Chương 153
Sửu Tiểu Áp
06/07/2013
Nháy cặp mắt, nàng nhìn gần trong gang tấc, khuôn mặt
tuấn mỹ đã khiến cho nàng động tâm không chỉ một lần, Tiểu Thiên nhịp tim
tăng nhanh, giống như lần đầu tiên, tay của nàng bị Hoàng Phủ Tấn giữ chặt ở
trên giường, nàng chớp chớp cặp mắt, nói không ra một câu, mặc cho Hoàng Phủ
Tấn nhẹ nhàng nhấm nháp hương thơm thoang thoảng trên người nàng!
Không dối lòng mình, nàng thích cảm giác bị Hoàng Phủ Tấn hôn như vậy. Đồng thời, nàng cũng nhìn thấy trong mắt Hoàng Phủ Tấn lúc này là ưu thương không nói nên lời.
Lòng của nàng mỉm cười nói đau.
Vừa mới bắt đầu, Hoàng Phủ Tấn hôn chỉ là một chút bá đạo cùng trừng phạt, nhưng, chỉ là trong khoảnh khắc đụng chạm nháy mắt kia, giống như là có một dòng điện chạy khắp người, khiến cả người hắn cảm thấy tê dại, tim đập từng phút từng giây cũng nhanh hơn bình thường, dù cho hắn đã chạm qua rất nhiều nữ nhân nhưng đây là lần đầu tiên hắn có cảm giác như vậy!
Buông lỏng đôi tay đang giữ chặt cổ tay Tiểu Thiên, bàn tay to của hắn tìm kiếm bầu ngực của nàng, mạnh mẽ cởi từng lớp áo của nàng, mắt thấy làn da trắng nõn của nàng hiện ra rõ ràng trước mặt, Hoàng Phủ Tấn cảm thấy khô nóng không thể chịu được, toàn thân nóng lên, cổ họng cũng trở nên khàn khàn, ánh mắt mê ly, nhìn khuôn mặt Tiểu Thiên khẽ đỏ ửng, nụ hôn của hắn lại một lần nữa rơi xuống, mang theo khát vọng mãnh liệt.
Tiểu Thiên cũng bị động tác của Hoàng Phủ Tấn kích thích, lần đầu tiên tiếp xúc với một nam nhân, nàng ngây thơ giống như một thiếu nữ mới muời mấy tuổi, đôi tay cũng không biết nên để chỗ nào, chẳng qua là nhịp đập từ trái tim kia đã bán đứng tâm tư của nàng lúc này.
Nằm ở trên giường lúc này, hai người thần trí đã trở nên mê loạn.
“Híc. . . . . .” Cho đến khi thanh âm của Tiểu Thiên vang lên đem thần trí hai ngưòi kéo trở lại, trong lúc nhất thời lúng túng vạn phần.
Tiểu Thiên bởi vì sử lực mà lúc này tay mơ hồ đau, nàng nhìn Hoàng Phủ Tấn một cái, xấu hổ cười, sắc mặt ửng hồng.
Hoàng Phủ Tấn chợt từ trên người Tiểu Thiên lật xuống, trong mắt của hắn lúng túng cũng không thua kém Tiểu Thiên.
Nữ nhân đối với hắn mà nói từ trước đến giờ chỉ như công cụ làm ấm giường, nhưng ở trước mặt nữ nhân này, hắn lại cảm thấy ngượng ngùng.
“Đáng chết!” Hoàng Phủ Tấn trầm thấp mắng một tiếng, hắn từ lúc nào thì trở nên không có lý trí như vậy, vì một nữ nhân tầm thường như Niếp Tiểu Thiên mà dục hỏa đốt người!
Hắn thế nhưng lại mê luyến thân thể nữ nhân này đến như vậy!
Không dối lòng mình, nàng thích cảm giác bị Hoàng Phủ Tấn hôn như vậy. Đồng thời, nàng cũng nhìn thấy trong mắt Hoàng Phủ Tấn lúc này là ưu thương không nói nên lời.
Lòng của nàng mỉm cười nói đau.
Vừa mới bắt đầu, Hoàng Phủ Tấn hôn chỉ là một chút bá đạo cùng trừng phạt, nhưng, chỉ là trong khoảnh khắc đụng chạm nháy mắt kia, giống như là có một dòng điện chạy khắp người, khiến cả người hắn cảm thấy tê dại, tim đập từng phút từng giây cũng nhanh hơn bình thường, dù cho hắn đã chạm qua rất nhiều nữ nhân nhưng đây là lần đầu tiên hắn có cảm giác như vậy!
Buông lỏng đôi tay đang giữ chặt cổ tay Tiểu Thiên, bàn tay to của hắn tìm kiếm bầu ngực của nàng, mạnh mẽ cởi từng lớp áo của nàng, mắt thấy làn da trắng nõn của nàng hiện ra rõ ràng trước mặt, Hoàng Phủ Tấn cảm thấy khô nóng không thể chịu được, toàn thân nóng lên, cổ họng cũng trở nên khàn khàn, ánh mắt mê ly, nhìn khuôn mặt Tiểu Thiên khẽ đỏ ửng, nụ hôn của hắn lại một lần nữa rơi xuống, mang theo khát vọng mãnh liệt.
Tiểu Thiên cũng bị động tác của Hoàng Phủ Tấn kích thích, lần đầu tiên tiếp xúc với một nam nhân, nàng ngây thơ giống như một thiếu nữ mới muời mấy tuổi, đôi tay cũng không biết nên để chỗ nào, chẳng qua là nhịp đập từ trái tim kia đã bán đứng tâm tư của nàng lúc này.
Nằm ở trên giường lúc này, hai người thần trí đã trở nên mê loạn.
“Híc. . . . . .” Cho đến khi thanh âm của Tiểu Thiên vang lên đem thần trí hai ngưòi kéo trở lại, trong lúc nhất thời lúng túng vạn phần.
Tiểu Thiên bởi vì sử lực mà lúc này tay mơ hồ đau, nàng nhìn Hoàng Phủ Tấn một cái, xấu hổ cười, sắc mặt ửng hồng.
Hoàng Phủ Tấn chợt từ trên người Tiểu Thiên lật xuống, trong mắt của hắn lúng túng cũng không thua kém Tiểu Thiên.
Nữ nhân đối với hắn mà nói từ trước đến giờ chỉ như công cụ làm ấm giường, nhưng ở trước mặt nữ nhân này, hắn lại cảm thấy ngượng ngùng.
“Đáng chết!” Hoàng Phủ Tấn trầm thấp mắng một tiếng, hắn từ lúc nào thì trở nên không có lý trí như vậy, vì một nữ nhân tầm thường như Niếp Tiểu Thiên mà dục hỏa đốt người!
Hắn thế nhưng lại mê luyến thân thể nữ nhân này đến như vậy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.