[Harrypotter + Naruto] Uzumaki (Lốc Xoáy)
Chương 2: London
Quân Quỷ Cơ
28/11/2021
Tham quan Hogwarts được một lúc sau, Naruto vẫn luôn tự hỏi. Dựa theo như cách nói của Hog, năm đó cả bốn nhà sáng lập tạo ra Hogwarts là vì để phù thủy cùng những chủng tộc phép thuật có nơi sinh sống, tuy cùng việc thành lập nên Konoha chỗ anh tuy có mục đích bất đồng nhưng về nghĩa nào đó nó cũng không sai biệt lắm. Nhưng so với những gì anh chứng kiến cùng Hog phân tích, phù thủy hiện tại chỉ sợ giống như Hog nói - sa đọa. Có thể hay không trong tương lai một ngày nào đó, nhóm ninja cũng sẽ sa đọa vì hoàn cảnh hòa bình? Hoặc là nói, ninja sẽ bị thời gian vứt bỏ, không có khả năng tồn tại? Naruto so với ai hết là người hy vọng cuộc sống hòa bình, nhưng chính hắn biết ninja bất quá cũng là một cỗ máy ra đời phục vụ cho chiến tranh. Ngày thường còn chưa tính, một khi có chiến tranh, ninja trước sau luôn là nhóm người đổ máu đầu tiên ờ tiền tuyến. Nhưng nếu có một ngày thế giới hòa bình vậy sẽ có ai yêu cầu ninja sao?
“ Suy nghĩ nhiều như vậy làm gì, có ích gì đâu?”
Chua xót nhìn không trung, Naruto rõ ràng hơn ai hết nhớ rõ lời nói của Hog ở thời đại này ninja đã không còn tồn tại. Cũng có lẽ, ở nơi Hog không biết vẫn có địa phương tồn tại hậu đại của ninja, nhưng chính là…. bọn họ vĩnh viễn đều không thể hiểu thời đại anh đã trải qua như thế nào.
“ A, a, a, mấy việc suy nghĩ này quả nhiên chỉ hợp để Shikamaru làm. ” Chính mình …. đã vô pháp bảo hộ họ được nữa.
Cách đó không xa, Hogwarts vẫn luôn nhìn chăm chú bóng dáng Naruto. Hắn biết Naruto sẽ không dễ dàng buông bỏ được Konoha, thậm chí hắn nghĩ có lẽ Naruto vĩnh viễn sẽ không buông được. Chính hắn cũng minh bạch, dù sao đó cũng là những thứ không dễ gì mà bỏ được. Những thứ ấy, là lý do Naruto có thể chống đỡ được tới bây giờ dù đã trải qua bao cuộc chiến, hắn không thể là quá khứ nhưng hắn tin chắc rằng tương lai Naruto sẽ có hắn.
“ Hog, chúng ta đi đến thế giới Muggle mà ngươi nói xem đi. Ta muốn nhìn một chút, nó cùng thế giới phép thuật có gì bất đồng, không có phép thuật họ sinh hoạt như thế nào? ”
Tuy anh biết Hog đối với mình rất tốt nhưng cũng không đại biểu anh có thể yên tâm thoải mái tiếp nhận. Huống chi …. từ trước tới giờ anh không có thói quan dựa vào người khác, không thích ứng được việc nhìn người khác nhọc lòng vì cuộc sống của minh.
Dạo bước trên đường phố London hoa lệ, nhìn cảnh vật xung quanh Naruto không khỏi líu lưỡi nào là cao tầng, ô tô, hay quần áo, ẩm thực mọi thứ đều vượt quá phạm trù anh có thể lý giải. May mắn, Hogwarts ở thời điểm Naruto còn hôn mê đã làm phép giúp Naruto giải quyết vấn đề ngôn ngữ, nếu không hiện tại anh chỉ có thể khóc. Nhưng với hoàn cảnh khác biệt lớn thế này, anh cũng khó lòng thích ứng được, cũng lần nữa cho anh biết đây không phải là Konoha, thời đại Nhẫn giả chỉ còn trong mộng.
Chịu đựng cảm giác khó chịu cùng mệt mỏi, Naruto nói muốn đi nhìn xem nơi dân thương cư trú như thế nào bởi vì anh không thể nào tiếp tục ở nơi ồn ào xa hoa trung tầm thành phố này tiếp được nữa. Hogwarts không chọc thủng cái cớ của Naruto, chính bản thân hiểu được ở đây so với Konoha thậm chí là Nhẫn giới khác biệt lớn như thế nào, sao lại không hiểu Naruto trong nhất thời không thể thích ứng. Chính là chờ đến thời điểm Hogwarts lấy lại được ý thức mới phát hiện chính mình đã dẫn Naruto đi tới Privet Drive, nơi đây hẳn là nơi ở của Cứu Thế Chủ thế giới pháp thuật. Hogwarts rối rắm.
Hoàn toàn không biết Hogwarts đang rối rắm vấn đề gì, Naruto chỉ đơn thuần nhìn mọi người xung quanh đang hoạt động. Nghe bọn họ chào hỏi, từ những căn phòng truyền ra tiếng cười nói hay tiếng khóc của con trẻ, Naruto bỗng nhiên phát hiện nội tâm chính mình một lần nữa bình tâm xuống. Mặc kệ là ở nơi nào, mặc kệ cuộc sống ở đây có bao nhiêu khác biệt nhưng sinh hoạt trước sau đều như nhau, đều cần ăn, uống, người thân, bạn bè, đều tìm kiếm hạnh phúc.
“ Ô ô …. ô…. "
Đột nhiên nghe được một trận âm thanh, kia rõ ràng là tiếng khóc của trẻ con khiến Naruto lo lắng, anh không biết vì sao liền nhớ tới chính mình lúc còn nhỏ. Theo âm thanh, Naruto ở một sân nhà của một căn nhà nhỏ, anh đại khái tìm thấy một đứa nhóc cỡ ba tuổi đang cuộn thân hình bé nhỏ gầy yếu của mình lại trong một góc, giấu cả khuôn mặt dưới cánh tay.
“ Muốn ăn kẹo không?”
Tiểu gia hỏa vốn đang khóc thút thít bị dọa rồi, lập tức ngẩng đầu, nhìn thấy một thúc thúc tóc vàng xinh đẹp đang nhìn mình mỉm cười, bàn tay đem theo những viên kẹo ngọt ngào đang duỗi ra trước mặt mình.
“ A, xin lỗi….. ta có phải hay không dọa đến nhóc? Ta không cố ý, như vậy đi ta mới nhóc ăn kẹo xin lỗi nha. ”
Thấy rõ mặt hài tử, Naruto có chút hoảng hốt. Đứa bé này có chút giống Gaara, một cặp mắt xanh ngọc lục bảo, chính là trong anh mắt lại tràn ngập bi thương không phù hợp với lứa tuổi. Gaara….. anh đã không thể gặp lại được nữa.
Ngơ ngác, tiểu gia hỏa nhìn kẹo trong tay mình. Đây là lần đầu tiên có người đối với cậu cười, lần đầu tiên có người cho cậu kẹo, thậm chí là lần đầu tiên có người quan tâm cậu có bị dọa hay không. “ Oa ” một tiếng, tiểu gia hỏa lập tức nhào vào lòng ngực Naruto, giống như muốn đem hết tất cả ủy khuất của mình dùng nước mắt phát triết trong ngực anh.
Naruto có điểm ngây ra, như thế nào cũng không nghĩ đến hành động của anh lại làm cho tiểu gia hỏa khóc đến càng hung. Có điểm không biết làm sao, nhưng này không gây trở ngại cho anh theo bản năng mà đem cậu bé ôm chặt hơn, tay để trên lưng vỗ vỗ an ủi. Anh nhớ rõ chính mình cũng từng có bao nhiêu khát vọng vào thời điểm khổ sở có người như vậy ôm lấy anh, an ủi anh, bảo vệ anh, cho anh có thể hảo hảo giải tỏa bản thân.
Hogwarts rốt cuộc cũng từ trong rối rắm hoàn hồn, nhìn đến cảnh Naruto ôm lấy cái tiểu gia hỏa đang khóc đến rối tinh rối mù mà dịu dàng an ủi. Hắn cẩn thận dùng ma thuật đem cả ba ngăn cách với tầm mắt của mọi người, Hogwarts biết, Naruto đang nhớ đến khoảng thời gian lúc anh còn nhỏ.
Đại khái là khóc mệt đi, hoặc cảm thấy ở trong ngực một người xa lạ vậy khóc lớn có chút mất mặt, tiểu gia hỏa rốt cuộc cũng từ trong ngực Naruto di ra, ngượng ngùng hít hít mũi. Mà khi cậu phát hiện vạt áo của Naruto vì cậu mà nhăn nhúm đã không khỏi quẫn bách cùng lo lắng, thúc thúc xinh đẹp này sẽ tức giận sao?
Theo tầm mắt của cậu bé, Naruto cũng nhìn thấy được thảm trạng của áo anh, bất quá anh cũng không để ý. Duỗi tay xoa xoa mái tóc đen của cậu, vẫn như cũ duy trì nụ cười.
“ Harry Potter! Ngươi cái tên quái vật chết tiệt này, mau lăn ra đây cho ta!”
Liền tính là không bị mắng nhưng cậu vẫn cảm thấy chính bản thân hẳn là nên xin lỗi. Khi cậu bé định mở miệng nói lời xin lỗi, tiếng chửi rủa quen thuộc vang lên dọa cậu thiếu chút nữa nhảy dựng.
Naruto nhìn đến phản ứng của cậu bé, nhíu chặt mày. Quái vật ….. cái từ này quả thực không quá xa lạ đối với Naruto.
“ Đó là ai?”
“ Là dượng của em … Cả nhà bọn họ …. không quá thích em.”
Nhìn thấy đôi mắt màu xanh lục giống Gaara nhanh chóng ảm đạm, Naruto như thấy được chính bộ dáng thống khổ của Gaara trong quá khứ khi bị gọi là “ Quái vật ”.
“ Vậy …. em có thích bọn họ không?”
“ Không thích….. chính là em không có nơi để đi, ba ba cùng mụ mụ….. dì nói bọn họ đã bị tai nạn xe chết rồi. ” Xóa xoa góc áo chính mình, tiểu Harry lại lần nữa ảo tưởng nếu ba ba mụ mụ còn sống, thật tốt.
“ Harry Potter! Ngươi không ra ngay lập tức liền chiều nay ngươi đừng có mà ăn cơm! ”
Thanh âm khô khốc rống giận cùng nội dung thành cọng làm cho tiểu gia hỏa bị dọa sợ, đã quên chính mình trong tay đang cầm viên kẹo lần đầu tiên được cho, cũng quên thúc thúc hòa ái đang mỉm cười dịu dàng trước mặt cậu, vội vội vàng vàng mà xông ra ngoài.
“ Dượng, con ở chỗ này. ”
“ Bang!”
Thanh âm vang dội thành công khiến Naruto chú ý, anh nhìn thấy gì đây, một lão già cao lớn mập mạp đang giơ cánh tay to béo của hắn cùng chân lên mà thẳng thừng đạp một đứa bé nhìn cái là biết đã bao năm không đủ dinh dưỡng, anh tức giận rồi.
“ Người, cái đồ quái vật không biết cảm ơn, thế mà dám trốn việc nhà đi chơi ….. ”
Khi Vernon Dursley lại định lần nữa đánh tiểu gia hỏa, lại ngạc nhiên phát hiện đôi mình lại bị một nam nhân xa lạ kiềm chặt. Đối diện với cặp mắt lạnh như băng ấy, Dursley hung hăng rùng mình.
“ Ngươi hẳn là dượng của em ấy đi, ngươi đáng lẽ không nên có những hành động như thế với người nhà mình. ”
Dù cho hình thể của Dursley so với Naruto lớn hơn rất nhiều, đáng tiếc đối với Naruto mà nói không là gì. Nhẹ nhàng đem Dursley ném đi, Naruto ngồi xổm xuống xem xét tình hình của cậu bé có hay không bị thương. Anh nhìn thấy trên khuôn mặt nhỏ bé ấy in hằn rõ ràng những dấu tay, nhìn đến cặp mấy giống Gaara mấy phân đang gắt gao nhắm chặt cam chịu, cái ý tưởng muốn giết lão heo ấy hiện lên,
“ Hừ! Việc nhà ta không cái người ngoại như ngươi quan tâm tới! Cút ngay, bằng không ta liền báo cảnh sát!”
Tuy rằng tức giận, nhưng Dursley cũng không quên chính mình vừa bị nam nhân tóc vàng nhẹ nhàng chế trụ, thực lực cách xa làm hắn không khỏi dùng tới biện pháp uy hiếp.
Nỗ lực khắc chế cảm xúc chính mình, Naruto ôm lấy tiểu gia hỏa ngất xỉu vì bị dọa kia, nhàn nhạt liếc nhìn nam nhân mập mạp, nháy mắt rời đi.
“ Haiz, quả nhiên là Naruto ….. ”
Hogwarts thở dài, liền biết lấy tính cách của Naruto sẽ làm ra hành động này là hết sức bình thường. Không thể cười khổ đi qua đem ký ức của Dursley sửa chữa. Khinh thường liếc nhìn pháo lép lão Ong mật an bài giám thị.
Khi Hogwarts tìm tới nơi, phát hiện Naruto đang ôm tiểu gia hỏa ngồi trên một bàn đu dây.
“ Hog, ta ….. có vẻ như ta tìm thêm phiền toái đến cho anh rồi. ” gãi gãi đầu, ngượng ngùng cười cười. Vừa rồi quá tức giận rồi, thế mà quên đây không phải là Konoha, cũng quên mất bản thân hoàn toàn không rõ cách sinh hoạt của Anh quốc. Huống chi, hiện tại sinh hoạt của bản thân còn phải dựa vào Hog.
“ Không sao, cậu mà không làm như thế thì đã không phải là cậu, không phải sao. ”
Đứng bên cạnh Naruto xoa tóc cậu, Hogwarts hoàn toàn không xem đây là phiền toái. Tuy rằng….. việc Cứu Thế Chủ mất tích mà nói thế nào cũng khiến Dumbledore thực buốn rầu, mà kệ đi việc này cùng hắn có quan hệ đâu.
“ Thích nhóc đó?”
“ Mắt y cùng Gaara giống nhau mà xanh lục bảo, đứa trẻ đó bị dượng hắn gọi là quái vật, ngươi nghe thấy không? Ta cùng Gaara khi còn nhỏ cũng như vậy bị người khác gọi là quái vật, bị người khi dễ. Nhưng ít nhất những người khi dễ ta không phải là thân nhân ta, mà Gaara thì….. giống đứa trẻ này…. Hog, tính ra mà nói ta khá là may mắn?”
Nhìn hài tử vẫn như cũ hôn mê trong ngực anh, Naruto rất rõ ràng nếu anh đưa đứa bé này về lại nơi đó nhất định em ấy vẫn sẽ phải tiếp tục trải qua những việc như thế, thật sự không đành lòng để đứa trẻ này trải qua tuổi thơ sinh hoạt giống anh cùng Gaara.
“ Hog, ta có thể nhận nuôi y không? Nếu như cha mẹ của đứa bé này không còn nữa, mà dì dượng hắn lại như thế ……. ”
“ Được thôi, chỉ cần cậu cao hứng.”
Xem ra cậu ấy vẫn như cũ nuôi đứa trẻ Harry Potter này, Hog cười tủm tỉm đem đầu tóc tiểu gia hỏa này làm cho càng loạn, không nhịn được mong chờ Harry trong tương lai dưới dạy bảo của Naruto sẽ ra sao nhưng nhất định sẽ thực xuất sắc. Dù sao chính bản thân ở đây cũng không có việc gì làm, cùng lắm đi lăn lộn lão Dumbledore cùng cái tên chúa tể não tàn đó vậy.
Harry mở to mắt, phát hiện bản thân không phải đang ở kệ tủ mà là một nơi tràn đầy ánh sáng. Nghi hoặc đánh giá xung quanh, Harry khẳng định chính mình tuyệt đối chưa từng được đi qua nơi đẹp như vậy: giường to mềm mại, cả gối đầu củng chăn cũng mềm mại ấm áp. Trong phòng tuy không có quá nhiều đồ nhưng lại tạo cảm giác thoải mái. Hơn nữa quần áo trên người y cũng được thay đổi không còn là quần áo cũ rách nát của Dudley mà là một bộ đồ ngủ sạch sẽ, thơm tho màu xanh lục.
“ Tỉnh? Vừa lúc ăn một chút đi, hẳn là con đã đói ”
Bưng một bàn nhỏ đựng đầy sushi đi vào phòng ( một lần nữa Naruto phải cảm thán pháp thuật thực sự thuận tiện, ở cái sơn động này cư nhiên lại có thể làm ra được nhà kiểu Nhật, đồ ăn Nhật), nhìn khuôn mặt hoang mang của tiểu gia hỏa Naruto không nhịn được mỉm cười.
Naruto nhận ra người này chính là thúc thúc tốt bụng cho mình kẹo, Harry không sợ nữa. Y cảm thấy thúc thục xa lạ này rất thích cười mà thúc ấy cười lên cũng rất xinh đẹp, thúc ấy là người tốt mà còn cho y kẹo nên thúc ấy sẽ không làm tổn thương đến y, huống chi Harry cảm thấy chắc sẽ không ai muốn bắt cóc quái vật đâu. Nhìn thấy đồ ăn, Harry mới phát hiện chính mình thật sự rất đói bụng. Tuy rằng mấy món này nhìn không giống đồ dì Petunia hay làm, nhưng Harry quá đói đế suy nghĩ thêm mà lao vào ăn ngấu ăn nghiến. Đang ăn ngon thì phát hiện thúc thúc vẫn còn đang ngồi ở mép giường nhìn y ăn!
Bắt được nét xấu hổ trong mắt của Harry, Naruto không khỏi bật cười
“ Ăn ngon sao? Ta không biết làm đồ ăn Anh quốc, không biết con có ăn được không.”
Cho nên thúc thúc xinh đẹp này là người nước ngoài? “ Ăn ngon, thật sự, đây là lần đầu tiên con được ăn món ngon như vậy!”
Biểu tình của đứa trẻ này rất giống bản thân khi được ăn mì Ichiraku. Naruto giấu đi chua xót trong lòng, xoa đầu tiểu gia hỏa “ Con kêu là Harry Potter sao? À… khả năng phát âm của ta khá kỳ quái, ta không phát âm tiếng Anh tốt lắm, như vậy ta kêu con là Harry được chứ?”
"Đương nhiên có thể!" Còn chưa từng người như vậy hòa khí kêu tên của mình, Harry có điểm hưng phấn.
“ Đương nhiên có thể!” Còn chưa có ai kêu tên y hiền hòa vậy đâu, Harry có điểm hưng phấn “ Thúc thúc, người tên là gì?”
“ Uzumaki Naruto. Tên của ta không giống người Anh, Uzumaki là họ còn Naruto là tên. Không cần gọi là là thúc thúc con cứ gọi là Naruto đi.”
Naruto cứ có cảm giác bản thân đang ở Konoha, cố gắng khiến nhóm tiểu quỷ không cần gọi cậu là Hokage đại nhân, cậu mới không cần kêu như vậy, gọi là Naruto là được rồi.
“ Harry, con có nguyện ý cùng ta ở chung không?”
“ Dạ?”
Harry có điềm nghe không kịp hay nói đúng hơn là bị dọa sợ rồi. Đã từng có vô số ảo tưởng có người sẽ mang y rời khỏi Privet Drive rời khỏi gia đình dì, nhưng cho tới bây giờ đều không có. Harry cứ tưởng đó mãi mãi là ảo tưởng vĩnh viễn sẽ không thể thực hiện được, thế nhưng hôm nay lại có người vươn tay muốn dẫn y đi!
“ Á …. Con không muốn sao? Ta cũng biết ta là một người xa lạ, con đối với ta lo lắng cũng phải….” Cho rằng Harry không tình nguyện, Naruto có điểm uể oải, quả nhiên vẫn là củng người nhà ở chung với nhau tốt hơn sao...
“ Không phải!” Harry gấp gáp duỗi tay nắm lấy tay áo Naruto, nỗ lực mở to hai mắt không cho chính mình khóc.
“ Con, con chỉ là, chỉ là rất vui! Con vẫn cho luôn muốn rời đi nơi đó, chính là trước giờ không có ai dẫn con đi hết. Con, con nguyện ý ở chung với người, con rất vui!”
★ ★ ★ ★ ★ ★ ★
Tác giả: Hogwarts, ngươi thế mà có thể dung túng Naruto như vậy.
Hogwarts: Chỉ cần Naruto cao hứng, cái gì đều không quan trọng.
Tác giả [ nhướng mày ]: Chẳng sợ phiền toái khi nhận nuôi cứu thế chủ sao?
Hogwarts: Ta lại không phải Nara Shikamaru, không sợ phiền toái. Lại nói, Dumbledore hay Voldemort cùng ta có quan hệ gì? Chỉ cần Naruto cao hứng, ta quản bọn họ đi tìm chết.
Dumbledore: Nga, Hogwarts, vì cái gì như vậy không thích một cái lão nhân?
Voldemort: Rồng đáng chết, ngươi dám khiêu khích tôn nghiêm của Hắc Ma Vương!
Hogwarts [ biến trở về hình dạng rồng vẫy đuôi đem Voldemort đánh bay.
Dumbledore [ u oán nhìn về phía tác giả]: cái kia, án văn này ta là pháo hôi sao?
Tác giả: Đừng kêu thân thiết như vậy, ta cùng ngươi không thân, thật sự.
“ Suy nghĩ nhiều như vậy làm gì, có ích gì đâu?”
Chua xót nhìn không trung, Naruto rõ ràng hơn ai hết nhớ rõ lời nói của Hog ở thời đại này ninja đã không còn tồn tại. Cũng có lẽ, ở nơi Hog không biết vẫn có địa phương tồn tại hậu đại của ninja, nhưng chính là…. bọn họ vĩnh viễn đều không thể hiểu thời đại anh đã trải qua như thế nào.
“ A, a, a, mấy việc suy nghĩ này quả nhiên chỉ hợp để Shikamaru làm. ” Chính mình …. đã vô pháp bảo hộ họ được nữa.
Cách đó không xa, Hogwarts vẫn luôn nhìn chăm chú bóng dáng Naruto. Hắn biết Naruto sẽ không dễ dàng buông bỏ được Konoha, thậm chí hắn nghĩ có lẽ Naruto vĩnh viễn sẽ không buông được. Chính hắn cũng minh bạch, dù sao đó cũng là những thứ không dễ gì mà bỏ được. Những thứ ấy, là lý do Naruto có thể chống đỡ được tới bây giờ dù đã trải qua bao cuộc chiến, hắn không thể là quá khứ nhưng hắn tin chắc rằng tương lai Naruto sẽ có hắn.
“ Hog, chúng ta đi đến thế giới Muggle mà ngươi nói xem đi. Ta muốn nhìn một chút, nó cùng thế giới phép thuật có gì bất đồng, không có phép thuật họ sinh hoạt như thế nào? ”
Tuy anh biết Hog đối với mình rất tốt nhưng cũng không đại biểu anh có thể yên tâm thoải mái tiếp nhận. Huống chi …. từ trước tới giờ anh không có thói quan dựa vào người khác, không thích ứng được việc nhìn người khác nhọc lòng vì cuộc sống của minh.
Dạo bước trên đường phố London hoa lệ, nhìn cảnh vật xung quanh Naruto không khỏi líu lưỡi nào là cao tầng, ô tô, hay quần áo, ẩm thực mọi thứ đều vượt quá phạm trù anh có thể lý giải. May mắn, Hogwarts ở thời điểm Naruto còn hôn mê đã làm phép giúp Naruto giải quyết vấn đề ngôn ngữ, nếu không hiện tại anh chỉ có thể khóc. Nhưng với hoàn cảnh khác biệt lớn thế này, anh cũng khó lòng thích ứng được, cũng lần nữa cho anh biết đây không phải là Konoha, thời đại Nhẫn giả chỉ còn trong mộng.
Chịu đựng cảm giác khó chịu cùng mệt mỏi, Naruto nói muốn đi nhìn xem nơi dân thương cư trú như thế nào bởi vì anh không thể nào tiếp tục ở nơi ồn ào xa hoa trung tầm thành phố này tiếp được nữa. Hogwarts không chọc thủng cái cớ của Naruto, chính bản thân hiểu được ở đây so với Konoha thậm chí là Nhẫn giới khác biệt lớn như thế nào, sao lại không hiểu Naruto trong nhất thời không thể thích ứng. Chính là chờ đến thời điểm Hogwarts lấy lại được ý thức mới phát hiện chính mình đã dẫn Naruto đi tới Privet Drive, nơi đây hẳn là nơi ở của Cứu Thế Chủ thế giới pháp thuật. Hogwarts rối rắm.
Hoàn toàn không biết Hogwarts đang rối rắm vấn đề gì, Naruto chỉ đơn thuần nhìn mọi người xung quanh đang hoạt động. Nghe bọn họ chào hỏi, từ những căn phòng truyền ra tiếng cười nói hay tiếng khóc của con trẻ, Naruto bỗng nhiên phát hiện nội tâm chính mình một lần nữa bình tâm xuống. Mặc kệ là ở nơi nào, mặc kệ cuộc sống ở đây có bao nhiêu khác biệt nhưng sinh hoạt trước sau đều như nhau, đều cần ăn, uống, người thân, bạn bè, đều tìm kiếm hạnh phúc.
“ Ô ô …. ô…. "
Đột nhiên nghe được một trận âm thanh, kia rõ ràng là tiếng khóc của trẻ con khiến Naruto lo lắng, anh không biết vì sao liền nhớ tới chính mình lúc còn nhỏ. Theo âm thanh, Naruto ở một sân nhà của một căn nhà nhỏ, anh đại khái tìm thấy một đứa nhóc cỡ ba tuổi đang cuộn thân hình bé nhỏ gầy yếu của mình lại trong một góc, giấu cả khuôn mặt dưới cánh tay.
“ Muốn ăn kẹo không?”
Tiểu gia hỏa vốn đang khóc thút thít bị dọa rồi, lập tức ngẩng đầu, nhìn thấy một thúc thúc tóc vàng xinh đẹp đang nhìn mình mỉm cười, bàn tay đem theo những viên kẹo ngọt ngào đang duỗi ra trước mặt mình.
“ A, xin lỗi….. ta có phải hay không dọa đến nhóc? Ta không cố ý, như vậy đi ta mới nhóc ăn kẹo xin lỗi nha. ”
Thấy rõ mặt hài tử, Naruto có chút hoảng hốt. Đứa bé này có chút giống Gaara, một cặp mắt xanh ngọc lục bảo, chính là trong anh mắt lại tràn ngập bi thương không phù hợp với lứa tuổi. Gaara….. anh đã không thể gặp lại được nữa.
Ngơ ngác, tiểu gia hỏa nhìn kẹo trong tay mình. Đây là lần đầu tiên có người đối với cậu cười, lần đầu tiên có người cho cậu kẹo, thậm chí là lần đầu tiên có người quan tâm cậu có bị dọa hay không. “ Oa ” một tiếng, tiểu gia hỏa lập tức nhào vào lòng ngực Naruto, giống như muốn đem hết tất cả ủy khuất của mình dùng nước mắt phát triết trong ngực anh.
Naruto có điểm ngây ra, như thế nào cũng không nghĩ đến hành động của anh lại làm cho tiểu gia hỏa khóc đến càng hung. Có điểm không biết làm sao, nhưng này không gây trở ngại cho anh theo bản năng mà đem cậu bé ôm chặt hơn, tay để trên lưng vỗ vỗ an ủi. Anh nhớ rõ chính mình cũng từng có bao nhiêu khát vọng vào thời điểm khổ sở có người như vậy ôm lấy anh, an ủi anh, bảo vệ anh, cho anh có thể hảo hảo giải tỏa bản thân.
Hogwarts rốt cuộc cũng từ trong rối rắm hoàn hồn, nhìn đến cảnh Naruto ôm lấy cái tiểu gia hỏa đang khóc đến rối tinh rối mù mà dịu dàng an ủi. Hắn cẩn thận dùng ma thuật đem cả ba ngăn cách với tầm mắt của mọi người, Hogwarts biết, Naruto đang nhớ đến khoảng thời gian lúc anh còn nhỏ.
Đại khái là khóc mệt đi, hoặc cảm thấy ở trong ngực một người xa lạ vậy khóc lớn có chút mất mặt, tiểu gia hỏa rốt cuộc cũng từ trong ngực Naruto di ra, ngượng ngùng hít hít mũi. Mà khi cậu phát hiện vạt áo của Naruto vì cậu mà nhăn nhúm đã không khỏi quẫn bách cùng lo lắng, thúc thúc xinh đẹp này sẽ tức giận sao?
Theo tầm mắt của cậu bé, Naruto cũng nhìn thấy được thảm trạng của áo anh, bất quá anh cũng không để ý. Duỗi tay xoa xoa mái tóc đen của cậu, vẫn như cũ duy trì nụ cười.
“ Harry Potter! Ngươi cái tên quái vật chết tiệt này, mau lăn ra đây cho ta!”
Liền tính là không bị mắng nhưng cậu vẫn cảm thấy chính bản thân hẳn là nên xin lỗi. Khi cậu bé định mở miệng nói lời xin lỗi, tiếng chửi rủa quen thuộc vang lên dọa cậu thiếu chút nữa nhảy dựng.
Naruto nhìn đến phản ứng của cậu bé, nhíu chặt mày. Quái vật ….. cái từ này quả thực không quá xa lạ đối với Naruto.
“ Đó là ai?”
“ Là dượng của em … Cả nhà bọn họ …. không quá thích em.”
Nhìn thấy đôi mắt màu xanh lục giống Gaara nhanh chóng ảm đạm, Naruto như thấy được chính bộ dáng thống khổ của Gaara trong quá khứ khi bị gọi là “ Quái vật ”.
“ Vậy …. em có thích bọn họ không?”
“ Không thích….. chính là em không có nơi để đi, ba ba cùng mụ mụ….. dì nói bọn họ đã bị tai nạn xe chết rồi. ” Xóa xoa góc áo chính mình, tiểu Harry lại lần nữa ảo tưởng nếu ba ba mụ mụ còn sống, thật tốt.
“ Harry Potter! Ngươi không ra ngay lập tức liền chiều nay ngươi đừng có mà ăn cơm! ”
Thanh âm khô khốc rống giận cùng nội dung thành cọng làm cho tiểu gia hỏa bị dọa sợ, đã quên chính mình trong tay đang cầm viên kẹo lần đầu tiên được cho, cũng quên thúc thúc hòa ái đang mỉm cười dịu dàng trước mặt cậu, vội vội vàng vàng mà xông ra ngoài.
“ Dượng, con ở chỗ này. ”
“ Bang!”
Thanh âm vang dội thành công khiến Naruto chú ý, anh nhìn thấy gì đây, một lão già cao lớn mập mạp đang giơ cánh tay to béo của hắn cùng chân lên mà thẳng thừng đạp một đứa bé nhìn cái là biết đã bao năm không đủ dinh dưỡng, anh tức giận rồi.
“ Người, cái đồ quái vật không biết cảm ơn, thế mà dám trốn việc nhà đi chơi ….. ”
Khi Vernon Dursley lại định lần nữa đánh tiểu gia hỏa, lại ngạc nhiên phát hiện đôi mình lại bị một nam nhân xa lạ kiềm chặt. Đối diện với cặp mắt lạnh như băng ấy, Dursley hung hăng rùng mình.
“ Ngươi hẳn là dượng của em ấy đi, ngươi đáng lẽ không nên có những hành động như thế với người nhà mình. ”
Dù cho hình thể của Dursley so với Naruto lớn hơn rất nhiều, đáng tiếc đối với Naruto mà nói không là gì. Nhẹ nhàng đem Dursley ném đi, Naruto ngồi xổm xuống xem xét tình hình của cậu bé có hay không bị thương. Anh nhìn thấy trên khuôn mặt nhỏ bé ấy in hằn rõ ràng những dấu tay, nhìn đến cặp mấy giống Gaara mấy phân đang gắt gao nhắm chặt cam chịu, cái ý tưởng muốn giết lão heo ấy hiện lên,
“ Hừ! Việc nhà ta không cái người ngoại như ngươi quan tâm tới! Cút ngay, bằng không ta liền báo cảnh sát!”
Tuy rằng tức giận, nhưng Dursley cũng không quên chính mình vừa bị nam nhân tóc vàng nhẹ nhàng chế trụ, thực lực cách xa làm hắn không khỏi dùng tới biện pháp uy hiếp.
Nỗ lực khắc chế cảm xúc chính mình, Naruto ôm lấy tiểu gia hỏa ngất xỉu vì bị dọa kia, nhàn nhạt liếc nhìn nam nhân mập mạp, nháy mắt rời đi.
“ Haiz, quả nhiên là Naruto ….. ”
Hogwarts thở dài, liền biết lấy tính cách của Naruto sẽ làm ra hành động này là hết sức bình thường. Không thể cười khổ đi qua đem ký ức của Dursley sửa chữa. Khinh thường liếc nhìn pháo lép lão Ong mật an bài giám thị.
Khi Hogwarts tìm tới nơi, phát hiện Naruto đang ôm tiểu gia hỏa ngồi trên một bàn đu dây.
“ Hog, ta ….. có vẻ như ta tìm thêm phiền toái đến cho anh rồi. ” gãi gãi đầu, ngượng ngùng cười cười. Vừa rồi quá tức giận rồi, thế mà quên đây không phải là Konoha, cũng quên mất bản thân hoàn toàn không rõ cách sinh hoạt của Anh quốc. Huống chi, hiện tại sinh hoạt của bản thân còn phải dựa vào Hog.
“ Không sao, cậu mà không làm như thế thì đã không phải là cậu, không phải sao. ”
Đứng bên cạnh Naruto xoa tóc cậu, Hogwarts hoàn toàn không xem đây là phiền toái. Tuy rằng….. việc Cứu Thế Chủ mất tích mà nói thế nào cũng khiến Dumbledore thực buốn rầu, mà kệ đi việc này cùng hắn có quan hệ đâu.
“ Thích nhóc đó?”
“ Mắt y cùng Gaara giống nhau mà xanh lục bảo, đứa trẻ đó bị dượng hắn gọi là quái vật, ngươi nghe thấy không? Ta cùng Gaara khi còn nhỏ cũng như vậy bị người khác gọi là quái vật, bị người khi dễ. Nhưng ít nhất những người khi dễ ta không phải là thân nhân ta, mà Gaara thì….. giống đứa trẻ này…. Hog, tính ra mà nói ta khá là may mắn?”
Nhìn hài tử vẫn như cũ hôn mê trong ngực anh, Naruto rất rõ ràng nếu anh đưa đứa bé này về lại nơi đó nhất định em ấy vẫn sẽ phải tiếp tục trải qua những việc như thế, thật sự không đành lòng để đứa trẻ này trải qua tuổi thơ sinh hoạt giống anh cùng Gaara.
“ Hog, ta có thể nhận nuôi y không? Nếu như cha mẹ của đứa bé này không còn nữa, mà dì dượng hắn lại như thế ……. ”
“ Được thôi, chỉ cần cậu cao hứng.”
Xem ra cậu ấy vẫn như cũ nuôi đứa trẻ Harry Potter này, Hog cười tủm tỉm đem đầu tóc tiểu gia hỏa này làm cho càng loạn, không nhịn được mong chờ Harry trong tương lai dưới dạy bảo của Naruto sẽ ra sao nhưng nhất định sẽ thực xuất sắc. Dù sao chính bản thân ở đây cũng không có việc gì làm, cùng lắm đi lăn lộn lão Dumbledore cùng cái tên chúa tể não tàn đó vậy.
Harry mở to mắt, phát hiện bản thân không phải đang ở kệ tủ mà là một nơi tràn đầy ánh sáng. Nghi hoặc đánh giá xung quanh, Harry khẳng định chính mình tuyệt đối chưa từng được đi qua nơi đẹp như vậy: giường to mềm mại, cả gối đầu củng chăn cũng mềm mại ấm áp. Trong phòng tuy không có quá nhiều đồ nhưng lại tạo cảm giác thoải mái. Hơn nữa quần áo trên người y cũng được thay đổi không còn là quần áo cũ rách nát của Dudley mà là một bộ đồ ngủ sạch sẽ, thơm tho màu xanh lục.
“ Tỉnh? Vừa lúc ăn một chút đi, hẳn là con đã đói ”
Bưng một bàn nhỏ đựng đầy sushi đi vào phòng ( một lần nữa Naruto phải cảm thán pháp thuật thực sự thuận tiện, ở cái sơn động này cư nhiên lại có thể làm ra được nhà kiểu Nhật, đồ ăn Nhật), nhìn khuôn mặt hoang mang của tiểu gia hỏa Naruto không nhịn được mỉm cười.
Naruto nhận ra người này chính là thúc thúc tốt bụng cho mình kẹo, Harry không sợ nữa. Y cảm thấy thúc thục xa lạ này rất thích cười mà thúc ấy cười lên cũng rất xinh đẹp, thúc ấy là người tốt mà còn cho y kẹo nên thúc ấy sẽ không làm tổn thương đến y, huống chi Harry cảm thấy chắc sẽ không ai muốn bắt cóc quái vật đâu. Nhìn thấy đồ ăn, Harry mới phát hiện chính mình thật sự rất đói bụng. Tuy rằng mấy món này nhìn không giống đồ dì Petunia hay làm, nhưng Harry quá đói đế suy nghĩ thêm mà lao vào ăn ngấu ăn nghiến. Đang ăn ngon thì phát hiện thúc thúc vẫn còn đang ngồi ở mép giường nhìn y ăn!
Bắt được nét xấu hổ trong mắt của Harry, Naruto không khỏi bật cười
“ Ăn ngon sao? Ta không biết làm đồ ăn Anh quốc, không biết con có ăn được không.”
Cho nên thúc thúc xinh đẹp này là người nước ngoài? “ Ăn ngon, thật sự, đây là lần đầu tiên con được ăn món ngon như vậy!”
Biểu tình của đứa trẻ này rất giống bản thân khi được ăn mì Ichiraku. Naruto giấu đi chua xót trong lòng, xoa đầu tiểu gia hỏa “ Con kêu là Harry Potter sao? À… khả năng phát âm của ta khá kỳ quái, ta không phát âm tiếng Anh tốt lắm, như vậy ta kêu con là Harry được chứ?”
"Đương nhiên có thể!" Còn chưa từng người như vậy hòa khí kêu tên của mình, Harry có điểm hưng phấn.
“ Đương nhiên có thể!” Còn chưa có ai kêu tên y hiền hòa vậy đâu, Harry có điểm hưng phấn “ Thúc thúc, người tên là gì?”
“ Uzumaki Naruto. Tên của ta không giống người Anh, Uzumaki là họ còn Naruto là tên. Không cần gọi là là thúc thúc con cứ gọi là Naruto đi.”
Naruto cứ có cảm giác bản thân đang ở Konoha, cố gắng khiến nhóm tiểu quỷ không cần gọi cậu là Hokage đại nhân, cậu mới không cần kêu như vậy, gọi là Naruto là được rồi.
“ Harry, con có nguyện ý cùng ta ở chung không?”
“ Dạ?”
Harry có điềm nghe không kịp hay nói đúng hơn là bị dọa sợ rồi. Đã từng có vô số ảo tưởng có người sẽ mang y rời khỏi Privet Drive rời khỏi gia đình dì, nhưng cho tới bây giờ đều không có. Harry cứ tưởng đó mãi mãi là ảo tưởng vĩnh viễn sẽ không thể thực hiện được, thế nhưng hôm nay lại có người vươn tay muốn dẫn y đi!
“ Á …. Con không muốn sao? Ta cũng biết ta là một người xa lạ, con đối với ta lo lắng cũng phải….” Cho rằng Harry không tình nguyện, Naruto có điểm uể oải, quả nhiên vẫn là củng người nhà ở chung với nhau tốt hơn sao...
“ Không phải!” Harry gấp gáp duỗi tay nắm lấy tay áo Naruto, nỗ lực mở to hai mắt không cho chính mình khóc.
“ Con, con chỉ là, chỉ là rất vui! Con vẫn cho luôn muốn rời đi nơi đó, chính là trước giờ không có ai dẫn con đi hết. Con, con nguyện ý ở chung với người, con rất vui!”
★ ★ ★ ★ ★ ★ ★
Tác giả: Hogwarts, ngươi thế mà có thể dung túng Naruto như vậy.
Hogwarts: Chỉ cần Naruto cao hứng, cái gì đều không quan trọng.
Tác giả [ nhướng mày ]: Chẳng sợ phiền toái khi nhận nuôi cứu thế chủ sao?
Hogwarts: Ta lại không phải Nara Shikamaru, không sợ phiền toái. Lại nói, Dumbledore hay Voldemort cùng ta có quan hệ gì? Chỉ cần Naruto cao hứng, ta quản bọn họ đi tìm chết.
Dumbledore: Nga, Hogwarts, vì cái gì như vậy không thích một cái lão nhân?
Voldemort: Rồng đáng chết, ngươi dám khiêu khích tôn nghiêm của Hắc Ma Vương!
Hogwarts [ biến trở về hình dạng rồng vẫy đuôi đem Voldemort đánh bay.
Dumbledore [ u oán nhìn về phía tác giả]: cái kia, án văn này ta là pháo hôi sao?
Tác giả: Đừng kêu thân thiết như vậy, ta cùng ngươi không thân, thật sự.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.