Chương 166: Sau Sự Kiện Chiếc Cốc Lửa.
Mạch Tử Đóa
23/06/2017
CHƯƠNG 166: SAU SỰ KIỆN CHIẾC CỐC LỬA.
—o0o—
“Ồ”, trong lễ đường chợt ồ lên, không chỉ vì Hogwarts lựa ra hai quán quân, mà hơn nữa hai quán quân này còn chưa đủ tuổi Dumbledore đưa ra – họ chưa đủ 17 tuổi.
“Điều đó là không thể,” Blaise không để ý lễ nghi quý tộc trực tiếp đứng dậy chất vấn, “Mấy ngày nay ngoài Hufflepuff thì Harry đều ở cạnh con, khi đi học lại ở cạnh bạn của cậu ấy, con có thể cam đoan, cậu ấy tuyệt đối không thả tên mình vào.”
Các lửng nhỏ Hufflepuff không ngốc, sau khi Blaise nói, các lửng nhỏ chung phòng với Harry tốp năm tốp ba lên tiếng, đều chứng minh cho Harry.
Mà bên Draco kia thì càng không cần nói, không đợi cậu có phản ứng gì, giọng Aquila lạnh lùng vang trên lễ đường, vì để tăng hiệu quả thậm chí cậu còn dùng thần chú tăng giọng, “Con cũng có thể chứng minh, mấy ngày nay Draco đều ở cạnh con, cậu ấy không thể báo danh được, cuối cùng con cũng nhắc nhở mọi người về tỷ lệ tử vong cao của các quán quân trong Thi đấu Tam pháp thuật, và nguyên nhân cần phải cố ý giới hạn tuổi vào năm nay.” Cậu nói không nhiều, nhưng đều có lý, nhất là phần phân tích phía sau, quả nhiên đang ám chỉ có kẻ không thích Draco nên hãm hại cậu ấy.
Những người thông minh lập tức theo dõi Moody, ai bảo ông ta là giáo sư, lại từng đã soi mói Draco chứ. “Hừ.” Đương nhiên Moody thấy tầm mắt của mọi người, gã đập mạnh cái chân giả xuống đất, theo tầm mắt của gã, không ít động vật nhỏ cúi đầu.
“Trò Potter, trò Malfoy, mời hai trò tới căn phòng kia để chuẩn bị.” Dumbledore cũng không cười, vốn cụ phòng bị Moody nhưng từ đêm đó hóng gió bên ngoài lâu đài thì Moody bị ốm, đều ở trong bệnh thất tới tiệc tối hôm nay, nếu không phải Dumbledore mời Moody sẽ không tham dự vào buổi công bố kết quả của Chiếc Cốc Lửa, vậy rốt cuộc là ai làm lẫn lộn phán đoán của Chiếc Cốc Lửa, lại còn kéo nhà Malfoy đi vào. Không phải là… Moody này là thật, Bartemius Crouch có thân phận khác chứ?
“Tôi cho rằng, Thi đấu Tam Pháp thuật cần tôn trọng ước muốn của mỗi người.” Snape xanh mặt, Kẻ Được Chọn còn chưa tính, dù sao từ kiếp trước tới kiếp này nó đều thu hút sự cố, nhưng Dra nhà mình thì không được, đùa nhau sao, để Draco đối diện với rồng, trừ khi Dumbledore đồng ý khiêu vũ với Voldemort!
“Severus, Chiếc Cốc Lửa đã tắt.” Dumbledore cũng rất bất đắc dĩ, sau khi Chiếc Cốc Lửa nhả tên ra cũng có nghĩa quán quân đã ký kết khế ước pháp thuật, trước khi khế ước hoàn thành thì kể cả Merlin cũng không thể ngăn cản.
“Sev, tôi ở đây.” Làm quan sát viên ngồi ở cạnh Snape, Lucius giữ chặt tay bạn đời, cố gắng trấn an linh hồn đang dao động của đối phương, trong đó còn có một linh hồn nho nhỏ, nhưng vì Snape tức giận mà đang dao động theo.
“Trò Potter, trò Malfoy, mời hai trò tới phòng kia để chuẩn bị.” Dumbledore nhấn mạnh một lần nữa, giờ không còn cách nào khác, chỉ phải đi bước nào hay bước ấy, việc cấp bách là giải tán bọn nhỏ, dù sao giải quyết một số việc trong âm thầm vẫn tốt hơn, quần chúng thì chỉ cần nhìn kết quả cuối cùng là được rồi.
Harry bất đắc dĩ đứng lên, nhận lấy ánh mắt lo lắng của Blaise và sự đồng tình của vô số lửng nhỏ, cậu biết, cứ chuyện nào không hay ho thì sẽ dính lên mình mà. Trên dãy bàn Gryffindor, tay Hermione được Neville nắm chặt.
Hai người không có tâm tư gì khác, nhưng nếu không có Neville ngăn lại thì chỉ sợ Hermione cực kỳ nữ vương có thể trực tiếp xông tới trước mặt Dumbledore liệt kê cụ đã làm trái bao nhiêu điều trong luật pháp dành cho phù thủy. Pháp luật giới phù thủy phục vụ rất ít người, mà bất hạnh thay, Harry lại là một trong số ít người này – dựa vào dòng họ Potter lâu đời.
Draco hơi hơi nâng cằm chuẩn bị đứng dậy, Malfoy không e ngại bất cứ khó khăn nào. Nhưng cậu vừa định đứng lên thì tay đã bị một bàn tay lạnh hơn kéo lại. Ngẩng đầu, Draco thấy ánh mắt tràn ngập lo lắng của Aquila, đôi mắt đen huyền bình thường như biến thành vực sâu. Draco lập tức bình thường trở lại, cho tới giờ không phải Aquila không để ý tới cậu, so với cái này, thậm chí Draco cảm thấy dù tham gia Thi đấu Tam pháp thuật cũng không quá lắm, Aquila sẽ vĩnh viễn đứng đằng sau cậu, cậu chắc chắn điều này.
Quý tộc bạch kim nhỏ và Kẻ Được Chọn đi vào cánh cửa kia, ngay sau đó là chủ nhiệm Snape và giáo sư Sprout cũng đi vào, giáo sư Sprout hiền lành thường ngày cũng mang vẻ mặt lạnh lùng, hiện tại không ít người phát hiện, không phải lửng không có móng vuốt, chỉ là bình thường chúng đều giấu đi thôi.
“Không công bằng!” Bên trong cánh cửa, khi biết được bà Maxime phẫn nộ đẩy Fluer đại diện cho Beauxbatons, “Tôi muốn kháng nghị với Bộ Pháp thuật nước Anh, kháng nghị chúng tôi bị đối xử không công bằng.”
“Bà Maxime tôn kính là chỉ cái gì không công bằng, là hai đứa phù thủy nhỏ chưa tới 17 tuổi tham dự, hay là hai đứa nhỏ chưa chạm đến kỳ thi phù thủy bình thường đã có thể làm Chiếc Cốc Lửa bị hồ đồ!” Snape khoanh tay, “Tôi cho rằng hình dáng khổng lồ của bà Maxime chính là sai lầm tiếc nuối do người nào đó tạo ra, đáng tiếc tôi sai, so sánh mà nói thì hiển nhiên ngài cần nhiều đầu óc hơn.” Snape biết mình đối xử với một quý bà như vậy là cực kỳ không tôn trọng, nhưng anh không thể khống chế được, một mặt là do đối tượng bà Maxime công kích có cả Dra của anh, mặt khác là mang thai lần này khiến tính tình anh rất cáu bẳn, đừng nói là bà Maxime, ngay cả Lucius cũng bị anh phun nọc độc từ tháng đầu tiên tới giờ.
Snape vừa dứt lời, ngoài bà Maxime mặt lúc đỏ lúc trắng thì mọi người đều hơi áp lực. Trong đám người này, chỉ có Snape nói mới khiến bà Maxime không dám phản bác, không nói thân phận bậc thầy độc dược của Snape – bậc thầy luôn có tính cách quái đản, mà anh còn là cha của Draco, một chủ nhân khác của gia tộc Malfoy, anh nói gì cũng không khiến người ta ngạc nhiên, trời sinh rắn đã bao che khuyết điểm, hơn nữa đó còn là con anh.
“Hiệu trưởng Dumbledore, chúng tôi cần giải thích.” Karkaroff đứng dậy theo ý Gellert, thật ra Dumbledore tham dự hay không thì Durmstrang không có ý kiến, quý tộc nước Đức nào có mấy nhà không biết Lucius căn bản là người nối nghiệp mà Chúa tể Hắc ám đời trước đang hướng tới chứ, nếu tiếp tục thì Draco cũng coi là người một nhà.
“Đương nhiên rồi, Minerva.” Dumbledore căng thẳng, giáo sư McGonagall đưa Chiếc Cốc Lửa vào.
“Gel… Ngài Grindelwald, và cả bà Maxime,” Dumbledore gian nan lên tiếng, “Nếu ngài bằng lòng.” Vì thể diện nước Anh, tốt nhất không nên đối mặt với cả nước Đức và nước Pháp.
“Đương nhiên không thành vấn đề.” Gellert ở cạnh Abra đã lâu, có đôi khi giọng nói cũng không tự giác mang theo ít ngân nga, “Bà Maxime?”
“Vinh dự của tôi.” Bà Maxime đương nhiên sẽ không thể không nể mặt Chúa tể Hắc ám đời trước.
Ngay sau đó, những chùm tia sáng dày đặc màu sắc khác nhau chụp lên Chiếc Cốc Lửa, thật lâu sau, Dumbledore mới trịnh trọng nói, “Bùa Lú cực mạnh, trò Potter được lựa chọn dựa vào đại biểu cho trường thứ tư. Và trò Malfoy, tờ giấy của trò ấy bị chạm vào, thành công lừa gạt Chiếc Cốc Lửa.”
“Khế ước Chiếc Cốc Lửa không thể bị thay đổi, trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể nào nổi lửa lên.” Ra kết luận này chính là bà Maxime.
“Nếu như vậy, Durmstrang tôn trọng kết quả này, chúng tôi cũng chúc mừng quán quân Hogwarts.” Người nói cuối là Chúa tể Hắc ám đời trước, ông vừa biểu lộ thái độ của mình, đồng thời cũng tạo áp lực cho Beauxbatons.
“Chúng tôi cũng đồng ý, hy vọng hai trò ấy may mắn.” Bà Maxime cắn răng, bà có thể làm gì, tình thế ép buộc thôi.
Quán quân và giáo sư hai trường rời khỏi, trước khi đi Gellert cho Lucius một cái nhìn yên tâm, Lucius hiểu, cha mình đã được Chúa tể Hắc ám đời trước thu phục rồi.
“Dumbledore, tôi sẽ không đồng ý!” Snape như con rắn bị chọc vào mắt, phun lưỡi bảo vệ lãnh địa của mình.
“Severus,” Dumbledore cười khổ, cụ chưa từng nghĩ sẽ kéo gia tộc Malfoy vào chuyện này, hơn nữa quả thật Moody không tham dự, “Không còn cách nào, khế ước đã bắt đầu rồi.”
“Hy vọng lý do thoái thác lần này của ngài có thể được mọi người thông cảm.” Lucius nghiêm mặt, chủ biên Nhật báo Tiên tri chắc sẽ rất hài lòng vì tin mình cung cấp.
Khi trở về vào buổi tối Draco phát hiện Aquila cũng không đi nghỉ, mà ngồi trong phòng tối tăm, hiếm khi phòng ngủ lại không có chút ánh sáng nào.
“Anh,” Draco do dự một chút, vẫn đi tới, “Em không sao, cha và ông nội Gellert đã nói, sẽ không sao cả.”
Aquila không nói gì, chỉ thở dài, đợi Draco ngủ say rồi Aquila mở to mắt nhìn gương mặt em trai nhà mình, âm thầm thề trong lòng: anh sẽ không để em gặp chuyện gì.
Vì chuyện của Draco, áp suất Snape vốn thấp lại giảm xuống một cực hạn mới trong vài ngày, ngoài Slytherin, mọi động vật nhỏ đều bị trừ điểm đến mức kêu trời kêu đất, trong đó đặc biệt là Gryffindor và Hufflepuff, Lucius cẩn thận ở cạnh Snape, nhưng khi không có ai cũng mang vẻ mặt lạnh lùng.
Khiến họ lo lắng không phải là Draco bất ngờ trở thành quán quân – người trong nhà thì biết chuyện nhà mình, tuy Draco còn chưa tới 17 tuổi nhưng thực lực của thằng bé đủ để qua cuộc thi phù thủy bình thường, mà là họ không biết kẻ đứng đằng sau là ai, có thể là hãm hại, ngoài mục đích thì Chúa tể Hắc ám cũng học được cách dự phòng chăng. Đăng bởi: admin
—o0o—
“Ồ”, trong lễ đường chợt ồ lên, không chỉ vì Hogwarts lựa ra hai quán quân, mà hơn nữa hai quán quân này còn chưa đủ tuổi Dumbledore đưa ra – họ chưa đủ 17 tuổi.
“Điều đó là không thể,” Blaise không để ý lễ nghi quý tộc trực tiếp đứng dậy chất vấn, “Mấy ngày nay ngoài Hufflepuff thì Harry đều ở cạnh con, khi đi học lại ở cạnh bạn của cậu ấy, con có thể cam đoan, cậu ấy tuyệt đối không thả tên mình vào.”
Các lửng nhỏ Hufflepuff không ngốc, sau khi Blaise nói, các lửng nhỏ chung phòng với Harry tốp năm tốp ba lên tiếng, đều chứng minh cho Harry.
Mà bên Draco kia thì càng không cần nói, không đợi cậu có phản ứng gì, giọng Aquila lạnh lùng vang trên lễ đường, vì để tăng hiệu quả thậm chí cậu còn dùng thần chú tăng giọng, “Con cũng có thể chứng minh, mấy ngày nay Draco đều ở cạnh con, cậu ấy không thể báo danh được, cuối cùng con cũng nhắc nhở mọi người về tỷ lệ tử vong cao của các quán quân trong Thi đấu Tam pháp thuật, và nguyên nhân cần phải cố ý giới hạn tuổi vào năm nay.” Cậu nói không nhiều, nhưng đều có lý, nhất là phần phân tích phía sau, quả nhiên đang ám chỉ có kẻ không thích Draco nên hãm hại cậu ấy.
Những người thông minh lập tức theo dõi Moody, ai bảo ông ta là giáo sư, lại từng đã soi mói Draco chứ. “Hừ.” Đương nhiên Moody thấy tầm mắt của mọi người, gã đập mạnh cái chân giả xuống đất, theo tầm mắt của gã, không ít động vật nhỏ cúi đầu.
“Trò Potter, trò Malfoy, mời hai trò tới căn phòng kia để chuẩn bị.” Dumbledore cũng không cười, vốn cụ phòng bị Moody nhưng từ đêm đó hóng gió bên ngoài lâu đài thì Moody bị ốm, đều ở trong bệnh thất tới tiệc tối hôm nay, nếu không phải Dumbledore mời Moody sẽ không tham dự vào buổi công bố kết quả của Chiếc Cốc Lửa, vậy rốt cuộc là ai làm lẫn lộn phán đoán của Chiếc Cốc Lửa, lại còn kéo nhà Malfoy đi vào. Không phải là… Moody này là thật, Bartemius Crouch có thân phận khác chứ?
“Tôi cho rằng, Thi đấu Tam Pháp thuật cần tôn trọng ước muốn của mỗi người.” Snape xanh mặt, Kẻ Được Chọn còn chưa tính, dù sao từ kiếp trước tới kiếp này nó đều thu hút sự cố, nhưng Dra nhà mình thì không được, đùa nhau sao, để Draco đối diện với rồng, trừ khi Dumbledore đồng ý khiêu vũ với Voldemort!
“Severus, Chiếc Cốc Lửa đã tắt.” Dumbledore cũng rất bất đắc dĩ, sau khi Chiếc Cốc Lửa nhả tên ra cũng có nghĩa quán quân đã ký kết khế ước pháp thuật, trước khi khế ước hoàn thành thì kể cả Merlin cũng không thể ngăn cản.
“Sev, tôi ở đây.” Làm quan sát viên ngồi ở cạnh Snape, Lucius giữ chặt tay bạn đời, cố gắng trấn an linh hồn đang dao động của đối phương, trong đó còn có một linh hồn nho nhỏ, nhưng vì Snape tức giận mà đang dao động theo.
“Trò Potter, trò Malfoy, mời hai trò tới phòng kia để chuẩn bị.” Dumbledore nhấn mạnh một lần nữa, giờ không còn cách nào khác, chỉ phải đi bước nào hay bước ấy, việc cấp bách là giải tán bọn nhỏ, dù sao giải quyết một số việc trong âm thầm vẫn tốt hơn, quần chúng thì chỉ cần nhìn kết quả cuối cùng là được rồi.
Harry bất đắc dĩ đứng lên, nhận lấy ánh mắt lo lắng của Blaise và sự đồng tình của vô số lửng nhỏ, cậu biết, cứ chuyện nào không hay ho thì sẽ dính lên mình mà. Trên dãy bàn Gryffindor, tay Hermione được Neville nắm chặt.
Hai người không có tâm tư gì khác, nhưng nếu không có Neville ngăn lại thì chỉ sợ Hermione cực kỳ nữ vương có thể trực tiếp xông tới trước mặt Dumbledore liệt kê cụ đã làm trái bao nhiêu điều trong luật pháp dành cho phù thủy. Pháp luật giới phù thủy phục vụ rất ít người, mà bất hạnh thay, Harry lại là một trong số ít người này – dựa vào dòng họ Potter lâu đời.
Draco hơi hơi nâng cằm chuẩn bị đứng dậy, Malfoy không e ngại bất cứ khó khăn nào. Nhưng cậu vừa định đứng lên thì tay đã bị một bàn tay lạnh hơn kéo lại. Ngẩng đầu, Draco thấy ánh mắt tràn ngập lo lắng của Aquila, đôi mắt đen huyền bình thường như biến thành vực sâu. Draco lập tức bình thường trở lại, cho tới giờ không phải Aquila không để ý tới cậu, so với cái này, thậm chí Draco cảm thấy dù tham gia Thi đấu Tam pháp thuật cũng không quá lắm, Aquila sẽ vĩnh viễn đứng đằng sau cậu, cậu chắc chắn điều này.
Quý tộc bạch kim nhỏ và Kẻ Được Chọn đi vào cánh cửa kia, ngay sau đó là chủ nhiệm Snape và giáo sư Sprout cũng đi vào, giáo sư Sprout hiền lành thường ngày cũng mang vẻ mặt lạnh lùng, hiện tại không ít người phát hiện, không phải lửng không có móng vuốt, chỉ là bình thường chúng đều giấu đi thôi.
“Không công bằng!” Bên trong cánh cửa, khi biết được bà Maxime phẫn nộ đẩy Fluer đại diện cho Beauxbatons, “Tôi muốn kháng nghị với Bộ Pháp thuật nước Anh, kháng nghị chúng tôi bị đối xử không công bằng.”
“Bà Maxime tôn kính là chỉ cái gì không công bằng, là hai đứa phù thủy nhỏ chưa tới 17 tuổi tham dự, hay là hai đứa nhỏ chưa chạm đến kỳ thi phù thủy bình thường đã có thể làm Chiếc Cốc Lửa bị hồ đồ!” Snape khoanh tay, “Tôi cho rằng hình dáng khổng lồ của bà Maxime chính là sai lầm tiếc nuối do người nào đó tạo ra, đáng tiếc tôi sai, so sánh mà nói thì hiển nhiên ngài cần nhiều đầu óc hơn.” Snape biết mình đối xử với một quý bà như vậy là cực kỳ không tôn trọng, nhưng anh không thể khống chế được, một mặt là do đối tượng bà Maxime công kích có cả Dra của anh, mặt khác là mang thai lần này khiến tính tình anh rất cáu bẳn, đừng nói là bà Maxime, ngay cả Lucius cũng bị anh phun nọc độc từ tháng đầu tiên tới giờ.
Snape vừa dứt lời, ngoài bà Maxime mặt lúc đỏ lúc trắng thì mọi người đều hơi áp lực. Trong đám người này, chỉ có Snape nói mới khiến bà Maxime không dám phản bác, không nói thân phận bậc thầy độc dược của Snape – bậc thầy luôn có tính cách quái đản, mà anh còn là cha của Draco, một chủ nhân khác của gia tộc Malfoy, anh nói gì cũng không khiến người ta ngạc nhiên, trời sinh rắn đã bao che khuyết điểm, hơn nữa đó còn là con anh.
“Hiệu trưởng Dumbledore, chúng tôi cần giải thích.” Karkaroff đứng dậy theo ý Gellert, thật ra Dumbledore tham dự hay không thì Durmstrang không có ý kiến, quý tộc nước Đức nào có mấy nhà không biết Lucius căn bản là người nối nghiệp mà Chúa tể Hắc ám đời trước đang hướng tới chứ, nếu tiếp tục thì Draco cũng coi là người một nhà.
“Đương nhiên rồi, Minerva.” Dumbledore căng thẳng, giáo sư McGonagall đưa Chiếc Cốc Lửa vào.
“Gel… Ngài Grindelwald, và cả bà Maxime,” Dumbledore gian nan lên tiếng, “Nếu ngài bằng lòng.” Vì thể diện nước Anh, tốt nhất không nên đối mặt với cả nước Đức và nước Pháp.
“Đương nhiên không thành vấn đề.” Gellert ở cạnh Abra đã lâu, có đôi khi giọng nói cũng không tự giác mang theo ít ngân nga, “Bà Maxime?”
“Vinh dự của tôi.” Bà Maxime đương nhiên sẽ không thể không nể mặt Chúa tể Hắc ám đời trước.
Ngay sau đó, những chùm tia sáng dày đặc màu sắc khác nhau chụp lên Chiếc Cốc Lửa, thật lâu sau, Dumbledore mới trịnh trọng nói, “Bùa Lú cực mạnh, trò Potter được lựa chọn dựa vào đại biểu cho trường thứ tư. Và trò Malfoy, tờ giấy của trò ấy bị chạm vào, thành công lừa gạt Chiếc Cốc Lửa.”
“Khế ước Chiếc Cốc Lửa không thể bị thay đổi, trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể nào nổi lửa lên.” Ra kết luận này chính là bà Maxime.
“Nếu như vậy, Durmstrang tôn trọng kết quả này, chúng tôi cũng chúc mừng quán quân Hogwarts.” Người nói cuối là Chúa tể Hắc ám đời trước, ông vừa biểu lộ thái độ của mình, đồng thời cũng tạo áp lực cho Beauxbatons.
“Chúng tôi cũng đồng ý, hy vọng hai trò ấy may mắn.” Bà Maxime cắn răng, bà có thể làm gì, tình thế ép buộc thôi.
Quán quân và giáo sư hai trường rời khỏi, trước khi đi Gellert cho Lucius một cái nhìn yên tâm, Lucius hiểu, cha mình đã được Chúa tể Hắc ám đời trước thu phục rồi.
“Dumbledore, tôi sẽ không đồng ý!” Snape như con rắn bị chọc vào mắt, phun lưỡi bảo vệ lãnh địa của mình.
“Severus,” Dumbledore cười khổ, cụ chưa từng nghĩ sẽ kéo gia tộc Malfoy vào chuyện này, hơn nữa quả thật Moody không tham dự, “Không còn cách nào, khế ước đã bắt đầu rồi.”
“Hy vọng lý do thoái thác lần này của ngài có thể được mọi người thông cảm.” Lucius nghiêm mặt, chủ biên Nhật báo Tiên tri chắc sẽ rất hài lòng vì tin mình cung cấp.
Khi trở về vào buổi tối Draco phát hiện Aquila cũng không đi nghỉ, mà ngồi trong phòng tối tăm, hiếm khi phòng ngủ lại không có chút ánh sáng nào.
“Anh,” Draco do dự một chút, vẫn đi tới, “Em không sao, cha và ông nội Gellert đã nói, sẽ không sao cả.”
Aquila không nói gì, chỉ thở dài, đợi Draco ngủ say rồi Aquila mở to mắt nhìn gương mặt em trai nhà mình, âm thầm thề trong lòng: anh sẽ không để em gặp chuyện gì.
Vì chuyện của Draco, áp suất Snape vốn thấp lại giảm xuống một cực hạn mới trong vài ngày, ngoài Slytherin, mọi động vật nhỏ đều bị trừ điểm đến mức kêu trời kêu đất, trong đó đặc biệt là Gryffindor và Hufflepuff, Lucius cẩn thận ở cạnh Snape, nhưng khi không có ai cũng mang vẻ mặt lạnh lùng.
Khiến họ lo lắng không phải là Draco bất ngờ trở thành quán quân – người trong nhà thì biết chuyện nhà mình, tuy Draco còn chưa tới 17 tuổi nhưng thực lực của thằng bé đủ để qua cuộc thi phù thủy bình thường, mà là họ không biết kẻ đứng đằng sau là ai, có thể là hãm hại, ngoài mục đích thì Chúa tể Hắc ám cũng học được cách dự phòng chăng. Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.