[Harry Potter Đồng Nhân] Vinh Quang Vĩnh Hằng
Chương 84: Phiên ngoại : Regulus x Sirius
Phượng Quỳ Lâu; Phượng Quỳ Huân
01/06/2021
EDITOR: PARK HOONWOO
Beta: Kyu
- o0o-
Regulus Black là con trai thứ hai của gia tộc Black, hắn có một anh trai, tên là Sirius Black. Sirius nguyên bản là người thừa kế được gia tộc chú trọng, cho nên anh trai hắn từ nhỏ đã được trưởng bối coi trọng và bồi dưỡng nhiều hơn hắn. Nhưng mà, anh trai hắn lại là một người khao khát tự do, anh ấy không cam lòng chịu xiềng xích thuần huyết trong của gia tộc trói buộc nên đã lựa chọn Gryffindor, trở thành kẻ dị biệt ở thế hệ này của gia tộc. Bất quá, sau khi ba mẹ biết quan hệ của hai nhà sáng lập Gryffindor và Slytherin rồi thì cũng không còn ngăn cản anh trai nữa, nhưng trọng điểm bồi dưỡng lại chuyển sang hắn, trông cậy hắn có thể gánh vác trách nhiệm quản lý gia tộc.
Thân là một phần tử của Black, tuy rằng hắn rất thích bầu không khí học tập mạnh mẽ của Ravenclaw, nhưng gia tộc Black đã có thêm một người đi nhà khác rồi, cho nên hắn không thể không lựa chọn Slytherin. Sau khi đến Hogwarts, anh trai không muốn đi tìm hắn chút nào, hắn chỉ có thể tự động thủ đi tìm anh ấy, nhưng thường xuyên bị cự tuyệt. Hắn biết, anh trai không muốn thấy hắn. Bất quá, đối với hắn, anh trai mãi mãi là quan trọng nhất, cho nên hắn muốn Sirius hiểu cho hắn.
Những cái đặc biệt của Black trước giờ thứ nhất chính là thừa thãi thuần huyết, thứ hai cũng chính là những kẻ dị biệt, mỗi thế hệ của Black lúc nào cũng sẽ có mấy người như vậy và đã bị trục xuất khỏi gia tộc, mà ở thế hệ này của hắn, Andromeda yêu một phù thuỷ xuất thân Muggle, cho nên chị ấy liền bị trục xuất khỏi gia tộc, trên gia phả lại nhiều thêm một vệt đen. Mà Sirius cũng rất có khả năng sẽ đem chỗ trống của tên mình biến thành một vết đen trên gia phả, hiện tại đã có không ít người chờ cảnh Sirius bị trục xuất khỏi gia tộc. Đối với mấy người như thế, Regulus lúc nào cũng khinh thường liếc qua, trong lòng hắn rất lo lắng cho Sirius, cho nên hắn tận lực vãn hồi sự quyến luyến của Sirius với gia tộc, cũng như tình cảm anh em của hai người bọn họ.
"Sirius, Giáng sinh này anh có về không?" Trước kỳ nghỉ lễ Giáng sinh đầu tiên ở Hogwarts của Regulus, hắn đã chặn anh trai của mình lại và hỏi như thế.
"Anh không về." Anh trai của hắn tức giận nói với hắn như vậy, sau đó rời đi với mấy người bạn của mình.
"Em cũng vậy, mẹ nói bọn họ có việc cần giải quyết, không cho chúng ta về." Hắn đuổi theo.
"Tuỳ em!" Sau đó, anh trai hắn đút tay vào trong túi quần và đi mất.
Hắn đứng đó phát ngốc nhìn anh trai hắn cứ thế mà đi, mãi đến khi có người gọi hắn mới hoàn hồn.
Đến lễ Giáng sinh rồi, nhưng mà hắn lại không có nhiều cơ hội nhìn thấy anh trai hắn, hắn biết rõ anh trai đang trốn hắn đây mà.
"Sirius, có thích quà Giáng sinh của em không?" Hắn đi lại bên cạnh anh trai mình đang đứng bên bờ hồ Đen ngắm tuyết.
Anh trai hắn quay đầu lại liếc mắt một cái, "Bảo bối của mẹ, em quấn lấy anh như thế làm gì, làm phiền anh thú vị lắm sao?"
"Sirius, tại sao anh lại có thành kiến với em như thế? Mẹ yêu anh, cũng rất yêu em, tuy rằng bọn họ không nói gì, bọn họ không đồng ý lựa chọn của anh, nhưng bọn họ cũng không ngăn cản anh mà, không phải sao?" Hắn hỏi.
"Uông! Yêu? Yêu anh? Chỉ cần anh làm một chuyện gì đó huỷ hoại danh dự của gia tộc thì kết cục của anh sẽ giống Andromeda đi, bị trục xuất khỏi gia tộc? Yêu với không yêu cái gì, mấy người mãi mãi không yêu anh bằng yêu sĩ diện. Nếu như vậy, trước sau gì anh cũng sẽ bị trục xuất ra khỏi gia tộc, việc đó căn bản chỉ là chuyện sớm muộn." Anh trai của hắn hừ lạnh nói, chuyện của Andromeda đã làm anh ấy nhìn thấu cái gia tộc này rồi.
"Không cần, không cần như vậy mà, Sirius, làm ơn, anh sẽ không làm chuyện gì làm chuyện gì huỷ hoại danh dự của gia tộc mà, phải không?" Hắn nhào qua ôm anh trai của hắn kêu lên.
"Sao em biết là anh sẽ không? Ngay cả anh còn không xác định được, sao em có thể chắc chắn như vậy?" Anh ấy vẫn không nhúc nhích, chỉ đứng đó.
"Em vẫn sẽ luôn bảo vệ anh." Hắn nói.
"Bảo bối của mẹ, em thật ngây thơ. Được rồi, Reg, anh mỏi mắt mong chờ, hy vọng sự bảo vệ của em có thể làm mẹ bớt giận!" Anh trai của hắn cười nói, nụ cười của anh ấy mang theo một tia tà khí.
Bộ dạng hiện tại của anh ấy làm hắn có chút xa lạ, bởi vì khi chưa đến Hogwarts, anh ấy chính là người yêu hắn nhất, khi đó lúc nào ba mẹ cũng sẽ chỉ chú ý đến anh ấy, rất ít chú ý đến hắn, chỉ có anh ấy là yêu thương hắn, đem thứ tốt nhất cho hắn, có gì ngon cũng sẽ cho hắn một nửa.
Sau lễ Giáng sinh, quan hệ của hắn và anh trai cuối cùng cũng tốt lên được một chút, mặc dù hắn biết anh trai mình vẫn không thật tình chấp nhận hắn, nhưng hắn sẽ nỗ lực thay đổi suy nghĩ của anh ấy.
Kỳ nghỉ hè năm nhất của hắn, hắn và anh trai đến toa xe của Lucius, bởi vì bạn của anh ấy, James quấn lấy Severus ngồi trong toa xe của Malfoy. Vì thế, hắn cũng kéo anh trai mình qua.
Vừa lên xe, anh ấy đã rất mệt mỏi, hắn cho anh ấy mượn vai, anh ấy liền ngả đầu lên vai hắn mà yên tâm ngủ.
Lặng lẽ nhìn gương mặt của anh ấy, hắn không nhịn được mà hôn lên trán một cái, giống như anh ấy làm ngày xưa vậy.
Hắn cẩn thận quan sát khuôn mặt của anh ấy, anh ấy bây giờ 13 tuổi rồi, ngũ quan trên mặt đã bắt đầu nảy nở, lông mày thanh tú như điểm xuyến lên trên khuôn mặt tuấn tú, mặc dù hiện tại anh ấy đang ngủ, nhưng hắn vẫn có thể dễ dàng tưởng tượng ra bộ dáng của anh ấy khi mở mắt.
Khó trách anh ấy sẽ nhận được nhiều chocolate như vậy! Đột nhiên hắn nghĩ thầm, không biết anh trai của hắn thích kiểu con gái nào.
"Reg? Sao lại nhìn anh như vậy?" Về đến nhà, anh ấy bớt chút thời gian hỏi hắn.
"Anh có người thích chưa?" Hắn hỏi, hiện tại bọn họ đang ở trong phòng ngủ của anh ấy.
"Không có, sao vậy?" Anh ấy ném cà vạt lên trên giường, sau đó đổi một bộ đồ khác. Anh ấy một bên thay đồ, một bên hỏi hắn "Reg có rồi sao?"
"Em không có" Hắn lắc đầu, hiện tại người hắn thích nhất là anh trai, một năm này hắn vội vàng khôi phục quan hệ với anh ấy, không có thời gian quan tâm người khác.
"Về sau sẽ có, không cần sốt ruột, ha ha." Anh ấy cười nói "Em bây giờ còn nhỏ lắm."
"Em không có sốt ruột!" Hắn phủ nhận nói.
"Không có không có, chúng ta ra ngoài nào, đến thời gian ăn tối rồi." Nói xong hai người liền đi ra ngoài
Nghỉ hè, hắn và anh trai hắn đều vội vàng học, hắn giám sát anh trai hoàn thành bài tập, sau khi anh ấy làm xong, hắn liền không quản anh ấy nữa.
"Reg, chúng ta đi tìm James đi?" Sirius vọt vào phòng hắn kêu.
"A? Được, chờ em thay quần áo đã." Hắn nói lại.
Anh ấy gật đầu, thúc giục "Em nhanh lên."
Hắn xốc chăn mỏng trên người lên, bởi vì tối hôm qua hắn tắm rửa xong liền đi ngủ, cho nên hắn không mặc áo ngủ, nửa thân dưới cũng chỉ mặc một cái quần lót.
Anh nhìn thân hình trắng bóc của em trai mình, anh bỗng có chút không được tự nhiên, bởi vì cơ thể em trai anh vẫn chưa phát triển, cho nên lông trên ngực hoàn toàn không có, lồng ngực trơn bóng của em ấy bại lộ trong không khí, thân thể trắng bóng của em ấy làm anh phải bịt mũi lại, không tự chủ mà đem cuốn truyện tranh lần trước anh xem ở ký túc xá che người em trai mình.
"Reg, anh ra ngoài chờ em, xong liền ra nhé." Nói, sau đó anh nghiêng ngả lảo đảo chạy ra ngoài.
"A, được." Em trai anh nói.
Anh cũng không vì vấn đề đó mà rối rắm quá lâu, lúc sau cùng bạn bè chơi đùa cả ngày, anh vác cái thân mệt sắp chết về nhà, bị mẹ mắng cho một trận rồi sau đó kiệt sức mà đi ngủ.
Sáng hôm sau, anh đột nhiên ngồi dậy, hai mắt vô thần nhìn bức tranh nữ nhân gợi cảm mà mình dán trên tường, lại nghĩ đến giấc mộng hồi nãy. Thế nào có thể như vậy được chứ? Bọn họ không phải là huynh đệ thuần khiết sao? Vì sao anh lại có thể sinh ra cái ý niệm đó với em trai của mình? Chẳng lẽ anh đồng tính luyến ái? Nhưng mà, khi tưởng tượng đến những nam sinh khác, anh chỉ có thể chống tường mà ói, nhưng khi tưởng tượng là em trai mình thì anh lại không có cái cảm giác buồn nôn đó chút nào; nhưng mà, nếu đem cái người trong giấc mơ đổi thành một nữ sinh xinh đẹp nào đó thì sao, tỷ như nữ sinh xinh đẹp nhất Ravenclaw, George Anna Brown? Không, anh vẫn cảm thấy chán ngấy, không có chút hứng thú về phương diện kia với Brown chút nào, hơn nữa, ngay cả cái poster anh cố ý dán trong phòng cho ba với mẹ xem, nghe nói là nữ minh tinh xinh đẹp nhất Muggle, anh cũng cảm thấy chán ngấy. Trước khi nhập học anh có tiếp nhận giáo dục ở phương diện kia rồi, sau đó khi ở trong ký túc xá cũng có một người bạn đến từ Muggle mang đến một ít tạp chí, anh cũng đã lật xem qua, nhưng anh chả cảm thấy có cảm giác gì. Anh đã từng cho rằng mình lãnh cảm, bởi vì anh có rất ít những lần rung động của thanh thiếu niên. Nhưng lại không nghĩ hôm nay Merlin lại cho anh một giấc mơ như vậy! Loạn luân? Mẹ anh chắc chắn sẽ đánh gãy chân anh, chỉ để bảo hộ Reg bảo bối của bà, nếu anh dám làm gì với bảo bối nhỏ của bà.
Suy nghĩ cẩn thận, anh quyết định sẽ bắt đầu giữ khoảng cách nhất định, chỉ ở trong phạm vi 'anh em' mà thôi.
Sau khi khai giảng, anh càng thường xuyên tránh né em trai của anh, khác nhà và khác năm học đã giúp anh cực kỳ dễ dàng hành động, nếu bất đắc dĩ phải xuất hiện trước mặt em trai anh, anh sẽ cố tình trêu chọc một vài nữ sinh, đương nhiên, anh nhất định sẽ nắm chắc chừng mực, không cho những nữ sinh đó nhiều cơ hội. Qua một đoạn thời gian nữa, anh nhận được một cái danh hiệu không hay chút nào —— Tình dược di động, bởi vì anh như tình dược mà nhiễu loạn tâm của mấy nữ sinh, nhưng lại rất nhanh rút ra, không cho bọn họ cơ hội nhào lên.
"Này, Sirius, cuối tuần có rảnh không? Tớ, Anna và Monica muốn đi Hogsmeade, cậu muốn đi chung không?"
Nghe được lời mời của nữ sinh, anh chỉ từ chối "Không, cảm ơn, tớ sẽ đi với James."
"Được rồi, lúc đó gặp." Nữ sinh xua tay bỏ đi.
Anh có chút chán ghét cuộc sống như thế này, sống như vậy đối với anh chẳng có gì lạc thú, những nữ sinh đó có điểm tốt của bọn họ, nhưng rất tiếc bọn họ không phải người làm anh động tâm. Bất quá ngẫm lại kế hoạch của mình, anh cảm thấy cái loại cuộc sống như vầy có thể kết thúc sớm thôi. Anh thở dài, đút tay vào túi, định trở về ký túc xá, cái tên theo sắc quên bạn kia lại đi tìm dơi con Prince rồi, anh thật không hiểu được một con dơi như Prince thì có gì đáng để coi trọng chứ.
"Sirius, anh không đi hẹn hò sao?" Mới vừa đi được vài bước, anh đã bị một người khác gọi lại.
"Reg?" Anh ngẩng đầu hỏi.
"Đúng vậy, sao anh không đi hẹn hò vậy?" Em trai anh nhìn chằm chằm anh nói.
"Hẹn hò? Không có a, không cảm thấy thú vị liền không đáp ứng." Anh bày ra một bộ dáng bất cần đời.
"Nữ sinh đó là Lucas Miller đi? Em nhớ cô ấy là một Ravenclaw."
"Làm sao em biết?" Anh kỳ quái hỏi.
"Mẹ lo lắng anh kết giao quá chặt với nữ sinh, tạo phiền toái." Nó nói, " Anh không thích Miller sao? Nữ sinh đó rất xinh đẹp."
"Không thích." Trong lòng anh có chút không thoải mái, nhưng anh nỗ lực xem nhẹ cái không thoải mái đó, nói: "Không lẽ em thích?"
"Em cũng không thích." Nó lắc đầu, "Anh muốn hẹn hò sao?"
Anh cảm thấy hơi không quen khi đột nhiên nghe em trai mình gọi mình là anh, chỉ nghĩ đến cảnh mình từng có ý đồ 'đồi truỵ' với em trai của mình thì haizzz, thế nhưng anh vẫn khẩu thị tâm phi nói: "Tất nhiên, chỉ là hiện tại không nghĩ đến vấn đề đó, đến lúc muốn rồi chắc chắn sẽ tìm nữ sinh xinh đẹp nhất."
Nghe được anh nói như vậy, Regulus phẫn nộ đem Sirius ấn lên trên tường, một năm này hắn đã cao lên rất nhiều, tuy rằng vẫn còn thấp hơn Sirius hai centimet, nhưng sức hắn rất mạnh, cho nên rất nhẹ nhàng mà đem Sirius không hề phòng bị mà ấn lên trên tường.
"Reg, em làm gì vậy?" Sirius cả kinh kêu.
"Anh không được hẹn hò với bất kỳ cô gái nào hết!" Regulus bá đạo nói, đôi mắt đen nhánh nhìn Sirius một cách chăm chú.
"Tại sao?" Sirius cảm thấy khó hiểu, mặc dù anh thật sự đối với em mình có vài ý tưởng không được bình thường cho lắm, nhưng Regulus không thể khống chế tự do của anh trong chuyện hẹn hò chứ.
"Không được chính là không được!" Regulus không vui nói, anh trai của hắn là chỉ của một mình hắn mà thôi.
"Ha, đừng giỡn, Reg. Anh không thể cho em cái hứa hẹn này được." Sirius nhẹ nhàng đẩy tay Regulus ra, vừa định rời đi nhưng rất tiếc lại bị em trai mình tóm lại vây giữa hai cánh tay.
"Em tuyệt đối không cho phép!" Regulus nói xong, cúi người hôn Sirius, cái này không phải là cái hôn trán giống như ngày xưa nữa, cái này là hôn môi hàng thật giá thật đó.
Sirius kinh ngạc mở to hai mắt, đôi môi bị Regulus ngậm, kinh ngạc nhìn răng bị mở ra, khoang miệng cũng rất nhanh bị một cái lưỡi ẩm ướt chiếm giữ.
Reg đang làm gì? Nó hôn anh? Sirius kinh ngạc nghĩ.
Chờ đến khi Sirius hồi phục lại tinh thần, anh vội đẩy Regulus ra, "Đừng nháo, anh là anh trai của em!"
"Em không có nháo, anh là của em." Regulus tuyên bố, "Mẹ và ba chấp thuận rồi!"
"Em nói cái gì?" Sirius kinh ngạc hỏi.
"Em nói với mẹ, em yêu Sirius, mẹ chấp thuận rồi!" Regulus tiếp tục nói.
"Mẹ chấp thuận, đây là ý gì?"
"Em nói với mẹ, em thích anh, em muốn cùng anh vĩnh viễn bên nhau, hơn nữa, em biết anh cũng thích em. Cho nên, em nói với mẹ chuyện này, mẹ đồng ý cho chúng ta ở bên nhau rồi, chỉ cần chúng ta có thể cho Black người thừa kế là được." Regulus nói. . Truyện Ngôn Tình
Hắn ý thức được mình thích anh trai của mình là vào năm nhất, khi đó Sirius rất lâu không thèm để ý đến hắn, hơn nữa vẫn luôn cùng mấy người bạn gì đó của anh ấy ở bên cạnh nhau. Đối với chuyện này, Regulus vẫn luôn cảm thấy rất không cam lòng, hắn cho rằng anh trai là chỉ của một mình hắn thôi, anh ấy không thể vứt bỏ hắn! Sau đó, hắn dần dần nhận ra chuyện tình cảm của hắn với anh trai của mình không còn là tình cảm anh em nữa, bên trong còn có chiếm hữu của người yêu và thậm chí có cả tình dục. Thời điểm nghỉ hè năm nhất, hắn cố tình thay đồ trước mặt anh ấy, còn thường xuyên làm mấy cái hành động thân mật với Sirius, tìm hiểu tình cảm của anh ấy với mình, từ Sirius lúc đầu đối với hắn rất xa cách, sau đó lại cảm thấy không tự nhiên với mấy hành vi thân mật của hắn, hắn biết Sirius không phải không thích hắn. Cho nên, hắn muốn trước khi mình có thể theo đuổi anh ấy thành công, hắn phải dẹp gọn hết tất cả chướng ngại trong nhà. Hắn biết ba và mẹ vẫn còn rất yêu Sirius, chỉ là bọn họ sợ một ngày nào đó anh ấy sẽ cùng một máu lai, hay thậm chí là một phù thuỷ xuất thân Muggle lấy nhau, làm cho gia tộc hổ thẹn, nhưng mà trên cả những cái đó, bọn họ còn sợ Sirius ngày nào đó sẽ rời khỏi gia tộc, một đi không quay đầu lại.
Regulus dùng sự thật rằng đã từng có vài cặp huynh đệ trong Black rồi, đồng thời cũng cho rằng đây là biện pháp duy nhất để giữ Sirius ở lại. Ba mẹ của hắn đã phải suy nghĩ hết mấy ngày mới đồng ý.
"Em biết, anh cũng yêu em!" Regulus chọc thủng tờ giấy ngăn giữa mối quan hệ của hai người, đem tình cảm của Sirius đối với hắn nói ra, đồng thời cũng đem tình cảm của hắn với Sirius nói ra.
"Đừng nháo, Reg!" Sirius hoảng loạn muốn tìm cách thoát ra.
"Em là đang nghiêm túc!" Regulus biết anh trai của hắn đang băn khoăn, cho rằng bọn họ là anh em, không thể ở bên nhau, nhưng mà chỉ sợ là Sirius đã quên mất rằng, không phải Black chưa bao giờ có tiền lệ hai anh em kết hôn với nhau. Hơn nữa, dược Sinh tử để cho nam phù thuỷ có thể sinh con cũng không quá khó, chờ đến khi bọn họ trưởng thành là Severus có thể nấu loại độc dược này rồi!
Regulus biết Sirius sẽ không dễ dàng tiếp nhận hắn như vậy, cho nên hắn vẫn luôn kiên nhẫn chờ anh ấy, nhưng không nghĩ là anh ấy cố chấp như vậy, đến tận mùa hè năm thứ hai rồi mà vẫn cứ luôn trốn tránh hắn.
Thời điểm nghỉ hè, Regulus chính thức trở thành người thừa kế của Black, còn Sirius thế nhưng lại ôm đồ lăn đến trang viên Potter ăn nhờ ở đậu.
Vì vừa mới trở thành người thừa kế, cho nên hắn không có thời gian đi tìm Sirius, bởi vì hắn phải tiến hành huấn luyện dành cho người thừa kế. Huấn luyện của hắn diễn ra tại rừng Algeria, chờ đến khi hắn có thể kết thúc huấn luyện về nhà thì đã tháng bảy.
Vừa về nhà, Regulus liền đến trang viên Potter đem Sirius trở về, mà Sirius không chịu. Regulus biết Sirius tức giận, hắn yêu cầu James cho mình một phòng nói chuyện với anh trai.
"Nha, gia chủ tương lai của Black, em tính khi nào thì trục xuất anh đây?" Sirius chế giễu.
Regulus không nói gì, hắn chỉ là nhanh chóng cởi đồ trên người mình xuống, cởi đến đem luôn cả cái áo sơ mi trong cùng cởi ra, đem ngực lộ ra bên ngoài. Chỉ thấy lồng ngực trơn bóng của hắn bây giờ bị bao phủ bởi mấy vết sẹo, hoặc đỏ hoặc trắng. Regulus mặt không biểu tình nói: "Sirius, em hy vọng là em có thể dựa vào chính mình mà bảo vệ anh, em không muốn anh phải chịu khổ, cho nên em mới nhận lấy gánh nặng gia chủ của anh. Em không yêu cầu anh phải ở bên cạnh em, nhưng em chỉ hy vọng anh có thể đem Black xem như nhà của mình. Sở dĩ em muốn trở thành người thừa kế của Black là vì em muốn cho anh một hậu thuẫn, để anh có thể làm những gì mình muốn."
Nhìn mấy vết thương lớn nhỏ trên người Regulus, Sirius thật đau lòng. Anh đương nhiên biết nhiệm vụ huấn luyện của Black rất khó, chỉ là anh không nghĩ em trai anh lại chịu nhiều thương tổn như vậy.
"Có thể chứ?" Regulus hỏi, hắn muốn nghe lời hứa của Sirius.
Sirius ngập ngừng hồi lâu, mới gật đầu, ấp a ấp úng nói: "Anh sẽ bên cạnh em, mãi mãi!" Nửa năm nay, anh vẫn luôn tự hỏi rốt cuộc quan hệ của anh và em trai mình là gì, nguyên bản muốn thừa dịp tình cảm của anh và em trai anh vẫn chưa phát triển thì trực tiếp vứt bỏ, lại không nghĩ tình cảm của nó đối với anh càng ngày càng sâu đậm. Nghỉ hè, Regulus rời nhà đi thật lâu, anh rất lo lắng cho Regulus, chỉ là mặt của anh không có biểu cảm gì, anh luôn cố gắng tự thôi miên chính mình là em trai anh nó vẫn rất an toàn. Nhưng mà, khi nhìn đến mấy vết thương lớn nhỏ trên người thằng bé, anh gần như không thở nổi, trong lòng cảm thấy rất áp lực. Bởi vì sự tuỳ hứng của anh, mà Regulus phải gánh phần trách nhiệm lẽ ra anh phải gánh, còn vì anh mà trả một cái giá rất đắt. Anh nợ Regulus rất nhiều.
Sirius không muốn nói rằng mình sẽ hẹn hò với Regulus, cho nên chỉ hứa với hắn là anh sẽ ở bên cạnh hắn không rời đi.
Regulus rất vui, chỉ là trên mặt không có biểu cảm gì. Hắn mỉm cười nói, "Thật tốt quá! Sirius, chúng ta về nhà nhé?"
Biết mình đã quấy rầy James quá lâu, cho nên Sirius cực kỳ vui vẻ mà tạm biệt James, sau đó cùng Regulus về nhà.
Sirius và Regulus chỉ nói với bạn bè thân thích là họ hẹn hò, dù sao bây giờ bọn họ còn rất nhỏ, miễn cho tương lai xảy ra chuyện gì đó. Bất quá, Sirius và Regulus biết tình cảm bọn họ sẽ không xảy ra biến cố gì, bởi vì mối quan hệ giữa bọn họ không phải chỉ là ham muốn nhất thời, mà bọn họ còn có cả tình thân ràng buộc, bởi thế nên đến với nhau không dễ dàng chút nào, cho nên bọn họ sẽ càng quý trọng thời gian bên nhau!
Beta: Kyu
- o0o-
Regulus Black là con trai thứ hai của gia tộc Black, hắn có một anh trai, tên là Sirius Black. Sirius nguyên bản là người thừa kế được gia tộc chú trọng, cho nên anh trai hắn từ nhỏ đã được trưởng bối coi trọng và bồi dưỡng nhiều hơn hắn. Nhưng mà, anh trai hắn lại là một người khao khát tự do, anh ấy không cam lòng chịu xiềng xích thuần huyết trong của gia tộc trói buộc nên đã lựa chọn Gryffindor, trở thành kẻ dị biệt ở thế hệ này của gia tộc. Bất quá, sau khi ba mẹ biết quan hệ của hai nhà sáng lập Gryffindor và Slytherin rồi thì cũng không còn ngăn cản anh trai nữa, nhưng trọng điểm bồi dưỡng lại chuyển sang hắn, trông cậy hắn có thể gánh vác trách nhiệm quản lý gia tộc.
Thân là một phần tử của Black, tuy rằng hắn rất thích bầu không khí học tập mạnh mẽ của Ravenclaw, nhưng gia tộc Black đã có thêm một người đi nhà khác rồi, cho nên hắn không thể không lựa chọn Slytherin. Sau khi đến Hogwarts, anh trai không muốn đi tìm hắn chút nào, hắn chỉ có thể tự động thủ đi tìm anh ấy, nhưng thường xuyên bị cự tuyệt. Hắn biết, anh trai không muốn thấy hắn. Bất quá, đối với hắn, anh trai mãi mãi là quan trọng nhất, cho nên hắn muốn Sirius hiểu cho hắn.
Những cái đặc biệt của Black trước giờ thứ nhất chính là thừa thãi thuần huyết, thứ hai cũng chính là những kẻ dị biệt, mỗi thế hệ của Black lúc nào cũng sẽ có mấy người như vậy và đã bị trục xuất khỏi gia tộc, mà ở thế hệ này của hắn, Andromeda yêu một phù thuỷ xuất thân Muggle, cho nên chị ấy liền bị trục xuất khỏi gia tộc, trên gia phả lại nhiều thêm một vệt đen. Mà Sirius cũng rất có khả năng sẽ đem chỗ trống của tên mình biến thành một vết đen trên gia phả, hiện tại đã có không ít người chờ cảnh Sirius bị trục xuất khỏi gia tộc. Đối với mấy người như thế, Regulus lúc nào cũng khinh thường liếc qua, trong lòng hắn rất lo lắng cho Sirius, cho nên hắn tận lực vãn hồi sự quyến luyến của Sirius với gia tộc, cũng như tình cảm anh em của hai người bọn họ.
"Sirius, Giáng sinh này anh có về không?" Trước kỳ nghỉ lễ Giáng sinh đầu tiên ở Hogwarts của Regulus, hắn đã chặn anh trai của mình lại và hỏi như thế.
"Anh không về." Anh trai của hắn tức giận nói với hắn như vậy, sau đó rời đi với mấy người bạn của mình.
"Em cũng vậy, mẹ nói bọn họ có việc cần giải quyết, không cho chúng ta về." Hắn đuổi theo.
"Tuỳ em!" Sau đó, anh trai hắn đút tay vào trong túi quần và đi mất.
Hắn đứng đó phát ngốc nhìn anh trai hắn cứ thế mà đi, mãi đến khi có người gọi hắn mới hoàn hồn.
Đến lễ Giáng sinh rồi, nhưng mà hắn lại không có nhiều cơ hội nhìn thấy anh trai hắn, hắn biết rõ anh trai đang trốn hắn đây mà.
"Sirius, có thích quà Giáng sinh của em không?" Hắn đi lại bên cạnh anh trai mình đang đứng bên bờ hồ Đen ngắm tuyết.
Anh trai hắn quay đầu lại liếc mắt một cái, "Bảo bối của mẹ, em quấn lấy anh như thế làm gì, làm phiền anh thú vị lắm sao?"
"Sirius, tại sao anh lại có thành kiến với em như thế? Mẹ yêu anh, cũng rất yêu em, tuy rằng bọn họ không nói gì, bọn họ không đồng ý lựa chọn của anh, nhưng bọn họ cũng không ngăn cản anh mà, không phải sao?" Hắn hỏi.
"Uông! Yêu? Yêu anh? Chỉ cần anh làm một chuyện gì đó huỷ hoại danh dự của gia tộc thì kết cục của anh sẽ giống Andromeda đi, bị trục xuất khỏi gia tộc? Yêu với không yêu cái gì, mấy người mãi mãi không yêu anh bằng yêu sĩ diện. Nếu như vậy, trước sau gì anh cũng sẽ bị trục xuất ra khỏi gia tộc, việc đó căn bản chỉ là chuyện sớm muộn." Anh trai của hắn hừ lạnh nói, chuyện của Andromeda đã làm anh ấy nhìn thấu cái gia tộc này rồi.
"Không cần, không cần như vậy mà, Sirius, làm ơn, anh sẽ không làm chuyện gì làm chuyện gì huỷ hoại danh dự của gia tộc mà, phải không?" Hắn nhào qua ôm anh trai của hắn kêu lên.
"Sao em biết là anh sẽ không? Ngay cả anh còn không xác định được, sao em có thể chắc chắn như vậy?" Anh ấy vẫn không nhúc nhích, chỉ đứng đó.
"Em vẫn sẽ luôn bảo vệ anh." Hắn nói.
"Bảo bối của mẹ, em thật ngây thơ. Được rồi, Reg, anh mỏi mắt mong chờ, hy vọng sự bảo vệ của em có thể làm mẹ bớt giận!" Anh trai của hắn cười nói, nụ cười của anh ấy mang theo một tia tà khí.
Bộ dạng hiện tại của anh ấy làm hắn có chút xa lạ, bởi vì khi chưa đến Hogwarts, anh ấy chính là người yêu hắn nhất, khi đó lúc nào ba mẹ cũng sẽ chỉ chú ý đến anh ấy, rất ít chú ý đến hắn, chỉ có anh ấy là yêu thương hắn, đem thứ tốt nhất cho hắn, có gì ngon cũng sẽ cho hắn một nửa.
Sau lễ Giáng sinh, quan hệ của hắn và anh trai cuối cùng cũng tốt lên được một chút, mặc dù hắn biết anh trai mình vẫn không thật tình chấp nhận hắn, nhưng hắn sẽ nỗ lực thay đổi suy nghĩ của anh ấy.
Kỳ nghỉ hè năm nhất của hắn, hắn và anh trai đến toa xe của Lucius, bởi vì bạn của anh ấy, James quấn lấy Severus ngồi trong toa xe của Malfoy. Vì thế, hắn cũng kéo anh trai mình qua.
Vừa lên xe, anh ấy đã rất mệt mỏi, hắn cho anh ấy mượn vai, anh ấy liền ngả đầu lên vai hắn mà yên tâm ngủ.
Lặng lẽ nhìn gương mặt của anh ấy, hắn không nhịn được mà hôn lên trán một cái, giống như anh ấy làm ngày xưa vậy.
Hắn cẩn thận quan sát khuôn mặt của anh ấy, anh ấy bây giờ 13 tuổi rồi, ngũ quan trên mặt đã bắt đầu nảy nở, lông mày thanh tú như điểm xuyến lên trên khuôn mặt tuấn tú, mặc dù hiện tại anh ấy đang ngủ, nhưng hắn vẫn có thể dễ dàng tưởng tượng ra bộ dáng của anh ấy khi mở mắt.
Khó trách anh ấy sẽ nhận được nhiều chocolate như vậy! Đột nhiên hắn nghĩ thầm, không biết anh trai của hắn thích kiểu con gái nào.
"Reg? Sao lại nhìn anh như vậy?" Về đến nhà, anh ấy bớt chút thời gian hỏi hắn.
"Anh có người thích chưa?" Hắn hỏi, hiện tại bọn họ đang ở trong phòng ngủ của anh ấy.
"Không có, sao vậy?" Anh ấy ném cà vạt lên trên giường, sau đó đổi một bộ đồ khác. Anh ấy một bên thay đồ, một bên hỏi hắn "Reg có rồi sao?"
"Em không có" Hắn lắc đầu, hiện tại người hắn thích nhất là anh trai, một năm này hắn vội vàng khôi phục quan hệ với anh ấy, không có thời gian quan tâm người khác.
"Về sau sẽ có, không cần sốt ruột, ha ha." Anh ấy cười nói "Em bây giờ còn nhỏ lắm."
"Em không có sốt ruột!" Hắn phủ nhận nói.
"Không có không có, chúng ta ra ngoài nào, đến thời gian ăn tối rồi." Nói xong hai người liền đi ra ngoài
Nghỉ hè, hắn và anh trai hắn đều vội vàng học, hắn giám sát anh trai hoàn thành bài tập, sau khi anh ấy làm xong, hắn liền không quản anh ấy nữa.
"Reg, chúng ta đi tìm James đi?" Sirius vọt vào phòng hắn kêu.
"A? Được, chờ em thay quần áo đã." Hắn nói lại.
Anh ấy gật đầu, thúc giục "Em nhanh lên."
Hắn xốc chăn mỏng trên người lên, bởi vì tối hôm qua hắn tắm rửa xong liền đi ngủ, cho nên hắn không mặc áo ngủ, nửa thân dưới cũng chỉ mặc một cái quần lót.
Anh nhìn thân hình trắng bóc của em trai mình, anh bỗng có chút không được tự nhiên, bởi vì cơ thể em trai anh vẫn chưa phát triển, cho nên lông trên ngực hoàn toàn không có, lồng ngực trơn bóng của em ấy bại lộ trong không khí, thân thể trắng bóng của em ấy làm anh phải bịt mũi lại, không tự chủ mà đem cuốn truyện tranh lần trước anh xem ở ký túc xá che người em trai mình.
"Reg, anh ra ngoài chờ em, xong liền ra nhé." Nói, sau đó anh nghiêng ngả lảo đảo chạy ra ngoài.
"A, được." Em trai anh nói.
Anh cũng không vì vấn đề đó mà rối rắm quá lâu, lúc sau cùng bạn bè chơi đùa cả ngày, anh vác cái thân mệt sắp chết về nhà, bị mẹ mắng cho một trận rồi sau đó kiệt sức mà đi ngủ.
Sáng hôm sau, anh đột nhiên ngồi dậy, hai mắt vô thần nhìn bức tranh nữ nhân gợi cảm mà mình dán trên tường, lại nghĩ đến giấc mộng hồi nãy. Thế nào có thể như vậy được chứ? Bọn họ không phải là huynh đệ thuần khiết sao? Vì sao anh lại có thể sinh ra cái ý niệm đó với em trai của mình? Chẳng lẽ anh đồng tính luyến ái? Nhưng mà, khi tưởng tượng đến những nam sinh khác, anh chỉ có thể chống tường mà ói, nhưng khi tưởng tượng là em trai mình thì anh lại không có cái cảm giác buồn nôn đó chút nào; nhưng mà, nếu đem cái người trong giấc mơ đổi thành một nữ sinh xinh đẹp nào đó thì sao, tỷ như nữ sinh xinh đẹp nhất Ravenclaw, George Anna Brown? Không, anh vẫn cảm thấy chán ngấy, không có chút hứng thú về phương diện kia với Brown chút nào, hơn nữa, ngay cả cái poster anh cố ý dán trong phòng cho ba với mẹ xem, nghe nói là nữ minh tinh xinh đẹp nhất Muggle, anh cũng cảm thấy chán ngấy. Trước khi nhập học anh có tiếp nhận giáo dục ở phương diện kia rồi, sau đó khi ở trong ký túc xá cũng có một người bạn đến từ Muggle mang đến một ít tạp chí, anh cũng đã lật xem qua, nhưng anh chả cảm thấy có cảm giác gì. Anh đã từng cho rằng mình lãnh cảm, bởi vì anh có rất ít những lần rung động của thanh thiếu niên. Nhưng lại không nghĩ hôm nay Merlin lại cho anh một giấc mơ như vậy! Loạn luân? Mẹ anh chắc chắn sẽ đánh gãy chân anh, chỉ để bảo hộ Reg bảo bối của bà, nếu anh dám làm gì với bảo bối nhỏ của bà.
Suy nghĩ cẩn thận, anh quyết định sẽ bắt đầu giữ khoảng cách nhất định, chỉ ở trong phạm vi 'anh em' mà thôi.
Sau khi khai giảng, anh càng thường xuyên tránh né em trai của anh, khác nhà và khác năm học đã giúp anh cực kỳ dễ dàng hành động, nếu bất đắc dĩ phải xuất hiện trước mặt em trai anh, anh sẽ cố tình trêu chọc một vài nữ sinh, đương nhiên, anh nhất định sẽ nắm chắc chừng mực, không cho những nữ sinh đó nhiều cơ hội. Qua một đoạn thời gian nữa, anh nhận được một cái danh hiệu không hay chút nào —— Tình dược di động, bởi vì anh như tình dược mà nhiễu loạn tâm của mấy nữ sinh, nhưng lại rất nhanh rút ra, không cho bọn họ cơ hội nhào lên.
"Này, Sirius, cuối tuần có rảnh không? Tớ, Anna và Monica muốn đi Hogsmeade, cậu muốn đi chung không?"
Nghe được lời mời của nữ sinh, anh chỉ từ chối "Không, cảm ơn, tớ sẽ đi với James."
"Được rồi, lúc đó gặp." Nữ sinh xua tay bỏ đi.
Anh có chút chán ghét cuộc sống như thế này, sống như vậy đối với anh chẳng có gì lạc thú, những nữ sinh đó có điểm tốt của bọn họ, nhưng rất tiếc bọn họ không phải người làm anh động tâm. Bất quá ngẫm lại kế hoạch của mình, anh cảm thấy cái loại cuộc sống như vầy có thể kết thúc sớm thôi. Anh thở dài, đút tay vào túi, định trở về ký túc xá, cái tên theo sắc quên bạn kia lại đi tìm dơi con Prince rồi, anh thật không hiểu được một con dơi như Prince thì có gì đáng để coi trọng chứ.
"Sirius, anh không đi hẹn hò sao?" Mới vừa đi được vài bước, anh đã bị một người khác gọi lại.
"Reg?" Anh ngẩng đầu hỏi.
"Đúng vậy, sao anh không đi hẹn hò vậy?" Em trai anh nhìn chằm chằm anh nói.
"Hẹn hò? Không có a, không cảm thấy thú vị liền không đáp ứng." Anh bày ra một bộ dáng bất cần đời.
"Nữ sinh đó là Lucas Miller đi? Em nhớ cô ấy là một Ravenclaw."
"Làm sao em biết?" Anh kỳ quái hỏi.
"Mẹ lo lắng anh kết giao quá chặt với nữ sinh, tạo phiền toái." Nó nói, " Anh không thích Miller sao? Nữ sinh đó rất xinh đẹp."
"Không thích." Trong lòng anh có chút không thoải mái, nhưng anh nỗ lực xem nhẹ cái không thoải mái đó, nói: "Không lẽ em thích?"
"Em cũng không thích." Nó lắc đầu, "Anh muốn hẹn hò sao?"
Anh cảm thấy hơi không quen khi đột nhiên nghe em trai mình gọi mình là anh, chỉ nghĩ đến cảnh mình từng có ý đồ 'đồi truỵ' với em trai của mình thì haizzz, thế nhưng anh vẫn khẩu thị tâm phi nói: "Tất nhiên, chỉ là hiện tại không nghĩ đến vấn đề đó, đến lúc muốn rồi chắc chắn sẽ tìm nữ sinh xinh đẹp nhất."
Nghe được anh nói như vậy, Regulus phẫn nộ đem Sirius ấn lên trên tường, một năm này hắn đã cao lên rất nhiều, tuy rằng vẫn còn thấp hơn Sirius hai centimet, nhưng sức hắn rất mạnh, cho nên rất nhẹ nhàng mà đem Sirius không hề phòng bị mà ấn lên trên tường.
"Reg, em làm gì vậy?" Sirius cả kinh kêu.
"Anh không được hẹn hò với bất kỳ cô gái nào hết!" Regulus bá đạo nói, đôi mắt đen nhánh nhìn Sirius một cách chăm chú.
"Tại sao?" Sirius cảm thấy khó hiểu, mặc dù anh thật sự đối với em mình có vài ý tưởng không được bình thường cho lắm, nhưng Regulus không thể khống chế tự do của anh trong chuyện hẹn hò chứ.
"Không được chính là không được!" Regulus không vui nói, anh trai của hắn là chỉ của một mình hắn mà thôi.
"Ha, đừng giỡn, Reg. Anh không thể cho em cái hứa hẹn này được." Sirius nhẹ nhàng đẩy tay Regulus ra, vừa định rời đi nhưng rất tiếc lại bị em trai mình tóm lại vây giữa hai cánh tay.
"Em tuyệt đối không cho phép!" Regulus nói xong, cúi người hôn Sirius, cái này không phải là cái hôn trán giống như ngày xưa nữa, cái này là hôn môi hàng thật giá thật đó.
Sirius kinh ngạc mở to hai mắt, đôi môi bị Regulus ngậm, kinh ngạc nhìn răng bị mở ra, khoang miệng cũng rất nhanh bị một cái lưỡi ẩm ướt chiếm giữ.
Reg đang làm gì? Nó hôn anh? Sirius kinh ngạc nghĩ.
Chờ đến khi Sirius hồi phục lại tinh thần, anh vội đẩy Regulus ra, "Đừng nháo, anh là anh trai của em!"
"Em không có nháo, anh là của em." Regulus tuyên bố, "Mẹ và ba chấp thuận rồi!"
"Em nói cái gì?" Sirius kinh ngạc hỏi.
"Em nói với mẹ, em yêu Sirius, mẹ chấp thuận rồi!" Regulus tiếp tục nói.
"Mẹ chấp thuận, đây là ý gì?"
"Em nói với mẹ, em thích anh, em muốn cùng anh vĩnh viễn bên nhau, hơn nữa, em biết anh cũng thích em. Cho nên, em nói với mẹ chuyện này, mẹ đồng ý cho chúng ta ở bên nhau rồi, chỉ cần chúng ta có thể cho Black người thừa kế là được." Regulus nói. . Truyện Ngôn Tình
Hắn ý thức được mình thích anh trai của mình là vào năm nhất, khi đó Sirius rất lâu không thèm để ý đến hắn, hơn nữa vẫn luôn cùng mấy người bạn gì đó của anh ấy ở bên cạnh nhau. Đối với chuyện này, Regulus vẫn luôn cảm thấy rất không cam lòng, hắn cho rằng anh trai là chỉ của một mình hắn thôi, anh ấy không thể vứt bỏ hắn! Sau đó, hắn dần dần nhận ra chuyện tình cảm của hắn với anh trai của mình không còn là tình cảm anh em nữa, bên trong còn có chiếm hữu của người yêu và thậm chí có cả tình dục. Thời điểm nghỉ hè năm nhất, hắn cố tình thay đồ trước mặt anh ấy, còn thường xuyên làm mấy cái hành động thân mật với Sirius, tìm hiểu tình cảm của anh ấy với mình, từ Sirius lúc đầu đối với hắn rất xa cách, sau đó lại cảm thấy không tự nhiên với mấy hành vi thân mật của hắn, hắn biết Sirius không phải không thích hắn. Cho nên, hắn muốn trước khi mình có thể theo đuổi anh ấy thành công, hắn phải dẹp gọn hết tất cả chướng ngại trong nhà. Hắn biết ba và mẹ vẫn còn rất yêu Sirius, chỉ là bọn họ sợ một ngày nào đó anh ấy sẽ cùng một máu lai, hay thậm chí là một phù thuỷ xuất thân Muggle lấy nhau, làm cho gia tộc hổ thẹn, nhưng mà trên cả những cái đó, bọn họ còn sợ Sirius ngày nào đó sẽ rời khỏi gia tộc, một đi không quay đầu lại.
Regulus dùng sự thật rằng đã từng có vài cặp huynh đệ trong Black rồi, đồng thời cũng cho rằng đây là biện pháp duy nhất để giữ Sirius ở lại. Ba mẹ của hắn đã phải suy nghĩ hết mấy ngày mới đồng ý.
"Em biết, anh cũng yêu em!" Regulus chọc thủng tờ giấy ngăn giữa mối quan hệ của hai người, đem tình cảm của Sirius đối với hắn nói ra, đồng thời cũng đem tình cảm của hắn với Sirius nói ra.
"Đừng nháo, Reg!" Sirius hoảng loạn muốn tìm cách thoát ra.
"Em là đang nghiêm túc!" Regulus biết anh trai của hắn đang băn khoăn, cho rằng bọn họ là anh em, không thể ở bên nhau, nhưng mà chỉ sợ là Sirius đã quên mất rằng, không phải Black chưa bao giờ có tiền lệ hai anh em kết hôn với nhau. Hơn nữa, dược Sinh tử để cho nam phù thuỷ có thể sinh con cũng không quá khó, chờ đến khi bọn họ trưởng thành là Severus có thể nấu loại độc dược này rồi!
Regulus biết Sirius sẽ không dễ dàng tiếp nhận hắn như vậy, cho nên hắn vẫn luôn kiên nhẫn chờ anh ấy, nhưng không nghĩ là anh ấy cố chấp như vậy, đến tận mùa hè năm thứ hai rồi mà vẫn cứ luôn trốn tránh hắn.
Thời điểm nghỉ hè, Regulus chính thức trở thành người thừa kế của Black, còn Sirius thế nhưng lại ôm đồ lăn đến trang viên Potter ăn nhờ ở đậu.
Vì vừa mới trở thành người thừa kế, cho nên hắn không có thời gian đi tìm Sirius, bởi vì hắn phải tiến hành huấn luyện dành cho người thừa kế. Huấn luyện của hắn diễn ra tại rừng Algeria, chờ đến khi hắn có thể kết thúc huấn luyện về nhà thì đã tháng bảy.
Vừa về nhà, Regulus liền đến trang viên Potter đem Sirius trở về, mà Sirius không chịu. Regulus biết Sirius tức giận, hắn yêu cầu James cho mình một phòng nói chuyện với anh trai.
"Nha, gia chủ tương lai của Black, em tính khi nào thì trục xuất anh đây?" Sirius chế giễu.
Regulus không nói gì, hắn chỉ là nhanh chóng cởi đồ trên người mình xuống, cởi đến đem luôn cả cái áo sơ mi trong cùng cởi ra, đem ngực lộ ra bên ngoài. Chỉ thấy lồng ngực trơn bóng của hắn bây giờ bị bao phủ bởi mấy vết sẹo, hoặc đỏ hoặc trắng. Regulus mặt không biểu tình nói: "Sirius, em hy vọng là em có thể dựa vào chính mình mà bảo vệ anh, em không muốn anh phải chịu khổ, cho nên em mới nhận lấy gánh nặng gia chủ của anh. Em không yêu cầu anh phải ở bên cạnh em, nhưng em chỉ hy vọng anh có thể đem Black xem như nhà của mình. Sở dĩ em muốn trở thành người thừa kế của Black là vì em muốn cho anh một hậu thuẫn, để anh có thể làm những gì mình muốn."
Nhìn mấy vết thương lớn nhỏ trên người Regulus, Sirius thật đau lòng. Anh đương nhiên biết nhiệm vụ huấn luyện của Black rất khó, chỉ là anh không nghĩ em trai anh lại chịu nhiều thương tổn như vậy.
"Có thể chứ?" Regulus hỏi, hắn muốn nghe lời hứa của Sirius.
Sirius ngập ngừng hồi lâu, mới gật đầu, ấp a ấp úng nói: "Anh sẽ bên cạnh em, mãi mãi!" Nửa năm nay, anh vẫn luôn tự hỏi rốt cuộc quan hệ của anh và em trai mình là gì, nguyên bản muốn thừa dịp tình cảm của anh và em trai anh vẫn chưa phát triển thì trực tiếp vứt bỏ, lại không nghĩ tình cảm của nó đối với anh càng ngày càng sâu đậm. Nghỉ hè, Regulus rời nhà đi thật lâu, anh rất lo lắng cho Regulus, chỉ là mặt của anh không có biểu cảm gì, anh luôn cố gắng tự thôi miên chính mình là em trai anh nó vẫn rất an toàn. Nhưng mà, khi nhìn đến mấy vết thương lớn nhỏ trên người thằng bé, anh gần như không thở nổi, trong lòng cảm thấy rất áp lực. Bởi vì sự tuỳ hứng của anh, mà Regulus phải gánh phần trách nhiệm lẽ ra anh phải gánh, còn vì anh mà trả một cái giá rất đắt. Anh nợ Regulus rất nhiều.
Sirius không muốn nói rằng mình sẽ hẹn hò với Regulus, cho nên chỉ hứa với hắn là anh sẽ ở bên cạnh hắn không rời đi.
Regulus rất vui, chỉ là trên mặt không có biểu cảm gì. Hắn mỉm cười nói, "Thật tốt quá! Sirius, chúng ta về nhà nhé?"
Biết mình đã quấy rầy James quá lâu, cho nên Sirius cực kỳ vui vẻ mà tạm biệt James, sau đó cùng Regulus về nhà.
Sirius và Regulus chỉ nói với bạn bè thân thích là họ hẹn hò, dù sao bây giờ bọn họ còn rất nhỏ, miễn cho tương lai xảy ra chuyện gì đó. Bất quá, Sirius và Regulus biết tình cảm bọn họ sẽ không xảy ra biến cố gì, bởi vì mối quan hệ giữa bọn họ không phải chỉ là ham muốn nhất thời, mà bọn họ còn có cả tình thân ràng buộc, bởi thế nên đến với nhau không dễ dàng chút nào, cho nên bọn họ sẽ càng quý trọng thời gian bên nhau!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.