ô Lãng ra, hung hăng nói : " Anh không nên có tên là Ô Lãng, anh rất xứng với tên Ô bỉ ổi"

Ô Lãng giận quá hóa cười : " Ngại gì?"

Tử Khinh chưa thấy qua tên đàn ông nào vô sỉ như hắn, tự biết không đối phó được , không dám nán lại, chạy trối chết

Ô Lãng lại nói:" Người đẹp thì anh thấy rất nhiều , nhưng sao người đẹp đầu đất này, anh vẫn là lần đầu tiên gặp"

Đợi tiếng đóng cửa vang lên, nụ cười trên mặt Ô Lãng biến mất khuôn mặt cũng trở nên nguội lạnh, mặc dù cô gái này hắn mới gặp lần thứ hai, nhưng sao lại càng nhìn càng quen mắt, chỉ là không nhớ nổi hắn đã gặp cô ở đâu. Ô Lãng hướng ra ngoài ngoắc ngoắc vài cái, lập tức có một người tiến vào, được hắn phân phó, liền đem một màn Tử Khinh trước thang máy cho hắn biết còn đưa thêm một cái video

Rất nhanh trong tay hắn đã cầm chắc chiếc video kia , tua qua tua lại mấy lần, xem tới chục lần thì hình ảnh ngừng trên khuôn mặt người đàn ông....

Ô Lãng vuốt môi, đôi mắt phượng từ từ nheo lại, trong đầu liền hiện lên hình ảnh quen thuộc làm sáng tỏ vấn đề của hắn. Hắn nhớ lại nhiều năm trước đây, hắn mới bước chân vào Kỷ An thị không lâu, ở bên đường dòng người buôn bán tấp nập, hắn vừa mới bước xuống xe, một đôi giầy to lớn vô tình đạp trúng chân hắn, hắn đau đến khuôn mặt vặn vẹo. Còn có một cô gái đi bên cạnh người đàn ông kia nghiêng đầu nói :"Thực xin lỗi"



Người đàn ông thì mười phần làm ngơ :"Không quan hệ"

Sau đó, rõ ràng là giả mù mưa sa đi ra chỗ khác, vừa đi vừa tán gẫu

A! Ô Lãng khẽ cười một tiếng, từ trước đến nay chưa có người nào coi hắn như một con khỉ mà đùa giỡn, vậy mà lại có lần đầu tiên hắn bị đùa như thế này. Lúc ấy hắn liền nhìn nàng nhiều hơn hai con mắt, nhưng lúc đó dòng người đông đúc, hắn mãnh liệt muốn bắt tay nàng giáo huấn, cộng thêm lúc ấy Ô Lãng có vài việc cần giải quyết, trong một đoạn thời gian hắn đã nhớ kỹ nhưng cũng không có giải quyết được việc gì hắn liền quên đi. Ai ngờ, nhiều năm như vậy rồi, còn cho hắn đụng phải cô (luna: sao anh k nhắm tên nam phụ ấy.....)

Ô Lãng cười lên thành một độ cong đẹp mắt, cô giả vờ đúng không?? Hắn sẽ làm cho cô thấy rõ, hắn có thể giả vờ hơn cả cô

Lúc Tử Khinh về tới nhà, Vương Mãnh Liệt còn chưa có trở lại, cô đang rửa mặt thì nhớ tới một màn ở trong thang máy kia, cô cầm điện thoại trên tay nửa ngày cũng không có làm gì. Mới vừa vứt điện thoại sang một bên thì Vương Mãnh Liệt cũng mở cửa đi vào nhà

Tử Khinh ra nghênh đón, đánh giá hắn một phen, người đàn ông trong thang máy kia cùng với hắn nhìn sao cũng giống một người, cụ thể làm giống thì Tử Khinh cũng không thể nghĩ ra được. Thấy trên tay hắn có mang theo đồ, bất động một giây : " Đi đâu vậy. Sao giờ mới về?"

Vương Mãnh Liệt vừa tới cửa vừa tháo giầy ra, vừa nói : " Tạm thời đi công tác, tưởng tan tầm có thể về sớm , muốn cho em bất ngờ, kết quả lại phải thở dài.."

"Anh ăn chưa?"

"Ăn rồi, lão tồng mời anh" Vương Mãnh Liệt chỉ chỉ cái túi trong tay" Không phải là em rất thích ăn món vịt phù dung* anh cố ý mua cho em đó!"

*Vịt phù dung là cái món chi ta không biết nhưng trong bản covert ghi là món "tam kiều phù dung vịt", ai hiểu thì hiểu nhá...nói chung nó là món ăn

Vào chủ nhật, Tử Khinh nhận được điện thoại của Thanh Thanh, đầu bên kia nói chuyện thoải mái hình như tâm tình rất tốt, liền báo tin cho cô biết là mọi chuyện đã được giải quyết xong

Rốt cuộc thì Ô Lãng cũng là người coi trọng cảm tình, đối với Thanh Thanh nhẫn tâm đi chăng nữa thì cuối cùng cũng không để cô bị thương

Tữ Khinh không nghĩ tới tên đan ông kia còn có chút lương tâm, không chỉ có cảnh cáo mẹ Thanh Thanh còn quăng đống tiền vào mặt bà ấy



Thanh Thanh mời Tử Khinh ăn cơm, còn cố ý bắt cô mang theo Vương Mãnh Liệt, kết quả lại là Vương Mãnh Liệt có việc bận . Thanh Thanh không biết chuyện Tử Khinh một mình đi tìm Ô Lãng nên cứ nghĩ là Ô Lãng đã nghĩ thông suốt, vô cùng vui vẻ đến nổi hận mà không thề mọc cánh bay lên cao

Cũng lúc này Tử Khinh vừa mới đến, ở đâu ra cái vụ anh trai nhúng chàm em gái , rõ ràng là người em gái kia yêu anh trai , tâm hồn thiếu nữa lại đang nảy mầm, nhìn bộ dáng đang yêu kia , người mù còn có thể nhìn ra

Lúc trở lại thì Tử Khinh nhận được điện thoại từ bạn tốt Thượng Thẩm Thư (luna: toàn T), nói là Lâm Tử Hi chuẩn bị về nước

Tử Khinh không nhịn thầm cũng nghĩ thầm, đã nhiều năm như vậy , cô ấy rốt cuộc cũng chịu trở về

Khoảng cách ngày về nước của Lâm Tử Hi ngày càng gần, Diêu Tử Khinh muốn cho Vương Mãnh Liệt cùng đi ra sân bay đón Tử Hi cùng với cô, kết quả hắn bị điều đi công tác

Gần đây tần suất Vương Mãnh Liệt đi công tác rất chuyên cần, nghe ý hắn muốn là thăng chức, phải biểu hiện thật tốt cho cấp trên xem

Đi đón máy bay , đột nhiên lượng công việc của Tử Khinh lại tăng lên, vì muốn thật nhanh làm xong công việc để đi đón 2 người kia, cô không rãnh bận tâm những cái khác. Tất cả đều là Thượng Thầm Thư xử lí chuyện đi đón kia

Thượng Thẩm Thư đến đón Tử Khinh , hai người cùng đi sân bay, biết chuyến bay của Tử Hi là vào buồi tối lúc 3 giờ, Thượng Thẩm Thư bất đắc dĩ thở dài, nói : " Chúng ta đừng đi sân bay, đi tìm cái gì ăn trước sau đó nghỉ ngơi một tí"

Tử Khinh đồng ý, lại hỏi:" Nhưng Tử Hi sẽ tới đây không thấy chúng ta thì sao..."

Thượng Thẩm cười : Tớ có dự tính tốt lắm, Tử Hi đi nhiều năm như vậy, hộp đêm lớn nhất Kỷ An thị khẳng định cô ấy chưa đi qua, tớ cũng chưa có hưởng thụ qua, tối nay chúng ta sẽ điên cuồng 1 đêm"

Diêu Tử Khinh vừa nghe tới ba chữ Kim Đế Hào, mặt đã tái nhợt rồi : " Đổi nơi khác đi"

"Đổi cái gì?" Thương Thẩm Thư chuyên chú lái xe : " Phòng riêng ở đó cũng tốt lắm, như thế nào, có cần rủ thêm đàn chị không?"Công ty cô vừa mới phát lương , một tháng lơi nhuận vì chuyện này mà mất đi

Lúc này cô không thể làm người ta mất hứng, lúc trước Tử Khinh về tới nhà liền thề chính mình với người kia không có một chút quan hệ, cũng không một chút liên lạc, mà vì sao ông trời cứ đưa ra các loại nguyên bắt cô bước vào nơi này

Thương Thẩm Thư vừa bước vào đại sãnh, tiếp tân liền nghênh đón, niềm nở nói : " Diêu tiểu thư"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hào Môn Chi Sủng: Mê Luyến Sắc Lang Lão Công

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook