Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
Chương 229: Buổi họp báo thay đổi bất ngờ (9)
Diệp Phi Dạ
05/09/2016
Giản Thần Hi thấy một màn như thế, hơi hiện lên ý cười lạnh, mà Lục Niệm Ca ngồi ở bên cạnh
cô ta, chỉ là lạnh nhạt nghiêng đầu, nhìn ngoài cửa sổ, vẻ mặt có chút
hoảng hốt.
Toàn thân Lăng Mạt Mạt đều cảm thấy lạnh lẽo tới cực điểm, cô nghe những ký giả kia nói ra được những lời nói không chịu nổi, ngực tức giận, không thể tiếp tục đè nén xuống!
Cái gì gọi là cô không có liêm sỉ, quyến rũ Lục Niệm Ca? Bọn họ biết cái gì? Giữa cô và Giản Thần Hi, rõ ràng làm tiểu tam chính là Giản Thần Hi! Không phải Lăng Mạt Mạt cô!
Cái gì gọi là phản bội? Người chân chân chính chính phản bội là Lục Niệm Ca, anh ta phản bội tình yêu của bọn họ! Không phải Lăng Mạt Mạt cô!
Cái gì gọi là có ân không báo đáp? Năm chữ này, nên hỏi chính Giản Thần Hi! Ban đầu ta đêm khuya nóng sốt là ai thức trắng đêm không ngủ để chăm sóc ta? Ban đầu lúc ở quán Dạ Sắc là ai bị ba người khi dễ là ai nhảy ra ngăn cản trước mặt cô ta đầu tiên?
Những lời mắng cô kia, rõ ràng là nên mắng Giản Thần Hi và Lục Niệm Ca đấy!
Tại sao đều chuyển lêm trên người cô?
Cô hiến thân tiến vào ES, cô ở học trò của Lý Tình Thâm, là vì cái gì?
Không phải là mơ ước, không phải là muốn chứng minh cho Giản Thần Hi nhìn sao?
Nhưng bây giờ thì sao?
Cái gì cũng không có!
Cũng bởi vì ba câu thật đơn giản này của Lục Niệm Ca, cô thật vất vả đứng lên tất cả, cũng bị mất!
Cuối cùng còn rơi vào một kết quả, cô là Tiểu Tam!
Cô bị coi thường!
Lăng Mạt Mạt nghĩ, dù sao mình thật sự không có làm, tại sao phải nhường bọn họ đứng ở chỗ này khoe ra hạnh phúc?
Cô không cần dựa vào ES cho cô chỉ thị che giấu quá khứ của cô, muốn chết mọi người cùng nhau chết, không phải sao?
Sắc mặt Lý Tình Thâm cực kỳ khó coi, anh cảm thấy toàn thân Lăng Mạt Mạt run rẩy, trong lòng một mực suy nghĩ nên làm thế nào ngăn cơn sóng dữ.
Trong lúc đó vô ý khóe mắt hiện lên ánh sáng, quét sang nhìn sắc mặt như an tĩnh của Giản Thần Hi, cũng dễ dàng bắt được khóe mắt cô ta, rõ ràng dẫn theo một tia sắc thái hả hê, trong nháy mắt, Lý Tình Thâm nhìn rõ tất cả, khóe môi anh cũng dần dần hiện lên một nụ cười lạnh, thần thái càng nghiêm túc.
Thật đúng là cặn bã nam cùng tiện nữ, ông trời tác hợp cho!
Cho là cứ như vậy, có thể đè ép Lăng Mạt Mạt từ Làng Giải Trí xuống sao?
Có Lý Tình Thâm anh ở đây, bọn họ không khỏi cũng có ý nghĩ kỳ lạ rồi!
Ở trên thế giới này, việc anh muốn làm, còn không có không làm được qua!
Lý Tình Thâm cười khinh bỉ, quay đầu, nhìn về phía Lăng Mạt Mạt, phát hiện vẻ mặt của cô bé, đã thay đổi, đôi mắt trong suốt của cô, lóe ra nồng nặc thù hận.
Môi của cô đang không ngừng run rẩy.
Lý Tình Thâm hơi nhíu mày, trong nháy mắt hình như ý thức được cuối cùng Lăng Mạt Mạt muốn nói những gì.
Những chuyện cũ kia sao?
Không hiện tại không thể nói bởi vì mặc dù cô nói rồi, cũng không có ai sẽ tin tưởng cô!
Chỉ biết diễn một tuồng kịch, khiến mọi người xem!
Lăng Mạt Mạt lại không ngờ những điều này, cô đã sớm bị phẫn nộ làm cho hôn mê, mất đi lý trí, trong lúc bất chợt đứng lên.
Cô đứng dậy, khiến cho Lục Niệm Ca và Giản Thần Hi cũng nghiêng đầu theo, nhìn về phía cô, hiện trường họp báo, cũng đều rối rít dừng lại trong nháy mắt.
Lăng Mạt Mạt mím môi, vừa muốn đưa tay ra nhận lấy míc, Lý Tình Thâm đột nhiên đá văng cái ghế ở giữa, đứng lên, chiếm ưu thế hơn lấy míc của Lăng Mạt Mạt, nói đơn giản một câu: "Họp báo tạm ngừng mười phút!"
Sau đó, liền ném mạnh míc lên trên mặt đất, sau đó vươn tay bắt được tay Lăng Mạt Mạt, đem túm lấy cô lôi đi, chạy ra cửa bên.
Toàn thân Lăng Mạt Mạt đều cảm thấy lạnh lẽo tới cực điểm, cô nghe những ký giả kia nói ra được những lời nói không chịu nổi, ngực tức giận, không thể tiếp tục đè nén xuống!
Cái gì gọi là cô không có liêm sỉ, quyến rũ Lục Niệm Ca? Bọn họ biết cái gì? Giữa cô và Giản Thần Hi, rõ ràng làm tiểu tam chính là Giản Thần Hi! Không phải Lăng Mạt Mạt cô!
Cái gì gọi là phản bội? Người chân chân chính chính phản bội là Lục Niệm Ca, anh ta phản bội tình yêu của bọn họ! Không phải Lăng Mạt Mạt cô!
Cái gì gọi là có ân không báo đáp? Năm chữ này, nên hỏi chính Giản Thần Hi! Ban đầu ta đêm khuya nóng sốt là ai thức trắng đêm không ngủ để chăm sóc ta? Ban đầu lúc ở quán Dạ Sắc là ai bị ba người khi dễ là ai nhảy ra ngăn cản trước mặt cô ta đầu tiên?
Những lời mắng cô kia, rõ ràng là nên mắng Giản Thần Hi và Lục Niệm Ca đấy!
Tại sao đều chuyển lêm trên người cô?
Cô hiến thân tiến vào ES, cô ở học trò của Lý Tình Thâm, là vì cái gì?
Không phải là mơ ước, không phải là muốn chứng minh cho Giản Thần Hi nhìn sao?
Nhưng bây giờ thì sao?
Cái gì cũng không có!
Cũng bởi vì ba câu thật đơn giản này của Lục Niệm Ca, cô thật vất vả đứng lên tất cả, cũng bị mất!
Cuối cùng còn rơi vào một kết quả, cô là Tiểu Tam!
Cô bị coi thường!
Lăng Mạt Mạt nghĩ, dù sao mình thật sự không có làm, tại sao phải nhường bọn họ đứng ở chỗ này khoe ra hạnh phúc?
Cô không cần dựa vào ES cho cô chỉ thị che giấu quá khứ của cô, muốn chết mọi người cùng nhau chết, không phải sao?
Sắc mặt Lý Tình Thâm cực kỳ khó coi, anh cảm thấy toàn thân Lăng Mạt Mạt run rẩy, trong lòng một mực suy nghĩ nên làm thế nào ngăn cơn sóng dữ.
Trong lúc đó vô ý khóe mắt hiện lên ánh sáng, quét sang nhìn sắc mặt như an tĩnh của Giản Thần Hi, cũng dễ dàng bắt được khóe mắt cô ta, rõ ràng dẫn theo một tia sắc thái hả hê, trong nháy mắt, Lý Tình Thâm nhìn rõ tất cả, khóe môi anh cũng dần dần hiện lên một nụ cười lạnh, thần thái càng nghiêm túc.
Thật đúng là cặn bã nam cùng tiện nữ, ông trời tác hợp cho!
Cho là cứ như vậy, có thể đè ép Lăng Mạt Mạt từ Làng Giải Trí xuống sao?
Có Lý Tình Thâm anh ở đây, bọn họ không khỏi cũng có ý nghĩ kỳ lạ rồi!
Ở trên thế giới này, việc anh muốn làm, còn không có không làm được qua!
Lý Tình Thâm cười khinh bỉ, quay đầu, nhìn về phía Lăng Mạt Mạt, phát hiện vẻ mặt của cô bé, đã thay đổi, đôi mắt trong suốt của cô, lóe ra nồng nặc thù hận.
Môi của cô đang không ngừng run rẩy.
Lý Tình Thâm hơi nhíu mày, trong nháy mắt hình như ý thức được cuối cùng Lăng Mạt Mạt muốn nói những gì.
Những chuyện cũ kia sao?
Không hiện tại không thể nói bởi vì mặc dù cô nói rồi, cũng không có ai sẽ tin tưởng cô!
Chỉ biết diễn một tuồng kịch, khiến mọi người xem!
Lăng Mạt Mạt lại không ngờ những điều này, cô đã sớm bị phẫn nộ làm cho hôn mê, mất đi lý trí, trong lúc bất chợt đứng lên.
Cô đứng dậy, khiến cho Lục Niệm Ca và Giản Thần Hi cũng nghiêng đầu theo, nhìn về phía cô, hiện trường họp báo, cũng đều rối rít dừng lại trong nháy mắt.
Lăng Mạt Mạt mím môi, vừa muốn đưa tay ra nhận lấy míc, Lý Tình Thâm đột nhiên đá văng cái ghế ở giữa, đứng lên, chiếm ưu thế hơn lấy míc của Lăng Mạt Mạt, nói đơn giản một câu: "Họp báo tạm ngừng mười phút!"
Sau đó, liền ném mạnh míc lên trên mặt đất, sau đó vươn tay bắt được tay Lăng Mạt Mạt, đem túm lấy cô lôi đi, chạy ra cửa bên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.