Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
Chương 134: Đại thần rất biến thái (4)
Diệp Phi Dạ
17/08/2016
"Làm sao vậy?" Lăng
Mạt Mạt một đầu mờ mịt hỏi ngược lại, sau đó cô đột nhiên mở to hai mắt, cảm thấy bộ vị nào đấy nóng bỏng và cứng rắn của người đàn ông đang kề
sát thân thể mình, cô hiểu đại biểu cho ý nghĩa gì.
Mặt bỗng nhiên đỏ lên, vùi ở trong ngực Lý Tình Thâm không dám cử động một cái.
Lý Tình Thâm vươn tay, chậm rãi vuốt ve phía sau lưng cô.
Cơ thể Lăng Mạt Mạt căng thẳng, lộ ra nhu thuận, Lý Tình Thâm nhẹ nhàng cúi đầu, hôn lên sợi tóc của cô, rồi sau đó, từ từ dời xuống, hôn lên môi cô.
Lăng Mạt Mạt vươn tay, hơi nắm lấy bờ vai, cảm nhận nụ hôn nông của anh, lông mi chớp chớp, sau đó chậm rãi đóng lại, cơ thể dần dần mềm nhũn ra.
Giống như cảm nhận được cô mềm mại, nụ hôn Lý Tình Thâm, càng lúc càng sâu hơn, Lăng Mạt Mạt cảm thấy dục vọng người đàn ông càng lúc càng mãnh liệt, tim của cô nhảy dần dần đập nhanh, không biết vì sao, trong đầu lại hiện lên, nụ hôn sâu anh cho cô đêm hôm đó, cơ thể Lăng Mạt Mạt cũng bắt đầu nóng lên, nhịn không được than nhẹ ra tiếng, Lý Tình Thâm nghe thấy cô ngâm nga, tay mới chậm rãi từ từ vuốt ve cơ thể cô.
Lăng Mạt Mạt không nhịn được nâng người lên, đến gần về phía trong lòng Lý Tình Thâm.
Lý Tình Thâm hừ một tiếng, cuối cùng không có cách nào khống chế chậm rãi đè cô ở dưới thân.
Lăng Mạt Mạt biết tiếp theo sẽ phát sinh cái gì.
Tối nay, bản thân cô không có hứng thú gì, nhưng đối diện với lời châm chọc của Enson, tâm tình tốt lên rất nhiều, bây giờ bị Enson true chọc như vậy, nhịn không được hơi choáng váng trầm luân xuống.
Động tác của Lý Tình Thâm mang theo vài phần tìm tòi nghiên cứu, anh phát hiện Lăng Mạt Mạt không có cự tuyệt, thì mới từng chút từng chút làm bước tiếp theo, đến khi anh xâm nhập vào thân thể của cô, cô mới rên rỉ một tiếng, thẹn thùng nằm ở dưới thân thể anh mà run rẩy.
Run rẩy của cô, làm cho Lý Tình Thâm càng lúc càng rung động điên cuồng, ngăn chặn môi cô, liều mạng dây dưa, dây dưa đến khi Lăng Mạt Mạt ngất đi, Lý Tình Thâm mới từ bỏ ý đồ.
Đêm đã khuya.
Cô nằm ngủ say ở trong lòng anh.
Lý Tình Thâm nghe tiếng hít thở của cô, tốc độ tim đập, từng cái từng cái trở nên vững vàng.
Anh im lặng ôm cô vào trong ngực, nghiêng đầu, hôn ở trên trán cô, sau đó ở trong bóng tối, nhìn chằm chằm gương mặt cô ngủ say, một đêm không hề chợp mắt.
Trong phòng rất tối, anh cái gì cũng nhìn không thấy.
Nhưng cố ý nhìn như vậy.
Giống như, anh thật sự có thể thấy gương mặt cô ngủ say.
Anh yêu cô, yêu đến nỗi cô vừa lên tiếng, anh có thể nhận ra.
Anh yêu cô, yêu đến nối chỉ cần nhìn khoảng không, là có thể miêu tả rõ ràng khuôn mặt hình dáng của cô.
Anh yêu cô, khắc sâu cô ở dưới đáy lòng, bất luận thời gian không gian biến đổi như thế nào, anh không có cách nào quên cô!
Mà nay đêm, đáy lòng anh, còn nhiều hơn một chút ngọt ngào cùng hạnh phúc.
Nguyên nhân rất đơn giản, là cô vì anh, mới đi tham gia bữa tiệc kia!
Có phải thầm mến quá lâu hay không, đều thấy vừa lòng, mình vì cô móc tim gan, không oán không hối, mà cô chỉ vì áy náy, liền thỏa mãn như vậy, vừa lòng!
Thậm chí, cũng có thể chạm được vào hạnh phúc.
Mặt bỗng nhiên đỏ lên, vùi ở trong ngực Lý Tình Thâm không dám cử động một cái.
Lý Tình Thâm vươn tay, chậm rãi vuốt ve phía sau lưng cô.
Cơ thể Lăng Mạt Mạt căng thẳng, lộ ra nhu thuận, Lý Tình Thâm nhẹ nhàng cúi đầu, hôn lên sợi tóc của cô, rồi sau đó, từ từ dời xuống, hôn lên môi cô.
Lăng Mạt Mạt vươn tay, hơi nắm lấy bờ vai, cảm nhận nụ hôn nông của anh, lông mi chớp chớp, sau đó chậm rãi đóng lại, cơ thể dần dần mềm nhũn ra.
Giống như cảm nhận được cô mềm mại, nụ hôn Lý Tình Thâm, càng lúc càng sâu hơn, Lăng Mạt Mạt cảm thấy dục vọng người đàn ông càng lúc càng mãnh liệt, tim của cô nhảy dần dần đập nhanh, không biết vì sao, trong đầu lại hiện lên, nụ hôn sâu anh cho cô đêm hôm đó, cơ thể Lăng Mạt Mạt cũng bắt đầu nóng lên, nhịn không được than nhẹ ra tiếng, Lý Tình Thâm nghe thấy cô ngâm nga, tay mới chậm rãi từ từ vuốt ve cơ thể cô.
Lăng Mạt Mạt không nhịn được nâng người lên, đến gần về phía trong lòng Lý Tình Thâm.
Lý Tình Thâm hừ một tiếng, cuối cùng không có cách nào khống chế chậm rãi đè cô ở dưới thân.
Lăng Mạt Mạt biết tiếp theo sẽ phát sinh cái gì.
Tối nay, bản thân cô không có hứng thú gì, nhưng đối diện với lời châm chọc của Enson, tâm tình tốt lên rất nhiều, bây giờ bị Enson true chọc như vậy, nhịn không được hơi choáng váng trầm luân xuống.
Động tác của Lý Tình Thâm mang theo vài phần tìm tòi nghiên cứu, anh phát hiện Lăng Mạt Mạt không có cự tuyệt, thì mới từng chút từng chút làm bước tiếp theo, đến khi anh xâm nhập vào thân thể của cô, cô mới rên rỉ một tiếng, thẹn thùng nằm ở dưới thân thể anh mà run rẩy.
Run rẩy của cô, làm cho Lý Tình Thâm càng lúc càng rung động điên cuồng, ngăn chặn môi cô, liều mạng dây dưa, dây dưa đến khi Lăng Mạt Mạt ngất đi, Lý Tình Thâm mới từ bỏ ý đồ.
Đêm đã khuya.
Cô nằm ngủ say ở trong lòng anh.
Lý Tình Thâm nghe tiếng hít thở của cô, tốc độ tim đập, từng cái từng cái trở nên vững vàng.
Anh im lặng ôm cô vào trong ngực, nghiêng đầu, hôn ở trên trán cô, sau đó ở trong bóng tối, nhìn chằm chằm gương mặt cô ngủ say, một đêm không hề chợp mắt.
Trong phòng rất tối, anh cái gì cũng nhìn không thấy.
Nhưng cố ý nhìn như vậy.
Giống như, anh thật sự có thể thấy gương mặt cô ngủ say.
Anh yêu cô, yêu đến nỗi cô vừa lên tiếng, anh có thể nhận ra.
Anh yêu cô, yêu đến nối chỉ cần nhìn khoảng không, là có thể miêu tả rõ ràng khuôn mặt hình dáng của cô.
Anh yêu cô, khắc sâu cô ở dưới đáy lòng, bất luận thời gian không gian biến đổi như thế nào, anh không có cách nào quên cô!
Mà nay đêm, đáy lòng anh, còn nhiều hơn một chút ngọt ngào cùng hạnh phúc.
Nguyên nhân rất đơn giản, là cô vì anh, mới đi tham gia bữa tiệc kia!
Có phải thầm mến quá lâu hay không, đều thấy vừa lòng, mình vì cô móc tim gan, không oán không hối, mà cô chỉ vì áy náy, liền thỏa mãn như vậy, vừa lòng!
Thậm chí, cũng có thể chạm được vào hạnh phúc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.