Hảo Nữ 18 - Hảo Nữ Thập Bát Giá

Quyển 1 - Chương 28: Tình sử của Phạm Đại

Hoa Lạc Trùng Lai

18/12/2013

“Chuyện kể…” Phạm Đại chuẩn bị pha trò.

“Ta không muốn nghe truyện cổ, ta muốn nghe nói thật.” Phạm Tiểu Ngư kéo ghế qua, dù bận vẫn ung dung triển khai tư thế chuẩn bị trường kỳ nghe kể chuyện.

Nàng là người hiểu lý lẽ, chuyện ngày hôm qua quả thật là ngoài ý muốn, Phạm Đại cũng không phải cố ý hại bọn họ không được ăn tiệc cưới, có điều sự tình nguyên nhân lẫn diễn biến thế nào nàng phải hỏi cho rõ, bởi vì chuyện trước mắt rõ ràng không đơn giản, Phạm Đại tuy nói đã là người trưởng thành, chuyện của hắn chính hắn có thể phụ trách, nhưng hắn là một thành viên của Phạm gia, nàng lại là người quản lý cả nhà này, không thể không hỏi.

Huống chi, nàng quả thật cũng vô cùng tò mò, tưởng tượng một chút, cô nam quả nữ, đêm hôm khuya khoắt, một đêm chưa về, chuyện bát quái thế này khiến người ta nhiệt huyết sôi trào đến cỡ nào a… Khụ khụ…

“Ta… ta không biết phải nói từ đâu nữa.” Phạm Đại có chút phiền não vò vò đầu, ngồi xuống bên kia bàn.

“Vậy đầu tiên thúc nói cho ta biết ngày hôm qua các người sau lại thế nào?” Phạm Tiểu Ngư nghĩ một chút, hỏi.

Phạm Đại run lên một hồi, thở dài nói: “Lúc ấy ta vừa thấy nàng liền bỏ chạy, không ngờ nàng lại lập tức đuổi theo, còn uy hiếp ta nói nếu ta còn chạy nữa, nàng sẽ dùng cây trâm đâm vào cổ mình, ta chỉ có thể dừng lại.”

“Nhưng cha lập tức đuổi theo sau mà, sao cha không thấy hai người?”

Mặt Phạm Đại hiện lên một vệt đỏ ửng khả nghi: “Chúng ta trốn ở một bên, cha cháu không phát hiện, chạy thẳng lên phía trước.”

“Aà~..! Thế còn sau đó?”

Phạm Tiểu Ngư ái muội kéo dài giọng, trong đầu lập tức hiện ra hình ảnh: Sau bụi cây rậm rạp nào đó, Phạm Đại đang đứng sau tiểu mỹ nhân, một tay bưng kín cái miệng nhỏ của nàng, một tay ôm chặt lấy eo nàng, đang vẻ mặt lo lắng và cảnh giác nhìn Phạm Thông chạy qua bên ngoài, mà tiểu mỹ nhân trong lòng hắn, quả thực là vẻ mặt ngượng nghịu đầy ắp xuân tình, chỉ hận không thể vĩnh viễn dựa vào lòng hắn như vậy…

“Khụ… sau ta lại sợ quanh đó nhiều người, nếu như bị người nhìn thấy, đối với danh dự cô nương người ta không tốt, liền đưa nàng rời khỏi Thượng Quan phủ.

“Chuyện này ta biết, ta muốn hỏi hai người sau đó đi đâu? Có làm gì gì đó không?”

“Chúng ta cái gì cũng chưa làm!” Phạm Đại lập tức mẫn cảm nhảy dựng lên.

“Thúc thúc thân ái, hai người chính là ở bên nhau suốt một đêm đó, đủ để vượt qua… Ta tính xem…Đủ sáu canh giờ, ta không tin hai người cái gì cũng chưa làm.” Phạm Tiểu Ngư tà ác cười nói: “Hơn nữa đêm qua trời còn mưa, các người lại làm sao mà tránh được mưa đây nhỉ?”

Phạm Đại trên người tuy có chút ẩm ướt, nhưng không phải ướt sũng, có thể thấy mới bị dính mưa trước đó không lâu.



“Trẻ con còn bé, nghĩ cái gì vậy?” Phạm Đại đỏ mặt gõ đầu Tiểu Ngư, ậm ờ nói, “Chúng ta ngoài nói chuyện ra thì chẳng làm gì cả.”

“Được rồi, vậy cứ cho là hai người nói chuyện không thôi đi vậy.” Phạm Tiểu Ngư cười hì hì, rộng rãi không so đo chuyện hắn gõ đầu, tò mò lại hỏi: “Vậy sau nữa thì sao? Thúc nói nhanh đi, đừng có câu giờ.”

“Ta vẫn muốn khuyên nàng trở về, nhưng nàng…” Nhớ lại lời thề của Đàm Nhi, Phạm Đại trên mặt không khỏi hiện ra chút mê hoặc cùng cảm động, “Nhưng nàng nói dù thế nào cũng không chịu quay lại, cũng không cho ta rời đi, còn nói nếu ta ghét nàng đến nhẫn tâm nhìn nàng chết, ta cứ việc bỏ đi không sao cả. Ta định lén điểm huyệt đạo của nàng rồi đưa nàng về, nhưng nàng lại như biết trước ta muốn làm vậy, cười lạnh nói một người nếu thật sự muốn chết, có thiếu gì cách, hôm nay không chết thì có thể ngày mai, ngày mai bị người khác cứu thì còn ngày kia, ông trời có thể quyết định một người sinh ra ở nhà nào, nhưng không thể quyết định một người còn sống muốn chết ở nơi nào.”

Không ngờ mỹ nữ kia tính tình lại cứng rắn mạnh mẽ như vậy, Phạm Tiểu Ngư nhất thời cảm thấy có phần kính trọng nghiêm túc của nàng, dù sao hiện tại không thể so với thế giới kiếp trước, con gái cho dù có thật sự điên cuồng đuổi theo con trai cũng là bình thường, nhưng đây là thời đại phong kiến, tuy nói Bắc Tống nữ nhân địa vị không thấp như thời sau khi tư tưởng cổ hủ của Chu Hi* được khởi xướng, nhưng khi đó mỹ nữ kia dù sao cũng đuổi theo Phạm Đại trước mặt bao nhiêu người, không nói đến gì khác, chỉ riêng dũng khí như vậy cũng đáng bội phục.

“Sau đó thì sao?”

“Sau đó ta liền nói thẳng, giữa chúng ta là không thể, bảo nàng đừng đem tình cảm đặt vào ta.” Phạm Đại cười cười, vẻ mặt có chút đứng đắn hiếm có, “Nàng lại nói chúng ta lần này có thể gặp nhau, chính là duyên phận ông trời ban cho, nàng cầu ta, ít nhất cho nàng một cơ hội ở chung, quen thuộc với nàng, nhìn thấy nàng, thực sự hiểu biết nàng là loại người như thế nào, ít nhất cũng phải nghe nàng nói mấy năm gần đây nàng sống như thế nào.”

“Hai người quen biết đã bao nhiêu năm vậy?”

Phạm Đại gật đầu: “Bốn năm.”

Tiểu Ngư càng kính nể: “Oa, thời gian dài như vậy, nàng vẫn không từ bỏ? Chẳng lẽ bốn năm này nàng luôn luôn đi tìm thúc sao?”

Phạm Đại lắc đầu: “Cũng không phải, bốn năm trước, cũng chính là sau khi chúng ta quen biết được một tháng, cha nàng qua đời, nàng ở nhà giữ đạo hiếu ở vậy ba năm, nửa năm trước mãn tang, mới đi tìm ta.”

“Vậy cũng không tệ.” Tiểu Ngư gật gù, “Nàng sau ba năm giữ đạo hiếu cũng không quên thúc, còn tìm thúc mất nửa năm, đoạn tình này cũng đủ sâu.”

“Trẻ con còn bé, biết cái gì là tình chứ?”

Phạm Đại lại định sờ sờ đầu nàng, Tiểu Ngư vội vàng tránh thoát, trong mắt tràn đầy giảo hoạt: “Thúc không cần cố tìm cách lạc đề, ta không tin lúc ấy thúc nghe đến chuyện này mà không có cảm giác gì cả.”

“Tiểu Ngư, cháu có biết thúc thúc năm nay bao nhiêu tuổi không?” Phạm Đại bỗng nhiên nghiêm chỉnh hỏi.

“Hai mươi tám!” Tiểu Ngư trợn mắt, nếu đã xuyên không đến, đây là thường thức cơ bản được không, đương nhiên đã sớm hỏi rõ ràng mấy chuyện này rồi!

“Nàng mới mười chín.” Phạm Đại cười khổ.

“Á… Cháu cứ nghĩ nàng ít ra cũng phải hơn hai mươi tuổi cơ!” Tiểu Ngư kinh ngạc.



Trong mắt Phạm Đại hiện lên chút vấn vương: “Cho nên ta mới nhất thời không để ý đến nàng, có lẽ… thời gian này nàng cũng sống không được tốt!”

“Đương nhiên là không tốt rồi. Người ta rõ ràng là một mỹ nữ xinh đẹp nũng nịu, đáng ra chẳng nên vì kẻ đại quê mùa như thúc mà bôn ba ở ngoài, ngày ngày phơi nắng hứng gió, da dẻ còn đẹp được mới là lạ!” Tiểu Ngư trong lòng lại càng đồng tình hơn với Đàm Nhi kia.

Hôm qua tuy chỉ là thoáng nhìn, nhưng xem xiêm y của nàng hiển nhiên là đồ chất lượng cao, hơn nữa nàng lại là biểu tỷ của chú rể nhỏ, khách quý của nhà đại quan như thế, nhất định là người có thân phận địa vị, lại vì tìm kiếm ý trung nhân mà không tiếc xuất đầu lộ diện, bỏ qua cuộc sống thiên kim sung sướng an nhàn, thật sự hiếm có. Bất quá, không ngờ Phạm Đại với Đàm Nhi kia lại chênh nhau những 9 tuổi, aa, chênh lệnh độ tuổi này không hề nhỏ chút nào, thật không hiểu mỹ nhân kia tại sao lại thích Nhị thúc suốt ngày chỉ biết luyện võ đánh nhau này nhà nàng như vậy.

“Nhị thúc, vậy rốt cuộc thúc có thích người ta không?” Nói lại, tình yêu nếu còn có thể xóa bỏ giới hạn về quốc gia, dân tộc, đương nhiên giới hạn về độ tuổi lại càng không đáng nói.

“Đúng rồi, suýt nữa thì quên, Tiểu Ngư, cháu nhanh nhanh thu dọn hành lý, chờ cha cháu trở về chúng ta lập tức đi ngay.” Phạm Đại không biết đột nhiên nghĩ đến cái gì, cố dừng câu chuyện lại, đứng lên lấy cái bọc vẫn làm gối ở đầu giường bắt đầu thu dọn.

“Đi? Tại sao phải đi? Mà đi đâu chứ?” Phạm Tiểu Ngư bị hành động của hắn khiến cho sửng sốt.

“Mai Gia Loan cách đây không xa, nếu tiểu tử kia không khuyên nổi nàng, nàng tìm đến đây sẽ phiền to.”

“Không đúng, thúc không phải mới nói, Đàm Nhi kia nói nếu thúc rời khỏi nàng sẽ tự sát, vậy thúc sao có thể quay lại đây như bây giờ? Nếu hiện giờ thúc lại bỏ đi, nàng tìm không thấy, tự sát thì làm sao?”

Hơn nữa, hiện giờ nơi này chính là nhà của họ, cuộc sống của họ đang dần tốt hơn, không thể nói chuyển là chuyển.

Phạm Đại tay sững lại: “Ta đã nói rõ với nàng, nàng sẽ không tự sát nữa.”

“Nếu thật sự nói rõ ràng được, thúc sẽ không cần phải bỏ chạy nữa.” Tiểu Ngư bước đến giật đồ khỏi tay hắn, còn thật sự nhìn hắn, “Nhị thúc, thúc thành thật nói cho ta biết, thúc rốt cuộc có thích Đàm Nhi tỷ tỷ đó không?”

“Thích hay không thích, có tác dụng gì chứ? Chúng ta dù sao cũng không thể.”

Phạm Đại lại muốn thu dọn, Tiểu Ngư liền đặt mông ngồi hẳn lên giường hắn, chắn lại, không bỏ qua: “Tại sao?”

Phạm Đại sững sờ một hồi, rồi ngồi xuống cạnh nàng, cúi đầu dùng chân đạp lên một mầm cỏ mới nhú lên dưới đất: “Cháu có biết nàng họ gì không?”

“Sao?”

Phạm Đại xoay người lại, thở một hơi rất dài: “Nàng họ Triệu.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hảo Nữ 18 - Hảo Nữ Thập Bát Giá

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook