Hào Môn Thịnh Sủng, Bảo Bối Thật Xin Lỗi

Quyển 3 - Chương 69: 64: Không thấy tiểu Tô Niệm

Hạ San Hô

05/10/2016

Bầu trời xanh trong, mây trắng trôi lơ lửng, ánh nắng mặt trời bao phủ đô thị phồn hoa, cả thành thị dường như phát ra ánh sáng màu vàng rực rỡ chói mắt.

Lúc này, trên tầng 88 của tập đoàn Hạ thị, trong văn phòng tổng giám đốc không khí im lặng khác thường.chuong moli nhat tai đ lequydon

Hạ Nam ngồi trên ghế xoay tại bàn làm việc, hai tay khoanh trước ngực nhìn ra ngoài cửa sổ, đôi mắt thâm thúy u ám, ánh nắng chiếu vào gương mặt tuấn tú góc cạnh, vẻ mặt âm trầm không rõ ý tứ, cảm xúc hiện giờ của anh.

Đột nhiên tiếng nhạc chuông điện thoại vang lên, phá vỡ sự yên tĩnh trong phòng.

Nghe tiếng chuông điện thoại, Hạ Nam với tay cầm lấy di động, nhìn dãy số hiện trên màn hình, ngón tay thon dài ấn nút nhận.

Vừa kết nối thì bên kia truyền đến tiếng nói thản nhiên của Lạc Phàm: “Đã tìm được Quỷ Y rồi, nhưng ông ta không chịu gặp chúng ta.” Hình như bên kia tạm dừng rồi mới nói tiếp: “Cho nên tôi đã giúp anh hẹn Sở Khiếu Nhiên.” Biết Hạ Nam vì ai mới bảo bọn họ tìm cho được Quỷ Y, cho nên, dù cực kỳ khó khăn anh cũng nhất định thử một lần.

“Sở Khiếu Nhiên?” Đối với cái tên này, Hạ Nam không xa lạ gì, lúc này nghe đến tên hắn, anh chỉ hơi cau mày.

Bởi vì chúng tôi tra ra Quỷ Y là người của tổ chức ‘Khiếu’, mà Sở Khiếu Nhiên là lão đại của tổ chức ‘Khiếu’, nếu Sở Khiếu Nhiên có thể ra mặt, tất nhiên Quỷ Y sẽ đồng ý.” Lạc Phàm không nhanh không chậm giải thích.

“Tốt, địa chỉ ở đâu?” Đôi mắt của Hạ Nam thâm thúy sâu xa, anh hỏi ngay lập tức.

…..

Trường đấu súng lớn như thế, nhìn giống như sau một cuộc thanh trừng, hoang tàn có hơi đáng sợ.doc tiep tai dd lequydon

Chiếc ô thật lớn che ánh nắng gay gắt, một bóng dáng thon dài ngồi bên trong, hai chân tao nhã vắt chồng lên nhau, tay khoanh trước ngực, thản nhiên nhìn về phía bóng dáng cách mình ngày càng gần, trong con ngươi tràn đầy hận ý cùng lãnh ý trăm năm không thay đổi, tựa hồ có một chút lo lắng, nhưng sự lo lắng ấy được cất giấu sâu trong đôi mắt.

Bóng dáng kia toàn thân mặc tây phục màu đen được cắt may thủ công tinh xảo, dáng người hoàn mỹ cao ngất, bẩm sinh đã có khí chất tao nhã cao quý cùng khí thế có lực uy hiếp mạnh mẽ.

Cách mấy thước khoảng cách, bóng dáng kia đứng lại tại chỗ, giương mắt nhìn về phía người ngồi cách đó không xa, đôi mắt thâm trầm sắc bén không thay đổi.

Hai người cứ như vậy, lẳng lặng nhìn đối phương, không ai mở miệng trước, nhất thời không khí có chút kỳ dị.

“Đã lâu không gặp!” Không biết qua bao lâu, Sở Khiếu Nhiên mới mở miệng trước, khóe miệng nhàn nhạt cười, nháy mắt phá tan bầu không khí kỳ dị.

“Đã lâu không gặp.” Môi mỏng khẽ mở, tiếng nói lạnh lùng vang lên, Hạ Nam nhìn về phía người đàn ông đối diện, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, trầm mặc vài giây, anh chậm rãi đi đến chỗ chiếc ô che nắng.

Hai người cứ lẳng lặng ngồi như vậy, mắt nhìn xa xăm, không ai liếc nhìn ai một cái.

“Chuyện 5 năm trước tôi thật sự xin lỗi Úy Úy, nếu lúc trước tôi ngăn cản Quý Thiên Nhu, mọi việc cũng sẽ không xảy ra!” Sở Khiếu Nhiên thản niên nói, trong giọng nói lộ ra sự áy náy cùng buồn bã, lúc trước là anh hận Hạ Nam, lại không ngờ thương tổn hại tới Úy Úy, rõ ràng anh thật sự xúc phạm Úy Úy, anh thật có lỗi với cô, nhưng lỗi lầm này anh lại không thể mở miệng nói với cô, kỳ thật anh rất hâm mộ người đàn ông bên cạnh, bởi vì người Úy Úy yêu vẫn là Hạ Nam, chung quy là anh sai, nếu 5 năm trước anh buông tay ở một khắc kia thì lỗi lầm này đã không xảy ra. “Chăm sóc cô ấy thật tốt! Nếu làm cho cô ấy thương tâm, tôi sẽ không bỏ qua cho anh!”

Hạ Nam lắng nghe anh nói, thản nhiên liếc anh một cái, thấy biểu tình trên mặt anh hiện lên vẻ thoải mái, Hạ Nam biết anh lựa chọn buông tay, nói như vậy, đối với tất cả mọi người đều tốt. truyen chi dang tren dd lequydon

“Ừ! Tôi cần anh hổ trợ.” Lúc này Hạ Nam biết người đàn ông trước mặt sẽ đáp ứng yêu cầu của anh: “Trên má phải của cô ấy có một vết sẹo, thính giác cũng bị tổn thương, tôi hi vọng Quỷ Y có thể đồng ý điều trị cho cô ấy.”

“Anh để ý vết sẹo trên mặt cô ấy?” Thật ra khi hỏi thì anh đã biết trước đáp án của người đàn ông này, nhưng vẫn không nhịn được mà mở miệng!



“Không để ý!” Hạ Nam không để ý vết sẹo đó, nhưng anh lại lưu tâm tới suy nghĩ của cô, anh biết cô để ý tới vết sẹo trên mặt mình, cũng để tâm tới một bên tai của mình đã không còn nghe được.

“Được, tôi trở về nói với anh ta, đến lúc đó sẽ điện thoại cho anh.” Sau đó là thời gian hai người trầm mặc rất lâu, hai người đàn ông từng xem nhau như tình địch vốn không có nhiều lời để tán gẫu với nhau, huống chi họ còn có một giai đoạn qua lại sâu xa, kỳ thật trong lòng họ đều hiểu, nếu không vì người phụ nữ trầm tĩnh lạnh nhạt kia, bây giờ họ không có khả năng bình tĩnh ngồi ở chỗ này, bởi rằng ở giai đoạn qua lại sâu xa kia, bọn họ đã khẳng định giương cung bạt kiếm, đối chọi gay gắt cùng với nhau.

Đang lúc định rời khỏi chỗ của Sở Khiếu Nhiên, điện thoại của Hạ Nam vang lên, nhìn dãy số trên màn hình, mắt anh sáng rỡ, lập tức nhận cuộc gọi.

“Em nói không thấy Niệm Niệm?” Nghe thanh âm khàn khàn của cô, trong nháy mắt, Hạ Nam cũng hoảng hốt: “Em bình tĩnh, trước tiên tìm bốn phía xung quanh nhà trẻ, anh lập tức đến ngay.....” Trấn an cô một hồi mới cúp điện thoại, anh đứng dậy gật đầu chào Sở Khiếu Nhiên, tính rời đi.

“Anh nói Niệm Niệm.....con trai của cô ấy tìm không thấy, phải không?”

“Ừ!” Khẽ gật đầu, anh liền xoay người rời đi, tay nhanh chóng ấn số điện thoại của Lạc Phàm, hiện tại chuyện anh lo lắng nhất là chưa tìm được Quý Thiên Nhu, mà bây giờ tiểu tô Niệm lại không thấy.....không dám nghĩ tiếp, anh đi nhanh ra khỏi trường đấu súng.

“Nếu có cái gì cần tôi hổ trợ, cứ việc mở miệng!” Sở Khiếu Nhiên nhìn bóng lưng anh dần dần đi xa, cuối cùng lớn tiếng nói.

......

Bên trong nhà trẻ.

Hiệu trưởng biết tin có bạn học nhỏ mất tích liền vội vã chạy đến, nhìn thấy mẹ của bạn học nhỏ thì ông cũng biết không ổn rồi, vì người bạn nhỏ hiện tại đang mất tích này là Tô Niệm mới chuyển tới mấy ngày trước, hình như cậu bé có lai lịch không đơn giản, lúc đầu mẹ cậu bé được tổng giám đốc tập đoàn Hạ thị Hạ Nam đưa tới gặp ông, người mẹ trẻ này là ngôi sao thiết kế thời trang mới nổi gần đây của thành phố A.

Đứng nơi đây, nội tâm có chút thấp thỏm bất an!

FIR một lần rồi một lần nhấn lại số điện thoại của tiểu Tô Niệm, vẫn không có người bắt máy, sắc mặt cô âm trầm, khắp người cũng lạnh như băng.

Cô nhắc đi nhắc lại với chính mình là tiểu Tô Niệm không có việc gì, thế nhưng chính bản thân nhịn không được mà sợ hãi, ngay cả cầm điện thoại di động mà tay cũng run rẩy không thôi!

“Tôi đã hỏi bảo vệ gác cổng, có một người đàn ông trung niên khoảng 50 tuổi đón cậu bé đi, còn nghe Niệm Niệm gọi là ông!” Giọng nói trầm thấp của La Tân Hàn vang lên, khiến cho FIR dừng bấm điện thoại ngẩng đầu lên.

“Gọi ông ấy là ông?”

“Ừ.”

FIR bấm gọi một số khác, chờ bên kia tiếp thông thì vội vàng nói: “Hạ Nam, anh hỏi xem có phải ba của anh đón Niệm Niệm đi không?”

.....

Hạ Nam gọi điện trả lời, Hạ Vĩ Hào nói hôm nay ông không có đi đón tiểu Tô Niệm, sau khi biết tiểu Tô Niệm mất tích ông cũng vô cùng lo lắng, đã cho người đi ra ngoài tìm.

Trong phòng giám sát, mấy người ngồi trên ghế salon nhìn lên màn hình camera giám sát, khi thấy người đón tiểu Tô Niệm, Hạ Nam và La Tân Hàn đều kinh ngạc không thôi, nhìn FIR ngồi bên cạnh, vẻ mặt cô lại bình tĩnh đến mức có chút đáng sợ.

Bọn họ nhìn FIR lấy điện thoại ra tìm số gọi đi, đợi bên kia tiếp thông cô lạnh giọng hỏi: “Ông đưa Niệm Niệm đi đâu?”



Nghe bên kia trả lời, cô hé mắt, ngay sau đó cúp điện thoại.

Cô đứng dậy đi ra ngoài, hai người lập tức đuổi theo.

Chiếc xe sang trọng chậm rãi khởi động, FIR ngồi ghế phía sau sắc mặt lạnh lùng, đôi mắt thâm thúy nhìn vào một điểm vô định, không biết cô đang nghĩ gì? Lúc này, cô như một tầng sương mù mỏng manh mịt mù, ngăn cách mọi người ở bên ngoài với thế giới của cô.

Ngồi ở phía trước, trên mặt hai người đàn ông tràn đầy lo âu, không biết phải làm sao.

Xe thể thao vững vàng dừng trước một biệt thự sang trọng mang phong cách châu âu, xe vừa dừng, FIR liền từ chỗ ngồi phía sau nhảy xuống, cô gấp rút đi vào trong, hình như chủ nhân nơi này biết bọn họ sẽ đến nên cửa cũng đã mở sẳn.

Hai người nhanh nhẹn bước nhanh theo sau, nhìn thân hình nhỏ bé đi trước mặt, hai người có hơi lo lắng, tại sao lúc này nhìn cô khác thường như vậy?

Vừa đi vào biệt thự, một thân hình nho nhỏ đã nhào vào người FIR.

“Tô Tô, mẹ tới rồi!” Tiểu Tô Niệm vui vẻ nhảy cẩng lên.

Nhìn thấy tiểu Tô Niệm, gương mặt lạnh lùng mới thoáng hòa hoãn xuống.

Cô cúi xuống ôm thân thể nho nhỏ của tiểu Tô Niệm, thanh âm khàn khàn hỏi: “Tại sao không nghe điện thoại?”

Nghe cô hỏi, tiểu Tô Niệm mở trừng hai mắt, nhớ tới điện thoại di động để trong cặp sách, do đó không nghe thấy: “Điện thoại để trong cặp sách, cho nên con không có nghe!” Nhìn sắc mặt khó coi của mẹ, tiểu Tô Niệm cũng biết mình đã gây họa, cậu bé cúi đầu nhỏ giọng giải thích.

FIR nghe xong, không nói gì, liền dắt cậu đi ra ngoài.

“Tô Tô, còn cặp sách của con, còn có ông đang ở đây nữa, ông nói muốn gặp mặt mẹ.” Tiểu Tô Niệm tránh tay của cô, chạy tới ghế salon, lấy cặp sách của mình rồi lôi người đang ngồi trên ghế salon đứng dậy.

“Ông, không phải ông muốn gặp Tô Tô sao, Tô Tô tới rồi!”

FIR đứng im tại chỗ, chậm rãi nhìn về phía hai ông cháu, đôi mắt nặng trĩu.

Đợi hai ông cháu tới trước mặt mình, cô chỉ nói một câu: “Sau này xin ông không nên tùy tiện đi đón con người khác mà không nói lời nào.” Liền dắt tiểu Tô Niệm đi ra ngoài. doc chuong moi tren dd lequydon

Hạ Nam cùng La Tân Hàn liếc nhìn hai mẹ con, lại nhìn vẻ mặt cô đơn của người đàn ông trung niên đang đứng tại chỗ, hai người nhìn nhau rồi đuổi theo ra ngoài.

.....

Đã là ngày thứ hai tiểu Tô Niệm ở trường, chuyện này coi như đã qua, không ai nhắc lại.

Mấy ngày nay, mọi người đều biết Thịnh Thế Quốc Tế tuyên truyền buổi trình diễn thời trang, ai cũng biết chủ trì lần này là nhà thiết kế mới trở về thành phố A gần đây, nhà thiết kế FIR, có người suy đoán nhà thiết kế FIR được Thịnh Thế Quốc Tế cam kết trả lương cao, cũng có người nói bởi vì tổng giám đốc La Tân Hàn của Thịnh thế Quốc Tế và nhà thiết kế FIR là bạn tốt, vừa đúng lúc nhà thiết kế thời trang của Thịnh Thế Quốc Tế được nơi khác trả lương cao mời đi mất, cho nên để nhà thiết kế FIR tới thế chỗ.....

Chẳng qua vô luận là điểm nào, đều là đề tài khiến cho người ta tranh cãi.

Bởi vì lần này, Thịnh Thế Quốc Tế đột nhiên lấn sang lãnh vực thời trang, đó đã là đề tài lớn để mọi người bàn luận, hiện tại lại thêm ngôi sao mới trong giới thiết kế chủ trì buổi trình diễn, khó tránh khỏi nhiều lời bàn tán.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hào Môn Thịnh Sủng, Bảo Bối Thật Xin Lỗi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook