Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
Chương 325: Đầu bạc răng long, cá quay về nước (5)
Diệp Phi Dạ
29/09/2016
Lăng Mạt Mạt hít sâu một hơi, ngón tay vô cùng run rẩy, cuối cùng, cô liền nhất quyết, có điểm xác định.
Enson ở trong wechat của cô, hoàn toàn biến mất không thấy.
Sau đó, cô liền ném điện thoại di động sang một bên, đột nhiên ngẩn người nhìn ra ngoài cửa sổ, cũng không biết đứng bao lâu, cô mới giống như một linh hồn đi tới bên giường, lúc đi được một nửa, thấy có một trang giấy bay xuống, cô từ từ khom người nhặt lên.
Phía trên là một hàng chữ xinh đẹp.
Tổng cộng 13 câu.
Là lời tỏ tình cô vốn viết cho Enson.
Lăng Mạt Mạt đọc một chút, đáy lòng càng thêm đau đớn .
Cô vẫn cho là mình chỉ thích Enson, cho tới bây giờ, cô mới phát hiện, thì ra là cô lại yêu sâu đắm người đàn ông chưa từng thấy một lần như vậy!
Anh đã sớm tiến vào lòng của cô, bám vào trong linh hồn của cô, hiện tại, cô lại cứ từ bỏ anh như vậy!
Mới vừa rồi kiên quyết từ bỏ, nhưng mà bây giờ phát hiện, vẫn không nhẫn tâm như vậy.
Biết rõ đau dài không bằng đau ngắn, nhưng mà, Lăng Mạt Mạt lại nghĩ, cô không thể rời bỏ anh như vậy, cô có thể không cần thổ lộ với anh, chỉ là vẫn muốn được như trước kia, nói chuyện phiếm với anh, làm bạn bè với anh
Nhưng mà, kết quả cho thấy lại là, xin lỗi, không có số máy này!
Lăng Mạt Mạt lại gọi một lần nữa, vẫn xuất hiện một câu nói này.
Ngón tay Lăng Mạt Mạt không ngừng run rẩy bấm số, điện thoại di động hiện lên, xin lỗi, không có số máy này!
Cuối cùng Lăng Mạt Mạt cũng không biết đã ấn bao nhiêu lần, cuối cùng tuyệt vọng.
Cuối cùng mong đợi duy nhất, cũng bị dập mất
Enson, hoàn toàn biến mất không thấy ở trong thế giới của cô.
***
Anh rất tốt, trong tất cả những người em gặp, anh là tốt nhất, rất may mắn khi biết anh, mặc dù, thật bất hạnh khi không thể có anh.
Mấy ngày nay, mỗi ngày em đều nhớ tới anh ( mặc dù anh chưa từng nói chuyện với em).
Em cảm thấy được em đã thích anh, thức thời không có kết quả, biết rõ không thể, nhưng vẫn không khống chế được.
Em không quan tâm danh phận, không quan tâm tiền bạc, không quan tâm lợi ích, không quan tâm tất cả, cũng chỉ đơn thuần muốn ở cùng với anh, nhưng mà lại không thể nào
Em cũng không có ấm áp nhiều, em muốn để lại toàn bộ cho anh, vì anh sẽ đuổi đi tất cả lo lắng trên cái thế giới này, nhưng anh lại không cần
Anh nguyện ý để cho em vì anh mà phí thời gian năm tháng, không oán không hối hận sao?
Em không nói ra được tại sao yêu anh, nhưng em biết, anh chính là lý do khiến em không thể yêu người khác.
Cám ơn anh đã tới thế giới của em, mặc dù em không phải là thế giới của anh, nhưng mà, anh cũng là tất cả toàn bộ thế giới của em.
Em một mình đợi anh, có thể câu chuyện cô đơn của em họa lên dấu chấm hết, nhưng mà, không nghĩ tới, anh cũng là người bắt đầu cuộc đời cô đơn của em.
Em không phải bởi vì anh mà đi đến cái thế giới này, nhưng bởi vì anh mà càng thêm quyến luyến cái thế giới này, nhưng không sao, em sẽ không để cho anh khó sử
Em muốn vì anh làm bữa ăn sáng, giặt áo sơ mi trắng, cũng muốn vì anh sinh đứa bé, cùng anh cùng nhau nuôi nấng nó thành người, sau đó cùng anh già đi, đừng sợ, thật ra thì đây chỉ là mơ ước của em
Em không muốn trở thành tất cả của anh, chỉ cần trở thành một phần mà anh thích nhất là được, à không, em không muốn trở thành một phần, chỉ cần một chút xíu là tốt rồi
Enson, cuối cùng rất cảm ơn anh, cho em trải qua những điều tốt đẹp như thế, cũng chỉ có thể là từng trải
Enson ở trong wechat của cô, hoàn toàn biến mất không thấy.
Sau đó, cô liền ném điện thoại di động sang một bên, đột nhiên ngẩn người nhìn ra ngoài cửa sổ, cũng không biết đứng bao lâu, cô mới giống như một linh hồn đi tới bên giường, lúc đi được một nửa, thấy có một trang giấy bay xuống, cô từ từ khom người nhặt lên.
Phía trên là một hàng chữ xinh đẹp.
Tổng cộng 13 câu.
Là lời tỏ tình cô vốn viết cho Enson.
Lăng Mạt Mạt đọc một chút, đáy lòng càng thêm đau đớn .
Cô vẫn cho là mình chỉ thích Enson, cho tới bây giờ, cô mới phát hiện, thì ra là cô lại yêu sâu đắm người đàn ông chưa từng thấy một lần như vậy!
Anh đã sớm tiến vào lòng của cô, bám vào trong linh hồn của cô, hiện tại, cô lại cứ từ bỏ anh như vậy!
Mới vừa rồi kiên quyết từ bỏ, nhưng mà bây giờ phát hiện, vẫn không nhẫn tâm như vậy.
Biết rõ đau dài không bằng đau ngắn, nhưng mà, Lăng Mạt Mạt lại nghĩ, cô không thể rời bỏ anh như vậy, cô có thể không cần thổ lộ với anh, chỉ là vẫn muốn được như trước kia, nói chuyện phiếm với anh, làm bạn bè với anh
Nhưng mà, kết quả cho thấy lại là, xin lỗi, không có số máy này!
Lăng Mạt Mạt lại gọi một lần nữa, vẫn xuất hiện một câu nói này.
Ngón tay Lăng Mạt Mạt không ngừng run rẩy bấm số, điện thoại di động hiện lên, xin lỗi, không có số máy này!
Cuối cùng Lăng Mạt Mạt cũng không biết đã ấn bao nhiêu lần, cuối cùng tuyệt vọng.
Cuối cùng mong đợi duy nhất, cũng bị dập mất
Enson, hoàn toàn biến mất không thấy ở trong thế giới của cô.
***
Anh rất tốt, trong tất cả những người em gặp, anh là tốt nhất, rất may mắn khi biết anh, mặc dù, thật bất hạnh khi không thể có anh.
Mấy ngày nay, mỗi ngày em đều nhớ tới anh ( mặc dù anh chưa từng nói chuyện với em).
Em cảm thấy được em đã thích anh, thức thời không có kết quả, biết rõ không thể, nhưng vẫn không khống chế được.
Em không quan tâm danh phận, không quan tâm tiền bạc, không quan tâm lợi ích, không quan tâm tất cả, cũng chỉ đơn thuần muốn ở cùng với anh, nhưng mà lại không thể nào
Em cũng không có ấm áp nhiều, em muốn để lại toàn bộ cho anh, vì anh sẽ đuổi đi tất cả lo lắng trên cái thế giới này, nhưng anh lại không cần
Anh nguyện ý để cho em vì anh mà phí thời gian năm tháng, không oán không hối hận sao?
Em không nói ra được tại sao yêu anh, nhưng em biết, anh chính là lý do khiến em không thể yêu người khác.
Cám ơn anh đã tới thế giới của em, mặc dù em không phải là thế giới của anh, nhưng mà, anh cũng là tất cả toàn bộ thế giới của em.
Em một mình đợi anh, có thể câu chuyện cô đơn của em họa lên dấu chấm hết, nhưng mà, không nghĩ tới, anh cũng là người bắt đầu cuộc đời cô đơn của em.
Em không phải bởi vì anh mà đi đến cái thế giới này, nhưng bởi vì anh mà càng thêm quyến luyến cái thế giới này, nhưng không sao, em sẽ không để cho anh khó sử
Em muốn vì anh làm bữa ăn sáng, giặt áo sơ mi trắng, cũng muốn vì anh sinh đứa bé, cùng anh cùng nhau nuôi nấng nó thành người, sau đó cùng anh già đi, đừng sợ, thật ra thì đây chỉ là mơ ước của em
Em không muốn trở thành tất cả của anh, chỉ cần trở thành một phần mà anh thích nhất là được, à không, em không muốn trở thành một phần, chỉ cần một chút xíu là tốt rồi
Enson, cuối cùng rất cảm ơn anh, cho em trải qua những điều tốt đẹp như thế, cũng chỉ có thể là từng trải
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.