[Harry Potter] Khi Giáo Sư Xuyên Thành Harry
Chương 34
Nguyệt Bán Thời
20/07/2023
Snape cười như không cười, hắn lại liếc Harry một cái, giọng nói lãnh đạm trầm xuống: "Tùy trò."
Nói xong thì hắn vung áo choàng, đi nhanh về phía trước, không hề nhân nhượng tốc độ Harry.
Harry ngẩn ra một chút, đẩy nhanh tốc độ đuổi kịp chính mình.
Cậu bước từng bước trong rừng cây gập ghềnh khó đi, cuối cùng cũng đuổi kịp thân ảnh màu đen quen thuộc, mới có thời gian thở gắt một hơi, ngẩng đầu nhìn qua.
Snape nhấp môi, khuôn mặt căng chặt, nhìn qua sườn mặt thoạt nhìn thật lạnh lùng nghiêm túc.
Hắn vẫn bước đi, mắt nhìn thẳng, nhưng vì Harry đang đuổi theo sau nên thả chậm bước chân, không hề dùng loại tư thế hùng hổ cuồn cuộn sát khí bước đi nữa. Hai người sóng vai mà đi.
Bộ dáng này...... Snape đang giận ư?
Thoạt nhìn cũng không giống.
Nhưng nếu nói rằng hắn không giận...... thì tại sao vừa rồi hắn đột nhiên tăng tốc độ mà không đợi mình?
Harry khẽ nhíu mày, không ngần ngại quan sát kỹ lưỡng thần sắc của Snape, lại không thu hoạch được gì.
"Giả thuyết đôi mắt mắt của trò không bị gì, thì không cần phải giống như thằng ngu luôn dùng khóe mắt nhìn trộm ta." Snape tức giận đột nhiên mở miệng.
Khí thế hắn đùng đùng quay đầu nhìn về Harry, ánh mắt âm trầm ghét bỏ.
"Xin lỗi, thưa giáo sư......" Harry khô cằn xin lỗi, biếu tình lại xấu hổ quẫn bách.
Cậu lập tức quay đầu lại, khôi phục biểu tình như không có chuyện gì mà chuyên tâm đi đường, trong lòng lại cực kỳ kinh dị.
Nói vậy chứ mỗi khi quan sát người khác, có kỹ xảo của riêng mình --- đầu tiên khiến tầm mắt trở nên bình đạm mà tùy ý, dùng pháp thuật làm giảm bớt sự tồn tại của bản thân. Lại không trực tiếp nhìn chăm chứ người khác, chỉ dùng dư quang khóe mắt để quan sát, vậy khi quan sát cơ bản sẽ không bị ai phát hiện.
Cho dù nhạy bén như cậu, nếu không cảm giác được tầm mắt nhìn chăm chú, cũng cơ bản không phát hiện được.
Chỉ là Harry không ngờ rằng...... Cũng với kỹ xảo như vậy, Snape cũng tùy thời chú ý đến cậu.
Trong lòng Harry cảm thấy nguy cơ càng thêm khẩn cấp, thái độ của Snape đối với cậu quá không đúng rồi. Cậu cảm thấy cậu cần phải giải thích rõ ràng hiểu lầm trước đó.
- -- bởi vì sự việc Chân dược, chẳng lẽ Snape cảm thấy trong tương lai bọ họ sẽ có quan hệ bạn bè sao? Hắn thế mà lại cho phép một Potter kêu tên thánh của mình!
Không bàn đến việc Harry không thể chịu được việc hiểu lầm này tồn tại, nếu cứ mặc kệ, kế hoạch khiêu khích bản thân để trừ điểm cũng vô pháp tiến hành rồi.
"Giáo sư Snape." Harry hít sâu một hơi, không biết nên mở lời giải thích thế nào.
Dù sao trước kia chính Snape đã cho cậu dùng Chân dược, ai cũng biết Chân dược sẽ không để ai nói lời gian dối.
"Thật ra người đang hiểu lầm một số việc." Harry uyển chuyển nói, "Trong tương lai, quan hệ của chúng ta thật ra không có như người tưởng tượng... Hài hòa"
Trong đầu cậu đấu tranh một chốc, mới miễn cưỡng tìm ra từ 'Hài hòa' để miêu tả mối quan hệ bọn họ.
Không hiểu sao ánh mắt Snape nhìn qua có chút kỳ dị, hắn kéo kéo khoé miệng, mới bất động thanh sắc nhả ra một từ:
"Thì?"
"Người chỉ là...... Vẫn luôn vì giáo sư Dumbledore mà âm thầm chăm sóc con, hơn nữa chúng ta chỉ đồng thời cùng chết trước mặt Nagini mà thôi." Harry trấn định nói, biểu tìn cực kỳ thành khẩn.
"Thực ra, người làm nhiều điều vì con như vậy, nhưng con có thái độ bất kính với người, còn nhiều điều không kể hết, quan hệ giữa chúng ta cực kỳ ác liệt." Harry trần thuật mối quan hệ của cậu và Potter ở kiếp trước.
"Vì thế...... Chúng ta không phải bạn bè, con không có tư cách để gọi tên thánh của người. Hiện tại con cần phải làm rõ điều này cũng là vì...... Con muốn xin lỗi vì sự ngu xuẩn lỗ mãng của mình."
Harry thầm nghĩ nếu thằng nhóc Potter thật sự nói như vậy, thế mới đẹp.
Nhưng vĩnh viễn cũng không có khả năng, coi như hiện tại hắn thay Potter nói lời này với chính mình.
Cậu rũ mắt, giống như áy náy lại tự trách, biểu tình lại cực kỳ kiên quyết.
"Phải không? Vậy những lời trò nói trong khoảng thời gian này đều xuất phát từ...... Sự hối lỗi của trò?" Snape nhướng mày, tạm dừng một chút, "Muốn đền bù cho ta?"
Harry hơi sửng sốt, lập tức liền phản ứng lại, cậu khẳng định trả lời: "Không sai."
Cậu không nghĩ đến Snape còn có thể vì cậu mà trong khoảng thời gian này tìm cái cớ để trừ điểm --- nếu Snape có thể vì lý do thoái thác này mà thêm tức giận, vậy càng tốt.
Snape nheo mắt lại, lạnh lùng nhìn gương mặt rũ xuống của thằng nhóc Potter.
Biểu tình cậu nhóc thành khẩn mà nghiêm túc, không một dấu hiệu nói dối, lời nói cũng chỉ như nhẹ nhàng bâng quơ giải thích về vụ Chân dược, tựa như không có bất kỳ điều gì đó không ổn.
"Ta đã biết."
Khuôn mặt Snape căng chặt, gật gật đầu, ánh mắt từ từ lạnh xuống. hiện tại ánh mắt hắn nhìn Potter cũng xa lạ giống như bao học sinh khác.
Thằng nhóc Potter nhìn lại hắn, thân hình dừng một chút, dường như đang che giấu điều gì mà thu hồi ánh mắt, hết sức chuyên tâm tiếp tục lên đường. trên mặt không để lộ bất cứ điều gì.
Snape nhấp môi không tỏ ý kiến, nhìn về phía trước.
Sắc trời ngày càng nhạt, bình minh sắp đến. Hắn cũng có thể cách đó không xa là ngoài rìa Rừng Cấm, còn xa kia là hình dáng lâu đài.
Nhưng lúc nãy trong Rừng Cấm hai người còn sóng vai với nhau, không khí lại trở về âm độ ban đầu.
Một lát sau, hai người rốt cuộc cũng đi tới ranh giới của Rừng Cấm và khu săn bắn của Hogwarts, Snape mới dừng bước.
Hắn nhìn thoáng qua thằng nhóc Potter bên cạnh, cuối cùng giọng nói lãnh đạm cảnh cáo nói:
"Bây giờ, trò tự về ký túc xá đi."
"Con đã biết, thưa giáo sư Snape." Thằng nhóc ấy liền lập tức đáp ứng.
Cậu nhóc thoạt nhìn thở nhẹ một hơi, chạy nhanh về phía lâu đài, như vừa làm được gì đạt ý nguyện.
Snape chỉ đứng tại chỗ nhìn Potter chạy đi, ánh mắt âm trầm giống như ban nãy mà không hề dao động, biểu tình trên mặt lại hòa hoãn xuống.
Nhưng thật ra nhưng lời hồi nãy chỉ lướt qua trong đầu Snape một lần, đều bị hắn coi như vô nghĩa mà quên hết sạch.
- -- nếu vào buổi tối ngày đó Snape không thấy Chiếc gương Ảo Ảnh, không chừng hắn sẽ tin nhũng lý do thoái thác này.
Cho nên hắn không nghi ngờ tình cảm của thằng nhóc Potter đối với hắn.
Hiện tại, hắn chỉ có một nghi ngờ muốn làm rõ:
Tại sao Potter lại đột nhiên muốn kéo dài khoảng cách với hắn, nói dối với ý đồ vụng về hòng che giấu chân tướng vụ Chân dược và sự thật rằng cậu thích mình?
Chẳng lẽ có liên quan đến Tử Xà đêm nay? Potter phát hiện điều gì sao?
Snape hoài nghi suy đoán.
Nói xong thì hắn vung áo choàng, đi nhanh về phía trước, không hề nhân nhượng tốc độ Harry.
Harry ngẩn ra một chút, đẩy nhanh tốc độ đuổi kịp chính mình.
Cậu bước từng bước trong rừng cây gập ghềnh khó đi, cuối cùng cũng đuổi kịp thân ảnh màu đen quen thuộc, mới có thời gian thở gắt một hơi, ngẩng đầu nhìn qua.
Snape nhấp môi, khuôn mặt căng chặt, nhìn qua sườn mặt thoạt nhìn thật lạnh lùng nghiêm túc.
Hắn vẫn bước đi, mắt nhìn thẳng, nhưng vì Harry đang đuổi theo sau nên thả chậm bước chân, không hề dùng loại tư thế hùng hổ cuồn cuộn sát khí bước đi nữa. Hai người sóng vai mà đi.
Bộ dáng này...... Snape đang giận ư?
Thoạt nhìn cũng không giống.
Nhưng nếu nói rằng hắn không giận...... thì tại sao vừa rồi hắn đột nhiên tăng tốc độ mà không đợi mình?
Harry khẽ nhíu mày, không ngần ngại quan sát kỹ lưỡng thần sắc của Snape, lại không thu hoạch được gì.
"Giả thuyết đôi mắt mắt của trò không bị gì, thì không cần phải giống như thằng ngu luôn dùng khóe mắt nhìn trộm ta." Snape tức giận đột nhiên mở miệng.
Khí thế hắn đùng đùng quay đầu nhìn về Harry, ánh mắt âm trầm ghét bỏ.
"Xin lỗi, thưa giáo sư......" Harry khô cằn xin lỗi, biếu tình lại xấu hổ quẫn bách.
Cậu lập tức quay đầu lại, khôi phục biểu tình như không có chuyện gì mà chuyên tâm đi đường, trong lòng lại cực kỳ kinh dị.
Nói vậy chứ mỗi khi quan sát người khác, có kỹ xảo của riêng mình --- đầu tiên khiến tầm mắt trở nên bình đạm mà tùy ý, dùng pháp thuật làm giảm bớt sự tồn tại của bản thân. Lại không trực tiếp nhìn chăm chứ người khác, chỉ dùng dư quang khóe mắt để quan sát, vậy khi quan sát cơ bản sẽ không bị ai phát hiện.
Cho dù nhạy bén như cậu, nếu không cảm giác được tầm mắt nhìn chăm chú, cũng cơ bản không phát hiện được.
Chỉ là Harry không ngờ rằng...... Cũng với kỹ xảo như vậy, Snape cũng tùy thời chú ý đến cậu.
Trong lòng Harry cảm thấy nguy cơ càng thêm khẩn cấp, thái độ của Snape đối với cậu quá không đúng rồi. Cậu cảm thấy cậu cần phải giải thích rõ ràng hiểu lầm trước đó.
- -- bởi vì sự việc Chân dược, chẳng lẽ Snape cảm thấy trong tương lai bọ họ sẽ có quan hệ bạn bè sao? Hắn thế mà lại cho phép một Potter kêu tên thánh của mình!
Không bàn đến việc Harry không thể chịu được việc hiểu lầm này tồn tại, nếu cứ mặc kệ, kế hoạch khiêu khích bản thân để trừ điểm cũng vô pháp tiến hành rồi.
"Giáo sư Snape." Harry hít sâu một hơi, không biết nên mở lời giải thích thế nào.
Dù sao trước kia chính Snape đã cho cậu dùng Chân dược, ai cũng biết Chân dược sẽ không để ai nói lời gian dối.
"Thật ra người đang hiểu lầm một số việc." Harry uyển chuyển nói, "Trong tương lai, quan hệ của chúng ta thật ra không có như người tưởng tượng... Hài hòa"
Trong đầu cậu đấu tranh một chốc, mới miễn cưỡng tìm ra từ 'Hài hòa' để miêu tả mối quan hệ bọn họ.
Không hiểu sao ánh mắt Snape nhìn qua có chút kỳ dị, hắn kéo kéo khoé miệng, mới bất động thanh sắc nhả ra một từ:
"Thì?"
"Người chỉ là...... Vẫn luôn vì giáo sư Dumbledore mà âm thầm chăm sóc con, hơn nữa chúng ta chỉ đồng thời cùng chết trước mặt Nagini mà thôi." Harry trấn định nói, biểu tìn cực kỳ thành khẩn.
"Thực ra, người làm nhiều điều vì con như vậy, nhưng con có thái độ bất kính với người, còn nhiều điều không kể hết, quan hệ giữa chúng ta cực kỳ ác liệt." Harry trần thuật mối quan hệ của cậu và Potter ở kiếp trước.
"Vì thế...... Chúng ta không phải bạn bè, con không có tư cách để gọi tên thánh của người. Hiện tại con cần phải làm rõ điều này cũng là vì...... Con muốn xin lỗi vì sự ngu xuẩn lỗ mãng của mình."
Harry thầm nghĩ nếu thằng nhóc Potter thật sự nói như vậy, thế mới đẹp.
Nhưng vĩnh viễn cũng không có khả năng, coi như hiện tại hắn thay Potter nói lời này với chính mình.
Cậu rũ mắt, giống như áy náy lại tự trách, biểu tình lại cực kỳ kiên quyết.
"Phải không? Vậy những lời trò nói trong khoảng thời gian này đều xuất phát từ...... Sự hối lỗi của trò?" Snape nhướng mày, tạm dừng một chút, "Muốn đền bù cho ta?"
Harry hơi sửng sốt, lập tức liền phản ứng lại, cậu khẳng định trả lời: "Không sai."
Cậu không nghĩ đến Snape còn có thể vì cậu mà trong khoảng thời gian này tìm cái cớ để trừ điểm --- nếu Snape có thể vì lý do thoái thác này mà thêm tức giận, vậy càng tốt.
Snape nheo mắt lại, lạnh lùng nhìn gương mặt rũ xuống của thằng nhóc Potter.
Biểu tình cậu nhóc thành khẩn mà nghiêm túc, không một dấu hiệu nói dối, lời nói cũng chỉ như nhẹ nhàng bâng quơ giải thích về vụ Chân dược, tựa như không có bất kỳ điều gì đó không ổn.
"Ta đã biết."
Khuôn mặt Snape căng chặt, gật gật đầu, ánh mắt từ từ lạnh xuống. hiện tại ánh mắt hắn nhìn Potter cũng xa lạ giống như bao học sinh khác.
Thằng nhóc Potter nhìn lại hắn, thân hình dừng một chút, dường như đang che giấu điều gì mà thu hồi ánh mắt, hết sức chuyên tâm tiếp tục lên đường. trên mặt không để lộ bất cứ điều gì.
Snape nhấp môi không tỏ ý kiến, nhìn về phía trước.
Sắc trời ngày càng nhạt, bình minh sắp đến. Hắn cũng có thể cách đó không xa là ngoài rìa Rừng Cấm, còn xa kia là hình dáng lâu đài.
Nhưng lúc nãy trong Rừng Cấm hai người còn sóng vai với nhau, không khí lại trở về âm độ ban đầu.
Một lát sau, hai người rốt cuộc cũng đi tới ranh giới của Rừng Cấm và khu săn bắn của Hogwarts, Snape mới dừng bước.
Hắn nhìn thoáng qua thằng nhóc Potter bên cạnh, cuối cùng giọng nói lãnh đạm cảnh cáo nói:
"Bây giờ, trò tự về ký túc xá đi."
"Con đã biết, thưa giáo sư Snape." Thằng nhóc ấy liền lập tức đáp ứng.
Cậu nhóc thoạt nhìn thở nhẹ một hơi, chạy nhanh về phía lâu đài, như vừa làm được gì đạt ý nguyện.
Snape chỉ đứng tại chỗ nhìn Potter chạy đi, ánh mắt âm trầm giống như ban nãy mà không hề dao động, biểu tình trên mặt lại hòa hoãn xuống.
Nhưng thật ra nhưng lời hồi nãy chỉ lướt qua trong đầu Snape một lần, đều bị hắn coi như vô nghĩa mà quên hết sạch.
- -- nếu vào buổi tối ngày đó Snape không thấy Chiếc gương Ảo Ảnh, không chừng hắn sẽ tin nhũng lý do thoái thác này.
Cho nên hắn không nghi ngờ tình cảm của thằng nhóc Potter đối với hắn.
Hiện tại, hắn chỉ có một nghi ngờ muốn làm rõ:
Tại sao Potter lại đột nhiên muốn kéo dài khoảng cách với hắn, nói dối với ý đồ vụng về hòng che giấu chân tướng vụ Chân dược và sự thật rằng cậu thích mình?
Chẳng lẽ có liên quan đến Tử Xà đêm nay? Potter phát hiện điều gì sao?
Snape hoài nghi suy đoán.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.