Hào Môn Chi Sủng: Mê Luyến Sắc Lang Lão Công
Chương 2: Sói đói vồ mồi
Phượng Hoàng Triển Sí Tái Mẫu Đan
01/04/2016
Tử Khinh vừa nghe vừa nhìn sang ly rượu,trong đầu hàng vạn từ khốn khiếp
chạy qua, trên bàn kia, ba ly rượu lớn nhìn vào chất lỏng trong rượu thì thấy chắc chắn ly rượu đó là hỗn hợp các loại cồn khác nhau, người
không có tửu lượng chắc ngụm một miếng đã lăng ra . Cũng may cô cũng
được gọi là người có tửu lượng, chắc uống hết 3 ly lớn đó cũng không đến nổi say bí tỉ. Nhưng vô không thể tin Ô Lãng liền quay qua hắn hỏi : "
Nếu ta thật sự uống hết 3 ly rượu kia thì ngươi nói phải giữ lời "
Diêu Tử Khinh nghĩ coi như cái chuyện bất hạnh này là một giấc mơ vậy, cũng như coi như trả cho Thanh Thanh ân tình mình đã nợ năm đó
Ô Lãng không ngờ Tử Khinh lại sảng khoái đáp ứng như vậy, thấy cô đang nâng ly rượu lên bắt đầu uống
" Đừng uống ! " Thanh Thanh níu tay Tử Khinh lại, cô mặc dù rất đơn thuần nhưng Thanh Thanh ít nhất cũng phải biết chút ít, có lẽ là cô vô cùng lo lắng cho Tử Khinh gặp chuyện xấu nên quên mất sự sợ hãi của mình dành cho Ô Lãng ,quên cả kiêng kị và lo lắng nói : "Anh, Tử Khinh là người bạn tốt nhất với em, anh không thể đối xử với bạn ấy như vậy ? "
Ô Lãng bình sinh ghét nhất những người hay không nghe theo lời hắn hoặc là cản trở việc hắn làm, mặt hắn lạnh xuống vài phần: " Uống hoặc là cút"
Thanh Thanh đau xót : " Anh trai, ta sai rồi, sau này sẽ không tìm anh nữa, thật xin lỗi" Cô lôi kéo Tử Khinh muốn đi ra ngoài
Tử Khinh không phải là sợ uống ly rượu đó, nhưng có thể là không uống nhưng vì tên kia có thể giúp Thanh Thanh với lại cô thật sự ghét bộ dáng của hắn, làm liều thôi, dứt khoát thoát khỏi Thanh Thanh nhìn Ô Lãng nói : "Ô tiên sinh đã nói, ngài còn giữ lời chứ"
Ô Lãng lười biếng đi về phía chiếc ghế ngồi xuống, tay nâng lên một ly rượu, giơ lên trêu tức
Thanh Thanh thấy vậy liền muốn ngăn cản như Tử Khinh không cho cô làm vậy liền nói : " Không có việc gì đâu, tớ có thể làm được , cậu yên tâm" Nói xong Tử Khinh nâng ly rượu đầy nhất , cô cắn răng nhìn chúng , sau đó thô lỗ uống vào, một hơi đưa những chất lỏng ấy vào bụng hơi thở cũng không gấp
Ô Lãng ban đầu thấy nhóc này có tính tình bướng bỉnh cứng đầu, không nghĩ cứng đầu đến nỗi này, hắn phá lệ có chút lo cho cô
Trong dạ dày của Tử Khinh trống trơn, từ chiều đến giờ cô chưa ăn gì mà đưa mấy chất lỏng này vào bụng thì có chút khó chịu, trong bụng có cảm giác nóng nóng
Thanh Thanh lo lắng kéo áo Tử Khinh thì không có chút gì thay đồi, ánh mắt cấu cứu nhìn về Ô Lãng thì hắn cũng không co động tĩnh gì, ly thứ hai đã được Tử Khinh đem bỏ vào bụng hết
Đều nói một khi phụ nữ không uống rượu thì thôi, nếu đã uống chỉ có thể hơn cả đàn ông. Lời này nói không sai. Lời nào không sai tí nào, trong gian phòng tiếng vỗ tay vang lên, cũng có âm thanh kêu gào cỗ vũ, mà ngay cả Ô Lãng cũng phải nể nhóc vài phần sau khi thấy hành động can đảm của cô, chớ nói chi người ngoài
Tử Khinh uống xong không còn giọt rượu, lấy tay quẹt miệng ( chị mất hình tượng quá -_-) ánh mắt sắc bén nhìn về chỗ quầy bar đối diện người đàn ông kia, không nói chỉ ám chỉ hắn" có thể nói chuyện một mình rồi chứ"
Ô Lãng nhếch miệng cười, muốn nói chuyện một mình sao, được thôi!
Hắn buông người phụ nữ xinh đẹp trong ngực ra, tất cả mọi người đều thức thời lui ra căn bản chắc hơn 1 mét, hắn cười : " nói đi"
Tử Khinh như muốn phát hỏa, người đàn ông này còn muốn đùa giỡn nàng sao ? " Đổi nơi khác"
Ô Lãng ngồi trên ghế sofa tay cầm ly rượu, trong ánh đèn vô cùng mông lung, hắn thấy rất rõ ràng mặt cô đã bắt đầu đổi màu phiếm hồng
"Có thể" Hắn khẽ nhấp một cái : " Để cho tôi hài lòng, cái gì cũng có thể trao đổi " Hắn muốn biết Tử Khinh còn dấu bao nhiêu bản lĩnh khiến người khác phải kinh ngạc
Thấy Tử Khinh bước đi,Thanh Thanh cũng muốn bước đi theo kéo cô ấy lại nhưng Tử Khinh đâm lao phải theo lao, rượu uống cũng đã uống rồi, vậy thì đành liều mạng. Hơn nữa vì chuyện này là chung thân đại sự của Thanh Thanh nên nhất định phải thuyết phục hắn cho bằng được
Đầu óc của Tử Khinh có chút choáng váng nhưng cô vẫn gắng gượng, tầm mắt chạm đến chỗ cô gái kia nhảy múa, ánh mắt sáng lên, cô hướng về Ô Lãng khẽ mỉm cười
Rất nhiều năm trước, Ô Lãng vẫn còn khi hắn chiến thắng cũng mỉm cười như vậy. Không hiểu sao trái tim hắn lại xúc động , cảm giác ấy giống như một mảnh đất khô hạn lâu năm được một cơn mưa làm dịu ( luna : tình yêu sét đánh *rầm*)
Đi đến nơi, đột nhiên âm nhạc mạnh được mở lên. Tử Khinh đi đến trước mặt Ô Lãng , chậm rãi cởi áo khoác , hơi dã tính vứt áo sang một bên, lộ ra là áo quần màu tím không có cổ tay, theo âm nhạc cô bắt đầu nhảy
Vóc dáng cô vô cùng cân xứng, màu da trắng nõn do tác dụng của rượu mà khẽ hồng lên , gò má nóng rực hiện trên ánh đèn càng thêm sức quyến rũ . Đàn ông ở đó cũng bị truyền điện do điệu nhảy nhảy nhiệt tình của cô , cũng bắt đầu đứng lên nhảy cùng
Một người đàn ông lớn mật tiến lên đứng sau cô, dán chặt cái mông thùy mị của cô, cùng cô mạnh mẽ nhảy, cái eo cô vừa thu lại một cái, động tác phóng đãng đến cực điểm ( luna :hix...ta là con nít *che mắt)
Lúc này Diêu Tử Khinh đã có chút say, chỉ muốn hoàn toàn phóng túng một phen , cô cười lạnh , thần sắc không kiềm chế được, cái mông cô cũng không vì vậy mà kéo ra khoảng cách, ngược lại cô lưu loát xoay người một cái, cánh tay mượt mà để lên vai người đàn ông kia, hai người càng dán chặt hơn, thân thể hương thơm của cô làm tên đàn ông kia mềm như bùn ( luna : tên này vô dụng, háo sắc => dễ chết sớm)
Ô Lãng ngồi trên ghế sofa, ánh mắt nhìn cô đang trước mắt mình, không khỏi nhíu mày lại, chỉ thấy đối diện với ánh mắt quyến rũ như tơ của cô, cực kì mê người, mái tóc đen dài tự nhiên được cuốn lên, theo âm nhạc mà đuôi ngựa cô lắc lư cùng cái cổ trắng nõn kia, mượt mà gợi cảm , hấp dẫn Ô Lãng đến cực hạn (luna : chị dùng mỹ nhân kế, em iu chị mất rồi)
Người đàn ông bị điệu nhảy của Tử Khinh khiêu khích đến không chịu nổi, đầu nổ tung, máu dồn lên não, bàn tay kiềm không được đặt lên chiếc lưng trơn bóng của cô mà vuốt ve. Cô giảo hoạt cười một tiếng, bộ, dáng vô cùng phong tình vạn chủng ,thân thể chợt như con rắn trượt xuống dưới, dễ dàng tránh né bàn tay của người đàn ông kia, đang lúc người kia thất thần, cô mau chóng đứng lên cùng người đàn ông nhảy múa.....
Những hình ảnh kia làm cho người ta trào máu mũi. Những hình ảnh này Thanh Thanh chưa từng gặp qua nhưng đối tượng là Tử Khinh làm cô vô cùng kinh ngạc , liền là chuyện khác. Lúc trước , cô có cảm giác nhảy như vậy là thấp hèn, nhưng hôm nay cô mới phát hiện, nhảy như vậy lại làm cho con người ta sôi sục
Một khúc nhạc hoàn tất, Tử Khinh cố gắng giữ cho mình tĩnh táo. Nàng nhẹ lau cái trán đầy mồ hôi của mình, hướng tới Ô Lãng bước đi : "Ô tiên sinh có thấy hài lòng"
Ô Lãng nhìn mặt Tử Khinh ửng hồng, không biết vì rượu hay là vì mới nãy cô điên cuồng nhảy, tóm lại là rất mê người . Hắn hướng về cô nâng ly rượu lên
Tử Khinh vội hỏi : " Chúng ta có thể đổi địa điểm được chưa? "
Ô Lãng đem chiếc ly rượu gõ nhẹ trên mặt quầy bar, thủy tinh cùng đá cẩm thạch phát lên một âm thanh tinh túy "Ngày mai" Không cho Diêu Tử Khinh phản bác, hắn liền rời khỏi phòng
Tử Khinh uống nhiều rượu quá, đầu óc chuyển động chậm một giây, lúc tỉnh táo lại thì hắn đã đi, cô nắm tay Thanh Thanh đuổi theo : " Ô Lãng ! đứng lại "
Thanh Thanh căn bản ngăn lại không được
Ô Lãng đã biết Thanh Thanh muốn nói với hắn cái gì, bước chân dừng lại :"Nhóc xác định là cùng anh đây tối nay nói chuyện " Hắn xấu xa cười : " Không sợ là chưa nói gì mà gục trên giường của anh đây không?"
Tử Khinh cắn lưỡi : " Ngươi ...ngươi..."
" Được, mặc dù là anh đây rất bận, nếu nhóc nguyện ý thì anh sẽ không từ chối đâu"
Tử Khinh tức giận cùng với chút rượu làm cho đầu cô có chút hỗn độn
Hắn đột nhiên tiến lại gần cô, thân hình to lớn của hắn gần như là bao trọn con người nhỏ nhắn của cô, theo bản năng cô lui về phía sau
Hắn gần cô,cúi đầu bên tai cô cố ý đem hơi thở nóng hổi từ hắn lên chiếc cổ trắng nõn, : " Nhóc nghĩ anh là chó thời kì động dục sao? Anh là sắc lang , là kỳ sắc lang đang cần" Thanh âm vng lên trầm trầm : " Hãy cẩn thận một chút"
Thừ dịp Tử Khinh tránh ôn thần là hắn, ngón trỏ chỉ lên chiếc cằm xinh xắn của cô, môi bạc của hắn đặt nhẹ lên chiếc môi của cô : " Sói đói vồ mồ ,rất đáng sợ"(luna: kiss kìa)
"Nôn...." Tử Khinh nôn khan một tiếng, che miệng chạy đi, Thanh Thanh cấp tốc liền đuổi theo : " Tử Khinh, Tử Khinh"
Ô Lãng nhìn qua 2 bóng dáng đang dần biến mất, ngón trỏ đặt lên môi , hương vị vẫn còn....
Hắn vẫy vẫy tay, một tên đàn ông bước tới cung kính cúi đầu....
Đem chiếc chìa khóa cho tên đó, miễn cưỡng nói : " Đưa 2 người kia về"
Diêu Tử Khinh nghĩ coi như cái chuyện bất hạnh này là một giấc mơ vậy, cũng như coi như trả cho Thanh Thanh ân tình mình đã nợ năm đó
Ô Lãng không ngờ Tử Khinh lại sảng khoái đáp ứng như vậy, thấy cô đang nâng ly rượu lên bắt đầu uống
" Đừng uống ! " Thanh Thanh níu tay Tử Khinh lại, cô mặc dù rất đơn thuần nhưng Thanh Thanh ít nhất cũng phải biết chút ít, có lẽ là cô vô cùng lo lắng cho Tử Khinh gặp chuyện xấu nên quên mất sự sợ hãi của mình dành cho Ô Lãng ,quên cả kiêng kị và lo lắng nói : "Anh, Tử Khinh là người bạn tốt nhất với em, anh không thể đối xử với bạn ấy như vậy ? "
Ô Lãng bình sinh ghét nhất những người hay không nghe theo lời hắn hoặc là cản trở việc hắn làm, mặt hắn lạnh xuống vài phần: " Uống hoặc là cút"
Thanh Thanh đau xót : " Anh trai, ta sai rồi, sau này sẽ không tìm anh nữa, thật xin lỗi" Cô lôi kéo Tử Khinh muốn đi ra ngoài
Tử Khinh không phải là sợ uống ly rượu đó, nhưng có thể là không uống nhưng vì tên kia có thể giúp Thanh Thanh với lại cô thật sự ghét bộ dáng của hắn, làm liều thôi, dứt khoát thoát khỏi Thanh Thanh nhìn Ô Lãng nói : "Ô tiên sinh đã nói, ngài còn giữ lời chứ"
Ô Lãng lười biếng đi về phía chiếc ghế ngồi xuống, tay nâng lên một ly rượu, giơ lên trêu tức
Thanh Thanh thấy vậy liền muốn ngăn cản như Tử Khinh không cho cô làm vậy liền nói : " Không có việc gì đâu, tớ có thể làm được , cậu yên tâm" Nói xong Tử Khinh nâng ly rượu đầy nhất , cô cắn răng nhìn chúng , sau đó thô lỗ uống vào, một hơi đưa những chất lỏng ấy vào bụng hơi thở cũng không gấp
Ô Lãng ban đầu thấy nhóc này có tính tình bướng bỉnh cứng đầu, không nghĩ cứng đầu đến nỗi này, hắn phá lệ có chút lo cho cô
Trong dạ dày của Tử Khinh trống trơn, từ chiều đến giờ cô chưa ăn gì mà đưa mấy chất lỏng này vào bụng thì có chút khó chịu, trong bụng có cảm giác nóng nóng
Thanh Thanh lo lắng kéo áo Tử Khinh thì không có chút gì thay đồi, ánh mắt cấu cứu nhìn về Ô Lãng thì hắn cũng không co động tĩnh gì, ly thứ hai đã được Tử Khinh đem bỏ vào bụng hết
Đều nói một khi phụ nữ không uống rượu thì thôi, nếu đã uống chỉ có thể hơn cả đàn ông. Lời này nói không sai. Lời nào không sai tí nào, trong gian phòng tiếng vỗ tay vang lên, cũng có âm thanh kêu gào cỗ vũ, mà ngay cả Ô Lãng cũng phải nể nhóc vài phần sau khi thấy hành động can đảm của cô, chớ nói chi người ngoài
Tử Khinh uống xong không còn giọt rượu, lấy tay quẹt miệng ( chị mất hình tượng quá -_-) ánh mắt sắc bén nhìn về chỗ quầy bar đối diện người đàn ông kia, không nói chỉ ám chỉ hắn" có thể nói chuyện một mình rồi chứ"
Ô Lãng nhếch miệng cười, muốn nói chuyện một mình sao, được thôi!
Hắn buông người phụ nữ xinh đẹp trong ngực ra, tất cả mọi người đều thức thời lui ra căn bản chắc hơn 1 mét, hắn cười : " nói đi"
Tử Khinh như muốn phát hỏa, người đàn ông này còn muốn đùa giỡn nàng sao ? " Đổi nơi khác"
Ô Lãng ngồi trên ghế sofa tay cầm ly rượu, trong ánh đèn vô cùng mông lung, hắn thấy rất rõ ràng mặt cô đã bắt đầu đổi màu phiếm hồng
"Có thể" Hắn khẽ nhấp một cái : " Để cho tôi hài lòng, cái gì cũng có thể trao đổi " Hắn muốn biết Tử Khinh còn dấu bao nhiêu bản lĩnh khiến người khác phải kinh ngạc
Thấy Tử Khinh bước đi,Thanh Thanh cũng muốn bước đi theo kéo cô ấy lại nhưng Tử Khinh đâm lao phải theo lao, rượu uống cũng đã uống rồi, vậy thì đành liều mạng. Hơn nữa vì chuyện này là chung thân đại sự của Thanh Thanh nên nhất định phải thuyết phục hắn cho bằng được
Đầu óc của Tử Khinh có chút choáng váng nhưng cô vẫn gắng gượng, tầm mắt chạm đến chỗ cô gái kia nhảy múa, ánh mắt sáng lên, cô hướng về Ô Lãng khẽ mỉm cười
Rất nhiều năm trước, Ô Lãng vẫn còn khi hắn chiến thắng cũng mỉm cười như vậy. Không hiểu sao trái tim hắn lại xúc động , cảm giác ấy giống như một mảnh đất khô hạn lâu năm được một cơn mưa làm dịu ( luna : tình yêu sét đánh *rầm*)
Đi đến nơi, đột nhiên âm nhạc mạnh được mở lên. Tử Khinh đi đến trước mặt Ô Lãng , chậm rãi cởi áo khoác , hơi dã tính vứt áo sang một bên, lộ ra là áo quần màu tím không có cổ tay, theo âm nhạc cô bắt đầu nhảy
Vóc dáng cô vô cùng cân xứng, màu da trắng nõn do tác dụng của rượu mà khẽ hồng lên , gò má nóng rực hiện trên ánh đèn càng thêm sức quyến rũ . Đàn ông ở đó cũng bị truyền điện do điệu nhảy nhảy nhiệt tình của cô , cũng bắt đầu đứng lên nhảy cùng
Một người đàn ông lớn mật tiến lên đứng sau cô, dán chặt cái mông thùy mị của cô, cùng cô mạnh mẽ nhảy, cái eo cô vừa thu lại một cái, động tác phóng đãng đến cực điểm ( luna :hix...ta là con nít *che mắt)
Lúc này Diêu Tử Khinh đã có chút say, chỉ muốn hoàn toàn phóng túng một phen , cô cười lạnh , thần sắc không kiềm chế được, cái mông cô cũng không vì vậy mà kéo ra khoảng cách, ngược lại cô lưu loát xoay người một cái, cánh tay mượt mà để lên vai người đàn ông kia, hai người càng dán chặt hơn, thân thể hương thơm của cô làm tên đàn ông kia mềm như bùn ( luna : tên này vô dụng, háo sắc => dễ chết sớm)
Ô Lãng ngồi trên ghế sofa, ánh mắt nhìn cô đang trước mắt mình, không khỏi nhíu mày lại, chỉ thấy đối diện với ánh mắt quyến rũ như tơ của cô, cực kì mê người, mái tóc đen dài tự nhiên được cuốn lên, theo âm nhạc mà đuôi ngựa cô lắc lư cùng cái cổ trắng nõn kia, mượt mà gợi cảm , hấp dẫn Ô Lãng đến cực hạn (luna : chị dùng mỹ nhân kế, em iu chị mất rồi)
Người đàn ông bị điệu nhảy của Tử Khinh khiêu khích đến không chịu nổi, đầu nổ tung, máu dồn lên não, bàn tay kiềm không được đặt lên chiếc lưng trơn bóng của cô mà vuốt ve. Cô giảo hoạt cười một tiếng, bộ, dáng vô cùng phong tình vạn chủng ,thân thể chợt như con rắn trượt xuống dưới, dễ dàng tránh né bàn tay của người đàn ông kia, đang lúc người kia thất thần, cô mau chóng đứng lên cùng người đàn ông nhảy múa.....
Những hình ảnh kia làm cho người ta trào máu mũi. Những hình ảnh này Thanh Thanh chưa từng gặp qua nhưng đối tượng là Tử Khinh làm cô vô cùng kinh ngạc , liền là chuyện khác. Lúc trước , cô có cảm giác nhảy như vậy là thấp hèn, nhưng hôm nay cô mới phát hiện, nhảy như vậy lại làm cho con người ta sôi sục
Một khúc nhạc hoàn tất, Tử Khinh cố gắng giữ cho mình tĩnh táo. Nàng nhẹ lau cái trán đầy mồ hôi của mình, hướng tới Ô Lãng bước đi : "Ô tiên sinh có thấy hài lòng"
Ô Lãng nhìn mặt Tử Khinh ửng hồng, không biết vì rượu hay là vì mới nãy cô điên cuồng nhảy, tóm lại là rất mê người . Hắn hướng về cô nâng ly rượu lên
Tử Khinh vội hỏi : " Chúng ta có thể đổi địa điểm được chưa? "
Ô Lãng đem chiếc ly rượu gõ nhẹ trên mặt quầy bar, thủy tinh cùng đá cẩm thạch phát lên một âm thanh tinh túy "Ngày mai" Không cho Diêu Tử Khinh phản bác, hắn liền rời khỏi phòng
Tử Khinh uống nhiều rượu quá, đầu óc chuyển động chậm một giây, lúc tỉnh táo lại thì hắn đã đi, cô nắm tay Thanh Thanh đuổi theo : " Ô Lãng ! đứng lại "
Thanh Thanh căn bản ngăn lại không được
Ô Lãng đã biết Thanh Thanh muốn nói với hắn cái gì, bước chân dừng lại :"Nhóc xác định là cùng anh đây tối nay nói chuyện " Hắn xấu xa cười : " Không sợ là chưa nói gì mà gục trên giường của anh đây không?"
Tử Khinh cắn lưỡi : " Ngươi ...ngươi..."
" Được, mặc dù là anh đây rất bận, nếu nhóc nguyện ý thì anh sẽ không từ chối đâu"
Tử Khinh tức giận cùng với chút rượu làm cho đầu cô có chút hỗn độn
Hắn đột nhiên tiến lại gần cô, thân hình to lớn của hắn gần như là bao trọn con người nhỏ nhắn của cô, theo bản năng cô lui về phía sau
Hắn gần cô,cúi đầu bên tai cô cố ý đem hơi thở nóng hổi từ hắn lên chiếc cổ trắng nõn, : " Nhóc nghĩ anh là chó thời kì động dục sao? Anh là sắc lang , là kỳ sắc lang đang cần" Thanh âm vng lên trầm trầm : " Hãy cẩn thận một chút"
Thừ dịp Tử Khinh tránh ôn thần là hắn, ngón trỏ chỉ lên chiếc cằm xinh xắn của cô, môi bạc của hắn đặt nhẹ lên chiếc môi của cô : " Sói đói vồ mồ ,rất đáng sợ"(luna: kiss kìa)
"Nôn...." Tử Khinh nôn khan một tiếng, che miệng chạy đi, Thanh Thanh cấp tốc liền đuổi theo : " Tử Khinh, Tử Khinh"
Ô Lãng nhìn qua 2 bóng dáng đang dần biến mất, ngón trỏ đặt lên môi , hương vị vẫn còn....
Hắn vẫy vẫy tay, một tên đàn ông bước tới cung kính cúi đầu....
Đem chiếc chìa khóa cho tên đó, miễn cưỡng nói : " Đưa 2 người kia về"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.