[Harry Potter] - Bạn Qua Thư Thần Kỳ
Chương 60:
Xán Nhược Thần Hi
19/07/2021
Harry đi qua rất nhiều thứ trong Phòng yêu cầu, đây là nơi bữa bãi nhất cậu từng nhìn thấy, các loại đồ bỏ đi vứt lung tung khắp nơi. Đầu tiên cậu đi đến bộ bên cạnh sách, không có chạm tay vào, chỉ là nhắm mắt lại bắt đầu cảm giác.
Snape thấy Harry nhắm mắt lại, lập tức tiến về phía trước hai bước canh giữ ở bên người thiếu niên, vì cậu ngăn chặn tất cả ‘kinh hỉ’ có thể đột nhiên mà tới. Hơn nữa dưới sự chú ý của Dumbledore, thản nhiên nắm tay Harry, "Nhắm mắt lại cảm giác, hình dung mỗi loại đồ vật đều có màu sắc riêng biệt của chúng, có suy nghĩ, có ý tưởng."
Dumbledore tuy rằng rất giật mình, nhưng xem ra Snape dùng phương pháp của mình dạy Harry cảm nhận nguy hiểm chung quanh.
Harry đầu tiên cảm giác được, chính là từ cổ tay tỏa ra nhiệt lượng, bởi vì quen thuộc thân thể Snape, thậm chí lúc này ở bóng tối trước mắt có thể vẽ ra một hình dạng hoàn chỉnh. Theo lời chỉ bảo của người đàn ông, thiếu niên bắt đầu tưởng tượng chính mình là người mù không có thị lực, chỉ dựa vào xúc giác và khứu giác bắt đầu cảm nhận bên người tất cả. Mùi rỉ sắt, mùi giấy cũ nát, âm thanh ván gỗ dưới chân xèo xèo. Từ thuộc tính cơ bản nhất đến những vật phẩm cũ kĩ tàn tạ cậu cảm nhận được ma lực này.
Ma pháp là thần kỳ, Harry lại một lần nữa nhận thức rõ ràng, cho dù một số gần như khô kiệt ma lực, những dụng cụ có cùng ma lực cũng khác biệt hoàn toàn.
"Giáo sư! Nơi đó!" Đầu Harry chuyển hướng tây, cậu cũng không có mở mắt, "Em cảm thấy được nơi đó có cái gì kêu gọi."
Dumbledore cùng Snape đồng thời xoay người, phương hướng Harry nhìn thấy là một cái đồ vật xem tinh tượng cũ nát, sản phẩm kiểu cũ luôn có thể tích lớn, lúc này mặt trên nó bám đầy tro bụi.
"Mở mắt." Snape nói, anh đã phát hiện phương hướng kia có một đồ vật rõ ràng khác biệt.
Harry mở mắt ra, tiến lên hai bước phát hiện thứ hấp dẫn mình là cái gì, "Quả cầu này?"
Dumbledore lau cái trán đổ mồ hôi, "Không, Harry." Lão hiệu trưởng ôm lấy đồ vật tinh tượng, đi vào chỗ pho tượng bên cạnh. Đó là pho tượng thạch cao, trên cổ còn đeo vòng cổ xám xịt, trên đầu đội vương miện cũng không hề sáng bóng, chính là trên mặt rất sạch sẽ.
Giống như là cảm giác được bọn họ nhìn chăm chú, vương miện tỏa ra rõ ràng hơi thở Pháp thuật hắc ám, sau đó Harry đột nhiên ôm đầu ngồi xổm xuống.
Snape lập tức ôm Harry lui về phía sau, sau đó nhỏ giọng dặn dò thiếu niên tăng mạnh cường độ Occlumency, đồng thời cho cậu uống Độc dược giảm đau.
Dumbledore vây quanh vương miện hai vòng, sau đó dùng một bạch ma pháp dò xét lên vương miện.
Tiếng khàn khàn vang lên, giống như là tiếng thịt bò chiên, sau một tiếng rít âm thanh thiếu niên xuất hiện, đồng thời một người coi như quen thuộc đột nhiên xuất hiện ở trên chỗ trống giữa đống đồ vật hỗn tạp.
"Chào buổi trưa, hiệu trưởng Dumbledore, giáo sư Snape, còn có. . . . . . Harry Potter." Thiếu niên đứng thẳng người sau đó mỉm cười tao nhã chào hỏi.
"Stewart. . . . . ." Harry đã chịu đựng qua cơn đau đớn kia, cậu lúc này đứng ở bên người Snape kinh ngạc trừng lớn hai mắt.
"Đã lâu không gặp, Harry." Ackerly tươi cười tao nhã mà điềm đạm, làm cho Harry nghĩ đến thấy được Huynh trưởng tao nhã trong trí nhớ của Dumbledore.
"Trò Ackerly, ta nhận được thư thôi học của trò." Dumbledore một bên đề phòng, nhưng trên mặt vẫn đang bình ổn trò chuyện, "Trước đó ta còn lo lắng an toàn của trò, có thể nói cho ta biết trò trở lại Hogwarts thế nào?"
"Con cũng không biết, thưa thầy." Ackerly đột nhiên vẻ mặt mờ mịt, "Rõ ràng trước đó con còn tại trong nhà cơm trưa."
"Không cần đóng kịch nữa." Dumbledore thở dài nói, "Trò diễn cực kỳ tệ."
"Ta luôn muốn biết." Giọng Ackerly đột nhiên sắc bén lên, "Vì sao năm đó khi tất cả mọi người đều yêu thích ta, chỉ có vẫn lão nghi ngờ nhìn ta, cho dù ta thể hiện rất tốt?"
Ánh mắt Dumbledore dao động một chút, cụ thừa nhận chính mình năm đó bởi vì chuyện của Gellert có thái độ đối xử cực đoan với Tom, nhưng mà quay lại một lần cụ vẫn là sẽ làm như vậy, "Bởi vì —— ánh mắt của ngươi hoàn toàn bán đứng ngươi."
Stewart Ackerly, không, phải là Tom Riddle, kẻ bỏ đi cái tên của mình đột nhiên cười điên cuồng, "Dumbledore à Dumbledore, lão lợi hại nhất chính là nói chuyện, trừ lão ra ai có thể ăn nhiều đồ ngọt như vậy mà mặt không đổi sắc."
"Nếu ngươi thích, ta không ngại chia cho ngươi một chút." Dumbledore đột nhiên vung đũa phép, khiến cho Voldemort lui về phía sau, sau đó dùng Wingardium Leviosa nâng vương miện, đem hồn khí quab trọng nhanh chóng chuyển qua bên người Snape.
"Nếu ngươi hủy nó, như vậy học sinh này nhất định phải chết." Voldemort uy hiếp nói, "Thằng nhóc đáng thương này, mới mười bốn tuổi, không được gia tộc yêu thương muốn có được sức mạnh."
Snape nhanh chóng lấy ra túi không gian có chứa tác dụng cách ly, đem vương miện bay bổng nhét vào, sau đó thêm vào các loại giam cầm.
"Ngươi chỉ biết trò này sao?" Harry thấy hồn khí đã tới tay, trong lòng yên tâm rất nhiều, từng có vết xe đổ của quyển nhật kí cậu biết chỉ cần hủy vương miện đầy bụi này Voldemort số 2 nhất định phải chết. "Chỉ cần diệt ngươi Stewart có thể tỉnh lại, ngươi nghĩ ta không biết sao!"
"Ngươi cho rằng, sau khi xác nhận Từ Xà đã chết đi, một chút biện pháp nào ta cũng không làm sao?" Voldemort cười quỷ dị, vẻ mặt nhìn về phía Dumbledore thực kiêu ngạo, "Thằng nhóc này đã bị ta chiếm hữu."
Dumbledore lập tức hiểu được Tom dùng linh hồn thiếu niên làm vật chứa, sửa chữa phần tổn hại của mình, cụ không rõ lắm giữa các hồn khí có cùng chung trí nhớ không, có lẽ thăm dò nhiều cách lúc sau Tom biết phân tách linh hồn là sai lầm, cho nên hắn thử bổ sung toàn bộ.
"Ngươi so với trước kia lý trí lạnh tĩnh hơn." Dumbledore cảm khái nói, cụ chú ý tới đồng tử đối phương đột nhiên co lại, vì thế trong lòng sáng tỏ, "Mượn dùng ngoại lực sao?"
"Hãy bớt sàm ngôn đi, nếu ngươi muốn cho Stewart nhỏ bé chết đi, vậy trực tiếp hủy vươnng miện Ravenclaw đi." Voldemort tự tin nói xong, hắn tin tưởng Dumbledore khẳng định sẽ băn khoăn sinh mệnh học trò.
"Cái thứ rách nát đó là vươnng miện Ravenclaw?" Harry kinh ngạc nhìn về phía Snape, sau đó tự hỏi tự đáp, "Cũng phải ha, nhiều năm như vậy, khẳng định cũ nát. Hà, phá cái nhà ở trọ cảm giác như thế nào? Ít nhất so với quyển nhật kí Muggle giá trị cao hơn."
Snape cố nén xúc động mỉm cười, nhìn thấy thiếu niên cố gắng khiêu khích Dark Lord, "Không nên hạ nhục bảo vật Nhà Ravenclaw, vương miện Rowena Ravenclaw cũng là tượng trưng Nhà bọn họ, truyền thuyết nói chỉ cần mang cho nó sẽ có được trí tuệ không gì sánh kịp."
"Đồng thời là bảo vật trong bốn Nhà, nó còn có được tác dụng có thể làm cho người ta nháy mắt bình tĩnh lý trí, ta nghĩ chính là tác dụng này không làm ngươi chưa đến nỗi điên cuồng." Dumbledore nâng đầu, "Nó không có thần kỳ như vậy, nếu không lúc ấy ngươi sẽ không làm ra quyết định sai lầm."
Voldemort biết chỉ cần hồn khí ở trong tay Snape, hắn cho dù chạy trốn cũng không có cần, nhìn thấy người hầu ở cách đó không xa làm ra tư thế phòng bị quyết định lôi kéo giúp đỡ, "Severus, ngươi bây giờ muốn phản bội ta sao?"
Đồng tử Snape co lại, anh biết phải ở trong này hoàn toàn tiêu diệt hồn phiến này, nếu rời khỏi Phòng cần thiết điều kiện đặc biệt, còn có có thể để cho hồn phiến cùng chủ hồn liên hệ.
"Stewart Ackerly, đã không còn là học sinh Hogwarts, ta không biết ngươi có gì có thể cho ta phản bội." Snape nhìn Dumbledore, giống như đang tìm một đáp án.
Dumbledore thực giãy dụa, Tom không có chỉ đích danh thân phận của mình, chính là Severus hẳn là đã nghe ra câu chuyện, hồn khí tồn tại thực không thể tưởng tượng, nhưng cũng không phải toàn bộ đều không có ghi chép.
"Vì chính mình đã làm chuyện ngu xuẩn phải trả giá rất lớn." Dumbledore ý bảo Snape lấy ra vương miện, sau đó trực tiếp dùng bạch ma pháp vào nó. Cụ đã cẩn thận đánh giá thân thể Ackerly, linh hồn thằng bé đã hoàn toàn cùng Tom hợp thành một, có thể không còn tồn tại nữa.
"Ngươi muốn thằng nhóc này chết sao? Nó còn chưa trưởng thành!" Voldemort hoảng sợ la, hắn rõ ràng nhất bạch ma pháp sát thương tới hắn. Vì bổ sung toàn bộ linh hồn hắn trả giá rất nhiều, trong đó là quan trọng nhất chính là thân thể phản ứng mẫn cảm với bạch ma pháp, cho dù là thần chú đơn kiểm tra giản nhất cũng sẽ tạo ra hiệu quả Diffindo (cắt xén) với hắn.
"Đừng nói như bản thân là chiến sĩ." Không ai nghĩ đến mở miệng lại là Harry, "Ngươi đã giết chết bao nhiêu người? Trong đó lại có bao nhiêu là trẻ con? Xa không nói, thời điểm ngươi dùng Avada Kedavra với ta, ta mới một tuổi."
"Kia không phải ta!" Voldemort cãi bừa, "Ta ở rất nhiều năm trước đã ở Hogwarts."
"Cái này với ta mà nói, không khác nhau." Harry thấy Snape cùng Voldemort bắt đầu đối địch, Dumbledore chuyên tâm tấn công vương miện, liền tiếp tục dùng ngôn từ ảnh hưởng Voldemort. "Dù sao ngươi —— phải chết."
Dumbledore trong lòng hồi hộp một chút, nhanh chóng tăng mạnh bạch ma pháp.
Voldemort một bên thét lên một bên ném ma chú với Snape, đồng thời ý đồ cưỡng ép Harry. "Ngươi đã quên thiếu niên năm trước cùng ngươi trò nói sao? Ngươi đã quên các ngươi ở chỗ Slughorn trải qua buổi tối tốt đẹp sao, nếu ta chết, Stewart cũng sẽ cùng chết."
"Vì ích lợi vĩ đại nhất." Snape đột nhiên ngắt lời, ánh mắt có chút khẽ nhìn về lão hiệu trưởng. "Ackerly đã mất tích thật lâu, có thể tiếp tục mất tích."
"Hogwarts chỉ bảo vệ học trò chính mình, tuy rằng ngươi lợi dụng Stewart chưa trưởng thành có thể gạt bỏ nguyên lý lén vào lâu đài, nhưng không có được pháp thuật bảo vệ." Dumbledore phát hiện Pháp thuật hắc ám không có hiệu quả, mà bạch ma pháp ngoại trừ làm cho Tom đau đơn bên ngoài, cũng cũng không có tạo thành thương tổn hoàn toàn. Bất quá vương miện Ravenclaw đã ở dưới ma lực màu trắng hiện ra hình dáng xinh đẹp.
Harry nhìn thấy vương miện chói mắt, nhìn lại Stewart bị Voldemort chiếm hữu, "Stewart là Ravenclaw xứng đáng, cậu ta tìm được bảo vật Nhà mình."
"Đúng vậy Harry, chúng ta sẽ nhớ kỹ công lao trò ấy." Dumbledore muốn giữ gìn vương miện nguyên vẹn, cho nên không dùng Lửa quỷ có thể tuyệt đối hủy diệt hồn khí, chính là hiện tại hình như không có phương pháp khác. Khoan đã, vừa rồi hình như Severus cầm không ít các loại Độc dược?
"Severus, dùng Độc dược thử xem." Dumbledore tiến lên bảo vệ Snape, cũng đẩy anh qua bên cạnh Harry.
Snape thấy Harry nhắm mắt lại, lập tức tiến về phía trước hai bước canh giữ ở bên người thiếu niên, vì cậu ngăn chặn tất cả ‘kinh hỉ’ có thể đột nhiên mà tới. Hơn nữa dưới sự chú ý của Dumbledore, thản nhiên nắm tay Harry, "Nhắm mắt lại cảm giác, hình dung mỗi loại đồ vật đều có màu sắc riêng biệt của chúng, có suy nghĩ, có ý tưởng."
Dumbledore tuy rằng rất giật mình, nhưng xem ra Snape dùng phương pháp của mình dạy Harry cảm nhận nguy hiểm chung quanh.
Harry đầu tiên cảm giác được, chính là từ cổ tay tỏa ra nhiệt lượng, bởi vì quen thuộc thân thể Snape, thậm chí lúc này ở bóng tối trước mắt có thể vẽ ra một hình dạng hoàn chỉnh. Theo lời chỉ bảo của người đàn ông, thiếu niên bắt đầu tưởng tượng chính mình là người mù không có thị lực, chỉ dựa vào xúc giác và khứu giác bắt đầu cảm nhận bên người tất cả. Mùi rỉ sắt, mùi giấy cũ nát, âm thanh ván gỗ dưới chân xèo xèo. Từ thuộc tính cơ bản nhất đến những vật phẩm cũ kĩ tàn tạ cậu cảm nhận được ma lực này.
Ma pháp là thần kỳ, Harry lại một lần nữa nhận thức rõ ràng, cho dù một số gần như khô kiệt ma lực, những dụng cụ có cùng ma lực cũng khác biệt hoàn toàn.
"Giáo sư! Nơi đó!" Đầu Harry chuyển hướng tây, cậu cũng không có mở mắt, "Em cảm thấy được nơi đó có cái gì kêu gọi."
Dumbledore cùng Snape đồng thời xoay người, phương hướng Harry nhìn thấy là một cái đồ vật xem tinh tượng cũ nát, sản phẩm kiểu cũ luôn có thể tích lớn, lúc này mặt trên nó bám đầy tro bụi.
"Mở mắt." Snape nói, anh đã phát hiện phương hướng kia có một đồ vật rõ ràng khác biệt.
Harry mở mắt ra, tiến lên hai bước phát hiện thứ hấp dẫn mình là cái gì, "Quả cầu này?"
Dumbledore lau cái trán đổ mồ hôi, "Không, Harry." Lão hiệu trưởng ôm lấy đồ vật tinh tượng, đi vào chỗ pho tượng bên cạnh. Đó là pho tượng thạch cao, trên cổ còn đeo vòng cổ xám xịt, trên đầu đội vương miện cũng không hề sáng bóng, chính là trên mặt rất sạch sẽ.
Giống như là cảm giác được bọn họ nhìn chăm chú, vương miện tỏa ra rõ ràng hơi thở Pháp thuật hắc ám, sau đó Harry đột nhiên ôm đầu ngồi xổm xuống.
Snape lập tức ôm Harry lui về phía sau, sau đó nhỏ giọng dặn dò thiếu niên tăng mạnh cường độ Occlumency, đồng thời cho cậu uống Độc dược giảm đau.
Dumbledore vây quanh vương miện hai vòng, sau đó dùng một bạch ma pháp dò xét lên vương miện.
Tiếng khàn khàn vang lên, giống như là tiếng thịt bò chiên, sau một tiếng rít âm thanh thiếu niên xuất hiện, đồng thời một người coi như quen thuộc đột nhiên xuất hiện ở trên chỗ trống giữa đống đồ vật hỗn tạp.
"Chào buổi trưa, hiệu trưởng Dumbledore, giáo sư Snape, còn có. . . . . . Harry Potter." Thiếu niên đứng thẳng người sau đó mỉm cười tao nhã chào hỏi.
"Stewart. . . . . ." Harry đã chịu đựng qua cơn đau đớn kia, cậu lúc này đứng ở bên người Snape kinh ngạc trừng lớn hai mắt.
"Đã lâu không gặp, Harry." Ackerly tươi cười tao nhã mà điềm đạm, làm cho Harry nghĩ đến thấy được Huynh trưởng tao nhã trong trí nhớ của Dumbledore.
"Trò Ackerly, ta nhận được thư thôi học của trò." Dumbledore một bên đề phòng, nhưng trên mặt vẫn đang bình ổn trò chuyện, "Trước đó ta còn lo lắng an toàn của trò, có thể nói cho ta biết trò trở lại Hogwarts thế nào?"
"Con cũng không biết, thưa thầy." Ackerly đột nhiên vẻ mặt mờ mịt, "Rõ ràng trước đó con còn tại trong nhà cơm trưa."
"Không cần đóng kịch nữa." Dumbledore thở dài nói, "Trò diễn cực kỳ tệ."
"Ta luôn muốn biết." Giọng Ackerly đột nhiên sắc bén lên, "Vì sao năm đó khi tất cả mọi người đều yêu thích ta, chỉ có vẫn lão nghi ngờ nhìn ta, cho dù ta thể hiện rất tốt?"
Ánh mắt Dumbledore dao động một chút, cụ thừa nhận chính mình năm đó bởi vì chuyện của Gellert có thái độ đối xử cực đoan với Tom, nhưng mà quay lại một lần cụ vẫn là sẽ làm như vậy, "Bởi vì —— ánh mắt của ngươi hoàn toàn bán đứng ngươi."
Stewart Ackerly, không, phải là Tom Riddle, kẻ bỏ đi cái tên của mình đột nhiên cười điên cuồng, "Dumbledore à Dumbledore, lão lợi hại nhất chính là nói chuyện, trừ lão ra ai có thể ăn nhiều đồ ngọt như vậy mà mặt không đổi sắc."
"Nếu ngươi thích, ta không ngại chia cho ngươi một chút." Dumbledore đột nhiên vung đũa phép, khiến cho Voldemort lui về phía sau, sau đó dùng Wingardium Leviosa nâng vương miện, đem hồn khí quab trọng nhanh chóng chuyển qua bên người Snape.
"Nếu ngươi hủy nó, như vậy học sinh này nhất định phải chết." Voldemort uy hiếp nói, "Thằng nhóc đáng thương này, mới mười bốn tuổi, không được gia tộc yêu thương muốn có được sức mạnh."
Snape nhanh chóng lấy ra túi không gian có chứa tác dụng cách ly, đem vương miện bay bổng nhét vào, sau đó thêm vào các loại giam cầm.
"Ngươi chỉ biết trò này sao?" Harry thấy hồn khí đã tới tay, trong lòng yên tâm rất nhiều, từng có vết xe đổ của quyển nhật kí cậu biết chỉ cần hủy vương miện đầy bụi này Voldemort số 2 nhất định phải chết. "Chỉ cần diệt ngươi Stewart có thể tỉnh lại, ngươi nghĩ ta không biết sao!"
"Ngươi cho rằng, sau khi xác nhận Từ Xà đã chết đi, một chút biện pháp nào ta cũng không làm sao?" Voldemort cười quỷ dị, vẻ mặt nhìn về phía Dumbledore thực kiêu ngạo, "Thằng nhóc này đã bị ta chiếm hữu."
Dumbledore lập tức hiểu được Tom dùng linh hồn thiếu niên làm vật chứa, sửa chữa phần tổn hại của mình, cụ không rõ lắm giữa các hồn khí có cùng chung trí nhớ không, có lẽ thăm dò nhiều cách lúc sau Tom biết phân tách linh hồn là sai lầm, cho nên hắn thử bổ sung toàn bộ.
"Ngươi so với trước kia lý trí lạnh tĩnh hơn." Dumbledore cảm khái nói, cụ chú ý tới đồng tử đối phương đột nhiên co lại, vì thế trong lòng sáng tỏ, "Mượn dùng ngoại lực sao?"
"Hãy bớt sàm ngôn đi, nếu ngươi muốn cho Stewart nhỏ bé chết đi, vậy trực tiếp hủy vươnng miện Ravenclaw đi." Voldemort tự tin nói xong, hắn tin tưởng Dumbledore khẳng định sẽ băn khoăn sinh mệnh học trò.
"Cái thứ rách nát đó là vươnng miện Ravenclaw?" Harry kinh ngạc nhìn về phía Snape, sau đó tự hỏi tự đáp, "Cũng phải ha, nhiều năm như vậy, khẳng định cũ nát. Hà, phá cái nhà ở trọ cảm giác như thế nào? Ít nhất so với quyển nhật kí Muggle giá trị cao hơn."
Snape cố nén xúc động mỉm cười, nhìn thấy thiếu niên cố gắng khiêu khích Dark Lord, "Không nên hạ nhục bảo vật Nhà Ravenclaw, vương miện Rowena Ravenclaw cũng là tượng trưng Nhà bọn họ, truyền thuyết nói chỉ cần mang cho nó sẽ có được trí tuệ không gì sánh kịp."
"Đồng thời là bảo vật trong bốn Nhà, nó còn có được tác dụng có thể làm cho người ta nháy mắt bình tĩnh lý trí, ta nghĩ chính là tác dụng này không làm ngươi chưa đến nỗi điên cuồng." Dumbledore nâng đầu, "Nó không có thần kỳ như vậy, nếu không lúc ấy ngươi sẽ không làm ra quyết định sai lầm."
Voldemort biết chỉ cần hồn khí ở trong tay Snape, hắn cho dù chạy trốn cũng không có cần, nhìn thấy người hầu ở cách đó không xa làm ra tư thế phòng bị quyết định lôi kéo giúp đỡ, "Severus, ngươi bây giờ muốn phản bội ta sao?"
Đồng tử Snape co lại, anh biết phải ở trong này hoàn toàn tiêu diệt hồn phiến này, nếu rời khỏi Phòng cần thiết điều kiện đặc biệt, còn có có thể để cho hồn phiến cùng chủ hồn liên hệ.
"Stewart Ackerly, đã không còn là học sinh Hogwarts, ta không biết ngươi có gì có thể cho ta phản bội." Snape nhìn Dumbledore, giống như đang tìm một đáp án.
Dumbledore thực giãy dụa, Tom không có chỉ đích danh thân phận của mình, chính là Severus hẳn là đã nghe ra câu chuyện, hồn khí tồn tại thực không thể tưởng tượng, nhưng cũng không phải toàn bộ đều không có ghi chép.
"Vì chính mình đã làm chuyện ngu xuẩn phải trả giá rất lớn." Dumbledore ý bảo Snape lấy ra vương miện, sau đó trực tiếp dùng bạch ma pháp vào nó. Cụ đã cẩn thận đánh giá thân thể Ackerly, linh hồn thằng bé đã hoàn toàn cùng Tom hợp thành một, có thể không còn tồn tại nữa.
"Ngươi muốn thằng nhóc này chết sao? Nó còn chưa trưởng thành!" Voldemort hoảng sợ la, hắn rõ ràng nhất bạch ma pháp sát thương tới hắn. Vì bổ sung toàn bộ linh hồn hắn trả giá rất nhiều, trong đó là quan trọng nhất chính là thân thể phản ứng mẫn cảm với bạch ma pháp, cho dù là thần chú đơn kiểm tra giản nhất cũng sẽ tạo ra hiệu quả Diffindo (cắt xén) với hắn.
"Đừng nói như bản thân là chiến sĩ." Không ai nghĩ đến mở miệng lại là Harry, "Ngươi đã giết chết bao nhiêu người? Trong đó lại có bao nhiêu là trẻ con? Xa không nói, thời điểm ngươi dùng Avada Kedavra với ta, ta mới một tuổi."
"Kia không phải ta!" Voldemort cãi bừa, "Ta ở rất nhiều năm trước đã ở Hogwarts."
"Cái này với ta mà nói, không khác nhau." Harry thấy Snape cùng Voldemort bắt đầu đối địch, Dumbledore chuyên tâm tấn công vương miện, liền tiếp tục dùng ngôn từ ảnh hưởng Voldemort. "Dù sao ngươi —— phải chết."
Dumbledore trong lòng hồi hộp một chút, nhanh chóng tăng mạnh bạch ma pháp.
Voldemort một bên thét lên một bên ném ma chú với Snape, đồng thời ý đồ cưỡng ép Harry. "Ngươi đã quên thiếu niên năm trước cùng ngươi trò nói sao? Ngươi đã quên các ngươi ở chỗ Slughorn trải qua buổi tối tốt đẹp sao, nếu ta chết, Stewart cũng sẽ cùng chết."
"Vì ích lợi vĩ đại nhất." Snape đột nhiên ngắt lời, ánh mắt có chút khẽ nhìn về lão hiệu trưởng. "Ackerly đã mất tích thật lâu, có thể tiếp tục mất tích."
"Hogwarts chỉ bảo vệ học trò chính mình, tuy rằng ngươi lợi dụng Stewart chưa trưởng thành có thể gạt bỏ nguyên lý lén vào lâu đài, nhưng không có được pháp thuật bảo vệ." Dumbledore phát hiện Pháp thuật hắc ám không có hiệu quả, mà bạch ma pháp ngoại trừ làm cho Tom đau đơn bên ngoài, cũng cũng không có tạo thành thương tổn hoàn toàn. Bất quá vương miện Ravenclaw đã ở dưới ma lực màu trắng hiện ra hình dáng xinh đẹp.
Harry nhìn thấy vương miện chói mắt, nhìn lại Stewart bị Voldemort chiếm hữu, "Stewart là Ravenclaw xứng đáng, cậu ta tìm được bảo vật Nhà mình."
"Đúng vậy Harry, chúng ta sẽ nhớ kỹ công lao trò ấy." Dumbledore muốn giữ gìn vương miện nguyên vẹn, cho nên không dùng Lửa quỷ có thể tuyệt đối hủy diệt hồn khí, chính là hiện tại hình như không có phương pháp khác. Khoan đã, vừa rồi hình như Severus cầm không ít các loại Độc dược?
"Severus, dùng Độc dược thử xem." Dumbledore tiến lên bảo vệ Snape, cũng đẩy anh qua bên cạnh Harry.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.