Chương 121
Sửu Tiểu Áp
06/07/2013
Thái dương Thái y hạ xuống vài cái hắc tuyến, thì ra
Hoàng Hậu nương nương này sợ đau.
“Vâng, nương nương, thần tuân chỉ!”
“Ừm ừm!” Tiểu Thiên gật gật đầu, lại cảm nhận được một loại ánh mắt làm cho nàng chán ghét đang chạy ở trên người nàng, ánh mắt này đến từ hướng tay phải của nàng.
Nghiêng đầu đi, nàng bất chợt gặp phải ánh mắt mang theo trào phúng của Hoàng Phủ Tấn.
Hôn quân này, không có việc gì lộ ra biểu tình này làm cái gì?
Ai, nha, nha, hắn còn dám cười? Hắn dám cười nàng? Hắn thử cảm giác xương cốt lệch vị trí xem.
Hắn cười nhạo nàng, nghiêm trọng ở cười nhạo nàng. Bạo quân vô sỉ, quá vô sỉ…..
Trừng hắn, trừng chết hắn! Trừng chết tên bạo quân này, bạo. . . . . .
“Ai u uy ~~~” Ngay lúc nàng đang âm thầm mắng Hoàng Phủ Tán hang ngàn vạn lần một cách thống khoái, thái y thừa dịp nàng không chú ý, đem mắt cá chân của nàng khẽ xoay, đau đến mồ hôi lạnh của nàng tuôn nườm nượp.
“Thái y, ngươi ám toán ta!” Tiểu Thiên tức giận hét lớn, thì ra tất cả thầy thuốc đều âm hiểm như vậy, trước kia lúc ở bệnh viện đồng nghiệp của nàng cũng sử dụng chiêu này với bệnh nhân, nàng còn nói hắn lòng dạ hiểm độc, ý xấu tràn đầy, thuộc loại bác sĩ giết người có giấy phép, hiện tại ngẫm lại, thì ra thầy thuốc cổ đại cũng giống như thế.
Thầy thuốc Ác độc” Là không có hạn chế tuổi cùng niên đại. Ô oa ~~~
“Nương nương thỉnh bớt giận, thần nghĩ ngài đã chuẩn bị tốt .” Thái y vội không ngừng giải thích nói.
“Ta. . . . . .” Tiểu Thiên đang định mở miệng, nhưng vừa thấy đến ý cười trong mắt của Hoàng Phủ Tấn, nàng vẫn đem đau đớn đến chết được đó nuốt trở về”Cái kia. . . . . . Kỳ thật cũng không có gì, ta một chút cũng không đau!” Những lời này, nàng nói đặc biệt nhấn mạnh, giống như cố ý nói cho Hoàng Phủ Tấn nghe.
“Vâng, vâng, đa tạ nương nương thông cảm.” Thái y vội không ngừng miệng, quỳ tạ ơn, cũng không biết nói sao , hắn luôn có cảm giác Hoàng Hậu nương nương nói lời này có điểm giấu đầu lòi đuôi .
“Ừm.” Tiểu Thiên thản nhiên lên tiếng, khẽ liếc mắt sang Hoàng Phủ Tấn đang ở bên cạnh, lại phát hiện bạo quân chết tiệt
kia, thế nhưng cười đến càng ngày càng lợi hại , chẳng những trong ánh mắt có tươi cười, ngay cả tươi cười nơi khóe miệng đều càng ngày càng rõ rang.
Bạo quân chết tiệt này, nói hắn không phải người còn không thừa nhận, bình thường luôn tức giận muốn mắng chửi nàng, hiện tại thấy bộ dạng thảm hại này của nàng, liền cười đến vui vre như vậy, ai chọc hắn nha?
Khó chịu bĩu bĩu môi, Tiểu Thiên không nói nhiều, hiện tại nàng là người bệnh yếu đuối, nàng sẽ không so đo với tên bạo quân này làm gì.
“Vâng, nương nương, thần tuân chỉ!”
“Ừm ừm!” Tiểu Thiên gật gật đầu, lại cảm nhận được một loại ánh mắt làm cho nàng chán ghét đang chạy ở trên người nàng, ánh mắt này đến từ hướng tay phải của nàng.
Nghiêng đầu đi, nàng bất chợt gặp phải ánh mắt mang theo trào phúng của Hoàng Phủ Tấn.
Hôn quân này, không có việc gì lộ ra biểu tình này làm cái gì?
Ai, nha, nha, hắn còn dám cười? Hắn dám cười nàng? Hắn thử cảm giác xương cốt lệch vị trí xem.
Hắn cười nhạo nàng, nghiêm trọng ở cười nhạo nàng. Bạo quân vô sỉ, quá vô sỉ…..
Trừng hắn, trừng chết hắn! Trừng chết tên bạo quân này, bạo. . . . . .
“Ai u uy ~~~” Ngay lúc nàng đang âm thầm mắng Hoàng Phủ Tán hang ngàn vạn lần một cách thống khoái, thái y thừa dịp nàng không chú ý, đem mắt cá chân của nàng khẽ xoay, đau đến mồ hôi lạnh của nàng tuôn nườm nượp.
“Thái y, ngươi ám toán ta!” Tiểu Thiên tức giận hét lớn, thì ra tất cả thầy thuốc đều âm hiểm như vậy, trước kia lúc ở bệnh viện đồng nghiệp của nàng cũng sử dụng chiêu này với bệnh nhân, nàng còn nói hắn lòng dạ hiểm độc, ý xấu tràn đầy, thuộc loại bác sĩ giết người có giấy phép, hiện tại ngẫm lại, thì ra thầy thuốc cổ đại cũng giống như thế.
Thầy thuốc Ác độc” Là không có hạn chế tuổi cùng niên đại. Ô oa ~~~
“Nương nương thỉnh bớt giận, thần nghĩ ngài đã chuẩn bị tốt .” Thái y vội không ngừng giải thích nói.
“Ta. . . . . .” Tiểu Thiên đang định mở miệng, nhưng vừa thấy đến ý cười trong mắt của Hoàng Phủ Tấn, nàng vẫn đem đau đớn đến chết được đó nuốt trở về”Cái kia. . . . . . Kỳ thật cũng không có gì, ta một chút cũng không đau!” Những lời này, nàng nói đặc biệt nhấn mạnh, giống như cố ý nói cho Hoàng Phủ Tấn nghe.
“Vâng, vâng, đa tạ nương nương thông cảm.” Thái y vội không ngừng miệng, quỳ tạ ơn, cũng không biết nói sao , hắn luôn có cảm giác Hoàng Hậu nương nương nói lời này có điểm giấu đầu lòi đuôi .
“Ừm.” Tiểu Thiên thản nhiên lên tiếng, khẽ liếc mắt sang Hoàng Phủ Tấn đang ở bên cạnh, lại phát hiện bạo quân chết tiệt
kia, thế nhưng cười đến càng ngày càng lợi hại , chẳng những trong ánh mắt có tươi cười, ngay cả tươi cười nơi khóe miệng đều càng ngày càng rõ rang.
Bạo quân chết tiệt này, nói hắn không phải người còn không thừa nhận, bình thường luôn tức giận muốn mắng chửi nàng, hiện tại thấy bộ dạng thảm hại này của nàng, liền cười đến vui vre như vậy, ai chọc hắn nha?
Khó chịu bĩu bĩu môi, Tiểu Thiên không nói nhiều, hiện tại nàng là người bệnh yếu đuối, nàng sẽ không so đo với tên bạo quân này làm gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.