Chương 7
Hạ Hiểu Trừng
03/02/2022
"Love is more than a word
It says so much
When I see these four letters
I almost feel your touch
This is only happened since
I fell in love with you
Why this word has such a magic
I haven't got a clue
But I do know that I love you
My lover
Forgive what I did yesterday
Please believe I love you from the moment that I grow up and to the whole life of mine
"What are you doing?"
"Please marry me"."
Núi Alps.
Đỉnh núi quanh năm tuyết phủ.
Tháng mười mùa thu.
Từ trên cao nhìn xuống, cành lá phủ khắp núi đồi, đỏ rực diễm lệ thu vào tấm giấy.
"Chúng ta sẽ đi khắp nơi, đi cả ở đây nữa."
"Tôi cũng chưa bao giờ dám nghĩ đám sư tử có thể thích ngồi yên một chỗ."
"Tôi cũng đã từng nghĩ sẽ đi cùng người khác. Nhưng cuối cùng chỉ có cậu."
"Nếu tôi không muốn trả lời: 'Vinh hạnh của tôi.' thì có ngạo mạn quá không?"
"Cậu đúng rồi. Cậu biết tôi muốn nói gì không?"
"Không, tôi không biết, cậu nói rõ đi."
"Ừm. Được thôi, chỉ mong cậu sẽ đồng ý. Kế hoạch của tôi là chúng ta sẽ cùng nhau đi khắp nơi."
Thiếu niên tóc đen không biết lấy ra từ đâu một cái hộp vuông màu xanh sẫm. Hắn ung dung tháo dây buộc, lấy ra một chiếc nhẫn bạch kim đơn giản.
"Rồi, đưa tay cho tôi nào."
"Cậu có vẻ chắc chắn quá đấy.", thiếu niên tóc bạch kim cau mày, trừng mắt nhìn Harry.
"Ừ thì, tôi gấp tới không chờ nổi nữa rồi. Tôi gấp muốn đeo nó lên tay cậu, gấp muốn thấy cậu cầm một cái còn lại."
Có lẽ những lời này cũng ngọt ngào?
Draco không biết vẻ mặt mình hiện tại thế nào, nếu là một bộ dạng ngu ngốc ngơ ngác, cậu tuyệt không thể chấp nhận nổi. Cậu chỉ có thể trơ mắt nhìn cánh tay trái không nghe lời của mình giơ ra trước mặt.
Đôi lúc Draco sẽ cảm thấy thật kỳ lạ. Tại sao tay Harry luôn ấm áp như vậy, còn cậu thì không. Từ nhỏ thân nhiệt cậu đã thấp hơn người thường. Cậu hốt hoảng cảm thấy ấm áp là một chuyện cực kỳ dụ hoặc. Bởi lẽ mỗi khi bị Harry ôm cậu luôn xúc động như vậy.
Xúc động là không lý trí.
Nhưng cũng chẳng thể khiến Draco thay đổi chuyện gì. Bởi lẽ dường như cậu đã chờ đến lúc có tư cách được xúc động như vậy rất lâu, rất rất lâu.
Cảm giác mềm mại trên môi kéo Draco trở lại từ những suy nghĩ mông lung. Khi cậu lấy lại tinh thần, cái nhẫn không chút phù hợp thẩm mỹ Malfoy đã nằm trên tay cậu. Ngón áp út. Ha, ngón áp út, có lẽ nó có liên quan tới trái tim, chờ một người khác tới đeo lên, nên mới gọi là vô danh.
Chiều cao của Harry và Draco không qua chênh lệch, tiện hôn môi. Hắn chỉ hơi cúi đầu đã có thể chạm tới đôi môi lành lạnh của Draco.
"Nào, tới lượt cậu.", Harry thân mật nói nhỏ bên tai Draco.
Khi Draco cầm lấy chiếc nhẫn tròn còn lại trong hộp, cẩn thận đeo lên ngón áp út của tay trái Harry, cậu vẫn luôn cảm thấy đây chỉ là một giấc mộng trí mạng nhất thế giới, làm cho người trong mộng sợ phải tỉnh lại...
"Nhìn này, Dra, chúng ta hiện tại ở bên nhau.", Harry nhẹ nhàng vuốt ve chiếc nhẫn Draco đeo cho hắn, mặt trên có một chỗ hơi lõm xuống, tên bọn họ. Hắn mỉm cười, ôn nhu tràn ra trong mắt, tha thiết nhìn người trước mặt. Hắn vươn tay, ôm lấy bạn lữ của mình.
"Đúng, Harry.", Draco đang cười, cười đến đôi mắt nhạt màu kia cũng mơ mơ hồ hồ không nhìn rõ đồ vật, vươn tay ôm lấy Harry, "Em nghĩ anh nguyện ý hát lại bài kia lần nữa."
"Chỉ cần em thích, lúc nào cũng được, tình yêu của tôi."
Love is more than a word
It says so much
When I see these four letters
I almost feel your touch
This is only happened since
I fell in love with you
Why this word has such a magic
I haven't got a clue
.......
Ai biết đây là bài hát của ca sĩ nào thì báo tui với nhé, tui không tìm được ToT. Cảm ơn bồ vì đã đọc tới những dòng chữ cuối cùng này.
It says so much
When I see these four letters
I almost feel your touch
This is only happened since
I fell in love with you
Why this word has such a magic
I haven't got a clue
But I do know that I love you
My lover
Forgive what I did yesterday
Please believe I love you from the moment that I grow up and to the whole life of mine
"What are you doing?"
"Please marry me"."
Núi Alps.
Đỉnh núi quanh năm tuyết phủ.
Tháng mười mùa thu.
Từ trên cao nhìn xuống, cành lá phủ khắp núi đồi, đỏ rực diễm lệ thu vào tấm giấy.
"Chúng ta sẽ đi khắp nơi, đi cả ở đây nữa."
"Tôi cũng chưa bao giờ dám nghĩ đám sư tử có thể thích ngồi yên một chỗ."
"Tôi cũng đã từng nghĩ sẽ đi cùng người khác. Nhưng cuối cùng chỉ có cậu."
"Nếu tôi không muốn trả lời: 'Vinh hạnh của tôi.' thì có ngạo mạn quá không?"
"Cậu đúng rồi. Cậu biết tôi muốn nói gì không?"
"Không, tôi không biết, cậu nói rõ đi."
"Ừm. Được thôi, chỉ mong cậu sẽ đồng ý. Kế hoạch của tôi là chúng ta sẽ cùng nhau đi khắp nơi."
Thiếu niên tóc đen không biết lấy ra từ đâu một cái hộp vuông màu xanh sẫm. Hắn ung dung tháo dây buộc, lấy ra một chiếc nhẫn bạch kim đơn giản.
"Rồi, đưa tay cho tôi nào."
"Cậu có vẻ chắc chắn quá đấy.", thiếu niên tóc bạch kim cau mày, trừng mắt nhìn Harry.
"Ừ thì, tôi gấp tới không chờ nổi nữa rồi. Tôi gấp muốn đeo nó lên tay cậu, gấp muốn thấy cậu cầm một cái còn lại."
Có lẽ những lời này cũng ngọt ngào?
Draco không biết vẻ mặt mình hiện tại thế nào, nếu là một bộ dạng ngu ngốc ngơ ngác, cậu tuyệt không thể chấp nhận nổi. Cậu chỉ có thể trơ mắt nhìn cánh tay trái không nghe lời của mình giơ ra trước mặt.
Đôi lúc Draco sẽ cảm thấy thật kỳ lạ. Tại sao tay Harry luôn ấm áp như vậy, còn cậu thì không. Từ nhỏ thân nhiệt cậu đã thấp hơn người thường. Cậu hốt hoảng cảm thấy ấm áp là một chuyện cực kỳ dụ hoặc. Bởi lẽ mỗi khi bị Harry ôm cậu luôn xúc động như vậy.
Xúc động là không lý trí.
Nhưng cũng chẳng thể khiến Draco thay đổi chuyện gì. Bởi lẽ dường như cậu đã chờ đến lúc có tư cách được xúc động như vậy rất lâu, rất rất lâu.
Cảm giác mềm mại trên môi kéo Draco trở lại từ những suy nghĩ mông lung. Khi cậu lấy lại tinh thần, cái nhẫn không chút phù hợp thẩm mỹ Malfoy đã nằm trên tay cậu. Ngón áp út. Ha, ngón áp út, có lẽ nó có liên quan tới trái tim, chờ một người khác tới đeo lên, nên mới gọi là vô danh.
Chiều cao của Harry và Draco không qua chênh lệch, tiện hôn môi. Hắn chỉ hơi cúi đầu đã có thể chạm tới đôi môi lành lạnh của Draco.
"Nào, tới lượt cậu.", Harry thân mật nói nhỏ bên tai Draco.
Khi Draco cầm lấy chiếc nhẫn tròn còn lại trong hộp, cẩn thận đeo lên ngón áp út của tay trái Harry, cậu vẫn luôn cảm thấy đây chỉ là một giấc mộng trí mạng nhất thế giới, làm cho người trong mộng sợ phải tỉnh lại...
"Nhìn này, Dra, chúng ta hiện tại ở bên nhau.", Harry nhẹ nhàng vuốt ve chiếc nhẫn Draco đeo cho hắn, mặt trên có một chỗ hơi lõm xuống, tên bọn họ. Hắn mỉm cười, ôn nhu tràn ra trong mắt, tha thiết nhìn người trước mặt. Hắn vươn tay, ôm lấy bạn lữ của mình.
"Đúng, Harry.", Draco đang cười, cười đến đôi mắt nhạt màu kia cũng mơ mơ hồ hồ không nhìn rõ đồ vật, vươn tay ôm lấy Harry, "Em nghĩ anh nguyện ý hát lại bài kia lần nữa."
"Chỉ cần em thích, lúc nào cũng được, tình yêu của tôi."
Love is more than a word
It says so much
When I see these four letters
I almost feel your touch
This is only happened since
I fell in love with you
Why this word has such a magic
I haven't got a clue
.......
Ai biết đây là bài hát của ca sĩ nào thì báo tui với nhé, tui không tìm được ToT. Cảm ơn bồ vì đã đọc tới những dòng chữ cuối cùng này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.