[Harry Potter] - Bạn Qua Thư Thần Kỳ

Chương 22: Hợp tác ấm áp

Xán Nhược Thần Hi

05/05/2021

Thời điểm hai người tới lễ đường, quả nhiên phát hiện rất nhiều người đều quan sát bọn họ, căn cứ học viện và tính cách bất đồng, phương thức bọn họ cũng có chỗ khác nhau, duy nhất giống nhau là đều đối với bạn của Kẻ được chọn bị Tử thần thực tử tấn công mà rõ ràng tràn ngập hứng thú.

Từ âm thanh ong ong thảo luận, Harry có thể nghe được Tử thần thực tử cuối cùng cũng chạy, Thần Sáng không thể bắt được trong đó một tên, cái này cũng liền làm cho một vài Slytherin đầy mặt tự hào mà đáng tiếc nhìn cậu. Harry chú ý tới vị trí chỗ trống bên người Draco, hắn giống như bị cô lập, ngay cả Crabbe và Goyle đều ngồi với một đám Blaise kia.

“Malfoy gần đây quả thật không tốt.” Hermione thi triển Silencio lại vẫn nhỏ giọng nói. “Cậu biết rõ hắn còn lớn lên, cho nên nữ sinh cùng nhau thảo luận về hắn, học kỳ này hắn bắt đầu gầy đi, mình mỗi ngày buổi tối đều sẽ nghe được có nữ sinh nói muốn đi an ủi u buồn của hắn.” Nói xong Hermione cảm giác có chút ngượng ngùng cười cười. “Cậu cùng hắn hào thuận rồi.”

Harry không ngại sẽ bị Hermione phát hiện, học kỳ này bọn họ không có tiếp tục đối chọi gay gắt có thể quy kết đối phương im lặng, nhưng không thể gạt được bạn bè bên cạnh. “Hiện tại hắn là sẽ không theo phe chúng ta, có lẽ nói là hợp tác tương đối thích hợp.”

“Như vậy rất tốt.” Hermione gật gật đầu, suy xét sau này lại vẫn khuyên bảo nói. “Nếu hắn trực tiếp theo chúng ta, mình ngược lại sẽ hoài nghi dự tính ban đầu của hắn, chỉ là Harry, không cần hoàn toàn tin hắn.”

“Ừ, mình biết.” Harry vỗ bả vai Hermione, sau đó đem loại táo Hermione thích đưa qua. “Nhanh lên ăn đi, buổi tối cậu không phải là muốn đi ôn tập sao?”

Hermione có chút mặt đỏ tiếp nhận. “Giúp mình lấy vài cái bánh nhân thịt, Ron tỉnh lại nói không chừng sẽ muốn ăn.”

Harry bừng tỉnh đại ngộ nhìn đối phương, sau đó cười ha ha đứng lên, đồng thời ở trong lòng chúc phúc Ron.

“...... Harry.” Neville cũng không xa xa đã đi tới, Hermione nhanh chóng thu lại Silencio.

“Chào Neville, buổi tối ăn ngon không?” Harry thân mật nói.

Neville ngồi xuống, nhìn xung quanh một cái, sau đó cầm tờ giấy trong tay đưa cho Harry đồng thời lặng lẽ mở miệng. “Dumbledore nhờ mình giao cho cậu.”

Harry thân thiết cảm ơn đối phương, Neville từ trước đến nay đều không có nhiều tò mò, cậu nhóc hòa nhã với người ngoài cách thức càng như là Hufflepuff trung thành, nhìn theo cậu nhóc rời đi, Harry mở tờ giấy ra, Dumbledore cuối cùng chuẩn bị bắt đầu học bù tiếp theo.

“Không phải buổi sáng Hiệu trưởng cho cậu một tờ giấy sao? Chẳng lẽ đổi thời gian?” Hermione gần đây cũng tò mò Dumbledore cho Harry học bù khi nào thì tiếp tục. “Có lẽ cậu có thể hỏi giáo sư Dumbledore, có thể tìm người rèn luyện cậu.”

“Hừ, đổi đến cuối tuần thứ 3, xem ra thầy ấy hôm nay có chuyện cần xử lý.” Harry một bên nhanh chóng nhét cái bánh vào miệng, một bên le lưỡi đáp lại. “Hoàn hảo Hiệu trưởng hôm nay có việc, vừa rồi thời điểm cùng giáo sư Snape nói chuyện mình lại quên hôm nay vốn phải học bù.”

Hermione nghĩ rằng chẳng lẽ đây là một loại trực giác động vật của Harry, nói đến cái này cô lại nghĩ tới thời điểm năm hai tại câu lạc bộ quyết đấu biểu hiện trên mặt giáo sư Snape, thật cẩn thận nói. “Giáo sư Snape thực lực cũng rất cao, hơn nữa hiện tại là giáo sư môn Phòng chống Nghệ thuật hắc ám, cậu có thể mượn lý do này đi thỉnh giáo thầy ấy.”

“Nói đúng, buổi tối hôm nay mình sẽ hỏi một chút thầy ấy có thể không.” Harry thuận miệng nói, vỗ bụng cảm giác lưng lửng, vội vàng chạy trước khi người gần đó vây lại đây.

Để lại một Hermione nhai chậm nuốt kĩ tiêu hóa sự thật khiếp sợ, Harry a...... Cậu có thể không cần dùng ngữ khí bình thản thảo luận đêm nay sẽ ăn cái gì nói chuyện đáng sợ như vậy.



Snape cũng không có đi vào lễ đường ăn bữa tối, trừ một ít trường hợp đặc biệt, anh càng nguyện ý tại địa bàn chính mình chậm rãi thưởng thức thịt bò hầm. Tuy rằng nhiều khi anh bởi vì chuyên tâm điều chế Độc dược mà quên ăn bổ sung năng lượng. Có không ít người cho rằng kỳ thật anh căn bản không cần ăn, chỉ là khi đói bụng sẽ ăn hai miếng dược liệu tùy thân mang theo.

Đông đông -- đông.

Tiếng đập cửa truyền đến từ thằng nhóc Potter vĩnh viễn cũng sẽ không học phép tắc.

“Vào đi.”

“Chủ nhiệm, trải qua thống kê, hôm nay học sinh Nhà ta ra ngoài đi Hogsmeade có sáu người, bọn họ là đánh cuộc ai thua đi mua bia bơ, mua xong liền cùng nhau đã trở lại, cũng không có đi nơi khác.” Hiện tại Huynh trưởng Slytherin Blaise Zabini báo cáo.

Snape cũng không chờ mong thật sự có thể từ nơi học sinh tìm được đột phá, chỉ là việc này anh phải làm. “Tình thế gần đây trò rất rõ ràng, lúc này chọn trò trở thành Huynh trưởng lý do trò hẳn là hiểu được.” Anh mập mờ nói. “Trước khi làm việc lặp lại suy xét, không cần làm ra chuyện hổ thẹn danh dự Slytherin.”

“Dạ giáo sư, con về trước.” Blaise cung kính xoay người, ánh mắt tựa như hồ ly hơi hơi nheo lại, học kỳ này Huynh trưởng là cậu và một cô gái có gia tộc luôn trung lập. Snape khuynh hướng thực rõ ràng, ổn định Nhà. Lúc trước một mực thối lui không có nghĩa là cậu không có dã tâm, lúc dã tâm và tình bạn đồng thời mang lên cân, cậu khó có thể lựa chọn.

Chỉ là trước khi cậu quyết định, thì bạn của cậu đã đẩy cậu ra thật xa, cứ như chắc chắn cậu sẽ bỏ qua cậu ta, nếu vậy mà cậu không làm gì chẳng phải như mong đợi của cậu ta sao? Chỉ là có một số người, đã quá đáng rồi.

Blaise mặc kệ người nào đó giấu đầu lòi đuôi, cậu mỉm cười lướt qua Harry, sau đó thản nhiên rời đi.

“Potter, trò bị đạp trúng đuôi sao?” Snape nhìn đột nhiên ra sức đẩy cửa tiến cho cậu nhóc vào. “Phía sau chẳng lẽ là có quỷ đuổi theo trò?”

“Không, không thể nói rõ vì cái gì, vừa rồi con có một loại cảm giác bị theo dõi.” Harry bắt đầu nhảy nhót, sau đó như tiểu sư tử vẫy đầu.

“Rận của ngươi đều phải chạy trốn.” Snape trêu chọc nói, anh bưng ly cà phê đậm đạc thơm ngon uống. Cân nhắc đến công việc, anh không có chọn rượu đỏ bình thường.

“Con rận? Là dược liệu mới sao?” Harry vỗ vỗ thân thể của chính mình. “Trên người con?”

“......” Snape thỏa hiệp với chính mình, năm đó anh là như thế nào có thể chịu đựng không chỉ bảo thằng nhóc tính tình tồi tệ này? Nhất định là bởi vì không nghĩ tới Hogwarts sẽ có nhiều quỷ khổng lồ vụng về như vậy.

“Giáo sư?” Harry thấy Snape không phản ứng, đại khái cũng biết chính mình nói sai.

Snape thở dài vẫy đũa phép, một gia tinh nhỏ mắt to xuất hiện, nó tràn ngập chờ mong nhìn hai người. “Da da, mang đến một phần sandwich hun khói.”



Lúc Harry nhận được sandwich cho cậu, cảm giác trong lòng ấm áp, người này biết cậu cuống cuồng chạy tới chưa ăn no sao? Rất muốn...... thăm dò một chút. “Con còn muốn canh nấm hương!”

“Ba.” Harry vừa dứt lời, chén canh còn tỏa hơi nóng liền xuất hiện ở tại trước mắt cậu, Harry cười híp cả mắt.

Snape thì thật cẩn thận quan sát, xem ra từ tiểu sống ở giới Muggle Harry đối với thường thức thế giới pháp thuật thiếu hiểu biết giống anh, chỉ là năm đó anh vừa tiến vào Hogwarts liền coi trọng học tập, mà Harry lại đối với lý tuyết phong tục nhàm chán hoàn toàn không có hứng thú. Một gia tinh nhỏ bình thường Hogwarts, như thế nào có thể không nghe theo yêu cầu chủ nhân? Tuy chỉ là một chén canh nhỏ.

“Không ai giành với trò.” Snape ưu nhã cắt miếng thịt cuối cùng trong cái đĩa, miếng này vốn là anh dự định để lại, chỉ là để khách một mình ăn thực không lễ phép.

Harry linh hoạt tự động phiên dịch --“Cẩn thận coi chừng nghẹn.”

“Đã biết giáo sư, con cũng muốn nhanh chóng ăn xong cho rồi hỗ trợ thầy.”

Đối mặt cậu nhóc chủ động như thế, tâm tình Snape cũng tốt vài phần, chỉ là thật sự hy vọng Harry đừng di truyền quá nhiều sự ngu ngốc tại phương diện Độc dược của lão Potter.

Khi hai người đều ăn uống no đủ, Harry giống con mèo nhỏ lười biếng ở sô pha đọc sách chờ tiêu hóa, giáo sư tiền Độc dược học nói công việc chuẩn bị thực phức tạp, không thể khiến thầy thêm phiền. Cho cậu nửa giờ để nhớ kỹ trình tự điều chế trong lát nữa, cậu cần nắm rõ tài liệu này, tại thời điểm thích hợp đưa cho cậu.

Harry sờ sờ cái mũi, cố gắng ghi nhớ. Kỳ thật cậu kỹ thuật không tồi, gần đây theo sách Hoàng tử học không ít phương pháp thu thập vật liệu đơn giản, cũng hỏi Prince vài thứ. Như thế Snape có thể càng tín nhiệm cậu một ít.

Vì thế đẳng Snape từ phòng Độc dược gọi “Potter.” Thời điểm gọi cậu vào, Harry quyết tâm nhất định phải khiến anh nhìn thấy mình thay đổi.

Nhìn thấy cậu, Harry Potter cũng có năng lực làm Độc dược, mà đây đều là nhờ thầy dạy giỏi, đáng tiếc ...... người thầy này không phải thầy đâu, giáo sư Snape ~ gào lên, Nhà Gryffindor trừ 10 điểm ~

“Potter, nếu trò tiếp tục ở trong này ngẩn người ngây ngô cười, ta sẽ thu hồi quyết định cho trò trở thành trợ thủ.” Snape muốn cùng Harry làm dịu đi quan hệ, nhưng điều chế Độc dược đều cũng có tính nguy hiểm nhất định, tuy rằng anh có tự tin có thể bảo vệ tốt Harry, chỉ là còn có một tia bất an, thật sự là lúc trước tiểu tử này Độc dược học quá kém.

Hơn nữa một Potter thường là không thể dùng lý luận để tính toán .

“Con chuẩn bị tốt, giáo sư!” Harry tiến lên, đầu tiên là quan sát màu sắc Độc dược, độ sôi, độ dày của khói và phương hướng xung quanh, sau đó lại duỗi tay đo độ ấm ở trên, bình tĩnh mở miệng,“Hiện tại là giai đoạn ba, cần thêm rễ.”

Snape gật gật đầu chấp nhận, anh đứng ở trước vạc, tay trái đưa về hướng Harry.

Mà Harry nhìn bàn tay vững vàng đưa tới, nhanh chóng nghe theo Snape chuẩn bị dược liệu chọn liều lượng thích hợp đưa tới.

Cứ như vậy, hai người một người đưa tài liệu, một người chuyên tâm điều chế, Snape lại nhằm vào tình hình Độc dược giải thích cho Harry, trong lúc đó hai bên giống như hiểu nhau và trên vạc toả ra khói dày đặc tiến vào thân thể hai người, khiến cả người ấm áp lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện [Harry Potter] - Bạn Qua Thư Thần Kỳ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook