Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
Chương 5: Tôi phải kết hôn (5)
Diệp Phi Dạ
13/07/2016
Tất cả cô gái có mặt đều bị đôi giày cao gót hấp dẫn tầm mắt, đáy mắt lóe lên kinh ngạc.
Chỉ có Lăng Mạt Mạt nhìn thấy đôi giày cao gót kia, nét mặt cứng nhắc.
Kia rõ ràng là đôi giày mà cô đánh rơi, chính xác là năm ngoái, chú nhỏ Lý Tình Thâm tặng cho cô làm quà sinh nhật, phiên bản có hạn, toàn thế giới chỉ có một đôi.
Vào lúc này bọn họ đưa đôi giày đó ra, tập hợp tất cả cô gái tối nay ở lại "Hoàng cung", muốn làm cái gì?
Không phải là muốn tìm chủ nhân của đôi giày này chứ...
Vào lúc lòng dạ Lăng Mạt Mạt thấp thỏm không yên mà suy đoán lung tung, người đàn ông mặc áo đen đã mang đôi giày đó đứng trên sân khấu cao đại sảnh, khẽ gật đầu, mở miệng: "Các vị tiểu thư, thật xin lỗi đã quấy rầy mọi người, tối nay tôi thay mặt tổng giám đốc Enson của công ty giải trí SE, tìm cô gái có thể đi vừa đôi giày này."
Toàn sảnh ồ lên, công ty giải trí âm nhạc SE, công ty truyền kỳ hội tụ một nửa ca sĩ đẳng cấp?
Trong ba năm ngắn ngủi thành lập, đã vượt qua đế chế giải trí tập đoàn ER, trở thành công ty ca nhạc có thành tựu lớn nhất hiện nay.
Mà tổng giám đốc công ty giải trí âm nhạc SE, lại cực kỳ bí ẩn, giống như một câu đố, trừ cái tên tiếng Anh Enson tiết lộ với bên ngoài, là nam hay nữ, mặt mũi xấu xí hay đẹp đẽ, đến từ đâu, không một người nào biết được!
Thậm chí cho dù là nhân viên tầng cao nhất của SE, ca hậu nổi tiếng toàn thế giới cũng chưa từng thấy qua gương mặt thật của Enson.
Anh giống như một vị thần, một truyền thuyết, một người không thể cham tới!
Mà hôm nay, người đàn ông thần bí này, lại muốn tìm một cô gái...
Nhất thời, tất cả các cô gái đều muốn thử... Tổng giám đốc công ty giải trí âm nhạc SE đó... Không nói đến tuổi tác dáng vẻ... Cũng đủ để cho vô số cô gái vì thế mà xông biển lửa, không oán không hận...
Thế nhưng Lăng Mạt Mạt lại vô cùng khẩn trương và lo sợ, cô nghĩ tới cái người ở trong căn phòng sang trọng kia không phải người tầm thường, nhưng mà không ngờ lại là một nhân vật cấp cao!
Người cô sông vào, lại là, lại là tổng giám đốc công ty giải trí âm nhạc SE, Lăng Mạt Mạt vô cùng run sợ, giống như mơ vậy!
Người đàn ông cầm giày cao gót nói xong, liền gật đầu với hai người đàn ông dưới bục.
Sau đó hai người đàn ông liền đi tới trước mặt một người cô gái, thái độ cung kính mời cô lên bục, đặt giày cao gót để trước mặt cô, để mặc cho cô thử, hình như giày có chút nhỏ, người đàn ông kia lắc đầu, rồi sau đó liền tỏ ý đổi người kế tiếp.
Ngay sau đó, Lăng Mạt Mạt nhìn thấy những cô gái khác lên bục thử giày, một màn như vậy, nghiêm chỉnh ngay ngắn giống như trong truyện cổ tích "cô bé lọ lem" đọc khi còn bé: Hoàng tử vì đi tìm cô gái thần bí khiêu vũ cùng mình, lấy chiếc giày lúc nàng chạy đi rơi lại, không tiếc huy động toàn nhân lực để cho từng cô gái trong toàn thiên hạ đi thử.
Kích thước giày thì vẫn như vậy, nhưng chân mỗi người lại không giống nhau, mập gầy dài ngắn luôn có chênh lệch.
Cho nên có người đi không vừa, có người thì quá to, có người sau khi đi vào giày hơi nhỏ, có người sau khi đi vào giày hơi to, nhưng là không có một ai đi vừa, mãi cho đến một cô gái đơn giản khiêm tốn đứng ở một bên.
Trong nháy mắt cô đứng trên bục, toàn sảnh lại xôn xao lần nữa. Gương mặt kia, người người quen thuộc, mặt trái xoan có thêm chút sắc đỏ, cười nhẹ nhàng xinh đẹp, rõ ràng là thiên hậu đang ăn khách hiện nay Giản Thần Hi.
Chỉ có Lăng Mạt Mạt nhìn thấy đôi giày cao gót kia, nét mặt cứng nhắc.
Kia rõ ràng là đôi giày mà cô đánh rơi, chính xác là năm ngoái, chú nhỏ Lý Tình Thâm tặng cho cô làm quà sinh nhật, phiên bản có hạn, toàn thế giới chỉ có một đôi.
Vào lúc này bọn họ đưa đôi giày đó ra, tập hợp tất cả cô gái tối nay ở lại "Hoàng cung", muốn làm cái gì?
Không phải là muốn tìm chủ nhân của đôi giày này chứ...
Vào lúc lòng dạ Lăng Mạt Mạt thấp thỏm không yên mà suy đoán lung tung, người đàn ông mặc áo đen đã mang đôi giày đó đứng trên sân khấu cao đại sảnh, khẽ gật đầu, mở miệng: "Các vị tiểu thư, thật xin lỗi đã quấy rầy mọi người, tối nay tôi thay mặt tổng giám đốc Enson của công ty giải trí SE, tìm cô gái có thể đi vừa đôi giày này."
Toàn sảnh ồ lên, công ty giải trí âm nhạc SE, công ty truyền kỳ hội tụ một nửa ca sĩ đẳng cấp?
Trong ba năm ngắn ngủi thành lập, đã vượt qua đế chế giải trí tập đoàn ER, trở thành công ty ca nhạc có thành tựu lớn nhất hiện nay.
Mà tổng giám đốc công ty giải trí âm nhạc SE, lại cực kỳ bí ẩn, giống như một câu đố, trừ cái tên tiếng Anh Enson tiết lộ với bên ngoài, là nam hay nữ, mặt mũi xấu xí hay đẹp đẽ, đến từ đâu, không một người nào biết được!
Thậm chí cho dù là nhân viên tầng cao nhất của SE, ca hậu nổi tiếng toàn thế giới cũng chưa từng thấy qua gương mặt thật của Enson.
Anh giống như một vị thần, một truyền thuyết, một người không thể cham tới!
Mà hôm nay, người đàn ông thần bí này, lại muốn tìm một cô gái...
Nhất thời, tất cả các cô gái đều muốn thử... Tổng giám đốc công ty giải trí âm nhạc SE đó... Không nói đến tuổi tác dáng vẻ... Cũng đủ để cho vô số cô gái vì thế mà xông biển lửa, không oán không hận...
Thế nhưng Lăng Mạt Mạt lại vô cùng khẩn trương và lo sợ, cô nghĩ tới cái người ở trong căn phòng sang trọng kia không phải người tầm thường, nhưng mà không ngờ lại là một nhân vật cấp cao!
Người cô sông vào, lại là, lại là tổng giám đốc công ty giải trí âm nhạc SE, Lăng Mạt Mạt vô cùng run sợ, giống như mơ vậy!
Người đàn ông cầm giày cao gót nói xong, liền gật đầu với hai người đàn ông dưới bục.
Sau đó hai người đàn ông liền đi tới trước mặt một người cô gái, thái độ cung kính mời cô lên bục, đặt giày cao gót để trước mặt cô, để mặc cho cô thử, hình như giày có chút nhỏ, người đàn ông kia lắc đầu, rồi sau đó liền tỏ ý đổi người kế tiếp.
Ngay sau đó, Lăng Mạt Mạt nhìn thấy những cô gái khác lên bục thử giày, một màn như vậy, nghiêm chỉnh ngay ngắn giống như trong truyện cổ tích "cô bé lọ lem" đọc khi còn bé: Hoàng tử vì đi tìm cô gái thần bí khiêu vũ cùng mình, lấy chiếc giày lúc nàng chạy đi rơi lại, không tiếc huy động toàn nhân lực để cho từng cô gái trong toàn thiên hạ đi thử.
Kích thước giày thì vẫn như vậy, nhưng chân mỗi người lại không giống nhau, mập gầy dài ngắn luôn có chênh lệch.
Cho nên có người đi không vừa, có người thì quá to, có người sau khi đi vào giày hơi nhỏ, có người sau khi đi vào giày hơi to, nhưng là không có một ai đi vừa, mãi cho đến một cô gái đơn giản khiêm tốn đứng ở một bên.
Trong nháy mắt cô đứng trên bục, toàn sảnh lại xôn xao lần nữa. Gương mặt kia, người người quen thuộc, mặt trái xoan có thêm chút sắc đỏ, cười nhẹ nhàng xinh đẹp, rõ ràng là thiên hậu đang ăn khách hiện nay Giản Thần Hi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.