[Harry Potter Đồng Nhân] – Cứu Vớt Kẻ Được Chọn
Chương 118
Tam Cá Quyển
23/10/2020
Posted by Ciel Archfiend Lucifer on Tháng Mười Một 19, 2014
Posted in: Uncategorized. Để lại bình luận
Nói ngược
Editor: Ciel Míp
Bây giờ chúng ta hãy quay ngược màn hình về buổi tối kia, buổi tối mà giáo sư ôn chuyện với Dumbledore.
Trong văn phòng Hiệu Trưởng Hogwarts, Dumbledore vẫn ngồi trên ghế cười tủm tỉm nhìn Snape y như cũ, khác nhau là trong tay cụ không có kẹo ngọt chết người như xưa, đương nhiên, Snape có thể khẳng định, nguyên nhân tạo ra thành quả này – tức “Người khởi xướng” – rõ ràng là Dark Lord đời thứ nhất.
“Nói vậy thì Dark Mark của ngài Malfoy cũng tiêu trừ rồi phải không?” Dumbledore rất buồn khi trong tay mình đã không còn kẹo, liếc trộm Grindelwald bên cạnh.
“Nhưng mà...... Tôi lo rằng Dark Lord......” Snape lo lắng nhất là chuyện này, dinh thự Malfoy cũng không phải là chỗ bí ẩn gì, bọn Death Eater vô cùng quen thuộc nơi đây, nếu Dark Lord muốn lấy trang viên làm căn cứ chỉ huy. Một khi gã phát hiện ra Lucius đã phản bội thì...... Gã hoàn toàn có thể thần không biết quỷ không hay đi vào dinh thự Malfoy......
“Cậu lo lắng cho anh toàn của ngài Malfoy?” Grindelwald hiểu ra gì đó, gật đầu, “Chính xác...... Dark Lord sẽ nhanh chóng phát hiện ra sự phản bội của anh ta, nếu như vậy......” Ông trầm ngâm suy nghĩ, có thêm đồng minh đương nhiên là chuyện tốt với họ, gia tộc Malfoy là một trợ lực vô cùng tốt, thậm chí còn có thể mượn sức một bộ phận quý tộc......
Dumbledore cũng thấy được điểm này, cụ đứng dậy: “Vậy thì...... Severus, chúng ta cần nghĩ một biện pháp cam đoan an toàn của ngài Malfoy......”
Grindelwald cười hiểu ý: “Nơi an toàn nhất...... Trên đời này ngoài Hogwarts ra thì còn có thể có chỗ nào nữa chứ?”
“Ý ngài là.....” Snape nhíu mi.
“Chúng ta cần một vị giáo sư Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám mới, người mà Bộ Phép Thuật đề cử hình như...... Không được lý tưởng lắm......” Grindelwald tao nhã nhíu mày, “Ngài Malfoy là một người vô cùng thích hợp để chọn.”
Lucius Malfoy có địa vị và mạng lưới của riêng mình ở Bộ Phép Thuật, chính anh ta lại là thành viên ban quản trị của Hogwarts, chọn người như vậy...... tốt hơn nhiều so với Umbridge! Hơn nữa, cứ như vậy, Fudge cũng không có lý do gì để phản đối. Hơn nữa Lucius thông thạo Nghệ Thuật Hắc Ám, một giáo sư như vậy, đối với lớp Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám của bọn họ cũng có lợi rất lớn, tóm lại, Lucius Malfoy là một người vô cùng tốt để chọn......
“Hơn nữa......” Grindelwald lại thêm một câu hơn nữa, “Giáo sư Hogwarts có thể mang người nhà của mình vào Hogwarts, điều này cũng sẽ giúp ngài Malfoy bỏ bớt lo nghĩ ở nhà.” Ông nghĩ...... Cơ hội tốt như vậy hoàn toàn dẹp bỏ mọi lo lắng còn có thêm trợ giúp, Lucius Malfoy sẽ tiếp nhận cành ô-liu bọn họ vươn ra.
tiếp nhận cành ô-liu được vươn ra: nhận sự giúp đỡ khi gặp khó khăn
Vì thế, sáng sớm hôm sau, Dumbledore tự tay viết thư cho Lucius Malfoy, mời anh vào Hogwarts đảm nhiệm chức vị giáo sư Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, hơn nữa ở cuối thư còn nhắc riêng, giáo sư có thể mang người nhà đến trường ở chung. Sau đó đem lá thư giao cho Snape, cú mèo thật sự rất không an toàn.
Phong thư này đối với Lucius có thể nói là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, anh không có lo lắng gì nhiều, chỉ lo nhất mỗi chuyện an toàn của vợ con, trợ giúp của Dumbledore không thể nghi ngờ làm anh cảm thấy vô cùng vừa lòng. Nhưng mà, anh cũng có một chút lo lắng: “Tôi và Hội Phượng Hoàng...... vẫn có vài mâu thuẫn, có......”
Đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi: nghĩa là khi hoạn nạn khốn khó nhất được người ta đưa tới trợ lực, giúp đỡ đúng đắn như ngày tuyết lạnh băng có người tặng than sưởi ấm.
“Đây đơn thuần là lời mời của Hogwarts.” Snape hiểu được ý của bạn tốt, “Anh không phải lo.”
“Như vậy...... Chừng nào thì đi?” Lucius hỏi, “Tôi nhớ rõ trước khai giảng mấy người còn có một Hội Nghị Giáo Sư nữa mà đúng không?”
“Cái này anh không cần đi.” Snape gật đầu, “Chỉ là...... Người kia muốn gặp anh.”
“Hửm?” Lucius nhướng mày, “Vinh hạnh của tôi.”
Sự phản bội của Lucius Malfoy, không đợi tới khi Voldemort phát giác thì [Nhật Báo Tiên Tri] đã báo cho gã hết rồi. Cho một tiền Death Eater tới làm giáo sư...... Mặc dù cái này cũng không phải Hogwarts lần đầu tiên làm loại chuyện như vậy, nhưng mà...... Snape dạy là Độc Dược còn Lucius Malfoy trực tiếp trở thành giáo sư Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, chuyện này không thể không làm người khác cảm thấy lo lắng. Nhưng đối với mấy cái ý kiến trái chiều này, đương nhiệm hiệu trưởng Dumbledore chỉ tủm tỉm cười nói đẩy đưa với tên phóng viên: “Lucius là một giáo sư không tồi, các vị đồng nghiệp đều rất thích cậu ta...... Death Eater? Hôm nay thời tiết không tệ nhỉ......” làm phóng viên tới phỏng vấn giận đến nỗi muốn đấm một phát vào cái bản mặt già nua mà cứ hay cười tủm tỉm của cụ.
Voldemort đầu tiên là tỏ vẻ hoài nghi với chuyện Lucius nhậm chức, nhưng triệu hồi liên tiếp vài lần anh cũng không tới, Dark Mark hình như không có một chút tác dụng gì. Voldemort bắt đầu cảm thấy kinh hoảng, gia tộc Malfoy vẫn là hậu thuẫn quan trọng nhất của gã, mất đi trợ lực này, lực lượng Death Eater sẽ suy yếu mạnh! Hơn nữa...... Hắn vẫn không muốn tin rằng Lucius Malfoy sẽ phản bội gã, anh vẫn luôn là một thuộc hạ nghe lời, làm việc lúc nào cũng cũng vô cùng đắc lực, hầu hạ mình cũng vô cùng vừa lòng...... Voldemort xoa xoa nơi giữa đôi mày, hắn nhớ lại những ngày hai người vẫn triền miên bên cạnh nhau, nghĩ tới Lucius sẽ phản bội, hắn cảm thấy trong lòng tê tái...... Chẳng qua là vì sao, chính gã còn phải đi xem dinh thự Malfoy.
Trang viên Malfoy chỉ còn một mảnh yên tĩnh, một người cũng không có, thậm chí ngay cả gia tinh cũng không còn một mống. Hoa hồng trong vườn đã héo rũ, những con công trắng muốt cũng mất đâu hết. Voldemort cúi người, nhặt lên một đóa hoa hồng ủ rũ, hoa hồng kia đã trở nên khô úa, hoa vốn đỏ tươi cũng thành màu đen. Dinh thự lộng lẫy đã bịt kín tro bụi, Voldemort đi qua hết một phòng lại một phòng, trong đầu gã xẹt qua một ít hình ảnh lộn xộn, ngắn ngủi, cũng không làm gã nhớ lại cái gì. Chỉ là hắn nhận ra tự dưng trong lòng trống rỗng, hư không...... Cái gì cũng không níu được......
Harry nhẹ nhàng nện bước đi vào phòng học Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, phía sau cậu là Draco ủ rũ đi theo, Blaise buồn cười kéo cậu ta. Ba người đi vào phòng học, bên trong chỉ có thưa thớt vài người đến. Lucius mặc một bộ áo chùng màu chàm với hoa văn nhánh, cổ tay áo có đường viền hoa trắng ngà lộng lẫy, anh đang đứng trên bục giảng lật giáo án tự mình nghiên cứu, thấy Harry vào, anh gật đầu với cậu. Harry gật trả một cái, lại nhìn lướt qua Draco ở đằng sau. Draco thấy ba mình liếc một cái, lại nhanh chóng cúi đầu, đi theo Harry ngồi xuống chỗ ngồi của mình.
Gia trưởng tộc Malfoy tự giảng bài, các Slytherin tất nhiên sẽ không thể không nể mặt anh, trước nửa giờ vô lớp, tất cả Slytherin đều đã đến đông đủ. Trong phòng học rất im lặng, tất cả mọi người nghiên cứu sách giáo khoa trong tay, Lucius rất vừa lòng tình huống trước mắt. Đám Gryffindor tới rất muộn, trừ Hermione Granger và các học trò có thành tích cao đến trước, thì mãi cho đến chuông vào lớp vang lên, một đám người mới vội vã đuổi theo tiếng chuông chạy vô phòng.
“Gryffindor, hai mươi điểm.” giáo sư Malfoy vô cùng bình tĩnh nói, “Bởi vì bọn mi tới trễ.”
“Bọn tôi không có muộn!” Ron Weasley là kẻ đầu tiên nhịn không được la lên.
“Bọn mi muộn năm giây, trò Weasley.” giáo sư Malfoy thản nhiên trả lời, “Nếu mi không muốn vì bọn mi làm phiền trật tự lớp học mà bị trừ điểm thì, xin mời mi câm miệng.” Trong giọng nói của anh mang theo uy nghiêm đáng tin.
Gryffindor đột ngột bị “ế”, không dám nói thêm tý gì. Ron Weasley há miệng thở dốc, giống như còn muốn cãi lại, nhưng bị Finnigan bên cạnh kéo áo đi, đành phải nuốt lại lời muốn nói.
”ế” được hiểu theo nhiều nghĩa: quê, ngậm miệng, sượng… tóm lại là chỉ thái độ đột ngột bị ngừng lại, im lặng.
“Theo ta được biết thì các trò đã học về mũ đỏ, Boggart, người sói......” Lucius nói tỉ mỉ lại chương trình học trước của bọn họ, từ tốn đi giữa khoảng trống nơi chỗ ngồi của mấy học trò, “Ta nghĩ...... Các trò rất cần học tập một ít bùa chú cao cấp, để chống lại vài điều các trò sắp phải đối mặt kế tiếp đây......”
Mũ đỏ: là một sinh vật nhỏ lùn, kẻ sống nơi máu đổ, chẳng hạn như trong những hầm ngục tối của lâu đài, những ổ gà của chiến trường cũ, hoặc chỉ đơn giản là trong các lỗ ngầm dưới lòng đất. Chúng tấn công những người bị lạc đường, và mặc dù chúng cực kỳ nguy hiểm đối với những Muggle đơn độc, một phù thủy có thể đẩy lùi chúng với những bùa chú. Chúng cũng có thể bị đẩy lùi bằng cách hất vào chúng Độc Dược mỹ dung.
có thể tham khảo thêm ở đây: http://harrypotter.wikia.com/wiki/RedCap
Lucius đi lên trên bục giảng, rút đũa phép ra từ trong gậy đầu rắn, chỉ vào một điểm trên tấm bảng đen: “Chúng ta cần học tiếp theo là — người sói.” Anh nghe được dưới bục giảng vang lên một mảnh rỉ tai rầm rì khe khẽ, anh xoay người, “Ta biết trước đây các trò đã học được một số tri thức có liên quan tới người sói, nhưng nhiêu đó thôi thì vẫn còn chưa đủ, những thứ ta sắp yêu cầu các trò học là...... Cách để giết chết một người sói!” Trong mắt anh đầy nghiêm khắc và yêu cầu phục tùng, tiếng rỉ tai rầm rì nhanh chóng mất hết.
“Tốt, trước tiên, có ai có thể nói cho ta biết, đặc điểm cơ bản để nhận diện một người sói?” Lucius đưa ra vấn đề thứ nhất.
Hermione vẫn như cũ là người giơ tay đầu tiên.
“Cô Granger?” Lucius gật đầu, “Mời nói.”
Tiểu thư biết N thứ của Hogwarts trả lời tất nhiên là không có vấn đề gì, cô bé trả lời vấn đề này hoàn hảo.
Lucius vừa lòng gật nhẹ đầu: “Vô cùng tốt, cô Granger, Draco từng nhắc tới cô với ta rằng cô vô cùng bác học.” Mặt của Hermione ngượng ngùng đỏ lên một chút, “Gryffindor cộng mười điểm.”
Lucius bắt đầu bài giảng chính thức của anh: “Trả lời của cô Granger vừa rồi vô cùng chính xác, nhưng ta còn muốn bổ sung vài câu......”
“A...... ngài Malfoy thật đúng là có dáng giáo sư à nha.....” Harry cười nhẹ, “Phải không, Draco?”
Draco chỉ liên tiếp vùi đầu ghi chép vào vở, cũng không thèm ngẩng đầu lên mà trả lời: “Đừng nói chuyện với tớ, tớ phải nghe giảng!” Cậu đâu dám trốn tiết lơ là khóa dạy của ba ba chứ.
Harry trao đổi ánh mắt với Blaise một cái, cười nói: “Nhìn cái coi, ngài Malfoy con là chăm ngoan hiếu học cỡ nào kìa......” Nếu không phải là đang trên lớp, cậu đã gần như phùng miệng huýt sáo ra trò rồi.
Thừa dịp Lucius xoay người sang chỗ khác làm mẫu một cái bùa, Draco hung hăng trợn mắt trừng hai tên bạn khốn nạn vui sướng cười trên nỗi đau của người khác, le lưỡi với họ một cái, giơ nắm tay làm một động tác uy hiếp.
“Trò Malfoy......” Lucius không biết xoay người lại hồi nào, vừa khớp thấy con mình làm mặt quỷ với bạn học, anh không khỏi bực mình kêu lên.
“Dạ!” Draco sợ tới mức lập tức đứng dậy, làm cho Harry với Blaise buồn cười không thôi.
“Nói ta nghe, người sói có tập tính gì?” Lucius khịt mũi một cái, nhắc “vợ” của bạn tốt không nên cứ lấn tới, mấy cái thủ đoạn nho nhỏ của ba người bọn chúng anh đều nhìn được hết.
Harry nín cười, nháy mắt mấy cái với đối phương, tỏ vẻ hiểu được, hiểu được. Draco lắp bắp trả lời xong vấn đề, cộng thêm cho Slytherin mười điểm, cậu thở ra một hơi nhẹ nhõm ngồi phịch xuống. Vuốt vuốt một mớ mồ hôi lạnh trên trán, cậu bất mãn vừa trừng mắt liếc nhìn tên bạn thật là tốt ngồi cạnh một cái, vừa sợ hãi ngó ba ba nhà mình trên bục giảng, không dám lên tiếng nữa.
Posted in: Uncategorized. Để lại bình luận
Nói ngược
Editor: Ciel Míp
Bây giờ chúng ta hãy quay ngược màn hình về buổi tối kia, buổi tối mà giáo sư ôn chuyện với Dumbledore.
Trong văn phòng Hiệu Trưởng Hogwarts, Dumbledore vẫn ngồi trên ghế cười tủm tỉm nhìn Snape y như cũ, khác nhau là trong tay cụ không có kẹo ngọt chết người như xưa, đương nhiên, Snape có thể khẳng định, nguyên nhân tạo ra thành quả này – tức “Người khởi xướng” – rõ ràng là Dark Lord đời thứ nhất.
“Nói vậy thì Dark Mark của ngài Malfoy cũng tiêu trừ rồi phải không?” Dumbledore rất buồn khi trong tay mình đã không còn kẹo, liếc trộm Grindelwald bên cạnh.
“Nhưng mà...... Tôi lo rằng Dark Lord......” Snape lo lắng nhất là chuyện này, dinh thự Malfoy cũng không phải là chỗ bí ẩn gì, bọn Death Eater vô cùng quen thuộc nơi đây, nếu Dark Lord muốn lấy trang viên làm căn cứ chỉ huy. Một khi gã phát hiện ra Lucius đã phản bội thì...... Gã hoàn toàn có thể thần không biết quỷ không hay đi vào dinh thự Malfoy......
“Cậu lo lắng cho anh toàn của ngài Malfoy?” Grindelwald hiểu ra gì đó, gật đầu, “Chính xác...... Dark Lord sẽ nhanh chóng phát hiện ra sự phản bội của anh ta, nếu như vậy......” Ông trầm ngâm suy nghĩ, có thêm đồng minh đương nhiên là chuyện tốt với họ, gia tộc Malfoy là một trợ lực vô cùng tốt, thậm chí còn có thể mượn sức một bộ phận quý tộc......
Dumbledore cũng thấy được điểm này, cụ đứng dậy: “Vậy thì...... Severus, chúng ta cần nghĩ một biện pháp cam đoan an toàn của ngài Malfoy......”
Grindelwald cười hiểu ý: “Nơi an toàn nhất...... Trên đời này ngoài Hogwarts ra thì còn có thể có chỗ nào nữa chứ?”
“Ý ngài là.....” Snape nhíu mi.
“Chúng ta cần một vị giáo sư Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám mới, người mà Bộ Phép Thuật đề cử hình như...... Không được lý tưởng lắm......” Grindelwald tao nhã nhíu mày, “Ngài Malfoy là một người vô cùng thích hợp để chọn.”
Lucius Malfoy có địa vị và mạng lưới của riêng mình ở Bộ Phép Thuật, chính anh ta lại là thành viên ban quản trị của Hogwarts, chọn người như vậy...... tốt hơn nhiều so với Umbridge! Hơn nữa, cứ như vậy, Fudge cũng không có lý do gì để phản đối. Hơn nữa Lucius thông thạo Nghệ Thuật Hắc Ám, một giáo sư như vậy, đối với lớp Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám của bọn họ cũng có lợi rất lớn, tóm lại, Lucius Malfoy là một người vô cùng tốt để chọn......
“Hơn nữa......” Grindelwald lại thêm một câu hơn nữa, “Giáo sư Hogwarts có thể mang người nhà của mình vào Hogwarts, điều này cũng sẽ giúp ngài Malfoy bỏ bớt lo nghĩ ở nhà.” Ông nghĩ...... Cơ hội tốt như vậy hoàn toàn dẹp bỏ mọi lo lắng còn có thêm trợ giúp, Lucius Malfoy sẽ tiếp nhận cành ô-liu bọn họ vươn ra.
tiếp nhận cành ô-liu được vươn ra: nhận sự giúp đỡ khi gặp khó khăn
Vì thế, sáng sớm hôm sau, Dumbledore tự tay viết thư cho Lucius Malfoy, mời anh vào Hogwarts đảm nhiệm chức vị giáo sư Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, hơn nữa ở cuối thư còn nhắc riêng, giáo sư có thể mang người nhà đến trường ở chung. Sau đó đem lá thư giao cho Snape, cú mèo thật sự rất không an toàn.
Phong thư này đối với Lucius có thể nói là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, anh không có lo lắng gì nhiều, chỉ lo nhất mỗi chuyện an toàn của vợ con, trợ giúp của Dumbledore không thể nghi ngờ làm anh cảm thấy vô cùng vừa lòng. Nhưng mà, anh cũng có một chút lo lắng: “Tôi và Hội Phượng Hoàng...... vẫn có vài mâu thuẫn, có......”
Đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi: nghĩa là khi hoạn nạn khốn khó nhất được người ta đưa tới trợ lực, giúp đỡ đúng đắn như ngày tuyết lạnh băng có người tặng than sưởi ấm.
“Đây đơn thuần là lời mời của Hogwarts.” Snape hiểu được ý của bạn tốt, “Anh không phải lo.”
“Như vậy...... Chừng nào thì đi?” Lucius hỏi, “Tôi nhớ rõ trước khai giảng mấy người còn có một Hội Nghị Giáo Sư nữa mà đúng không?”
“Cái này anh không cần đi.” Snape gật đầu, “Chỉ là...... Người kia muốn gặp anh.”
“Hửm?” Lucius nhướng mày, “Vinh hạnh của tôi.”
Sự phản bội của Lucius Malfoy, không đợi tới khi Voldemort phát giác thì [Nhật Báo Tiên Tri] đã báo cho gã hết rồi. Cho một tiền Death Eater tới làm giáo sư...... Mặc dù cái này cũng không phải Hogwarts lần đầu tiên làm loại chuyện như vậy, nhưng mà...... Snape dạy là Độc Dược còn Lucius Malfoy trực tiếp trở thành giáo sư Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, chuyện này không thể không làm người khác cảm thấy lo lắng. Nhưng đối với mấy cái ý kiến trái chiều này, đương nhiệm hiệu trưởng Dumbledore chỉ tủm tỉm cười nói đẩy đưa với tên phóng viên: “Lucius là một giáo sư không tồi, các vị đồng nghiệp đều rất thích cậu ta...... Death Eater? Hôm nay thời tiết không tệ nhỉ......” làm phóng viên tới phỏng vấn giận đến nỗi muốn đấm một phát vào cái bản mặt già nua mà cứ hay cười tủm tỉm của cụ.
Voldemort đầu tiên là tỏ vẻ hoài nghi với chuyện Lucius nhậm chức, nhưng triệu hồi liên tiếp vài lần anh cũng không tới, Dark Mark hình như không có một chút tác dụng gì. Voldemort bắt đầu cảm thấy kinh hoảng, gia tộc Malfoy vẫn là hậu thuẫn quan trọng nhất của gã, mất đi trợ lực này, lực lượng Death Eater sẽ suy yếu mạnh! Hơn nữa...... Hắn vẫn không muốn tin rằng Lucius Malfoy sẽ phản bội gã, anh vẫn luôn là một thuộc hạ nghe lời, làm việc lúc nào cũng cũng vô cùng đắc lực, hầu hạ mình cũng vô cùng vừa lòng...... Voldemort xoa xoa nơi giữa đôi mày, hắn nhớ lại những ngày hai người vẫn triền miên bên cạnh nhau, nghĩ tới Lucius sẽ phản bội, hắn cảm thấy trong lòng tê tái...... Chẳng qua là vì sao, chính gã còn phải đi xem dinh thự Malfoy.
Trang viên Malfoy chỉ còn một mảnh yên tĩnh, một người cũng không có, thậm chí ngay cả gia tinh cũng không còn một mống. Hoa hồng trong vườn đã héo rũ, những con công trắng muốt cũng mất đâu hết. Voldemort cúi người, nhặt lên một đóa hoa hồng ủ rũ, hoa hồng kia đã trở nên khô úa, hoa vốn đỏ tươi cũng thành màu đen. Dinh thự lộng lẫy đã bịt kín tro bụi, Voldemort đi qua hết một phòng lại một phòng, trong đầu gã xẹt qua một ít hình ảnh lộn xộn, ngắn ngủi, cũng không làm gã nhớ lại cái gì. Chỉ là hắn nhận ra tự dưng trong lòng trống rỗng, hư không...... Cái gì cũng không níu được......
Harry nhẹ nhàng nện bước đi vào phòng học Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, phía sau cậu là Draco ủ rũ đi theo, Blaise buồn cười kéo cậu ta. Ba người đi vào phòng học, bên trong chỉ có thưa thớt vài người đến. Lucius mặc một bộ áo chùng màu chàm với hoa văn nhánh, cổ tay áo có đường viền hoa trắng ngà lộng lẫy, anh đang đứng trên bục giảng lật giáo án tự mình nghiên cứu, thấy Harry vào, anh gật đầu với cậu. Harry gật trả một cái, lại nhìn lướt qua Draco ở đằng sau. Draco thấy ba mình liếc một cái, lại nhanh chóng cúi đầu, đi theo Harry ngồi xuống chỗ ngồi của mình.
Gia trưởng tộc Malfoy tự giảng bài, các Slytherin tất nhiên sẽ không thể không nể mặt anh, trước nửa giờ vô lớp, tất cả Slytherin đều đã đến đông đủ. Trong phòng học rất im lặng, tất cả mọi người nghiên cứu sách giáo khoa trong tay, Lucius rất vừa lòng tình huống trước mắt. Đám Gryffindor tới rất muộn, trừ Hermione Granger và các học trò có thành tích cao đến trước, thì mãi cho đến chuông vào lớp vang lên, một đám người mới vội vã đuổi theo tiếng chuông chạy vô phòng.
“Gryffindor, hai mươi điểm.” giáo sư Malfoy vô cùng bình tĩnh nói, “Bởi vì bọn mi tới trễ.”
“Bọn tôi không có muộn!” Ron Weasley là kẻ đầu tiên nhịn không được la lên.
“Bọn mi muộn năm giây, trò Weasley.” giáo sư Malfoy thản nhiên trả lời, “Nếu mi không muốn vì bọn mi làm phiền trật tự lớp học mà bị trừ điểm thì, xin mời mi câm miệng.” Trong giọng nói của anh mang theo uy nghiêm đáng tin.
Gryffindor đột ngột bị “ế”, không dám nói thêm tý gì. Ron Weasley há miệng thở dốc, giống như còn muốn cãi lại, nhưng bị Finnigan bên cạnh kéo áo đi, đành phải nuốt lại lời muốn nói.
”ế” được hiểu theo nhiều nghĩa: quê, ngậm miệng, sượng… tóm lại là chỉ thái độ đột ngột bị ngừng lại, im lặng.
“Theo ta được biết thì các trò đã học về mũ đỏ, Boggart, người sói......” Lucius nói tỉ mỉ lại chương trình học trước của bọn họ, từ tốn đi giữa khoảng trống nơi chỗ ngồi của mấy học trò, “Ta nghĩ...... Các trò rất cần học tập một ít bùa chú cao cấp, để chống lại vài điều các trò sắp phải đối mặt kế tiếp đây......”
Mũ đỏ: là một sinh vật nhỏ lùn, kẻ sống nơi máu đổ, chẳng hạn như trong những hầm ngục tối của lâu đài, những ổ gà của chiến trường cũ, hoặc chỉ đơn giản là trong các lỗ ngầm dưới lòng đất. Chúng tấn công những người bị lạc đường, và mặc dù chúng cực kỳ nguy hiểm đối với những Muggle đơn độc, một phù thủy có thể đẩy lùi chúng với những bùa chú. Chúng cũng có thể bị đẩy lùi bằng cách hất vào chúng Độc Dược mỹ dung.
có thể tham khảo thêm ở đây: http://harrypotter.wikia.com/wiki/RedCap
Lucius đi lên trên bục giảng, rút đũa phép ra từ trong gậy đầu rắn, chỉ vào một điểm trên tấm bảng đen: “Chúng ta cần học tiếp theo là — người sói.” Anh nghe được dưới bục giảng vang lên một mảnh rỉ tai rầm rì khe khẽ, anh xoay người, “Ta biết trước đây các trò đã học được một số tri thức có liên quan tới người sói, nhưng nhiêu đó thôi thì vẫn còn chưa đủ, những thứ ta sắp yêu cầu các trò học là...... Cách để giết chết một người sói!” Trong mắt anh đầy nghiêm khắc và yêu cầu phục tùng, tiếng rỉ tai rầm rì nhanh chóng mất hết.
“Tốt, trước tiên, có ai có thể nói cho ta biết, đặc điểm cơ bản để nhận diện một người sói?” Lucius đưa ra vấn đề thứ nhất.
Hermione vẫn như cũ là người giơ tay đầu tiên.
“Cô Granger?” Lucius gật đầu, “Mời nói.”
Tiểu thư biết N thứ của Hogwarts trả lời tất nhiên là không có vấn đề gì, cô bé trả lời vấn đề này hoàn hảo.
Lucius vừa lòng gật nhẹ đầu: “Vô cùng tốt, cô Granger, Draco từng nhắc tới cô với ta rằng cô vô cùng bác học.” Mặt của Hermione ngượng ngùng đỏ lên một chút, “Gryffindor cộng mười điểm.”
Lucius bắt đầu bài giảng chính thức của anh: “Trả lời của cô Granger vừa rồi vô cùng chính xác, nhưng ta còn muốn bổ sung vài câu......”
“A...... ngài Malfoy thật đúng là có dáng giáo sư à nha.....” Harry cười nhẹ, “Phải không, Draco?”
Draco chỉ liên tiếp vùi đầu ghi chép vào vở, cũng không thèm ngẩng đầu lên mà trả lời: “Đừng nói chuyện với tớ, tớ phải nghe giảng!” Cậu đâu dám trốn tiết lơ là khóa dạy của ba ba chứ.
Harry trao đổi ánh mắt với Blaise một cái, cười nói: “Nhìn cái coi, ngài Malfoy con là chăm ngoan hiếu học cỡ nào kìa......” Nếu không phải là đang trên lớp, cậu đã gần như phùng miệng huýt sáo ra trò rồi.
Thừa dịp Lucius xoay người sang chỗ khác làm mẫu một cái bùa, Draco hung hăng trợn mắt trừng hai tên bạn khốn nạn vui sướng cười trên nỗi đau của người khác, le lưỡi với họ một cái, giơ nắm tay làm một động tác uy hiếp.
“Trò Malfoy......” Lucius không biết xoay người lại hồi nào, vừa khớp thấy con mình làm mặt quỷ với bạn học, anh không khỏi bực mình kêu lên.
“Dạ!” Draco sợ tới mức lập tức đứng dậy, làm cho Harry với Blaise buồn cười không thôi.
“Nói ta nghe, người sói có tập tính gì?” Lucius khịt mũi một cái, nhắc “vợ” của bạn tốt không nên cứ lấn tới, mấy cái thủ đoạn nho nhỏ của ba người bọn chúng anh đều nhìn được hết.
Harry nín cười, nháy mắt mấy cái với đối phương, tỏ vẻ hiểu được, hiểu được. Draco lắp bắp trả lời xong vấn đề, cộng thêm cho Slytherin mười điểm, cậu thở ra một hơi nhẹ nhõm ngồi phịch xuống. Vuốt vuốt một mớ mồ hôi lạnh trên trán, cậu bất mãn vừa trừng mắt liếc nhìn tên bạn thật là tốt ngồi cạnh một cái, vừa sợ hãi ngó ba ba nhà mình trên bục giảng, không dám lên tiếng nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.