[Harry Potter] - Cho Em Cơ Hội Lần Nữa

Chương 44: Đại Cẩu Lạc Đường

Bút doanh doanh

16/05/2021

Cái thế giới này chính là như vậy, không có hỗn loạn nhất, chỉ có càng hỗn loạn. Gần đây Azkaban biến thành khách sạn rồi, hình như lũ tù nhân đã tìm được bí quyết vượt ngục, ví dụ như vẽ địa đồ trên thân thể? Khục khục, đùa thôi, nói như vậy là vì sau khi Bellatrix vượt ngục, chưa đến hai ngày nữa, lại truyền ra tin tức phạm nhân vượt ngục khác. Mà lần này người trốn thoát có tên là Sirius Black!

Tại Đường Bàn Xoay trải qua thời gian nhàn nhã Harry mở ra báo chí, không có chuẩn bị tâm lý đột nhiên thấy được ảnh chụp cha đỡ đầu nhà mình, một ngụm sữa bò PHỐC ra.

"Sev! Mau đến xem!" Harry ngạc nhiên ồn ào.

"Lũ tù phạm muốn nghỉ lễ vậy sao?" Harry đỡ cằm, Azkaban này cũng quá không an toàn một chút rồi. Cho nên nói Bộ pháp thuật quá tệ rồi, cắt xén tài chính nghành tư pháp, lạm phát, lần trước còn có người biểu tình tại Hẻo Xéo, vấn đề đãi ngộ phúc lợi giám ngục Azkaban (giám ngục Azkaban cũng có đãi ngộ phúc lợi??) ai, Fudge hoàn toàn chính xác nên xuống đài rồi.

"Làm sao vậy?" Snape theo trong phòng thí nghiệm đi tới, trên tay còn cầm bình nung.

"Cha đỡ đầu của em vượt ngục rồi." Harry chỉ vào tiêu đề trang đầu nói.

Thời điểm Snape nhìn thấy tấm hình kia, ánh mắt trở nên rất âm thầm, gã đàn ông lạnh lùng trên tấm ảnh cùng trong ấn tượng kia luôn dùng ánh mắt chán ghét nhìn anh đã khác nhau rất lớn, kiếp sống lao ngục vài chục năm làm cho hắn thoạt nhìn lại nhăn nheo lại điên cuồng, chỉ có thể theo hình dáng quen thuộc kia nhận ra thật là Sirius Black. Nhớ tới hồi ức có chút không vui nào đó, Snape nhíu mày, mi tâm lần nữa lõm thật sâu.

"Potter, xem ra trò biết được không ít." Snape không có bỏ qua Harry dùng xưng hô ' Cha đỡ đầu của em' này, là ai nói cho nó biết? Snape lại bỗng nhiên nghĩ đến, hình như Harry vốn là như vậy, không cần bất luận kẻ nào đi nói cho cậu biết cái gì, chính cậu chỉ biết.

"Đúng vậy a, chú ấy không chỉ có là Cha đỡ đầu của em, lúc trước còn người giữ bí mật của cha mẹ em không phải sao. Em có ý định giúp chú ấy lật lại bản án kia mà, không nghĩ tới chú ấy cũng vượt ngục rồi, có lẽ là đã biết chuyện Bellatrix" Harry thở dài.

"Lật lại bản án?" Snape với chữ này mắt so sánh cảm thấy hứng thú.

"Đúng vậy, chuyện 12 năm trước kia, Cha đỡ đầu của em bị oan. Ma pháp bộ tuy nhiên khó chơi, nhưng hiện ở sau lưng em có quý tộc ủng hộ, hơn nữa em cũng có chứng cớ, đến lúc đó xim Lucius giúp em kiện cáo trận này, nhất định có thể lật lại bản án."

Không có giải thích quá nhiều, nhưng Snape lại tin tưởng, Harry sẽ không tự dưng lấy việc này nói đùa. Chuyện 12 năm trước kia nghĩ đến cũng hoàn toàn quả là kỳ lạ, tuy nhiên Snape không muốn thừa nhận, nhưng tình cảm Black đối với một nhà Potter vẫn còn quá rõ ràng, bằng không thì hắn cũng sẽ không trở thành cha đỡ đầu của Harry!

"Albus biết không?"

"Lúc trước cụ có chỗ hoài nghi, nhưng không có chứng cớ cái gì đều phí công."

"Vậy trò định làm như thế nào?"

"Trước tìm được người nói sau, một mình chú ấy ở bên ngoài lang thang thật sự quá nguy hiểm, hình thái thú hóa của cha đỡ đầu là một chó lớn, chú vượt ngục sau nhất định sẽ đi Privet Drive tìm em." Harry giương mắt cẩn thận từng li từng tí nhìn sắc mặt Snape.

Snape trầm mặc rất lâu, lại để cho trong nội tâm Harry bất ổn .

"Trò muốn đi tìm hắn? Còn là muốn thu xếp ở cửa nhà ta một cái chuồng chó?" Mặt Snape không biểu tình nói.



"Sev, đó là Cha đỡ đầu của em " Harry đương nhiên là hiểu rõ nhóm Đạo tặc đối với Snape mà nói có nghĩa thế nào, cậu chỉ là muốn trước tìm được Sirius, sau đó lại giấu đi, cũng không có ý muốn để cho Cha đỡ đầu ở Nhà Snape.

"Thích làm gì thì làm." Snape không sao cả nói một tiếng, quay người trở về phòng thí nghiệm. Dù sao Sirius là Cha đỡ đầu của Harry, cho dù Snape chán ghét người kia, cũng không có lập trường ngăn cản Harry giải cứu Cha đỡ đầu của mình.

Ai! Harry thở dài, mâu thuẫn giữa Snape cùng nhóm Đạo tặc là không thể nào hoà giải, cậu cũng không có ý muốn cho giáo sư cùng Cha đỡ đầu ở chung, cái đó quả thực như Albus cùng Voldemort cùng nhau nhảy điệu Tăng-gô không thể tưởng tượng nổi. Sirius cậu nhất định phải cứu, đợi cứu người xong cậu rồi trở về nhận phạt là được.

Đêm về khuya, gạt Snape, hiện thân Harry run rẩy tại Privet Drive, bi thương tìm kiếm Cha đỡ đầu hình chó đáng thương lang thang của mình, sớm biết đêm lạnh như băng cậu mặc thêm mấy cái áo rồi. Vẫn là tìm ở trên con đường nhỏ, ở bên cạnh hàng rào cùng ga ra có một không gian nhỏ hẹp, có thứ gì đó bỗng chuyển động.

Harry vỗ tay ra tiếng, một quả cầu ánh sáng giữa không trung, nhẹ nhàng bay hướng ngõ nhỏ tối đen kia, ánh sáng màu trắng bạc bay qua cái vách tường đá sỏi màu xanh kia, con mắt cực lớn, hình dáng quen thuộc xuất hiện ở trước mặt Harry.

"Phù." Harry thành công tìm được người nhẹ nhàng thở ra, thu hồi quả cầu ánh sáng, yên tâm hướng đại cẩu kia đi đến.

Sirius rất khẩn trương, anh vừa mới chạy thoát khỏi bao vây, đám người Bộ pháp thuật kia vì đuổi bắt anh bủa vây kín khắp nơi. Hai ngày nay anh mới từ trên báo chí thấy được tin tức Bellatrix vượt ngục, bà chị họ điên cuồng của mình kia lại muốn làm cái gì! Trong tù khó có thể yên an, rốt cục ngồi không yên cũng chạy ra. Ý niệm đầu tiên sau khi anh trốn ra chính là nhìn một chút con đỡ đầu của mình, cho nên anh đã đến Privet Drive ôm cây đợi thỏ.

Giờ phút này tâm nguyện của anh đạt được rồi, nhìn thiếu niên từng bước tới gần kia, Sirius đột nhiên có cảm giác nhớ nhà quen thuộc, cố ý bày ra bộ dạng hung ác. Sirius biết rõ đứa bé kia là con đỡ đầu của mình, khuôn mặt cực giống James, còn có một đôi mắt xanh lục, giống như Lily. Chính anh là kẻ mang tội phải làm sao đối mặt nó? Đứa bé kia chỉ là xem anh trở thành một con chó lang thang bình thường a.

Harry đi đến trước mặt đại cẩu, thoạt nhìn thực không xong, trên người nó mang theotổn thương, bộ lông quắn lại, máu đen cùng bùn lầy dính đầy toàn thân. Harry bất đắc dĩ vạn phần vươn tay, sờ lên đầu đại cẩu, nhìn thẳng vào đồng tử lóe cảnh giác cực lớn này.

"Đừng sợ, cha đỡ đầu, con biết là chú." Harry bỗng nhiên nói thế, nghe vậy Sirius lại càng hoảng sợ.

"Hiện tại thành phố đều truy nã chú, con mang chú đến nơi an toàn." Lời Harry của còn chưa tắt, một bóng dáng màu đen lại đột nhiên từ trên trời giáng xuống, kéo theo tiếng cười điên cuồng của phụ nữ.

"Để ta xem ai vậy?" Bellatrix quay người trên mặt đất, không uổng công mụ ở nơi tràn ngập Muggle này đợi lâu như vậy, rốt cục gặt hái được.

Thật là tệ mà! Harry lui về phía sau vài bước, không nghĩ tới chính mình mà 'may mắn" như thế này. Vừa ra khỏi cửa đụng phải đối thủ một mất một còn!

"HarryPotter, còn có ha ha!" Bellatrix đi tới.

"Còn có em trai thân yêu của ta, không nghĩ tới ngươi cũng ở đây!"

Sirius đột nhiên từ phía sau nhảy ra ngoài, ngăn trước người Harry, Harry bình tĩnh rút ra đũa phép nhắm ngay Bellatrix, lúc này đối với loại người này không cần bất luận nói nhảm gì.

"Expelliarmus!" Một ánh sáng xanh đánh về phía Bellatrix.

"Impedimenta!" Bellatrix nhanh chóng làm ra phản ứng, tránh thoát công kích,

Bellatrix cũng không phải là ăn chay, dù sao cũng là Death Eater kinh nghiệm phong phú, lúc trước Sirius chính là chết ở trong tay mụ.



"Reducto!" Bellatrix vốn là dễ dàng bị chọc giận, vì vậy đối với Harry phản kích điên cuồng mà có lực sát thương đã bắt đầu, thần chú ở trong đầu của mụ, cũng không như những đứa bé mọi nhà kia!

"Protegos!" Harry cũng không phải một nhân vật dễ dàng ứng phó, hai năm tu luyện cũng đủ để cho năng lực của cậu khôi phục đến thời đại toàn thịnh.

Bên này đang đánh náo nhiệt, nhưng cách đó không xa, một luồng khí màu đen xoáy qua, thân ảnh Snape bỗng nhiên hiện ra. Nhìn thấy quang cảnh này, đũa phép màu đen lập tức trực chỉ Bellatrix.

"Diffindo!"

Bellatrix nghe được âm thanh kịp phản ứng chính mình bị đánh lén, không kịp né tránh, chỉ có thể miễn cưỡng lẩm nhẩm thần chú bảo vệ bị đánh một cái, da thịt trên người lập tức rạn nứt ra, có thể thấy được Snape đối với mụ dùng thần chú tuyệt đối không phải 'thân thiện' như Stupefy, phẫn hận trừng Harry liếc, về sau lại hóa thành một nhúm khói màu đen vèo thoáng một phát bay mất.

Snape đi đến trước mặt Harry, cả người hơi thở khủng bố đều làm cho thực vật chung quanh héo rũ rồi.

"Potter, ta thực không thể tin được trò vậy mà không có suy nghĩ, có lẽ ta cần phải đem thứ không biết suy nghĩ trên cổ trò gọi là trái bí đỏ!" Snape hiển nhiên là phát hiện Harry tự tiện ra ngoài, nghĩ đến cậu có lẽ là đã đến đường Privet Drive, cho nên vội vàng chạy tới nhìn. Không nghĩ tới đến đây, liền gặp được cảnh tượng kích thích như vậy.

Harry nghe vậy PHỤT thoáng một phát bật cười, giáo sư như thế nào liền mắng chửi người đều hài hước hiếm thấy như vậy ah!

"Sev, thực xin lỗi, em không phải sợ anh không vui sao" Harry kéo góc áo Snape.

"Trò đêm khuya cùng quanh quẩn với kẻ tù tội trốn chạy là vì sợ ta không vui? Có lẽ ngài Potter cho rằng ta vui vẻ rất độc đáo, trò chẳng lẽ cảm thấy khi ta biết trò rốt cục bị Bellatrix giết chết sẽ cảm thấy vui sao?" Snape lại một lần bị Harry làm rối lên mà u ám, 'Ngài Potter' cũng xuất hiện.

"Sev, anh đừng nóng giận sao."

Hai người tại đây cãi nhau rất rộn rã, đại cẩu một bên bị dọa ngất, đồ lót Merlin! Người kia là Snape! Đúng vậy, tuy hơn mười năm không gặp, nhưng mái tóc kia, cái mặt kia, cái mũi kia, khí chất đó, tính cách tiêu biểu như vậy, anh không có khả năng nhận lầm! Harry rốt cuộc cùng hắn có quan hệ gì? Gọi Sev Sev, nghĩ đến hình ảnh kia lại làm cho Sirius tự đâm mù hai mắt.

Snape chán ghét liếc qua đại cẩu màu đen bẩn muốn chết kia, người sau hung thần ác sát, nhe răng trợn mắt với nh, cổ họng phát ra gầm nhẹ cảnh cáo, khóe miệng Snape co giật.

"Potter, khai thông ‘vật cưng' của trò thoáng một chút, nơi đây không nên ở lâu." Snape xoay người độn thổ biến mất trong lốc xoáy màu đen.

Harry bi thương ai thán một tiếng, xong rồi, cậu càng chọc giận giáo sư, cái này là tội chồng tội, giáo sư đón chừng hai ngày này đều luôn gọi cậu Ngài Potter thật vất vả, lần trước giáo sư đều trực tiếp gọi cậu là Harry

Harry ngồi xổm xuống hổ sờ đại cẩu, hai mắt đẫm lệ rưng rưng đáng thương nói.

"Cha đỡ đầu à, hiện tại cuộc sống của con không tốt, chúng ta là hai cha con chú phối hợp với con một phát nha, ngoan ngoãn đừng tìm Sev gây sự được không?" Ngày mai cậu sẽ đi tìm Lucius, để cho hắn thu xếp chỗ an toàn cho Sirius, bất quá hôm nay mà nói..., giống như chỉ có thể trở lại Đường bàn Xoay rồi.

Harry ôm lấy đại cẩu, đọc một tiếng Apparate, hai người cùng nhau biến mất trên đường Privet Drive.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện [Harry Potter] - Cho Em Cơ Hội Lần Nữa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook