Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó!

Quyển 3 - Chương 203: Chương 58.3

Ân Ngận Trạch

18/12/2018

Cố Tử Hàn nhìn cô một cái, tròng mắt Kiều Tịch Hoàn khựng một chút, trực tiếp nói với Cố Diệu Kỳ, "Cha, Dụ Lạc Vi không có chuyện gì, trầy ngoài da."

Nói với Cố Diệu Kỳ, nhưng thật ra nói cho Cố Tử Hàn nghe.

Cố Tử Hàn siết ngón tay, không nói gì.

"Ừ, cha biết rồi." Cố Diệu Kỳ gật đầu, rõ ràng bình tĩnh hơn lúc trước khi ở công ty nhiều, "Bây giờ tìm con trở lại, là có những chuyện khác, con ngồi trước."

“Vâng.” Kiều Tịch Hoàn ngồi đối diện Cố Diệu Kỳ, bên cạnh Cố Tử Hàn.

"Về chuyện tiết lộ bí mật của công ty, Tử Hàn thừa nhận, là nó làm." Cố Diệu Kỳ mở miệng.

Kiều Tịch Hoàn nhìn Cố Tử Hàn.

Nhanh như vậy liền thừa nhận?!

Có lẽ, ngay khi Dụ Lạc Vi thất thủ, anh ta liền nghĩ đến, cho dù mình không thừa nhận, cũng vốn không thể cứu vãn rồi.

"Vâng, là con làm, con gánh chịu tất cả hậu quả." Cố Tử Hàn biểu hiện rất bình tĩnh.

"Tại sao con phải làm như vậy? Thậm chí còn định giết em trai ruột của con?" Kiều Tịch Hoàn hỏi, biết rõ còn hỏi.

Nhưng Cố Diệu Kỳ cần đáp án này.

Cố Tử Hàn khép hờ mắt, nói với Cố Diệu Kỳ: "Bởi vì con không cam lòng, con vì nhà họ Cố bỏ ra nhiều như vậy, vì Cố thị bỏ ra nhiều như vậy, cho dù khi Cố Tử Thần quản lý công ty, hay Kiều Tịch Hoàn đột nhiên xuất hiện, con đều cảm thấy mình chính là không đáng giá một đồng, cha, nhiều năm như vậy, cho dù cha đỡ con đến địa vị bây giờ, nhưng mà ở sâu trong lòng cha, cha từng thừa nhận con sao?"

Cố Diệu Kỳ trầm mặc không nói gì, nhưng sắc mặt cũng không tốt lắm.

“Cha, con tiết lộ bí mật công ty cho bất động sản Hồng Phúc, một mặt vì chèn ép Kiều Tịch Hòa, khiến cha thất vọng về Kiều Tịch Hoàn, từ đó nhận định sự tồn tại của con. Ở một phương diện khác cũng là vì không để cho Hoàn Vũ tiếp nhận hạng mục này, nhiều người cạnh tranh, liền có thêm một phần cạnh tranh, con biết rõ cha không thích Tề Lăng Phong, cho nên muốn thông qua chuyện này ngăn cản thực lực của anh ta. Con chỉ muón để cho mình có chỗ phát triển ở công ty, hơn nữa con và Chu Phú Xuyên của bất động sản Hồng Phúc ký ba điều quy ước, nếu như hạng mục bọn họ đàm phán thành, sẽ dành cho chúng ta năm mươi phần trăm lợi nhuận, có lợi nhuận, không tốn chi phí, con cảm thấy đây là một mua bán có lời.”

“Con có từng nghĩ không, con mua bán như vậy, là phạm pháp, đụng đến tội phạm kinh doanh!” Cố Diệu Kỳ đột nhiên giận dữ.

“Con biết rõ, nhưng vì để cho cha thừa nhận con, con cảm thấy dù vi phạm pháp luật, con cũng cam tâm tình nguyện.” Cố Tử Hàn gằn từng tiếng.

Cố Diệu Kỳ cố nén tức giận, “Vây còn Tử Tuấn? Cũng bởi vì Tử Tuấn phát hiện ra bí mật của con, con muốn giết người diệt khẩu.”

“Con thừa nhận về chuyện của Tử Tuấn là con sai rồi, còn làm lúc kích động, con chỉ nghĩ đến kết quả, không nghĩ tới sẽ tạo thành hậu quả gì. Nhưng chỉ một vài giây Tử Hàn con liền hối hận, bây giờ nghĩ lại cũng kinh hãi, may mà khi đó con không quá khẩn trương, nếu không con nghĩ con cũng không có cách nào tha thứ cho con.” Cố Tử Hàn nói xong, mặt hơi thay đổi.

Một khắc kia, nhìn qua giống như đang hối hận không thôi.

Cố Diệu Kỳ hung hăng nhìn con trai, hít vào một hơi, giống như đang nỗ lực khống chế cảm xúc muốn bùng nổ của mình.

“Con nói con gánh gác hậu quả như thế nào?!” Một hồi lâu, mới từng câu từng chữ hỏi Cố Tử Hàn.

“Con biết rõ hiện giờ trên tay Kiều Tịch Hoàn đã có tất cả chứng cứ phạm tội của con, bao gồm nhân chứng và vật chứng, con trừ tự thú ra, còn có thể có lựa chọn nào khác sao?!” Cố Tử Hàn hơi tự giễu cười, “Đến bây giờ, con quả thật vẫn không bằng Kiều Tịch Hoàn, tất cả đều bị cô đặt bẫy, từng chút từng chút một liền bị cô tính kế đi vào. Nhưng mà Kiều Tịch Hoàn, cô biết rõ sự tình sẽ xảy ra, tại sao không ngăn cản? Cô chắc cũng giống như tôi, cố ý muốn kéo tôi xuống ngựa sao?!”

Kiều Tịch Hoàn nhìn Cố Tử Hàn.

Đến thời điểm cuối cùng rồi, Cố Tử Hàn còn ném điểm mâu thuẫn cho cô.

Cô cười lạnh, nhìn về phía Cố Tử Hàn, giải thích, “Tử Hàn, chú đánh giá tôi quá cao, ban đầu nếu như mà tôi biết được chú đang âm thầm thao tác, đã sớm nhắc nhở chú, tôi không không ngờ người kia là chú mà thôi.”

“Thật sao?” Cố Tử Hàn châm chọc cười một tiếng, anh ngược lại cảm thấy, người phụ nữ từ vừa mới bắt đầu đã biết rõ.

“Đúng.” Kiều Tịch Hoàn rất khẳng định.

Cố Tử Hàn cười đến càng châm chọc, anh quay đầu lại nói với Cố Diệu Kỳ, “Cha, con rất hối hận, đến bây giờ, con làm nhiều như vậy, vẫn không nhận được tán thành của cha. Chờ sau khi con thú tội, nhận được không biết là tai họa lao tù bao nhiêu năm, có lẽ đến khi con ra ngoài, tất cả đã trở nên long trời lở đất, con không có tự tin giống như Kiều Tịch Hoàn, vừa mới ra tới có thể hoàn toàn thích ứng lại nhanh như vậy đón lấy công việc, con nghĩ chờ đến khi đó, chắc là thiên hạ của Kiều Tịch Hoàn.”

“Tôi chỉ làm việc vì cha, vì cái nhà này mà thôi.” Kiều Tịch Hoàn giải thích.

“Tôi không cảm thấy.” Cố Tử Hàn cười lạnh.

Kiều Tịch Hoàn nhìn Cố Tử Hàn, người đàn ông này, đang cố ý kích thích mâu thuẫn giữa cô và Cố Diệu Kỳ. Hơn nữa mờ mịt nói thẳng thắn, sau khi anh ta vào ngục giam, công ty Cố thị chính là thiên hạ của Kiều Tịch Hoàn rồi, không ai có thể đối đầu với cô!



Mà Cố Diệu Kỳ rất bài xích người khác họ đến tiếp nhận công ty Cố thị.

Kiều Tịch Hoàn có thể phát triển đến trình độ như bây giờ, đã là chuyện xưa nay chưa từng co.

Kiều Tịch Hoàn căng thẳng trong lòng.

Quả nhiên, sự tình sẽ không thuận lợi giống như cô nghi.

Cố Diệu Kỳ nhìn bọn họ, uống một ngụm trà đậm, “Không thể nói như thế, mọi người đều là người một nhà.”

Kiều Tịch Hoàn nhướng mày.

Câu nói này của Cố Diệu Kỳ tuyệt đối không phải đang giúp cô.

Cô cảnh giác nhìn ông ta, ngay cả ánh mắt cũng không nhúc nhích.

Cố Diệu Kỳ thở dài, "Nói cho cùng, xảy ra chuyện như thế cuối cùng là cha làm không đúng."

Cố Diệu Kỳ bắt đầu đẩy trách nhiệm lên trên người mình.

Chân mày Kiều Tịch Hoàn nhíu lại thật chặt.

“Nhiều năm như vậy là cha không để mắt đến con, trước kia năng lực của anh trai con quá mạnh mẽ, cha đã quen lấy nó so sánh với con, cho nên khó tránh khỏi có chút chậm trễ với con. Xảy ra chuyện như vậy, mặc dù cha cảm thấy rất không nên, nhưng con cũng đã biết rõ sai rồi, cũng biết tình thế nghiêm trọng, cha nghĩ con cũng sẽ không dám phạm vào nữa!” Cố Diệu Kỳ nói với Cố Tử Hàn.

Cố Tử Hàn nhìn ông, gật đầu, “Sau khi trải qua lần này, con cũng nhận được rất nhiều dạy dỗ, sẽ không khiến cho cha thất vọng.”

“Đã như vậy.” Cố Diệu Kỳ quay đầu trực tiếp nói với Kiều Tịch Hoàn, “Chuyện này, chúng ta giải quyết nội bộ là được, dù sao cũng là người một nhà, không có ai bằng lòng thấy ai khổ sở, hơn nữa Tử Hàn cũng không tạo thành bao nhiêu hậu quả, cũng không cần truy cứu nữa.”

Kiều Tịch Hoàn âm thầm cười lạnh.

Cô cũng biết, sự tình sẽ không đơn giản như vậy.

Từ khi cô đi vào cửa này, nhìn dáng vẻ Cố Diệu Kỳ và Cố Tử Hàn cũng biết, chuyện này sẽ có biến động, sẽ có thay đổi cực lớn.

Cô thật sự rất muốn càn rỡ cười to.

Hai cha con nhà họ Cố, cấu kết với nhau làm chuyện xấu.

Có người cha như thế nào, sẽ chính là có đứa con như thế.

Cô khống chế cảm xúc, rất nỗ lực khống chế, giờ phút này khóe miệng dường như còn nhếch lên ý cười, “Ý của cha là đang nói, chúng ta bao che sự thật chú hai phạm tội?”

Cô nói bao che.

Bao che chính là ý tứ cùng phạm tội, bọn họ còn phải xử lý cho tội phạm của Cố Tử Hàn?!

Khi mình hao tổn nhiều tinh lực như vậy, đã trải qua nhiều chuyện như vậy, còn phải cười một tiếng là hết.

Thật sự vô cùng buồn cười.

“Coi như chuyện này chưa từng xảy ra.” Cố Diệu Kỳ gằn từng tiếng nói, nói như chuyện đương nhiên.

Đối với nhà họ Cố mà nói, luật pháp chỉ là cái rắm thôi sao?!

Nói không có chuyện gì xảy ra, cũng chưa từng xảy ra?!

Cô dùng giọng nói thật bình tĩnh hỏi ông ta, “Vậy bây giờ cơ quan công an lập án điều tra tội phạm kinh doanh, nếu như không có chứng cứ hữu hiệu, công ty chúng ta cần phải bồi thường, còn con cũng sẽ bị xử phạt tương ứng? Cha có ý tứ là, để cho con tới gánh chịu những chuyện này cho chú hai sao?”

“Dĩ nhiên không phải.” Cố Diệu Kỳ cắt đứt, “Dụ Lạc Vi gánh chịu là đủ.”

Dụ Lạc Vi gánh chịu.

Kiều Tịch Hoàn trố mắt một giây, nhìn ông ta.



“Dụ Lạc Vi vì một trăm vạn, bán phương án của công ty chúng ta cho bất động sản Hồng Phúc.” Cố Diệu Kỳ nói, “Bây giờ đã đạt thành nhận thức chung với bất động sản Hồng Phúc, Dụ Lạc Vi mới là người tiết lộ bí mật công ty, con chỉ cần không nhúng tay vào, chuyện này cứ chấm dứt như vậy.”

Râu ông nọ cắm cằm bà kia, giá họa cho người khác.

Không để cho cô nhúng tay nữa?!

Cha con Cố thị quả nhiên để cho cô một lần nữa, kính trọng vài phần.

Cô cắn môi, một khắc kia không nói ra một chữ.

Cho nên Dụ Lạc Vi, tôi không phải chưa từng nhắc nhở cô, cho dù cuối cùng như thế nào, người bị thương đó, cuối cùng sẽ rơi vào trên đầu cô.

Bây giờ cho dù cô nói như thế nào cũng trăm miệng khó giải thích.

Cha con Cố thị có năng lực chế tạo chứng cứ chỉ toàn bộ đầu mâu về phía cô!

Cô nhìn cha con Cố thị, nhìn thật lâu, "Cha, trước khi để cho chuyện này biến mất từ nhà chúng ta, con có thể nói suy nghĩ của con không."

"Con nói đi." Cố Diệu Kỳ nhìn cô.

Biết Kiều Tịch Hoàn thỏa hiệp, Cố Diệu Kỳ cũng có vẻ thân thiết chút.

"Cho dù sự tình không có phát sinh như thế nào, ít nhất trong nội bộ chúng ta, cũng đã xảy ra. Đối với con mà nói, đối với Tử Tuấn mà nói, chúng con đều bị tổn thương vì Tử Hàn, nếu như quả thật muốn người một nhà hài hòa sống chung, không hề có ngăn cách, cha, cha không cảm thấy nên cho Tử Hàn một chút xử phạt thích hợp sao?" Kiều Tịch Hoàn nói rất thẳng thừng.

Thẳng thắn đến, vốn không có lý do phản bác.

Bởi vì rất có đạo lý.

Cố Diệu Kỳ trầm mặc một giây, gật đầu, "Làm chuyện bậy nên phạt thì phạt, cho dù gia pháp cũng phải phạt."

Ánh mắt lạnh lùng của Cố Tử Hàn chuyển động, nhìn Kiều Tịch Hoàn.

Kiều Tịch Hoàn rất bình tĩnh.

"Khi Tử Hàn nhận lấy công ty, cha bàn giao 5% cổ phần trên tay anh cả con đến tên của con, hiện giờ con chuyển dời đến trên đầu Tử Tuấn, xem như đền bù cho Tử Tuấn. Mặt khác, con tạm thời không đảm nhiệm chức phó tổng quản lý của Cố thị nữa, đi chi nhánh công ty ở Thẩm Dương trước đảm nhiệm chức tổng giám đốc, khảo sát thời gian nửa năm, nếu như thành tích xuất chúng, sẽ tính tới gọi về. Con Kiều Tịch Hoàn, để đền bù cho con, cha không yêu cầu con lấy được 10% cổ phần của Hoàn Vũ và đàm phán thành công hạng mục của thị chính, sau khi Tử Hàn rời đi, bổ nhiệm con làm trợ lý tổng giám đốc tổng công ty Cố thị, tạm thời phụ trách toàn bộ công việc hoạt động kinh doanh của công ty." Cố Diệu Kỳ nói từng câu từng chữ.

Kiều Tịch Hoàn mím môi.

Xử phạt, coi như lấy được.

Ít nhất cho dù trải qua như thế nào, cuối cùng thực hiện được mục đích của cô.

Tiếc nuối duy nhất chính là, không có ai khiến cho Cố Tử Hàn chìm xuống sa lưới!

Nhưng mà, thời gian còn dài, không chừng lúc nào thì… Cơ hội sẽ tới rồi!

Cô sẽ không tin tưởng Cố Tử Hàn sẽ nhờ vào lần này mà thật sự nhận được giáo huấn, ngược lại sẽ bởi vì cô nhận được, mà tệ hại hơn!

Tròng mắt Kiều Tịch Hoàn hơi đổi, nhìn sắc mặt của Cố Tử Hàn đã khó coi đến không xong.

Mặc dù tránh thoát tai ương lao ngục, nhưng cuối cùng bỏ lỡ, cũng là đả kích trí mạng với Cố Tử Hàn.

Anh nắm ngón tay, nhìn Kiều Tịch Hoàn, ánh mắt càng ngày càng lạnh.

Kiều Tịch Hoàn!

Anh tuyệt đối sẽ không khiến chuyện này, khiến Kiều Tịch Hoàn được như ý như vậy!

Tuyệt đối sẽ không để Kiều Tịch Hoàn tiếp nhận lấy tất cả hoạt động của công ty!

Trừ phi anh chết!

Không chơi chết anh, anh liền giết chết cô!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook