Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
Chương 292: Enson, chúng ta gặp mặt đi (2)
Diệp Phi Dạ
21/09/2016
Khó trách, ngày đó, ở trong phòng rửa tay, cô thất vọng quay về phía anh ta gọi một tiếng Lục Niệm Ca, Lục Niệm Ca tôi là người như thế nào, chẳng lẽ anh không biết
sao?
Một tíc tắc này, sau khi Lục Niệm Ca chợt hiểu tất cả mọi chuyện.
Anh ta quên cô
Sau đó, anh ta cho rằng Giản Thần Hi là bạn gái của mình, lại năm lần bảy lượt vì Giản Thần Hi, mà đối với cô như vậy.
Chắc hẳn trong đáy lòng cô, đã hết sức thất vọng đối với anh ta.
Từng hồi từng hồi đau nhói, cuồn cuộn trong lòng anh ta, giống như là muốn cắn nuốt cả người anh ta vậy, đau quá đau, cuối cùng liền đau đến cực điểm, để cho cả người và toàn thân anh ta chết lặng ngồi ở chỗ đó, không có chớp mắt, không có nhúc nhích.
Mãi cho đến cuối cùng, anh ta cảm giác toàn thân mình đều giống như đóng băng, lạnh thấu xương cốt.
Trước kia cô nhìn thấy anh ta và Giản Thần Hi bên ngoài, chỉ sợ cũng cho phép, sẽ có cơ hội tha thứ cho anh ta.
Mà bây giờ cô, sẽ không bao giờ để lại nửa điểm đường sống cho anh ta nữa
Giải thích sao?
Nói cho cô biết, anh ta mất trí nhớ sao?
Nhưng nói cho cô biết, thì phải làm thế nào đây?
Dùng mặt mũi như thế nào đi đối mặt với cô?
Anh ta nhớ, anh ta đã từng hứa hẹn cho cô, muốn yêu cô một đời một thế, để cho cô làm cô gái hạnh phúc nhất toàn thế giới, nhưng mà, khi anh ta vẫn thích cô, cũng đã bắt đầu trệch hướng.
Anh ta xấu hổ
Thật ra thì, anh ta và cô, không phải là bộ dáng bây giờ.
Anh ta mất trí nhớ, anh ta khôi phục chí nhớ, anh ta có thể nghĩ đến rất nhiều thứ ngọt ngào, rõ ràng anh ta cảm thấy, anh ta có yêu Lăng Mạt Mạt, à không, có lẽ hiện tại vẫn yêu Lăng Mạt Mạt, chỉ là lúc trước loại yêu kia... Yêu, là yêu tràn đầy sức mạnh, mà bây giờ, anh ta cảm giác anh ta nói yêu Lăng Mạt Mạt, nói cực kỳ chột dạ, cực kỳ không nắm chắc.
Đúng vậy một người đàn ông phản bội một người phụ nữ, một người đàn ông vì những người phụ nữ khác tổn thương một người phụ nữ, cho dù là bất đắc dĩ vô tâm tổn thương, từ đó về sau, cũng chưa có tư cách nói yêu.
Thật không có tư cách
Lục Niệm Ca nghĩ, Lăng Mạt Mạt là một phần ở trong sinh mệnh, không thể thiếu mất một phần, cho nên khi anh ta mất trí nhớ, lúc còn có thể thấy cô, đứt quãng hiện lên cảm giác quen thuộc.
Lục Niệm Ca nghĩ, có lẽ sau này Lăng Mạt Mạt cũng sẽ không là một phần trong sinh mệnh của anh ta, thế nhưng anh ta lại biết, anh ta khôi phục trí nhớ, thì tư tưởng đã từng là của Lục Niệm Ca, có trái tim đó, anh ta biết anh ta còn có thể vì Lăng Mạt Mạt làm bất cứ chuyện gì.
Lục Niệm Ca nghĩ, một tíc tắc này, anh ta thật sự cảm nhận được Lăng Mạt Mạt đã từng đứng ở dưới biệt thự nhà anh ta, lúc nói chia tay với anh ta, tại sao giọng điệu lại buồn bã như vậy, làm cho người ta thương, lại thật thương, rõ ràng hai người đã từng đều coi đối phương là tánh mạng duy nhất của mình, lập tức phải chia tay, chia tay là thật vất vả khi muốn mở cánh tay đã nắm giữ, từ đó về sau phải giống như là một đôi xa lạ chưa từng quen biết, chia tay chính là anh ta không còn có quyền lực không có tư cách dính dáng vào tương lai cuộc sống của cô, chia tay chính là Lăng Mạt Mạt và Lục Niệm Ca không còn nửa điểm quan hệ
Nghĩ tới như vậy, Lục Niệm Ca liền cảm thấykhó chịu.
Khổ sở đến cuối cùng, anh ta lại đột nhiên úp mặt trên mặt bàn, rơi dòng nước mắt.
Ai nói đi, tại sao trời cao để cho anh ta nhớ ra tất cả, tại sao trời cao không dứt khoát để cho cả đời anh ta cũng không phải nhớ lại, như vậy những tổn thương luc anh làm với cô, còn có thể coi sự tổn thương đó là chuyện đương nhiên!
Một tíc tắc này, sau khi Lục Niệm Ca chợt hiểu tất cả mọi chuyện.
Anh ta quên cô
Sau đó, anh ta cho rằng Giản Thần Hi là bạn gái của mình, lại năm lần bảy lượt vì Giản Thần Hi, mà đối với cô như vậy.
Chắc hẳn trong đáy lòng cô, đã hết sức thất vọng đối với anh ta.
Từng hồi từng hồi đau nhói, cuồn cuộn trong lòng anh ta, giống như là muốn cắn nuốt cả người anh ta vậy, đau quá đau, cuối cùng liền đau đến cực điểm, để cho cả người và toàn thân anh ta chết lặng ngồi ở chỗ đó, không có chớp mắt, không có nhúc nhích.
Mãi cho đến cuối cùng, anh ta cảm giác toàn thân mình đều giống như đóng băng, lạnh thấu xương cốt.
Trước kia cô nhìn thấy anh ta và Giản Thần Hi bên ngoài, chỉ sợ cũng cho phép, sẽ có cơ hội tha thứ cho anh ta.
Mà bây giờ cô, sẽ không bao giờ để lại nửa điểm đường sống cho anh ta nữa
Giải thích sao?
Nói cho cô biết, anh ta mất trí nhớ sao?
Nhưng nói cho cô biết, thì phải làm thế nào đây?
Dùng mặt mũi như thế nào đi đối mặt với cô?
Anh ta nhớ, anh ta đã từng hứa hẹn cho cô, muốn yêu cô một đời một thế, để cho cô làm cô gái hạnh phúc nhất toàn thế giới, nhưng mà, khi anh ta vẫn thích cô, cũng đã bắt đầu trệch hướng.
Anh ta xấu hổ
Thật ra thì, anh ta và cô, không phải là bộ dáng bây giờ.
Anh ta mất trí nhớ, anh ta khôi phục chí nhớ, anh ta có thể nghĩ đến rất nhiều thứ ngọt ngào, rõ ràng anh ta cảm thấy, anh ta có yêu Lăng Mạt Mạt, à không, có lẽ hiện tại vẫn yêu Lăng Mạt Mạt, chỉ là lúc trước loại yêu kia... Yêu, là yêu tràn đầy sức mạnh, mà bây giờ, anh ta cảm giác anh ta nói yêu Lăng Mạt Mạt, nói cực kỳ chột dạ, cực kỳ không nắm chắc.
Đúng vậy một người đàn ông phản bội một người phụ nữ, một người đàn ông vì những người phụ nữ khác tổn thương một người phụ nữ, cho dù là bất đắc dĩ vô tâm tổn thương, từ đó về sau, cũng chưa có tư cách nói yêu.
Thật không có tư cách
Lục Niệm Ca nghĩ, Lăng Mạt Mạt là một phần ở trong sinh mệnh, không thể thiếu mất một phần, cho nên khi anh ta mất trí nhớ, lúc còn có thể thấy cô, đứt quãng hiện lên cảm giác quen thuộc.
Lục Niệm Ca nghĩ, có lẽ sau này Lăng Mạt Mạt cũng sẽ không là một phần trong sinh mệnh của anh ta, thế nhưng anh ta lại biết, anh ta khôi phục trí nhớ, thì tư tưởng đã từng là của Lục Niệm Ca, có trái tim đó, anh ta biết anh ta còn có thể vì Lăng Mạt Mạt làm bất cứ chuyện gì.
Lục Niệm Ca nghĩ, một tíc tắc này, anh ta thật sự cảm nhận được Lăng Mạt Mạt đã từng đứng ở dưới biệt thự nhà anh ta, lúc nói chia tay với anh ta, tại sao giọng điệu lại buồn bã như vậy, làm cho người ta thương, lại thật thương, rõ ràng hai người đã từng đều coi đối phương là tánh mạng duy nhất của mình, lập tức phải chia tay, chia tay là thật vất vả khi muốn mở cánh tay đã nắm giữ, từ đó về sau phải giống như là một đôi xa lạ chưa từng quen biết, chia tay chính là anh ta không còn có quyền lực không có tư cách dính dáng vào tương lai cuộc sống của cô, chia tay chính là Lăng Mạt Mạt và Lục Niệm Ca không còn nửa điểm quan hệ
Nghĩ tới như vậy, Lục Niệm Ca liền cảm thấykhó chịu.
Khổ sở đến cuối cùng, anh ta lại đột nhiên úp mặt trên mặt bàn, rơi dòng nước mắt.
Ai nói đi, tại sao trời cao để cho anh ta nhớ ra tất cả, tại sao trời cao không dứt khoát để cho cả đời anh ta cũng không phải nhớ lại, như vậy những tổn thương luc anh làm với cô, còn có thể coi sự tổn thương đó là chuyện đương nhiên!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.